Tiến vào nhiệm vụ mấy ngày nay tới giờ, Bách Hợp vẫn đang liều mạng luyện tập võ thuật, nghĩ có một ngày muốn tìm Giang Huân báo thù thay nguyên chủ trút giận nên cũng không có đi tìm việc làm, trong tay không có tiền. Hơn nữa Thành Bách Hợp theo trường cấp hai đến lớp học hiện tại, xác thực cha Thành mẹ Thành bỏ ra không ít tiền, trong lúc nhất thời Bách Hợp không thể cầm ra số tiền đó được, tuy nói sau đại học bởi vì Thành Bách Yến không thích Thành Bách Hợp, thường xuyên mắng cô ấy là lừa tiền tài nhà họ Thành, Thành Bách Hợp đã tận lực nhịn ăn nhịn mặc, tích lũy một ít tiền, thậm chí sau tận lực không tìm cha mẹ muốn tiền sinh hoạt, thế nhưng những tiền kia muốn trả cho cha mẹ Thành cũng không đủ.
Muốn tiền trả lại cho cha mẹ Thành, ít đi tới nhà họ Thành, Thành Bách Hợp không có bạn, lúc này Bách Hợp ngoại trừ tìm La Kỳ mượn cũng không có những biện pháp khác, cô còn cảm thấy không hiểu ra sao La Kỳ quấn lấy mình nhưng không ngờ lúc này trái lại có một ngày mình cần La Kỳ, Bách Hợp cũng không muốn trong nhiệm vụ có quan hệ với người khác, cô cũng không cần nhờ La Kỳ chăm sóc, cô chỉ muốn cố ý chọc tức Thành Bách Yến một chút, nhìn biểu cảm Thành Bách Yến bị giày vò mà thôi, còn mượn tiền La Kỳ, sau này tốt nghiệp cô sẽ nghĩ biện pháp.
Ở nhiều năm trong nhiệm vụ, Bách Hợp biết nấu ăn, cùng lắm thì mở quán cơm nhỏ, hoặc là bằng một thân võ công của mình tìm các loại việc vệ sĩ, nguyên chủ thiếu nợ cha mẹ Thành cũng không nhiều, cô tìm La Kỳ cũng mượn không có bao nhiêu.
“Nguyện ý!” Mấy chữ này La Kỳ nói được đặc biệt lớn tiếng, ánh mắt lom lom nhìn nhìn chằm chằm Bách Hợp, như là rất sợ Bách Hợp nuốt lời, bàn tay chăm chú bắt lấy cô, đưa tay sờ sờ trên người, có chút ảo não: “Thẻ ngân hàng ở nhà, trở về, không được đổi ý.”
Cậu nhìn chằm chằm Bách Hợp, trong ánh mắt lộ ra mấy phần hoảng loạn dường như sợ hãi Bách Hợp nuốt lời, bờ môi sít chặt lấy, khóe môi hơi run run.
Thành Bách Yến nghe nói như thế, ngực bắt đầu đau vì nôn, cô ta thở phào nhẹ nhõm, gắt gao ôm khăn cầm trong tay, trừng mắt với Bách Hợp nói không nên lời.
“Sau khi trở về con sẽ chuyển tiền tới tài khoản của cha.” Bách Hợp đứng lên, đêm nay bữa cơm này cô nhìn thấy người nhà họ Giang đã ăn không vào, sớm biết hôm nay sẽ náo như thế. Không bằng cô để La Kỳ ở trong nhà làm một bữa ăn ngon. Không có tên Giang Huân bỉ ổi chướng mắt như thế, so với lúc này muốn thoải mái, mẹ Thành cau mày: “Bách Hợp, không được tính trẻ con, em con không biết nói chuyện, con cùng nó tính toán cái gì?”
Đối với Thành Bách Hợp mà nói, vĩnh viễn đều là như thế này, Thành Bách Yến không biết nói chuyện, cho nên Thành Bách Hợp không thể cùng cô ta so đo tính toán. Cho nên cần phải nén giận, Bách Hợp cũng không như nguyên chủ một mực nhẫn nhục chịu đựng, cô thà rằng để cho người khác nén giận, nghe thấy lời mẹ Thành lời. Nở nụ cười:
“Cô ta không biết nói chuyện, con cũng sẽ không nói, kỳ thực sau này nếu như cô ta lại ở trước mặt con nói bậy thì con sẽ đánh cô ta.”
