Chương 42: Sinh linh đồ thán
"Lẽ nào đây là thủ thuật che mắt? Suy nghĩ thật sự của Miểu Sát là muốn chạy?"
"Rất có khả năng, phỏng chừng cái đầu rồng này chỉ là dùng để hấp dẫn ánh mắt của chúng ta, tên súc sinh ấy nhân lúc chúng ta không chú ý, lập tức đột phá vòng vây chạy trốn!"
"Mẹ kiếp! Tôi còn tưởng rằng Miểu Sát muốn sử dụng tất sát kỹ cường lực gì, không ngờ rằng cũng chỉ là một thằng hèn!"
Mọi người đều nghị luận, trong lời nói đều hoài nghi Hoàng Dật là cố ý tỏ ra nguy hiểm, căn bản không có sát chiêu gì, mục đích thật sự là muốn chạy trốn.
"Hả? Đó là cái gì?" Bỗng nhiên, trong đám người có kẻ phát hiện chổ đầu rồng tựa như có thêm một sinh vật lớn, sinh vật ấy giấu trong sóng gợn mông lung, thấy cũng không rõ ràng, nhưng đôi mắt màu xanh lại nhìn chằm chằm mọi người, khiến cho mọi người cảm thấy tim đập nhanh.
Rất nhanh, đầu rồng hoàn toàn biến mất, sinh vật lớn rốt cục hiển hiện ra toàn bộ!
Hiện ra ở trước mắt bọn họ, là một con khỉ khổng lồ bộ lông cả người màu đỏ, giống như là ngâm trong biển máu, mỗi một lần hô hấp, từ lổ mũi sẽ phun ra hai luồng huyết khí đỏ tươi, giống như là làn khói máu, hai mắt lợi hại của nó nhìn quanh mọi người, âm u lạnh lẽo mà điên cuồng.
Cái này chính là phân thân của Yêu Hầu, nó trốn ra! Giam giữ vô số năm rốt cục trốn ra!
Yêu Hầu trong Anh Hùng giam ngục tràn ngập kinh hỉ, nó nhận ra được phân thân của mình dĩ nhiên thật sự thoát khỏi Anh Hùng giam ngục, đi tới thế gian tốt đẹp!
Bất quá rất nhanh, lực nhận biết của nó đối với cái phân thân này càng ngày càng yếu, cuối cùng hoàn toàn biến mất, đã nhận biết không được phân thân của mình nữa!
"Gào!" Yêu Hầu đầu tiên là ngẩn ra, sau đó phẫn nộ đập cánh cửa phòng giam, thống khổ tru lên!
Nó không ngờ rằng dĩ nhiên sẽ là kết quả này, lối vào của Anh Hùng giam ngục vừa đóng, liên hệ của nó với phân thân nhất thời bị chặt đứt, đã không có ý niệm của bản thể điều khiển, phân thân của nó sẽ không có bất luận lý trí, chỉ còn lại bản tính nguyên thủy nhất, không còn bị nó khống chế!
Nói cách khác, Yêu Hầu tiêu hao lực lượng bản thân chế tạo ra một phân thân đã không thuộc về nó, cho dù trốn ra cũng không có bất luận tác dụng, ngược lại còn giảm đi 1% thực lực của nó.
Yêu Hầu trong ngục giam thống khổ tru lên, Phong Lâm trại bên kia cũng không sống khá giả, đối mặt với con khỉ lai lịch không rõ, tất cả mọi người dường như hít thở không thông.
"Ngao ~" Con chiến lang bên dưới Man Chuy bỗng nhiên kêu một tiếng, đề phòng nhìn phân thân Yêu Hầu, chúng nó đều là cự thú, nhưng khí tức lại hoàn toàn khác biệt, phân thân Yêu Hầu rõ ràng mạnh hơn rất nhiều, giống như sự khác nhau của một quý tộc cùng bình dân.
