Chương 212: Đếm ngược 10 giây
Rất nhanh, động tĩnh bên này của Hoàng Dật đã hấp dẫn càng ngày càng nhiều người chú ý, có vài người bắt đầu quay video hoặc là ảnh chụp màn hình, để đưa lên diễn đàn, gửi bài post.
"Người này thật sự là sắc đảm bao trời! Anh xem hắn dám cõng Tần Thời Vũ, thân thể mềm mại như thế bị hắn hưởng thụ."
"Đúng vậy, tôi trước đó cũng đi xem qua thi thể của Tần Thời Vũ, rất muốn sờ cô ấy một cái, nhưng vẫn không dám."
Càng ngày càng nhiều người tới vây xem, có vài người thậm chí còn nói một vài lời hèn mọn.
Hoàng Dật ngẩng đầu nhìn bốn phía một chút, khắp nơi đều là người, tất cả đều nhìn hắn, không biết Phong Chí ở nơi nào. Text được lấy tại
"Này? Bên kia đang làm gì thế? Sao ầm ĩ lớn như thế!" Đúng lúc này, xa xa vang tới một âm thanh uy nghiêm.
Hoàng Dật quay đầu nhìn, chỉ thấy phương xa có một bụ cao, có vài Bán Thú Nhân đang đứng, dáng dấp như chỉ điểm giang sơn, lúc này người dẫn đầu đang nhìn đến đây.
Hoàng Dật cõng thi thể của Tần Thời Vũ đi qua bục cao, đoàn người tự động nhường ra một con đuoờng cho hắn. Lúc này, hơn mười vạn người chơi trong quảng trường cơ bản đều đã phát hiện dị dạng ở đây, kiễng chân nhìn tình hình.
"Hả? Mày là ai? Cũng dám khinh nhờn thi thể của Tần Thời Vũ?"
Hoàng Dật mới vừa đi đến trước người của của đối phương, còn chưa có mở miệng, đã bị đối phương chụp mũ.
Hoàng Dật bước lên bục cao, đi tới trước mặt tên Bán Thú Nhân dẫn đầu, nhìn hắn ta nhìn một hồi, phát hiện người này không giống với ảnh chụp của Phong Chí trong diễn đàn, không khỏi nói: "Phong Chí đâu?"
" Lão đại chúng tao là người mà mày muốn gặp thì gặp sao? Mày khinh nhờn thi thể của Tần Thời Vũ, đã là khó thoát cái chết!" Tên Bán Thú Nhân hừ lạnh một tiếng, sau đó liếc mắt nhìn Tần Thời Vũ, hí mắt, nói: "Bất quá mày đã khinh nhờn thi thể của Tần Thời Vũ, vậy đơn giản khinh nhờn thêm một chút đi! Đem mặt nạ của ả cởi xuống, nhìn con quỷ nhỏ này rốt cuộc là dáng dấp gì, mặt khác đem quần áo của ả lột xuống luôn đi, vóc người của ả rất không tồi, chẹp..." Nói xong, tên Bán Thú Nhân còn cười hèn mọn.
"Ha ha! Đúng vậy! Khiến cho chúng tôi nhìn Tần chỉ huy rốt cuộc như thế nào đi!" Lúc này, một ít người chơi phía dưới cũng đều phụ họa lên, lộ ra nụ cười hèn mọn.
"Bẹp!" Sau một khắc, đầu của tên Bán Thú Nhân kia bị một chùy đánh bạo, óc đỏ trắng văng tứ tung trong không trung, dính trên mặt của những người còn lại.
Hoàng Dật thu hồi cây chùy, sau đó quay đầu nhìn chằm chằm tên Bán Thú Nhân còn lại, tiếp tục hỏi: "Phong Chí đâu?"
Sắc mặt của mấy người chơi Bán Thú Nhân nhất thời cứng ngắc, còn chưa có phản ứng.
Mà đoàn người dưới đài, nhất thời kinh hãi nhìn chằm chằm Hoàng Dật!
