Chương 121: Một vạn năm trước đây
Hoàng Dật vừa chạy vừa thăng cấp, ven đường để lại từng đợt gió xoáy Ngải Độc Bệnh, không biết đã bệnh chết bao nhiêu động vật, một ngày sau, đẳng cấp của hắn đã thăng lên cấp 37.
Nhưng mà, khi hắn càng ngày càng đi sâu vào sa mạc, hắn dần dần phát hiện một ít chổ không thích hợp, động vật trong sa mạc dĩ nhiên càng ngày càng ít, có đôi khi đi rất xa đều không nhìn thấy bất luận sinh vật nào. Mà hình thành đối lập chính là, thi thể động vật dọc theo đường đi bắt đầu nhiều hơn, hơn nữa phần lớn chỉ còn lại một khung xương. Những khung xương dưới bầu trời nắng gắt, bốc ra mùi tanh tưởi, tất cả thịt của chúng nó đều biến mất, trên khung xương còn có một vài dấu răng, giống như là bị gặm một lần.
Cát vàng tràn đầy mặt đất biến thành vết máu màu đen, cùng với những khung xương sót lại, thoạt nhìn một mảnh thê lương, tựa như vừa trải qua trường hạo kiếp!
Hoàng Dật thả chậm tốc độ, đạp lên lớp cát máu, cẩn thận đi về phía đông bắc, cẩn thận lưu ý bất cứ sự vật gì thấy được dọc theo đường đi. Nhưng mà, hắn càng đi, tình cảnh nhìn thấy lại càng thảm khốc, vật còn sống có khả năng nhìn thấy dọc theo đường đi càng ngày càng ít. Một ngày sau, hắn rốt cục không nhìn thấy bất kỳ động vật nào nữa! Dọc theo đường đi tất cả đều là xương, mặt đất đầy cát bị máu nhuộm đỏ, dưới ánh nắng cực nóng của mặt trời tản ra một sự đáng sợ, khắp sa mạc giống như là đã chết, không có bất luận sinh cơ gì.
Hoàng Dật nhíu mày, phạm vi của trường hạo kiếp này rộng như vậy, hẳn là không phải tai hoạ khu vực đơn giản, mà như là trong sa mạc xuất hiện kịch biến kinh thiên gì đó. nguồn
Hiện tại, hắn đã không có cách nào luyện cấp nữa, ngay cả động vật cũng không có, không có đối tượng để giết, đẳng cấp hoàn toàn dừng lại.
Lại chạy hai ngày đường như thế, Hoàng Dật phát hiện cồn cát phía trước, đầy vết chân rậm rạp, trực tiếp kéo dài, nhìn không thấy cuối! Bởi số lượng vết chân quá nhiều, hầu như lên đến hàng trăm triệu dấu, thế cho nên ngay cả gió sa mạc đều không thể che phủ được những vết chân này! Mà trên mặt đất trải đầy một lớp xương trắng, nhìn qua giống như là một lớp cát tuyết trắng.
Hoàng Dật nhìn kỹ thấy những vết chân này, những vết chân này khác với người thường, thoạt nhìn giống như là chỉ có xương bàn chân giẫm lên. Liên tưởng đến những bộ xương khô trước đó thỉnh thoảng thấy dọc theo đường đi, lại căn cứ hình dạng và độ sâu của những vết chân này, Hoàng Dật mơ hồ có một phán đoán, vài ngày trước, ở đây hẳn là có một khô lâu đại quân khổng lồ không gì sánh được quét ngang nơi đây!
Nhưng đây là chuyện rất khác thường, khô lâu là sinh vật hệ vong linh, bình thường chỉ sinh tồn tại chổ âm u, sa mạc ban ngày ánh mặt trời cực nóng, chỉ có buổi tối mới có thể trở nên lạnh giá, không có khả năng sẽ có bộ xương khô sinh hoạt ở đây, trừ phi là có người cố ý tập kết một vong linh đại quân, đi làm chuyện nào đó!
