Anh Hùng Ngục Giam

Chương 316: Thế giới hai người hương diễm

Chương 316: Thế giới hai người hương diễm​
"Bịch! Bịch! Bịch!" Lúc này, trái tim của hóa thân rốt cục đập lên, vang ra tiếng tim đập mạnh mẽ, mang theo máu của Lucifer chạy tới khắp ngõ ngách trong thân thể!
Hóa thân này rốt cục có thể sử dụng, bề ngoài của nó ngầu không gì sánh được, hai chân bốc lửa, đôi tay săn chắc đầy cơ bắp, cặp cánh màu đen, con mắt thứ ba lành lạnh quỷ dị, lổ tai có nguyên tố phong hệ vờn quanh, vẩy toàn thân sáng lấp lánh... Cái thân thể này chỉ là nhìn qua, đã cho một loại cảm giác không thể chiến thắng, hầu như bao dung các loại năng lực, thuộc về một thân thể toàn năng hình!
Hoàng Dật lập tức điều khiển hóa thân này thử, lần này cảm giác điều khiển của hắn quả nhiên không giống! Nếu như nói trước đó hắn điều khiển hóa thân của viên hầu, giống như điều khiển một con rối, vậy hiện tại giống như là điều khiển một Transformers, bản thân có các loại năng lực.
Hoàng Dật khống chế hóa thân đập cánh, hóa thân bỗng nhiên bay lên không trung. Đôi cánh màu đen có chứa thuộc tính hệ hắc ám, rìa cánh bén nhọn vô cùng, giống như một lưỡi đao, có thể sử dụng như vũ khí, một cánh quét qua, phỏng chừng có thể đem một ít kẻ địch yếu đuối tước thành hai nửa.
Năng lực phi hành của hóa thân này không giống với Bạch Long tộc, Bạch Long tộc mặc dù có năng lực phi hành, nhưng không có hai tay, không thể cầm vũ khí, rất không tiện. Mà hóa thân có thể sử dụng vũ khí chiến đấu trong lúc phi hành, đánh không lại có thể tùy thời bay lên chạy trốn, có cơ hội lại hạ xuống công kích kẻ địch. Hơn nữa Hoàng Dật tiến hóa là Bạch Long lúc, hấp thu tinh huyết trải qua suy yếu, không có tiến hóa thành Bạch Long tộc hoàn chỉnh, năng lực yếu nhược rất nhiều, ngay cả thời gian phi hành cũng chỉ có vài phút, hiện tại cánh của hóa thân, không có hạn chế thời gian phi hành, muốn bay bao lâu có thể bay bấy lâu.
Thực lực của hóa thân này vượt xa hóa thân viên hầu trước đó, tuy rằng nó vẫn chỉ có 50% thuộc tính của Hoàng Dật, nhưng các bộ phận trên người lại có thể mang đến một ít tăng thêm. Ví dụ như đôi tay của quyền sư, tràn ngập lực lượng, công kích có một chút tăng thêm, khiến cho hóa thân đánh ra thương tổn cao hơn. Còn trái tim Sa Đạo Vương, thì lại có tăng thêm của phương diện sinh mệnh, khiến cho giá trị sinh mệnh và tốc độ hồi phục sinh mệnh của hóa thân đều có tăng lên.
Có hóa thân này, thủ đoạn của Hoàng Dật càng mạnh.
Hoàng Dật khiến cho hóa thân đáp xuống, biến mất cánh, chờ lúc cần thì thể hiện ra. Lúc này hóa thân và hắn giống nhau như đúc, mặc trang bị như nhau, khuôn mặt cũng như nhau, hoàn toàn có thể đánh tráo.
Kế tiếp, Hoàng Dật truyền tống ra Anh Hùng ngục giam, bản thể đi Chúng Thần chi tháp luyện cấp, còn hóa thân gửi một tin tức cho Vô Danh Thị, khiến cho hắn mang Kính Đoạn tới tầng cao nhất đại sảnh thị chính của Long Đô.
Đại sảnh thị chính của Long Đô, là nơi quyền lợi then chốt của phó lãnh địa, có thể kiểm tra các hạng số liệu của phó lãnh địa, đồng thời quản lý một ít, chỉ có cao tầng của Anh Hùng công hội mới có thể tiến vào, coi như một khu vực làm việc của cao tầng.
Hóa thân của Hoàng Dật đi qua đường phố buổi chiều, ngày hôm nay là chủ nhật, trên đường phố tương đối náo nhiệt, đoàn người như nước chảy.
Lúc này, lá cây cạnh phố đã bắt đầu ố vàng, thể hiện một trời thu đã đến.
Hoàng Dật đi qua một con phố, cuối cùng đi tới đại sảnh thị chính, trực tiếp lên tầng cao nhất. Tầng cao nhất là khu vực làm việc của hội trưởng và phó hội trưởng công hội, chỉ có hắn và Tần Thời Vũ có thể tùy ý ra vào.
Hoàng Dật đẩy cánh cửa ra, đi vào, sau đó không khỏi ngẩn ra.
