Nhìn vẻ mặt tự cao tự đại của anh Vương Nguyên thật rất tức giận cậu nhướn người đặt cặp môi đỏ mọng của mình lên cặp môi mỏng quyến rũ của anh Vương Tuấn Khải vẫn ngồi im mà hưởng thụ cho đến khi...môi của anh bị cậu cắn mạnh. Anh nhíu mày Vương Nguyên buông ra bặm môi trừng mắt nhìn anh cậu vừa mới cắn anh...một dòng máu tươi Vương Tuấn Khải sững người nhìn cậu tuy cậu có chút sợ nhưng vẫn cương quyết trừng mắt với anh.
"Vương Nguyên...." Anh nhíu mày nhấn mạnh từng chữ như đang biểu hiện sự tức giận.
Dù cậu có can đảm thế nào thì khi thấy khuôn mặt tối sầm của anh sự can đảm vừa nãy chợt biến mất trong không trung Vương Nguyên cúi đầu lí nhí nói "Em xin lỗi."
"Lau đi !" Vương Tuấn Khải cất tiếng khuôn mặt vẫn lạnh như tiền anh đưa ngón tay trỏ chỉ vào môi dưới hiểu câu nói của anh Vương Nguyên hôn lên phần môi dưới đang bị chảy máu của anh cậu đưa lưỡi liếm vết thương thật nhẹ nhàng và rất ấm. Cái lưỡi thơm tho của cậu lượn xung quanh khóe miệng anh càng làm kích thích dục vọng ham muốn của Vương Tuấn Khải. Anh cũng thật không ngờ cậu lại dám làm như vậy. Cứ nghĩ là cậu sẽ lấy khăn lau chứ không phải dùng miệng. Vương Tuấn Khải trầm mặc cả lồng ngực rắn chắc của anh đang cọ sát với lồng ngực của Vương Nguyên như đang khiêu khích dục vọng của anh. Khi đã "lau" xong cậu vốn định buông ra nhưng khi vừa mở mắt Vương Tuấn Khải đưa tay kéo cậu lại hung hăng hôn cậu.
Con người này thật quá khiêu gợi hành động mời gọi này khiến anh không thể kiềm chế dục hỏa trong lòng được. "ưm..." Vương Nguyên kêu nhẹ nụ hôn của anh quá cuồng nhiệt hai cánh tay thon thả vô thức leo lên cổ anh.
Tiếng rên của cậu khiến cho Vương Tuấn Khải càng hôn cậu sâu hơn cơ hồ có chút thô bạo. Đến lúc cảm nhận được hơi thở đứt quãng của cậu anh mới dừng lại nhìn khuôn mặt nhỏ xinh đang ửng đỏ cùng đôi mắt mị hoặc của Vương Nguyên khiến dục hỏa cứ dâng lên.
Vương Tuấn Khải nâng cằm cậu lên ánh mắt đục ngầu như là sắp biến thành sói xám thanh âm trở nên ấm áp "Là em đang đốt lửa đấy nhé." Vương Nguyên như hiểu được câu nói mập mờ của anh khuôn mặt càng đỏ lên chiếc áo được cởi ra để lộ thân hình quyến rũ của cậu giương ra trước mắt anh. Đến nước này thú trêu chọc cậu đã bị anh nhanh chóng ném vào không trung. Vương Tuấn Khải đè cậu xuống ghế sofa rộng dài cởi bỏ quần lót cho cậu bắt đầu phần tiếp theo. Vương Nguyên bị anh làm cho mê man phân thân cũng trở hên ***** **** hết lần này đến lần khác hôn sâu lên môi cậu khắp cơ thể trắng nõn hiện đầy ấn ký màu đỏ. Đó là dấu ấn chứng tỏ quyền sở hữu của anh đối với cậu.
Sau hai lần vận động Vương Tuấn Khải nhẹ nhàng bế cậu vào trong phòng đắp chăn thật cẩn thận cho cậu rồi đi xuống bếp. Cậu vẫn chưa ăn tối thế nào cũng sẽ đói bụng đợi khi nào cậu tỉnh dậy Vương Tuấn Khải sẽ chuẩn bị bữa tối cho cậu....
"Vương Nguyên...." Anh nhíu mày nhấn mạnh từng chữ như đang biểu hiện sự tức giận.
Dù cậu có can đảm thế nào thì khi thấy khuôn mặt tối sầm của anh sự can đảm vừa nãy chợt biến mất trong không trung Vương Nguyên cúi đầu lí nhí nói "Em xin lỗi."
"Lau đi !" Vương Tuấn Khải cất tiếng khuôn mặt vẫn lạnh như tiền anh đưa ngón tay trỏ chỉ vào môi dưới hiểu câu nói của anh Vương Nguyên hôn lên phần môi dưới đang bị chảy máu của anh cậu đưa lưỡi liếm vết thương thật nhẹ nhàng và rất ấm. Cái lưỡi thơm tho của cậu lượn xung quanh khóe miệng anh càng làm kích thích dục vọng ham muốn của Vương Tuấn Khải. Anh cũng thật không ngờ cậu lại dám làm như vậy. Cứ nghĩ là cậu sẽ lấy khăn lau chứ không phải dùng miệng. Vương Tuấn Khải trầm mặc cả lồng ngực rắn chắc của anh đang cọ sát với lồng ngực của Vương Nguyên như đang khiêu khích dục vọng của anh. Khi đã "lau" xong cậu vốn định buông ra nhưng khi vừa mở mắt Vương Tuấn Khải đưa tay kéo cậu lại hung hăng hôn cậu.
Con người này thật quá khiêu gợi hành động mời gọi này khiến anh không thể kiềm chế dục hỏa trong lòng được. "ưm..." Vương Nguyên kêu nhẹ nụ hôn của anh quá cuồng nhiệt hai cánh tay thon thả vô thức leo lên cổ anh.
Tiếng rên của cậu khiến cho Vương Tuấn Khải càng hôn cậu sâu hơn cơ hồ có chút thô bạo. Đến lúc cảm nhận được hơi thở đứt quãng của cậu anh mới dừng lại nhìn khuôn mặt nhỏ xinh đang ửng đỏ cùng đôi mắt mị hoặc của Vương Nguyên khiến dục hỏa cứ dâng lên.
Vương Tuấn Khải nâng cằm cậu lên ánh mắt đục ngầu như là sắp biến thành sói xám thanh âm trở nên ấm áp "Là em đang đốt lửa đấy nhé." Vương Nguyên như hiểu được câu nói mập mờ của anh khuôn mặt càng đỏ lên chiếc áo được cởi ra để lộ thân hình quyến rũ của cậu giương ra trước mắt anh. Đến nước này thú trêu chọc cậu đã bị anh nhanh chóng ném vào không trung. Vương Tuấn Khải đè cậu xuống ghế sofa rộng dài cởi bỏ quần lót cho cậu bắt đầu phần tiếp theo. Vương Nguyên bị anh làm cho mê man phân thân cũng trở hên ***** **** hết lần này đến lần khác hôn sâu lên môi cậu khắp cơ thể trắng nõn hiện đầy ấn ký màu đỏ. Đó là dấu ấn chứng tỏ quyền sở hữu của anh đối với cậu.
Sau hai lần vận động Vương Tuấn Khải nhẹ nhàng bế cậu vào trong phòng đắp chăn thật cẩn thận cho cậu rồi đi xuống bếp. Cậu vẫn chưa ăn tối thế nào cũng sẽ đói bụng đợi khi nào cậu tỉnh dậy Vương Tuấn Khải sẽ chuẩn bị bữa tối cho cậu....