Edit: Minh Nguyệt
Beta: Sakura
Cuối cùng Cherry vẫn không thể nhận ra Bách Hợp, nhưng từ đầu đến cuối Bách Hợp vẫn khẳng định anh chính là Lý Duyên Tỷ. Mặc dù chỉ ở chung với anh trong một thời gian rất ngắn nhưng đã lộ ra tính tình, rất đáng tiếc bởi vì anh có dị năng thời gian nên Bách Hợp không thể tới gần anh được. Bởi vậy Bách Hợp vẫn chưa biết được biện pháp gì để giúp Lý Duyên Tỷ thoát khỏi nhiệm vụ.
Nhiệm vụ lần này tâm nguyện của nguyên chủ là muốn Bách Hợp cứu hành tinh 13430 P-Pluto mặc dù thất bại nhưng bởi vì Bách Hợp đã thay đổi vạch trần chân tướng Furla Zieds giả, thay nguyên chủ tìm được chị gái thật sự, coi như đã báo thù thay Lily Zieds. Đem đám người nhà họ Niep và toàn bộ tay chân quy án coi như là đã hoàn thành nhiệm vụ. Mặc dù đã sớm đoán được kết quả này, nhưng khi bản thân trở lại không gian thì Bách Hợp mới thở phào nhẹ nhõm.
Giới tính: Nữ (Có thể thay đổi)
Tên: Bách Hợp
Tuổi: 21
Trí lực: 90 (Max: 100 điểm)
Dung mạo: 93 (Max: 100 điểm)
Thể lực: 90 (Max: 100 điểm)
Vũ lực: 91 (Max: 100 điểm)
Tinh thần: 90 (Max: 100 điểm)
Danh vọng: 20 (Max: 100 điểm)
Kỹ năng: Cửu Dương Chân Kinh, Cửu Âm Chân Kinh, Đạo Đức Kich Thiên Địa Môn, Cổ Thuật Nam Vực, Thuật Luyệt Thể Tinh Thần.
Năng khiếu: Nấu ăn cao cấp, Diễn xuất cao cấp, Thuật Ngũ Hành Bát Quoái (Thông thạo), Thuật Ngự Phong.
Mị lực: 60 (Max: 100 điểm)
Sưu tầm: Khí tức chân long Hoàng Tộc
Lần thi hành nhiệm vụ này của Bách Hợp có chút ngoài ý muốn, giá trị danh vọng tăng 1 điểm, còn lại hầu hết các giá trị thuộc tính khác đều tăng đáng kể. Số điểm giá trị của danh vọng lại đáng chú ý, trong một lần nhiệm vụ Star lần trước Bách Hợp đã từng vì hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ mà đã đại khai sát giới (Giết người) làm cho giá trị danh vọng giảm xuống, bây giờ rất khó tăng lại bởi vì không có Lý Duyên Tỷ.
Cô thở dài, trong lúc nhất thời đối với tình huống này cũng không có biện pháp khác, chỉ có thể chờ Lý Duyên Tỷ trở lại không gian, đến lúc đó suy nghĩ tìm xem có biện pháp nào có thể dùng.
Bách Hợp ở trong không gian một lúc, cô phát hiện ra được lúc trước gặp được Dung Ly, được Dung Ly truyền cho mấy nghìn năm tu vi. Trước kia không có Lý Duyên Tỷ khống chế không gian thì Bách Hợp không thể ở trong không gian một thời gian dài, nhưng từ sau khi được Dung Ly truyền tu vi thì khả năng khống chế không gian ngày càng lâu hơn, hơn nữa Bách Hợp còn ở trong không gian tu luyện Thuật Luyện Thể Tinh Thần, làm cho cô có chút kinh hỉ. Làm theo từng động tác Thuật Luyện Thể Tinh Thần một lực lượng lớn tập trung tràn vào cơ thể cô, trong thân thể này dường như lực lượng phong ấn đã bắt đầu dao động.
