Edit: Suly
Beta: Sakura
Hai người cởi quần áo muốn dựa vào Bách Hợp, Bách Hợp ngồi vào trong ghế sa lon:
“Có bài tú-lơ-khơ không?” Cô hỏi câu này làm hai cô gái ngây người, bình thường đến đây chọn hai cô gái làm gì, trong lòng mọi người đều hiểu rõ, nếu không ra giá cao như vậy làm gì? Hai người tưởng là hôm nay gặp một người thích phụ nữ hơn nữa còn những hai người, không ngờ rằng Bách Hợp bình tĩnh hỏi có bài bài tú-lơ-khơ không.
Một số khách yêu thích loại này, một cô gái gật đầu, nửa thân trần với lấy bộ bài tú- lơ- khơ mới ở dưới bàn trà trước sô pha, Bách Hợp đưa tay nhận:
” Biết chơi bài không?” Hai cô gái quyến rũ không hiểu ý cô nhưng nghe Bách Hợp hỏi, do dự gật đầu.
“Ba người chúng ta chơi đánh bài, mười đồng một ván, có ý kiến gì không?” Hai cô gái này đều biết chơi bài, Bách Hợp nhẹ lòng, cô còn tưởng mình phải dùng mười phút trong một giờ đặt để dạy hai người chứ, cô nhanh chóng nói quy tắc lập tức bắt đầu chia bài.
Hai cô gái nghe lời này của cô, hơi khó hiểu nhưng vẫn gật đầu.
Bắt đầu khoảng mười phút, hai cô gái đều nghĩ muốn theo Bách Hợp chơi dạng mới này nên không nghiêm túc nhưng qua mười phút sau khi hai cô gái thua thì dần tập trung hơn, tinh thần lực của Bách Hợp mạnh mẽ, lá bài nào đánh ra ngoài, trong tay mấy người còn lại bao nhiêu, trong lòng cô đều biết rõ, dựa vào điều này thì hai cô gái không phải là đối thủ của cô, một giờ dần qua, cô gái có dáng người hơi đầy đặn thua một ngàn bảy, cô gái thon dài thua ít hơn một chút, nhưng cũng hơn tám trăm, trước mặt Bách Hợp chồng chất đầy tiền, hết một giờ đồng hồ, hai cô gái thua đỏ mắt còn không chịu thua:
“Tiếp tục!”
“Đã đến giờ rồi.” Bách Hợp trả lời, nhanh chóng thu tiền trước mặt mình, thanh toán cho mỗi người 400, trừ tiền đặt cọc 200 đã giao trước thì Bách Hợp lời hơn một ngàn, đi ra hộp đêm. Cô thở phào nhẹ nhõm. Tiền điện nước hai ngày nữa không cần lo lắng rồi.
Lúc Bách Hợp tan việc trời đã không còn sớm, bây giờ rời khỏi hộp đêm, Bách Hợp cầm điện thoại ra xem thì đã hơn mười một giờ đêm rồi. Xe buýt hầu như không còn nhưng còn nhiều taxi đậu ngoài hộp đêm chờ đến buổi tối làm ăn. Trong tay Bách Hợp có tiền, tất nhiên sẽ không để bản thân chịu tội nên ngồi taxi về nhà. Triệu Lâm mặt u ám ngồi một mình trong phòng khách, TV cũng không mở, khi nghe được tiếng chìa khóa mở cửa, hắn quay đầu nhìn về phía cửa ra vào, thấy Bách Hợp vào nhà, mắt hắn sáng lên khuôn mặt lộ vẻ thở phào nhẹ nhõm, sau đó tức giận đứng lên:
“Cô đã đi đâu?”
Biểu hiện của hắn giống như là người chồng đi bắt gian tại giường,tay nắm chặt thành nắm đấm: “ Cô chín giờ tan làm, cô nhìn đồng hồ xem, bây giờ đã gần mười hai giờ, cô đi đâu mà giờ mới về?”
