Nếu như vẫn không tìm được bí mật ở nơi này thì mọi người sẽ bị vây ở trong Vùng đất Thất Lạc vĩnh viễn không ra được. Không thể thoát trò chơi đồng thời cũng không thể rời trò chơi được.
“Có phải còn một tế đàn nữa chúng ta chưa đi qua?” Bách Hợp ngồi trước miếu chủ hoang tàn, từ thềm đá nhìn qua, đối diện có thể mơ hồ thấy tế đàn, phía trên có một pho tượng Nữ Thần cực lớn. Nhìn thật kỹ tế đàn, ngoại trừ cái pho tượng kia thì không còn vật khác, Liễu Thanh Khê cau mày nói: “chưa có đi qua, nhưng tế đàn kia nhìn sơ qua cũng có thể thấy không có gì.”
“Đi” Thanh Qua quyết định, mọi người cũng nhẹ gật đầu.cho tới bây giờ, tế đàn đi đâu sợ liếc trông đi qua rỗng tuếch, có thể vì bất luận cái gì, nhưng tất cả mọi người muốn đi một chuyến mới được, nếu không luôn luôn ở cái địa phương này cũng không phải biện pháp hay.
Mọi người đang cách tế đàn khoảng trăm mét, một đường đi đến tế đàn, bởi vì mấy con rắn lục trong vùng đất Thất Lạc đã bị giết hết rồinên dọc đường đi mọi người cũng không gặp phải nguy hiểm, thuận thuận lợi lợi đi tới dưới tế đài.
Ở thềm đá miếu chủ điện nhìn sang bên này cũng không biết là cái tế đàn này cao bao nhiêu, nhưng lúc đi đến dưới tế đài, thì Bách Hợp mới thấy cái tế đàn này rất cao, vượt xa tưởng tượng của mọi người.
Phía sau tế đàn dựa lung vào vách đá dựng đứng, còn ba mặt còn lại có bậc thang đi thẳng lên đỉnh tế đàn. Trên vách đá bên cạnh bậc thang có khắc bích hoạ, và phù văn, còn có cột đèn, nhưng vì đã lâu bên trong sớm đã không có dầu nên không được thắp sáng.
Lúc trước nhìn từ xa thấy tế đàn không có gì, nên mọi người không có đi tới chỗ này, nhưng giờ đã quyết định phải đi nên mấy ngưới bước lên bậc thang đi lên phía trên, ai cũng đầy cảnh giác nhìn bốn phía. Lúc trước bị đám rắn đuổi theo mọi người không có chạy về phíaTế đàn này nên không biết ở đây có rắn lục không, lúc này mọi người đề phòng đám rắn nhỏ kia đột nhiên chui ra, nhưng liên tiếp đi bảy tám thang đá, cũng không gặp được bất kỳ nguy hiểm nào.
Lúc trước ở những nơi khác của Vùng đất Thất Lạc,đám rắn lục kia không có nơi nào là không có đấy. Ngay cả bên trong chủ điện Thần miếu đều có không ít rắn lục, cũng không có ai đến gần cái tế đàn này để dẫn dụ rắn,nhưng bây giờ lại không thấy bóng dáng của một con rắn lục nào, có khác thường. Ánh mắt Thanh Qua lóe lóe, cầm lấy tay Bách Hợp, đi nhanh hơn rồi quay đầu nhìn hai người Ly Viên, hai người có chút khẩn trương lại có chút hưng phấn, hơi nhếch miệng rồi lắc mình biến ảo trạng thái thành U Linh.
Thứ Khách và Ly Viên ẩn thân, Liễu Thanh Khê đi ở phía trước, Bách Hợp ở trung tâm, Thanh Qua bọc lót phía sau, mọi người cảnh giác nhìn chằm chằm bốn phía, chậm rãi đi lên phía trên. Sở dĩ lúc này mọi người có chút khẩn trương là vì toàn bộ Vùng đất Thất Lạc đều tràn đầy nguy cơ, mỗi một địa phương đều rắn lục, hết lần này tới lần khác tế trên đài lại không có.