Ở trong không gian tu luyện tốt hơn lúc ở trong nhiệm vụ nhiều, chỉ tiếc thời gian cho cô tu luyện không dài. Chưa luyện xong được một lần Thuật Thể Tinh Thần thì đã bị truyền tống vào trong nhiệm vụ.
Khi mở mắt ra, Bách Hợp bị tiếng gà trống gáy làm cho tỉnh lại, bên ngoài im ắng bốn phía vô cùng lãnh lẽo, cảm nhận được cái lạnh cô vô ý thức co rụt chân trở lại trên giường, nhưng vừa mới khẽ động cơ thể liền truyền đến một cảm giác đau đớn, làm cho cô không nhịn được mà hít một ngụm khí lạnh. Sát vách truyền đến tiếng bước chân vang lên, cánh cửa ‘Chi…dát’ một tiếng bị người đầy vào, căn phòng tối lúc đầu đã được ngọn đèn soi sáng thoáng cái liền có vẻ sáng sủa hẳn lên.
Một người mặc áo khoác dày, đầu búi tóc phu nhân tiến vào dò xét nhìn chằm chằm vào trong phòng, nhìn thấy Bách Hợp vẫn nằm trên giường không nhúc nhích, phu nhân hạ thấp giọng xuống bắt đầu mắng:
“Muốn chết phải không nha đầu lười, trời sắp sáng mà vẫn còn nằm ở trên giường, nếu như nuôi ngươi đến lớn mà tính tình như vậy thì có ai còn muốn ngươi? Mọi người còn tưởng là Đoàn gia ta không dạy dỗ được cô nương rồi. Còn không đứng dậy, hay đợi lão lương lấy cành cây quất cho ngươi nhảy trên đất!”
Nghe thấy hai chữ ‘cành cây’ Bách Hợp theo bản năng của cơ thể này co rụt thân thể lại, mí mặt nặng chĩu không mở ra được, cô định đưa hai tay lên dụi mắt nhưng hai tay vô cùng tê dại, lúc chạm vào mí mắt mới thấy bứt rứt đau, hai tay giống như bị thương, có lẽ do mới tiến vào nhiệm vụ nên thân thể này còn vô thức làm nũng:
“Nương cho con ngủ thêm một chút nữa đi, muội muội còn chưa dậy mà.” Giọng nói của cô mềm mại còn ngái ngủ, người phụ nữ nghe thấy lời này giống như sư tử mẹ bị chọc tức, tức giận đi vào trong phòng, để ngọn đèn lên bàn, đột nhiên kéo chăn đang đắp trên người cô ra.
Gió lạnh ập vào, Bách Hợp run rẩy cả người, trái lại lần này lại hoàn toàn tỉnh táo.
Phụ nhân không lưu tình chút nào đánh một bàn tay lên lưng cô, cú đánh làm cho lục phủ ngũ tạng của Bách Hợp như muốn rời ra, cuối cùng lại nhéo một tai cô khiến cho cô phải đứng dậy:
“Ngươi đứng lên cho ta! Ngươi bao nhiêu tuổi, muội muội ngươi bao nhiêu tuổi mà còn không biết xấu hổ?”
Tai bị cô vặn đến đau, trong lòng Bách Hợp tức giận liều mạng giãy giụa, phụ nhân kia dùng sức túm đem cô đứng lên hung hăng nhéo hai cái trên người cô, thấy Bách Hợp đau đến mức run rẩy hai cái không cãi lại giống như bình thường mới oán hận thu tay lại:
“Lão nương nuôi hai oan gia các ngươi không dễ dàng, người cha ma quỷ đoản mệnh đã chết sớm, bây giờ không biết có bao nhiêu người nhìn chúng ta mà cười nhạo, ngươi còn trốn ở nơi này lười nhác,còn không biết đỡ đàn lão nương.” Phụ nhân mắng mấy câu, tai Bách Hợp bị đau còn nóng bừng, chỗ vừa bị phụ nhân véo qua trở nên xanh tím, chắc bà ta hay làm như thế. Cô quan sát phụ nhân từ trên xuống dưới, nhanh chóng nhìn qua gian phòng một lần. Phụ nhân thấy cô đã đứng lên, bộ dáng cúi thấp đầu không nói một lời nào, chiếc bóng từ ánh sáng cây đèn bị kéo dài một đường trên vách tường trong phòng, nhìn bộ dáng cô nhỏ gầy tong teo, nghĩ đến vừa nãy mình ra tay thực sự có hơi nặng một chút, trong lòng có chút hối hận, nhưng không xuống mặt xin lỗi được, đành nói lớn tiếng:
“Ngươi mặc quần áo nhanh một chút, ta xuống bếp làm cơm, hôm qua Thẩm gia ở thành tây còn muốn mấy cái khăn tay còn chưa thêu xong, chỉ còn hai canh giờ nữa là mở cửa, nếu đến lúc đó còn chưa làm xong cẩn thận lão nương dóc da ngươi.” Phụ nhân nói xong mới xoay người đi ra.