Lúc này mặt của Triệu Lâm sưng đến đỏ bừng, tóc bị hắn vò lộn xộn. Ngày hôm qua cãi nhau với Bách Hợp, sau khi nghĩ lại bản thân không đúng, muốn nói xin lỗi nhưng lại cứ để ý đến mặt mũi, nửa năm gần đây hắn làm việc không thuận lợi, trong lòng chồng chất một đống lửa, bực bội trong công việc không thể trút lên đồng nghiệp và cấp trên, Phạm Bách Hợp là người thân thiết với hắn nhất, hắn không khỏi làm mình làm mẩy, hôm qua Bách Hợp mắng hắn một trận, hắn tức giận chạy ra ngoài, sau lại muốn trở về phòng nhưng dùng chìa khóa không mở được cửa, sáng nay hắn đi làm mà Bách Hợp vẫn chưa ra, định tối nay về nhà xin lỗi với cô, không nghĩ đến hắn bảy giờ tan làm, về đến nhà cũng đã chín giờ, đợi đến mười rưỡi vẫn không thấy bóng dáng của Bách Hợp, bây giờ mười hai giờ cô mới trở về.
Tình huống này trước kia chưa bao giờ xảy ra, hiện tại Phạm Bách Hợp đang làm marketing, thời gian khá nhiều, bình thường sau hai ngày đi làm sẽ nghỉ một ngày, tan làm lập tức về nhà, sáng trước khi ra ngoài làm xong cơm tối để trong tủ lạnh, hắn về nhà có thể hâm nóng rồi ăn, biết lượng công việc của hắn nhiều, làm không xong có thể cầm về nhà làm nên sau khi tan làm còn mua một ít thức ăn về nấu ăn khuya cho hắn, hai người bọn họ ở Tân Hải hơn một năm, hôm nay là lần đầu tiên Bách Hợp về nhà trễ.
Hôm qua mới cãi nhau, trong lòng Triệu Lâm không khỏi nghi ngờ Bách Hợp có đàn ông khác ở ngoài.
Bạn gái của mình diện mạo tính tình không tệ hơn nữa còn trẻ, thường ngày vì công việc cần trang điểm nên bề ngoài càng đẹp, trước đây không phải là không có đàn ông theo đuổi Bách Hợp, nhưng cô theo hướng truyền thống, lại một lòng với hắn nên Triệu Lâm không hề nghĩ lung tung, bây giờ Bách Hợp thay đổi tính tình, hôm qua còn nói muốn chia tay, làm cho trong lòng Triệu Lâm hơi lo lắng.
Hắn nhớ Chu Tư Phàm vô tình từng nói với hắn, Phạm Bách Hợp còn trẻ, là cô gái xinh đẹp, ở ngoài cám dỗ rất nhiều, sợ có một ngày cô sợ nghèo thích giàu mà rời khỏi hắn.
Lúc Chu Tư Phàm nói những điều này là hi vọng ấn tượng của Triệu Lâm với Phạm Bách Hợp càng xấu đi, dù sao hắn nói lời này có chuyện sính lễ một vạn lẻ một đồng làm chứng cứ để so sánh, lúc đó Triệu Lâm nghe xong trong lòng thật sự không vui nhưng không để ý, chỉ nghĩ đến trước mặt anh em không thể mất thể diện, khi đó còn lớn tiếng trả lời, nói nếu Phạm Bách Hợp tìm kiếm thì hắn vui vẻ để cô rời khỏi.
Lúc đó hắn cho rằng Phạm Bách Hợp sẽ không bao giờ rời khỏi hắn nhưng bây giờ hắn không dám chắc chắn.
“Tôi đi đâu, liên quan gì đến anh?” Bách Hợp nhíu lông mày, liếc Triệu Lâm đang kích đọng, trả lại hắn một câu, Triệu Lâm bị một câu này của cô làm á khẩu không trả lời được, Bách Hợp lại nói: “ Anh đừng quên, hai chúng ta còn chưa kết hôn, không phải là vợ chồng, anh dựa vào cái gì mà hỏi tôi?”
Triệu Lâm nghe cô nói như vậy, lập tức lo lắng: “ Chúng ta là vợ chồng chưa cưới, sinh lễ đều đã đưa….”
