Bia đỡ đạn phản công

Chương 274: Vai phụ game online 11

Edit: Anh Thơ
Beta: Sakura
Mười người trong đội ngũ, ngoại trừ hai anh em Cố Ly Thừa và An Thiên Lẫm thì còn có một mục sư tên Liễu Phiêu Phiêu và hai Thích khách Huyết tộc cùng với hai Cung thủ. Dường như tất cả các nghề nghiệp trong Long Chiến Thiên Hạ đều có đủ nhưng mà trong đội ngũ lại trộn lẫn một cái nick nhỏ vừa lên cấp 21, Minh Tử Tô Tô.
[Đội ngũ] Bách Biến Yêu Tinh: Cô ta tới đây làm gì?
[Đội ngũ] Thiên Sơn Mộ Tuyết: Được rồi, tiểu Bách, em mở chat voice ra đi.
Tuy rằng trong đội ngũ, ngoại trừ Minh Tử Tô Tô ra thì vẫn có Liễu Phiêu Phiêu là nick nữ nhưng ai cũng biết lời này của cô là nói ai.
[Đội ngũ] Minh Tử Tô Tô: Bác già, cô cũng có thể tới, tại sao tôi không thể tới?
[Đội ngũ] Bách Biến Yêu Tinh: Nếu như không đá cô ta ra thì tôi sẽ không tới.
Trong lòng Bách Hợp giận dữ, Minh Tử Tô năm nay 19 tuổi, vừa lên đại học, chính là một thiếu nữ thanh xuân xinh tươi như hoa. Nhưng mà cùng lắm chỉ nhỏ hơn mình có ba tuổi nhưng bất luận trong câu chuyện hay hiện tại đều há miệng gọi nàng là Bác già, thực sự là khiến cho người ta tức giận. Nguyên chủ cũng vì vậy mà tức giận không nhẹ, nhìn cô ta càng ngày càng không vừa mắt, hơn nữa vì Cố Ly Thừa và bạn trai trên danh nghĩa Cố Ly Hoàn đều thích Minh Tử Tô cho nên hai người sau này lại càng đối địch nhau.
Chẳng qua, Minh Tử Tô thông minh hơn một chút, làm điều đáng ghét trở thành đáng yêu, còn An Bách Hợp đầu óc đơn giản, điều đáng ghét của cô trong mắt người khác trở thành ỷ thế hiếp người, khiến người ta chán ghét.
Không có cô gái nào không để ý đến vẻ ngoài và tuổi tác của mình, mà cái loại kiêu căng khiến cho người khác nổi trận lôi đình này của Minh Tử Tô ở trong mắt đám người Cố Ly Thừa thì lại là đáng yêu nhõng nhẽo.
[Đội ngũ] Thiên Sơn Mộ Tuyết: Hai người các em có thể đừng náo loạn được không? Tiểu Bách, em là chị, em để cho Tô Tô đi theo đi, tuổi của cô bé còn nhỏ.
Ngữ điệu của An Thiên Lẫm ra vẻ bất đắc dĩ nhưng Bách Hợp có thể nghe ra sự buồn bực trong lời của hắn, ngay cả người khác cũng nghe được.
[Đội ngũ] Bách Biến Yêu Tinh: Nhỏ? Vẻ ngoài ba mươi tuổi nhưng trí não ba tuổi sao?
[Đội ngũ] Minh Tử Tô Tô: Bản cô nương xinh đẹp như hoa, bác già, vẻ ngoài ba mươi tuổi hẳn là nói cô đó!
Luận về đầu võ mồm thì Minh Tử Tô tuy vẻ ngoài nhìn ôn nhu nhưng thực ra người quen mới biết miệng lưỡi cô ta cũng sắc bén không kém ai. Cố Ly Thừa thấy cô ta nói những lời này thiếu chút nữa không nhịn được bật cười, không khỏi đánh chữ.
[Đội ngũ] Thừa Phong Ly Khứ: Tô Tô ngoan, cho bang chủ chút mặt mũi.
[Đội ngũ] Minh Tử Tô Tô: Hừ! Nể mặt chú, ta không thèm nhiều lời với bác già như cô, nhưng mà bác già à, tên của cô nên đổi thành Bách Niên Yêu Tinh mới đúng, tên Bách Biến Yêu Tinh làm gì chứ.
