Chương 137: Diệp Lam
Trái tim Sa Đạo Vương, mới là thu hoạch lớn nhất chuyến này của Hoàng Dật, vật phẩm rơi từ Hàn Băng tướng quân bạo lạc trước đó, cho dù trân quý, chung quy cũng chỉ là vật phẩm của BOSS cấp 60 mà thôi. Mà trái tim Sa Đạo Vương, đã thuộc về một lĩnh vực khác, ngay cả Sa Đạo Vương đều ra lệnh cho Quỷ Phủ • Hắc Lang tướng quân bỏ qua Long Đô gần như chắc chắn đã nằm trong bàn tay, trở về đuổi giết hắn! Có thể tưởng tượng trái tim này trong mắt Sa Đạo Vương có bao nhiêu quan trọng!
Sau một khắc, Hoàng Dật mở hộp, nhìn vào bên trong.
Bên trong hộp, là một trái tim màu đen, trái tim này đập có tiết tấu, tay đang cầm hộp của Hoàng Dật, có thể cảm giác rõ ràng được lực lượng của nhịp đập, run lên run lên, dường như là sinh mệnh của một người sống.
Trái tim này mỗi lần đập, sẽ phun trào ra một hàn khí màu trắng, hàn khí này có thể khiến nhiệt độ xung quanh cấp tốc giảm xuống, giọt sương trên đóa hoa trong hoa viên này, toàn bộ trong nháy mắt kết thành băng.
Thật ra, trái tim này sau khi bị Hoàng Dật thu phục, cổ hàn khí đã sớm bị ngăn chặn, nhưng mặc dù là như vậy, khí tức thoát ra, vẫn có uy lực mạnh mẽ như vậy. Chỉ cần áp chế của trái tim này giải trừ, vậy phỏng chừng toàn bộ thành Martha Hutton sẽ bị đóng băng, biến thành một thành phố hàn băng.
Hoàng Dật kiểm tra tin tức của trái tim Sa Đạo Vương một chút.
【 trái tim Sa Đạo Vương 】( vật phẩm đặc thù )
Một trái tim có cực hàn chi lực, cần dùng cực nhiệt chi lực mới có thể đi trừ, lưu lại sinh mệnh bổn nguyên thuần túy.
Tin tức Hoàng Dật nhận được vô cùng ít, hiện nay trái tim này thuộc về một vật phẩm bí mật, không biết có công năng gì, tạm thời còn không cách nào sử dụng, bất quá sau khi dùng cực nhiệt chi lực xua tan, là có thể thấy tin tức tiếp theo.
Hoàng Dật đem nó thu vào trữ vật giới chỉ, tạm thời để đó. Sau đó, hắn đứng lên, chuẩn bị rời khỏi đây.
Hắn quay đầu nhìn hoa viên một chút, bỗng nhiên phát hiện hoa viên ở đây và hoa viên ở Kinh Cức thành có chút giống nhau, hắn theo thói quen nhìn qua một chổ, bất quá chỗ đó lại không có nhà dân, cũng không có cửa sổ lộ ra một cái bóng.
Hoàng Dật hơi lắc đầu, rời khỏi chổ này.
Có đôi khi, chỉ là bởi vì liếc mắt nhìn đối phương, sẽ thấy được dung nhan không thể quên được của đối phương.
Rời khỏi hoa viên, Hoàng Dật chậm rãi đi dạo thành Martha Hutton.
Lúc này đang là đêm khuya, thành Martha Hutton bừng sáng những ngọn đèn dầu, tiếng động huyên náo của chợ đêm, náo nhiệt không gì sánh được, giống như Kinh Cức thành, trên đường phố là đoàn người rộn ràng nhốn nháo, có cười có nói.
Đêm khuya vẫn là thời kỳ login cao nhất của Thế Giới Thứ Hai. Ban ngày học sinh phải đi học, người lớn phải đi làm, các ngành các nghề đều có công tác của mình. Đêm khuya, trên cơ bản là thời gian nghỉ ngơi của mọi người, ý thức tiến vào trong Thế Giới Thứ Hai, đồng dạng có thể cho thân thể nghỉ ngơi. Cho nên đêm khuya là thời điểm login cao nhất, đặc biệt đêm khuya của đông bán cầu, bởi vì số lượng nhân khẩu của đông bán cầu là gấp 6 lần tây bán cầu, Hoa Hồng Ngục Giam cũng ở đông bán cầu trên Thái Bình Dương.