Hiện tại, Hoàng Dật đã có thể thấy rõ những vết chân này, nói rõ khô lâu đại quân ở phía trước không xa. Mà vào lúc này, Hoàng Dật cũng đã đến con sông theo như lời của Slark.
Bất quá ở đây không hề có nước, thậm chí ngay cả một chút dấu vết tồn tại cũng không có, đập vào mắt vẫn là một mảnh sa địa hoang vắng. Xem ra con sông ấy hẳn là bị khô cạn do lịch sử tàn phá, trở thành lịch sử, sau đó lại trải qua một phen biến ảo thương hải tang điền, cho nên hoàn toàn biến mất.
Hiện tại, Hoàng Dật đối mặt một vấn đề, muốn tìm được cố hương của Slark, phải tiếp tục đi phía trước, nhưng mà phía trước lại có thể có một khô lâu đại quân, chỉ cần bị chúng nó phát hiện, vậy hắn sẽ dữ nhiều lành ít.
Hoàng Dật suy nghĩ một chút, quyết định sử dụng Thời Gian Chi Nhãn, dùng Thời Gian Chi Nhãn nhìn lịch sử có thể nhìn rất xa rất xa. Năm đó rắn chín đầu - Hydra, thậm chí dùng Thời Gian Chi Nhãn thấy chủ nhân của nó đã từng bị giam giữ vào phòng giam nào, khi đó nó đã lột da, cách thời gian chủ nhân Pháp Thần của nó bị bắt không biết qua bao nhiêu năm tháng, nhưng Thời Gian Chi Nhãn của nó như cũ có thể vượt qua dòng lịch sử dài mênh mông, thấy chủ nhân Pháp Thần bị nhốt vào phòng giam nào.
Hiện tại đẳng cấp của Hoàng Dật tuy rằng thấp hơn rất nhiều so với rắn chín đầu - Hydra, tác dụng của Thời Gian Chi Nhãn không có mạnh như vậy, nhưng hắn vẫn muốn thử một lần, nhìn xem mình rốt cục có thể thấy lịch sử trước đó bao lâu, bất quá hắn suy đoán ít nhất có thể thấy mấy vạn năm trước đây.
Thời Gian Chi Nhãn nhìn tương lai rất khó khăn, với đẳng cấp hiện tại của Hoàng Dật, nhìn NPC ngang cấp tối đa chỉ có thể nhìn thấy việc muốn làm của NPC 8 giây sau, nhưng nếu như đẳng cấp của đối phương vượt quá bản thân, vậy chỉ có thể nhìn 5 giây sau. Bất quá nhìn quá khứ lại rất dễ, nhìn một NPC ngang cấp có thể thấy 20 ngày trước đối phương đã làm gì. Đẳng cấp của Hoàng Dật càng cao, Thời Gian Chi Nhãn càng cường đại, mục tiêu của đẳng cấp càng cao, hiệu quả của Thời Gian Chi Nhãn lại càng yếu.
Nhưng mặc kệ thay đổi như thế nào, nhìn quá khức và thấy tương lai, hiệu quả của hai cái đều chênh lệch gấp vạn lần!
Mà nhìn quá khứ cũng là phân tình huống, nhìn quá khứ của NPC rất khó, thế nhưng quá trình thay đổi của một khu vực lại rất dễ. Hoàng Dật đoán rằng, chênh lệch của hai cái này hẳn cũng là hơn vạn lần! Nói cách khác, hắn có thể thấy hai mươi ngày trước NPC làm cái gì, vậy đại biểu hắn có thể thấy tình huống mấy vạn năm trước đây của một khu vực.
Hoàng Dật lập tức mở ra Thời Gian Chi Nhãn, lựa chọn kiểm tra quá trình thay đổi của mảnh đất trước mắt. Nhất thời, trong mắt hắn xuất hiện một hình ảnh kỳ dị, phiến sa mạc này như một bộ phim được trả lui, cấp tốc đảo ngược thời gian lại. Hoàng Dật còn có thể lựa chọn tốc độ rút lui, hắn lựa chọn nhanh nhất, mỗi giây lui lại một ngàn năm! Nhưng mà, cái giá như vậy cũng cực kỳ cao, mỗi giây hắn phải tiêu hao 100 điểm giá trị năng lượng!