“Tiền kia là Chu Tư Phàm đưa, theo lời này của anh thì tôi đã gả cho anh ta rồi phải không?” Triệu Lâm nghe như thế, mặt sưng đến đỏ bừng, Bách Hợp không muốn để ý đến hắn, cất túi đi tắm, lập tức vào nhà.
Cô nói chuyện không khách sáo với Triệu Lâm, một đêm này hắn giận dỗi, không tới gõ cửa.
Ngày nghỉ thứ hai của Bách Hợp, vừa đúng là cuối tuần, sáng sớm cô nghe thấy bên ngoài có tiếng gõ cửa, khu chung cư này rất cũ, hai người thuê phòng trọ ở Tân Hải không có bạn bè người thân, dù là cuối tuần cũng có rất ít người đến thăm, nhưng sau khi Triệu Lâm biết Chu Tư Phàm, hắn thường xuyên đến, lúc này Bách Hợp nghe được tiếng động bên ngoài, đoán chắc hẳn là Chu Tư Phàm đã đến.
Đúng như dự đoán, bên ngoài nhanh chóng truyền đến giọng nói của Chu Tư Phàm: “ A Lâm, tôi đoán hôm nay cậu được nghỉ, đúng lúc rảnh rỗi qua tìm cậu.”
Trong hai ngày này Triệu Lâm không hề chủ động liên lạc với hắn, hơn nữa trên mạng cũng không đăng gì mới, hôm qua hắn thức đến nửa đêm vẫn không có tin tức của hắn, cũng không có cuộc gọi đến thổ lộ tâm tình, Chu Tư Phàm có cảm giác có gì đó không ổn, hắn ** đến nay chưa bao giờ gặp tình huống như vậy, hơi thiếu kiên nhẫn, biết hôm nay cuối tuần Triệu Lâm nghỉ ở nhà nên sáng sớm chạy đến rồi.
Lúc trong túi không có tiền thì thời gian được nghỉ Triệu Lâm không ra ngoài ăn chơi trác táng, phần lớn thời gian là ở nhà với Phạm Bách Hợp, một đôi nam nữ sống chung rất dễ dàng sinh ra tình cảm, lúc này Chu Tư Phàm muốn chia rẽ hai người, đương nhiên sẽ không để hai người có cơ hội nuôi dưỡng tình cảm, hắn hận không thể ở bên cạnh Triệu Lâm 24 tiếng đồng hồ một ngày làm cho hắn có quen với sự có mặt của mình, đặc biệt là hai ngày này Triệu Lâm lạnh nhạt với hắn, hắn cảm thấy không cam lòng, không ngờ vừa vào nhà đã thấy khuôn mặt hốc hác, tóc tai lộn xộn, râu ria trên mặt còn chưa cạo như vẻ hai ngày không ngủ ngon.
Trong phòng khách không lắp điều hòa, biết ngày đó mình trước khi đi nói chuyện nóng nực Triệu Lâm không để trong lòng. Chu Tư Phàm nghĩ như vậy, trong lòng có chút không vui, nếu Triệu Lâm không đem lời nói của hắn để trong lòng, điều này chứng minh con mồi mà hắn nhìn trúng sắp nhảy ra khỏi lòng bàn tay hắn, không coi trọng lời nói của mình như hắn tưởng tượng. Nếu Triệu Lâm có để ý đến lời nói của hắn thì hai ngày này không lắp điều hoài có gì đó không bình thường, hơn nữa không biết hắn có cãi nhau với Phạm Bách Hợp hay không.
Chu Tư Phàm lấy lại bình tĩnh, nhìn Triệu Lâm tránh sang một bên để mình tiến vào, trong phòng một cỗ hơi nóng đạp vào mặt hắn, hắn ra vẻ dùng tay quạt hai cái, cố ý hỏi:
“A Lâm, có quạt hay không? Leo cầu thang lên nhà nóng quá, sao hai người không lắp điều hòa? Tôi thấy hai người ngủ được trong phòng này, thật đúng là chịu đựng được.”
