Edit: Người nào đó
Beta: Sakura
Có vẫn tốt hơn không có, nhất là tướng mạo hay vóc dáng của Hạ Bạch cũng hết sức xuất chúng, dưới tình huống này ít nhất có thể cho cô vãn hồi lại một chút danh tiếng, hơn nữa hai năm qua nhà họ Hạ làm việc mặc dù khiêm tốn nhưng lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa, chỉ cần cô có thể nắm nhà họ Hạ trong lòng bàn tay, sau này cô không tin cô không vượt qua Tô Phi.
Bách Hợp cũng không muốn xem vào giữa đấu tranh của hai chị em nhà này. Tính toán trong mắt Tô Ngọc chỉ cần là người sáng xuốt thì đều nhìn ra được, cô chỉ vì trong xương mình cũng là 1 cô gái nên có chút thương tiếc Tô Ngọc mà thôi, nhưng chút thương tiếc này cũng không phải là không có giới hạn, cô cũng sẽ không chịu đựng những yêu cầu của Tô Ngọc, thậm chí sẽ không thỏa mãn bất kì tâm nguyện gì của cô ấy, hơn nữa nếu Tô Ngọc làm quá mức, thậm chí Bách Hợp không dám cam đoan mình có thể giữ được phong độ thân sĩ hay không, bởi vì hiện tại cô đã có chút muốn đánh Tô Ngọc…
“Tôi thân với cô à? Tô Đại tiểu thư, xin cô rời đi, đừng làm trở ngại đến tôi, có thể không?”
Bách Hợp cau mày lại, vẻ mặt không kiên nhẫn. Cô vừa thốt ra thì liền thấy hình ảnh Tô Ngọc bị đả kích lớn.
Một bên Tô Phi nghe nói như thế liền cảm thấy rất sảng khoái, lúc trước Bách Hợp lãnh đạm với cô thì cô còn cảm thấy không công bằng, bây giờ thấy Bách Hợp cũng thế với Tô Ngọc khiến Tô Phi thấy Bách Hợp rất mê người.
“Chị gái tốt của em, Hạ Bạch mời chị rời khỏi đây.” Tô Phi hả hê nhìn biểu tình khó coi của Tô Ngọc nói. Người của nhà họ Tô cảm thấy mất thể diện vội vàng lên đài kéo Tô Ngọc xuống, nhưng ánh mắt nhìn Bách Hợp có chút bất thiện.
“Tốt lắm, người chướng mắt đã rời đi, có thể bắt đầu chưa?” Theo suy nghĩ trong lòng Tô Phi, cô ta cho rằng Bách Hợp không có thể thuật. Nếu như hai người so thể thuật thì Tô Phi cho rằng mình nhất định sẽ thắng Bách Hợp, dù thể thuật của cô mới có cấp 2, nhưng trước mắt cô không muốn bạo lộ thể thuật ra, nếu không song tu thể thuật cùng với tinh thần lực vốn do Hạ Bạch nghĩ ra, cô rất sợ cử động của mình nhắc nhở đến Bách Hợp, cô muốn dùng tốc độ tăng tinh thần lực để chèn ép người ngoài, hiển nhiên có chút bí mật nên bảo tồn nên tuyệt đối cô sẽ không để lộ nửa điểm.
Bách Hợp làm một tư thế mời, chỉ thấy Tô Phi quỷ dị cười với cô một tiếng, tiếp theo thân thể cứng đờ, trong đầu một cảm giác nhói đau truyền tới nhưng hông nặng lắm, bởi vì cô dùng tinh thần lực quay một vòng ép loại cảm giác khó chịu này xuống, nhưng hành động ám toán người này của Tô Phi làm cho Bách Hợp nổi giận, cô không nghĩ ngợi liền ngưng tụ một tia tinh thần lực bắt trả về phía Tô Phi. Thủ đoạn dùng tinh thần lực công kích người khác này là sau khi Bách Hợp đến cấp 6 mới cảm nhận được một chút, vào lúc này cô dùng công kích lại Tô Phi. Sắc mặt Tô Phi trong nháy mắt liền có chút khó coi, thân thể lắc lư hai cái, nếu không phải cô ta được Yaren đứng bên cạnh đỡ, sợ rằng hiện tại đã té ngồi trên mặt đất.