Đi dạo một hồi, Hoàng Dật đi tới một lò rèn lớn, bước chân ngừng lại.
Lúc này, trong lò rèn vô cùng náo nhiệt, khắp nơi đều là những âm thanh keng keng, một vài người cởi trần thân trên, lộ ra cơ thể, bên lò rèn đỏ bừng đánh thép.
Trong của hàng lò rèn, một người tiếp đãi thấy Hoàng Dật nghỉ chân ở ngoài cửa, không khỏi đi tới, nho nhã lễ độ hỏi thăm: "Xin chào tiên sinh, xin hỏi có cái gì có thể cống hiến sức lực sao?"
"Tôi muốn luyện hai thanh vũ khí, không biết ở chổ các người có thợ rèn cao cấp không?" Hoàng Dật hỏi.
"Có! Chúng tôi là lò rèn số một số hai của thành Martha Hutton, thợ rèn số một của chúng tôi Diệp Lam tiên sinh là đệ nhất thợ rèn của thành Martha Hutton, chỉ cần ngài có tài liệu, hơn nữa trả được công phí, ngài ấy có thể giúp ngài luyện bất kỳ trang bị dưới truyền kỳ nào!" Người tiếp đãi lập tức gật đầu nói, trong giọng nói có chút tự hào.
"Vậy anh dẫn tôi đi gặp hắn đi!" Hoàng Dật nói.
"Thế nhưng ngài ấy đã rất ít tự mình ra tay, trang bị bình thường các thợ rèn khác có thể xử lý." Người tiếp đãi liền có chút khó xử.
"Trang bị của tôi người khác không xử lý được, chỉ có hắn mới có thể xử lý."
Người tiếp đãi hơi sửng sốt, không khỏi nói: "Là trang bị gì? Chẳng lẽ là vũ khí tím tôn quý?"
"Không!" Hoàng Dật lắc đầu, "Là vũ khí cam."
"A!" Người tiếp đãi kinh hãi, đưa tay che cái miệng lại, qua hồi lâu mới rốt cục gật đầu, "Tốt! Tôi mang ngài đi gặp ngài ấy!" Nói xong, bước chân có chút mất trật tự bắt đầu dẫn đường.
Người tiếp đãi mang theo Hoàng Dật đi tới một gian phòng đập thép trong tầng ba của lò rèn. Ở đây yên tĩnh hơn rất nhiều, không có bất luận kẻ nào gây ồn ở chỗ này, hơn nữa phòng này cũng cực kỳ phức tạp, đặt rất nhiều thứ đạo cụ ngay cả tên đều gọi không được của, không biết là dùng làm gì.
Trong phòng, chỉ có một chàng trai tóc xoã tung, hình như vài ngày chưa gội đầu, cả người bẩn vô cùng, trên người đều là vết bẩn màu đen. Lúc này đang cầm một quyển sách, cẩn thận nghiên cứu, tiến vào cảnh giới hoàn toàn vong ngã.
"Diệp Lam tiên sinh!" Người tiếp đãi hô một tiếng.
Chàng trai nhất thời run lên, như bị dọa hết hồn, hắn ngẩng đầu nhìn thấy người tiếp đãi, sắc mặt nhất thời lạnh xuống: "Tôi không phải đã nói, không có mệnh lệnh của tôi, ai cũng không thể tiến vào sao?" Bạn đang đọc chuyện tại
Người tiếp đãi sắc mặt đỏ bừng, lập tức giải thích: "Thế nhưng vị khách hàng này nói, hắn muốn ngài luyện vũ khí cam! Cái này là chuyện lò rèn chúng ta từ đó đến giờ cũng không có qua, cho nên tôi mới liều lĩnh tìm ngài."
