Cả đoạn đường dẫn đến chỗ làm lễ được kết hoa thật đẹp, nhưng trong mỗi bước đi của mình, lòng An Nhiên càng thêm đau. Cô nhìn đến chỗ Mạc Ngôn đứng ở đầu thuyền, đang nhìn về phía cô tươi cười. Trông anh ấy hôm nay càng thêm tuấn tú.
Trong lòng cô thầm ước con đường này kéo dài mãi mãi, để Mạc Ngôn mãi mãi đứng ở đó tươi cười với cô.
Mạc Ngôn toàn thân hướng về phía An Nhiên vươn tay ra, An Nhiên chậm rãi đặt tay mình vào bàn tay của anh, giống như có sức nặng ngàn cân. Lúc này xung quanh đồng loạt vang lên tiếng vỗ tay, ánh đèn máy ảnh chớp lên loang loáng chụp không ngừng.
Đứng ở trên thuyền, An Nhiên nhìn lên tòa nhà cao tầng đối diện, cô biết có hai cặp mắt tà ác đang theo sát nhất cử nhất động của cô.
Đường mẫu đi lên phía thềm bao, cất tiếng nói: "Rất cảm tạ các vị đã dành thời gian đến tham gia lễ đính hôn. Hôm nay là ngày song hỷ lâm môn của chúng tôi. Cùng dịp Đường thị mừng 30 năm thành lập, con trai chúng tôi Mạc Ngôn cùng với con dâu Dư An Nhiên cũng tổ chức lễ đính hôn."
Rất nhiều vị doanh nhân danh tiếng lẫy lừng trên thương trường có mặt ở đây, đủ để thấy địa vị của Đường thị không hề tầm thường.
Đường mẫu cùng bà nội hết sức hưng phấn, An Nhiên sắp trở thành người nhà họ Đường rồi.
Trong số người tham dự có Ngô Avion. Hắn nhìn An Nhiên, cô sắp thuộc về người khác. Hắn rốt cục phải chịu mất cô. Cô hôm nay xinh đẹp như vậy, nhưng tất cả lại là vì một người đàn ông khác.
Mạc Ngôn cùng An Nhiên đứng đối mặt nhau, anh nhìn cô tràn đầy tình cảm, trước sự chứng kiến của tất cả mọi người, cất lời: "Tôi – Mạc Ngôn nguyện cả đời này chỉ yêu Dư An Nhiên, đến chết không thay đổi."
Những lời này vừa thốt ra thì trong hội trường cũng có nhiều tiếng hét chói tai liên tục. Phải biết rằng Mạc Ngôn cũng là niềm mơ ước của biết bao cô gái.
Vừa nói, Mạc Ngôn vừa lấy ra một hộp gấm, bên trong là chiếc nhẫn kim cương cực lớn, được viền quanh bởi các hạt đá xanh nước biển, làm nổi bật viên kim cương trong suốt lấp lánh chính giữa. Anh quỳ một gối xuống, đưa chiếc nhẫn lên, thâm tình nói: "An Nhiên, cưới anh nhé." Trên mặt anh tỏa sáng nụ cười ôn nhu.
Có 1 khắc An Nhiên gần như định đáp ứng lời anh, không muốn lo lắng đến hậu quả, thầm nghĩ mình chỉ cần có anh ấy, mặc kệ là đi đến đâu, làm những gì, tất cả đều rất tốt.
Tất cả mọi người mở to hai mắt, không muốn bỏ qua khoảnh khắc lãng mạn này, tất cả các phương tiện truyền thông đều hướng về phía họ. Pháo mừng đang chờ, chỉ cần An Nhiên trả lời xong, sẽ ngay lập tức bắn nổ.
Ân Hạo nhìn An Nhiên, khẽ thở dài. Cục cưng của mình rốt cục cũng tìm được hạnh phúc. Anh cũng vì điều đó mà thấy thật vui. Tin rằng không lâu nữa thôi anh sẽ không còn dành tình cảm cho cô.