Chương 193: Anh hùng chưa trưởng thành
"Tuyệt đối không nên đánh giá thấp uy lực của Trinh Sát Nhanh Nhẹn nha!" Lúc này, đứa bé trai ngửa đầu nhìn Hoàng Dật, ngoài mạnh trong yếu uy hiếp, nhưng tay nhỏ run nhè nhẹ vẫn thể hiện ra sợ hãi trong lòng.
"Nếu như anh muốn công kích em, vừa rồi lúc ẩn thân đã sớm ra tay." Hoàng Dật nhìn chằm chằm đứa bé trai, không có bất luận ý muốn động thủ.
"Teemo, bạn làm sao vậy?" Lúc này, âm thanh của một đứa bé gái từ phía sau vang lên.
Ngay sau đó, một đứa bé gái khả ái đồng dạng cao không được một mét đã đi tới, trang phục của bé gái và bé trai có chút giống nhau, trên đỉnh đầu cũng là một cặp mắt kính. Bất quá vũ khí của bé gái thì bạo lực hơn rất nhiều, đó là một khẩu pháo đồng lớn như thân thể của mình, họng lớn làm cho người ta phát sợ. Lúc này, trong tay cô bé đang cầm một trái táo đỏ, ăn một cách ngon lành. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
"Nơi này có một người xấu." Đứa bé trai tên gọi Teemo quay đầu lại nhìn đứa bé gái một chút.
"Hả?" Đứa bé gái nhất thời nghiêm khuôn mặt nhỏ nhắn lại, trừng mắt nhìn Hoàng Dật, giơ giơ pháo đồng thật trong tay, "Muốn nhìn pháo hoa à?"
"Không muốn." Hoàng Dật lắc đầu, "Anh chỉ là đi ngang qua đây, không có bất luận địch ý gì, ngược lại là cây nấm của các em làm nổ anh không ít lần."
"A! Xin lỗi!" Teemo như là nhớ tới cái gì, sờ sờ đầu nhỏ, ngượng ngùng nói: "Em trồng nấm đó, chỉ là muốn cho ban lộc tìm được đường về nhà, nấm này đối với động vật là không có thương tổn, chỉ có người giẫm trúng mới phát nổ, tôi cho rằng không ai sẽ tới nơi này."
"Anh đã không phải người xấu, vậy chúng ta cũng là bạn tốt!" Lúc này sắc mặt của đứa bé gái lập tức hòa hoãn xuống, thu hồi pháo đồng, "Em là Tristana, rất vui được làm quen với anh, hiện tại trời tối rồi, trong rừng rậm rất nguy hiểm, tới nhà gỗ nhỏ của chúng em ngồi đi?" Nói xong, nháy mắt to nhìn Hoàng Dật.
"Tốt!" Hoàng Dật mỉm cười. Hai đứa bé này rõ ràng không có tâm cơ gì, nhất cử nhất động đều lộ ra một vẻ đơn thuần, nói vài câu thì tin hắn.
Kế tiếp, Hoàng Dật theo hai đứa bé bò lên cây, tiến vào trong nhà gỗ nhỏ trên cây.
Nhà gỗ nhỏ tinh xảo khéo léo, bên trong có hai giường nhỏ, một cái bàn, hai cái ghế nhỏ. Trên bàn có hai que xiên nấm, phỏng chừng hai đứa nhỏ đang muốn ăn cơm, kết quả phát hiện Hoàng Dật đến, cho nên mới vội vã rời khỏi nhà gỗ, đi ra kiểm tra tình huống.
Lúc này, mặt trời chiều ngoài cửa sổ soi sáng đến, làm nhà gỗ nhỏ tràn ngập cảm giác ấm áp, Teemo và Tristana hai đứa bé giống như là hai tiểu tinh linh trong rừng rậm, ở trong nhà gỗ nhỏ ngăn cách với nhân thế, sinh hoạt vô ưu vô lự.
"Đại ca ca, anh ăn nấm không?" Tristana buông pháo đồng, cầm lấy một xiên nấm, hỏi Hoàng Dật.
"Không cần, các em ăn đi!" Hoàng Dật đưa tay sờ sờ đầu nhỏ của cô bé.
"Đại ca ca, anh từ đâu tới?" Teemo cắn một ngụm nấm, mở to mắt hỏi Hoàng Dật, trong ánh mắt tràn ngập hiếu kỳ.
