Ẩn Sát

Chương 273: Mafia


Nói về Mafia một chút.

Mafia có nguồn gốc từ đảo Sicili của Ý cùng với đảo Corsica của Pháp, mới đầu là những tổ chức phi pháp, tới cuối thế kỷ 20, đầu thế kỷ 21, chúng trở thành những tổ chức xã hội đen nổi tiếng thế giới, ở Nhật Bản có Yaku Zha, Hongkong Trung Quốc có hội Tam hợp (tổ chức thần bí chống Mãn Thanh của Thiên Địa Hội), ở Colombia có tổ chức của trùm buôn thuốc phiện nổi danh thế giới.

Đầu thế kỷ 20, Mafia lan tới nước Mỹ, chúng lấy gia tộc làm hệ thống, sau đó phát triển với quy mô cường thịnh, tuy rằng tới những năm 70, 80 bị Cục điều tra liên bang tấn công làm tan rã một bộ phận thế lực, nhưng cho tới bây giờ, chúng vẫn có năng lực và ảnh hưởng như cũ, kinh doanh bao gồm buôn lậu, thuốc phiện, giết người, ám sát cùng những loại nghiệp vụ khác.

Hôm nay, lấy New York làm trung tâm, trong nước Mỹ có hơn 10 chi Mafia lớn nhỏ, trong đó nổi tiếng nhất có năm đại gia tộc, theo thứ tự là gia tộc Gambino, gia tộc Bu Yanuo, gia tộc Profaci, gia tộc Jienuo Wiessee cùng với gia tộc Lô Thiết Tư.

Trong đó gia tộc Gambino có thế lực cường đại nhất, trong lịch sử của Mafia Mỹ, cho dù bị đánh hay đánh người, thì họ đều có dấu ấn. Ví dụ như một người xuất thân từ gia tộc Mafia cổ xưa nhất của Ý, đã trở thành thủ lĩnh của Mafia Mỹ, có biệt hiệu là Joe Bangnas - tên là Joseph Bonanuo, sau đó bị Karo Gambino đánh bại, mà vị Karo Gambino này, cũng chính là "Bố già" trên truyền hình vẫn chiếu.

Tương đối Gambino mà nói, thế lực của gia tộc Saliere không tính là cường đại, đôi bên có rất nhiều mâu thuẫn không hóa giải được, nhưng mà cũng không phải địch nhân số một. Là một đệ nhất gia tộc, Gambino có năng lực chèn ép Saliere, nhưng đồng thời họ cũng khiêu chiến hoặc bị khiêu chiến ở nhiều lĩnh vực khác, cho nên không cách nào đuổi tận giết tuyệt gia tộc Saliere.

Trong khi đó, gia tộc Saliere cũng bắt đầu liên hệ khắp nơi, cùng các thế lực khác tỏ thành ý, đồng thời cảnh cáo gia tộc gia tộc Gambino:

"Ta có bằng hữu, ngươi muốn đụng vào ta, người khác chưa chắc đã đồng ý, cho nên đừng có làm chuyện điên rồ."

Sau nhiều năm giao tiếp, ai cũng hiểu, John DAmico là một người nham hiểm, dưới nguyên tắc lợi ích, hắn thích hòa bình, nhưng cũng giỏi dùng biểu tượng hòa bình để mê hoặc người khác, sau đó trong một lúc đối phương sơ hở, tung một kích giết chết tất cả đối thủ.

Đêm nay ở trong trang viên Saliere cử hành tiệc tối, cũng là vì lý do như vậy.

"Ta nhớ kỳ yến hội lần trước, là ở..."

Đi qua một con đường, mái tóc vàng kim của Marilyn đung đưa, nhớ lại chuyện nhiều năm trước.

Đi bên cạnh nàng, Gia Minh nói ra đáp án:

"Năm 92. Đúng không?"



"Ách..."

"Năm đó. Goldie bị bỏ tù, Tiểu Cao Đế tiếp quản vị trí của hắn."