Bọn họ không ngờ rằng Hoàng Dật dĩ nhiên một lời không hợp thì trực tiếp ra tay giết người, trước mặt của hơn mười vạn người chơi, đem cao tầng của bộ chỉ huy một chiêu giết chết!
Mà càng làm cho người ta kinh hãi chính là, tất cả mọi người là dưới quyền chỉ huy của Phong Chí, là một chiến đoàn, Hoàng Dật lần này công kích, tương đương đối địch với toàn bộ đoàn đội, bọn họ thoáng cái liền biết được tên của Hoàng Dật.
"Miểu, Miểu Sát!"
"Người này dĩ nhiên là Miểu Sát!"
Toàn trường sợ ngây người, bọn họ không ngờ rằng người trước mắt cõng thi thể của Tần Thời Vũ, dĩ nhiên cũng là Miểu Sát! Đối với bọn họ mà nói, Miểu Sát chính là đấng cứu thế của bọn họ, nếu như không có hắn, từ lúc trước khô lâu đại quân tiến công Long Đô, bọn họ cũng đã chết!
Mấy tên Bán Thú Nhân khác trên bục tất cả đều sửng sờ nhìn chằm chằm Hoàng Dật, hai mặt nhìn nhau, không biết nên làm thế nào cho phải.
"Phong Chí, hắn, còn chưa có login." Rốt cục, một Bán Thú Nhân lắp bắp nói, ánh mắt nhìn Hoàng Dật có chút sợ hãi.
"Được, vậy tao ở đây chờ nó." Hoàng Dật nói xong, đứng như vậy ở trên bục, lẳng lặng chờ đợi.
Trên sân lặng ngắt như tờ, người người đều nhìn chằm chằm Hoàng Dật trên cao, thần sắc phức tạp.
Dần dần, trên sân bắt đầu nghị luận lên, rất nhiều người đều bắt đầu thu video hiện trường, truyền tới trong diễn đàn, đồng thời gửi bài post tương quan.
Vài giờ trôi qua, trên quảng trường càng ngày càng náo nhiệt, cách thời gian đột phá vòng vây cuối cùng chỉ còn một giờ, một trăm vạn người củaLong Đô hầu như tất cả đều login, chuẩn bị tham dự hành động đột phá vòng vây lần này. Người chơi sau khi login của, cũng đều từ trong miệng người chơi khác biết được tin tức Hoàng Dật đi tới Long Đô.
Một trăm vạn người của Long Đô, tất cả cũng bắt đầu đợi cùng Hoàng Dật. Tất cả mọi người biết, giữa Hoàng Dật và Phong Chí, một hồi sẽ có trò hay trình diễn.
"Miểu Sát, anh đến thật sự là khiến cho Long Đô chúng tôi vẻ vang cho kẻ hèn này! Anh tìm tôi có chuyện gì?" Rốt cục, đợi hồi lâu sau đó, trong đám người vang lên một âm thanh.
Hoàng Dật quay đầu nhìn, chỉ thấy trong đám người, một người mặc áo giáp, khoác áo choàng màu đỏ, dường như tướng quân đi tới, tất cả mọi người dọc theo đường đi đều nhường đường cho hắn.
Người này chính là quan chỉ huy tối cao của Long Đô-- Phong Chí, lúc này trên mặt của gã mang theo nụ cười xán lạn, tựa như vô cùng hoan nghênh Hoàng Dật đến.
"Mày an bài người nào đi giết Tần Thời Vũ?" Hoàng Dật nhìn gã, đi thẳng vào vấn đề mà hỏi.
Phong Chí trong lòng ngẩn ra, không ngờ rằng Hoàng Dật sẽ trực tiếp như thế, nhưng sắc mặt của gã vẫn không thay đổi, nói: "Sao? Sao anh có thể nói ra lời như vậy? Tôi và Tần Thời Vũ mặc dù có một ít tranh chấp, nhưng tôi khẳng định sẽ không làm ra loại chuyện tệ hại này! Cái này khẳng định là có một vài người muốn vu oan hãm hại! Thật ra tôi đối với cái chết của Tần Thời Vũ cũng rất khó chịu, chỉ cần để tôi điều tra ra ai là hung thủ, tôi nhất định sẽ tận tay giết chết, báo thù cho Tần Thời Vũ!" Phong Chí nói xong, vẻ mặt bi phẫn.