Cửa phòng mở rộng ra gió lạnh theo đó ùa vào, một hồi làm cho Bách Hợp rét lạnh, cô vội vàng đi ra đóng chặt cửa lại.
Đây là gian khuê phòng rộng khoảng hai mươi thước vuông, trong phòng bên cạnh cửa sổ bày một chiếc giường cũ kỹ, trên song cửa sổ giấy dán đã úa vàng. Ở giữa là một bộ bàn ghế, bên cạnh giường là một kệ gồm năm sáu ngăn tủ bên trên để một giỏ để đồ may vá thêu thùa. Nguyên chủ xếp quần áo chỉnh tề ở cuối giường, cô cố nén đau đớn bò qua mặc vào, nhìn qua đánh giá bình phong. Cô đẩy cửa ra, bên ngoài trời còn chưa sáng, gà mới gáy lần thứ nhất, bốn phía yên tĩnh, người phụ nhân đánh thức cô rời giường cũng không thấy hình bóng đâu. Đây là một căn nhà tứ hợp viện, chỗ Bách Hợp ở là căn phòng ở phía bắc, phòng phía tây là cầu tiêu (WC), cửa phòng phía nam để hở, truyền đến tiếng ngáy rất nhỏ. Cô chưa tiếp thu tình tiết câu chuyện nên vẫn chưa biết ai ở trong đó, nghe thấy tiếng thì vội vàng thối lui. Cửa phòng phía đông đóng chặt, ba gian phòng chiếm hơn phân nửa dãy hành lang, Bách Hợp mò vào phòng bếp lấy nước rửa mặt, cảm giác thanh tỉnh hơn rất nhiều, mới trở lại ngồi ngốc trong phòng.
Phụ nhân kia lúc nãy vội đi cũng không mang chiếc đèn đi, nghĩ đến theo như lời phụ nhân này thì mình phải thêu cho xong khăn tay. Bách Hợp đi đến khuôn thêu, bên trong có vài đường thêu cơ bản, một khăn gấm đã thêu có hình có dạng, thế nhưng đối với việc làm thế nào để thuê xong khăn tay này thì Bách Hợp lại hoàn toàn không có chút manh mối nào.
Tuy phụ nhân lúc nãy nói phải làm nhanh, nhưng lúc này sắc trời còn chưa có sáng, trước đó gà mới gáy lần đầu. Lúc này cho dù mình chưa có tiếp thu hết tình tiết nội dung vở kịch cùng ký ức nguyên chủ, đối với khăn tay này làm thế nào để thêu cho xong cũng không biết. Bách Hợp vừa dạo qua một vòng nhưng vẫn không thấy phụ nhân ở đâu, bời vậy càng nghĩ hay là trước đem tình hình nội dung vở kịch tiếp thu rồi nói sau. Mặc dù sợ phụ nhân kia quay lại, nhưng Bách Hợp vẫn khóa cửa phòng, ngồi xuống cầm một khăn giả bộ thêu hoa.