Hoặc là nơi đây có đồ vật khắc chế rắn lục, hoặc ở đây có thứ cường đại hơn rắn lục nên không dám đến đây, rất có thể đây là nơi ở của Nữ Hoàng Medusha trong Vùng đất Thất Lạc, trừ chỗ này đám người Bách Hợp đã đi hết toàn bộ Vùng đất Thất Lạc đều không có, hoặc ngày đó Emily chỉ thuận miệng nói bậy, hoặc mọi người chưa tìm ra được nơi ở của Medusha.
Emily thân là Đại tế tự của Thần miếu không cần nói dối đám người Bách Hợp, nếu như Medusha thật sự tồn tại thì vô cùng có khả năng sẽ ở cái tế dàn này. Medusha thân là Nữ Hoàng của Xà Tộc, rắn lục sẽ sợ cô ta, nên sẽ không xuất hiện ở tế đàn này, vốn đám người Bách Hợp cho rằng sẽ bị vây khốn trong Vùng đất Thất Lạc này.
Không ra khỏi trò chơi được, đúng là lúc lâm vào khốn cảnh, Medusha xuất hiện tương đương với mọi người có một cơ hội, cho nên khiến mọi người kích động rồi. Ai cũng cẩn thận từng li từng tí đi tới đỉnh tế đàn, nhưng bởi vì thời gian dài nên Thứ Khách và Ly Viên đã giải trừ biến ảo trạng thái U Linh.
Medusha còn chưa có xuất hiện, cho đến khi mấy người sắp đến nơi cao nhất của tế đài, trong lòng mọi người đều thầm đổ mồ hôi, Thứ Khách và Ly Viên lần nữa tàng hình, Liễu Thanh Khê mới dẫn đầu chậm rãi dẫm chân lên tế đàn. Khi mấy người vừa bước chân lên tế đàn, toàn bộ quang cảnh của tế đàn đã bày ra trước mắt đám người Bách Hợp, liền có một giọng nữ u ám vang lên,”Cút xuống hết cho ta”
Lúc giọng nói bén nhọn kia vang lên còn có một tiếng ‘Vèo’vang lên, một mũi tên xanh nhỏ lăng không phóng tới, Liễu Thanh Khê còn chưa phân biệt được mũi tên đến từ hướng nào thì mũi tên đã bay đến trước mắt hắn.
Hắn bản năng nghiêng người muốn trốn nhưng Liễu Thanh Khê lại quên chính mình đang đứng ven tế đàn, một chân hắn còn dẫm trên bậc thang, lúc này vừa nghiêng người, chân bước hụt một bước, thân thể lung lay hai cái, mắt thấy sắp lăn xuống thềm đá, nếu ngã xuống dưới chắc chắn sẽ chết tươi, Thanh Qua dùng khủy tay thúc vào lưng hắn một cái, Liễu Thanh rên hai tiếng, người vốn đang ngả ra sau lại bị đánh cho bay về phía trước lảo đảo một cái, ‘Bộp’ một tiếng ngã lăn xuống tế đàn.
“Đồ dơ bẩn!” Một bóng dáng hiện lên chớp nhoáng, một tay Thanh Qua ôm Bách Hợp vừa dùng lực đạp Liễu Thanh Khê một cước, thân thể của hắn bị đạp bay lên, mấy mũi tên nhỏ xanh biếc rơi vào chỗ hắn ngã sấp lúc trước, một nửa mũi tên cắm phập vào nền đá, đuôi tên lúc này đang dùng sức mà đong đưa, Bách Hợp nhìn quanh bốn phía cũng không thấy bóng dáng của Medusha đâu.
