Chương 159: Hắc Sa trấn
Kế tiếp, Hoàng Dật từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra【 dấu chân của Mạt Nhật Sứ Giả 】, món trang bị truyền kỳ này trước đó hắn vẫn không mang được, hiện tại đã có thể mang.
Sau khi mang vàng, ngọn lửa trên hai chân của Hoàng Dật càng hung mãnh, ngọn lửa trên tứ chi của hắn vốn đã có màu vàng, mà đôi giầy truyền kỳ này đồng dạng cũng có ngọn lửa màu vàng, sau khi mang vào làm cả người hắn đều chìm trong ánh lửa. Nếu như lúc này có hỏa hệ pháp sư tới đánh hắn, vậy sẽ trực tiếp suy yếu 75% thương tổn hệ hỏa.
Mang vào đôi giầy này, Hoàng Dật cảm thụ được một lực lượng hùng hậu, khí thế một cước dẫm đạp tất cả, dường như hai chân của mình bị rót vào năng lượng vô cùng vô tận, đi tới đâu thì nơi đấy sẽ nghênh đón hạo kiếp, hủy diệt tất cả.
Hoàng Dật thử mở ra thuộc tính【 Tiêu Thổ 】, cái thuộc tính này là mỗi giây khiến cho 200 mét xung quanh lưu động một dòng nham thạch nóng chảy, khiến cho kẻ địch mỗi giây bị 5% thương tổn hệ hỏa, giá trị thương tổn tuy rằng không lớn, nhưng thời gian kéo dài là không có hạn chế.
Sau một khắc, lấy Hoàng Dật là trung tâm, trong vòng 200 mét xung quanh nhất thời nghênh đón một hạo kiếp đột nhiên xảy ra. Trên mặt đất vốn dĩ bình yên tất cả đều bao trùm một tầng nham thạch nóng chảy màu đỏ, mặt đất tràn ngập sinh cơ nhất thời biến thành một mảnh đất khô cằn. Thực vật thấp bé trên mặt đất hoàn toàn bị nham thạch nóng chảy nuốt hết, một ít cây nhỏ cũng bị đốt đứt thân cây, chỉ còn lại một ít đại thụ còn đang sừng sững không ngã. Về phần sinh vật trên mặt đất, thì càng thảm hơn, một vài con chuột, con thỏ bé nhỏ trực tiếp bị chết cháy thành tro tàn, mà một ít dã thú cường đại hơn thì điên cuồng chạy trốn trong nham thạch nóng chảy.
Cùng lúc đó, trên bầu trời của nham thạch nóng chảy, một con con quạ đen rực lửa cấp tốc hình thành, không ngừng gào thét xoay quanh, làm bầu trời nổi bật như hoàng hôn tận thế. Mà cái phạm vi này còn đang di động theo di chuyển của Hoàng Dật, hắn đi tới đâu, nơi ấy hóa thành đất khô, bao trùm nham thạch nóng chảy, quạ đen gào thét, bầu trời đỏ sậm.
Thấy loại hiệu quả này, Hoàng Dật có chút chấn động, mà cái tình cảnh hiện tại này, mới chỉ là hiệu quả của đôi giầy truyền kỳ cấp 45, tương lai còn có thể theo đẳng cấp của hắn tăng lên mà tăng lên.
Hiệu quả Tiêu Thổ sau khi tắt đi, khu vực lấy Hoàng Dật là trung tâm, dường như là phát sinh thiên tai, trên mặt đất không có bất kỳ thực vật gì, cả khu vực khô cằn đỏ rực bốc khói. Một vài đại thụ cô linh đứng sừng sững trên mặt, nhưng vỏ cây của chúng nó cũng bị cháy sạch, qua một thời gian vẫn là sẽ chết đi. Text được lấy tại
Hiện tại trong phạm vi nhìn đã sạch sẽ rất nhiều, có thể liếc mắt thấy chổ rất xa, muốn tìm kiếm một vật nào đó quả thật rất tiện. Hoàng Dật nhớ tới vật phẩm giải thích của đôi giầy này-- Anh đạp trên ngọn lửa diệt vọng, truy tìm dung nhan đã mất của em. Mạt Nhật Sứ Giả sở dĩ đi tới đại lục này, chính là vì tìm kiếm mộ phần của người yêu, xem ra gã ta và Slark có chút giống nhau, anh hùng khó qua ải mỹ nhân.