Hắn mở đầu đề tài này, gần đây Triệu Lâm cãi nhau với nguyên chủ này về việc điều hòa, đến bây giờ Bách Hợp còn chưa để ý đến hắn, lúc này Chu Tư Phàm nhắc đến điều hoà làm cho hắn vừa cảm thấy có lỗi với bạn, vừa cảm thấy buồn bực, không muốn nói bản thân không đủ tiền lắp điều hòa trước mặt Chu Tư Phàm nên miễn cưỡng lắc đầu, không lên tiếng.
“Làm sao vậy, cậu cãi nhau với em Phạm?” Chu Tư Phàm thấy dáng vẻ này của hắn, trong lòng lo lắng hỏi một câu, trước đây Triệu Lâm sẽ vui vẻ nói với hắn những tâm sự này, bình thường không cần hỏi thì tên ngu ngốc này đã tự nói hết rồi, không ngờ hiện tại hắn vừa hỏi, lông mày Triệu Lâm lập tức nhíu lại, cố gượng cười: “ Không có, không có gì để cãi nhau.”
Nói xong, hắn cầm điều khiển TV, mở TV lên rồi ngây người.
Nhìn đã biết có gì đó không đúng rồi, Chu Tư Phàm là cao thủ tình trường, tất nhiên là nhìn ra được. Khiến hắn lo lắng, mắng thầm hai câu, hắn phí bao nhiêu thời gian để chia rẽ tình cảm không ngờ làm Triệu Lâm và Phạm Bách Hợp gần nhau hơn, nếu thật sự như vậy thì công sức và thời gian mấy tháng này của hắn mất trắng rồi, lúc này không thể để lòng Triệu Lâm lung lay được, hắn không biết hai ngày này đã xảy ra chuyện gì nên nói bóng nói gió để hỏi, hỏi cả buổi, rốt cuộc Triệu Lâm không chịu đựng được, ném điều khiển TV,quay đầu nhìn Chu Tư Phàm:
” Tư Phàm, cậu nói trong lòng phụ nữ đến cùng là suy nghĩ cái gì?”
Beta: Sakura
Hai người cởi quần áo muốn dựa vào Bách Hợp, Bách Hợp ngồi vào trong ghế sa lon:
“Có bài tú-lơ-khơ không?” Cô hỏi câu này làm hai cô gái ngây người, bình thường đến đây chọn hai cô gái làm gì, trong lòng mọi người đều hiểu rõ, nếu không ra giá cao như vậy làm gì? Hai người tưởng là hôm nay gặp một người thích phụ nữ hơn nữa còn những hai người, không ngờ rằng Bách Hợp bình tĩnh hỏi có bài bài tú-lơ-khơ không.
Một số khách yêu thích loại này, một cô gái gật đầu, nửa thân trần với lấy bộ bài tú- lơ- khơ mới ở dưới bàn trà trước sô pha, Bách Hợp đưa tay nhận:
” Biết chơi bài không?” Hai cô gái quyến rũ không hiểu ý cô nhưng nghe Bách Hợp hỏi, do dự gật đầu.
“Ba người chúng ta chơi đánh bài, mười đồng một ván, có ý kiến gì không?” Hai cô gái này đều biết chơi bài, Bách Hợp nhẹ lòng, cô còn tưởng mình phải dùng mười phút trong một giờ đặt để dạy hai người chứ, cô nhanh chóng nói quy tắc lập tức bắt đầu chia bài.
Hai cô gái nghe lời này của cô, hơi khó hiểu nhưng vẫn gật đầu.
Bắt đầu khoảng mười phút, hai cô gái đều nghĩ muốn theo Bách Hợp chơi dạng mới này nên không nghiêm túc nhưng qua mười phút sau khi hai cô gái thua thì dần tập trung hơn, tinh thần lực của Bách Hợp mạnh mẽ, lá bài nào đánh ra ngoài, trong tay mấy người còn lại bao nhiêu, trong lòng cô đều biết rõ, dựa vào điều này thì hai cô gái không phải là đối thủ của cô, một giờ dần qua, cô gái có dáng người hơi đầy đặn thua một ngàn bảy, cô gái thon dài thua ít hơn một chút, nhưng cũng hơn tám trăm, trước mặt Bách Hợp chồng chất đầy tiền, hết một giờ đồng hồ, hai cô gái thua đỏ mắt còn không chịu thua:
“Tiếp tục!”