“Anh đã làm gì Phi nhi?” Sắc mặt Yaren tái xanh, oán hận nhìn chằm chằm Bách Hợp. Bách Hợp không để ý tới hắn, chẳng qua là chuyên tâm dẫn dắt tinh thần lực vào thủy tinh cầu, thủy tinh cầu ngay từ đầu tỏa sáng màu xanh da trời, tiếp theo biến thành tím đậm. Bách Hợp không xuất toàn bộ thực lực, nhưng chính là lộ ra lúc này cũng đã để cho Tô Phi trợn tròn mắt: “ Cấp 5? Tinh thần lực của anh đã là cấp 5? Không thể nào, không thể nào, rõ ràng chắc chắn là cấp 4 mà.”
Trong nguyên tác lúc này tham gia tỉ thí đích thật Hạ Bạch chỉ có thực lực cấp 4, nhưng bởi vì Bách Hợp tinh thần lực cùng thể thuật cùng phối hợp tu luyện nên nhanh hơn đơn thuần tu luyện tinh thần lực, không chỉ là bởi vì sau khi thân thể được mở rộng thì tiếp nạp tinh thần lực càng thêm ổn định hơn nữa trong thân thể Hạ Bạch từng tiếp thu hai cái linh hồn. Bản thân Bách Hợp cũng đã có trị số tinh thần đạt trên 40, cho nên phối hợp với nhau tạo ra hiệu quả vượt xa Hạ Bạch tự tu luyện đơn thuần. Vào lúc này cho dù Bách Hợp đã khống chế tinh thần lực của mình nhưng thủy tinh cầu vẫn hiện ra cô đã đạt cấp 5 là sự thật.
“Cô thua” Bách Hợp nhìn Tô Phi một cái. Cô ta mới vừa tự cho mình là thông minh ám toán Bách Hợp một cái, vào lúc này sau khi bị Bách Hợp ám toán lại thì ngay cả một tia tinh thần lực cũng không phát ra được. Vào lúc này Tô Phi giống như Tô Ngọc trước đây vậy, cảm thấy khó chịu mà lại có chút lúng túng.
“Bắt nạt con gái coi là cái gì?” Một giọng nam trầm ổn vang lên, Bách Hợp không quay đầu lại, lại nghe được Tô Phi lẩm bẩm kêu một tiếng: “Cát giáo sư?”
Một người đàn ông trung niên cao lớn, gương mặt tuấn mỹ bước nhanh lên đài. Ông ta mặc một chiếc áo sơ mi là phẳng phiu cùng với quần dài trang nhã, trong tay còn cầm một món tây trang, có chút thương tiếc nhìn Tô Phi một cái, đưa tay đỡ Tô Phi lên. Lão là giáo sư về lịch sử học nổi tiếng trên Lôi Lịch Tinh, đừng xem dáng ngoài lão còn trẻ, nhưng thực ra đã 200 tuổi, chẳng qua là đối với tuổi thọ trên 500 của tinh cầu tương lai này mà nói thì 200 tuổi chẳng qua chỉ là người trung niên mà thôi.