Hoàng Dật liếc gã, nói thẳng: "Bọn mày đặc biệt lựa chọn vào lúc này giết Tần Thời Vũ, đơn giản cũng là nhìn trúng tiêu điểm dư luận của trong khoảng thời gian này đều tại đại lễ thường niên, sau khi mày giết hại Tần Thời Vũ, dư luận sẽ không quan tâm chuyện này. Bọn mày cũng quả thật đạt được mục đích này, hiện tại Tần Thời Vũ chết căn bản không có người quan tâm. Các người làm rất sạch sẽ, không có để lại bất luận chứng cứ gì, nhưng tao chưa từng nghĩ tới sẽ nói chứng cứ với bọn mày, tao cho rằng Tần Thời Vũ là bọn mày giết, đó chính là bọn mày giết, tao chỉ làm chuyện tao cho rằng chính xác. Tao hỏi mày lại một lần, mày an bài người nào đi giết Tần Thời Vũ?"
Phong Chí thấy thái độ của Hoàng Dật kiên định như vậy, nụ cười trên mặt rốt cục biến mất, ngữ khí trở nên lạnh lùng nghiêm nghị lên: "Tôi vừa rồi nói với anh, là để mắt anh, cho anh mặt mũi, đừng tưởng rằng anh là Miểu Sát có thể lấy thúng úp voi. Hiện tại, tôi là tổng chỉ huy của một trăm vạn người Long Đô, ở đây tôi định đoạt, đừng nói anh chỉ là một người chơi, cho dù là Đao Phong tới đây, cũng phải nằm úp cho tôi!"
Nói xong, Phong Chí cười lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm Tần Thời Vũ phía sau của Hoàng Dật, nói: "Hiện tại người khinh nhờn Tần Thời Vũ là anh, động thủ giết người chơi của Long Đô cũng là anh, tôi thật ra cảm thấy, người giết Tần Thời Vũ, hẳn là anh giết! Nếu không anh sao ngay cả thi thể của cô ấy đều không buông tha? Mọi người nói đúng không?" Nói xong, Phong Chí quay đầu nhìn một trăm vạn người bốn phía một chút.
Một trăm vạn người trên sân hiện tại cũng hai mặt nhìn nhau, không biết rốt cục là ai đúng ai sai.
"Mày đã không nói, vậy tao chỉ có thể đem tất cả người có quan hệ cùng mày giết chết, mặc kệ mày có hai mươi vạn người, hay là một trăm vạn người, tao sẽ đem toàn bộ bọn chúng giết chết, vậy hung thủ tự nhiên cũng cùng bị giết." Hoàng Dật nói xong, từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một khối đá, cầm ở trong tay thưởng thức.
Khối đá này tên là 【 năng lượng thạch đặc thù 】, có thể cung cấp cho hắn một lần năng lượng vô hạn.
Ngay sau đó, Hoàng Dật nhìn một trăm vạn người của Long Đô dưới đài, cao giọng nói: "Đây là ân oán cá nhân của tôi cùng với Phong Chí bọn họ, tôi không muốn liên lụy người vô tội, hiện tại người không quan hệ với Phong Chí, mời lập tức rời khỏi quyền chỉ huy của Phong Chí, nếu không tôi chỉ có thể ngộ thương!"
"Hả?" Nghe được Hoàng Dật nói lời này, sắc mặt Phong Chí ngẩn ra, gã vốn dĩ muốn lấy thế đè người, nói chứng cứ nói đạo lý với Hoàng Dật, nhưng không ngờ rằng Hoàng Dật căn bản là không để gã đẩy vòng vòng, muốn trực tiếp ra tay, hoàn toàn không theo lẽ thường.
