Bảy Năm Lại Bảy Năm

Chương 21

Cha gọi điện nói, cha Tiểu Mễ dẫn theo con gái đến W, muốn An Nhiên đi tiếp một chút.

Sáng sớm, An Nhiên vừa chuẩn bị ra khỏi cửa. Mạc Ngôn đã gọi điện thoại tới, biết An Nhiên hôm nay được nghỉ, anh định dẫn cô ra ngoài vui chơi giải sầu. An Nhiên nói với anh, hôm nay có lẽ không được, trong nhà có khách tới, cô phải đến nhà ga đón. Mạc Ngôn vừa nghe vậy liền nằng nặc đòi bám theo.

Hai người tới nhà ga sớm hơn nửa giờ. Nhà ga rất nhiều người qua lại, Mạc Ngôn lôi kéo An Nhiên, rất sợ cô đi lạc.

An Nhiên ngượng ngùng nói "Anh không cần như vậy, tôi cũng không phải đứa trẻ. "

"Ở trong mắt anh, em luôn là một cô bé" nói xong anh nắm tay An Nhiên càng chặt hơn.

Xe dừng, An Nhiên hướng cha Tiểu Mễ vẫy vẫy tay "Chú, ở đây "

An Nhiên hướng bọn họ cười "Chào cô chú"

Mạnh Hiểu Lộ nhẹ nhàng gọi một tiếng "Chị!" An Nhiên rất thích cô gái này, không biết vì sao, có lẽ vì cô ấy rất giống Tiểu Mễ.

Mạc Ngôn nhìn bọn họ, học theo An Nhiên cũng gọi một tiếng "Cô chú, cháu là Mạc Ngôn, bạn của An Nhiên "

Cha Tiểu Mễ là người không thích nói nhiều, chỉ đơn giản hỏi thăm hai câu.

An Nhiên đưa hai cha con đến khách sạn xong, liền dẫn bọn họ ra ngoài ăn cơm.

Trên bàn cơm, An Nhiên thật cao hứng, không ngừng gắp thức ăn cho mọi người. Thỉnh thoảng cô cũng sẽ gắp cho Mạc Ngôn một ít. Mạc Ngôn nhìn trong bát, rau cá An Nhiên gắp cho, trong lòng vui sướng không nói lên lời. Tuy rằng bác sĩ nói anh không thể ăn tôm, nhưng vẫn ăn, bởi vì đó là của An Nhiên gắp cho anh.

Một lát sau cha Tiểu Mễ mở miệng "An Nhiên, chúng ta lần này đến, là có việc muốn nhờ cậy cháu."

An Nhiên buông đũa xuống"Chú, đừng nói vậy, có gì chú cứ nói "

Nghe An Nhiên nói vậy, mẹ Hiểu Lộ cướp lời "An Nhiên, cháu xem hiện tại chú cháu chỉ còn một cô con gái, chúng ta muốn cho nó đến thành phố W làm việc, dù sao đây cũng là thành phố lớn, không thể so sánh với trấn nhỏ kia của chúng ta. Ở chỗ này mới có thể phát triển tốt được."

"Mẹ!" nghe mẹ nói trắng ra như vậy, Hiểu Lộ không nhịn được. Cô có nghe trong viện người ta nói qua, chị An Nhiên vì cái chết của Tiểu Mễ mà áy náy. Bây giờ mẹ lại nhắc bóng gió đến chuyện này để nhờ chị tìm cho cô một chỗ làm.

An Nhiên cười với Hiểu Lộ "Cô chú, Hiểu Lộ bây giờ còn nhỏ, hẳn là vẫn đang đi học?"

"Chúng ta cũng biết thế, nhưng đứa nhỏ này, không chịu học hành chăm chỉ, cả ngày chỉ say mê muốn học khiêu vũ. Cháu cũng biết loại trường học như vậy, học phí rất đắt "

Lúc ấy Hiểu Lộ thật muốn tìm một cái động để chui vào. Hàng năm An Nhiên đều đưa cho nhà cô một số tiền, bây giờ mẹ lại không biết xấu hổ nói vậy.

"Mẹ, mẹ đừng nói nữa, con sẽ tự đi tìm việc, mẹ không cần quan tâm" Hiểu Lộ đã có chút tức giận.

An Nhiên nhìn Mạc Ngôn bằng ánh mắt xin lỗi, sau đó cô nói "Cô, cháu biết ở W có một trường dạy khiêu vũ rất tốt, nếu cô đồng ý, có thể cho Hiểu Lộ đến đó học. Học phí cháu sẽ bỏ ra, về sau cọn bé cứ đến ở cùng cháu, cô xem có được không?"

Mẹ Hiểu Lộ tươi cười "Thật ngại quá."

"Không sao, cháu rất thích Hiểu Lộ, cứ cho con bé ở đây đi "

Hôm sau tiễn bước hai người, trên đường trở về, Hiểu Lộ nói với An Nhiên "Chị, thực xin lỗi "

"Có gì mà xin lỗi, có người ở cùng, chị cao hứng còn không kịp. Đi, chị dẫn em đi mua quần áo."

Hiểu Lộ cao hứng gật đầu "Dạ!"

Xem như một sự bồi thường đi, nếu đây đã là sự an bài của ông trời, vậy cứ thuận theo tự nhiên đi.

back top