Bách Hợp nhìn thấy lời này thì không hiểu sao trong lòng lại cảm thấy phẫn nỗ, lập tức nghĩ muốn mở đỏ để xử lý cô nàng Minh Tử Tô Tô này. Bách Hợp cố nén kích động trong lòng, thở sâu mấy hơi cuối cùng mới bình tĩnh lại. Nếu như lúc này cô giết người thì căn bản không có ảnh hưởng gì đến Minh Tử Tô Tô, dù sao cấp bậc cô ta thấp nhưng nếu như cô làm thế thì có thể là hai anh em Cố Ly Thừa sẽ lập tức giết cô. Một cấp đổi một cấp như vậy không đáng.
[Đội ngũ] Thiên Sơn Mộ Tuyết: Thôi, không cãi nhau nữa, Tiểu Bách, em mở chat voice ra đi.
[Đội ngũ] Vương Giả Thiên Hạ: Đúng vậy, Yêu Tinh, cô mở chat voice đi. Đến lúc cướp boss thì thời gian đánh chữ của cô có thể dùng để thêm máu cho chúng ta rồi.
[Đội ngũ] Thanh Phong Du Dương: Mở ra đi.
[Đội ngũ] Bách Biến Yêu Tinh: Tôi không có gì hay đến nói với mấy người, hơn nữa, còn có loại rác rưởi như Minh Tử Tô Tô đi theo thì tôi sẽ không đi.
Cô không khách khí nói thẳng, lời vừa nói ra, rất nhiều người đều im lặng.
Lúc trước vì Bách Hợp ra tiền để luân bạch Hòa Thượng Dùng Hương Nhu Gội Đầu và Hoa Đóa Đòa thì người của Ngạo Cốt Thiết Kỵ cũng đã rất bất mãn với cô. Nếu không phải vì cô là em gái của Thiên Sơn Mộ Tuyết, sau đó vào bang hội cũng cống hiến không ít cho bang, còn gả cho Trưởng lão Cố Gia Nhị Thiếu thì lúc này người của Ngạo Cốt Thiết Kỵ đã không đồng ý để cho cô vào đội rồi.
Cho dù là nể mặt bang chủ Thiên Sơn Mộ Tuyết nên người của Ngạo Cốt Thiết Kỵ không nói gì nhưng cảm xúc mâu thuẫn của họ đối với Bách Hợp thì đều có thể nhìn ra được.
Theo tác phẩm, lúc trước khi An Bách Hợp và An Thiên Lẫm trở mặt thì vì cô có tiền lại là em gái của bang chủ nên người của Ngạo Cốt Thiết Kỵ rất lấy lòng cô, luôn miệng hô tỷ tỷ muội muội. An Bách Hợp cũng là người ngốc lắm tiền điển hình, vui vẻ thì liền lên mặt xuất tiền, mất hứng thì lại càng muốn lấy tiền mua đồ tặng người, người trong bang lại càng thêm lấy lòng, ninh bợ cô. Mãi cho đến khi Minh Tử Tô Tô gia nhập, trong khi Minh Tử Tô Tô cố ý trả thù An Bách Hợp thì An Bách Hợp cũng ngày càng nhìn Minh Tử Tô Tô không vừa mắt, luôn nhằm vào cô ta.
Một người có tiền lại là em gái của bang chủ, sau khi nhiều lần nhằm vào Minh Tử Tô Tô sẽ khó tránh khỏi làm cho người ta cảm thấy đồng tình với kẻ yếu, nhất là khi An Thiên Lẫm, Cố Ly Thừa và Cố Ly Hoàn đều đứng về phía Minh Tử Tô Tô thì càng có nhiều người trong bang cảm thấy Bách Hợp giống như cố tình gây sự, theo bản năng thương hại Minh Tử Tô Tô.
Tất cả bọn họ đều quên dáng vẻ lúc trước khi bọn họ muốn trang bị từ chỗ Bách Hợp. Cuối cùng, khi An Bách Hợp bị An Thiên Lẫm bỏ rơi, những người trước kia luôn thân thiết với cô lại không có một ai xem cô là bạn.