Ngụy Quốc, ở trong thành Tần Hoài có một hộ gọi là Đoàn gia, Đoàn thị trước kia đi làm gánh hàng cho người ta mà sống, được bà mối vun vào lấy Lưu thị làm vợ, hai vợ chồng sớm tối làm lụng, dùng tất cả tiền dành dụm để mua căn nhà tứ hợp viện này, mở một cửa hàng vải. Lưu thị sau khi cưới chỉ sinh được hai nhi nữ mà không sinh được nam dinh nối dõi, Đoàn cha sinh bất mãn thường xuyên đến nơi yên hoa (Lầu xanh), cửa hàng vải Đoàn thị phải dựa vào Lưu thị chống đỡ. Trong một lần rượu say chơi gái về, cha Đoàn bị ngã vào sông, đến hôm sau bị người ta mang về nhà thì đã chết.
Trượng phu đã chết để lại ba mẹ con đơn độc, Lưu thị trước kia đã thay đổi vì dưới gối không có con trai nên tính tình rất đanh đá. Hai con gái trong đó một là Đoàn Bách Hợp lớn hơn con gái út Đoàn Quế Lan ba tuổi. Vì cha Đoàn mất khi con gái út mới bảy tuổi, Đoàn thị thương con giá nhỏ phải để tang cha khi còn bé nhưng lại rất nghiêm khắc với con gái lớn.
Tuy nói là đều cùng một mẹ sinh ra nhưng Lưu thị khó tránh khỏi có lúc sẽ thiên vị, một phần do Đoàn Bách Hợp lớn tuổi hơn, sau khi cha Đoàn mất thì tính tình Lưu thị nóng nảy đều đổ lên người nàng. Hàng ngày nàng giúp Lưu thị giặt quần áo, làm cơm, lo liệu việc nhà, còn giúp đỡ Lưu thị chuẩn bị ở cửa hàng vải. Cho đến khi Đoàn Bách Hợp tròn mười lăm tuổi, sinh ý của cửa hàng vải đã tốt hơn lúc Đoàn phụ còn sống rất nhiều. Thân thể Đoàn Bách Hợp đầy đặn, tính tình dịu dàng ngoan ngoãn, tay nghề thủ công thuê lại hơn người, sinh ý của cửa hàng bố trang của ba mẹ con gái cùng nhau gây dựng ngày càng thịnh vượng.
Mà con gái út Đoàn Quế Lan lại không xinh đẹp như tỷ tỷ, tính cách cũng không dịu dàng động lòng người bằng tỷ tỷ, vì gánh nặng trong gia đình đã được tỷ tỷ gánh vác nên nàng ta chỉ ra ngoài chơi đùa. Mặc dù là thân nữ nhi nhưng Đoàn Quế Lan cũng không thích nữ nhi hồng (thêu thùa may vá), không thích trang điểm, không thích chơi đùa với con gái mà ngược lại hay cùng con trai múa đao động thương nên nhìn rất rắn chắc.
Cũng không biết nguyên nhân không có con trai hoặc do thương tiếc con gái út mất cha khi còn bé nên Lưu thị rất khoan dung đối với nàng ta, cho đến khi Đoàn Bách Hợp cập kê mười sáu tuổi đến tuổi làm mai. Do thanh danh bưu hãn của Đoàn Quế Lan mà ảnh hưởng tới việc không có bà mối nào đến cửa làm mai cho Đoàn Bách Hợp, Lưu thị sốt ruột từ đó đối với hai nữ nhi lại thay đổi thái độ. Suốt ngày tìm biện pháp siết chặt con út Đoàn Quế Lan, thế nhưng tính cách đã hình thành thì không thể thay đổi trong ngày một ngày hai, chỗ nào có thể áp chế được?
Hơn nữa bởi vì trước đây Lưu thị đối với Đoàn Quế Lan nuôi thả cưng chiều, dưỡng thành tính cách giống nam nhi, bây giờ Lưu thị lại nhất thời quản thúc nàng ta cho nên Đoàn Quế Lan không ngừng không nghe, ngược lại cho rằng mẫu thân thiên vị, trong nhà hai mẹ con lại khắc khẩu không ngớt.