"Ừ, Không sai. Năm ấy Heidy mới được có 7 tuổi, kỳ thực tất cả mọi người đều thở dài một hơi. John Goldie tính cách rất cao ngạo, làm cho địch nhân của hắn phải lo lắng, nhưng cũng vì cao ngạo mà bị đi tù... Heidy có thể không nhớ rõ, trước đó khi chúng ta ra ngoài, đều phải có một đám người theo, cho nên tôi mới ghét ra ngoài. Sau khi học xong tiếng Trung Quốc, tôi tới Trung Quốc một tháng, ở Bắc Kinh..."

Marilyn vừa nghĩ vừa nói, đối với khoảng thời gian ru rú ở trong nhà, nàng không nhớ nhiều lắm, nói đến Đường Kính Nghiêu, lập tức ngậm miệng, cười nói:

"Xin lỗi."

"Vẫn còn nhớ rõ?"

"Nhớ kỹ."

Marilyn gật đầu:

"Tất cả mọi chuyện đều nhớ rõ, nhưng mà lại không có cảm giác. Rất kỳ quái đúng hay không?"

"Không rõ ràng lắm."

Gia Minh lắc đầu:

"Ở phương diện này ta không hiểu..."

"Cứ nói cách nhìn xem nào."


"Nói đi, nếu như trong yến hội có ai không vừa mắt, cô nói tới tôi, tôi giết hắn."

Bất đắc dĩ vuốt tay:

"Chuyện này tương đối đơn giản."

"Cậu ấy."

Marilyn tiếc nuối thở dài, nở nụ cười:

"Thật đúng là không hiểu tâm lý con gái, đôi khi giống như một người gỗ..."

Gia Minh cười cười, không nói gì, về những chuyện này hắn đã trải qua huấn luyện, nhưng mà... dù sao huấn luyện chỉ là kỹ xảo giết người...

Bây giờ hai người đã tới nơi tổ chức bữa tiệc, thời gian đã là hơn 8h tối, các tân khách cũng đã đến đông đủ. Lần này có phần lớn là những đầu mục xã hội đen, những người quan trọng rất ít. Gia Minh nhìn thấy như vậy thì chỉ muốn phóng lựu đạn, cho đám này loạn thành một đống.

Lựu đạn... Đạn đạo... vũ khí sát thương quy mô lớn cứ xoay tròn trong đầu hắn, mới tiến nhập phòng khách, mấy người quen của Marilyn đã đi tới. Sau một lúc, Marilyn đã thực sự bị lôi cuốn vào cuộc nói chuyện với họ...

"Tháng trước Wesley đã mua một cái xe Hummer quân dụng, mã lực mạnh, bình quân một km tiêu hao 1 lít nhiên liệu..."

"Ta đoán công dụng duy nhất của chiếc xe đó chỉ là đi chơi..."

"Hals chuẩn bị đầu vào công việc từ thiện, hắn chuẩn bị làm một trung tâm bảo trợ trẻ em."


"Nghe nói hắn trước đây giết người không chớp mắt, định mở lò sát sinh trẻ con hay sao? Ha ha..."

Ở thế kỷ 20, trong giới Mafia đã không còn cái tên "Bố già" như trong phim, trong tiếng âm nhạc vang lên, mọi người xung quanh đều nói chuyện với nhau, đương nhiên, nếu như cẩn thận lắng nghe, thì sẽ thỉnh thoảng tiếp tục được với những câu chuyện mà người bình thường không nghe được.

Nhưng mà không ai đám nói tới Gambino, cũng không nói tới John DAmico. Nơi đây không phải là một nơi tự do nói chuyện về quan hệ của Gambino cùng Saliere, không ai tỏ thái độ chính thức, nhưng mà, mọi người đều hiểu, không thể để cho hai gia tộc lâm vào cuộc chiến tranh toàn diện.

Marilyn đứng nghe một lát, thấy những người nói với mình toàn là những chuyện vặt vãnh, trong việc kinh doanh của Mafia, xử lý những công việc vặt lại là công việc kiếm ra tiền nhiều nhất.

