Ẩn Sát

Chương 159: Lễ kỷ niệm thành lập trường


Từ buổi sáng, đủ các loại xe thể thao tiến vào cổng lớn của học viện Thánh Tâm qua con đường treo đầy băng rôn đỏ, đến bãi đậu xe trên quảng trường nhỏ, những người đã lâu không gặp nhau này lớn tiếng chào hỏi nhau. Lại nói, mặc dù lịch sử của học viện Thánh Tâm không lâu dài nhưng khi vừa thành lập đã là học viện quý tộc tốt nhất tại thành phố Giang Hải, có rất nhiều con em nhà giàu có vào học, vì vậy ngày kỷ niệm thành lập trường cũng là cơ hội tụ hội lại với nhau sau khi đã ra trường của một thế hệ sẽ nắm giữ nền kinh tế của thành phố Giang Hải trong tương lai.
Trường cũ, bạn cũ, ký ức cũ, cô gái từng thầm thương trộm nhớ và tình yêu mông lung lúc ban đầu, bất kể thế nào, khi mọi người nhớ lại, tất cả những ký ức đều được đính thêm một đường viền hoa xinh đẹp. Ba, năm người tụ tập lại cười đùa với nhau, nói về hiện tại, kể về những chuyện đã trải qua, thể hiện ra một mặt trưởng thành của mình trước mặt những bạn học nữ đã lâu không gặp. Đương nhiên, không phải là một mặt mà mọi người đang nghĩ... Tìm đến lớp học cũ, đứng ở đó nhớ lại chỗ ngồi ban đầu của mình, đương nhiên, một số con em nhà giàu hoặc mỹ nữ sẽ bị tiếp cận với nhiều cách khác nhau, chẳng hạn như, niên đệ, thì ra chúng ta từng ngồi cùng một bàn, học tỷ, chúng ta từng học ở cùng một lớp học, thì ra chúng ta từng được cùng một cô giáo dạy, đủ loại như vậy, không phải là trường hợp cá biệt.
Đối với những người đã tốt nghiệp này, mục đích khi tham gia lễ kỷ niệm thành lập trường này là để nhớ lại những ký ức tốt đẹp, tạo càng nhiều quan hệ tốt trong tầng lớp thượng lưu ở thành phố Giang Hải. Mà với trường học, lễ kỷ niệm thành lập trường chỉ có một mục đích, đó là làm cho người ta quyên tiền, mà trong lòng những người này quá nửa là cũng đã sớm chuẩn bị, mỹ danh gọi là: Quỹ hỗ trợ cơ sở vật chất xây dựng trường học.
Đương nhiên, cho dù một bên nguyện quyên góp, một bên đồng ý nhận nhưng vẫn phải làm tốt bổn phận của mình. Vì một ngày nay, trường học đã gỡ bỏ tất cả các thiết bị, chuẩn bị một dạ tiệc long trọng, từ việc mời ca sĩ như Phương Vũ Tư đến là có thể nhận ra nhân viên nhà trường coi trọng việc này thế nào. Mà ban ngày, không ít các câu lạc bộ cũng tổ chức hoạt động biểu diễn những thành quả đã nghiên cứu được, hi vọng có thể mời được các niên trưởng đã tốt nghiệp đến chỉ bảo.
Chẳng hạn như các bạn học trong hội yêu thích mô hình máy bay và tàu thuyền bắt đầu cho bay thử máy bay mô hình tự chế, câu lạc bộ đam mê máy vi tính tổ chức xâm nhập đối kháng và đấu súng, câu lạc bộ yêu thích hoá học thiết kế mô hình phản ứng hoá học phức tạp chiếm cả nửa phòng học, về phần câu lạc bộ võ thuật vốn muốn tổ chức mấy trận đấu hữu nghị với một số tiền bối đã tốt nghiệp, song bị một mình Huân đánh bại toàn bộ như vậy, một số kế hoạch cũng đành phải tạm thời gác lại. :
Dĩ nhiên, thực ra tất cả những hoạt động này đều thuần tuý vì vui vẻ, nếu như quá mức nghiêm túc liền không đạt được mục đích như mong đợi. Trên ý nghĩa mà nói có lẽ lần kỷ niệm thành lập trường này vẫn được xem là thành công. Sau buổi sáng, mô hình bay thử bị rơi hơn nửa, trong đó một chiếc đâm vỡ cửa kính lớp học, một chiếc chém đứt đây điện gây ra một trận hỏa hoạn nhỏ cạnh cánh rừng ở sau núi, sau khi dập tắt lửa, tâm tình mọi người đều khá là phấn khởi. Đốt trường nha, một chuyện tốt đẹp đến cỡ nào...