Hoàng Dật mỉm cười: "Anh đến từ chổ rất xa rất xa, lang thang khắp thế giới. Còn các em?"
Tristana ăn một cây nấm nhỏ, sau đó lại cắn một ngụm táo, nói: "Chúng em đều là người Yordle, đến từ thành phố Bandle, trong tộc phái chúng em đi ra kiểm tra động tĩnh bên kia của Thê Lương Sa Địa. Gần đây Long Đô bên kia tập kết rất nhiều khô lâu đại quân của Sa Đạo Vương, nếu như chúng nó công phá Long Đô, vậy rất có khả năng sẽ tiếp tục thẳng tiến, tàn sát khu rừng rậm này, uy hiếp thành phố Bandle xinh đẹp của chúng em. Cho nên, chúng em phải đúng lúc phát hiện hành động của đại phôi đản kia, cung cấp tình báo cho trong tộc."
"Sa Đạo Vương không phải vẫn đều ở Thê Lương Sa Địa sao? Sao hắn có thể rời khỏi chỗ đó, đi xâm lược địa phương khác?" Hoàng Dật hỏi.
"Em nghe những người lớn nói, gần đây thế giới không thái bình, bảy đại ma vương lại bắt đầu rục rịch, ngay cả Địa Ngục chi vương lợi hại nhất của bắt đầu xuất hiện một ít dấu hiệu. Mà Sa Đạo Vương đại phôi đản kia là tay sai của Đọa Lạc Chi Vương Bỉ Liệt Phu, nếu như bảy đại ma vương muốn một lần nữa xuất hiện, vậy Sa Đạo Vương khẳng định sẽ là tiên phong, xâm lược các chỗ của đại lục, không giới hạn trong Thê Lương Sa Địa nho nhỏ." Teemo vừa cắn nấm vừa nói, trên miệng nhỏ dính đầy dầu.
Nghe được tin tức này, Hoàng Dật bỗng nhiên nhớ tới trước đó không lâu Bạch Long vương nói qua, lúc đó Bạch Long vương cũng nói qua, bảy đại ma vương lại tề tụ, một lần nữa tàn sát thế giới này, vạn vật sẽ nghênh đón một trường hạo kiếp. Ba mươi năm trước, chỉ là một Hắc Ám Chi Vương Ô Tạp Nhĩ, đã ầm ĩ đại lục máu chảy thành sông, sinh linh đồ thán, ngay cả Phong Chuy quốc khổng lồ đều bị hủy diệt. Mà lúc đó trường hạo kiếp này chỉ là xuất hiện trong một khối đại lục, thuộc về tai nạn cục bộ, mà hiện tại bảy đại ma vương đoàn tụ, ngay cả Địa Ngục chi vương lợi hại nhất đều xuất hiện, vậy phạm vi khẳng định là thế giới, các đại lục sẽ bị ảnh hưởng.
"Nhưng bọn họ phái hai em đến đây, cũng không an toàn!" Hoàng Dật nhìn hai đứa bé nói.
"Cái này là chúng em chủ động cầu xin! Muốn trở thành anh hùng, nhất định phải trải qua các loại đau khổ, em và Teemo sau này lớn lên, đều muốn trở thành anh hùng vĩ đại như Thần Xạ Thủ. Ica." Tristana kiên định nói.
Anh hùng! Nghe được hai chữ này, không có ai quen thuộc hơn so với Hoàng Dật, bởi vì trong Anh Hùng ngục giam của hắn, giam giữ anh hùng tiếng tăm lừng lẫy của các thời đại trên lịch sử. Thần Xạ Thủ. Ica trong miệng của Tristana, là một vị đại anh hùng tiếng tăm lừng lẫy trên thế giới hiện nay. Ica vốn dĩ là một học sinh của học viện hoàng gia Osco, ba mươi năm trước đại lục bị Hắc Ám Chi Vương Ô Tạp Nhĩ tàn sát, hắn đi tới khối đại lục này, bắn nát một phân thân của Hắc Ám Chi Vương Ô Tạp Nhĩ, gây ra tác dụng quan trọng đối với việc Ô Tạp Nhĩ lui về Tử Linh Thâm Uyên. Sau đó sự tích của hắn bị viết vào lịch sử, học viện hoàng gia Osco ban tên cho hắn là Thần Xạ Thủ, chính thức sắc phong hắn là anh hùng. Từ nay về sau, vô số người ngâm thơ rong tại các góc đại lục truyền bá về cố sự của hắn, hắn cũng thành mục tiêu truy cầu suốt đời của vô số cung tiễn thủ và pháo thủ trong đại lục, vô số người đều muốn trở thành anh hùng vĩ đại như hắn.