Lúc này, Phong Chí cũng rốt cục hạ quyết, gã lập tức sử dụng quyền chỉ huy, cao giọng chỉ huy nói: "Mọi người nghe mệnh lệnh của tôi, lập tức công kích Miểu Sát, hắn cũng là hung thủ giết người!"
Nhưng mà, mệnh lệnh của gã sau khi ra, người chơi toàn trường vẫn không nhúc nhích, bọn họ đối với Hoàng Dật phần lớn là có tâm tình báo ơn, lần này không bị Phong Chí dụ dỗ kích động.
"Tôi lập lại lần nữa, người không muốn bị giết lầm, hiện tại lập tức rời khỏi đoàn đội của Phong Chí! Tôi cho mười giây!" Hoàng Dật nhìn quanh toàn trường một lần, sau đó đếm ngược: "10, 9, 8..."
Hoàng Dật đếm ngược tràn ngập một cảm giác áp bách, một trăm vạn người toàn trường dường như đều bị ép tới không thở nổi, tuy rằng bọn họ có một trăm vạn người, mà đối diện chỉ có một người, nhưng bọn họ không chút nghi ngờ lực lượng của người này.
Rốt cục, trên sân có một chút người chơi làm ra quyết định, bắt đầu rời khỏi chiến trường đoàn của Phong Chí, không nghe theo gã chỉ huy. Mà có người đi đầu, hơn mười vạn người cấp tốc rời khỏi đoàn đội này, phủi sạch quan hệ với Phong Chí.
Từ ngày bộ chỉ huy lâm thời Long Đô thành lập tới nay, một trăm vạn người tự phát hợp thành tổ nhỏ, rồi tổ hợp thành phân đoàn, phân đoàn cuối cùng hợp thành một chiến trường đoàn có một trăm vạn người. Trình tự rõ ràng, giống như quân đội chiến tranh hơn mười vạn người của cổ đại.
Mà hiện tại, đoàn đội giằng co hồi lâu này, trong vài giây đếm ngược của Hoàng Dật, cấp tốc sụp đổ!
Phong Chí thấy cái tình huống này, sắc mặt tái xanh, thân thể run lên nhè nhẹ, cắn răng nói: "Tất cả Bán Thú Nhân nghe mệnh lệnh của ta, lập tức công kích Miểu Sát!"
Tuy rằng hơn mười vạn người chơi rời khỏi quyền chỉ huy của gã, nhưng 20 vạn Bán Thú Nhân vốn dĩ do gã suất lĩnh vẫn trung thành, cũng không có rời khỏi đoàn đội, bọn họ chỉ nghe mệnh lệnh của một mình Phong Chí.
Ngoài ra, còn có một vài người chơi cũng không có rời khỏi đoàn đội, lúc này trong đoàn đội của Phong Chí, tổng cộng còn lại hơn 30 vạn người chơi!
Sau một khắc, 20 vạn Bán Thú Nhân tất cả đều triển khai công kích hướng Hoàng Dật, vô số tia sáng kỹ năng che cả bầu trời oanh kích đến hướng Hoàng Dật, dưới loại tình huống này, cho dù là Đao Phong cũng sẽ bị giết chết trong nháy mắt, căn bản không có cơ hội sống sót.
Hơn mười vạn người chơi tất cả đều mở to hai mắt nhìn, nhìn chằm chằm Hoàng Dật, đợi hắn bị oanh thành tro bụi.
"6, 5, 4..." Hoàng Dật vẫn đứng ở tại chỗ, chịu đựng công kích của20 vạn người chơi, tiếp tục đếm ngược.
Âm thanh của hắn đi qua tia sáng kỹ năng che cả bầu trời truyền ra, vang vọng toàn bộ quảng trường, tuy rằng mọi người không nhìn thấy thân ảnh của hắn, nhưng âm thanh đếm ngược của hắn lại cho thấy hắn vẫn còn sống, cũng không có bị công kích của 20 vạn người giết chết.
"3, 2, 1... Ta tuyên bố, mọi người trong đoàn đội của Phong Chí-- chết!"
