Edit: Suly
Beta: Sakura
” Ban đầu tôi vì anh nên mới đến Tân Hải, ở đây công việc không tốt, bằng tốt nghiệp tôi còn chưa nhận nên rất khó xin việc, mẹ tôi lớn tuổi, lại chỉ có một mình, hai chúng ta đã chia tay rồi, tôi muốn về quê tìm việc làm, nhân tiện chăm sóc bà ấy, ở Tân Hải không còn gì giữ tôi lại nữa, tôi luôn không thích ở đây nên đương nhiên phải đi. Tôi muốn ra ngoài, trong tủ lạnh còn một ít thức ăn, nếu như anh muốn ngủ thì ngủ một lát đi, nhưng nếu Chu Tư Phàm làm anh bị thương thì anh nên báo cảnh sát, luật pháp có thể trừng phạt anh ta!” Bách Hợp nói xong, lấy điện thoại ra nhìn đồng hồ, không đợi Triệu Lâm nói chuyện, quay lưng đi.
Để lại một mình Triệu Lâm không nói ra lời, một lúc lâu sau khi Bách Hợp đi, nhìn phòng trống rỗng, hắn và Bách Hợp thuê nơi này gần một năm, ở phòng trọ đơn sơ này hai người lập nhiều lời thề, về sau hắn sẽ lấy Bách Hợp làm vợ, hai người từng tưởng tượng cuộc sống nhiều năm sau sẽ tốt hơn, có tiền sẽ mua nhà ở Tân Hải, sống ổn định ở đây, sinh bao nhiêu đứa con, những lời nói đó vì công việc của hắn không thuận lợi, cuộc sống không như ý muốn mà hai người dần cãi nhau, dần bị hắn quên đi, cho đến lúc này bốn phía yên tĩnh, bỗng nhiên hắn lại nhớ.
Có nhiều thứ khi mất đi mới thấy đau khổ, khi có được hắn luôn cảm thấy không đủ, luôn trách móc Bách Hợp, cho rằng chuyện không suôn sẻ là do cô, dưới sự chia rẽ của Chu Tư Phàm, hắn bắt đầu chán ghét Phạm Bách Hợp, không vừa mắt cô, cho rằng với khả năng của hắn sau này sẽ tìm được người tốt hơn cô.
Nhưng bây giờ khi Bách Hợp không do dự quay người đi ra ngoài, cô nói cô muốn rời khỏi đây, về bên mẹ của cô thì Triệu Lâm bỗng khóc nghẹn ngào.
Hắn hận Chu Tư Phàm, hắn hận Chu Tư phàm đã phá hủy mình! Không chỉ hủy sự tin tưởng của hắn mà còn hủy hạnh phúc của hắn, hiện tại hắn lấy gì theo đuổi phụ nữ, chuyện đêm qua giống như là sự sỉ nhục đóng trong lòng của hắn làm cho hắn không bao giờ thoát ra được, sự tuyệt vọng bao lấy hắn, bỗng hắn nhớ lúc gần đi Bách Hợp đã nói, nếu như hắn bị tổn thương thì hắn có thể báo cảnh sát!
Hiện tại hắn không còn gì để băn khoăn, trước đây hắn chịu đựng thiệt thòi không dám nói ra là vì sợ sau khi Bách Hợp biết được sẽ ghét hắn, nhưng bây giờ nghĩ lại, Bách Hợp đã rời khỏi đây, cô muốn chia tay với hắn, say này hắn sẽ rời khỏi nơi đau lòng này, dù có người biết hắn bị cưỡng bức thì sao? Dù hắn bị mất mặt cũng muốn tên rác rưởi Chu Tư Phàm chịu báo ứng!
Nghĩ như vậy, Triệu Lâm lau khô nước mắt, lấy điện thoại báo cảnh sát.