Beta: Sakura
Cuối cùng Cherry vẫn không thể nhận ra Bách Hợp, nhưng từ đầu đến cuối Bách Hợp vẫn khẳng định anh chính là Lý Duyên Tỷ. Mặc dù chỉ ở chung với anh trong một thời gian rất ngắn nhưng đã lộ ra tính tình, rất đáng tiếc bởi vì anh có dị năng thời gian nên Bách Hợp không thể tới gần anh được. Bởi vậy Bách Hợp vẫn chưa biết được biện pháp gì để giúp Lý Duyên Tỷ thoát khỏi nhiệm vụ.
Nhiệm vụ lần này tâm nguyện của nguyên chủ là muốn Bách Hợp cứu hành tinh 13430 P-Pluto mặc dù thất bại nhưng bởi vì Bách Hợp đã thay đổi vạch trần chân tướng Furla Zieds giả, thay nguyên chủ tìm được chị gái thật sự, coi như đã báo thù thay Lily Zieds. Đem đám người nhà họ Niep và toàn bộ tay chân quy án coi như là đã hoàn thành nhiệm vụ. Mặc dù đã sớm đoán được kết quả này, nhưng khi bản thân trở lại không gian thì Bách Hợp mới thở phào nhẹ nhõm.
Giới tính: Nữ (Có thể thay đổi)
Tên: Bách Hợp
Tuổi: 21
Trí lực: 90 (Max: 100 điểm)
Dung mạo: 93 (Max: 100 điểm)
Thể lực: 90 (Max: 100 điểm)
Vũ lực: 91 (Max: 100 điểm)
Tinh thần: 90 (Max: 100 điểm)
Danh vọng: 20 (Max: 100 điểm)
Kỹ năng: Cửu Dương Chân Kinh, Cửu Âm Chân Kinh, Đạo Đức Kich Thiên Địa Môn, Cổ Thuật Nam Vực, Thuật Luyệt Thể Tinh Thần.
Năng khiếu: Nấu ăn cao cấp, Diễn xuất cao cấp, Thuật Ngũ Hành Bát Quoái (Thông thạo), Thuật Ngự Phong.
Mị lực: 60 (Max: 100 điểm)
Sưu tầm: Khí tức chân long Hoàng Tộc
Lần thi hành nhiệm vụ này của Bách Hợp có chút ngoài ý muốn, giá trị danh vọng tăng 1 điểm, còn lại hầu hết các giá trị thuộc tính khác đều tăng đáng kể. Số điểm giá trị của danh vọng lại đáng chú ý, trong một lần nhiệm vụ Star lần trước Bách Hợp đã từng vì hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ mà đã đại khai sát giới (Giết người) làm cho giá trị danh vọng giảm xuống, bây giờ rất khó tăng lại bởi vì không có Lý Duyên Tỷ.
Cô thở dài, trong lúc nhất thời đối với tình huống này cũng không có biện pháp khác, chỉ có thể chờ Lý Duyên Tỷ trở lại không gian, đến lúc đó suy nghĩ tìm xem có biện pháp nào có thể dùng.
Bách Hợp ở trong không gian một lúc, cô phát hiện ra được lúc trước gặp được Dung Ly, được Dung Ly truyền cho mấy nghìn năm tu vi. Trước kia không có Lý Duyên Tỷ khống chế không gian thì Bách Hợp không thể ở trong không gian một thời gian dài, nhưng từ sau khi được Dung Ly truyền tu vi thì khả năng khống chế không gian ngày càng lâu hơn, hơn nữa Bách Hợp còn ở trong không gian tu luyện Thuật Luyện Thể Tinh Thần, làm cho cô có chút kinh hỉ. Làm theo từng động tác Thuật Luyện Thể Tinh Thần một lực lượng lớn tập trung tràn vào cơ thể cô, trong thân thể này dường như lực lượng phong ấn đã bắt đầu dao động.