Lão cũng là một trong số những người ái mộ Tô Phi, bản thân liền bởi vì là người nghiên cứu lịch sử nên ở Lôi Lịch Tinh có địa vị hết sức cao quý. Cũng bởi vì có lão sùng bái nên mới khiến cho danh tiếng Tô Phi vang dội nhanh như thế ở trên Lôi Lịch Tinh. Có thể nói vị Cát giáo sư này là người giúp đỡ Tô Phi đi lên tương tự như Hạ Bạch trong nguyên tác. Nhưng kết quả hai người lại hoàn toàn khác nhau, Cát giáo sư thì gia nhập một trong số người đàn ông của Tô Phi, còn Hạ Bạch bỏ ra hết thảy nhưng cuối cùng chỉ là một con chó trong mắt Tô Phi mà thôi.
“Công tử Hạ gia rất nổi danh, không nghĩ tới cùng lắm chỉ như vậy mà thôi. Bắt nạt một người con gái thấp hơn anh một cấp, thú vị sao? Nếu muốn so thì hãy so với tôi.” Cát giáo sư thường xuyên xuất hiện ở các tin thời sự lớn, Bách Hợp cũng từng thấy lão mấy lần. Vào lúc này khuôn mặt luôn lịch sữ tao nhã lộ ra giận giữ hiếm thấy, hiển nhiên bởi vì việc Tô Phi bị thương khiến lão hết sức tức giận.
Vị Cát giáo sư này cũng đã có dị năng tinh thần lực cấp 6 sơ kì, lão vốn danh tiếng hết sức vang dội, nên không định tới lần tỷ thí này, nhưng bởi vì Tô Phi tới cho nên lão cũng đi theo tới xem một chút biểu hiện của Tô Phi thôi, vào lúc này thấy Tô Phi bị thương tổn thì hắn dưới cơn giận giữ phát ra khiêu chiến với Bách Hợp, tưởng Bách Hợp nhất định sẽ cự tuyệt, dù sao Bách Hợp còn nhỏ vẫn chưa tới tuổi thành niên mà thực lực cũng đã đạt tới cấp 5 làm cho lão rất giật mình, nếu như người Bách Hợp bắt nạt không phải người yêu của lão thì có lẽ Cát giáo sư sẽ khen ngợi Bách Hợp hai tiếng, nhưng lúc này lão không thể nói được một lời khích lệ nào, lão chờ Bách Hợp cự tuyệt sau đó cũng bị mất mặt mũi 1 lần, ai ngờ bách Hợp không chút nghĩ ngợi liền gật đầu một cái:
“Đã như vậy, xin mời Cát giáo sư chỉ giáo”
Sau khi Bách Hợp thốt ra lời này, không chỉ Cát giáo sư lấy làm kinh hãi, ngay cả Tô Phi cũng á khẩu lộ ra vẻ ngoài ý muốn. Tô Phi không nghĩ tới Bách Hợp lại khác với tình huống trong tiểu thuyết, tinh thần lực đã đạt đến cấp 5, nhưng cô biết Cát giáo sư là nhà lịch sử học nên cũng không phải chiến sĩ chuyên nghiệp nhưng dị năng tinh thần lực cũng đã đạt tới cấp 6, bản thân mình tu luyện tinh thần lực, biết rõ giữa 2 cấp tinh thần lực có gì đó áp chế, giống như vừa rồi cô muốn ám toán Bách Hợp, kết quả bị thua thiệt vậy. Nếu không phải là cô còn khó chịu đoán chừng còn cảm giác không ra Bách Hợp từng ám toán cô. Lúc này Cát giáo sư rõ ràng cao hơn Bách Hợp 1 cấp nhưng ở trong mắt Tô Phi thấy Bách Hợp dám đáp ứng khiêu chiến của Cát giáo sư liền khiến cho cô có chút coi thường, tưởng rằng Bách Hợp là đàn ông ngu xuẩn, lòng tự ái phát tác, cười lạnh hai tiếng:
“Không biết tự lượng sức mình!”
