Lúc cô ngồi dậy, Lý Duyên Tỷ thở ra một hơi.
“Từ lúc nào em ôm tới vậy, sao anh không đẩy ra?”
Bách Hợp ngáp một cái, giày của cô cũng cởi ra, hai chân co lên ghế, cả người cô nằm trong ngực cậu, tay còn ôm cậu, hai người dán chặt vào nhau, áo sơ mi trên người cậu bị mồ hôi thấm ướt dán vào người, cô hơi xích ra một tí mở rộng khoảng cách giữa hai người.
Cô vừa mới tỉnh ngủ, vành mắt có chút đỏ, đầu óc còn mơ hồ, không chú ý đến Lý Duyên Tỷ không dám nhìn cô. Nghe xong Bách Hợp hỏi, Lý Duyên Tỷ cũng bình tỉnh lại: “Mới ngủ không lâu.”
Nói thì nói thế, nhưng Bách Hợp rất nhanh chú ý tới cậu đang niết cánh tay vừa rồi Bách Hợp dựa lên, chắc hẳn bị cô dựa tê rần rồi. Bị như vậy mà nói mới ngủ không lâu, Bách Hợp duỗi tay chân ngáp một cái, đưa tay mat xa cánh tay cậu, không nói gì nữa.
Vốn Lý Duyên Tỷ cho rằng hành trình đến trường học này sẽ rất dài, không ngờ có việc nhỏ như vậy xen giữa, cảm thấy thời gian trôi qua rất nhanh.
Đến trường báo danh, làm xong tất cả thủ tục, mỗi ngày Lý Duyên Tỷ đều đến tìm Bách Hợp ra ngoài ăn cơm, cậu còn nhớ lần trước tra trên mạng nói con gái dậy thì phải ăn nhiều thịt bò, tôm bí đỏ… Mới đầu Bách Hợp cũng không thấy gì, sau một thời gian Bách Hợp cảm thấy kỳ lạ, mỗi ngày đều ăn những món đó.
Lý Duyên Tỷ thì chú ý đến mụn nhỏ dưới càm cô đã hết liền hài lòng.
Cuộc sống sinh hoạt ở trường cũng không tệ lắm, cậu đã bỏ học mấy năm, lúc mới bắt đầu đối với việc học hành cũng chưa quen lắm, kiến thức cũng từ từ bù trở lại, thậm chí tháng đầu tiên thi thử thành tích của cậu đứng hàng thứ 33 trong lớp.
Mấy tháng sau đó thành tích cậu tăng mạnh, làm cho cô chủ nhiệm vồn dĩ đau đầu vì cậu cũng thấy bất ngờ.
Cuối tháng 12, cậu hẹn Bách Hợp đi du lịch dã ngoại ở khu du lịch Thu Trang vài ngày, thứ sáu ít tiết, tiết cuối là thể dục, gần đây cậu tham gia đội đá banh, tập cả người đầy mồ hôi, chuẩn bị về ký túc xá tắm rửa dọn đồ gọi điện thoại cho Bách Hợp hẹn đợi nhau trước cổng trường.
Thu trang là địa danh du lịch nổi tiếng của thành phố, sông núi nước non đều mang theo khí tức uyển chuyển của vẻ đẹp Giang Nam, nơi đó một mãnh rừng là phong, tuy tháng 12 lá phong đã rụng, nhưng nơi đó có suối nước nóng nổi tiếng. Sắp đến tết nguyên đán mùng 1 tháng 1 trường học có kỳ nghĩ ngắn, vừa hay có thể đến nơi đó thư giản vài ngày.
Mấy tháng gần đây không còn qua lại với đám đàn em giang hồ, Lý Duyên Tỷ cảm thấy thời gian trôi qua thú vị hơn nhiều, chuyến dã ngoại này từ nữa tháng trước cậu đã bắt đầu chờ mong, gọi điện thoại đặt phòng, hành lý cũng đã sớm thu dọn xong.
Lý Duyên Tỷ tắm xong một đầu tóc ướt bước ra, mấy bạn chung phòng cũng trở về rồi, nhìn thấy cậu liền cười:
“Hẹn với bạn gái?”
Cậu và Bách Hợp cùng lớp, hai người là thanh mai trúc mã việc hai người hẹn hò cơ hồ người trong trường cũng biết. Chẳng qua Lý Duyên Tỷ dùng tiền đút lót mới vào trường nên bên trên dặn chủ nhiệm lớp không cần quản cậu.
Bách Hợp càng không cần nói thành tích của cô luôn vững vàng trong top 3 của trường, thậm chí Lý Duyên Tỷ cũng tiến vào top 10, giáo viên cũng mắt nhắm mắt mở kệ họ.