Bọn họ có thể giết rất nhiều người, nhưng đều là vì người yêu của mình.
Sau khi thay đôi giầy truyền kỳ, tốc độ di chuyển của Hoàng Dật cũng nhất thời nhanh hơn, hơn nữa dưới hình thái thú vương tốc độ của hắn lúc đầu đã nhanh, thân thể hầu như đã biến thành một cái bóng, cuồn cuộn lao tới ở trong rừng rậm. Nếu có người ngoài, có lẽ chỉ chớp mắt đã nhìn không thấy hắn.
Hiện nay, kế hoạch của Hoàng Dật là chạy tới một chổ tên là Hắc Sa trấn, trấn nhỏ này hắn biết được từ trong diễn đàn, hắn sở dĩ quyết định dừng lại ở đây, là bởi vì chỗ đó cách Thê Lương Sa Địa khá gần, hơn nữa có truyền tống trận, có thể đánh Chúng Thần chi tháp. Chỉ cần khô lâu đại quân ngoài thành của Long Đô rút lui, như vậy hắn liền lập tức đi đến Long Đô, hội hợp với Tần Thời Vũ.
Ngày hôm sau, lúc mặt trời chiều ngã về phía tây, Hoàng Dật rốt cục đạp lên ánh chiều tà đi tới Hắc Sa trấn. Trấn nhỏ này chỉ có hơn một ngàn người, là thành trấn cuối cùng của nhân loại từ hướng bắc tiến vào Thê Lương Sa Địa của, rất nhiều người mạo hiểm trước khi tiến vào Thê Lương Sa Địa, sẽ đem nơi đây trở thành trạm tiếp viện cuối cùng.
Hoàng Dật tắt lửa trên người, cũng ẩn đi ánh sáng của đôi giầy truyền kỳ dưới chân, khiến cho mình thoạt nhìn giống như một người chơi bình thường, sau đó đi vào Hắc Sa trấn.
Lúc này, toàn bộ trấn nhỏ tràn ngập không khí bình an. Nhà nhà đều đang làm cơm, trong ống bốc lên khói bếp, kèm theo mùi thơm nức nở, như đang vẫy gọi những đứa nhỏ chạy chơi khắp trấn về nhà. Vài người lớn tuổi ngồi ghế đá trước cửa nhà, theo ánh mặt trời chiều, nhìn ra phương xa, trong ánh mắt vẩn đục tràn ngập hồi ức. Hoàng Dật chỉ là một người khách qua đường bình thường, đi qua con đường trước cửa nhà của bọn họ, lướt qua ánh mắt tang thương tràn ngập cố sự của bọn họ.
"Gần đây không nên đi Thê Lương Sa Địa! Đêm qua, Thê Lương Sa Địa bên kia đột nhiên truyền đến một tiếng rống giận dữ, có người nói toàn bộ Thê Lương Sa Địa đều nghe được."
"Ồ? Thật vậy sao? Thê Lương Sa Địa mênh mông vô bờ, phỏng chừng cũng rộng hơn cả ngàn vạn dặm, sao tiếng rống có thể vang xa như vậy?"
"Không biết, phỏng chừng cũng chỉ có Sa Đạo Vương mới có thể làm được! Thê Lương Sa Địa chính là quốc gia của hắn, phỏng chừng tối hôm qua hắn đột nhiên bị đả kích gì, sau đó mới có thể rống giận!"
...
Hoàng Dật đi tới đi tới, bỗng nhiên nghe thấy hai người qua đường phía trước nói chuyện, Sa Đạo Vương đêm qua rống giận, cũng cùng một thời điểm với lúc hắn dùng trái tim Sa Đạo Vương đối phó hai chân Lucifer! Xem ra, trái tim Sa Đạo Vương sau khi bị xua tan cổ cực hàn chi lực, hơn phân nửa là bị Sa Đạo Vương nhận ra, cho nên mới phát ra tiếng rống giận. Dù sao chín mươi chín trái tim ấy cũng là sinh mạng của Sa Đạo Vương, trước đó cho dù bị hắn thu được, cũng không có tổn thất gì, chỉ cần cực hàn chi lực trong trái tim vẫn còn, vô luận là đặt ở trong địa cung hay là đặt ở trong tay hắn, đều không có gì khác nhau. Mà cổ cực hàn chi lực sau khi bị khu trừ, vậy trái tim ấy đã hoàn toàn không thuộc về Sa Đạo Vương!