"Ngao!" Rốt cục, phân thân của Yêu Hầu động! Nó ngẩng cái đầu đỏ như máu hướng lên trăng tròn trên bầu trời tru một tiếng, một vòng sóng âm nhất thời với tốc độ mắt thường có thể thấy được quét ngang bốn phương tám hướng! Trong sóng âm còn kèm theo huyết khí trên bộ lông của Yêu Hầu, loại huyết khí này là một loại độc tố cực mạnh, cấp tốc theo sóng âm lan tràn ra, mọi người vây xem không phải bị thổi bay, cũng là bị đánh chết, độc chết! Mà trải qua một tiếng rống như thế, trong tay Yêu Hầu cũng biến ảo ra một vũ khí cùng loại với trường mâu trường côn! Nắm trong tay, tràn ngập cảm giác khai sơn liệt địa!
Mọi người khiếp sợ! Con khỉ này chỉ rống kêu một tiếng, là có thể giết chết một đám người!
"Lẽ nào đây là thủ đoạn của Miểu Sát sao?" Cái này, đoàn người rốt cục hiểu được, thì ra Hoàng Dật là thật sự để lại sát chiêu, con khỉ này hoàn toàn có thể làm Phong Lâm trại ầm ĩ long trời lở đất.
"Chạy mau!" Kẻ sống sót trong đám người đều bị dọa bể mật, bỏ chạy tứ tán!
"Bẹp!" Một người chơi chạy trốn trực tiếp bị Man Chuy đập một chùy, biến thành một đống thịt nát, Man Chuy giơ cao chùy chiến, lớn tiếng uy hiếp nói: "Ai cũng không được chạy! Các người coi nơi này là chổ muốn tới thì tới muốn đi thì đi sao? Các người phải ở lại diệt trừ con Yêu Hầu này! Hoặc đem Miểu Sát giết tới luân hồi mới có thể đi! Không giết chết được, các người ai cũng đừng nghĩ chạy! Bằng không sẽ chết!"
Đoàn người hai mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời đều lưu lại tại chỗ, không dám chạy! Cục diện hiện tại đã rất rõ ràng, Man Chuy đã mạnh mẽ kéo bọn họ vào chiến thuyền này, phải là địch với Hoàng Dật! xem tại
Một chiêu này có thể nói vừa ác lại vừa độc, thoáng cái đem Hoàng Dật đẩy đến mặt đối lập của mọi người!
"Mọi người nghe lệnh, toàn lực công kích con khỉ này cho ta! Chờ giết chết con khỉ này, rồi đem đầu của Miểu Sát chặt bỏ ngâm rượu! Đem linh miêu và bảo vật của hắn đoạt tới! Vĩnh viễn truy sát hắn!" Lúc này, Man Chuy nghiến răng nghiến lợi phát ra lệnh phải giết!
Dứt lời, hai chân tráng kiện của Man Chuy kẹp bụng chiến lang, xách theo lang nha bổng, vọt qua hướng phân thân Yêu Hầu, đám vệ binh Bán Thú Nhân xung quanh cũng đều giơ vũ khí lên, vây công phân thân của Yêu Hầu!
Phân thân của Yêu Hầu không hề e sợ, tròng mắt màu xanh nhanh chóng biến thành màu đỏ, dường như sung huyết, nó đạp mạnh chân sau, đón đỡ Man Chuy, bản năng nó cảm thấy người này uy hiếp lớn nhất!
Rất nhanh, Man Chuy và Yêu Hầu gặp nhau trên không trung, lang nha bổng của Man Chuy trực tiếp đập hướng về phía Yêu Hầu, mà Yêu Hầu thì vươn trường mâu che trước người, vững vàng chặn lại công kích cường lực này.
Sau đó Man Chuy bị lực đánh vào đánh bay, Yêu Hầu cũng bị lực đánh vào chấn tới mặt đất, thân thể lao trúng đám người, nhất thời đập chết hơn mười người.
Đẳng cấp của Man Chuy là cấp 40, mà Yêu Hầu cao tới cấp 103, bất quá nó chỉ là một phân thân, thực lực chỉ có 1% của bản thể, hai người đấu một trận lực lượng ngang nhau!