Cảnh sát nhanh chóng đến đưa hắn về sở, sau khi biết chuyện của hắn. Trong mắt nhiều người lộ ra sự thông cảm, Chu Tư Phàm rất nhanh bị cảnh sát đưa tới nhưng hắn không thừa nhận cưỡng bức Triệu Lâm mà một mực nói Triệu Lâm dụ dỗ hắn!
” Anh ta thấy tôi có tiền, nháy mắt với tôi mấy lần, hơn nữa ám chỉ đồng ý dùng cơ thể đổi lấy tiền, anh ta dụ dỗ tôi nửa năm tôi mới đồng ý, trước đây tôi tránh hắn một tháng, không tin thì mấy người có thể tìm hiểu!” Chu Tư Phàm ngồi trong sở cảnh sát, hai chân bắt chéo cười châm chọc: “ Là bản thân anh ta bò lên giường của tôi. Vì thế mà vào nhà của tôi, tự đưa đến nhà, tôi sao có thể cưỡng bức anh ta? Tôi muốn chơi đàn ông, sao phải cưỡng bức? Không phải tôi nói đùa, nếu tôi thích một người, quăng ra ít tiền, ngoắc tay thì người ra đã tự cởi quần áo nhào lên, tại sao phải dùng sức mạnh?” Chu Tư Phàm phủ nhận, ngón tay gõ trên bàn, cảnh sát phá án nửa tin nửa ngờ.
Nói thật thì bên ngoài Chu Tư Phàm lớn lên rất đẹp trai, quan trọng là nhà hắn cũng giàu, không phải là khoe khoang, hắn thừa nhận là người thích đồng tính, sợ là người cùng phái cũng khó ghét hắn, so sánh Triệu Lâm mặt mụn, gương mặt không đẹp, nhìn rất bình thường, không có gì đặc biệt, hiện giờ hắn tức mặt đỏ lên, nhìn qua thì hơi đáng thương nhưng cảnh sát hơi nghi ngờ hắn.
Dù sao việc hắn vào nhà Chu Tư Phàm là sự thật, hai người ở chung, nghe nói quan hệ của hai người còn rất thân thiết, đồng nghiệp cũ của Triệu Lâm đã xác nhận, trước khi chuyện xảy ra một ngày Chu Tư Phàm còn lái xe đến đón hắn, tình huống như thế không giống Triệu Lâm bị cưỡng bức mà giống như hai người yêu nhau giận dỗi ầm ĩ vậy, đầu cảnh sát đau nhức.
Triệu Lâm tức giận đến cả người run rẩy, chỉ vào Chu Tư Phàm la:
“Mày nói bậy, mày nói dối, mày lừa gạt!”
Chu Tư Phàm nghe hắn tức giận, khóe miệng nhếch lên: “ Cậu nói tôi lừa gạt thì phải có chứng cứ, không thể nói cậu vì ở lại nhà của tôi mà mặt dày muốn ở bên tôi, tôi từ chối cậu tuy hai ta thực sự đã lên giường nhưng chuyện này là cậu tình tôi nguyện, bây giờ chia tay, cậu lừa gạt tống tiền không được lại muốn vu oan tôi?”
Hắn đổi trắng thay đen, trước đây Triệu Lâm không hề nghĩ Chu Tư Phàm là một người đàn ông không biết xấu hổ như thế,tức giận đến nói không ra lời, Chu Tư Phàm cười châm chọc đâm mắt hắn đau đớn, cuối cùng cảnh sát cho rằng vụ án này không đủ chứng cứ, sau khi Chu Tư Phàm lấy lời khai xong thì được thả về.
Lúc hắn đi ngang qua Triệu Lâm, cười châm chọc, nói nhanh một câu: “ Ngu ngốc.”
Lời này như đốt lên lửa giận trong lòng Triệu Lâm, hắn không nhin được muốn đánh Chu Tư Phàm, không cần Chu Tư phàm ra tay thì hắn nhanh chóng bị cảnh sát xong quanh đè lại.