Lúc này, trong phòng đang có một cô gái mang mặt nạ bảo hộ, lúc này cô ấy nằm trên bàn, tựa hồ là mệt đến ngủ quên, mái tóc rơi xuống, theo gió mát lắc lư.
Cô gái này chính là Tần Thời Vũ, chuyện trong công hội trên cơ bản đều là cô ấy quản, mệt hơn nhiều so với Hoàng Dật, nói vậy cô ấy đã mệt mỏi ở chỗ này rất lâu, không nhịn được nằm ngủ quên trên bàn.
Hoàng Dật lẳng lặng nhìn cô ấy, trong lòng mềm nhũn, nhẹ nhàng đi qua, đưa tay sờ sờ mái tóc, mùi hương của cô ấy quanh quẩn ở chóp mũi, đặc biệt dễ ngửi. Đọc Truyện Online mới nhất ở
Tựa như đã rất lâu, hắn chưa được đơn độc ở cùng một chỗ với cô ấy.
"A ~" Đúng lúc này, Tần Thời Vũ tựa như đã nhận ra có người đến, mở mắt, buồn ngủ mông lung nhìn bốn phía một chút. Khi cô ấy nhìn thấy Hoàng Dật đứng một bên thì, trong mắt nhất thời có chút xấu hổ, ngồi thẳng thân thể.
"Dật ca, anh đến đây lúc nào thế!" Tần Thời Vũ ngửa đầu nhìn Hoàng Dật, ôn nhu hỏi.
"Anh vừa tới." Hoàng Dật nói xong, vươn tay, giúp Tần Thời Vũ chỉnh sửa tóc loạn.
Cảm thụ được động tác thân thiết đã lâu, trong mắt Tần Thời Vũ nhất thời hiện ra một tầng hơi nước, nói: "Dật ca, anh đã lâu không có chải đầu cho em, em hiện tại thật giống như về lại rất lâu rất lâu trước đây, khi đó chúng ta đều còn nhỏ, anh thậm chí có thể ôm em ngủ, nhưng sau đó số lần chúng ta gặp mặt lại càng ngày càng ít, lần cuối gặp mặt, đã là chuyện rất lâu trước đây."
"Đúng vậy! Rất lâu cũng không có gặp em, em đều đã trưởng thành!" Hoàng Dật cũng cảm khái một tiếng, thời gian tang thương, chỉ chớp mắt một bé gái cũng đã hoàn toàn lớn lên, biến thành một cô gái.
Thân thể mềm mại của Tần Thời Vũ hơi nghiêng, tựa vào trong lòng Hoàng Dật, ôm lưng của Hoàng Dật, nỉ non nói: "Dật ca, anh biết không? Em mỗi một lần ở chỗ này thức đêm xử lý chuyện của công hội, cũng là muốn cho chúng ta nhanh chóng phát triển lớn mạnh, từng bước giúp anh đi ra Hoa Hồng Ngục Giam. Em được muốn tận mắt nhìn thấy hình dạng trong hiện thực của anh, chứ không phải mỗi ngày nhìn khuôn mặt giả thuyết của anh, cho dù anh đứng ở trước mặt của em, em cũng không nhìn thấy dung nhan của anh."
"Ngày đó sẽ đến!" Hoàng Dật cũng chăm chú ôm Tần Thời Vũ, vuốt ve tóc cô ấy, "Anh tin tưởng, sẽ có một ngày như vậy, ánh mặt trời xán lạn, em mặc bộ váy xinh đẹp nhất, duyên dáng yêu kiều đứng ở cửa Hoa Hồng Ngục Giam. Gió nhẹ thổi bay tóc em, em đứng ở trong thế giới tốt đẹp kia, anh từng bước đi ra Hoa Hồng Ngục Giam, từ trong thế giới hắc ám ẩm ướt đi ra, đi tới cạnh em, sau đó em nắm tay anh dẫn anh về nhà."
Nước mắt của Tần Thời Vũ rốt cục không nhịn được rơi xuống, rơi vào trên người của Hoàng Dật, cô ấy nức nở nói: "Em thật muốn ngày đó lập tức tới!"
"Tại trước đó, khiến cho anh nhìn em trước đi! Em luôn luôn mang mặt nạ bảo hộ, anh đều chưa có xem qua dáng vẻ của em." Hoàng Dật nói xong, vươn ngón tay, vuốt ve mặt của Tần Thời Vũ.
"Ừm!" Tần Thời Vũ hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn chằm chằm Hoàng Dật, sau đó tay vươn trắng nõn, lần đầu tiên cởi mặt nạ bảo hộ của mình xuống.
Khi mặt nạ bị tháo xuống, giây phút ấy, một dung nhan tuyệt thế nhất thời hiện ra ở trước mặt của Hoàng Dật.
Hoàng Dật nhìn khuôn mặt này, nhất thời như là về tới những năm trước đây. Đây là một khuôn mặt hắn vĩnh viễn cũng sẽ không quên, chỉ bất quá so với khi ấy càng đẹp hơn, lui đi vẻ ngây ngô của thiếu nữ, thêm một ít vẻ quyến rũ của phụ nữ.