Chính vì biết trong tác phẩm như vậy cho nên Bạch Hợp không có ấn tượng tốt gì với người của Ngạo Cố Thiết Kỵ, Bách Hợp cũng không thể nào thích được bọn họ, không khách khí nói xong, cô trực tiếp nói:
[Đội ngũ] Bách Biến Yêu Tinh: Hoặc là Minh Tử Tô Tô cút, hoặc là tôi đi.

[Đội ngũ] Bách Biến Yêu Tinh: Lại nói, tôi với các người chỉ là hợp tác, không phải tới nghe các người chỉ huy.
Thái độ của cô đã không khách khí như vậy khiến cho rất nhiều người của Ngạo Cốt Thiết Kỵ đều vô cùng bất mãn. Im lặng hồi lâu, giọng nói của An Thiên Lẫm mới vang lên: “Thôi được rồi, em vui vẻ là được”
Chắc hắn đã gọi điện thoại cho Cố Ly Thừa vì không lâu sau thì trong đội xuất hiện lời thông báo:
Hệ thống: Minh Tử Tô Tô rời khỏi đội ngũ!
[Đội ngũ] Thanh Phong Du Dương: …..
[Đội ngũ] Liễu Phiêu Phiêu: Haizz…
Không khí trong đội ngũ rất nặng nề, Bách Hợp biết lúc này bọn họ lại đổ chuyện Minh Tử Tô Tô buộc phải rời đi lên đầu mình. Cố Ly Hoàn cũng nhanh chóng rời khỏi đội ngũ, đi theo bên cạnh Minh Tử Tô Tô
Hệ thống: Cố Gia Nhị Thiếu rời khỏi đội ngũ.
[Phụ cận] Minh Tử Tô Tô: Hoàn Hoàn, anh làm gì vậy?
[Phụ cận] Cố Gia Nhị Thiếu: Tô Tô, bọn họ không mang em đi thì anh mang em đi. Em là bạn gái của anh, anh muốn bảo vệ em.
Tất cả mọi người đều im lặng trước kết quả này, trong đội ngũ không ai nói nữa.
“Mọi người xuất phát về phía Thâm Uyên Lãnh Địa, nhất định phải cướp được Boss!” An Thiên Lẫm mở hình thức chat voice của bang hội, tiện tay mở nhạc nền của World War II khiến cho lòng người rung động. Người có Ngạo Cố Thiết Kỵ lập tức di chuyển về phía Thâm Uyên Lãnh Địa.
Bách Hợp trừng mắt, ngón tay đặt trên phím kỹ năng do dự hồi lâu cuối cùng vẫn buông ra. Cô lẫn trong đội ngũ đi tới Thâm Uyên Lãnh Địa.
Vốn cho rằng cả server lúc này sẽ có ít nhất vài vạn người ở đây nhưng mà khiến cho người của Ngạo Cốt Thiết Kỵ bất ngờ là ở Thâm Uyên Lãnh Địa, ngoại trừ người của Thiên Kiêu thì không có bất kỳ ai khác. Người của Thiên Kiêu chia ra đứng khắp nơi ở chỗ đánh Thâm Uyên Ma Vương, khiến cho Thâm Uyên Lãnh Địa đến một giọt nước cũng không thấm vào được.
Đưa mắt nhìn qua, dường như cả màn hình đều là người của bọn họ, đông đúc đến mức không nhìn thấy điểm cuối, cảm giác khiến cho người ta rất rung động.
Dưới tình huống như vậy, dường như người của Thiên Kiêu đông gấp 5 lần người của Ngạo Cốt Thiết Kỵ, hơn nữa tất cả những người này đều mặc trang bị cực phẩm, người kém cỏi nhất cũng đã có đôi cánh màu lam trên lưng. Dẫn đầu là một Chiến sĩ Thần tộc trên người mặc áo giáp màu trắng, thậm chí đôi cánh tên lưng cũng đã mang theo sắc vàng chói lọi chứng mình rằng trang bị trên người của hắn cũng đã sắp đến cực hạn rồi.