” Mấy người thấy được sao, là cậu ta ra tay trước, đừng nói anh ta kiện tôi, tôi muốn kiện anh ta! Trong sở cảnh sát mà dám ra tay đánh người, chờ bị giam lại đi kẻ ngu ngốc!” Chu Tư Phàm cười lớn, sửa tóc, chỉnh lại cổ áo, nghênh ngang rời đi.
Nếu như Triệu Lâm thực sự bị giam lại, sau này hồ sơ của hắn sẽ có vết nhơ, sẽ ảnh hưởng đến chuyện tìm việc, cuộc đời hắn đều bị hủy.
Không ngờ pháp luật không công bằng, bản thân cho rằng có thể nhờ cảnh sát đòi lại công bằng, đáng tiếc công bằng chưa đòi lại thì đã bị Chu Tư Phàm mỉa mai, Triệu Lâm không chịu được, khóc lớn:
“ Tên đó thật sự ** tôi, tên súc vật, hại tôi chia tay với bạn gái, sao mấy người không tin tôi? Vì sao không bắt hắn giam lại?”
Một đám cảnh sát nghe hắn khóc lóc, đưa mắt nhìn nhau.
Có lẽ là thấy Triệu Lâm khóc quá thê thảm, có người không nhịn được đưa giấy cho hắn:
“ Người anh em, dù chuyện của cậu là sự thật nhưng bây giờ pháp luật đối với đàn ông đồng tính, án xâm hại không có luật chính thức, muốn bắt người cũng khó! Nếu như anh ta thật sự làm chuyện đó với cậu, chúng tôi nhiều nhất chỉ có thể hòa giải, hi vọng anh ta có thể bồi thường cho cậu một ít tiền, bồi thường để hai người hòa giải mà thôi. Nhưng vừa nãy anh Chu đã nói, cậu ở lại nhà anh ta, bảo vệ dưới lầu xem video giám sát xác nhận mấy ngày nay cậu ra vào, hơn nữa có nhân chứng nói cậu và anh Chu ở cùng nhau, anh ta nói hai người là quan hệ người yêu, chúng tôi cũng không còn cách nào khác.” Cảnh sát kia nói xong, trong lòng Triệu Lâm tuyệt vọng, hắn vỗ vai Triệu Lâm:
“ Sau này cậu phải cẩn thận hơn.”
Sau này? Còn có cái gì ở sau này? Bản thân đã chia tay với bạn gái, cả đời hắn đã bị hủy hoại, kết quả đổi lấy chỉ là sau này cẩn thận hơn? Triệu Lâm muốn cười nhưng lại cười không nổi.
Ngày hôm nay đã xảy ra quá nhiều chuyện, hắn kéo đôi chân mệt mỏi từ sở cảnh sát đi ra, Bách Hợp đã về nhà thu dọn hành lý xong xuôi, ngồi xe taxi đến sân bay. Cô lấy điện thoại di động của mình, soạn tin nhắn ngắn, khi Triệu Lâm đi ra sở cảnh sát, điện thoại vang lên, tin nhắn của Bách Hợp gửi đến, cô nói chuyện trước đây của Phạm Bách Hợp và Triệu Lâm, nói chuyện hai người ở đại học, nói mong muốn của hai người khi mới đến Tân Hải, cô nói rất nhiều, nước mắt Triệu Lâm rơi như mưa, lòng đau như cắt, thời gian vui vẻ hiện lên trong đầu hắn, hắn nằm mơ cũng không ngờ sau mấy năm hai người tốt nghiệp, hắn lại gặp cơn ác mộng này.