10 giây sau, Hoàng Dật đã tiêu hao 1000 điểm giá trị năng lượng! Mà hắn cũng đã thấy được tình huống của khu vực này một vạn năm trước đây!
Một vạn năm trước, hình dạng cồn cát ở đây và hiện tại tuyệt đối khác biệt, khi đó cồn cát còn chưa có dày như thế, độ cao ít nhất thấp hơn mấy trăm mét, so sánh với hiện tại hoàn toàn là hai địa phương, nhìn không ra có bất luận liên hệ gì. Bất quá Hoàng Dật cũng mơ hồ thấy được một chút dấu vết tồn tại của sông! Tuy rằng chỉ có một chút như vậy, nhưng dòng chảy của sông cũng đã có thể miễn cưỡng thấy rõ, con sông này là từ phương bắc chảy xuống!
Hoàng Dật lập tức ngừng Thời Gian Chi Nhãn. Loại tiêu hao này quá kinh người, 10 giây 1000 điểm giá trị năng lượng, loại lãng phí này cho dù là hắn đánh chết Man Liệt cũng không xuất hiện qua. Mà hiện tại, hắn chỉ là nhìn một chút mảnh đất của một vạn năm trước! Tính ra thì, hắn cho dù đem 3000 điểm giá trị năng lượng xài hết, cũng chỉ thấy được 3 vạn năm trước, không khác suy đoán trước đó của hắn. Bất quá khi đẳng cấp của hắn tăng lên có thể nhìn xa hơn, đây là theo đẳng cấp mà tăng lên
Hoàng Dật lập tức thay đổi phương hướng, chạy nhanh theo hướng bắc.
Mà phương hướng này, đồng dạng có vô số vết chân của khô lâu đại quân.
Hoàng Dật vừa chạy vừa thăng cấp, ven đường để lại từng đợt gió xoáy Ngải Độc Bệnh, không biết đã bệnh chết bao nhiêu động vật, một ngày sau, đẳng cấp của hắn đã thăng lên cấp 37.
Nhưng mà, khi hắn càng ngày càng đi sâu vào sa mạc, hắn dần dần phát hiện một ít chổ không thích hợp, động vật trong sa mạc dĩ nhiên càng ngày càng ít, có đôi khi đi rất xa đều không nhìn thấy bất luận sinh vật nào. Mà hình thành đối lập chính là, thi thể động vật dọc theo đường đi bắt đầu nhiều hơn, hơn nữa phần lớn chỉ còn lại một khung xương. Những khung xương dưới bầu trời nắng gắt, bốc ra mùi tanh tưởi, tất cả thịt của chúng nó đều biến mất, trên khung xương còn có một vài dấu răng, giống như là bị gặm một lần.
Cát vàng tràn đầy mặt đất biến thành vết máu màu đen, cùng với những khung xương sót lại, thoạt nhìn một mảnh thê lương, tựa như vừa trải qua trường hạo kiếp!
Hoàng Dật thả chậm tốc độ, đạp lên lớp cát máu, cẩn thận đi về phía đông bắc, cẩn thận lưu ý bất cứ sự vật gì thấy được dọc theo đường đi. Nhưng mà, hắn càng đi, tình cảnh nhìn thấy lại càng thảm khốc, vật còn sống có khả năng nhìn thấy dọc theo đường đi càng ngày càng ít. Một ngày sau, hắn rốt cục không nhìn thấy bất kỳ động vật nào nữa! Dọc theo đường đi tất cả đều là xương, mặt đất đầy cát bị máu nhuộm đỏ, dưới ánh nắng cực nóng của mặt trời tản ra một sự đáng sợ, khắp sa mạc giống như là đã chết, không có bất luận sinh cơ gì.