Rất nhanh, động tĩnh bên này của Hoàng Dật đã hấp dẫn càng ngày càng nhiều người chú ý, có vài người bắt đầu quay video hoặc là ảnh chụp màn hình, để đưa lên diễn đàn, gửi bài post.
"Người này thật sự là sắc đảm bao trời! Anh xem hắn dám cõng Tần Thời Vũ, thân thể mềm mại như thế bị hắn hưởng thụ."
"Đúng vậy, tôi trước đó cũng đi xem qua thi thể của Tần Thời Vũ, rất muốn sờ cô ấy một cái, nhưng vẫn không dám."
Càng ngày càng nhiều người tới vây xem, có vài người thậm chí còn nói một vài lời hèn mọn.
Hoàng Dật ngẩng đầu nhìn bốn phía một chút, khắp nơi đều là người, tất cả đều nhìn hắn, không biết Phong Chí ở nơi nào. Text được lấy tại
"Này? Bên kia đang làm gì thế? Sao ầm ĩ lớn như thế!" Đúng lúc này, xa xa vang tới một âm thanh uy nghiêm.
Hoàng Dật quay đầu nhìn, chỉ thấy phương xa có một bụ cao, có vài Bán Thú Nhân đang đứng, dáng dấp như chỉ điểm giang sơn, lúc này người dẫn đầu đang nhìn đến đây.
Hoàng Dật cõng thi thể của Tần Thời Vũ đi qua bục cao, đoàn người tự động nhường ra một con đuoờng cho hắn. Lúc này, hơn mười vạn người chơi trong quảng trường cơ bản đều đã phát hiện dị dạng ở đây, kiễng chân nhìn tình hình.
"Hả? Mày là ai? Cũng dám khinh nhờn thi thể của Tần Thời Vũ?"
Hoàng Dật mới vừa đi đến trước người của của đối phương, còn chưa có mở miệng, đã bị đối phương chụp mũ.
Hoàng Dật bước lên bục cao, đi tới trước mặt tên Bán Thú Nhân dẫn đầu, nhìn hắn ta nhìn một hồi, phát hiện người này không giống với ảnh chụp của Phong Chí trong diễn đàn, không khỏi nói: "Phong Chí đâu?"
" Lão đại chúng tao là người mà mày muốn gặp thì gặp sao? Mày khinh nhờn thi thể của Tần Thời Vũ, đã là khó thoát cái chết!" Tên Bán Thú Nhân hừ lạnh một tiếng, sau đó liếc mắt nhìn Tần Thời Vũ, hí mắt, nói: "Bất quá mày đã khinh nhờn thi thể của Tần Thời Vũ, vậy đơn giản khinh nhờn thêm một chút đi! Đem mặt nạ của ả cởi xuống, nhìn con quỷ nhỏ này rốt cuộc là dáng dấp gì, mặt khác đem quần áo của ả lột xuống luôn đi, vóc người của ả rất không tồi, chẹp..." Nói xong, tên Bán Thú Nhân còn cười hèn mọn.
"Ha ha! Đúng vậy! Khiến cho chúng tôi nhìn Tần chỉ huy rốt cuộc như thế nào đi!" Lúc này, một ít người chơi phía dưới cũng đều phụ họa lên, lộ ra nụ cười hèn mọn.
"Bẹp!" Sau một khắc, đầu của tên Bán Thú Nhân kia bị một chùy đánh bạo, óc đỏ trắng văng tứ tung trong không trung, dính trên mặt của những người còn lại.
Hoàng Dật thu hồi cây chùy, sau đó quay đầu nhìn chằm chằm tên Bán Thú Nhân còn lại, tiếp tục hỏi: "Phong Chí đâu?"
Sắc mặt của mấy người chơi Bán Thú Nhân nhất thời cứng ngắc, còn chưa có phản ứng.
Mà đoàn người dưới đài, nhất thời kinh hãi nhìn chằm chằm Hoàng Dật!