Lý Duyên Tỷ nhẹ gật đầu, vừa rút khăn lau tóc, vừa cầm điện thoại gọi Bách Hợp, nhưng chưa kịp gọi trong điện thoại đã hiện lên tin nhắn. Nếu là bình thường, cậu không thích đọc tin nhắn, những người có số cậu cũng không nhiều, ngoài Bách Hợp ra chỉ có Chu Nhậm có số của cậu.
Kể từ khi cậu ‘Cải tà quy chánh’ Chu Nhậm đã không liên hệ cậu nữa, cậu thuận tay ấn dãy số liền bấm trúng tin nhắn mở ra, vừa muốn kéo qua vô tình nhìn thấy nội dung tin nhắn, sắc mặt có chút khó coi.
Nhìn thấy tin nhắn, Lý Duyên Tỷ có chút hồ đồ.
Từ cuối tháng 8 đến giờ, trong nhà chẳng có gì vướng bận, kỳ nghĩ đến cậu cũng không định trở về, trước khi đi chi phí điện nước cậu đã thanh toán hết một ngàn đồng, cậu tính chắc là đủ rồi, bình thường cậu cũng không chú ý đến những tin nhắn này, bây giờ nhìn thấy, cậu cau mày, mở tin nhắn lên, vừa nhìn thấy sắc mặt liền đen.
Từ tháng 9 trở đi, phí điện nước trong nhà đều tiếp tục tăng, cho tới bây giờ đã là tháng thứ 4, trừ tháng 8 có một ngàn đồng trong tài khoản thì không có vấn đề gì, tiếp sau mỗi tháng đều chi phí đều tăng, số dư trong tài khoản không đủ trừ, do không trả phí đúng hạn, đã bắt đầu phát sinh lãi quá hạn, tất cả các chi phí cộng lại gần 9 ngàn đồng!
Lý Duyên Tỷ nhìn thấy tin nhắn, trong lòng liền nghĩ là tin lừa gạt.
Cậu kiểm tra tài khoản chính mình, tiền bên trong đã bị trừ sạch sẽ, hơn nữa còn nhắc nhở đóng tiền điện nước, đây cũng không phải lừa gạt mà thật sự có người đang ở trong nhà cậu. Chẵng lẽ là mẹ Lý? Trong đầu cậu hiện ra một ý niệm, rất nhanh lại gạt bỏ.
Mẹ Lý đã tái giá, ước gì cùng cậu thoát ly quan hệ, bình thường là cậu gọi điện thoại qua, ngay cả tiếp bà còn chán ghét, thì không thể nào là bà.
Nếu không phải mẹ Lý, bình thường người khác cùng cậu cũng không quan hệ, ai sẽ ở trong nhà cậu? Cậu tính gọi điện thoại mẹ Lý, nhờ bà qua xem giúp.
Không ngờ rằng bấm số mẹ Lý trong điện thoại truyền đến giọng nữ lạnh băng nhắc nhở: “Số điện thoại quý khách vừa gọi không có thực, vui lòng kiểm tra lại!”
Cũng gần nửa năm cậu không có liên hệ với mẹ Lý, bây giờ xem ra bà đã đổi số, nói rõ từ nay về sau không muốn cùng cậu có bất kỳ quan hệ gì.
Tay Lý Duyên Tỷ nắm chặt điện thoại, mấy bạn chung phòng nhìn thấy sắc mặt cậu không tốt, đều vây quanh ân cần hỏi: “Làm sao vậy?”
“Không việc gì.” Cậu lắc đầu, điện thoại vang lên, cậu nhìn thử là Bách Hợp gọi đến. Cậu ra ngoài ban công tiếp điện thoại, trong điện thoại Bách Hợp nghe thấy giọng cậu có chút không thích hợp, cậu hiển nhiên cũng không muốn dấu Bách Hợp, đem nghi ngờ một năm một mười đều nói ra.
Bách Hợp nghe vậy, hai mắt híp lại, cô nhớ đến một người.
“Nếu không, chúng ta về nhà xem thử?”
Vừa lúc trường học có kỳ nghỉ ngắn, không bằng trở về nhà xem.
Trong lòng Lý Duyên Tỷ có chút phiền muộn, nhưng ngẫm lại chỉ có thể như thế. Trong nhà cậu không biết khi nào có người vào ở, cậu phải đi xem đến tột cùng là ai, cậu phỏng đoán mẹ Lý thừa lúc cậu không ở đó đã bán căn nhà, bất kể như thế nào cậu cũng muốn về một chuyến xem thử.