Hoàng Dật nhíu mày, phạm vi của trường hạo kiếp này rộng như vậy, hẳn là không phải tai hoạ khu vực đơn giản, mà như là trong sa mạc xuất hiện kịch biến kinh thiên gì đó. nguồn
Hiện tại, hắn đã không có cách nào luyện cấp nữa, ngay cả động vật cũng không có, không có đối tượng để giết, đẳng cấp hoàn toàn dừng lại.
Lại chạy hai ngày đường như thế, Hoàng Dật phát hiện cồn cát phía trước, đầy vết chân rậm rạp, trực tiếp kéo dài, nhìn không thấy cuối! Bởi số lượng vết chân quá nhiều, hầu như lên đến hàng trăm triệu dấu, thế cho nên ngay cả gió sa mạc đều không thể che phủ được những vết chân này! Mà trên mặt đất trải đầy một lớp xương trắng, nhìn qua giống như là một lớp cát tuyết trắng.
Hoàng Dật nhìn kỹ thấy những vết chân này, những vết chân này khác với người thường, thoạt nhìn giống như là chỉ có xương bàn chân giẫm lên. Liên tưởng đến những bộ xương khô trước đó thỉnh thoảng thấy dọc theo đường đi, lại căn cứ hình dạng và độ sâu của những vết chân này, Hoàng Dật mơ hồ có một phán đoán, vài ngày trước, ở đây hẳn là có một khô lâu đại quân khổng lồ không gì sánh được quét ngang nơi đây!
Nhưng đây là chuyện rất khác thường, khô lâu là sinh vật hệ vong linh, bình thường chỉ sinh tồn tại chổ âm u, sa mạc ban ngày ánh mặt trời cực nóng, chỉ có buổi tối mới có thể trở nên lạnh giá, không có khả năng sẽ có bộ xương khô sinh hoạt ở đây, trừ phi là có người cố ý tập kết một vong linh đại quân, đi làm chuyện nào đó!
Hiện tại, Hoàng Dật đã có thể thấy rõ những vết chân này, nói rõ khô lâu đại quân ở phía trước không xa. Mà vào lúc này, Hoàng Dật cũng đã đến con sông theo như lời của Slark.
Bất quá ở đây không hề có nước, thậm chí ngay cả một chút dấu vết tồn tại cũng không có, đập vào mắt vẫn là một mảnh sa địa hoang vắng. Xem ra con sông ấy hẳn là bị khô cạn do lịch sử tàn phá, trở thành lịch sử, sau đó lại trải qua một phen biến ảo thương hải tang điền, cho nên hoàn toàn biến mất.
Hiện tại, Hoàng Dật đối mặt một vấn đề, muốn tìm được cố hương của Slark, phải tiếp tục đi phía trước, nhưng mà phía trước lại có thể có một khô lâu đại quân, chỉ cần bị chúng nó phát hiện, vậy hắn sẽ dữ nhiều lành ít.
Hoàng Dật suy nghĩ một chút, quyết định sử dụng Thời Gian Chi Nhãn, dùng Thời Gian Chi Nhãn nhìn lịch sử có thể nhìn rất xa rất xa. Năm đó rắn chín đầu - Hydra, thậm chí dùng Thời Gian Chi Nhãn thấy chủ nhân của nó đã từng bị giam giữ vào phòng giam nào, khi đó nó đã lột da, cách thời gian chủ nhân Pháp Thần của nó bị bắt không biết qua bao nhiêu năm tháng, nhưng Thời Gian Chi Nhãn của nó như cũ có thể vượt qua dòng lịch sử dài mênh mông, thấy chủ nhân Pháp Thần bị nhốt vào phòng giam nào.
Hiện tại đẳng cấp của Hoàng Dật tuy rằng thấp hơn rất nhiều so với rắn chín đầu - Hydra, tác dụng của Thời Gian Chi Nhãn không có mạnh như vậy, nhưng hắn vẫn muốn thử một lần, nhìn xem mình rốt cục có thể thấy lịch sử trước đó bao lâu, bất quá hắn suy đoán ít nhất có thể thấy mấy vạn năm trước đây.