“Người không biết tự lượng sức cũng không phải là tôi”. Bách Hợp không muốn cãi nhau với cô ta, nhưng thấy thần sắc khinh thường của cô, trong lòng chát ghét nên trực tiếp lạnh lùng đáp cô một câu, nhìn sắc mặt cô ta tái xanh lần lượt thay đổi, Cát giáo sư cũng biểu tình hết sức khó coi, lúc này mới tỏ ý bảo trọng tài lần nữa lấy ra thủy tinh cầu có thể chịu được tinh thần lực cấp 6 ra.
“Cậu cần biết rõ, tôi là tinh thần lực cấp 6, cậu thân là người thừa kế Hạ gia, nếu thua sẽ rơi vào dạng kết quả gì thì cậu phải rõ hơn tôi.” Cát giáo sư vừa lạnh lùng nói với Bách Hợp vừa nhìn chằm chằm vào thủy tinh cầu,, rất nhanh dưới sự thao túng của lão thì bên trong thủy tinh cầu bắt đầu phát ra năm màu sắc rực rỡ, dần dần từ màu tím biến thành màu đỏ, sau đó màu sắc phai nhạt chút, biến thành màu cam, cuối cùng dừng lại bất động.
Thủy tinh cầu dùng khảo nghiệm tinh thần lực cũng chia làm mấy loại, thủy tinh cầu không cùng giai đoạn, tính chất liền không giống nhau, nhưng giống nhau là thủy tinh cầu có thể phát ra màu sắc, sơ cấp là màu xanh da trời, trung cấp là màu tím, một khi thực lực đạt tới hậu kì là màu đỏ, đỉnh cấp là màu cam, sắp tấn cấp hoặc đã tấn cấp là màu vàng. Mà nếu như muốn vượt cấp sử dụng thủy tinh cầu, thời điểm thực lục chưa đạt tới đẳng cấp đó, cho dù là dùng hết tinh thần lực thủy tinh cầu cũng cùng lắm là sáng lên thôi, vào lúc này Cát giáo sư kiểm tra xong, sắc mặt có chút trắng nhợt hướng về phía Bách Hợp cười lạnh:
“Tới phiên cậu.”
Trong lúc hắn đang nói chuyện, thủy tinh cầu năm màu rất nhanh mờ dần, cuối cùng quay về trong suốt.
Bách Hợp không để ý tới lão, thái độ lãnh đạm làm cho rất nhiều người ái mộ Cát giáo sư cảm thấy có chút tức giận, dưới khán đài truyền tới tiếng xì xào bàn tán cùng với xoi mói, máy quay toàn cầu cũng toàn bộ nhắm ngay bên này, đến sợi lông trên mặt Bách Hợp cũng bị máy ảnh chụp lại rõ ràng, mới vừa rồi khi Cát giáo sư biểu diễn giành được một loạt tiếng khen, vào lúc này tầm mắt mọi người đương nhiên hoàn toàn đặt ở thủy tinh cầu trước mặt Bách Hợp, nếu lần này cô không thể làm thủy tinh cầu sáng lên, không chỉ chính cô sẽ mất đi vị trí người thừa kế chính của Hạ gia, mà nhà họ Hạ có thể sẽ vì vậy mà danh tiếng rơi xuống ngàn trượng, đối với nhà họ Hạ gia mà nói đây là cử động cực kì bất lợi.
Đặc biệt ở khán đài giữa, ba Hạ đã khẩn trương đứng lên, ông nuốt nước miếng một cái, có lòng muốn cho người áp chế chuyện này xuống nhưng hiển nhiên lúc này mọi chuyện đã vượt quá lòng bàn tay của ông, ba Hạ cười khổ hai tiếng, cả người giống như mất đi lực lượng vậy. Dường như ông có thể tưởng tượng được sau lần này Bách Hợp bêu xấu, trên dưới Hạ gia sẽ công kích nó như thế nào, ngàn tộc nhân sẽ lôi nó xuống ngựa.
Lúc trong lòng ba Hạ phức tạp trăm vị thì thủy tinh cầu trước mặt Bách Hợp chậm rãi phát ra ánh sáng chói mắt.