Man Chuy và Yêu Hầu sau khi ổn định thân hình, lại vọt tới đối phương, liều mạng với nhau, hai đại cường giả đều đánh long trời lở đất, mỗi một chiêu thức đều có uy thế bổ trời xé đất, toàn bộ Phong Lâm trại dường như giấy, bị dư âm chiến đấu chấn cho một mảnh hỗn độn.
Khán giả xung quanh bị tai ương ngập đầu, có vài người bị dư âm chiến đấu đánh chết, có người bị cự lang và Yêu Hầu giẫm chết, có vài người thì lại bị đập chết, bọn họ yếu đuối giống như con kiến, căn bản không có cơ hội phản kháng. Man Chuy và Yêu Hầu mỗi một lần xông tới, đều như là như động đất, đoàn người giống một thuyền con lá trong sóng lớn. Phong Lâm trại đã hoàn toàn biến thành một luyện ngục nhân gian, tiếng gào khóc, tiếng kêu thảm thiết, tiếng chiến đấu đan vào cùng một chỗ, hỗn loạn không chịu nổi.
Mà lúc này, người khởi xướng Hoàng Dật lại lẳng lặng trốn ở phương xa bàng quan, chuẩn bị nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Rất nhanh, ánh sáng chớp tắt liên tục, cả đám người chơi liên tiếp chết đi, có người vận khí không tốt trực tiếp luân hồi, mà có vài người chơi tắc sống lại ở điểm phục sinh bên cạnh, nhưng người chơi sống lại không ai dám đi ra ngoài, tất cả đều trốn ở bên trong kết giới điểm phục sinh, e sợ lọt vào công kích từ phân thân của Yêu Hầu.
"Mọi người trốn ở bên trong điểm phục sinh dùng công kích từ xa! Nhanh chóng giết chết con khỉ này, rồi đuổi theo giết Miểu Sát! Ngàn vạn lần đừng cho hắn chạy!" Lúc này, Trần Úc Tịch hét lớn một tiếng, tập hợp hơn mười người chơi trong điểm phục sinh, điểm phục sinh rất an toàn, trốn ở bên trong công kích phân thân của Yêu Hầu là một suy nghĩ không tồi.
"Lẽ nào đây là thủ thuật che mắt? Suy nghĩ thật sự của Miểu Sát là muốn chạy?"
"Rất có khả năng, phỏng chừng cái đầu rồng này chỉ là dùng để hấp dẫn ánh mắt của chúng ta, tên súc sinh ấy nhân lúc chúng ta không chú ý, lập tức đột phá vòng vây chạy trốn!"
"Mẹ kiếp! Tôi còn tưởng rằng Miểu Sát muốn sử dụng tất sát kỹ cường lực gì, không ngờ rằng cũng chỉ là một thằng hèn!"
Mọi người đều nghị luận, trong lời nói đều hoài nghi Hoàng Dật là cố ý tỏ ra nguy hiểm, căn bản không có sát chiêu gì, mục đích thật sự là muốn chạy trốn.
"Hả? Đó là cái gì?" Bỗng nhiên, trong đám người có kẻ phát hiện chổ đầu rồng tựa như có thêm một sinh vật lớn, sinh vật ấy giấu trong sóng gợn mông lung, thấy cũng không rõ ràng, nhưng đôi mắt màu xanh lại nhìn chằm chằm mọi người, khiến cho mọi người cảm thấy tim đập nhanh.
Rất nhanh, đầu rồng hoàn toàn biến mất, sinh vật lớn rốt cục hiển hiện ra toàn bộ!
Hiện ra ở trước mắt bọn họ, là một con khỉ khổng lồ bộ lông cả người màu đỏ, giống như là ngâm trong biển máu, mỗi một lần hô hấp, từ lổ mũi sẽ phun ra hai luồng huyết khí đỏ tươi, giống như là làn khói máu, hai mắt lợi hại của nó nhìn quanh mọi người, âm u lạnh lẽo mà điên cuồng.
Cái này chính là phân thân của Yêu Hầu, nó trốn ra! Giam giữ vô số năm rốt cục trốn ra!