Hơn mười giờ, phản ứng hoá học không giải thích được của câu lạc bộ hoá học kia xảy ra sự cố, mấy ống nghiệm, cốc thuỷ tinh bị nổ tung, sau đó ngọn lửa bừng lên ở một đầu khiến mọi người sợ hãi đến gà bay chó sủa, cũng may là không có nguy hiểm gì. Chỉ suy nghĩ thuần tuý trên góc độ buôn bán, nhưng mánh lới này hấp dẫn được rất nhiều người vây xem và bàn luận vô cùng phấn khởi, vô cùng thành công, vô cùng đáng chú ý, chỉ là người trong cuộc có vui vẻ vì điều đó hay không lại khó nói.
Dưới tình huống như vậy, trái lại câu lạc bộ võ thuật lại hăng hái hơn một chút. Trong tình hình hơn mười thành viên chủ lực bị thương, lần đầu tiên Trần Cô Hạ ra tay trước mặt mọi người, nghe nói chủ lực của câu lạc bộ võ thuật khoá trước tụ tập thành một đội hơn mười người, dù đã liên thủ nhưng vẫn bị đánh đến hoa rơi nước chảy. Sự kiện này đẩy không khí ngày kỷ niệm lên một cao trào nhỏ, gần ngàn người chạy đến xem. Sau đó có người đề nghị Trần Cô Hạ đấu một trận với Huân đã gây chuyện mấy ngày trước, chỉ là Trần Cô Hạ rất mạnh, hơn nữa lại biết lai lịch của đối phương, đương nhiên sẽ không đấu với nàng.
Đến hai giờ chiều, lại là câu lạc bộ đam mê máy vi tính gây xôn xao, lúc ấy đang tiến hành đối kháng xâm nhập, một số người sau làm về công nghệ thông tin sau khi tốt nghiệp cũng hứng thú bừng bừng tham dự. Khi đó một tên mập mạp đến xem nói một câu, không biết trời cao đất rộng khiến mọi người tranh luận cùng nhạo báng, kế tiếp đương nhiên là thi triển bản lĩnh thực, cho nên mập mạp chiếm một máy tính, bắt đầu thể hiện phong cách máy vi tính cho mọi người biết.
Ngắn ngủi mười phút, mập mạp tên Phó Nghiêm Kiệt này đánh cho nhóm khiêu chiến đầu tiên hoa rơi nước chảy, hai mươi phút tiếp theo lại đánh bại thêm hai nhóm. Lúc này vẫn chưa có gì, dù sao đó là lĩnh vực chuyên nghiệp, chẳng qua khi đội thứ tư, nghe nói là rất lợi hại đi lên, mập mạp bắt đầu đề nghị xâm nhập trang web hacker hàng đầu của nước ngoài. Sau khi lựa chọn mục tiêu, chuẩn bị sẵn sàng, những người vây xem bất kể là ngoài nghề hay trong nghề đều máu nóng sôi trào, không ngừng có người hưng phấn tụ tập đến.
Mặc dù khi đó máy vi tính còn chưa thông dụng ở Trung Quốc, nhưng hoàn cảnh gia đình của những người ở đây đều rất khá, những thứ công nghệ cao, bất kể là để thổi phồng hay khoe khoang, đều biết được một số điều tất yếu, vì vậy đại khái cũng hiểu được hacker là một loại người khiến người ta phải hâm mộ đến cỡ nào, căn bản là cùng cấp bậc với sát thủ ngoài đời thực. Phương diện quá chuyên nghiệp đương nhiên không có nhiều người xem, nhưng đến khi xâm nhập trang web hacker hàng đầu của nước ngoài điều này ở trong lòng những người khác căn bản đã được nâng lên đến tầm cỡ thánh chiến giữa dân tộc, quốc gia, dù sao trình độ công nghệ thông tin trong nước vẫn lạc hậu, thua không mất mặt, nếu thắng còn có thể thoải mái một trận. Trong lúc mập mạp liên hệ với mấy người bạn nhờ hỗ trợ, một số hacker với trình độ mới nhập môn cũng bắt đầu phổ biến kiến thức về hacker cho mọi người biết.