Nói xong, Bách Hợp nhíu mày liếc nhìn Thành Bách Yến, cái nhìn này càng làm cho Thành Bách Yến tức giận đến bất ở giậm chân, đang muốn mở miệng, cha Thành than một tiếng: “Được rồi, tiền của con chúng ta sẽ không cần, nhưng hôn sự muốn con nghĩ cho rõ ràng. Cha mẹ từ đầu đến cuối sẽ không hại con, tiểu Giang quả thật không tệ, xảy ra chuyện như vậy còn nguyện ý chịu trách nhiệm với con.” Ông nói xong lời này, mắt liếc nhìn La Kỳ một cái, mặc dù không biết nội tình La Kỳ, nhưng nhìn cậu diện mạo tuấn tú, cũng không chịu tin tưởng cả đời cậu sẽ đối tốt với con gái mình. Dù sao theo bên ngoài nói, cậu với Bách Hợp cũng không xứng.
“Ba mẹ là vì tốt cho con, chúng ta ăn muối nhiều hơn con ăn cơm, hôm nay không nói hôn sự thì thôi, một ngày nào đó con sẽ rõ.”
Cha Thành nói những lời này Bách Hợp cũng không cảm kích, bên trong nội dung vở kịch cha mẹ nói chuyện Thành Bách Hợp gả cho Giang Huân, cũng là thở dài như thế, nhưng cuối cùng người sống qua ngày là Thành Bách Hợp mà cũng không phải là cha Thành mẹ Thành, có được không nên do bọn họ định đoạt, dù sao trong tình tiết Thành Bách Hợp sống cũng không tốt, lúc trước bị hại cũng không thấy cha mẹ ra mặt.
“Con cũng hi vọng con có thể hiểu rõ, nhưng hiện tại con không rõ, hôm nay ba mẹ còn có khách, con đi về trước.” Bách Hợp cúi đầu vuốt ve vạt áo của mình, La Kỳ đã không thể chờ đợi được nghĩ thúc cô rời khỏi, kéo tay cô vẫy mấy lần, cậu nhớ lời Bách Hợp vừa nói, cũng không có thói quen ở chỗ khác dùng cơm, Bách Hợp quyết định muốn đi, La Kỳ thở dài nhẹ nhõm, Bách Hợp nói xong liền kéo đi tới cạnh cửa.
Bách Hợp thì tay giật lại, trong phòng cha mẹ Thành yên tĩnh đến lợi hại, người nhà họ Giang nhìn thấy tình cảnh như thế, đã có chút sợ hãi việc hôn nhân này thất bại, lại có chút không cam lòng, Bách Hợp ra cửa lúc liền nghe đến vị chua mẹ Giang nói:
“Người trẻ tuổi không biết suy nghĩ.”
“Thông gia không nên tức giận, tính cách Bách Hợp có chút bướng bỉnh, tôi cùng ba nó sẽ khuyên bảo nó tốt…” Mẹ Thành thấp giọng ở trấn an mẹ Giang, mẹ Giang nghe thấy lời này của bà, giống như ăn thuốc an thần, âm thanh vốn đang héo rút thoáng cái liền lớn lên: “Tình huống con gái nhà ông bà ông bà cũng rõ ràng, cũng không phải thân thể sạch sẽ thuần khiết gì …” Mẹ Thành lúng túng phụ họa, một mặt gọi Thành Bách Yến mau chạy tìm Bách Hợp, đợi đến lúc tiến vào thang máy, thanh âm mới dần dần biến mất không thấy.
La Kỳ cầm nước khử trùng ra, hai người xuống tới bãi đỗ xe, La Kỳ phun nước khử trùng trên tay thay Bách Hợp, lại mở cửa xe lấy nước khoáng cho cô rửa tay, đến lúc hai người lái xe rời đi, Thành Bách Yến đuổi theo dưới lầu, chỉ thấy La Kỳ vừa lái xe rời đi, cô ta giậm chân, cố chịu đau đớn ở mắt rồi lại chửi bới.