“Đã đến giờ rồi.” Bách Hợp trả lời, nhanh chóng thu tiền trước mặt mình, thanh toán cho mỗi người 400, trừ tiền đặt cọc 200 đã giao trước thì Bách Hợp lời hơn một ngàn, đi ra hộp đêm. Cô thở phào nhẹ nhõm. Tiền điện nước hai ngày nữa không cần lo lắng rồi.
Lúc Bách Hợp tan việc trời đã không còn sớm, bây giờ rời khỏi hộp đêm, Bách Hợp cầm điện thoại ra xem thì đã hơn mười một giờ đêm rồi. Xe buýt hầu như không còn nhưng còn nhiều taxi đậu ngoài hộp đêm chờ đến buổi tối làm ăn. Trong tay Bách Hợp có tiền, tất nhiên sẽ không để bản thân chịu tội nên ngồi taxi về nhà. Triệu Lâm mặt u ám ngồi một mình trong phòng khách, TV cũng không mở, khi nghe được tiếng chìa khóa mở cửa, hắn quay đầu nhìn về phía cửa ra vào, thấy Bách Hợp vào nhà, mắt hắn sáng lên khuôn mặt lộ vẻ thở phào nhẹ nhõm, sau đó tức giận đứng lên:
“Cô đã đi đâu?”
Biểu hiện của hắn giống như là người chồng đi bắt gian tại giường,tay nắm chặt thành nắm đấm: “ Cô chín giờ tan làm, cô nhìn đồng hồ xem, bây giờ đã gần mười hai giờ, cô đi đâu mà giờ mới về?”
Lúc này mặt của Triệu Lâm sưng đến đỏ bừng, tóc bị hắn vò lộn xộn. Ngày hôm qua cãi nhau với Bách Hợp, sau khi nghĩ lại bản thân không đúng, muốn nói xin lỗi nhưng lại cứ để ý đến mặt mũi, nửa năm gần đây hắn làm việc không thuận lợi, trong lòng chồng chất một đống lửa, bực bội trong công việc không thể trút lên đồng nghiệp và cấp trên, Phạm Bách Hợp là người thân thiết với hắn nhất, hắn không khỏi làm mình làm mẩy, hôm qua Bách Hợp mắng hắn một trận, hắn tức giận chạy ra ngoài, sau lại muốn trở về phòng nhưng dùng chìa khóa không mở được cửa, sáng nay hắn đi làm mà Bách Hợp vẫn chưa ra, định tối nay về nhà xin lỗi với cô, không nghĩ đến hắn bảy giờ tan làm, về đến nhà cũng đã chín giờ, đợi đến mười rưỡi vẫn không thấy bóng dáng của Bách Hợp, bây giờ mười hai giờ cô mới trở về.
Tình huống này trước kia chưa bao giờ xảy ra, hiện tại Phạm Bách Hợp đang làm marketing, thời gian khá nhiều, bình thường sau hai ngày đi làm sẽ nghỉ một ngày, tan làm lập tức về nhà, sáng trước khi ra ngoài làm xong cơm tối để trong tủ lạnh, hắn về nhà có thể hâm nóng rồi ăn, biết lượng công việc của hắn nhiều, làm không xong có thể cầm về nhà làm nên sau khi tan làm còn mua một ít thức ăn về nấu ăn khuya cho hắn, hai người bọn họ ở Tân Hải hơn một năm, hôm nay là lần đầu tiên Bách Hợp về nhà trễ.
Hôm qua mới cãi nhau, trong lòng Triệu Lâm không khỏi nghi ngờ Bách Hợp có đàn ông khác ở ngoài.