Mặt cười của Tần Thời Vũ không có một tia tỳ vết nào, tuyết trắng oánh nhuận, hơi lộ ra một rặng mây đỏ, cái mũi tinh xảo điểm trên mặt cười, môi đỏ mọng non mềm hơi mấp máy, thở ra từng mùi thơm, tựa như đang chờ đợi một nụ hôn môi, đôi mắt đẹp dường như hai hồ nước rung động, có một tia cao ngạo, lại có một chút mê hoặc.
Khuôn mặt tuyệt thế như vậy, cứ như thế lộ ra trước mắt của Hoàng Dật, hình dạng mặc cho quân hái, tựa như muốn cho hắn làm gì thì làm.
Đúng lúc này, Tần Thời Vũ khẽ vươn cái lưỡi non mềm, liếm liếm môi, con mắt hơi chớp một chút, phát ra quyến rũ vô tận.
Trong lòng Hoàng Dật rung động, hắn mỗi ngày ở trong Hoa Hồng ngục giam, nhìn một đám đàn ông, dục vọng của phương diện nam nữ đã bị áp lực hồi lâu, hiện tại bỗng nhiên thấy khuôn mặt tuyệt sắc của Tần Thời Vũ, tà hỏa thoáng cái thăng lên, muốn cởi ra quần, đi tàn sát bừa bãi chủ nhân của khuôn mặt đẹp này.
Tần Thời Vũ tựa như biết suy nghĩ của Hoàng Dật, vươn cái lưỡi thơm tho, mở cái miệng nhỏ nhắn, nhắm ngay đũng quần của Hoàng Dật, xuân ý nhộn nhạo trong mắt.
"Hồ ly tinh, học được chiêu này từ nơi nào, ngay cả anh đều dám mê hoặc!" Hoàng Dật nhéo nhéo mặt của Tần Thời Vũ, cuối cùng đem tà hỏa đè ép xuống, làm bộ hung ác khiển trách.
"Dật ca, anh đã quên sao? Em lúc đầu được huấn luyện qua loại bản lĩnh câu dẫn đàn ông, mê hoặc là vũ khí lợi hại nhất của phụ nữ, kẻ địch chết ở một chiêu này của em cũng không ít đâu!" Tần Thời Vũ cắn môi đỏ mọng, nũng nịu trong lòng Hoàng Dật nói.
Hoàng Dật bỗng nhiên nhớ tới, Tần Thời Vũ quả thật là có loại bản lĩnh câu dẫn đàn ông này, trước đây chấp hành một ít nhiệm vụ, nếu như là đối mặt một ít mục tiêu nam tính háo sắc, thì thường phái Tần Thời Vũ ra tay. Dưới khuôn mặt như thiên sứ của cô ấy, cất dấu một trái tim giết người không thấy máu.
"Em vẫn là mang mặt nạ đi, anh sợ không nhịn được." Hoàng Dật sờ sờ đầu của cô ấy, cắn cắn môi nói.
"Anh có thể không cần nhịn." Tần Thời Vũ nói xong, liếm liếm môi, con mắt nháy lên, lại tản mát ra một thần thái quyến rũ.
"Thế nhưng, anh từ chưa làm qua, còn, còn không sẽ..." Hoàng Dật sắc mặt đỏ lên, có chút xấu hổ.
"Em cũng từ chưa làm qua, nhưng em xem qua rất nhiều phim, biết các loại tư thế, em tới dạy anh cho!" Tần Thời Vũ nói xong, đưa tay sờ sờ mặt của Hoàng Dật, giống như đang đùa giỡn hắn, "Hì hì! Dật ca, em là lần đầu tiên nhìn thấy hình dạng xấu hổ của anh đấy! Thật đáng yêu!"
"Chúng ta, chúng ta vẫn là làm chính sự đi! Đợi lát nữa Vô Danh Thị muốn tới! Bị bọn họ thấy không tốt." Hoàng Dật hít sâu một hơi, đem tay của Tần Thời Vũ mở ra, dời ánh mắt đi.
"Được rồi! Em cũng không tin anh có thể vẫn nhịn xuống! Hừ!" Tần Thời Vũ kiều hừ một tiếng, sau đó một lần nữa mang mặt nạ bảo hộ vào, đem khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành che lại.
"Đại ca, chúng tôi tới!" Hầu như ngay tại lúc Tần Thời Vũ vừa mang mặt nạ, ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa của Vô Danh Thị.
"Vào đi!" Hoàng Dật hít sâu một hơi, khôi phục bình thường, cao giọng nói.
Sau đó, cửa phòng bị mở, Vô Danh Thị mang theo Kính Đoạn đi đến.
Vô Danh Thị thấy Tần Thời Vũ đã ở trong phòng, không khỏi cung kính kêu lên: "Chị... Phó hội trưởng được!" Hắn vừa mới nói một chữ, bỗng nhiên mới phản ứng, lập tức đổi giọng.
"Trực tiếp gọi chị dâu là được!" Tần Thời Vũ nhìn Vô Danh Thị, thoải mái nói.

back top