Trở lại nhà họ Thành liền tương đương với việc Bách Hợp đã vạch mặt cùng Giang Huân, ở trong trường học cô hờ hững Giang Huân, Giang Huân cũng không giống như nữa trước cứ làm phiền cô, có lẽ là cha mẹ Thành để cho hắn giống như ăn thuốc an thần, lúc này hắn nhận định Bách Hợp ngoại trừ gả cho hắn hẳn là đến bước đường cùng rồi, trong lúc nhất thời thỉnh thoảng trước mặt Bách Hợp nhịn không được hội lộ ra mấy phần cuồng thái, hai tháng qua trong trường học đã có người truyền ra đã chứng kiến La Kỳ cùng Bách Hợp hai người nắm tay cùng đi, buổi chiều Giang Huân tan học, mới đến trước bàn Bách Hợp cảnh cáo: “Không kém mấy tháng nữa tốt nghiệp, cô cũng mau khiêm tốn một chút, muốn kết hôn còn dính tới đàn ông khác, sau này cô không làm người, tôi còn muốn làm!”
Trong hai tháng này Bách Hợp gầy rất mau, nguyên bản Thành Bách Hợp trước cao 1m6, vừa nặng đủ 75kg, nhưng trong ba tháng này, Bách Hợp gầy tới khoảng 60kg, bởi vì cô phối hợp luyện tập Luyện Thể Thuật nên gầy xuống, hơn nữa trong cơ thể bây giờ đã chứa đựng nội lực, bởi vậy gầy xuống sau làn da cũng không có có vẻ nhăn, ngược lại có vẻ trẻ ra mấy phần, thể trọng 60kg thoạt nhìn lúc này còn có chút béo, nhưng không béo ú giống trước, người trong lớp học lần này đều chú ý tới thay đổi của cô, hơn nữa quan hệ giữa cô với La Kỳ nên người quan tâm tới cô càng nhiều, Giang Huân nói với cô lời này, rất nhiều người cũng nghe được, vô ý thức lộ ra vẻ giật mình.
Đoạn thời gian trước chuyện Bách Hợp cùng La Kỳ gặp gỡ ở trong trường học náo loạn sôi sùng sục, La Kỳ mặc dù là giáo sư trong trường học đặc biệt mời về hai tháng, nhưng bởi vì cũng không phải là chính thức, cho nên tin tức nhỏ hai người gặp gỡ trường học cũng không quản, một tháng trước La Kỳ đã rời khỏi trường học, thế nhưng lời đồn đại theo La Kỳ đôi khi theo Bách Hợp tan học cũng không biến mất, ngược lại càng diễn càng liệt, rất nhiều người thầm hận La Kỳ bị một cô gái béo như Bách Hợp bắt đồng thời, không ít người cũng không biết quan hệ giữa nguyên chủ cùng Giang Huân, bây giờ nghe thấy Giang Huân nói muốn cùng Bách Hợp kết hôn, rất nhiều người đều giật mình, ngay sau đó lại hưng phấn lên.
Bách Hợp nhìn Giang Huân kia vẻ mặt đắc ý chứa mấy phần chán ghét, cô đứng lên, cầm sách vở thu thập trong tay trong tay chuẩn bị bỏ vào trong bao đặt sách vở lên bàn, nhẹ giọng hỏi một câu: “Anh lặp lại lần nữa!”
Cô cũng không phải là đối thủ của mình, Giang Huân rất khẳng định điểm này, ở thể lực nam chiếm ưu thế, Thành Bách Hợp nhìn béo, nhưng thực ra thân thể cũng không tốt, quả thật nếu động thủ, Bách Hợp hẳn đánh không lại hắn, nhưng nhìn thấy bộ dáng Bách Hợp lúc này, theo bản năng hắn lại cảm thấy nguy hiểm, hắn vô ý thức lui về phía sau hai bước, hừ lạnh một tiếng: “Mẹ Thành nhờ tôi chuyển lời.”
