Ẩn Sát

Chương 309: Nụ hôn đầu (2)


Uống nước ngọt, mang theo ghế, hai người đi đến trước mấy giá sách. Nhã Hàm chọn một cuốn sách tiếng Anh có tên "Nước hoa - câu chuyện cũ về một sát thủ", nàng có hứng thú với nó chỉ vì hai từ "sát thủ". Gia Minh ngồi bên cạnh xem mấy bộ truyện tranh như "Super Man", "Spider Man", càng xem càng thấy truyện tranh của Mỹ không đẹp mắt như truyện tranh Nhật Bản. Sách ở nơi này lấy thực dụng làm chủ, truyện tranh và tác phẩm văn học cũng rất ít, trong góc có rất nhiều tạp chí khiêu dâm, Gia Minh cũng chẳng buồn nhìn đến, cuối cùng hắn lấy một cuốn sách dạy nấu ăn xem rất chăm chú. Nhã Hàm tùy tiện liếc sang, thấy hắn không xem tạp chí khiêu dâm mà lại đọc sách dạy nấu ăn liền không khỏi trừng mắt xem thường.

Trong siêu thị không lớn lắm, thời gian cứ trôi qua từng giây từng phút như thế. Nhã Hàm xem tiêu thuyết. Gia Minh thỉnh thoảng lại đi qua đi lại, ông chủ vẫn chăm chú xem TV, chiếc TV treo trên tường đang chiếu bộ phim City of Angels do Nicholas Cage đóng vai chính bấm máy xong hồi tháng tư. Khi bộ phim chiếu đến một nửa, ca khúc chính "Angle" do một ca sĩ nữ trình bày nhẹ nhàng vang lên. Nhã Hàm không nhịn được buông cuốn sách trên tay xuống. Gia Minh đang đọc tạp chí ở bên cạnh cũng quay đầu lại.

"Dành trọn thời gian để đợi chờ

Cho một lần thứ hai...

Một lần đớn đau để rồi mọi thứ sẽ nên ổn thỏa

Mãi mãi một lý do

Cảm thấy rằng chẳng bao giờ là đủ...

Khó khăn làm sao để vượt qua giây phút cuối cùng của kiếp sống

Cần chút lơ đãng...

Một sự giải thoát nhẹ nhàng

Kỷ niệm..."


Giọng nữ uyển chuyển du dương, hoàn mỹ như âm thanh của thiên nhiên, trong chốc lát, dường như cả siêu thị đều bị bao phủ bởi sức hút của tiếng ca này, trong đêm tuyết rơi an tĩnh mà ấm áp thế này, tiếng ca như vậy tuyệt đối có thể khiến mọi người đều bị cảm nhiễm. Trong TV, nhân vật nữ chính một mình cô đơn trong căn biệt thự tìm kiếm Seth, mà Seth lại đang ở ngay phía sau nàng...

"... Trong vòng tay thiên sứ

Lượn lờ đâu đây...

Nơi căn phòng lạnh lẽo tối tăm này

Và...

Khi lòng em sợ hãi chốn vĩnh hằng

Em bị níu lại

Từ những mảnh ký ức tĩnh lặng mơ màng

Là lúc…

Em nằm gọn trong vòng tay thiên sứ...

Và...

Em sẽ tìm thấy chút niềm ủi an nơi ấy..."(*)

Mấy phút sau, tiếng ca dần đần nhỏ đi, nhân vật nữ chính ngủ an tường trong vòng tay Seth. Nhã Hàm nói:

"Nicholas Cage... Là phim gì vậy..."

"City of Angles."

Gia Minh thuận tay chỉ về phía giá để băng đĩa. Nhã Hàm thuận tay rút cuộn băng hắn chỉ ra:

"Hình như trong khách sạn có đầu quay băng... Chúng ta mua về xem được không, bài hát này thật hay nha."

"Ách..."

Gia Minh cười cười, sau đó nhún vai tỏ vẻ đồng ý.


Nếu đã quyết định trở về xem phim thì bỏng ngô, hạt dưa và nước ngọt không thể thiếu. Nhã Hàm hưng phấn mua một túi đồ ăn vặt lớn trong siêu thị, sau đó hai người trở lại khách sạn. Lúc này mới khoảng tám giờ tối, dưới đại sảnh khá náo nhiệt, hai người vào phòng Nhã Hàm, đóng cửa lại, sau đó bày đồ ăn vặt ra rồi bắt đầu xem phim. Nhã Hàm tắt đèn, hai người ngồi trên chiếc ghế salon mà buổi trưa đã ngồi ăn cơm, ở giữa đặt một bàn nhỏ đầy đồ ăn vặt, chẳng qua Gia Minh thấy, đây giống như một đoạn ngắn của tiệc trà tại Trung nam Hải.

"Chị không thấy vậy sao?"