Xem ra sau này tiến vào Thê Lương Sa Địa phải cẩn thận không gì sánh được rồi, trong lòng Hoàng Dật nhất thời tự nhủ, Sa Đạo Vương khẳng định đã xem hắn trở thành cái gai trong mắt, dùng hết mọi thủ đoạn đều phải diệt trừ. Mà Thê Lương Sa Địa lại là địa bàn của Sa Đạo Vương, mỗi một con bò cạp, mỗi một con rắn bên trong đều có thể là ánh mắt của Sa Đạo Vương, Thê Lương Sa Địa phát sinh cái gì, Sa Đạo Vương đều có thể rõ như lòng bàn tay.
Đi tới đi tới, Hoàng Dật đi tới truyền tống trận trung ương của Hắc Sa trận. Truyền tống trận này cũng rất nhỏ, ở đấy cũng chỉ có khoảng hơn mười người chơi, có vài người chơi đang lo không người tổ đội, thấy Hoàng Dật đến đều gửi lời tổ đội.
Hoàng Dật đều từ chối bọn họ, sau đó truyền tống tới trong Chúng Thần chi tháp, lần này, hắn trực tiếp truyền tống tới tầng 41, đây là một tràng cảnh hoàn toàn mới.
NPC trong tầng 41, đẳng cấp giữa cấp 41 đến cấp 51, Boss cuối cùng cũng là cấp 51 cao nhất, cái này đã vượt quá phân cách lớn của cấp 50, thực lực sẽ tăng lên vô cùng lợi hại. Cho nên sau tầng 41, đánh thì vẫn có thể đánh, nhưng muốn qua cửa thì vô cùng khó khăn, hiện nay kỷ lục thế giới nhất mới, cũng là Đao Phong trước đó không lâu mới qua cửa của tầng 47.
Kế tiếp, Hoàng Dật từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra【 dấu chân của Mạt Nhật Sứ Giả 】, món trang bị truyền kỳ này trước đó hắn vẫn không mang được, hiện tại đã có thể mang.
Sau khi mang vàng, ngọn lửa trên hai chân của Hoàng Dật càng hung mãnh, ngọn lửa trên tứ chi của hắn vốn đã có màu vàng, mà đôi giầy truyền kỳ này đồng dạng cũng có ngọn lửa màu vàng, sau khi mang vào làm cả người hắn đều chìm trong ánh lửa. Nếu như lúc này có hỏa hệ pháp sư tới đánh hắn, vậy sẽ trực tiếp suy yếu 75% thương tổn hệ hỏa.
Mang vào đôi giầy này, Hoàng Dật cảm thụ được một lực lượng hùng hậu, khí thế một cước dẫm đạp tất cả, dường như hai chân của mình bị rót vào năng lượng vô cùng vô tận, đi tới đâu thì nơi đấy sẽ nghênh đón hạo kiếp, hủy diệt tất cả.
Hoàng Dật thử mở ra thuộc tính【 Tiêu Thổ 】, cái thuộc tính này là mỗi giây khiến cho 200 mét xung quanh lưu động một dòng nham thạch nóng chảy, khiến cho kẻ địch mỗi giây bị 5% thương tổn hệ hỏa, giá trị thương tổn tuy rằng không lớn, nhưng thời gian kéo dài là không có hạn chế.
Sau một khắc, lấy Hoàng Dật là trung tâm, trong vòng 200 mét xung quanh nhất thời nghênh đón một hạo kiếp đột nhiên xảy ra. Trên mặt đất vốn dĩ bình yên tất cả đều bao trùm một tầng nham thạch nóng chảy màu đỏ, mặt đất tràn ngập sinh cơ nhất thời biến thành một mảnh đất khô cằn. Thực vật thấp bé trên mặt đất hoàn toàn bị nham thạch nóng chảy nuốt hết, một ít cây nhỏ cũng bị đốt đứt thân cây, chỉ còn lại một ít đại thụ còn đang sừng sững không ngã. Về phần sinh vật trên mặt đất, thì càng thảm hơn, một vài con chuột, con thỏ bé nhỏ trực tiếp bị chết cháy thành tro tàn, mà một ít dã thú cường đại hơn thì điên cuồng chạy trốn trong nham thạch nóng chảy.