Bạn gái của mình diện mạo tính tình không tệ hơn nữa còn trẻ, thường ngày vì công việc cần trang điểm nên bề ngoài càng đẹp, trước đây không phải là không có đàn ông theo đuổi Bách Hợp, nhưng cô theo hướng truyền thống, lại một lòng với hắn nên Triệu Lâm không hề nghĩ lung tung, bây giờ Bách Hợp thay đổi tính tình, hôm qua còn nói muốn chia tay, làm cho trong lòng Triệu Lâm hơi lo lắng.
Hắn nhớ Chu Tư Phàm vô tình từng nói với hắn, Phạm Bách Hợp còn trẻ, là cô gái xinh đẹp, ở ngoài cám dỗ rất nhiều, sợ có một ngày cô sợ nghèo thích giàu mà rời khỏi hắn.
Lúc Chu Tư Phàm nói những điều này là hi vọng ấn tượng của Triệu Lâm với Phạm Bách Hợp càng xấu đi, dù sao hắn nói lời này có chuyện sính lễ một vạn lẻ một đồng làm chứng cứ để so sánh, lúc đó Triệu Lâm nghe xong trong lòng thật sự không vui nhưng không để ý, chỉ nghĩ đến trước mặt anh em không thể mất thể diện, khi đó còn lớn tiếng trả lời, nói nếu Phạm Bách Hợp tìm kiếm thì hắn vui vẻ để cô rời khỏi.
Lúc đó hắn cho rằng Phạm Bách Hợp sẽ không bao giờ rời khỏi hắn nhưng bây giờ hắn không dám chắc chắn.
“Tôi đi đâu, liên quan gì đến anh?” Bách Hợp nhíu lông mày, liếc Triệu Lâm đang kích đọng, trả lại hắn một câu, Triệu Lâm bị một câu này của cô làm á khẩu không trả lời được, Bách Hợp lại nói: “ Anh đừng quên, hai chúng ta còn chưa kết hôn, không phải là vợ chồng, anh dựa vào cái gì mà hỏi tôi?”
Triệu Lâm nghe cô nói như vậy, lập tức lo lắng: “ Chúng ta là vợ chồng chưa cưới, sinh lễ đều đã đưa….”
“Tiền kia là Chu Tư Phàm đưa, theo lời này của anh thì tôi đã gả cho anh ta rồi phải không?” Triệu Lâm nghe như thế, mặt sưng đến đỏ bừng, Bách Hợp không muốn để ý đến hắn, cất túi đi tắm, lập tức vào nhà.
Cô nói chuyện không khách sáo với Triệu Lâm, một đêm này hắn giận dỗi, không tới gõ cửa.
Ngày nghỉ thứ hai của Bách Hợp, vừa đúng là cuối tuần, sáng sớm cô nghe thấy bên ngoài có tiếng gõ cửa, khu chung cư này rất cũ, hai người thuê phòng trọ ở Tân Hải không có bạn bè người thân, dù là cuối tuần cũng có rất ít người đến thăm, nhưng sau khi Triệu Lâm biết Chu Tư Phàm, hắn thường xuyên đến, lúc này Bách Hợp nghe được tiếng động bên ngoài, đoán chắc hẳn là Chu Tư Phàm đã đến.
Đúng như dự đoán, bên ngoài nhanh chóng truyền đến giọng nói của Chu Tư Phàm: “ A Lâm, tôi đoán hôm nay cậu được nghỉ, đúng lúc rảnh rỗi qua tìm cậu.”
Trong hai ngày này Triệu Lâm không hề chủ động liên lạc với hắn, hơn nữa trên mạng cũng không đăng gì mới, hôm qua hắn thức đến nửa đêm vẫn không có tin tức của hắn, cũng không có cuộc gọi đến thổ lộ tâm tình, Chu Tư Phàm có cảm giác có gì đó không ổn, hắn ** đến nay chưa bao giờ gặp tình huống như vậy, hơi thiếu kiên nhẫn, biết hôm nay cuối tuần Triệu Lâm nghỉ ở nhà nên sáng sớm chạy đến rồi.