“Em đừng tìm kiếm Medusha nữa” Giọng nói lạnh lùng của Thanh Qua vang lên bên tai cô, một bàn tay che hai mắt của cô lại, rất nhanh Thanh Qua không biết lấy ở đâu ra một dây lụa bịt hai mắt Bách Hợp lại rồi nói: “Cô ta có mị đồng tử!”
Khi hai mắt Bách Hợp bị bịt lại thì lỗ tai đặc biệt linh mẫn, cô có thể nghe được có đồ vật gì đó phi tới rất nhanh lúc di động truyền đến tiếng ‘Vù vù’, do tốc độ quá nhanh nên không tìm được phương hướng. Một bên khác Liễu Thanh khê bị đạp bay, mấy người đứng trên tế đàn hiển nhiên đã chọc giận Nữ Hoàng, trong tiếng rống giận dữ âm trầm của cô ta,tiếng xé gió của mũi tên truyền đến, chung quanh liền truyền đến tiếng rên rỉ, Bách Hợp không được nhịn hé mở khăn lụa che mắt một chút, chỉ thấy sắc mặt Thanh Qua hung ác nham hiểm, lúc này mặt mũi Liễu Thanh Khê tràn đầy chật vật, không ngừng ném thuật chữa thương ở trên người mình, trên mặt đất đã đâm không ít mũi tên, đột nhiên Bách Hợp giơ tay lên, một lượng lớn ánh lửa từ trong cơ thể cô theo linh lực vận chuyển, bắt đầu lấy thân thể cô làm trung tâm lan tràn ra chung quanh tế đàn. Bách Hợp tránh chỗ Thanh Qua và Liễu Thanh đứng, lại tránh chỗ ẩn thân hai người Ly Viên cùng Thứ Khách, rất nhanh toàn bộ trên đài tế tự toàn là lửa. “Ah…” Một tiếng gào thét thống khổ của cô gái vang lên, ngay sau đó tiếng da thịt bị cháy ‘Xì xì’ truyền đến, sau khi mùi thịt bị cháy khét cùng tiếng rên thống khổ mà Medusha không nhịn được phát ra, Thanh Qua dựa vào đó ra tay đâm trường kiếm vọt tới nơi có tiếng động. Bách Hợp vừa thu tay lại, ánh lửa trên mặt đất lập tức dập tắt, vốn Thứ Khách đang tàng hình đột nhiên xuất hiện, con dao găm sắc bén thoáng cái đâm về hướng tiếng kêu, ở nơi vừa phát ra tiến kêu rên thảm thiết xuất hiện một cái đuôi rắn khổng lồ to như thùng nước dài mấy chục thước lăng không xuất hiện, ở lúc dao găm của Thứ Khách còn chưa đụng đến đuôi rắn kia thì đuôi rắn dùng sức đập xuống, trùng trùng điệp điệp đánh lên ngực Thứ Khách.
Chỉ nghe ‘Răng rắc’ của tiếng xương cốt đứt gãy vang lên, cả người Thứ Khách thoáng cái đã bị đuôi rắn cuốn chặt, ném thẳng về phía pho tượng Nữ Thần cách đó không xa! Lần này Thứ Khách bị thương khá nặng, giữa không trung liền phun ra một ngụm lớn máu tươi, đuôi rắn kia lại vọt tới chỗ Thứ Khách, trên đuôi rắn là thân thể nữ thướt tha.
Tay cô ta nắm lấy cung tiễn, thừa dịp lúc Thứ Khách còn chưa đụng vào pho tượng Nữ Thần, thoáng cái vọt đến trước mặt hắn, trong miệng phát ra bén nhọn tiếng kêu. Khóe miệng cô ta lộ ra hai khỏa răng nanh lành lạnh, một đôi mắt sáng ngời lộ ra ánh sáng quỷ dị, nhắm ngay Thứ Khách, Thanh Qua thấy động tác của cô ta đã nắm chặt trường kiếm trong tay, nhưng một giây trước kiếm trong tay anh đang nhắm ngay đầu của cô ta liền dời đi, lập tức đổi thành nhắm ngay vào người Thứ Khách.