Yêu Hầu trong Anh Hùng giam ngục tràn ngập kinh hỉ, nó nhận ra được phân thân của mình dĩ nhiên thật sự thoát khỏi Anh Hùng giam ngục, đi tới thế gian tốt đẹp!
Bất quá rất nhanh, lực nhận biết của nó đối với cái phân thân này càng ngày càng yếu, cuối cùng hoàn toàn biến mất, đã nhận biết không được phân thân của mình nữa!
"Gào!" Yêu Hầu đầu tiên là ngẩn ra, sau đó phẫn nộ đập cánh cửa phòng giam, thống khổ tru lên!
Nó không ngờ rằng dĩ nhiên sẽ là kết quả này, lối vào của Anh Hùng giam ngục vừa đóng, liên hệ của nó với phân thân nhất thời bị chặt đứt, đã không có ý niệm của bản thể điều khiển, phân thân của nó sẽ không có bất luận lý trí, chỉ còn lại bản tính nguyên thủy nhất, không còn bị nó khống chế!
Nói cách khác, Yêu Hầu tiêu hao lực lượng bản thân chế tạo ra một phân thân đã không thuộc về nó, cho dù trốn ra cũng không có bất luận tác dụng, ngược lại còn giảm đi 1% thực lực của nó.
Yêu Hầu trong ngục giam thống khổ tru lên, Phong Lâm trại bên kia cũng không sống khá giả, đối mặt với con khỉ lai lịch không rõ, tất cả mọi người dường như hít thở không thông.
"Ngao ~" Con chiến lang bên dưới Man Chuy bỗng nhiên kêu một tiếng, đề phòng nhìn phân thân Yêu Hầu, chúng nó đều là cự thú, nhưng khí tức lại hoàn toàn khác biệt, phân thân Yêu Hầu rõ ràng mạnh hơn rất nhiều, giống như sự khác nhau của một quý tộc cùng bình dân.
"Ngao!" Rốt cục, phân thân của Yêu Hầu động! Nó ngẩng cái đầu đỏ như máu hướng lên trăng tròn trên bầu trời tru một tiếng, một vòng sóng âm nhất thời với tốc độ mắt thường có thể thấy được quét ngang bốn phương tám hướng! Trong sóng âm còn kèm theo huyết khí trên bộ lông của Yêu Hầu, loại huyết khí này là một loại độc tố cực mạnh, cấp tốc theo sóng âm lan tràn ra, mọi người vây xem không phải bị thổi bay, cũng là bị đánh chết, độc chết! Mà trải qua một tiếng rống như thế, trong tay Yêu Hầu cũng biến ảo ra một vũ khí cùng loại với trường mâu trường côn! Nắm trong tay, tràn ngập cảm giác khai sơn liệt địa!
Mọi người khiếp sợ! Con khỉ này chỉ rống kêu một tiếng, là có thể giết chết một đám người!
"Lẽ nào đây là thủ đoạn của Miểu Sát sao?" Cái này, đoàn người rốt cục hiểu được, thì ra Hoàng Dật là thật sự để lại sát chiêu, con khỉ này hoàn toàn có thể làm Phong Lâm trại ầm ĩ long trời lở đất.
"Chạy mau!" Kẻ sống sót trong đám người đều bị dọa bể mật, bỏ chạy tứ tán!
"Bẹp!" Một người chơi chạy trốn trực tiếp bị Man Chuy đập một chùy, biến thành một đống thịt nát, Man Chuy giơ cao chùy chiến, lớn tiếng uy hiếp nói: "Ai cũng không được chạy! Các người coi nơi này là chổ muốn tới thì tới muốn đi thì đi sao? Các người phải ở lại diệt trừ con Yêu Hầu này! Hoặc đem Miểu Sát giết tới luân hồi mới có thể đi! Không giết chết được, các người ai cũng đừng nghĩ chạy! Bằng không sẽ chết!"
Đoàn người hai mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời đều lưu lại tại chỗ, không dám chạy! Cục diện hiện tại đã rất rõ ràng, Man Chuy đã mạnh mẽ kéo bọn họ vào chiến thuyền này, phải là địch với Hoàng Dật! xem tại
Một chiêu này có thể nói vừa ác lại vừa độc, thoáng cái đem Hoàng Dật đẩy đến mặt đối lập của mọi người!