‘… Ngày đó anh nói anh ở nhà của Chu Tư Phàm, tôi biết anh muốn nói chia tay với tôi, tôi không dám nghe, sau đó muốn gọi điện thoại cầu hòa hợp với anh nhưng anh lại đem số điện thoại của tôi vào sổ đen. Tôi không biết nhà Chu Tư Phàm ở đâu, lại không dám đi công ty làm phiền anh, chỉ có thể dùng tiền lương hai tháng này tiết kiệm mua hoa cho anh, muốn dụ dỗ anh vui vẻ nhưng tôi chờ mấy ngày anh vẫn không đổi ý, tôi nghĩ duyên của hai ta đã hết.’ Nhìn đến đây, Triệu Lâm mới nhớ hoa được tặng ở công ty, ban đầu hắn nghĩ không thể nào là Bách Hợp tặng, không thể nào hóa ra là sự thật.
Tên súc vật Chu Tư Phàm kia đối xử với hắn như thế, tổn thương hắn, hắn lại làm tổn thương Bách Hợp, Bách Hợp còn tiết kiệm chắt chiu tặng hoa cho hắn, hắn lại tưởng là Chu Tư Phàm tặng, vì một người xấu xa, hắn bỏ một người phụ nữ yêu hắn, Triệu Lâm hối hận.
‘ Thật ra tôi không thích Chu Tư Phàm là có nguyên nhân. Tôi từng theo dõi hắn, tôi cảm thấy thân thế của hắn rất kỳ lạ, hắn tự dưng kết bạn với anh, cuộc sống của chúng ta bắt đầu cãi nhau, tôi cảm thấy có gì đó không đúng, kết quả theo anh ta vào một quán bar, tôi thấy anh ta uống rượu cùng người khác, cũng nghe lén anh ta khoe khoang với người khác, nói tại sao anh ta biết anh.’ Bách Hợp đem chuyện mà Phạm Bách Hợp nghe được trong nội dung kịch soạn ra, đem chuyện làm sao Chu Tư Phàm biết hắn, sau đó xem hắn như con mồi như thế nào, chia rẽ hai người như thế nào, cuối cùng là vì chiếm được cơ thể của hắn, mọi chuyện đều nói ra.
Beta: Sakura
” Ban đầu tôi vì anh nên mới đến Tân Hải, ở đây công việc không tốt, bằng tốt nghiệp tôi còn chưa nhận nên rất khó xin việc, mẹ tôi lớn tuổi, lại chỉ có một mình, hai chúng ta đã chia tay rồi, tôi muốn về quê tìm việc làm, nhân tiện chăm sóc bà ấy, ở Tân Hải không còn gì giữ tôi lại nữa, tôi luôn không thích ở đây nên đương nhiên phải đi. Tôi muốn ra ngoài, trong tủ lạnh còn một ít thức ăn, nếu như anh muốn ngủ thì ngủ một lát đi, nhưng nếu Chu Tư Phàm làm anh bị thương thì anh nên báo cảnh sát, luật pháp có thể trừng phạt anh ta!” Bách Hợp nói xong, lấy điện thoại ra nhìn đồng hồ, không đợi Triệu Lâm nói chuyện, quay lưng đi.
Để lại một mình Triệu Lâm không nói ra lời, một lúc lâu sau khi Bách Hợp đi, nhìn phòng trống rỗng, hắn và Bách Hợp thuê nơi này gần một năm, ở phòng trọ đơn sơ này hai người lập nhiều lời thề, về sau hắn sẽ lấy Bách Hợp làm vợ, hai người từng tưởng tượng cuộc sống nhiều năm sau sẽ tốt hơn, có tiền sẽ mua nhà ở Tân Hải, sống ổn định ở đây, sinh bao nhiêu đứa con, những lời nói đó vì công việc của hắn không thuận lợi, cuộc sống không như ý muốn mà hai người dần cãi nhau, dần bị hắn quên đi, cho đến lúc này bốn phía yên tĩnh, bỗng nhiên hắn lại nhớ.