Ở trong không gian tu luyện tốt hơn lúc ở trong nhiệm vụ nhiều, chỉ tiếc thời gian cho cô tu luyện không dài. Chưa luyện xong được một lần Thuật Thể Tinh Thần thì đã bị truyền tống vào trong nhiệm vụ.
Khi mở mắt ra, Bách Hợp bị tiếng gà trống gáy làm cho tỉnh lại, bên ngoài im ắng bốn phía vô cùng lãnh lẽo, cảm nhận được cái lạnh cô vô ý thức co rụt chân trở lại trên giường, nhưng vừa mới khẽ động cơ thể liền truyền đến một cảm giác đau đớn, làm cho cô không nhịn được mà hít một ngụm khí lạnh. Sát vách truyền đến tiếng bước chân vang lên, cánh cửa ‘Chi…dát’ một tiếng bị người đầy vào, căn phòng tối lúc đầu đã được ngọn đèn soi sáng thoáng cái liền có vẻ sáng sủa hẳn lên.
Một người mặc áo khoác dày, đầu búi tóc phu nhân tiến vào dò xét nhìn chằm chằm vào trong phòng, nhìn thấy Bách Hợp vẫn nằm trên giường không nhúc nhích, phu nhân hạ thấp giọng xuống bắt đầu mắng:
“Muốn chết phải không nha đầu lười, trời sắp sáng mà vẫn còn nằm ở trên giường, nếu như nuôi ngươi đến lớn mà tính tình như vậy thì có ai còn muốn ngươi? Mọi người còn tưởng là Đoàn gia ta không dạy dỗ được cô nương rồi. Còn không đứng dậy, hay đợi lão lương lấy cành cây quất cho ngươi nhảy trên đất!”
Nghe thấy hai chữ ‘cành cây’ Bách Hợp theo bản năng của cơ thể này co rụt thân thể lại, mí mặt nặng chĩu không mở ra được, cô định đưa hai tay lên dụi mắt nhưng hai tay vô cùng tê dại, lúc chạm vào mí mắt mới thấy bứt rứt đau, hai tay giống như bị thương, có lẽ do mới tiến vào nhiệm vụ nên thân thể này còn vô thức làm nũng:
“Nương cho con ngủ thêm một chút nữa đi, muội muội còn chưa dậy mà.” Giọng nói của cô mềm mại còn ngái ngủ, người phụ nữ nghe thấy lời này giống như sư tử mẹ bị chọc tức, tức giận đi vào trong phòng, để ngọn đèn lên bàn, đột nhiên kéo chăn đang đắp trên người cô ra.
Gió lạnh ập vào, Bách Hợp run rẩy cả người, trái lại lần này lại hoàn toàn tỉnh táo.
Phụ nhân không lưu tình chút nào đánh một bàn tay lên lưng cô, cú đánh làm cho lục phủ ngũ tạng của Bách Hợp như muốn rời ra, cuối cùng lại nhéo một tai cô khiến cho cô phải đứng dậy:
“Ngươi đứng lên cho ta! Ngươi bao nhiêu tuổi, muội muội ngươi bao nhiêu tuổi mà còn không biết xấu hổ?”
Tai bị cô vặn đến đau, trong lòng Bách Hợp tức giận liều mạng giãy giụa, phụ nhân kia dùng sức túm đem cô đứng lên hung hăng nhéo hai cái trên người cô, thấy Bách Hợp đau đến mức run rẩy hai cái không cãi lại giống như bình thường mới oán hận thu tay lại:
“Lão nương nuôi hai oan gia các ngươi không dễ dàng, người cha ma quỷ đoản mệnh đã chết sớm, bây giờ không biết có bao nhiêu người nhìn chúng ta mà cười nhạo, ngươi còn trốn ở nơi này lười nhác,còn không biết đỡ đàn lão nương.” Phụ nhân mắng mấy câu, tai Bách Hợp bị đau còn nóng bừng, chỗ vừa bị phụ nhân véo qua trở nên xanh tím, chắc bà ta hay làm như thế. Cô quan sát phụ nhân từ trên xuống dưới, nhanh chóng nhìn qua gian phòng một lần. Phụ nhân thấy cô đã đứng lên, bộ dáng cúi thấp đầu không nói một lời nào, chiếc bóng từ ánh sáng cây đèn bị kéo dài một đường trên vách tường trong phòng, nhìn bộ dáng cô nhỏ gầy tong teo, nghĩ đến vừa nãy mình ra tay thực sự có hơi nặng một chút, trong lòng có chút hối hận, nhưng không xuống mặt xin lỗi được, đành nói lớn tiếng:
“Ngươi mặc quần áo nhanh một chút, ta xuống bếp làm cơm, hôm qua Thẩm gia ở thành tây còn muốn mấy cái khăn tay còn chưa thêu xong, chỉ còn hai canh giờ nữa là mở cửa, nếu đến lúc đó còn chưa làm xong cẩn thận lão nương dóc da ngươi.” Phụ nhân nói xong mới xoay người đi ra.