Ở New York, phần lớn những công việc này là do Mafia lũng đoạn bởi vì làm việc vặt mà bị giết, đó là chuyện xảy ra như cơm bữa. Bình thường Marilyn ở trước mặt Gia Minh luôn tỏ thái độ ngoan hiền, nhưng giờ lại có phong cách ung dung, duy trì sự lịch sự, ứng đối vừa phải, sau khi nghe họ hàn huyên một hồi, Gia Minh làm một dấu hiệu là rời đi, Marilyn lên tiếng xin lỗi, kết thúc câu chuyện lập tức đuổi theo hắn.

"Ách, xin lỗi..."

"Không cần phải xin lỗi."

Gia Minh cười nói.

"Cậu mới là khách nhân của tôi"

Gia Minh nhún vai:

"Tôi còn tưởng tôi là chủ nhân."

"Không sai, chỉ cần cậu thích."

"Nữ nhân ngu xuẩn..."

Marilyn đi bên cạnh, chỉ một lát là lại có người tới chào hỏi, đối với họ, Saliere đối với gia tộc Gambino có thể yếu thế, nhưng lại vẫn là một trong những đại gia tộc, họ không đắc tội được.

Marilyn muốn đi theo hắn, nên Gia Minh chỉ đi một đoạn rồi lại dừng lại, đối với yến hội, bản thân hắn không có hứng thú, người tham dự yến hội có bối cảnh gì cũng chẳng khiến hắn quan tâm, cũng chẳng có kính nể.

Chỉ chốc lát sau, Marilyn đã ứng phó xong với ba lượt người tới hỏi, ngồi xuống bên cạnh Gia Minh, thì Joseph lại cầm chén rượu đi tới:



"Cảm giác với New York thế nào?"

"Rất ồn ào."

"Không sai, đôi khi tôi cũng cảm thấy như vậy."

Joseph cười cười:

"À, nghe nói sáng hôm nay mấy người ra ngoài gặp một chút chuyện ngoài ý muốn?"

"Đúng vậy."

"Tôi nghĩ điều này rất bình thường, theo như thống kê, thì cứ 8 giây ở New York có một tội xảy ra... A. Charles, đã lâu không gặp, cuộc sống ở bờ Tây thế nào..."

Trong khi nói chuyện một gã nam tử tóc dài đã đi tới ngồi xuống, Joseph lên tiếng chào hỏi, người nọ cười cười:

"Kinh doanh ở Los Angeles không tốt làm, người Tây Ban Nha càng ngày càng kiêu ngạo, mấy hôm trước có mấy người da đen đi trên đường vô cớ bị bắn chết, bọn họ không thích người da đen tiến vào địa bàn của họ, hiện giờ tình hình rất căng, sắp tới Lễ Nô-en, lại còn chuyện của John DAmico, xem ra ta sắp phải về rồi... A, vị này chính là..."

"Marilyn cùng bạn của Heidy, Cố Gia Minh từ Trung Quốc tới. Gia Minh, vị này chính là Charles, chúng ta gọi hắn là vương tử."

"Xin chào, tôi là anh họ của Marilyn."

Sau khi bắt tay Gia Minh, Charles cùng Joseph nói chuyện về chuyện của gia tộc Gambino. Một thời gian sau, thấy cha của Marilyn - lão Victor đi tới phòng khách của yến hội, rồi đi sang bên này. Joseph cùng Charles hiện giờ đang là hai người phụ trách quan trọng của gia tộc. Nghĩ tới họ sắp có chuyện bàn luận, Gia Minh đứng dậy chuẩn bị rời đi, mới đi được vài bước, một đạo thân ảnh từ bên cạnh chạy tới, kéo tay hắn lại, người này chính là Heidy.

"Cuối cùng cũng tìm được anh, em còn tưởng anh với mẹ không tới."

Nhìn đám người Joseph phất tay một cái, nàng lôi Gia Minh, lén lén lút lút đi sang phòng khách:

"Em dẫn anh đi xem đồ tốt."





back top