"Muốn trở thành anh hùng có điều kiện gì sao?" Hoàng Dật có hứng thú mà hỏi thăm. Anh hùng cũng không phải một xưng hô đơn giản, mà là một loại thân phận dành riêng, rất nhiều cường giả cũng không có danh xưng anh hùng, cái xưng hô này tôn quý không gì sánh được, không phải có thực lực cường đại là có thể thu được.
"Em nghe những người lớn nói, muốn trở thành anh hùng phải phù hợp ba điều kiện lận! Thứ nhất là đạt được thực lực Thánh Vực cấp 100, em và Teemo đều chưa đạt được, chúng em mới cấp 45, còn kém rất xa." Tristana nói đến đây, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi buồn bã, "Điều kiện thứ hai, là phải nhận được một tên ban thưởng được mọi người công nhận, giống như tên ban thưởng 'Thần Xạ Thủ' của Ica. Em và Teemo đều đã nghĩ xong tên của mình! Nếu như thật sự có cơ hội, em muốn lấy tên là 'pháo thủ Megling". Teemo thì muốn được tên ban thưởng là 'Trinh Sát Nhanh Nhẹn'. Anh cảm thấy thế nào?" Nói xong, Tristana ngưỡng khuôn mặt nhỏ nhắn, chờ mong nhìn Hoàng Dật, muốn thu được lời ca ngợi hắn.
"Ừm, không tồi! Không tồi!" Hoàng Dật gật đầu cười, trẻ con cũng là loại tâm tính này, còn chưa có biến thành anh hùng, cũng đã bắt đầu là tự mình tên ban thưởng.
"Bất quá tên ban thưởng không phải chúng em muốn đặt như thế nào là đặt, cuối cùng phải xem ý kiến của đại đa số người." Teemo tiếp nhận câu chuyện, "Nếu như hai yêu cầu trước đều đạt được, có thể đi học viện hoàng gia Osco của Trung Ương đại lục, tiếp thu anh hùng thí luyện, sau khi thí luyện xong, là có thể tiến hành sắc phong là anh hùng!" Nói xong, Teemo ăn xong xiên nấm của mình, muốn đưa tay lau cái miệng nhỏ.
"Không được lấy tay lau! Bẩn lắm!" Lúc này, Tristana tức giận nói một tiếng với Teemo, sau đó lấy ra một khăn tay nhỏ, đưa qua.
Teemo nhận lấy khăn tay, lau lau cái miệng nhỏ nhắn.
"Thật ra vừa rồi Teemo nói, chỉ là điều kiện của anh hùng truyền kỳ! Nếu như muốn trở thành anh hùng sử thi cao cấp hơn, vậy còn phải lĩnh ngộ một loại tinh thần. Thế nhưng em ngay cả tinh thần là vật gì cũng không biết, trên lịch sử cũng chỉ có Georgia, Đao Hoàng, Kiếm Hoàng, Đăng Thiên Giả những người này mới lĩnh ngộ tinh thần, biến thành anh hùng sử thi, sau đó bọn họ đều phong thần. Chúng em cho dù là dùng hết cả đời cũng không đạt được thành tựu như bọn họ, chúng em chỉ hy vọng có thể trở thành anh hùng truyền kỳ là thỏa mãn rồi!" Tristana ăn xong trái táo trong tay, đem hạt táo ném ra ngoài cửa sổ, miệng nhỏ lại nhồi vào thực vật, phình ra, nói đều nói không rõ.
"Vậy nỗ lực lên đi! Các người nhất định có thể trở thành anh hùng!" Hoàng Dật cổ vũ nói.
"Nếu như em trở thành một anh hùng, em muốn trở thành đội trưởng của Đội Biệt Kích Megling!" Lúc này, Tristana vươn hai tay nhỏ dựng thẳng trên mặt bàn, chống cằm, đầy chờ mong nói.