"Cái gì? Vũ khí cam?" Chàng trai tên gọi Diệp Lam lập tức đứng lên, không thể tin tưởng nhìn chằm chằm Hoàng Dật, "Anh thật sự có vũ khí cam?"
"Anh giúp tôi rèn xong thì có." Hoàng Dật nói xong, lấy ra Man Chuy và Liệt Chuy trong trữ vật giới chỉ!
"Anh giúp tôi rèn xong thì có." Hoàng Dật nói xong, lấy ra Man Chuy và Liệt Chuy trong trữ vật giới chỉ!
Hai thanh vũ khí này phân biệt là vũ khí của Man Chuy và Man Liệt, chúng nó có cùng nguồn gốc, sau khi rèn có thể biến thành vũ khí cam cấp 50! Hiện tại đẳng cấp của Hoàng Dật đã đạt được 43 cấp, có bộ trang sức bá vương khế ước, hắn có thể mang được trang bị cấp 51, đã phù hợp yêu cầu!
Diệp Lam thấy hai thanh vũ khí, hai mắt nhất thời tỏa ánh sáng, lập tức lao đến đây, đưa tay xoa nắn hai cây chùy này, giống như đang vuốt thân thể của một mỹ nữ.
"Hai thanh vũ khí này, chỉ nhìn bề ngoài cũng đã biết là thứ tốt nhất, công nghệ chế tác của chúng nó hoàn mỹ như vậy, hẳn là từ sư thợ rèn đại tay ra, mỗi một món đều là vũ khí cường đại không gì sánh được, anh thật sự muốn đem bọn nó đi rèn?" Diệp Lam xác nhận một lần.
"Đúng vậy! Nhìn anh có bổn sự này hay không!" Hoàng Dật gật đầu.
"Không thành vấn đề!" Diệp Lam cười tự tin, lập tức từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra danh thiếp, đưa cho Hoàng Dật, "Tôi là Diệp Lam, xếp hạng 157 trong bảng xếp hạng thợ rèn của Thế Giới Thứ Hai, vị, tại thành Martha Hutton không có bất luận thợ rèn nào có thể tranh cao thấp với tôi!"
Trái tim Sa Đạo Vương, mới là thu hoạch lớn nhất chuyến này của Hoàng Dật, vật phẩm rơi từ Hàn Băng tướng quân bạo lạc trước đó, cho dù trân quý, chung quy cũng chỉ là vật phẩm của BOSS cấp 60 mà thôi. Mà trái tim Sa Đạo Vương, đã thuộc về một lĩnh vực khác, ngay cả Sa Đạo Vương đều ra lệnh cho Quỷ Phủ • Hắc Lang tướng quân bỏ qua Long Đô gần như chắc chắn đã nằm trong bàn tay, trở về đuổi giết hắn! Có thể tưởng tượng trái tim này trong mắt Sa Đạo Vương có bao nhiêu quan trọng!
Sau một khắc, Hoàng Dật mở hộp, nhìn vào bên trong.
Bên trong hộp, là một trái tim màu đen, trái tim này đập có tiết tấu, tay đang cầm hộp của Hoàng Dật, có thể cảm giác rõ ràng được lực lượng của nhịp đập, run lên run lên, dường như là sinh mệnh của một người sống.
Trái tim này mỗi lần đập, sẽ phun trào ra một hàn khí màu trắng, hàn khí này có thể khiến nhiệt độ xung quanh cấp tốc giảm xuống, giọt sương trên đóa hoa trong hoa viên này, toàn bộ trong nháy mắt kết thành băng.
Thật ra, trái tim này sau khi bị Hoàng Dật thu phục, cổ hàn khí đã sớm bị ngăn chặn, nhưng mặc dù là như vậy, khí tức thoát ra, vẫn có uy lực mạnh mẽ như vậy. Chỉ cần áp chế của trái tim này giải trừ, vậy phỏng chừng toàn bộ thành Martha Hutton sẽ bị đóng băng, biến thành một thành phố hàn băng.
Hoàng Dật kiểm tra tin tức của trái tim Sa Đạo Vương một chút.