Thời Gian Chi Nhãn nhìn tương lai rất khó khăn, với đẳng cấp hiện tại của Hoàng Dật, nhìn NPC ngang cấp tối đa chỉ có thể nhìn thấy việc muốn làm của NPC 8 giây sau, nhưng nếu như đẳng cấp của đối phương vượt quá bản thân, vậy chỉ có thể nhìn 5 giây sau. Bất quá nhìn quá khứ lại rất dễ, nhìn một NPC ngang cấp có thể thấy 20 ngày trước đối phương đã làm gì. Đẳng cấp của Hoàng Dật càng cao, Thời Gian Chi Nhãn càng cường đại, mục tiêu của đẳng cấp càng cao, hiệu quả của Thời Gian Chi Nhãn lại càng yếu.
Nhưng mặc kệ thay đổi như thế nào, nhìn quá khức và thấy tương lai, hiệu quả của hai cái đều chênh lệch gấp vạn lần!
Mà nhìn quá khứ cũng là phân tình huống, nhìn quá khứ của NPC rất khó, thế nhưng quá trình thay đổi của một khu vực lại rất dễ. Hoàng Dật đoán rằng, chênh lệch của hai cái này hẳn cũng là hơn vạn lần! Nói cách khác, hắn có thể thấy hai mươi ngày trước NPC làm cái gì, vậy đại biểu hắn có thể thấy tình huống mấy vạn năm trước đây của một khu vực.
Hoàng Dật lập tức mở ra Thời Gian Chi Nhãn, lựa chọn kiểm tra quá trình thay đổi của mảnh đất trước mắt. Nhất thời, trong mắt hắn xuất hiện một hình ảnh kỳ dị, phiến sa mạc này như một bộ phim được trả lui, cấp tốc đảo ngược thời gian lại. Hoàng Dật còn có thể lựa chọn tốc độ rút lui, hắn lựa chọn nhanh nhất, mỗi giây lui lại một ngàn năm! Nhưng mà, cái giá như vậy cũng cực kỳ cao, mỗi giây hắn phải tiêu hao 100 điểm giá trị năng lượng!
10 giây sau, Hoàng Dật đã tiêu hao 1000 điểm giá trị năng lượng! Mà hắn cũng đã thấy được tình huống của khu vực này một vạn năm trước đây!
Một vạn năm trước, hình dạng cồn cát ở đây và hiện tại tuyệt đối khác biệt, khi đó cồn cát còn chưa có dày như thế, độ cao ít nhất thấp hơn mấy trăm mét, so sánh với hiện tại hoàn toàn là hai địa phương, nhìn không ra có bất luận liên hệ gì. Bất quá Hoàng Dật cũng mơ hồ thấy được một chút dấu vết tồn tại của sông! Tuy rằng chỉ có một chút như vậy, nhưng dòng chảy của sông cũng đã có thể miễn cưỡng thấy rõ, con sông này là từ phương bắc chảy xuống!
Hoàng Dật lập tức ngừng Thời Gian Chi Nhãn. Loại tiêu hao này quá kinh người, 10 giây 1000 điểm giá trị năng lượng, loại lãng phí này cho dù là hắn đánh chết Man Liệt cũng không xuất hiện qua. Mà hiện tại, hắn chỉ là nhìn một chút mảnh đất của một vạn năm trước! Tính ra thì, hắn cho dù đem 3000 điểm giá trị năng lượng xài hết, cũng chỉ thấy được 3 vạn năm trước, không khác suy đoán trước đó của hắn. Bất quá khi đẳng cấp của hắn tăng lên có thể nhìn xa hơn, đây là theo đẳng cấp mà tăng lên
Hoàng Dật lập tức thay đổi phương hướng, chạy nhanh theo hướng bắc.
Mà phương hướng này, đồng dạng có vô số vết chân của khô lâu đại quân.