"Nếu như em cũng trở thành một anh hùng, em muốn thành đội trưởng của lực lượng Trinh Sát Mẫu Hạm!" Mắt to của Teemo cũng sáng ngời, tựa như đã trở thành một anh hùng, "Như vậy sau này chúng em có thể cùng nhau phối hợp chấp hành nhiệm vụ rồi!"
"Đại ca ca, anh muốn trở thành anh hùng không?" Lúc này, Tristana nhìn Hoàng Dật hỏi, khuôn mặt nhỏ non nớt ánh mặt trời chiều ngoài cửa sổ, tràn ngập linh khí.
"Muốn chứ! Bất quá cho dù là anh hùng không được thừa nhận, cũng là một loại anh hùng! Có đôi khi, chúng tôi có thể làm anh hùng của bản thân!" Hoàng Dật nói xong, nghĩ tới câu nói kia tối hôm qua Lôi Thân nói.
"Thế nhưng, nếu như không được học viện hoàng gia Osco sắc phong, sẽ không thể tính là anh hùng, đối với thực lực không có bất luận cái gì tăng lên. Chỉ có sau khi trải qua nghi thức sắc phong anh hùng, mới có thuộc tính của anh hùng, đồng thời có thể học tập kỹ năng của anh hùng! Kỹ năng này rất lợi hại!" Teemo nhéo nhéo nắm tay nói.
Hoàng Dật mỉm cười, không nói gì. Hiện tại bàn việc anh hùng này còn hơi sớm, hắn không biết tới khi nào mới có thể thăng lên cấp 100. Bất quá hắn muốn làm anh hùng cũng sẽ dễ hơn so với người khác, mấy ngàn anh hùng giam giữ trong Anh Hùng ngục giam của hắn, lý giải bọn họ nhiều hơn, tự nhiên sẽ biết thế nào để trở thành anh hùng.
Mặt trời chiều ngoài cửa sổ chậm rãi hạ xuống, một tia chiều tà cuối cùng tiêu tán trên núi phương xa, trong phòng nhỏ, Teemo và Tristana còn đang nói về mộng tưởng của bản thân.
"Tuyệt đối không nên đánh giá thấp uy lực của Trinh Sát Nhanh Nhẹn nha!" Lúc này, đứa bé trai ngửa đầu nhìn Hoàng Dật, ngoài mạnh trong yếu uy hiếp, nhưng tay nhỏ run nhè nhẹ vẫn thể hiện ra sợ hãi trong lòng.
"Nếu như anh muốn công kích em, vừa rồi lúc ẩn thân đã sớm ra tay." Hoàng Dật nhìn chằm chằm đứa bé trai, không có bất luận ý muốn động thủ.
"Teemo, bạn làm sao vậy?" Lúc này, âm thanh của một đứa bé gái từ phía sau vang lên.
Ngay sau đó, một đứa bé gái khả ái đồng dạng cao không được một mét đã đi tới, trang phục của bé gái và bé trai có chút giống nhau, trên đỉnh đầu cũng là một cặp mắt kính. Bất quá vũ khí của bé gái thì bạo lực hơn rất nhiều, đó là một khẩu pháo đồng lớn như thân thể của mình, họng lớn làm cho người ta phát sợ. Lúc này, trong tay cô bé đang cầm một trái táo đỏ, ăn một cách ngon lành. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
"Nơi này có một người xấu." Đứa bé trai tên gọi Teemo quay đầu lại nhìn đứa bé gái một chút.
"Hả?" Đứa bé gái nhất thời nghiêm khuôn mặt nhỏ nhắn lại, trừng mắt nhìn Hoàng Dật, giơ giơ pháo đồng thật trong tay, "Muốn nhìn pháo hoa à?"
"Không muốn." Hoàng Dật lắc đầu, "Anh chỉ là đi ngang qua đây, không có bất luận địch ý gì, ngược lại là cây nấm của các em làm nổ anh không ít lần."
"A! Xin lỗi!" Teemo như là nhớ tới cái gì, sờ sờ đầu nhỏ, ngượng ngùng nói: "Em trồng nấm đó, chỉ là muốn cho ban lộc tìm được đường về nhà, nấm này đối với động vật là không có thương tổn, chỉ có người giẫm trúng mới phát nổ, tôi cho rằng không ai sẽ tới nơi này."