Cửa phòng mở rộng ra gió lạnh theo đó ùa vào, một hồi làm cho Bách Hợp rét lạnh, cô vội vàng đi ra đóng chặt cửa lại.
Đây là gian khuê phòng rộng khoảng hai mươi thước vuông, trong phòng bên cạnh cửa sổ bày một chiếc giường cũ kỹ, trên song cửa sổ giấy dán đã úa vàng. Ở giữa là một bộ bàn ghế, bên cạnh giường là một kệ gồm năm sáu ngăn tủ bên trên để một giỏ để đồ may vá thêu thùa. Nguyên chủ xếp quần áo chỉnh tề ở cuối giường, cô cố nén đau đớn bò qua mặc vào, nhìn qua đánh giá bình phong. Cô đẩy cửa ra, bên ngoài trời còn chưa sáng, gà mới gáy lần thứ nhất, bốn phía yên tĩnh, người phụ nhân đánh thức cô rời giường cũng không thấy hình bóng đâu. Đây là một căn nhà tứ hợp viện, chỗ Bách Hợp ở là căn phòng ở phía bắc, phòng phía tây là cầu tiêu (WC), cửa phòng phía nam để hở, truyền đến tiếng ngáy rất nhỏ. Cô chưa tiếp thu tình tiết câu chuyện nên vẫn chưa biết ai ở trong đó, nghe thấy tiếng thì vội vàng thối lui. Cửa phòng phía đông đóng chặt, ba gian phòng chiếm hơn phân nửa dãy hành lang, Bách Hợp mò vào phòng bếp lấy nước rửa mặt, cảm giác thanh tỉnh hơn rất nhiều, mới trở lại ngồi ngốc trong phòng.
Phụ nhân kia lúc nãy vội đi cũng không mang chiếc đèn đi, nghĩ đến theo như lời phụ nhân này thì mình phải thêu cho xong khăn tay. Bách Hợp đi đến khuôn thêu, bên trong có vài đường thêu cơ bản, một khăn gấm đã thêu có hình có dạng, thế nhưng đối với việc làm thế nào để thuê xong khăn tay này thì Bách Hợp lại hoàn toàn không có chút manh mối nào.
Tuy phụ nhân lúc nãy nói phải làm nhanh, nhưng lúc này sắc trời còn chưa có sáng, trước đó gà mới gáy lần đầu. Lúc này cho dù mình chưa có tiếp thu hết tình tiết nội dung vở kịch cùng ký ức nguyên chủ, đối với khăn tay này làm thế nào để thêu cho xong cũng không biết. Bách Hợp vừa dạo qua một vòng nhưng vẫn không thấy phụ nhân ở đâu, bời vậy càng nghĩ hay là trước đem tình hình nội dung vở kịch tiếp thu rồi nói sau. Mặc dù sợ phụ nhân kia quay lại, nhưng Bách Hợp vẫn khóa cửa phòng, ngồi xuống cầm một khăn giả bộ thêu hoa.