Gia Minh nói suy nghĩ của mình cho Nhã Hàm. Nhã Hàm đập túi bỏng ngô lớn lên đầu hắn, cười nói:

"Ăn đồ ăn của em đi."

Nội dung, tình tiết của City of Angels không có gì mới cả, một thiên sứ đến bệnh viện đón linh hồn những người chết rồi yêu một bác sĩ, sau đó hắn quyết định trở thành người, nữ bác sĩ bị tai nạn chết chính là khúc chuyền ngoặt nhảm nhí nhất. Mà khúc "Angle" kia và diễn xuất tuyệt vời của Cage, đối với nghệ thuật diễn xuất, thứ so sánh cụ thể nhất thực ra chỉ là diễn xuất tốt hay không, song trừu tượng như thiên sứ, thần thì con người lại khó có thể đo lường cụ thể được, chẳng qua Nicholas Cage lại thực sự biểu đạt được mặt phi nhân loại của thiên sứ ra. Đây dĩ nhiên là một khái niệm không chủ lưu nào đó, song so với vô số các vị "thần" trong các bộ phim vì không thể thoát khỏi nhân tính mà trở nên hơi xơ cứng. Nicholas Cage đóng vai Seth đủ để người xem có cảm giác tiếp cận với thần.

Chẳng qua, tạm thời không nói đến bộ phim thế nào, đối với Gia Minh mà nói đều không có bao nhiêu sức hấp dẫn. Ngồi trong bóng tối xem phim tâm lý với Nhã Hàm, hắn nhàm chán suy nghĩ đến những chuyện khác, thỉnh thoảng lại nói vài câu cho có lệ với Nhã Hàm, thường thường đều là phản bác lại.

"Ài, đôi mắt Nicholas Cage thật đẹp nha..."

"Lúc trợn lên hơi đáng sợ."

"Thiên sứ mặc đồ đen... Quá đẹp trai, vóc người của hắn cũng rất đẹp..."

"Đối với một thiên sứ mà nói, chỉ không cảm thấy lông ngực của hắn quá nhiều sao?"

"Như vậy mới có nam tính, đứa trẻ da lông ngắn như em thì biết gì... Người Mỹ thật khó hiểu, em nói xem, nếu cô gái kia đã yêu Seth thì tại sao còn muốn lấy người bác sĩ kia chứ?"

"Chị xác định rằng nói chuyện về tinh yêu với một đứa trẻ da lông ngắn là một lựa chọn có lý trí sao?"

"Dừng..."

Cởi giày ra, Nhã Hàm cuộn chân ngồi trên ghế salon. Đến khi nhân vật nữ chính bị chết do tai nạn giao thông, nàng ngồi đó yên lặng xem hết phần cuối, không biết có âm thầm khóc trong bóng tối hay không. Khi bộ phim kết thúc, nàng ngồi trong bóng tối hỏi:


"Này, nếu nhân vật nữ chính đã chết, lên thiên đường, thì tại sao Seth không chết theo nha? Dù sao trước đây hắn cũng là thiên sứ, chết cũng đâu có gì phải sợ, hơn nữa còn có thể đến thiên đường để gặp nhân vật nữ chính... Này, ngủ quên rồi?"

Nói xong cả nửa phút, Gia Minh ngồi bên cạnh có vẻ như đã gục xuống ghế ngủ rồi. TV đã hoàn toàn trở thành màu đen, không có chút ánh sáng nào, ở khoảng cách như vậy không thể thấy rõ vẻ mặt Gia Minh được, nàng tức giận quỳ gối trên salon, rướn người qua chiếc bàn rồi quơ quơ tay trước mặt hắn:

"Này, chị đang nói với em đó, bộ phim hay như thế mà lại ngủ..."

Nhìn khuôn mặt đang ngủ của Gia Minh trong khoảng cách gần. Nhã Hàm có cảm giác thất bại, chỉ là tại sao lại có cảm giác như vậy thì chính nàng cũng không rõ lắm. Cũng vào lúc này, Gia Minh vô sỉ mở mắt ra:

"Bởi vì đây mới là ý nghĩa mà bộ phim muốn truyền tải nha, tích cực, lạc quan, luôn biết tiến tới. Chị học hỏi cho tốt..."

Chỉ là cảm thấy bộ phim nhàm chán chứ cũng không buồn ngủ lắm, bốn mắt nhìn nhau. Nhã Hàm nở nụ cười:

"À, còn tưởng rằng em đã ngủ quên rồi..."

Nàng định ngồi trở lại ghế salon nhưng lời còn chưa nói hết, mà thân thể vẫn duy trì tư thế như vậy.

Dần dần, nụ cười rốt cuộc cũng tắt, nàng nhẹ mím môi, hít sâu một hơi, sau đó cúi xuống hôn lên môi Gia Minh. Bạn đang đọc tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.

Bóng tối, trong phòng yên lặng, nụ hôn đầu giữa cô giáo và học sinh, hơn kém nhau bảy tuổi xảy ra...







back top