Người Thứ Khách ở giữa không trung nên khó lòng phòng bị, mặc dù hắn biết Medusha có mị đồng tử, không thể trực tiếp nhìn thẳng nhưng giữa không trung hắn có thể làm được gì đây? Lúc hắn còn chưa có rơi xuống đất, một cô gái lăng không xuất hiện, hắn đang khẩn trương theo bản năng nhìn xuống phía dưới, trong đôi mắt của Medusha phát ra ánh sáng rực rỡ, tiếng kêu bén nhọn của cô gái truyền vào tai hắn, trong đầu hắn chỉ còn lại đôi mắt xanh kia, trên đầu cô ta có đầy rắn lục thật nhỏ kia, một khắc kia Thứ Khách chỉ nghe được hệ thống nhắc nhở:
“Ngài đã bị Medusha công kích, hóa đá!”
Sau đó trường kiếm phá không mà đến, Thứ Khách còn chưa kịp phản ứng thì cảm thấy thân thể vẫn còn bay bỗng xuống rơi, đầu đã bay lên. Bách Hợp trông thấy Thứ Khách vừa nhìn mị đồng tử của Medusha thì trường kiếm của Thanh Qua đã chặt đầu của Thứ Khách xuống, máu phun tung tóe, thân thể cùng với đầu của Thứ Khách liền ‘Bộp’ một tiếng rơi xuống mặt đất, lăn hai vòng hóa thành bột đá.
“…” Mọi người thấy một màn này, đều kinh hãi nói không ra lời. Cũng biết Medusha có mị đồng tử, thế nhưng mà mị đồng tử đến tột cùng có tác dụng gì thì bên trong《Bá chủ Star 》cũng không có đề cập, trò chơi này chỉ giới thiệu đơn giản bối cảnh trong trò chơi, như là kỹ năng quái vật cùng với đủ loại đồ vật bên trong, theo như lời của công ty Karan người chơi cần phải tự mình tìm hiểu, mà ngay cả bên trong Vùng đất Thất Lạc có Medusha tồn tại cũng do Emily nhắc nhở.
“Có phải còn một tế đàn nữa chúng ta chưa đi qua?” Bách Hợp ngồi trước miếu chủ hoang tàn, từ thềm đá nhìn qua, đối diện có thể mơ hồ thấy tế đàn, phía trên có một pho tượng Nữ Thần cực lớn. Nhìn thật kỹ tế đàn, ngoại trừ cái pho tượng kia thì không còn vật khác, Liễu Thanh Khê cau mày nói: “chưa có đi qua, nhưng tế đàn kia nhìn sơ qua cũng có thể thấy không có gì.”
“Đi” Thanh Qua quyết định, mọi người cũng nhẹ gật đầu.cho tới bây giờ, tế đàn đi đâu sợ liếc trông đi qua rỗng tuếch, có thể vì bất luận cái gì, nhưng tất cả mọi người muốn đi một chuyến mới được, nếu không luôn luôn ở cái địa phương này cũng không phải biện pháp hay.
Mọi người đang cách tế đàn khoảng trăm mét, một đường đi đến tế đàn, bởi vì mấy con rắn lục trong vùng đất Thất Lạc đã bị giết hết rồinên dọc đường đi mọi người cũng không gặp phải nguy hiểm, thuận thuận lợi lợi đi tới dưới tế đài.
Ở thềm đá miếu chủ điện nhìn sang bên này cũng không biết là cái tế đàn này cao bao nhiêu, nhưng lúc đi đến dưới tế đài, thì Bách Hợp mới thấy cái tế đàn này rất cao, vượt xa tưởng tượng của mọi người.
Phía sau tế đàn dựa lung vào vách đá dựng đứng, còn ba mặt còn lại có bậc thang đi thẳng lên đỉnh tế đàn. Trên vách đá bên cạnh bậc thang có khắc bích hoạ, và phù văn, còn có cột đèn, nhưng vì đã lâu bên trong sớm đã không có dầu nên không được thắp sáng.