Bọn họ không ngờ rằng Hoàng Dật dĩ nhiên một lời không hợp thì trực tiếp ra tay giết người, trước mặt của hơn mười vạn người chơi, đem cao tầng của bộ chỉ huy một chiêu giết chết!
Mà càng làm cho người ta kinh hãi chính là, tất cả mọi người là dưới quyền chỉ huy của Phong Chí, là một chiến đoàn, Hoàng Dật lần này công kích, tương đương đối địch với toàn bộ đoàn đội, bọn họ thoáng cái liền biết được tên của Hoàng Dật.
"Miểu, Miểu Sát!"
"Người này dĩ nhiên là Miểu Sát!"
Toàn trường sợ ngây người, bọn họ không ngờ rằng người trước mắt cõng thi thể của Tần Thời Vũ, dĩ nhiên cũng là Miểu Sát! Đối với bọn họ mà nói, Miểu Sát chính là đấng cứu thế của bọn họ, nếu như không có hắn, từ lúc trước khô lâu đại quân tiến công Long Đô, bọn họ cũng đã chết!
Mấy tên Bán Thú Nhân khác trên bục tất cả đều sửng sờ nhìn chằm chằm Hoàng Dật, hai mặt nhìn nhau, không biết nên làm thế nào cho phải.
"Phong Chí, hắn, còn chưa có login." Rốt cục, một Bán Thú Nhân lắp bắp nói, ánh mắt nhìn Hoàng Dật có chút sợ hãi.
"Được, vậy tao ở đây chờ nó." Hoàng Dật nói xong, đứng như vậy ở trên bục, lẳng lặng chờ đợi.
Trên sân lặng ngắt như tờ, người người đều nhìn chằm chằm Hoàng Dật trên cao, thần sắc phức tạp.
Dần dần, trên sân bắt đầu nghị luận lên, rất nhiều người đều bắt đầu thu video hiện trường, truyền tới trong diễn đàn, đồng thời gửi bài post tương quan.
Vài giờ trôi qua, trên quảng trường càng ngày càng náo nhiệt, cách thời gian đột phá vòng vây cuối cùng chỉ còn một giờ, một trăm vạn người củaLong Đô hầu như tất cả đều login, chuẩn bị tham dự hành động đột phá vòng vây lần này. Người chơi sau khi login của, cũng đều từ trong miệng người chơi khác biết được tin tức Hoàng Dật đi tới Long Đô.
Một trăm vạn người của Long Đô, tất cả cũng bắt đầu đợi cùng Hoàng Dật. Tất cả mọi người biết, giữa Hoàng Dật và Phong Chí, một hồi sẽ có trò hay trình diễn.
"Miểu Sát, anh đến thật sự là khiến cho Long Đô chúng tôi vẻ vang cho kẻ hèn này! Anh tìm tôi có chuyện gì?" Rốt cục, đợi hồi lâu sau đó, trong đám người vang lên một âm thanh.
Hoàng Dật quay đầu nhìn, chỉ thấy trong đám người, một người mặc áo giáp, khoác áo choàng màu đỏ, dường như tướng quân đi tới, tất cả mọi người dọc theo đường đi đều nhường đường cho hắn.
Người này chính là quan chỉ huy tối cao của Long Đô-- Phong Chí, lúc này trên mặt của gã mang theo nụ cười xán lạn, tựa như vô cùng hoan nghênh Hoàng Dật đến.
"Mày an bài người nào đi giết Tần Thời Vũ?" Hoàng Dật nhìn gã, đi thẳng vào vấn đề mà hỏi.
Phong Chí trong lòng ngẩn ra, không ngờ rằng Hoàng Dật sẽ trực tiếp như thế, nhưng sắc mặt của gã vẫn không thay đổi, nói: "Sao? Sao anh có thể nói ra lời như vậy? Tôi và Tần Thời Vũ mặc dù có một ít tranh chấp, nhưng tôi khẳng định sẽ không làm ra loại chuyện tệ hại này! Cái này khẳng định là có một vài người muốn vu oan hãm hại! Thật ra tôi đối với cái chết của Tần Thời Vũ cũng rất khó chịu, chỉ cần để tôi điều tra ra ai là hung thủ, tôi nhất định sẽ tận tay giết chết, báo thù cho Tần Thời Vũ!" Phong Chí nói xong, vẻ mặt bi phẫn.