Nói xong, Giang Huân xoay người hướng vị trí của mình đi tới: “Bà cũng là vì tốt cho cô,cô không nghe thì tự đi mà nói với bà.” Bách Hợp nhìn bóng lưng hắn, ngón tay nhẹ nhàng động. Hai tháng này cô gầy rất mau, trước đây luyện Luyện Thể Thuật rất nhiều động tác không thể hiện tại cô đều có thể làm, trong cơ thể lúc này đã nổi lên nội lực, đối phó với Giang Huân cũng không khó, có điều Bách Hợp vẫn tìm cơ hội mà thôi, lúc trước Giang Huân làm tổn thương nguyên chủ, sở dĩ cô không báo cảnh sát, là bởi vì Giang Huân mạnh bạo như vậy cho dù là có chứng cứ bị định tội, giam giữ không quá hai năm, sẽ sớm được thả ra, đối với Giang Huân cũng không có ảnh hưởng gì, nguyên chủ bị thương thế nhưng mà cả một đời, xử phạt không đến nơi đến chốn như vậy còn chưa đủ để thay nguyên chủ trút giận, cô muốn cho Giang Huân lưu lại cả một đời đau đớn khó quên, hắn thiếu nguyên chủ bao nhiêu, cả vốn lẫn lời đều trả về!
Ngày đó Giang Huân truyền lời về sau, mẹ Thành lại tới tìm Bách Hợp mấy lần, đáng tiếc bà cũng không biết Bách Hợp thuê phòng ở chỗ nào, bởi vậy là trực tiếp tìm tới trường học, nhưng đối với con gái lúc nào có khóa lúc nào không bà cũng không rõ ràng lắm, bởi vậy trong năm lần luôn có ba bốn lần là hụt, thỉnh thoảng gọi được Bách Hợp một lần, bà khuyên bảo Bách Hợp gả cho Giang Huân, Bách Hợp vẫn cự tuyệt, mẹ Thành liền bất mãn, hai mẹ con cô ra về không vui.
Tình huống như vậy kéo dài đến trước kì nghỉ, Bách Hợp chuẩn bị dọn nhà. Cô ở trong tiểu khu một thời gian, nguyên bản cũng không có chỗ nào bất mãn, nhưng trong trường học có người truyền cô quan hệ cùng La Kỳ, người theo dõi cô dần dần nhiều hơn, đối với cô rất bất tiện, quan hệ La Kỳ với cô rất nhanh bị người vạch trần, tiểu khu dưới lầu gần đây nhiều người muốn tới thuê phòng, hơn nữa đại bộ phận đều là nữ sinh trong trường học, những người này đánh chủ ý gì, rõ ràng, có lẽ cho rằng La Kỳ suốt ngày đều để ý con gái như Bách Hợp, bởi vậy không ít người đều lung lay tâm tư, ngày nghỉ vừa tới Bách Hợp nói muốn dọn nhà, La Kỳ cũng đã thu thập đồ đạc của mình xong.
Muốn tiền trả lại cho cha mẹ Thành, ít đi tới nhà họ Thành, Thành Bách Hợp không có bạn, lúc này Bách Hợp ngoại trừ tìm La Kỳ mượn cũng không có những biện pháp khác, cô còn cảm thấy không hiểu ra sao La Kỳ quấn lấy mình nhưng không ngờ lúc này trái lại có một ngày mình cần La Kỳ, Bách Hợp cũng không muốn trong nhiệm vụ có quan hệ với người khác, cô cũng không cần nhờ La Kỳ chăm sóc, cô chỉ muốn cố ý chọc tức Thành Bách Yến một chút, nhìn biểu cảm Thành Bách Yến bị giày vò mà thôi, còn mượn tiền La Kỳ, sau này tốt nghiệp cô sẽ nghĩ biện pháp.
Ở nhiều năm trong nhiệm vụ, Bách Hợp biết nấu ăn, cùng lắm thì mở quán cơm nhỏ, hoặc là bằng một thân võ công của mình tìm các loại việc vệ sĩ, nguyên chủ thiếu nợ cha mẹ Thành cũng không nhiều, cô tìm La Kỳ cũng mượn không có bao nhiêu.
“Nguyện ý!” Mấy chữ này La Kỳ nói được đặc biệt lớn tiếng, ánh mắt lom lom nhìn nhìn chằm chằm Bách Hợp, như là rất sợ Bách Hợp nuốt lời, bàn tay chăm chú bắt lấy cô, đưa tay sờ sờ trên người, có chút ảo não: “Thẻ ngân hàng ở nhà, trở về, không được đổi ý.”