Ngụy Quốc, ở trong thành Tần Hoài có một hộ gọi là Đoàn gia, Đoàn thị trước kia đi làm gánh hàng cho người ta mà sống, được bà mối vun vào lấy Lưu thị làm vợ, hai vợ chồng sớm tối làm lụng, dùng tất cả tiền dành dụm để mua căn nhà tứ hợp viện này, mở một cửa hàng vải. Lưu thị sau khi cưới chỉ sinh được hai nhi nữ mà không sinh được nam dinh nối dõi, Đoàn cha sinh bất mãn thường xuyên đến nơi yên hoa (Lầu xanh), cửa hàng vải Đoàn thị phải dựa vào Lưu thị chống đỡ. Trong một lần rượu say chơi gái về, cha Đoàn bị ngã vào sông, đến hôm sau bị người ta mang về nhà thì đã chết.
Trượng phu đã chết để lại ba mẹ con đơn độc, Lưu thị trước kia đã thay đổi vì dưới gối không có con trai nên tính tình rất đanh đá. Hai con gái trong đó một là Đoàn Bách Hợp lớn hơn con gái út Đoàn Quế Lan ba tuổi. Vì cha Đoàn mất khi con gái út mới bảy tuổi, Đoàn thị thương con giá nhỏ phải để tang cha khi còn bé nhưng lại rất nghiêm khắc với con gái lớn.
Tuy nói là đều cùng một mẹ sinh ra nhưng Lưu thị khó tránh khỏi có lúc sẽ thiên vị, một phần do Đoàn Bách Hợp lớn tuổi hơn, sau khi cha Đoàn mất thì tính tình Lưu thị nóng nảy đều đổ lên người nàng. Hàng ngày nàng giúp Lưu thị giặt quần áo, làm cơm, lo liệu việc nhà, còn giúp đỡ Lưu thị chuẩn bị ở cửa hàng vải. Cho đến khi Đoàn Bách Hợp tròn mười lăm tuổi, sinh ý của cửa hàng vải đã tốt hơn lúc Đoàn phụ còn sống rất nhiều. Thân thể Đoàn Bách Hợp đầy đặn, tính tình dịu dàng ngoan ngoãn, tay nghề thủ công thuê lại hơn người, sinh ý của cửa hàng bố trang của ba mẹ con gái cùng nhau gây dựng ngày càng thịnh vượng.
Mà con gái út Đoàn Quế Lan lại không xinh đẹp như tỷ tỷ, tính cách cũng không dịu dàng động lòng người bằng tỷ tỷ, vì gánh nặng trong gia đình đã được tỷ tỷ gánh vác nên nàng ta chỉ ra ngoài chơi đùa. Mặc dù là thân nữ nhi nhưng Đoàn Quế Lan cũng không thích nữ nhi hồng (thêu thùa may vá), không thích trang điểm, không thích chơi đùa với con gái mà ngược lại hay cùng con trai múa đao động thương nên nhìn rất rắn chắc.
Cũng không biết nguyên nhân không có con trai hoặc do thương tiếc con gái út mất cha khi còn bé nên Lưu thị rất khoan dung đối với nàng ta, cho đến khi Đoàn Bách Hợp cập kê mười sáu tuổi đến tuổi làm mai. Do thanh danh bưu hãn của Đoàn Quế Lan mà ảnh hưởng tới việc không có bà mối nào đến cửa làm mai cho Đoàn Bách Hợp, Lưu thị sốt ruột từ đó đối với hai nữ nhi lại thay đổi thái độ. Suốt ngày tìm biện pháp siết chặt con út Đoàn Quế Lan, thế nhưng tính cách đã hình thành thì không thể thay đổi trong ngày một ngày hai, chỗ nào có thể áp chế được?
Hơn nữa bởi vì trước đây Lưu thị đối với Đoàn Quế Lan nuôi thả cưng chiều, dưỡng thành tính cách giống nam nhi, bây giờ Lưu thị lại nhất thời quản thúc nàng ta cho nên Đoàn Quế Lan không ngừng không nghe, ngược lại cho rằng mẫu thân thiên vị, trong nhà hai mẹ con lại khắc khẩu không ngớt.