Hoàng Dật liếc gã, nói thẳng: "Bọn mày đặc biệt lựa chọn vào lúc này giết Tần Thời Vũ, đơn giản cũng là nhìn trúng tiêu điểm dư luận của trong khoảng thời gian này đều tại đại lễ thường niên, sau khi mày giết hại Tần Thời Vũ, dư luận sẽ không quan tâm chuyện này. Bọn mày cũng quả thật đạt được mục đích này, hiện tại Tần Thời Vũ chết căn bản không có người quan tâm. Các người làm rất sạch sẽ, không có để lại bất luận chứng cứ gì, nhưng tao chưa từng nghĩ tới sẽ nói chứng cứ với bọn mày, tao cho rằng Tần Thời Vũ là bọn mày giết, đó chính là bọn mày giết, tao chỉ làm chuyện tao cho rằng chính xác. Tao hỏi mày lại một lần, mày an bài người nào đi giết Tần Thời Vũ?"
Phong Chí thấy thái độ của Hoàng Dật kiên định như vậy, nụ cười trên mặt rốt cục biến mất, ngữ khí trở nên lạnh lùng nghiêm nghị lên: "Tôi vừa rồi nói với anh, là để mắt anh, cho anh mặt mũi, đừng tưởng rằng anh là Miểu Sát có thể lấy thúng úp voi. Hiện tại, tôi là tổng chỉ huy của một trăm vạn người Long Đô, ở đây tôi định đoạt, đừng nói anh chỉ là một người chơi, cho dù là Đao Phong tới đây, cũng phải nằm úp cho tôi!"
Nói xong, Phong Chí cười lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm Tần Thời Vũ phía sau của Hoàng Dật, nói: "Hiện tại người khinh nhờn Tần Thời Vũ là anh, động thủ giết người chơi của Long Đô cũng là anh, tôi thật ra cảm thấy, người giết Tần Thời Vũ, hẳn là anh giết! Nếu không anh sao ngay cả thi thể của cô ấy đều không buông tha? Mọi người nói đúng không?" Nói xong, Phong Chí quay đầu nhìn một trăm vạn người bốn phía một chút.
Một trăm vạn người trên sân hiện tại cũng hai mặt nhìn nhau, không biết rốt cục là ai đúng ai sai.
"Mày đã không nói, vậy tao chỉ có thể đem tất cả người có quan hệ cùng mày giết chết, mặc kệ mày có hai mươi vạn người, hay là một trăm vạn người, tao sẽ đem toàn bộ bọn chúng giết chết, vậy hung thủ tự nhiên cũng cùng bị giết." Hoàng Dật nói xong, từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra một khối đá, cầm ở trong tay thưởng thức.
Khối đá này tên là 【 năng lượng thạch đặc thù 】, có thể cung cấp cho hắn một lần năng lượng vô hạn.
Ngay sau đó, Hoàng Dật nhìn một trăm vạn người của Long Đô dưới đài, cao giọng nói: "Đây là ân oán cá nhân của tôi cùng với Phong Chí bọn họ, tôi không muốn liên lụy người vô tội, hiện tại người không quan hệ với Phong Chí, mời lập tức rời khỏi quyền chỉ huy của Phong Chí, nếu không tôi chỉ có thể ngộ thương!"
"Hả?" Nghe được Hoàng Dật nói lời này, sắc mặt Phong Chí ngẩn ra, gã vốn dĩ muốn lấy thế đè người, nói chứng cứ nói đạo lý với Hoàng Dật, nhưng không ngờ rằng Hoàng Dật căn bản là không để gã đẩy vòng vòng, muốn trực tiếp ra tay, hoàn toàn không theo lẽ thường.