Lúc trước nhìn từ xa thấy tế đàn không có gì, nên mọi người không có đi tới chỗ này, nhưng giờ đã quyết định phải đi nên mấy ngưới bước lên bậc thang đi lên phía trên, ai cũng đầy cảnh giác nhìn bốn phía. Lúc trước bị đám rắn đuổi theo mọi người không có chạy về phíaTế đàn này nên không biết ở đây có rắn lục không, lúc này mọi người đề phòng đám rắn nhỏ kia đột nhiên chui ra, nhưng liên tiếp đi bảy tám thang đá, cũng không gặp được bất kỳ nguy hiểm nào.
Lúc trước ở những nơi khác của Vùng đất Thất Lạc,đám rắn lục kia không có nơi nào là không có đấy. Ngay cả bên trong chủ điện Thần miếu đều có không ít rắn lục, cũng không có ai đến gần cái tế đàn này để dẫn dụ rắn,nhưng bây giờ lại không thấy bóng dáng của một con rắn lục nào, có khác thường. Ánh mắt Thanh Qua lóe lóe, cầm lấy tay Bách Hợp, đi nhanh hơn rồi quay đầu nhìn hai người Ly Viên, hai người có chút khẩn trương lại có chút hưng phấn, hơi nhếch miệng rồi lắc mình biến ảo trạng thái thành U Linh.
Thứ Khách và Ly Viên ẩn thân, Liễu Thanh Khê đi ở phía trước, Bách Hợp ở trung tâm, Thanh Qua bọc lót phía sau, mọi người cảnh giác nhìn chằm chằm bốn phía, chậm rãi đi lên phía trên. Sở dĩ lúc này mọi người có chút khẩn trương là vì toàn bộ Vùng đất Thất Lạc đều tràn đầy nguy cơ, mỗi một địa phương đều rắn lục, hết lần này tới lần khác tế trên đài lại không có.
Hoặc là nơi đây có đồ vật khắc chế rắn lục, hoặc ở đây có thứ cường đại hơn rắn lục nên không dám đến đây, rất có thể đây là nơi ở của Nữ Hoàng Medusha trong Vùng đất Thất Lạc, trừ chỗ này đám người Bách Hợp đã đi hết toàn bộ Vùng đất Thất Lạc đều không có, hoặc ngày đó Emily chỉ thuận miệng nói bậy, hoặc mọi người chưa tìm ra được nơi ở của Medusha.
Emily thân là Đại tế tự của Thần miếu không cần nói dối đám người Bách Hợp, nếu như Medusha thật sự tồn tại thì vô cùng có khả năng sẽ ở cái tế dàn này. Medusha thân là Nữ Hoàng của Xà Tộc, rắn lục sẽ sợ cô ta, nên sẽ không xuất hiện ở tế đàn này, vốn đám người Bách Hợp cho rằng sẽ bị vây khốn trong Vùng đất Thất Lạc này.
Không ra khỏi trò chơi được, đúng là lúc lâm vào khốn cảnh, Medusha xuất hiện tương đương với mọi người có một cơ hội, cho nên khiến mọi người kích động rồi. Ai cũng cẩn thận từng li từng tí đi tới đỉnh tế đàn, nhưng bởi vì thời gian dài nên Thứ Khách và Ly Viên đã giải trừ biến ảo trạng thái U Linh.
Medusha còn chưa có xuất hiện, cho đến khi mấy người sắp đến nơi cao nhất của tế đài, trong lòng mọi người đều thầm đổ mồ hôi, Thứ Khách và Ly Viên lần nữa tàng hình, Liễu Thanh Khê mới dẫn đầu chậm rãi dẫm chân lên tế đàn. Khi mấy người vừa bước chân lên tế đàn, toàn bộ quang cảnh của tế đàn đã bày ra trước mắt đám người Bách Hợp, liền có một giọng nữ u ám vang lên,”Cút xuống hết cho ta”
Lúc giọng nói bén nhọn kia vang lên còn có một tiếng ‘Vèo’vang lên, một mũi tên xanh nhỏ lăng không phóng tới, Liễu Thanh Khê còn chưa phân biệt được mũi tên đến từ hướng nào thì mũi tên đã bay đến trước mắt hắn.