So sánh ra, đại bộ phận người của Ngạo Cốt Thiết Kỵ còn chưa tới, mới chỉ có 10 đội ngũ bọn họ là tới trước thôi.
“Thiên Sơn, nên làm gì bây giờ?” Một giọng nam mang theo vẻ bất đắc dĩ vang lên, người của Ngạo Cốt Thiết Kỵ vừa rồi còn một cướp boss Thâm Uyên Ma Vương, hiện tại xem ra không bị người của Thiên Kiêu giết sạch, sau khi chết không bị rơi trang bị là đã không tồi rồi.
“Thế lực của Thiên Kiều quá lớn.” Hồi lâu sau An Thiên Lẫm mới thở dài, trong giọng nói mang theo sự bực tức. Lúc trước nếu không phải Bách Hợp tùy hứng để cho An Cửu Long gọi hắn về Hongkong thì làm sao hắn có thể thấp hơn người ta nhiều đến vậy? Bang chủ của Thiên Kiêu là Ta Là Thượng Đế, lúc này toàn thân đều là trang bị kim sắc, hắn căn bản không thể so sánh. Cho dù An Thiên Lẫm tự nhận rằng mình không thiếu tiền nhưng nhìn thấy tình cảnh như vậy thì trong lòng vẫn không nhịn được mà buồn bực.
[Phụ cận] Thiên Sơn Mộ Tuyết: Thượng Đế, các ngươi bao hết chỗ này rồi hả?
[Phụ cận] Thiên Sơn Mộ Tuyết: Nếu như ngươi đã bao hết sân bãi thì chúng ta có thể rời đi.
Đây vẫn là lần đầu tiên Bách Hợp nhìn thấy An Thiên Lẫm chịu thua, lúc này trong lòng hắn nhất định là vô cùng đau khổ, vì vậy cho dù có thể cô không có được tài liệu cấp 85 thì trong lòng vẫn cảm thấy sảng khoái.
Ta Là Thượng Đế được một đám thủ hạ có đôi cánh màu cam vây xung quanh nhưng vẫn là một người nổi bật nhất. Hắn không thèm để ý đến Thiên Sơn Mộ Tuyết, người của Thiên Kiêu nhanh chóng bao vây người của Thiên Sơn Mộ Tuyết. Rất nhiều người cảm thấy khẩn trương, người duy nhất vẫn trấn định hẳn là Minh Tử Tô Tô rồi.
Cô ta chỉ là một nick nhỏ, cho dù bị chết rớt một cấp thì chỉ cần 10 phút là có thể luyện lại nhưng những người khác thì không như vậy. Những người khác hầu hết đều đã lên cấp 85, sau khi chết rớt xuống một bậc, không mất hai tháng thì không thể nào luyện lại. Lúc này Bách Hợp cũng muốn cào tường, may mà trước khi tới cô có chuẩn bị một quyển trục có thể giúp cô lập tức truyền tống tới thành trấn gần nhất, chỉ cần không ở trong trạng thái chiến đấu thì cô có thể dùng quyển trục này rời khỏi nơi nguy hiểm. Cùng đám người này chết ở đây, rơi mất một cấp đúng là không đáng.
Hơi mừng thầm, Bách Hợp click vào quyển trục nhưng lại không có động tĩnh gì.
Hệ thống: Bạn đang ở trạng thái chiến đấu, không thể dùng vật phẩm.
Bách Hợp nhìn thấy lời thông báo này, không nhịn được click liên tục mấy lần vào quyển trục nhưng kết quả đều giống nhau, bị Hệ thống nhắc nhở rằng đang ở trong trạng thái chiến đấu, không thể trở về.
Lúc này không biết là tên pháp sư thiếu đạo đức nào lại phóng kỹ năng quần công phạm vi lớn Lưu Tinh Vũ. Kỹ năng này phóng ra rất đẹp, lực sát thương cũng lớn, nhất là người của Thiên Kiêu có lực chiến cao, phạm vi công kích lại càng rộng, ngoại trừ việc thời gian đóng băng lâu một chút thì chiêu này dường như là vô địch rồi.
Nhưng mà lúc này vì người của Thiên Kiêu động cho nên chút khuyết điểm này lập tức trở thành không khí rồi.

back top