"Mọi người nghe lệnh, toàn lực công kích con khỉ này cho ta! Chờ giết chết con khỉ này, rồi đem đầu của Miểu Sát chặt bỏ ngâm rượu! Đem linh miêu và bảo vật của hắn đoạt tới! Vĩnh viễn truy sát hắn!" Lúc này, Man Chuy nghiến răng nghiến lợi phát ra lệnh phải giết!
Dứt lời, hai chân tráng kiện của Man Chuy kẹp bụng chiến lang, xách theo lang nha bổng, vọt qua hướng phân thân Yêu Hầu, đám vệ binh Bán Thú Nhân xung quanh cũng đều giơ vũ khí lên, vây công phân thân của Yêu Hầu!
Phân thân của Yêu Hầu không hề e sợ, tròng mắt màu xanh nhanh chóng biến thành màu đỏ, dường như sung huyết, nó đạp mạnh chân sau, đón đỡ Man Chuy, bản năng nó cảm thấy người này uy hiếp lớn nhất!
Rất nhanh, Man Chuy và Yêu Hầu gặp nhau trên không trung, lang nha bổng của Man Chuy trực tiếp đập hướng về phía Yêu Hầu, mà Yêu Hầu thì vươn trường mâu che trước người, vững vàng chặn lại công kích cường lực này.
Sau đó Man Chuy bị lực đánh vào đánh bay, Yêu Hầu cũng bị lực đánh vào chấn tới mặt đất, thân thể lao trúng đám người, nhất thời đập chết hơn mười người.
Đẳng cấp của Man Chuy là cấp 40, mà Yêu Hầu cao tới cấp 103, bất quá nó chỉ là một phân thân, thực lực chỉ có 1% của bản thể, hai người đấu một trận lực lượng ngang nhau!
Man Chuy và Yêu Hầu sau khi ổn định thân hình, lại vọt tới đối phương, liều mạng với nhau, hai đại cường giả đều đánh long trời lở đất, mỗi một chiêu thức đều có uy thế bổ trời xé đất, toàn bộ Phong Lâm trại dường như giấy, bị dư âm chiến đấu chấn cho một mảnh hỗn độn.
Khán giả xung quanh bị tai ương ngập đầu, có vài người bị dư âm chiến đấu đánh chết, có người bị cự lang và Yêu Hầu giẫm chết, có vài người thì lại bị đập chết, bọn họ yếu đuối giống như con kiến, căn bản không có cơ hội phản kháng. Man Chuy và Yêu Hầu mỗi một lần xông tới, đều như là như động đất, đoàn người giống một thuyền con lá trong sóng lớn. Phong Lâm trại đã hoàn toàn biến thành một luyện ngục nhân gian, tiếng gào khóc, tiếng kêu thảm thiết, tiếng chiến đấu đan vào cùng một chỗ, hỗn loạn không chịu nổi.
Mà lúc này, người khởi xướng Hoàng Dật lại lẳng lặng trốn ở phương xa bàng quan, chuẩn bị nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Rất nhanh, ánh sáng chớp tắt liên tục, cả đám người chơi liên tiếp chết đi, có người vận khí không tốt trực tiếp luân hồi, mà có vài người chơi tắc sống lại ở điểm phục sinh bên cạnh, nhưng người chơi sống lại không ai dám đi ra ngoài, tất cả đều trốn ở bên trong kết giới điểm phục sinh, e sợ lọt vào công kích từ phân thân của Yêu Hầu.
"Mọi người trốn ở bên trong điểm phục sinh dùng công kích từ xa! Nhanh chóng giết chết con khỉ này, rồi đuổi theo giết Miểu Sát! Ngàn vạn lần đừng cho hắn chạy!" Lúc này, Trần Úc Tịch hét lớn một tiếng, tập hợp hơn mười người chơi trong điểm phục sinh, điểm phục sinh rất an toàn, trốn ở bên trong công kích phân thân của Yêu Hầu là một suy nghĩ không tồi.