"Anh đã không phải người xấu, vậy chúng ta cũng là bạn tốt!" Lúc này sắc mặt của đứa bé gái lập tức hòa hoãn xuống, thu hồi pháo đồng, "Em là Tristana, rất vui được làm quen với anh, hiện tại trời tối rồi, trong rừng rậm rất nguy hiểm, tới nhà gỗ nhỏ của chúng em ngồi đi?" Nói xong, nháy mắt to nhìn Hoàng Dật.
"Tốt!" Hoàng Dật mỉm cười. Hai đứa bé này rõ ràng không có tâm cơ gì, nhất cử nhất động đều lộ ra một vẻ đơn thuần, nói vài câu thì tin hắn.
Kế tiếp, Hoàng Dật theo hai đứa bé bò lên cây, tiến vào trong nhà gỗ nhỏ trên cây.
Nhà gỗ nhỏ tinh xảo khéo léo, bên trong có hai giường nhỏ, một cái bàn, hai cái ghế nhỏ. Trên bàn có hai que xiên nấm, phỏng chừng hai đứa nhỏ đang muốn ăn cơm, kết quả phát hiện Hoàng Dật đến, cho nên mới vội vã rời khỏi nhà gỗ, đi ra kiểm tra tình huống.
Lúc này, mặt trời chiều ngoài cửa sổ soi sáng đến, làm nhà gỗ nhỏ tràn ngập cảm giác ấm áp, Teemo và Tristana hai đứa bé giống như là hai tiểu tinh linh trong rừng rậm, ở trong nhà gỗ nhỏ ngăn cách với nhân thế, sinh hoạt vô ưu vô lự.
"Đại ca ca, anh ăn nấm không?" Tristana buông pháo đồng, cầm lấy một xiên nấm, hỏi Hoàng Dật.
"Không cần, các em ăn đi!" Hoàng Dật đưa tay sờ sờ đầu nhỏ của cô bé.
"Đại ca ca, anh từ đâu tới?" Teemo cắn một ngụm nấm, mở to mắt hỏi Hoàng Dật, trong ánh mắt tràn ngập hiếu kỳ.
Hoàng Dật mỉm cười: "Anh đến từ chổ rất xa rất xa, lang thang khắp thế giới. Còn các em?"
Tristana ăn một cây nấm nhỏ, sau đó lại cắn một ngụm táo, nói: "Chúng em đều là người Yordle, đến từ thành phố Bandle, trong tộc phái chúng em đi ra kiểm tra động tĩnh bên kia của Thê Lương Sa Địa. Gần đây Long Đô bên kia tập kết rất nhiều khô lâu đại quân của Sa Đạo Vương, nếu như chúng nó công phá Long Đô, vậy rất có khả năng sẽ tiếp tục thẳng tiến, tàn sát khu rừng rậm này, uy hiếp thành phố Bandle xinh đẹp của chúng em. Cho nên, chúng em phải đúng lúc phát hiện hành động của đại phôi đản kia, cung cấp tình báo cho trong tộc."
"Sa Đạo Vương không phải vẫn đều ở Thê Lương Sa Địa sao? Sao hắn có thể rời khỏi chỗ đó, đi xâm lược địa phương khác?" Hoàng Dật hỏi.
"Em nghe những người lớn nói, gần đây thế giới không thái bình, bảy đại ma vương lại bắt đầu rục rịch, ngay cả Địa Ngục chi vương lợi hại nhất của bắt đầu xuất hiện một ít dấu hiệu. Mà Sa Đạo Vương đại phôi đản kia là tay sai của Đọa Lạc Chi Vương Bỉ Liệt Phu, nếu như bảy đại ma vương muốn một lần nữa xuất hiện, vậy Sa Đạo Vương khẳng định sẽ là tiên phong, xâm lược các chỗ của đại lục, không giới hạn trong Thê Lương Sa Địa nho nhỏ." Teemo vừa cắn nấm vừa nói, trên miệng nhỏ dính đầy dầu.