Lúc này, Phong Chí cũng rốt cục hạ quyết, gã lập tức sử dụng quyền chỉ huy, cao giọng chỉ huy nói: "Mọi người nghe mệnh lệnh của tôi, lập tức công kích Miểu Sát, hắn cũng là hung thủ giết người!"
Nhưng mà, mệnh lệnh của gã sau khi ra, người chơi toàn trường vẫn không nhúc nhích, bọn họ đối với Hoàng Dật phần lớn là có tâm tình báo ơn, lần này không bị Phong Chí dụ dỗ kích động.
"Tôi lập lại lần nữa, người không muốn bị giết lầm, hiện tại lập tức rời khỏi đoàn đội của Phong Chí! Tôi cho mười giây!" Hoàng Dật nhìn quanh toàn trường một lần, sau đó đếm ngược: "10, 9, 8..."
Hoàng Dật đếm ngược tràn ngập một cảm giác áp bách, một trăm vạn người toàn trường dường như đều bị ép tới không thở nổi, tuy rằng bọn họ có một trăm vạn người, mà đối diện chỉ có một người, nhưng bọn họ không chút nghi ngờ lực lượng của người này.
Rốt cục, trên sân có một chút người chơi làm ra quyết định, bắt đầu rời khỏi chiến trường đoàn của Phong Chí, không nghe theo gã chỉ huy. Mà có người đi đầu, hơn mười vạn người cấp tốc rời khỏi đoàn đội này, phủi sạch quan hệ với Phong Chí.
Từ ngày bộ chỉ huy lâm thời Long Đô thành lập tới nay, một trăm vạn người tự phát hợp thành tổ nhỏ, rồi tổ hợp thành phân đoàn, phân đoàn cuối cùng hợp thành một chiến trường đoàn có một trăm vạn người. Trình tự rõ ràng, giống như quân đội chiến tranh hơn mười vạn người của cổ đại.
Mà hiện tại, đoàn đội giằng co hồi lâu này, trong vài giây đếm ngược của Hoàng Dật, cấp tốc sụp đổ!
Phong Chí thấy cái tình huống này, sắc mặt tái xanh, thân thể run lên nhè nhẹ, cắn răng nói: "Tất cả Bán Thú Nhân nghe mệnh lệnh của ta, lập tức công kích Miểu Sát!"
Tuy rằng hơn mười vạn người chơi rời khỏi quyền chỉ huy của gã, nhưng 20 vạn Bán Thú Nhân vốn dĩ do gã suất lĩnh vẫn trung thành, cũng không có rời khỏi đoàn đội, bọn họ chỉ nghe mệnh lệnh của một mình Phong Chí.
Ngoài ra, còn có một vài người chơi cũng không có rời khỏi đoàn đội, lúc này trong đoàn đội của Phong Chí, tổng cộng còn lại hơn 30 vạn người chơi!
Sau một khắc, 20 vạn Bán Thú Nhân tất cả đều triển khai công kích hướng Hoàng Dật, vô số tia sáng kỹ năng che cả bầu trời oanh kích đến hướng Hoàng Dật, dưới loại tình huống này, cho dù là Đao Phong cũng sẽ bị giết chết trong nháy mắt, căn bản không có cơ hội sống sót.
Hơn mười vạn người chơi tất cả đều mở to hai mắt nhìn, nhìn chằm chằm Hoàng Dật, đợi hắn bị oanh thành tro bụi.
"6, 5, 4..." Hoàng Dật vẫn đứng ở tại chỗ, chịu đựng công kích của20 vạn người chơi, tiếp tục đếm ngược.
Âm thanh của hắn đi qua tia sáng kỹ năng che cả bầu trời truyền ra, vang vọng toàn bộ quảng trường, tuy rằng mọi người không nhìn thấy thân ảnh của hắn, nhưng âm thanh đếm ngược của hắn lại cho thấy hắn vẫn còn sống, cũng không có bị công kích của 20 vạn người giết chết.
"3, 2, 1... Ta tuyên bố, mọi người trong đoàn đội của Phong Chí-- chết!"