Trang web xâm nhập lần này là một diễn đàn hacker khá nổi tiếng ở Âu Mỹ, tên là Carmen được một nhóm hacker cao thủ quản trị, nghe nói đã từng hack sập mấy trang web của Trung Quốc, trong đó còn có nữ hoàng Internet Canifornium thần bí nhất, nghe nói nửa cuối năm ngoái tâm tình của nàng không tốt, liên tục phá hoại tất cả các trang web hacker nổi tiếng nhất thế giới, đến đầu năm nay tâm tình mới có vẻ tốt hơn, thỉnh thoảng sẽ lên tiếng ở Carmen. Nghe nói lần viết bài đầu năm nay, vị nữ hoàng vạn ác này bắt đầu có hứng thú với Trung Quốc, tự tạo một nick mới bằng tiếng Trung cho mình, còn ý nghĩa cụ thể thì khó có thể nói rõ.
Căn cứ vào dự đoán của mọi người, nếu như việc xâm nhập thực sự khiến vị nữ hoàng này ra tay, sợ rằng ở Trung Quốc cũng chỉ có vị Công Trư Bạch Tuyết xuất hiện mấy tháng trước như phù dung sớm nở tối tàn mới có thể địch lại được, đương nhiên, đây cũng chỉ thuần túy là suy đoán mù quáng mà thôi, Công Trư Bạch Tuyết chẳng qua là từng có mấy lần tấn công gây ảnh hưởng rất lớn, chưa từng có người thấy hắn thực sự ra tay.
Mà nhìn bộ dáng khoe khoang khiến nước bọt bay tung toé của mập mạp kia, không ít người cũng bắt đầu suy đoán, có phải thằng này chính là Công Trư Bạch Tuyết… Không thể nào…
Một lát sau, bắt đầu xâm nhập, bạn Công Trư Bạch Tuyết - Cố Gia Minh chân chính của chúng ta đang lên mạng trong một gian phòng cách đó không đến trăm mét. Nhã Hàm vẻ mặt mệt mỏi đang ngồi cạnh hắn, thỉnh thoảng nhìn màn hình, thỉnh thoảng quay sang nhìn hắn.
"Mắt chị bị thâm quầng."
"Chị biết..."
"Ừ, mọi việc chuẩn bị cho dạ hội đều do chị quản lý."
Dụi mắt, Nhã Hàm nói.
"Tối qua lại ngủ không ngon."
"Bây giờ tranh thủ ngủ một lát đi."
Gia Minh chỉ vào ghế salon dài trong phòng làm việc.
"Người trong trường đều chết cả rồi sao? Để một cô bé phải làm nhiều việc như vậy."
"Em mới là cô bé!"
Cười đẩy Gia Minh, Nhã Hàm chống khuỷu tay lên bàn làm việc, bàn tay chống cằm, bộ dạng rất đáng yêu.
"Nhận bao nhiêu lương thì làm bấy nhiêu việc, hơn nữa chị thích cảm giác như vậy, bình thường cũng không thấy mệt, chỉ là gần đây đang suy nghĩ một việc."
Nói đến đây, nàng nhìn Gia Minh, nhưng cuối cùng cũng không nói tiếp.
Gia Minh hơi nhíu mày.
"Hừ hừ, tư xuân… Chị thích người kia, chị vẫn chưa biểu lộ với hắn sao?"

"Vẫn chưa... Ài, chị thực sự không nên thích hắn..."
"Mỗi lần nói chuyện với chị cũng đều như vậy, lễ Giáng Sinh lần trước chị cũng thở dài như thế không biết bao nhiêu lần, cho nên em mới không muốn nói về đề tài này, mỗi lần đều như thế... Đầu đất."
Gia Minh liếc nhìn nàng, từ khi Nhã Hàm loáng thoáng tiết lộ nàng thích một người nhưng không dám biểu lộ ra vào ngày Giáng Sinh đó đến giờ, Gia Minh đã từng khích lệ mấy lần, chỉ là có vẻ như không có tác dụng gì, có khi còn khiến Nhã Hàm nổi giận một cách "khó hiểu", đến bây giờ, hắn cũng không muốn nói thêm nữa.
"Chị chính là đầu đất... Chị là heo..."
Thở dài u oán, Nhã Hàm nhìn hắn một lúc lâu, sau đó ánh mắt chuyển đến màn hình, không muốn dây dưa chuyện này với một tên đầu đất nữa.
"Chị nói này, sao em lại phải dùng tiếng Đức để nói chuyện, chị hiểu hay không thì có gì khác nhau. Em giấu diếm hai đứa Linh Tĩnh để vụng trộm mà còn dùng máy tính của chị... Thành thật khai ra, bên kia là mỹ nữ sao?"
"Đương nhiên vì để chị không hiểu được. Nàng không chỉ là mỹ nữ mà còn vừa đâm đãng vừa cởi mỡ nữa..."