Beta: Sakura
Có vẫn tốt hơn không có, nhất là tướng mạo hay vóc dáng của Hạ Bạch cũng hết sức xuất chúng, dưới tình huống này ít nhất có thể cho cô vãn hồi lại một chút danh tiếng, hơn nữa hai năm qua nhà họ Hạ làm việc mặc dù khiêm tốn nhưng lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa, chỉ cần cô có thể nắm nhà họ Hạ trong lòng bàn tay, sau này cô không tin cô không vượt qua Tô Phi.
Bách Hợp cũng không muốn xem vào giữa đấu tranh của hai chị em nhà này. Tính toán trong mắt Tô Ngọc chỉ cần là người sáng xuốt thì đều nhìn ra được, cô chỉ vì trong xương mình cũng là 1 cô gái nên có chút thương tiếc Tô Ngọc mà thôi, nhưng chút thương tiếc này cũng không phải là không có giới hạn, cô cũng sẽ không chịu đựng những yêu cầu của Tô Ngọc, thậm chí sẽ không thỏa mãn bất kì tâm nguyện gì của cô ấy, hơn nữa nếu Tô Ngọc làm quá mức, thậm chí Bách Hợp không dám cam đoan mình có thể giữ được phong độ thân sĩ hay không, bởi vì hiện tại cô đã có chút muốn đánh Tô Ngọc…
“Tôi thân với cô à? Tô Đại tiểu thư, xin cô rời đi, đừng làm trở ngại đến tôi, có thể không?”
Bách Hợp cau mày lại, vẻ mặt không kiên nhẫn. Cô vừa thốt ra thì liền thấy hình ảnh Tô Ngọc bị đả kích lớn.
Một bên Tô Phi nghe nói như thế liền cảm thấy rất sảng khoái, lúc trước Bách Hợp lãnh đạm với cô thì cô còn cảm thấy không công bằng, bây giờ thấy Bách Hợp cũng thế với Tô Ngọc khiến Tô Phi thấy Bách Hợp rất mê người.
“Chị gái tốt của em, Hạ Bạch mời chị rời khỏi đây.” Tô Phi hả hê nhìn biểu tình khó coi của Tô Ngọc nói. Người của nhà họ Tô cảm thấy mất thể diện vội vàng lên đài kéo Tô Ngọc xuống, nhưng ánh mắt nhìn Bách Hợp có chút bất thiện.
“Tốt lắm, người chướng mắt đã rời đi, có thể bắt đầu chưa?” Theo suy nghĩ trong lòng Tô Phi, cô ta cho rằng Bách Hợp không có thể thuật. Nếu như hai người so thể thuật thì Tô Phi cho rằng mình nhất định sẽ thắng Bách Hợp, dù thể thuật của cô mới có cấp 2, nhưng trước mắt cô không muốn bạo lộ thể thuật ra, nếu không song tu thể thuật cùng với tinh thần lực vốn do Hạ Bạch nghĩ ra, cô rất sợ cử động của mình nhắc nhở đến Bách Hợp, cô muốn dùng tốc độ tăng tinh thần lực để chèn ép người ngoài, hiển nhiên có chút bí mật nên bảo tồn nên tuyệt đối cô sẽ không để lộ nửa điểm.
Bách Hợp làm một tư thế mời, chỉ thấy Tô Phi quỷ dị cười với cô một tiếng, tiếp theo thân thể cứng đờ, trong đầu một cảm giác nhói đau truyền tới nhưng hông nặng lắm, bởi vì cô dùng tinh thần lực quay một vòng ép loại cảm giác khó chịu này xuống, nhưng hành động ám toán người này của Tô Phi làm cho Bách Hợp nổi giận, cô không nghĩ ngợi liền ngưng tụ một tia tinh thần lực bắt trả về phía Tô Phi. Thủ đoạn dùng tinh thần lực công kích người khác này là sau khi Bách Hợp đến cấp 6 mới cảm nhận được một chút, vào lúc này cô dùng công kích lại Tô Phi. Sắc mặt Tô Phi trong nháy mắt liền có chút khó coi, thân thể lắc lư hai cái, nếu không phải cô ta được Yaren đứng bên cạnh đỡ, sợ rằng hiện tại đã té ngồi trên mặt đất.