【 trái tim Sa Đạo Vương 】( vật phẩm đặc thù )
Một trái tim có cực hàn chi lực, cần dùng cực nhiệt chi lực mới có thể đi trừ, lưu lại sinh mệnh bổn nguyên thuần túy.
Tin tức Hoàng Dật nhận được vô cùng ít, hiện nay trái tim này thuộc về một vật phẩm bí mật, không biết có công năng gì, tạm thời còn không cách nào sử dụng, bất quá sau khi dùng cực nhiệt chi lực xua tan, là có thể thấy tin tức tiếp theo.
Hoàng Dật đem nó thu vào trữ vật giới chỉ, tạm thời để đó. Sau đó, hắn đứng lên, chuẩn bị rời khỏi đây.
Hắn quay đầu nhìn hoa viên một chút, bỗng nhiên phát hiện hoa viên ở đây và hoa viên ở Kinh Cức thành có chút giống nhau, hắn theo thói quen nhìn qua một chổ, bất quá chỗ đó lại không có nhà dân, cũng không có cửa sổ lộ ra một cái bóng.
Hoàng Dật hơi lắc đầu, rời khỏi chổ này.
Có đôi khi, chỉ là bởi vì liếc mắt nhìn đối phương, sẽ thấy được dung nhan không thể quên được của đối phương.
Rời khỏi hoa viên, Hoàng Dật chậm rãi đi dạo thành Martha Hutton.
Lúc này đang là đêm khuya, thành Martha Hutton bừng sáng những ngọn đèn dầu, tiếng động huyên náo của chợ đêm, náo nhiệt không gì sánh được, giống như Kinh Cức thành, trên đường phố là đoàn người rộn ràng nhốn nháo, có cười có nói.
Đêm khuya vẫn là thời kỳ login cao nhất của Thế Giới Thứ Hai. Ban ngày học sinh phải đi học, người lớn phải đi làm, các ngành các nghề đều có công tác của mình. Đêm khuya, trên cơ bản là thời gian nghỉ ngơi của mọi người, ý thức tiến vào trong Thế Giới Thứ Hai, đồng dạng có thể cho thân thể nghỉ ngơi. Cho nên đêm khuya là thời điểm login cao nhất, đặc biệt đêm khuya của đông bán cầu, bởi vì số lượng nhân khẩu của đông bán cầu là gấp 6 lần tây bán cầu, Hoa Hồng Ngục Giam cũng ở đông bán cầu trên Thái Bình Dương.
Đi dạo một hồi, Hoàng Dật đi tới một lò rèn lớn, bước chân ngừng lại.
Lúc này, trong lò rèn vô cùng náo nhiệt, khắp nơi đều là những âm thanh keng keng, một vài người cởi trần thân trên, lộ ra cơ thể, bên lò rèn đỏ bừng đánh thép.
Trong của hàng lò rèn, một người tiếp đãi thấy Hoàng Dật nghỉ chân ở ngoài cửa, không khỏi đi tới, nho nhã lễ độ hỏi thăm: "Xin chào tiên sinh, xin hỏi có cái gì có thể cống hiến sức lực sao?"
"Tôi muốn luyện hai thanh vũ khí, không biết ở chổ các người có thợ rèn cao cấp không?" Hoàng Dật hỏi.
"Có! Chúng tôi là lò rèn số một số hai của thành Martha Hutton, thợ rèn số một của chúng tôi Diệp Lam tiên sinh là đệ nhất thợ rèn của thành Martha Hutton, chỉ cần ngài có tài liệu, hơn nữa trả được công phí, ngài ấy có thể giúp ngài luyện bất kỳ trang bị dưới truyền kỳ nào!" Người tiếp đãi lập tức gật đầu nói, trong giọng nói có chút tự hào.
"Vậy anh dẫn tôi đi gặp hắn đi!" Hoàng Dật nói.
"Thế nhưng ngài ấy đã rất ít tự mình ra tay, trang bị bình thường các thợ rèn khác có thể xử lý." Người tiếp đãi liền có chút khó xử.
"Trang bị của tôi người khác không xử lý được, chỉ có hắn mới có thể xử lý."
