“Thần điện đến tình trạng này thì tuyệt đối không có khả năng lừa gạt vui đùa gì cả, đối với chúng ta không có lợi, nếu như Anna thật sự có được sức mạnh Hắc Ám, chúng ta cũng không phải là đối thủ của cô ta, tin ta đi, ta cũng không dám dùng tương lai của thần điện Quang Minh và các giáo đồ để đùa với con như vậy.” Andrew biểu hiện vô cùng nghiêm túc: “Ta có nói với con, chúng ta từng bắt được giáo đồ của thần điện Hắc Ám, còn nhớ không?”
Lời nghe qua có vẻ hợp lý, ông ta hỏi Bách Hợp gật đầu: “Các người biết được nơi quyền trượng Quang Minh đặt là từ miệng của hắn.”
“Bây giờ, kẻ tà ác dị đoan kia đang được nhốt ở thần điện Quang Minh, để tẩy trừ tội ác tâm linh bị ô nhiễm của hắn, hắn ta còn sống, nếu như con đồng ý trở thành thánh nữ, như vậy thì tiểu thư Roman, chúng ta đồng ý dùng hắn làm tế phẩm để hiến cho nữ thần Quang Minh, để người cho con mượn năng lực, con có thân thể Quang Minh, vốn là phân thân của nữ thần ở nhân gian, để con tiếp nhận năng lực của nữ thần Quang Minh là thích hợp nhất. Đến lúc ấy, con có được thần lực, con có thể lãnh đạo chúng ta chiến thắng tà ác, tiêu diệt kẻ dị đoan Anna, tên của con sẽ lưu lại trong lịch sử của Quang Minh, đời sau sẽ cảm động và ghi nhớ công ơn của con, vĩnh viễn nhớ tên con, tiểu thư Roman, hiện tại con có đồng ý đảm đương trách nhiệm quang vinh vĩ đại và nhiệm vụ gian khổ này không?” Giọng Andrew mang theo sự khích lệ và hấp dẫn, Bách Hợp trầm ngâm một lúc lâu, trong lòng giằng co tiến thoái lưỡng nan.
Nhìn qua thì quyền chủ động thuộc về cô, thế nhưng Andrew nói lọt tai như vậy lại khiến Bách Hợp lo lắng, sự việc phát triển quá mức thuận lợi, cô có cảm giác bất an, thế nhưng cho đến bây giờ, cô không còn đường lùi nữa, trừ khi cô đồng ý đi theo Artturi bên cạnh cả đời làm con rùa rụt đầu.
Mà Artturi nhìn qua có vẻ nguy hiểm, nhưng Bách Hợp đã vài lần nhìn thấy anh ra tay, hiện tại bọn Andrew nói Anna có được truyền thừa của nữ thần Hắc Ám, Artturi cũng không bảo hộ cô được cả đời, nên cô không xác định được, người ta tin tưởng nhất trên đời mãi mãi là bản thân mà thôi.
Bách Hợp nghĩ mãi cuối cùng cũng đồng ý với yêu cầu của Andrew, Anna muốn giết cô, giữa hai người tranh đấu đều bế tắc. Cũng nên có một người chết, thì cái kết mới có thể được giải, cô không muốn dựa vào người khác, người khác cũng không thể hoàn toàn tin tưởng được. Cô quyết định đánh bạc một lần.
Dù mượn lực lượng cũng không sao, thời gian dài về sau là của cô, chỉ cần có thể dọa được Anna nhất thời, để cô có thời gian và không gian, dù thuộc tính giá trị của cô có bị áp chế, thì chỉ cần mình chăm chỉ, lại tu luyện Tinh thần luyện thể thuật, cuối cùng sẽ có ngày không cần dựa vào bất cứ ai. Cho dù Anna có sức mạnh của thần thì sao, chỉ cần cô có được năm ba năm, dù Anna có là nữ thần Hắc Ám trong thế giới này, Bách Hợp cũng không đen đến mức để người ta chèn ép.
Cô gật nhẹ đầu đồng ý với Andrew, người thần điện thấy cô như vậy ai cũng mừng rỡ như điên, mặt Andrew tràn ngập vẻ vừa lòng đắc ý.