“Anh đã làm gì Phi nhi?” Sắc mặt Yaren tái xanh, oán hận nhìn chằm chằm Bách Hợp. Bách Hợp không để ý tới hắn, chẳng qua là chuyên tâm dẫn dắt tinh thần lực vào thủy tinh cầu, thủy tinh cầu ngay từ đầu tỏa sáng màu xanh da trời, tiếp theo biến thành tím đậm. Bách Hợp không xuất toàn bộ thực lực, nhưng chính là lộ ra lúc này cũng đã để cho Tô Phi trợn tròn mắt: “ Cấp 5? Tinh thần lực của anh đã là cấp 5? Không thể nào, không thể nào, rõ ràng chắc chắn là cấp 4 mà.”
Trong nguyên tác lúc này tham gia tỉ thí đích thật Hạ Bạch chỉ có thực lực cấp 4, nhưng bởi vì Bách Hợp tinh thần lực cùng thể thuật cùng phối hợp tu luyện nên nhanh hơn đơn thuần tu luyện tinh thần lực, không chỉ là bởi vì sau khi thân thể được mở rộng thì tiếp nạp tinh thần lực càng thêm ổn định hơn nữa trong thân thể Hạ Bạch từng tiếp thu hai cái linh hồn. Bản thân Bách Hợp cũng đã có trị số tinh thần đạt trên 40, cho nên phối hợp với nhau tạo ra hiệu quả vượt xa Hạ Bạch tự tu luyện đơn thuần. Vào lúc này cho dù Bách Hợp đã khống chế tinh thần lực của mình nhưng thủy tinh cầu vẫn hiện ra cô đã đạt cấp 5 là sự thật.
“Cô thua” Bách Hợp nhìn Tô Phi một cái. Cô ta mới vừa tự cho mình là thông minh ám toán Bách Hợp một cái, vào lúc này sau khi bị Bách Hợp ám toán lại thì ngay cả một tia tinh thần lực cũng không phát ra được. Vào lúc này Tô Phi giống như Tô Ngọc trước đây vậy, cảm thấy khó chịu mà lại có chút lúng túng.
“Bắt nạt con gái coi là cái gì?” Một giọng nam trầm ổn vang lên, Bách Hợp không quay đầu lại, lại nghe được Tô Phi lẩm bẩm kêu một tiếng: “Cát giáo sư?”
Một người đàn ông trung niên cao lớn, gương mặt tuấn mỹ bước nhanh lên đài. Ông ta mặc một chiếc áo sơ mi là phẳng phiu cùng với quần dài trang nhã, trong tay còn cầm một món tây trang, có chút thương tiếc nhìn Tô Phi một cái, đưa tay đỡ Tô Phi lên. Lão là giáo sư về lịch sử học nổi tiếng trên Lôi Lịch Tinh, đừng xem dáng ngoài lão còn trẻ, nhưng thực ra đã 200 tuổi, chẳng qua là đối với tuổi thọ trên 500 của tinh cầu tương lai này mà nói thì 200 tuổi chẳng qua chỉ là người trung niên mà thôi.
Lão cũng là một trong số những người ái mộ Tô Phi, bản thân liền bởi vì là người nghiên cứu lịch sử nên ở Lôi Lịch Tinh có địa vị hết sức cao quý. Cũng bởi vì có lão sùng bái nên mới khiến cho danh tiếng Tô Phi vang dội nhanh như thế ở trên Lôi Lịch Tinh. Có thể nói vị Cát giáo sư này là người giúp đỡ Tô Phi đi lên tương tự như Hạ Bạch trong nguyên tác. Nhưng kết quả hai người lại hoàn toàn khác nhau, Cát giáo sư thì gia nhập một trong số người đàn ông của Tô Phi, còn Hạ Bạch bỏ ra hết thảy nhưng cuối cùng chỉ là một con chó trong mắt Tô Phi mà thôi.