Có nhiều thứ khi mất đi mới thấy đau khổ, khi có được hắn luôn cảm thấy không đủ, luôn trách móc Bách Hợp, cho rằng chuyện không suôn sẻ là do cô, dưới sự chia rẽ của Chu Tư Phàm, hắn bắt đầu chán ghét Phạm Bách Hợp, không vừa mắt cô, cho rằng với khả năng của hắn sau này sẽ tìm được người tốt hơn cô.
Nhưng bây giờ khi Bách Hợp không do dự quay người đi ra ngoài, cô nói cô muốn rời khỏi đây, về bên mẹ của cô thì Triệu Lâm bỗng khóc nghẹn ngào.
Hắn hận Chu Tư Phàm, hắn hận Chu Tư phàm đã phá hủy mình! Không chỉ hủy sự tin tưởng của hắn mà còn hủy hạnh phúc của hắn, hiện tại hắn lấy gì theo đuổi phụ nữ, chuyện đêm qua giống như là sự sỉ nhục đóng trong lòng của hắn làm cho hắn không bao giờ thoát ra được, sự tuyệt vọng bao lấy hắn, bỗng hắn nhớ lúc gần đi Bách Hợp đã nói, nếu như hắn bị tổn thương thì hắn có thể báo cảnh sát!
Hiện tại hắn không còn gì để băn khoăn, trước đây hắn chịu đựng thiệt thòi không dám nói ra là vì sợ sau khi Bách Hợp biết được sẽ ghét hắn, nhưng bây giờ nghĩ lại, Bách Hợp đã rời khỏi đây, cô muốn chia tay với hắn, say này hắn sẽ rời khỏi nơi đau lòng này, dù có người biết hắn bị cưỡng bức thì sao? Dù hắn bị mất mặt cũng muốn tên rác rưởi Chu Tư Phàm chịu báo ứng!
Nghĩ như vậy, Triệu Lâm lau khô nước mắt, lấy điện thoại báo cảnh sát.
Cảnh sát nhanh chóng đến đưa hắn về sở, sau khi biết chuyện của hắn. Trong mắt nhiều người lộ ra sự thông cảm, Chu Tư Phàm rất nhanh bị cảnh sát đưa tới nhưng hắn không thừa nhận cưỡng bức Triệu Lâm mà một mực nói Triệu Lâm dụ dỗ hắn!
” Anh ta thấy tôi có tiền, nháy mắt với tôi mấy lần, hơn nữa ám chỉ đồng ý dùng cơ thể đổi lấy tiền, anh ta dụ dỗ tôi nửa năm tôi mới đồng ý, trước đây tôi tránh hắn một tháng, không tin thì mấy người có thể tìm hiểu!” Chu Tư Phàm ngồi trong sở cảnh sát, hai chân bắt chéo cười châm chọc: “ Là bản thân anh ta bò lên giường của tôi. Vì thế mà vào nhà của tôi, tự đưa đến nhà, tôi sao có thể cưỡng bức anh ta? Tôi muốn chơi đàn ông, sao phải cưỡng bức? Không phải tôi nói đùa, nếu tôi thích một người, quăng ra ít tiền, ngoắc tay thì người ra đã tự cởi quần áo nhào lên, tại sao phải dùng sức mạnh?” Chu Tư Phàm phủ nhận, ngón tay gõ trên bàn, cảnh sát phá án nửa tin nửa ngờ.
Nói thật thì bên ngoài Chu Tư Phàm lớn lên rất đẹp trai, quan trọng là nhà hắn cũng giàu, không phải là khoe khoang, hắn thừa nhận là người thích đồng tính, sợ là người cùng phái cũng khó ghét hắn, so sánh Triệu Lâm mặt mụn, gương mặt không đẹp, nhìn rất bình thường, không có gì đặc biệt, hiện giờ hắn tức mặt đỏ lên, nhìn qua thì hơi đáng thương nhưng cảnh sát hơi nghi ngờ hắn.