Lúc trong túi không có tiền thì thời gian được nghỉ Triệu Lâm không ra ngoài ăn chơi trác táng, phần lớn thời gian là ở nhà với Phạm Bách Hợp, một đôi nam nữ sống chung rất dễ dàng sinh ra tình cảm, lúc này Chu Tư Phàm muốn chia rẽ hai người, đương nhiên sẽ không để hai người có cơ hội nuôi dưỡng tình cảm, hắn hận không thể ở bên cạnh Triệu Lâm 24 tiếng đồng hồ một ngày làm cho hắn có quen với sự có mặt của mình, đặc biệt là hai ngày này Triệu Lâm lạnh nhạt với hắn, hắn cảm thấy không cam lòng, không ngờ vừa vào nhà đã thấy khuôn mặt hốc hác, tóc tai lộn xộn, râu ria trên mặt còn chưa cạo như vẻ hai ngày không ngủ ngon.
Trong phòng khách không lắp điều hòa, biết ngày đó mình trước khi đi nói chuyện nóng nực Triệu Lâm không để trong lòng. Chu Tư Phàm nghĩ như vậy, trong lòng có chút không vui, nếu Triệu Lâm không đem lời nói của hắn để trong lòng, điều này chứng minh con mồi mà hắn nhìn trúng sắp nhảy ra khỏi lòng bàn tay hắn, không coi trọng lời nói của mình như hắn tưởng tượng. Nếu Triệu Lâm có để ý đến lời nói của hắn thì hai ngày này không lắp điều hoài có gì đó không bình thường, hơn nữa không biết hắn có cãi nhau với Phạm Bách Hợp hay không.
Chu Tư Phàm lấy lại bình tĩnh, nhìn Triệu Lâm tránh sang một bên để mình tiến vào, trong phòng một cỗ hơi nóng đạp vào mặt hắn, hắn ra vẻ dùng tay quạt hai cái, cố ý hỏi:
“A Lâm, có quạt hay không? Leo cầu thang lên nhà nóng quá, sao hai người không lắp điều hòa? Tôi thấy hai người ngủ được trong phòng này, thật đúng là chịu đựng được.”
Hắn mở đầu đề tài này, gần đây Triệu Lâm cãi nhau với nguyên chủ này về việc điều hòa, đến bây giờ Bách Hợp còn chưa để ý đến hắn, lúc này Chu Tư Phàm nhắc đến điều hoà làm cho hắn vừa cảm thấy có lỗi với bạn, vừa cảm thấy buồn bực, không muốn nói bản thân không đủ tiền lắp điều hòa trước mặt Chu Tư Phàm nên miễn cưỡng lắc đầu, không lên tiếng.
“Làm sao vậy, cậu cãi nhau với em Phạm?” Chu Tư Phàm thấy dáng vẻ này của hắn, trong lòng lo lắng hỏi một câu, trước đây Triệu Lâm sẽ vui vẻ nói với hắn những tâm sự này, bình thường không cần hỏi thì tên ngu ngốc này đã tự nói hết rồi, không ngờ hiện tại hắn vừa hỏi, lông mày Triệu Lâm lập tức nhíu lại, cố gượng cười: “ Không có, không có gì để cãi nhau.”
Nói xong, hắn cầm điều khiển TV, mở TV lên rồi ngây người.
Nhìn đã biết có gì đó không đúng rồi, Chu Tư Phàm là cao thủ tình trường, tất nhiên là nhìn ra được. Khiến hắn lo lắng, mắng thầm hai câu, hắn phí bao nhiêu thời gian để chia rẽ tình cảm không ngờ làm Triệu Lâm và Phạm Bách Hợp gần nhau hơn, nếu thật sự như vậy thì công sức và thời gian mấy tháng này của hắn mất trắng rồi, lúc này không thể để lòng Triệu Lâm lung lay được, hắn không biết hai ngày này đã xảy ra chuyện gì nên nói bóng nói gió để hỏi, hỏi cả buổi, rốt cuộc Triệu Lâm không chịu đựng được, ném điều khiển TV,quay đầu nhìn Chu Tư Phàm:
” Tư Phàm, cậu nói trong lòng phụ nữ đến cùng là suy nghĩ cái gì?”