“Công tử Hạ gia rất nổi danh, không nghĩ tới cùng lắm chỉ như vậy mà thôi. Bắt nạt một người con gái thấp hơn anh một cấp, thú vị sao? Nếu muốn so thì hãy so với tôi.” Cát giáo sư thường xuyên xuất hiện ở các tin thời sự lớn, Bách Hợp cũng từng thấy lão mấy lần. Vào lúc này khuôn mặt luôn lịch sữ tao nhã lộ ra giận giữ hiếm thấy, hiển nhiên bởi vì việc Tô Phi bị thương khiến lão hết sức tức giận.
Vị Cát giáo sư này cũng đã có dị năng tinh thần lực cấp 6 sơ kì, lão vốn danh tiếng hết sức vang dội, nên không định tới lần tỷ thí này, nhưng bởi vì Tô Phi tới cho nên lão cũng đi theo tới xem một chút biểu hiện của Tô Phi thôi, vào lúc này thấy Tô Phi bị thương tổn thì hắn dưới cơn giận giữ phát ra khiêu chiến với Bách Hợp, tưởng Bách Hợp nhất định sẽ cự tuyệt, dù sao Bách Hợp còn nhỏ vẫn chưa tới tuổi thành niên mà thực lực cũng đã đạt tới cấp 5 làm cho lão rất giật mình, nếu như người Bách Hợp bắt nạt không phải người yêu của lão thì có lẽ Cát giáo sư sẽ khen ngợi Bách Hợp hai tiếng, nhưng lúc này lão không thể nói được một lời khích lệ nào, lão chờ Bách Hợp cự tuyệt sau đó cũng bị mất mặt mũi 1 lần, ai ngờ bách Hợp không chút nghĩ ngợi liền gật đầu một cái:
“Đã như vậy, xin mời Cát giáo sư chỉ giáo”
Sau khi Bách Hợp thốt ra lời này, không chỉ Cát giáo sư lấy làm kinh hãi, ngay cả Tô Phi cũng á khẩu lộ ra vẻ ngoài ý muốn. Tô Phi không nghĩ tới Bách Hợp lại khác với tình huống trong tiểu thuyết, tinh thần lực đã đạt đến cấp 5, nhưng cô biết Cát giáo sư là nhà lịch sử học nên cũng không phải chiến sĩ chuyên nghiệp nhưng dị năng tinh thần lực cũng đã đạt tới cấp 6, bản thân mình tu luyện tinh thần lực, biết rõ giữa 2 cấp tinh thần lực có gì đó áp chế, giống như vừa rồi cô muốn ám toán Bách Hợp, kết quả bị thua thiệt vậy. Nếu không phải là cô còn khó chịu đoán chừng còn cảm giác không ra Bách Hợp từng ám toán cô. Lúc này Cát giáo sư rõ ràng cao hơn Bách Hợp 1 cấp nhưng ở trong mắt Tô Phi thấy Bách Hợp dám đáp ứng khiêu chiến của Cát giáo sư liền khiến cho cô có chút coi thường, tưởng rằng Bách Hợp là đàn ông ngu xuẩn, lòng tự ái phát tác, cười lạnh hai tiếng:
“Không biết tự lượng sức mình!”