Nghe được tin tức này, Hoàng Dật bỗng nhiên nhớ tới trước đó không lâu Bạch Long vương nói qua, lúc đó Bạch Long vương cũng nói qua, bảy đại ma vương lại tề tụ, một lần nữa tàn sát thế giới này, vạn vật sẽ nghênh đón một trường hạo kiếp. Ba mươi năm trước, chỉ là một Hắc Ám Chi Vương Ô Tạp Nhĩ, đã ầm ĩ đại lục máu chảy thành sông, sinh linh đồ thán, ngay cả Phong Chuy quốc khổng lồ đều bị hủy diệt. Mà lúc đó trường hạo kiếp này chỉ là xuất hiện trong một khối đại lục, thuộc về tai nạn cục bộ, mà hiện tại bảy đại ma vương đoàn tụ, ngay cả Địa Ngục chi vương lợi hại nhất đều xuất hiện, vậy phạm vi khẳng định là thế giới, các đại lục sẽ bị ảnh hưởng.
"Nhưng bọn họ phái hai em đến đây, cũng không an toàn!" Hoàng Dật nhìn hai đứa bé nói.
"Cái này là chúng em chủ động cầu xin! Muốn trở thành anh hùng, nhất định phải trải qua các loại đau khổ, em và Teemo sau này lớn lên, đều muốn trở thành anh hùng vĩ đại như Thần Xạ Thủ. Ica." Tristana kiên định nói.
Anh hùng! Nghe được hai chữ này, không có ai quen thuộc hơn so với Hoàng Dật, bởi vì trong Anh Hùng ngục giam của hắn, giam giữ anh hùng tiếng tăm lừng lẫy của các thời đại trên lịch sử. Thần Xạ Thủ. Ica trong miệng của Tristana, là một vị đại anh hùng tiếng tăm lừng lẫy trên thế giới hiện nay. Ica vốn dĩ là một học sinh của học viện hoàng gia Osco, ba mươi năm trước đại lục bị Hắc Ám Chi Vương Ô Tạp Nhĩ tàn sát, hắn đi tới khối đại lục này, bắn nát một phân thân của Hắc Ám Chi Vương Ô Tạp Nhĩ, gây ra tác dụng quan trọng đối với việc Ô Tạp Nhĩ lui về Tử Linh Thâm Uyên. Sau đó sự tích của hắn bị viết vào lịch sử, học viện hoàng gia Osco ban tên cho hắn là Thần Xạ Thủ, chính thức sắc phong hắn là anh hùng. Từ nay về sau, vô số người ngâm thơ rong tại các góc đại lục truyền bá về cố sự của hắn, hắn cũng thành mục tiêu truy cầu suốt đời của vô số cung tiễn thủ và pháo thủ trong đại lục, vô số người đều muốn trở thành anh hùng vĩ đại như hắn.
"Muốn trở thành anh hùng có điều kiện gì sao?" Hoàng Dật có hứng thú mà hỏi thăm. Anh hùng cũng không phải một xưng hô đơn giản, mà là một loại thân phận dành riêng, rất nhiều cường giả cũng không có danh xưng anh hùng, cái xưng hô này tôn quý không gì sánh được, không phải có thực lực cường đại là có thể thu được.
"Em nghe những người lớn nói, muốn trở thành anh hùng phải phù hợp ba điều kiện lận! Thứ nhất là đạt được thực lực Thánh Vực cấp 100, em và Teemo đều chưa đạt được, chúng em mới cấp 45, còn kém rất xa." Tristana nói đến đây, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi buồn bã, "Điều kiện thứ hai, là phải nhận được một tên ban thưởng được mọi người công nhận, giống như tên ban thưởng 'Thần Xạ Thủ' của Ica. Em và Teemo đều đã nghĩ xong tên của mình! Nếu như thật sự có cơ hội, em muốn lấy tên là 'pháo thủ Megling". Teemo thì muốn được tên ban thưởng là 'Trinh Sát Nhanh Nhẹn'. Anh cảm thấy thế nào?" Nói xong, Tristana ngưỡng khuôn mặt nhỏ nhắn, chờ mong nhìn Hoàng Dật, muốn thu được lời ca ngợi hắn.
"Ừm, không tồi! Không tồi!" Hoàng Dật gật đầu cười, trẻ con cũng là loại tâm tính này, còn chưa có biến thành anh hùng, cũng đã bắt đầu là tự mình tên ban thưởng.