Cậu nhìn chằm chằm Bách Hợp, trong ánh mắt lộ ra mấy phần hoảng loạn dường như sợ hãi Bách Hợp nuốt lời, bờ môi sít chặt lấy, khóe môi hơi run run.
Thành Bách Yến nghe nói như thế, ngực bắt đầu đau vì nôn, cô ta thở phào nhẹ nhõm, gắt gao ôm khăn cầm trong tay, trừng mắt với Bách Hợp nói không nên lời.
“Sau khi trở về con sẽ chuyển tiền tới tài khoản của cha.” Bách Hợp đứng lên, đêm nay bữa cơm này cô nhìn thấy người nhà họ Giang đã ăn không vào, sớm biết hôm nay sẽ náo như thế. Không bằng cô để La Kỳ ở trong nhà làm một bữa ăn ngon. Không có tên Giang Huân bỉ ổi chướng mắt như thế, so với lúc này muốn thoải mái, mẹ Thành cau mày: “Bách Hợp, không được tính trẻ con, em con không biết nói chuyện, con cùng nó tính toán cái gì?”
Đối với Thành Bách Hợp mà nói, vĩnh viễn đều là như thế này, Thành Bách Yến không biết nói chuyện, cho nên Thành Bách Hợp không thể cùng cô ta so đo tính toán. Cho nên cần phải nén giận, Bách Hợp cũng không như nguyên chủ một mực nhẫn nhục chịu đựng, cô thà rằng để cho người khác nén giận, nghe thấy lời mẹ Thành lời. Nở nụ cười:
“Cô ta không biết nói chuyện, con cũng sẽ không nói, kỳ thực sau này nếu như cô ta lại ở trước mặt con nói bậy thì con sẽ đánh cô ta.”
Nói xong, Bách Hợp nhíu mày liếc nhìn Thành Bách Yến, cái nhìn này càng làm cho Thành Bách Yến tức giận đến bất ở giậm chân, đang muốn mở miệng, cha Thành than một tiếng: “Được rồi, tiền của con chúng ta sẽ không cần, nhưng hôn sự muốn con nghĩ cho rõ ràng. Cha mẹ từ đầu đến cuối sẽ không hại con, tiểu Giang quả thật không tệ, xảy ra chuyện như vậy còn nguyện ý chịu trách nhiệm với con.” Ông nói xong lời này, mắt liếc nhìn La Kỳ một cái, mặc dù không biết nội tình La Kỳ, nhưng nhìn cậu diện mạo tuấn tú, cũng không chịu tin tưởng cả đời cậu sẽ đối tốt với con gái mình. Dù sao theo bên ngoài nói, cậu với Bách Hợp cũng không xứng.
“Ba mẹ là vì tốt cho con, chúng ta ăn muối nhiều hơn con ăn cơm, hôm nay không nói hôn sự thì thôi, một ngày nào đó con sẽ rõ.”
Cha Thành nói những lời này Bách Hợp cũng không cảm kích, bên trong nội dung vở kịch cha mẹ nói chuyện Thành Bách Hợp gả cho Giang Huân, cũng là thở dài như thế, nhưng cuối cùng người sống qua ngày là Thành Bách Hợp mà cũng không phải là cha Thành mẹ Thành, có được không nên do bọn họ định đoạt, dù sao trong tình tiết Thành Bách Hợp sống cũng không tốt, lúc trước bị hại cũng không thấy cha mẹ ra mặt.
“Con cũng hi vọng con có thể hiểu rõ, nhưng hiện tại con không rõ, hôm nay ba mẹ còn có khách, con đi về trước.” Bách Hợp cúi đầu vuốt ve vạt áo của mình, La Kỳ đã không thể chờ đợi được nghĩ thúc cô rời khỏi, kéo tay cô vẫy mấy lần, cậu nhớ lời Bách Hợp vừa nói, cũng không có thói quen ở chỗ khác dùng cơm, Bách Hợp quyết định muốn đi, La Kỳ thở dài nhẹ nhõm, Bách Hợp nói xong liền kéo đi tới cạnh cửa.