“Như vậy, chúng ta đi chuẩn bị bài tế, chuẩn bị tế phẩm, để tế lên Quang Minh, khi trước mặt dân chúng, để họ thấy được thần dụ xuất hiện, như vậy chúng ta càng có nhiều ích lợi!” Vốn dĩ thần điện thanh thế mạnh mẽ, mấy năm nay không may là Giáo Hoàng và thánh nữ mất đi, khiến cho uy vọng của thần điện rớt xuống vực, trong dân gian đã không còn được như trước nữa, đến hoàng thất đều có thể nhúng tay vào việc của thần điện, người trong thần điện đều cảm thấy ngột ngạt. Bây giờ nhân cơ hội này một lần nữa làm cho người ta tin tưởng thế giới này có thần hiện hữu, thì đúng là biện pháp cứu vãn thanh danh tốt nhất!
Mấy vị đại giáo chủ thở phào nhẹ nhõm, nghe thấy lời của Andrew đều lộ vẻ băn khoăn. Andrew hợp tác với Bách Hợp đầu tiên, hiện tại cô sắp trở thành thánh nữ, như vậy chức giáo hoàng ông ta hoàn toàn có ưu thế. Nhưng cho dù có hâm mộ ghen tỵ thì dưới tình huống hiện tại bọn họ cũng không nói nên lời.
Khi Bách Hợp nhận lời, Artturi vẫn không lên tiếng bộ dạng thản nhiên lại lộ chút ít xa hoa, anh chậm chạp vuốt tóc cô, Andrew đã đạt được mục đích của mình nên cũng không ở lại nữa, dù sao Bách Hợp cũng đã đồng ý trở thành thánh nữ, đây là do cô tự nguyện nên không liên quan gì đến thần điện, dù Artturi có oán hận cũng không thể trút lên bọn họ.
Lễ tế Quang Minh đột nhiên được cử hành vào hai ngày sau, tất cả mọi người đều có rất nhiều việc để làm, hơn nữa tin tức phát ra làm cho mọi người vui mừng cũng làm cho kẻ thù đỏ mắt, tất cả mọi người đều rời khỏi, bây giờ Bách Hợp trở thành thánh nữ, tất cả các thánh nữ dự bị khác sẽ trở thành người hầu của cô, làm việc vì cô, nhưng tất cả các thánh nữ dự bị đều đã chết sạch chỉ còn mình cô nên việc tắm rửa ăn mặc đi lại cô đều phải tự mình làm hết.
Sau khi tắm rửa xong trở về phòng, đổi lại bộ áo nữ tế rồi đi ra, Artturi đang đứng ngoài cửa, chống tay lên lan can, nghe tiếng mở cửa, anh quay đầu lại thấy Bách Hợp đang mặc bộ đồ thánh nữ chính thức, anh hé mắt:
“Rất đẹp.”
“Cám ơn đại nhân đã khích lệ.” Nghe anh khen mình, tự nhiên lông tóc cô dựng ngược, nhìn Artturi có vẻ bình tĩnh, nhưng không hiểu sao cô không dám nhìn thẳng vào mắt anh, đôi mắt xanh thăm thẳm đó làm người ta không đoán được suy nghĩ trong lòng anh, cô giả vờ sửa sang lại váy áo mình rồi hỏi: “Sau lễ tế Quang Minh, ngài phải quay lại đất phong sao?”
Nói đến đây, trong lòng Bách Hợp có chút chột dạ, cô lừa gạt Artturi, kể từ khi cô quyết định không lấy anh, từ lúc đó trở về sau mà nói cô đã vi phạm lời hứa của mình trước đấy, mà Artturi không phải là người dễ bị lừa như vậy.
“Đương nhiên.” Cô không có gì để nói, Artturi cũng gật đầu rồi chìa tay ra với cô, Bách Hợp hơi do dự rồi vẫn đặt tay lên, anh nhẹ nhàng hôn tay một chút rồi thuận thế kéo về phía mình:
“Như vậy, tôi cho em cơ hội cuối cùng, trước khi em chính thức lên ngôi, em còn có cơ hội để suy nghĩ thật kỹ.” Artturi nắm tay Bách Hợp, dìu cô xuống các bậc thang, sau khi anh nói ra mấy lời vừa rồi, Bách Hợp định nói thì anh lại lắc đầu:
“Tin tưởng tôi, em đừng vội từ chối, điều này mới có lợi cho em.” Anh nói xong, Bách Hợp cười cười rồi im lặng.