"Bất quá tên ban thưởng không phải chúng em muốn đặt như thế nào là đặt, cuối cùng phải xem ý kiến của đại đa số người." Teemo tiếp nhận câu chuyện, "Nếu như hai yêu cầu trước đều đạt được, có thể đi học viện hoàng gia Osco của Trung Ương đại lục, tiếp thu anh hùng thí luyện, sau khi thí luyện xong, là có thể tiến hành sắc phong là anh hùng!" Nói xong, Teemo ăn xong xiên nấm của mình, muốn đưa tay lau cái miệng nhỏ.
"Không được lấy tay lau! Bẩn lắm!" Lúc này, Tristana tức giận nói một tiếng với Teemo, sau đó lấy ra một khăn tay nhỏ, đưa qua.
Teemo nhận lấy khăn tay, lau lau cái miệng nhỏ nhắn.
"Thật ra vừa rồi Teemo nói, chỉ là điều kiện của anh hùng truyền kỳ! Nếu như muốn trở thành anh hùng sử thi cao cấp hơn, vậy còn phải lĩnh ngộ một loại tinh thần. Thế nhưng em ngay cả tinh thần là vật gì cũng không biết, trên lịch sử cũng chỉ có Georgia, Đao Hoàng, Kiếm Hoàng, Đăng Thiên Giả những người này mới lĩnh ngộ tinh thần, biến thành anh hùng sử thi, sau đó bọn họ đều phong thần. Chúng em cho dù là dùng hết cả đời cũng không đạt được thành tựu như bọn họ, chúng em chỉ hy vọng có thể trở thành anh hùng truyền kỳ là thỏa mãn rồi!" Tristana ăn xong trái táo trong tay, đem hạt táo ném ra ngoài cửa sổ, miệng nhỏ lại nhồi vào thực vật, phình ra, nói đều nói không rõ.
"Vậy nỗ lực lên đi! Các người nhất định có thể trở thành anh hùng!" Hoàng Dật cổ vũ nói.
"Nếu như em trở thành một anh hùng, em muốn trở thành đội trưởng của Đội Biệt Kích Megling!" Lúc này, Tristana vươn hai tay nhỏ dựng thẳng trên mặt bàn, chống cằm, đầy chờ mong nói.
"Nếu như em cũng trở thành một anh hùng, em muốn thành đội trưởng của lực lượng Trinh Sát Mẫu Hạm!" Mắt to của Teemo cũng sáng ngời, tựa như đã trở thành một anh hùng, "Như vậy sau này chúng em có thể cùng nhau phối hợp chấp hành nhiệm vụ rồi!"
"Đại ca ca, anh muốn trở thành anh hùng không?" Lúc này, Tristana nhìn Hoàng Dật hỏi, khuôn mặt nhỏ non nớt ánh mặt trời chiều ngoài cửa sổ, tràn ngập linh khí.
"Muốn chứ! Bất quá cho dù là anh hùng không được thừa nhận, cũng là một loại anh hùng! Có đôi khi, chúng tôi có thể làm anh hùng của bản thân!" Hoàng Dật nói xong, nghĩ tới câu nói kia tối hôm qua Lôi Thân nói.
"Thế nhưng, nếu như không được học viện hoàng gia Osco sắc phong, sẽ không thể tính là anh hùng, đối với thực lực không có bất luận cái gì tăng lên. Chỉ có sau khi trải qua nghi thức sắc phong anh hùng, mới có thuộc tính của anh hùng, đồng thời có thể học tập kỹ năng của anh hùng! Kỹ năng này rất lợi hại!" Teemo nhéo nhéo nắm tay nói.
Hoàng Dật mỉm cười, không nói gì. Hiện tại bàn việc anh hùng này còn hơi sớm, hắn không biết tới khi nào mới có thể thăng lên cấp 100. Bất quá hắn muốn làm anh hùng cũng sẽ dễ hơn so với người khác, mấy ngàn anh hùng giam giữ trong Anh Hùng ngục giam của hắn, lý giải bọn họ nhiều hơn, tự nhiên sẽ biết thế nào để trở thành anh hùng.
Mặt trời chiều ngoài cửa sổ chậm rãi hạ xuống, một tia chiều tà cuối cùng tiêu tán trên núi phương xa, trong phòng nhỏ, Teemo và Tristana còn đang nói về mộng tưởng của bản thân.