Dù sao việc hắn vào nhà Chu Tư Phàm là sự thật, hai người ở chung, nghe nói quan hệ của hai người còn rất thân thiết, đồng nghiệp cũ của Triệu Lâm đã xác nhận, trước khi chuyện xảy ra một ngày Chu Tư Phàm còn lái xe đến đón hắn, tình huống như thế không giống Triệu Lâm bị cưỡng bức mà giống như hai người yêu nhau giận dỗi ầm ĩ vậy, đầu cảnh sát đau nhức.
Triệu Lâm tức giận đến cả người run rẩy, chỉ vào Chu Tư Phàm la:
“Mày nói bậy, mày nói dối, mày lừa gạt!”
Chu Tư Phàm nghe hắn tức giận, khóe miệng nhếch lên: “ Cậu nói tôi lừa gạt thì phải có chứng cứ, không thể nói cậu vì ở lại nhà của tôi mà mặt dày muốn ở bên tôi, tôi từ chối cậu tuy hai ta thực sự đã lên giường nhưng chuyện này là cậu tình tôi nguyện, bây giờ chia tay, cậu lừa gạt tống tiền không được lại muốn vu oan tôi?”
Hắn đổi trắng thay đen, trước đây Triệu Lâm không hề nghĩ Chu Tư Phàm là một người đàn ông không biết xấu hổ như thế,tức giận đến nói không ra lời, Chu Tư Phàm cười châm chọc đâm mắt hắn đau đớn, cuối cùng cảnh sát cho rằng vụ án này không đủ chứng cứ, sau khi Chu Tư Phàm lấy lời khai xong thì được thả về.
Lúc hắn đi ngang qua Triệu Lâm, cười châm chọc, nói nhanh một câu: “ Ngu ngốc.”
Lời này như đốt lên lửa giận trong lòng Triệu Lâm, hắn không nhin được muốn đánh Chu Tư Phàm, không cần Chu Tư phàm ra tay thì hắn nhanh chóng bị cảnh sát xong quanh đè lại.
” Mấy người thấy được sao, là cậu ta ra tay trước, đừng nói anh ta kiện tôi, tôi muốn kiện anh ta! Trong sở cảnh sát mà dám ra tay đánh người, chờ bị giam lại đi kẻ ngu ngốc!” Chu Tư Phàm cười lớn, sửa tóc, chỉnh lại cổ áo, nghênh ngang rời đi.
Nếu như Triệu Lâm thực sự bị giam lại, sau này hồ sơ của hắn sẽ có vết nhơ, sẽ ảnh hưởng đến chuyện tìm việc, cuộc đời hắn đều bị hủy.
Không ngờ pháp luật không công bằng, bản thân cho rằng có thể nhờ cảnh sát đòi lại công bằng, đáng tiếc công bằng chưa đòi lại thì đã bị Chu Tư Phàm mỉa mai, Triệu Lâm không chịu được, khóc lớn:
“ Tên đó thật sự ** tôi, tên súc vật, hại tôi chia tay với bạn gái, sao mấy người không tin tôi? Vì sao không bắt hắn giam lại?”
Một đám cảnh sát nghe hắn khóc lóc, đưa mắt nhìn nhau.
Có lẽ là thấy Triệu Lâm khóc quá thê thảm, có người không nhịn được đưa giấy cho hắn:
“ Người anh em, dù chuyện của cậu là sự thật nhưng bây giờ pháp luật đối với đàn ông đồng tính, án xâm hại không có luật chính thức, muốn bắt người cũng khó! Nếu như anh ta thật sự làm chuyện đó với cậu, chúng tôi nhiều nhất chỉ có thể hòa giải, hi vọng anh ta có thể bồi thường cho cậu một ít tiền, bồi thường để hai người hòa giải mà thôi. Nhưng vừa nãy anh Chu đã nói, cậu ở lại nhà anh ta, bảo vệ dưới lầu xem video giám sát xác nhận mấy ngày nay cậu ra vào, hơn nữa có nhân chứng nói cậu và anh Chu ở cùng nhau, anh ta nói hai người là quan hệ người yêu, chúng tôi cũng không còn cách nào khác.” Cảnh sát kia nói xong, trong lòng Triệu Lâm tuyệt vọng, hắn vỗ vai Triệu Lâm:
“ Sau này cậu phải cẩn thận hơn.”