Hắn bản năng nghiêng người muốn trốn nhưng Liễu Thanh Khê lại quên chính mình đang đứng ven tế đàn, một chân hắn còn dẫm trên bậc thang, lúc này vừa nghiêng người, chân bước hụt một bước, thân thể lung lay hai cái, mắt thấy sắp lăn xuống thềm đá, nếu ngã xuống dưới chắc chắn sẽ chết tươi, Thanh Qua dùng khủy tay thúc vào lưng hắn một cái, Liễu Thanh rên hai tiếng, người vốn đang ngả ra sau lại bị đánh cho bay về phía trước lảo đảo một cái, ‘Bộp’ một tiếng ngã lăn xuống tế đàn.
“Đồ dơ bẩn!” Một bóng dáng hiện lên chớp nhoáng, một tay Thanh Qua ôm Bách Hợp vừa dùng lực đạp Liễu Thanh Khê một cước, thân thể của hắn bị đạp bay lên, mấy mũi tên nhỏ xanh biếc rơi vào chỗ hắn ngã sấp lúc trước, một nửa mũi tên cắm phập vào nền đá, đuôi tên lúc này đang dùng sức mà đong đưa, Bách Hợp nhìn quanh bốn phía cũng không thấy bóng dáng của Medusha đâu.
“Em đừng tìm kiếm Medusha nữa” Giọng nói lạnh lùng của Thanh Qua vang lên bên tai cô, một bàn tay che hai mắt của cô lại, rất nhanh Thanh Qua không biết lấy ở đâu ra một dây lụa bịt hai mắt Bách Hợp lại rồi nói: “Cô ta có mị đồng tử!”
Khi hai mắt Bách Hợp bị bịt lại thì lỗ tai đặc biệt linh mẫn, cô có thể nghe được có đồ vật gì đó phi tới rất nhanh lúc di động truyền đến tiếng ‘Vù vù’, do tốc độ quá nhanh nên không tìm được phương hướng. Một bên khác Liễu Thanh khê bị đạp bay, mấy người đứng trên tế đàn hiển nhiên đã chọc giận Nữ Hoàng, trong tiếng rống giận dữ âm trầm của cô ta,tiếng xé gió của mũi tên truyền đến, chung quanh liền truyền đến tiếng rên rỉ, Bách Hợp không được nhịn hé mở khăn lụa che mắt một chút, chỉ thấy sắc mặt Thanh Qua hung ác nham hiểm, lúc này mặt mũi Liễu Thanh Khê tràn đầy chật vật, không ngừng ném thuật chữa thương ở trên người mình, trên mặt đất đã đâm không ít mũi tên, đột nhiên Bách Hợp giơ tay lên, một lượng lớn ánh lửa từ trong cơ thể cô theo linh lực vận chuyển, bắt đầu lấy thân thể cô làm trung tâm lan tràn ra chung quanh tế đàn. Bách Hợp tránh chỗ Thanh Qua và Liễu Thanh đứng, lại tránh chỗ ẩn thân hai người Ly Viên cùng Thứ Khách, rất nhanh toàn bộ trên đài tế tự toàn là lửa. “Ah…” Một tiếng gào thét thống khổ của cô gái vang lên, ngay sau đó tiếng da thịt bị cháy ‘Xì xì’ truyền đến, sau khi mùi thịt bị cháy khét cùng tiếng rên thống khổ mà Medusha không nhịn được phát ra, Thanh Qua dựa vào đó ra tay đâm trường kiếm vọt tới nơi có tiếng động. Bách Hợp vừa thu tay lại, ánh lửa trên mặt đất lập tức dập tắt, vốn Thứ Khách đang tàng hình đột nhiên xuất hiện, con dao găm sắc bén thoáng cái đâm về hướng tiếng kêu, ở nơi vừa phát ra tiến kêu rên thảm thiết xuất hiện một cái đuôi rắn khổng lồ to như thùng nước dài mấy chục thước lăng không xuất hiện, ở lúc dao găm của Thứ Khách còn chưa đụng đến đuôi rắn kia thì đuôi rắn dùng sức đập xuống, trùng trùng điệp điệp đánh lên ngực Thứ Khách.