Bách Hợp thì tay giật lại, trong phòng cha mẹ Thành yên tĩnh đến lợi hại, người nhà họ Giang nhìn thấy tình cảnh như thế, đã có chút sợ hãi việc hôn nhân này thất bại, lại có chút không cam lòng, Bách Hợp ra cửa lúc liền nghe đến vị chua mẹ Giang nói:
“Người trẻ tuổi không biết suy nghĩ.”
“Thông gia không nên tức giận, tính cách Bách Hợp có chút bướng bỉnh, tôi cùng ba nó sẽ khuyên bảo nó tốt…” Mẹ Thành thấp giọng ở trấn an mẹ Giang, mẹ Giang nghe thấy lời này của bà, giống như ăn thuốc an thần, âm thanh vốn đang héo rút thoáng cái liền lớn lên: “Tình huống con gái nhà ông bà ông bà cũng rõ ràng, cũng không phải thân thể sạch sẽ thuần khiết gì …” Mẹ Thành lúng túng phụ họa, một mặt gọi Thành Bách Yến mau chạy tìm Bách Hợp, đợi đến lúc tiến vào thang máy, thanh âm mới dần dần biến mất không thấy.
La Kỳ cầm nước khử trùng ra, hai người xuống tới bãi đỗ xe, La Kỳ phun nước khử trùng trên tay thay Bách Hợp, lại mở cửa xe lấy nước khoáng cho cô rửa tay, đến lúc hai người lái xe rời đi, Thành Bách Yến đuổi theo dưới lầu, chỉ thấy La Kỳ vừa lái xe rời đi, cô ta giậm chân, cố chịu đau đớn ở mắt rồi lại chửi bới.
Trở lại nhà họ Thành liền tương đương với việc Bách Hợp đã vạch mặt cùng Giang Huân, ở trong trường học cô hờ hững Giang Huân, Giang Huân cũng không giống như nữa trước cứ làm phiền cô, có lẽ là cha mẹ Thành để cho hắn giống như ăn thuốc an thần, lúc này hắn nhận định Bách Hợp ngoại trừ gả cho hắn hẳn là đến bước đường cùng rồi, trong lúc nhất thời thỉnh thoảng trước mặt Bách Hợp nhịn không được hội lộ ra mấy phần cuồng thái, hai tháng qua trong trường học đã có người truyền ra đã chứng kiến La Kỳ cùng Bách Hợp hai người nắm tay cùng đi, buổi chiều Giang Huân tan học, mới đến trước bàn Bách Hợp cảnh cáo: “Không kém mấy tháng nữa tốt nghiệp, cô cũng mau khiêm tốn một chút, muốn kết hôn còn dính tới đàn ông khác, sau này cô không làm người, tôi còn muốn làm!”
Trong hai tháng này Bách Hợp gầy rất mau, nguyên bản Thành Bách Hợp trước cao 1m6, vừa nặng đủ 75kg, nhưng trong ba tháng này, Bách Hợp gầy tới khoảng 60kg, bởi vì cô phối hợp luyện tập Luyện Thể Thuật nên gầy xuống, hơn nữa trong cơ thể bây giờ đã chứa đựng nội lực, bởi vậy gầy xuống sau làn da cũng không có có vẻ nhăn, ngược lại có vẻ trẻ ra mấy phần, thể trọng 60kg thoạt nhìn lúc này còn có chút béo, nhưng không béo ú giống trước, người trong lớp học lần này đều chú ý tới thay đổi của cô, hơn nữa quan hệ giữa cô với La Kỳ nên người quan tâm tới cô càng nhiều, Giang Huân nói với cô lời này, rất nhiều người cũng nghe được, vô ý thức lộ ra vẻ giật mình.
Đoạn thời gian trước chuyện Bách Hợp cùng La Kỳ gặp gỡ ở trong trường học náo loạn sôi sùng sục, La Kỳ mặc dù là giáo sư trong trường học đặc biệt mời về hai tháng, nhưng bởi vì cũng không phải là chính thức, cho nên tin tức nhỏ hai người gặp gỡ trường học cũng không quản, một tháng trước La Kỳ đã rời khỏi trường học, thế nhưng lời đồn đại theo La Kỳ đôi khi theo Bách Hợp tan học cũng không biến mất, ngược lại càng diễn càng liệt, rất nhiều người thầm hận La Kỳ bị một cô gái béo như Bách Hợp bắt đồng thời, không ít người cũng không biết quan hệ giữa nguyên chủ cùng Giang Huân, bây giờ nghe thấy Giang Huân nói muốn cùng Bách Hợp kết hôn, rất nhiều người đều giật mình, ngay sau đó lại hưng phấn lên.