Cùng lúc đó, trên bầu trời của nham thạch nóng chảy, một con con quạ đen rực lửa cấp tốc hình thành, không ngừng gào thét xoay quanh, làm bầu trời nổi bật như hoàng hôn tận thế. Mà cái phạm vi này còn đang di động theo di chuyển của Hoàng Dật, hắn đi tới đâu, nơi ấy hóa thành đất khô, bao trùm nham thạch nóng chảy, quạ đen gào thét, bầu trời đỏ sậm.
Thấy loại hiệu quả này, Hoàng Dật có chút chấn động, mà cái tình cảnh hiện tại này, mới chỉ là hiệu quả của đôi giầy truyền kỳ cấp 45, tương lai còn có thể theo đẳng cấp của hắn tăng lên mà tăng lên.
Hiệu quả Tiêu Thổ sau khi tắt đi, khu vực lấy Hoàng Dật là trung tâm, dường như là phát sinh thiên tai, trên mặt đất không có bất kỳ thực vật gì, cả khu vực khô cằn đỏ rực bốc khói. Một vài đại thụ cô linh đứng sừng sững trên mặt, nhưng vỏ cây của chúng nó cũng bị cháy sạch, qua một thời gian vẫn là sẽ chết đi. Text được lấy tại
Hiện tại trong phạm vi nhìn đã sạch sẽ rất nhiều, có thể liếc mắt thấy chổ rất xa, muốn tìm kiếm một vật nào đó quả thật rất tiện. Hoàng Dật nhớ tới vật phẩm giải thích của đôi giầy này-- Anh đạp trên ngọn lửa diệt vọng, truy tìm dung nhan đã mất của em. Mạt Nhật Sứ Giả sở dĩ đi tới đại lục này, chính là vì tìm kiếm mộ phần của người yêu, xem ra gã ta và Slark có chút giống nhau, anh hùng khó qua ải mỹ nhân.
Bọn họ có thể giết rất nhiều người, nhưng đều là vì người yêu của mình.
Sau khi thay đôi giầy truyền kỳ, tốc độ di chuyển của Hoàng Dật cũng nhất thời nhanh hơn, hơn nữa dưới hình thái thú vương tốc độ của hắn lúc đầu đã nhanh, thân thể hầu như đã biến thành một cái bóng, cuồn cuộn lao tới ở trong rừng rậm. Nếu có người ngoài, có lẽ chỉ chớp mắt đã nhìn không thấy hắn.
Hiện nay, kế hoạch của Hoàng Dật là chạy tới một chổ tên là Hắc Sa trấn, trấn nhỏ này hắn biết được từ trong diễn đàn, hắn sở dĩ quyết định dừng lại ở đây, là bởi vì chỗ đó cách Thê Lương Sa Địa khá gần, hơn nữa có truyền tống trận, có thể đánh Chúng Thần chi tháp. Chỉ cần khô lâu đại quân ngoài thành của Long Đô rút lui, như vậy hắn liền lập tức đi đến Long Đô, hội hợp với Tần Thời Vũ.
Ngày hôm sau, lúc mặt trời chiều ngã về phía tây, Hoàng Dật rốt cục đạp lên ánh chiều tà đi tới Hắc Sa trấn. Trấn nhỏ này chỉ có hơn một ngàn người, là thành trấn cuối cùng của nhân loại từ hướng bắc tiến vào Thê Lương Sa Địa của, rất nhiều người mạo hiểm trước khi tiến vào Thê Lương Sa Địa, sẽ đem nơi đây trở thành trạm tiếp viện cuối cùng.
Hoàng Dật tắt lửa trên người, cũng ẩn đi ánh sáng của đôi giầy truyền kỳ dưới chân, khiến cho mình thoạt nhìn giống như một người chơi bình thường, sau đó đi vào Hắc Sa trấn.