Người tiếp đãi hơi sửng sốt, không khỏi nói: "Là trang bị gì? Chẳng lẽ là vũ khí tím tôn quý?"
"Không!" Hoàng Dật lắc đầu, "Là vũ khí cam."
"A!" Người tiếp đãi kinh hãi, đưa tay che cái miệng lại, qua hồi lâu mới rốt cục gật đầu, "Tốt! Tôi mang ngài đi gặp ngài ấy!" Nói xong, bước chân có chút mất trật tự bắt đầu dẫn đường.
Người tiếp đãi mang theo Hoàng Dật đi tới một gian phòng đập thép trong tầng ba của lò rèn. Ở đây yên tĩnh hơn rất nhiều, không có bất luận kẻ nào gây ồn ở chỗ này, hơn nữa phòng này cũng cực kỳ phức tạp, đặt rất nhiều thứ đạo cụ ngay cả tên đều gọi không được của, không biết là dùng làm gì.
Trong phòng, chỉ có một chàng trai tóc xoã tung, hình như vài ngày chưa gội đầu, cả người bẩn vô cùng, trên người đều là vết bẩn màu đen. Lúc này đang cầm một quyển sách, cẩn thận nghiên cứu, tiến vào cảnh giới hoàn toàn vong ngã.
"Diệp Lam tiên sinh!" Người tiếp đãi hô một tiếng.
Chàng trai nhất thời run lên, như bị dọa hết hồn, hắn ngẩng đầu nhìn thấy người tiếp đãi, sắc mặt nhất thời lạnh xuống: "Tôi không phải đã nói, không có mệnh lệnh của tôi, ai cũng không thể tiến vào sao?" Bạn đang đọc chuyện tại
Người tiếp đãi sắc mặt đỏ bừng, lập tức giải thích: "Thế nhưng vị khách hàng này nói, hắn muốn ngài luyện vũ khí cam! Cái này là chuyện lò rèn chúng ta từ đó đến giờ cũng không có qua, cho nên tôi mới liều lĩnh tìm ngài."
"Cái gì? Vũ khí cam?" Chàng trai tên gọi Diệp Lam lập tức đứng lên, không thể tin tưởng nhìn chằm chằm Hoàng Dật, "Anh thật sự có vũ khí cam?"
"Anh giúp tôi rèn xong thì có." Hoàng Dật nói xong, lấy ra Man Chuy và Liệt Chuy trong trữ vật giới chỉ!
"Anh giúp tôi rèn xong thì có." Hoàng Dật nói xong, lấy ra Man Chuy và Liệt Chuy trong trữ vật giới chỉ!
Hai thanh vũ khí này phân biệt là vũ khí của Man Chuy và Man Liệt, chúng nó có cùng nguồn gốc, sau khi rèn có thể biến thành vũ khí cam cấp 50! Hiện tại đẳng cấp của Hoàng Dật đã đạt được 43 cấp, có bộ trang sức bá vương khế ước, hắn có thể mang được trang bị cấp 51, đã phù hợp yêu cầu!
Diệp Lam thấy hai thanh vũ khí, hai mắt nhất thời tỏa ánh sáng, lập tức lao đến đây, đưa tay xoa nắn hai cây chùy này, giống như đang vuốt thân thể của một mỹ nữ.
"Hai thanh vũ khí này, chỉ nhìn bề ngoài cũng đã biết là thứ tốt nhất, công nghệ chế tác của chúng nó hoàn mỹ như vậy, hẳn là từ sư thợ rèn đại tay ra, mỗi một món đều là vũ khí cường đại không gì sánh được, anh thật sự muốn đem bọn nó đi rèn?" Diệp Lam xác nhận một lần.
"Đúng vậy! Nhìn anh có bổn sự này hay không!" Hoàng Dật gật đầu.
"Không thành vấn đề!" Diệp Lam cười tự tin, lập tức từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra danh thiếp, đưa cho Hoàng Dật, "Tôi là Diệp Lam, xếp hạng 157 trong bảng xếp hạng thợ rèn của Thế Giới Thứ Hai, vị, tại thành Martha Hutton không có bất luận thợ rèn nào có thể tranh cao thấp với tôi!"