Chỉ nghe ‘Răng rắc’ của tiếng xương cốt đứt gãy vang lên, cả người Thứ Khách thoáng cái đã bị đuôi rắn cuốn chặt, ném thẳng về phía pho tượng Nữ Thần cách đó không xa! Lần này Thứ Khách bị thương khá nặng, giữa không trung liền phun ra một ngụm lớn máu tươi, đuôi rắn kia lại vọt tới chỗ Thứ Khách, trên đuôi rắn là thân thể nữ thướt tha.
Tay cô ta nắm lấy cung tiễn, thừa dịp lúc Thứ Khách còn chưa đụng vào pho tượng Nữ Thần, thoáng cái vọt đến trước mặt hắn, trong miệng phát ra bén nhọn tiếng kêu. Khóe miệng cô ta lộ ra hai khỏa răng nanh lành lạnh, một đôi mắt sáng ngời lộ ra ánh sáng quỷ dị, nhắm ngay Thứ Khách, Thanh Qua thấy động tác của cô ta đã nắm chặt trường kiếm trong tay, nhưng một giây trước kiếm trong tay anh đang nhắm ngay đầu của cô ta liền dời đi, lập tức đổi thành nhắm ngay vào người Thứ Khách.
Người Thứ Khách ở giữa không trung nên khó lòng phòng bị, mặc dù hắn biết Medusha có mị đồng tử, không thể trực tiếp nhìn thẳng nhưng giữa không trung hắn có thể làm được gì đây? Lúc hắn còn chưa có rơi xuống đất, một cô gái lăng không xuất hiện, hắn đang khẩn trương theo bản năng nhìn xuống phía dưới, trong đôi mắt của Medusha phát ra ánh sáng rực rỡ, tiếng kêu bén nhọn của cô gái truyền vào tai hắn, trong đầu hắn chỉ còn lại đôi mắt xanh kia, trên đầu cô ta có đầy rắn lục thật nhỏ kia, một khắc kia Thứ Khách chỉ nghe được hệ thống nhắc nhở:
“Ngài đã bị Medusha công kích, hóa đá!”
Sau đó trường kiếm phá không mà đến, Thứ Khách còn chưa kịp phản ứng thì cảm thấy thân thể vẫn còn bay bỗng xuống rơi, đầu đã bay lên. Bách Hợp trông thấy Thứ Khách vừa nhìn mị đồng tử của Medusha thì trường kiếm của Thanh Qua đã chặt đầu của Thứ Khách xuống, máu phun tung tóe, thân thể cùng với đầu của Thứ Khách liền ‘Bộp’ một tiếng rơi xuống mặt đất, lăn hai vòng hóa thành bột đá.
“…” Mọi người thấy một màn này, đều kinh hãi nói không ra lời. Cũng biết Medusha có mị đồng tử, thế nhưng mà mị đồng tử đến tột cùng có tác dụng gì thì bên trong《Bá chủ Star 》cũng không có đề cập, trò chơi này chỉ giới thiệu đơn giản bối cảnh trong trò chơi, như là kỹ năng quái vật cùng với đủ loại đồ vật bên trong, theo như lời của công ty Karan người chơi cần phải tự mình tìm hiểu, mà ngay cả bên trong Vùng đất Thất Lạc có Medusha tồn tại cũng do Emily nhắc nhở.