Lúc này, toàn bộ trấn nhỏ tràn ngập không khí bình an. Nhà nhà đều đang làm cơm, trong ống bốc lên khói bếp, kèm theo mùi thơm nức nở, như đang vẫy gọi những đứa nhỏ chạy chơi khắp trấn về nhà. Vài người lớn tuổi ngồi ghế đá trước cửa nhà, theo ánh mặt trời chiều, nhìn ra phương xa, trong ánh mắt vẩn đục tràn ngập hồi ức. Hoàng Dật chỉ là một người khách qua đường bình thường, đi qua con đường trước cửa nhà của bọn họ, lướt qua ánh mắt tang thương tràn ngập cố sự của bọn họ.
"Gần đây không nên đi Thê Lương Sa Địa! Đêm qua, Thê Lương Sa Địa bên kia đột nhiên truyền đến một tiếng rống giận dữ, có người nói toàn bộ Thê Lương Sa Địa đều nghe được."
"Ồ? Thật vậy sao? Thê Lương Sa Địa mênh mông vô bờ, phỏng chừng cũng rộng hơn cả ngàn vạn dặm, sao tiếng rống có thể vang xa như vậy?"
"Không biết, phỏng chừng cũng chỉ có Sa Đạo Vương mới có thể làm được! Thê Lương Sa Địa chính là quốc gia của hắn, phỏng chừng tối hôm qua hắn đột nhiên bị đả kích gì, sau đó mới có thể rống giận!"
...
Hoàng Dật đi tới đi tới, bỗng nhiên nghe thấy hai người qua đường phía trước nói chuyện, Sa Đạo Vương đêm qua rống giận, cũng cùng một thời điểm với lúc hắn dùng trái tim Sa Đạo Vương đối phó hai chân Lucifer! Xem ra, trái tim Sa Đạo Vương sau khi bị xua tan cổ cực hàn chi lực, hơn phân nửa là bị Sa Đạo Vương nhận ra, cho nên mới phát ra tiếng rống giận. Dù sao chín mươi chín trái tim ấy cũng là sinh mạng của Sa Đạo Vương, trước đó cho dù bị hắn thu được, cũng không có tổn thất gì, chỉ cần cực hàn chi lực trong trái tim vẫn còn, vô luận là đặt ở trong địa cung hay là đặt ở trong tay hắn, đều không có gì khác nhau. Mà cổ cực hàn chi lực sau khi bị khu trừ, vậy trái tim ấy đã hoàn toàn không thuộc về Sa Đạo Vương!
Xem ra sau này tiến vào Thê Lương Sa Địa phải cẩn thận không gì sánh được rồi, trong lòng Hoàng Dật nhất thời tự nhủ, Sa Đạo Vương khẳng định đã xem hắn trở thành cái gai trong mắt, dùng hết mọi thủ đoạn đều phải diệt trừ. Mà Thê Lương Sa Địa lại là địa bàn của Sa Đạo Vương, mỗi một con bò cạp, mỗi một con rắn bên trong đều có thể là ánh mắt của Sa Đạo Vương, Thê Lương Sa Địa phát sinh cái gì, Sa Đạo Vương đều có thể rõ như lòng bàn tay.
Đi tới đi tới, Hoàng Dật đi tới truyền tống trận trung ương của Hắc Sa trận. Truyền tống trận này cũng rất nhỏ, ở đấy cũng chỉ có khoảng hơn mười người chơi, có vài người chơi đang lo không người tổ đội, thấy Hoàng Dật đến đều gửi lời tổ đội.
Hoàng Dật đều từ chối bọn họ, sau đó truyền tống tới trong Chúng Thần chi tháp, lần này, hắn trực tiếp truyền tống tới tầng 41, đây là một tràng cảnh hoàn toàn mới.
NPC trong tầng 41, đẳng cấp giữa cấp 41 đến cấp 51, Boss cuối cùng cũng là cấp 51 cao nhất, cái này đã vượt quá phân cách lớn của cấp 50, thực lực sẽ tăng lên vô cùng lợi hại. Cho nên sau tầng 41, đánh thì vẫn có thể đánh, nhưng muốn qua cửa thì vô cùng khó khăn, hiện nay kỷ lục thế giới nhất mới, cũng là Đao Phong trước đó không lâu mới qua cửa của tầng 47.