“Từ lúc nào em ôm tới vậy, sao anh không đẩy ra?”
Bách Hợp ngáp một cái, giày của cô cũng cởi ra, hai chân co lên ghế, cả người cô nằm trong ngực cậu, tay còn ôm cậu, hai người dán chặt vào nhau, áo sơ mi trên người cậu bị mồ hôi thấm ướt dán vào người, cô hơi xích ra một tí mở rộng khoảng cách giữa hai người.
Cô vừa mới tỉnh ngủ, vành mắt có chút đỏ, đầu óc còn mơ hồ, không chú ý đến Lý Duyên Tỷ không dám nhìn cô. Nghe xong Bách Hợp hỏi, Lý Duyên Tỷ cũng bình tỉnh lại: “Mới ngủ không lâu.”
Nói thì nói thế, nhưng Bách Hợp rất nhanh chú ý tới cậu đang niết cánh tay vừa rồi Bách Hợp dựa lên, chắc hẳn bị cô dựa tê rần rồi. Bị như vậy mà nói mới ngủ không lâu, Bách Hợp duỗi tay chân ngáp một cái, đưa tay mat xa cánh tay cậu, không nói gì nữa.
Vốn Lý Duyên Tỷ cho rằng hành trình đến trường học này sẽ rất dài, không ngờ có việc nhỏ như vậy xen giữa, cảm thấy thời gian trôi qua rất nhanh.
Đến trường báo danh, làm xong tất cả thủ tục, mỗi ngày Lý Duyên Tỷ đều đến tìm Bách Hợp ra ngoài ăn cơm, cậu còn nhớ lần trước tra trên mạng nói con gái dậy thì phải ăn nhiều thịt bò, tôm bí đỏ… Mới đầu Bách Hợp cũng không thấy gì, sau một thời gian Bách Hợp cảm thấy kỳ lạ, mỗi ngày đều ăn những món đó.
Lý Duyên Tỷ thì chú ý đến mụn nhỏ dưới càm cô đã hết liền hài lòng.
Cuộc sống sinh hoạt ở trường cũng không tệ lắm, cậu đã bỏ học mấy năm, lúc mới bắt đầu đối với việc học hành cũng chưa quen lắm, kiến thức cũng từ từ bù trở lại, thậm chí tháng đầu tiên thi thử thành tích của cậu đứng hàng thứ 33 trong lớp.
Mấy tháng sau đó thành tích cậu tăng mạnh, làm cho cô chủ nhiệm vồn dĩ đau đầu vì cậu cũng thấy bất ngờ.
Cuối tháng 12, cậu hẹn Bách Hợp đi du lịch dã ngoại ở khu du lịch Thu Trang vài ngày, thứ sáu ít tiết, tiết cuối là thể dục, gần đây cậu tham gia đội đá banh, tập cả người đầy mồ hôi, chuẩn bị về ký túc xá tắm rửa dọn đồ gọi điện thoại cho Bách Hợp hẹn đợi nhau trước cổng trường.
Thu trang là địa danh du lịch nổi tiếng của thành phố, sông núi nước non đều mang theo khí tức uyển chuyển của vẻ đẹp Giang Nam, nơi đó một mãnh rừng là phong, tuy tháng 12 lá phong đã rụng, nhưng nơi đó có suối nước nóng nổi tiếng. Sắp đến tết nguyên đán mùng 1 tháng 1 trường học có kỳ nghĩ ngắn, vừa hay có thể đến nơi đó thư giản vài ngày.
Mấy tháng gần đây không còn qua lại với đám đàn em giang hồ, Lý Duyên Tỷ cảm thấy thời gian trôi qua thú vị hơn nhiều, chuyến dã ngoại này từ nữa tháng trước cậu đã bắt đầu chờ mong, gọi điện thoại đặt phòng, hành lý cũng đã sớm thu dọn xong.
Lý Duyên Tỷ tắm xong một đầu tóc ướt bước ra, mấy bạn chung phòng cũng trở về rồi, nhìn thấy cậu liền cười:
“Hẹn với bạn gái?”
Cậu và Bách Hợp cùng lớp, hai người là thanh mai trúc mã việc hai người hẹn hò cơ hồ người trong trường cũng biết. Chẳng qua Lý Duyên Tỷ dùng tiền đút lót mới vào trường nên bên trên dặn chủ nhiệm lớp không cần quản cậu.
Bách Hợp càng không cần nói thành tích của cô luôn vững vàng trong top 3 của trường, thậm chí Lý Duyên Tỷ cũng tiến vào top 10, giáo viên cũng mắt nhắm mắt mở kệ họ.