Gia Minh cười.
"Mau ngủ đi, năm giờ em gọi chị."
Đang nói hùng hồn, Gia Minh thuận tay túm mái tóc nàng, lôi nàng đến bên ghế salon: "Đừng ầm ĩ, chị làm hại em không thể nói chuyện với mỹ nữ một cách bình thường được. Ngủ đi, năm giờ em gọi chị."
Hắn cởi áo khoác đắp lên chân cho Nhã Hàm, thuật tay tăng nhiệt độ điều hoà lên. Nhã Hàm cũng đã mệt mỏi, hừ hừ mấy tiếng, đá văng giày ra:
"Không nên, bốn giờ chị phải dậy."
Gia Minh gật đầu, ngồi xuống bên máy tính.
"Năm giờ em gọi chị."
"Dừng! Không hiểu được tiếng người..."
Oán hận mắng vài câu, Nhã Hàm lại cười một tiếng. Nằm nghiêng trên ghế salon, nàng an tâm nhắm mắt lại.
- Cô coi chừng, tôi đã học tiếng Trung khá ổn rồi nếu như xác định được cô ở Trung Quốc, chưa biết chừng ngày nào đó tôi có thể bắt được cô tới. Sư phụ xinh đẹp, đến lúc đó tôi muốn vui đùa với cô một chút nha.
- Chỉ cần cô có thể làm được, tôi rất vui lòng.
- A, mặc dù tiểu Kelly không còn màng trinh, nhưng thực sự vẫn là xử nữ nha. Sư phụ xinh đẹp, cô nhất định phải chỉ dạy tôi nhiều mới được... Đúng rồi, tác dụng của bảy tỷ kia, cô có muốn biết không?
- Không cần.
- Thực ra tôi vẫn nghĩ, sư phụ xinh đẹp, cô nhất định biết rõ lai lịch của tôi sao? Bao gồm cả lai lịch của Giáo Đình Vatican và Tạo Vật Kỳ Tích?
- Chỉ là thí nghiệm sinh hoá về dị năng giả mà thôi, biết rất rõ ràng, cô muốn biết nhiều hơn sao?
- Ha hả, khó trách sư phụ xinh đẹp lại cho tiểu Kelly nhiều tiền như vậy, không cần, tiểu Kelly dũng cảm muốn tự mình... A, có chút việc, trang Web của một người bạn bị tấn công.
- Vậy thì gặp lại sau.
- Đừng mà, tiểu Kelly muốn nói chuyện với sư phụ xinh đẹp nha, đúng rồi, vị kia là một cô gái tên Natalie Anne, là người bạn đầu tiên của tôi trong suốt những năm qua nha, trên người nàng cũng có loại cảm giác giống như tôi. Có lần tiểu Kelly còn muốn hiến dâng thân thể cho nàng ta, chẳng qua nghĩ đến sư phụ xinh đẹp, tiểu Kelly đã dũng cảm kiềm chế trước sự dụ dỗ nha. Tôi nghĩ sư phụ xinh đẹp sẽ thưởng cho tiểu Kelly xứng đáng, có đúng không...
3h30 chiều, dưới tình huống trang web Carmen chưa kịp phản ứng, mượn lực lượng tấn công của đối thủ để tìm được một lỗ hổng, Phó Nghiêm Kiệt xâm nhập được vào hệ thống mang nội bộ của Carmen, hơn nữa còn để lại backdoor. Để thể hiện lực lượng mạnh mẽ của mình, nhận được càng nhiều sự ủng hộ của đồng bạn, cùng với việc tấn công trang web, hắ còn xâm nhập vào tất cả các máy tính trong phòng, sau đó đưa hình ảnh từ hệ thống giám sát vào những máy tính này, thay thế thao tác mặt biển. Sau khi đón nhận sự chú ý của mọi người như một anh hùng, hắn bắt đầu hưng phấn mở rộng sự ảnh hưởng ra đến sân trường, phòng giáo viên...
Sau ba phút, Carmen lần đầu tiên phản kích, chẳng qua bạn Phó Nghiêm Kiệt của chúng ta không sợ hãi chút nào, dùng thủ đoạn cực kỳ cứng rắn để chống lại. Đương nhiên, mức độ bảo mật của hệ thống máy tính trong trường tương đối yếu kém.
Vì vây, trong lúc Nhã Hàm đang ngủ say, Gia Minh ngồi trước máy vi tính nhíu mày lại... Có người muốn giành quyền khống chế máy tính...

back top