Sau này? Còn có cái gì ở sau này? Bản thân đã chia tay với bạn gái, cả đời hắn đã bị hủy hoại, kết quả đổi lấy chỉ là sau này cẩn thận hơn? Triệu Lâm muốn cười nhưng lại cười không nổi.
Ngày hôm nay đã xảy ra quá nhiều chuyện, hắn kéo đôi chân mệt mỏi từ sở cảnh sát đi ra, Bách Hợp đã về nhà thu dọn hành lý xong xuôi, ngồi xe taxi đến sân bay. Cô lấy điện thoại di động của mình, soạn tin nhắn ngắn, khi Triệu Lâm đi ra sở cảnh sát, điện thoại vang lên, tin nhắn của Bách Hợp gửi đến, cô nói chuyện trước đây của Phạm Bách Hợp và Triệu Lâm, nói chuyện hai người ở đại học, nói mong muốn của hai người khi mới đến Tân Hải, cô nói rất nhiều, nước mắt Triệu Lâm rơi như mưa, lòng đau như cắt, thời gian vui vẻ hiện lên trong đầu hắn, hắn nằm mơ cũng không ngờ sau mấy năm hai người tốt nghiệp, hắn lại gặp cơn ác mộng này.
‘… Ngày đó anh nói anh ở nhà của Chu Tư Phàm, tôi biết anh muốn nói chia tay với tôi, tôi không dám nghe, sau đó muốn gọi điện thoại cầu hòa hợp với anh nhưng anh lại đem số điện thoại của tôi vào sổ đen. Tôi không biết nhà Chu Tư Phàm ở đâu, lại không dám đi công ty làm phiền anh, chỉ có thể dùng tiền lương hai tháng này tiết kiệm mua hoa cho anh, muốn dụ dỗ anh vui vẻ nhưng tôi chờ mấy ngày anh vẫn không đổi ý, tôi nghĩ duyên của hai ta đã hết.’ Nhìn đến đây, Triệu Lâm mới nhớ hoa được tặng ở công ty, ban đầu hắn nghĩ không thể nào là Bách Hợp tặng, không thể nào hóa ra là sự thật.
Tên súc vật Chu Tư Phàm kia đối xử với hắn như thế, tổn thương hắn, hắn lại làm tổn thương Bách Hợp, Bách Hợp còn tiết kiệm chắt chiu tặng hoa cho hắn, hắn lại tưởng là Chu Tư Phàm tặng, vì một người xấu xa, hắn bỏ một người phụ nữ yêu hắn, Triệu Lâm hối hận.
‘ Thật ra tôi không thích Chu Tư Phàm là có nguyên nhân. Tôi từng theo dõi hắn, tôi cảm thấy thân thế của hắn rất kỳ lạ, hắn tự dưng kết bạn với anh, cuộc sống của chúng ta bắt đầu cãi nhau, tôi cảm thấy có gì đó không đúng, kết quả theo anh ta vào một quán bar, tôi thấy anh ta uống rượu cùng người khác, cũng nghe lén anh ta khoe khoang với người khác, nói tại sao anh ta biết anh.’ Bách Hợp đem chuyện mà Phạm Bách Hợp nghe được trong nội dung kịch soạn ra, đem chuyện làm sao Chu Tư Phàm biết hắn, sau đó xem hắn như con mồi như thế nào, chia rẽ hai người như thế nào, cuối cùng là vì chiếm được cơ thể của hắn, mọi chuyện đều nói ra.