Bách Hợp nhìn Giang Huân kia vẻ mặt đắc ý chứa mấy phần chán ghét, cô đứng lên, cầm sách vở thu thập trong tay trong tay chuẩn bị bỏ vào trong bao đặt sách vở lên bàn, nhẹ giọng hỏi một câu: “Anh lặp lại lần nữa!”
Cô cũng không phải là đối thủ của mình, Giang Huân rất khẳng định điểm này, ở thể lực nam chiếm ưu thế, Thành Bách Hợp nhìn béo, nhưng thực ra thân thể cũng không tốt, quả thật nếu động thủ, Bách Hợp hẳn đánh không lại hắn, nhưng nhìn thấy bộ dáng Bách Hợp lúc này, theo bản năng hắn lại cảm thấy nguy hiểm, hắn vô ý thức lui về phía sau hai bước, hừ lạnh một tiếng: “Mẹ Thành nhờ tôi chuyển lời.”
Nói xong, Giang Huân xoay người hướng vị trí của mình đi tới: “Bà cũng là vì tốt cho cô,cô không nghe thì tự đi mà nói với bà.” Bách Hợp nhìn bóng lưng hắn, ngón tay nhẹ nhàng động. Hai tháng này cô gầy rất mau, trước đây luyện Luyện Thể Thuật rất nhiều động tác không thể hiện tại cô đều có thể làm, trong cơ thể lúc này đã nổi lên nội lực, đối phó với Giang Huân cũng không khó, có điều Bách Hợp vẫn tìm cơ hội mà thôi, lúc trước Giang Huân làm tổn thương nguyên chủ, sở dĩ cô không báo cảnh sát, là bởi vì Giang Huân mạnh bạo như vậy cho dù là có chứng cứ bị định tội, giam giữ không quá hai năm, sẽ sớm được thả ra, đối với Giang Huân cũng không có ảnh hưởng gì, nguyên chủ bị thương thế nhưng mà cả một đời, xử phạt không đến nơi đến chốn như vậy còn chưa đủ để thay nguyên chủ trút giận, cô muốn cho Giang Huân lưu lại cả một đời đau đớn khó quên, hắn thiếu nguyên chủ bao nhiêu, cả vốn lẫn lời đều trả về!
Ngày đó Giang Huân truyền lời về sau, mẹ Thành lại tới tìm Bách Hợp mấy lần, đáng tiếc bà cũng không biết Bách Hợp thuê phòng ở chỗ nào, bởi vậy là trực tiếp tìm tới trường học, nhưng đối với con gái lúc nào có khóa lúc nào không bà cũng không rõ ràng lắm, bởi vậy trong năm lần luôn có ba bốn lần là hụt, thỉnh thoảng gọi được Bách Hợp một lần, bà khuyên bảo Bách Hợp gả cho Giang Huân, Bách Hợp vẫn cự tuyệt, mẹ Thành liền bất mãn, hai mẹ con cô ra về không vui.
Tình huống như vậy kéo dài đến trước kì nghỉ, Bách Hợp chuẩn bị dọn nhà. Cô ở trong tiểu khu một thời gian, nguyên bản cũng không có chỗ nào bất mãn, nhưng trong trường học có người truyền cô quan hệ cùng La Kỳ, người theo dõi cô dần dần nhiều hơn, đối với cô rất bất tiện, quan hệ La Kỳ với cô rất nhanh bị người vạch trần, tiểu khu dưới lầu gần đây nhiều người muốn tới thuê phòng, hơn nữa đại bộ phận đều là nữ sinh trong trường học, những người này đánh chủ ý gì, rõ ràng, có lẽ cho rằng La Kỳ suốt ngày đều để ý con gái như Bách Hợp, bởi vậy không ít người đều lung lay tâm tư, ngày nghỉ vừa tới Bách Hợp nói muốn dọn nhà, La Kỳ cũng đã thu thập đồ đạc của mình xong.