“Người không biết tự lượng sức cũng không phải là tôi”. Bách Hợp không muốn cãi nhau với cô ta, nhưng thấy thần sắc khinh thường của cô, trong lòng chát ghét nên trực tiếp lạnh lùng đáp cô một câu, nhìn sắc mặt cô ta tái xanh lần lượt thay đổi, Cát giáo sư cũng biểu tình hết sức khó coi, lúc này mới tỏ ý bảo trọng tài lần nữa lấy ra thủy tinh cầu có thể chịu được tinh thần lực cấp 6 ra.
“Cậu cần biết rõ, tôi là tinh thần lực cấp 6, cậu thân là người thừa kế Hạ gia, nếu thua sẽ rơi vào dạng kết quả gì thì cậu phải rõ hơn tôi.” Cát giáo sư vừa lạnh lùng nói với Bách Hợp vừa nhìn chằm chằm vào thủy tinh cầu,, rất nhanh dưới sự thao túng của lão thì bên trong thủy tinh cầu bắt đầu phát ra năm màu sắc rực rỡ, dần dần từ màu tím biến thành màu đỏ, sau đó màu sắc phai nhạt chút, biến thành màu cam, cuối cùng dừng lại bất động.
Thủy tinh cầu dùng khảo nghiệm tinh thần lực cũng chia làm mấy loại, thủy tinh cầu không cùng giai đoạn, tính chất liền không giống nhau, nhưng giống nhau là thủy tinh cầu có thể phát ra màu sắc, sơ cấp là màu xanh da trời, trung cấp là màu tím, một khi thực lực đạt tới hậu kì là màu đỏ, đỉnh cấp là màu cam, sắp tấn cấp hoặc đã tấn cấp là màu vàng. Mà nếu như muốn vượt cấp sử dụng thủy tinh cầu, thời điểm thực lục chưa đạt tới đẳng cấp đó, cho dù là dùng hết tinh thần lực thủy tinh cầu cũng cùng lắm là sáng lên thôi, vào lúc này Cát giáo sư kiểm tra xong, sắc mặt có chút trắng nhợt hướng về phía Bách Hợp cười lạnh:
“Tới phiên cậu.”
Trong lúc hắn đang nói chuyện, thủy tinh cầu năm màu rất nhanh mờ dần, cuối cùng quay về trong suốt.
Bách Hợp không để ý tới lão, thái độ lãnh đạm làm cho rất nhiều người ái mộ Cát giáo sư cảm thấy có chút tức giận, dưới khán đài truyền tới tiếng xì xào bàn tán cùng với xoi mói, máy quay toàn cầu cũng toàn bộ nhắm ngay bên này, đến sợi lông trên mặt Bách Hợp cũng bị máy ảnh chụp lại rõ ràng, mới vừa rồi khi Cát giáo sư biểu diễn giành được một loạt tiếng khen, vào lúc này tầm mắt mọi người đương nhiên hoàn toàn đặt ở thủy tinh cầu trước mặt Bách Hợp, nếu lần này cô không thể làm thủy tinh cầu sáng lên, không chỉ chính cô sẽ mất đi vị trí người thừa kế chính của Hạ gia, mà nhà họ Hạ có thể sẽ vì vậy mà danh tiếng rơi xuống ngàn trượng, đối với nhà họ Hạ gia mà nói đây là cử động cực kì bất lợi.
Đặc biệt ở khán đài giữa, ba Hạ đã khẩn trương đứng lên, ông nuốt nước miếng một cái, có lòng muốn cho người áp chế chuyện này xuống nhưng hiển nhiên lúc này mọi chuyện đã vượt quá lòng bàn tay của ông, ba Hạ cười khổ hai tiếng, cả người giống như mất đi lực lượng vậy. Dường như ông có thể tưởng tượng được sau lần này Bách Hợp bêu xấu, trên dưới Hạ gia sẽ công kích nó như thế nào, ngàn tộc nhân sẽ lôi nó xuống ngựa.
Lúc trong lòng ba Hạ phức tạp trăm vị thì thủy tinh cầu trước mặt Bách Hợp chậm rãi phát ra ánh sáng chói mắt.