Lý Duyên Tỷ nhẹ gật đầu, vừa rút khăn lau tóc, vừa cầm điện thoại gọi Bách Hợp, nhưng chưa kịp gọi trong điện thoại đã hiện lên tin nhắn. Nếu là bình thường, cậu không thích đọc tin nhắn, những người có số cậu cũng không nhiều, ngoài Bách Hợp ra chỉ có Chu Nhậm có số của cậu.
Kể từ khi cậu ‘Cải tà quy chánh’ Chu Nhậm đã không liên hệ cậu nữa, cậu thuận tay ấn dãy số liền bấm trúng tin nhắn mở ra, vừa muốn kéo qua vô tình nhìn thấy nội dung tin nhắn, sắc mặt có chút khó coi.
Nhìn thấy tin nhắn, Lý Duyên Tỷ có chút hồ đồ.
Từ cuối tháng 8 đến giờ, trong nhà chẳng có gì vướng bận, kỳ nghĩ đến cậu cũng không định trở về, trước khi đi chi phí điện nước cậu đã thanh toán hết một ngàn đồng, cậu tính chắc là đủ rồi, bình thường cậu cũng không chú ý đến những tin nhắn này, bây giờ nhìn thấy, cậu cau mày, mở tin nhắn lên, vừa nhìn thấy sắc mặt liền đen.
Từ tháng 9 trở đi, phí điện nước trong nhà đều tiếp tục tăng, cho tới bây giờ đã là tháng thứ 4, trừ tháng 8 có một ngàn đồng trong tài khoản thì không có vấn đề gì, tiếp sau mỗi tháng đều chi phí đều tăng, số dư trong tài khoản không đủ trừ, do không trả phí đúng hạn, đã bắt đầu phát sinh lãi quá hạn, tất cả các chi phí cộng lại gần 9 ngàn đồng!
Lý Duyên Tỷ nhìn thấy tin nhắn, trong lòng liền nghĩ là tin lừa gạt.
Cậu kiểm tra tài khoản chính mình, tiền bên trong đã bị trừ sạch sẽ, hơn nữa còn nhắc nhở đóng tiền điện nước, đây cũng không phải lừa gạt mà thật sự có người đang ở trong nhà cậu. Chẵng lẽ là mẹ Lý? Trong đầu cậu hiện ra một ý niệm, rất nhanh lại gạt bỏ.
Mẹ Lý đã tái giá, ước gì cùng cậu thoát ly quan hệ, bình thường là cậu gọi điện thoại qua, ngay cả tiếp bà còn chán ghét, thì không thể nào là bà.
Nếu không phải mẹ Lý, bình thường người khác cùng cậu cũng không quan hệ, ai sẽ ở trong nhà cậu? Cậu tính gọi điện thoại mẹ Lý, nhờ bà qua xem giúp.
Không ngờ rằng bấm số mẹ Lý trong điện thoại truyền đến giọng nữ lạnh băng nhắc nhở: “Số điện thoại quý khách vừa gọi không có thực, vui lòng kiểm tra lại!”
Cũng gần nửa năm cậu không có liên hệ với mẹ Lý, bây giờ xem ra bà đã đổi số, nói rõ từ nay về sau không muốn cùng cậu có bất kỳ quan hệ gì.
Tay Lý Duyên Tỷ nắm chặt điện thoại, mấy bạn chung phòng nhìn thấy sắc mặt cậu không tốt, đều vây quanh ân cần hỏi: “Làm sao vậy?”
“Không việc gì.” Cậu lắc đầu, điện thoại vang lên, cậu nhìn thử là Bách Hợp gọi đến. Cậu ra ngoài ban công tiếp điện thoại, trong điện thoại Bách Hợp nghe thấy giọng cậu có chút không thích hợp, cậu hiển nhiên cũng không muốn dấu Bách Hợp, đem nghi ngờ một năm một mười đều nói ra.
Bách Hợp nghe vậy, hai mắt híp lại, cô nhớ đến một người.
“Nếu không, chúng ta về nhà xem thử?”
Vừa lúc trường học có kỳ nghỉ ngắn, không bằng trở về nhà xem.
Trong lòng Lý Duyên Tỷ có chút phiền muộn, nhưng ngẫm lại chỉ có thể như thế. Trong nhà cậu không biết khi nào có người vào ở, cậu phải đi xem đến tột cùng là ai, cậu phỏng đoán mẹ Lý thừa lúc cậu không ở đó đã bán căn nhà, bất kể như thế nào cậu cũng muốn về một chuyến xem thử.