Hành động của thần điện rất nhanh, hiện tại xe ngựa tượng trưng cho thần quyền đã được chuẩn bị ổn thỏa, các kỵ sĩ ăn mặc chỉnh tề uy nghiêm đi bên ngay bên cạnh, tuy thanh thế của thần điện hiện tại đã không được như trước, nhưng lạc đà gầy vẫn hơn con ngựa béo, ảnh hưởng của thần điện vẫn còn, nên lễ tế diễn ra sớm làm cho rất nhiều người ngạc nhiên, thế nhưng đường phố vẫn đầy ắp người.
Từ lúc Bách Hợp được Artturi dìu từ trong thần điện đi ra, xung quanh vang dội tiếng hoan hô và hò hét rất lớn.
Trong đám người, cặp vợ chồng Roma kích động đến mặt đỏ tía tai, ra sức nói với các quý tộc khác: “Đây là con gái của chúng ta! Ta biết ngay mà, cuối cùng có ngày con ta sẽ có tiền đồ lớn, bây giờ nhìn xem, chẳng phải đã thành sự thật rồi sao!”
Mọi người ai cũng chúc mừng bọn họ, hai vợ chồng càng đắc ý, kiêu ngạo như con công xòe đuôi, bà vợ ngoài đắc ý còn có chút tiếc nuối: “Thật tiếc là không thể trở thành phu nhân của gia tộc Artturi.” Bởi vì xuất thân của bọn họ hơi kém một chút, nên cũng không có thực quyền của bá tước, gia tộc Artturi lớn như vậy càng chênh lệch nhiều, nếu Bách Hợp có thể trở thành tình nhân của anh, coi như là trèo cao, bây giờ cô trở thành thánh nữ, hai vợ chồng cũng xem như có chỗ dựa.
Được kỵ sĩ hộ tống, Bách Hợp chậm chạp leo lên xe do bốn con Kỳ Lân trắng kéo, cỗ xe đi một vòng trong thành rồi dừng lại ở quảng trường lớn nhất của thủ đô.
Nơi ấy có tượng của nữ thần Quang Minh, cô sắp sửa đến đấy nhận mũ miện, cũng chuẩn bị tiếp nhận sức mạnh của nữ thần.
Sau khi đi xong một vòng, dân toàn thành đều đổ ra đường, không ai hẹn mà cùng hát thánh điển Quang Minh, ca tụng sức mạnh Quang Minh, đoàn người như thủy triều dâng lên, một đoàn dài, nhìn không thấy tận cùng, ánh mắt Bách Hợp đảo qua xung quanh, ở đâu cũng thấy người ta hoan hô, cô nhìn mộng vòng, không thấy bóng của Artturi đâu, chỉ thấy những kỵ sĩ mới hộ tống mình đang cung kính bên cạnh xe ngựa, đều nhìn cô với ánh mắt ý nghĩa yêu thương.
“Đại nhân, ngài còn chưa định ra tay sao?” Trong đám người đi bên cạnh xe ngựa, Lyon buồn bực liếc Artturi, nếu như Bách Hợp thực sự trở thành thánh nữ, cô tuyệt đối không thể trở thành phu nhân của gia tộc Artturi nữa, khó khăn lắm mới có một người phụ nữ khiến Artturi để bụng như vậy, Lyon không tin anh sẽ buông tay dễ dàng như thế. Thánh nữ dự bị có thể rời khỏi thần điện rất dễ dàng, nhưng Thánh Nữ chính thức muốn rời đi cực kỳ khó khăn, ông ta thực sự sốt ruột, còn Artturi ở trong xe ngựa lại cười cười:
“Đừng gấp quá.” Chưa đến bước cuối cùng, cô gái của anh vĩnh viễn sẽ không biết nên lựa chọn cái gì, hiện tại nếu ép cô, điều anh nhận được là tâm không cam tình không nguyện, anh muốn không chỉ thân thể cô thuộc về mình mà cả trái tim của cô cũng phải thuộc về anh.
Xe ngựa chậm rãi theo sau đám người, Hoàng đế bệ hạ đang đứng trước pho tượng nữ thần Quang Minh, kỵ sĩ dìu Bách Hợp từ trên xe xuống, Andrew và mấy vị giáo chủ đều đứng bên cạnh Hoàng Đế, thấy Bách Hợp xuất hiện, người Thần điện bắt đầu niệm thánh điển Quang Minh, đoàn người cũng bắt đầu niệm theo, âm thanh càng lúc càng lớn mang theo cảm giác bình thản.
“… nữ thần Quang Minh nhân từ lương thiện, người đưa tình thương đến từng đại lục, hào quang người chiếu sáng trái tim mọi người.” Tất cả cùng ca lên một khúc, đột nhiên Andrew phất tay:
“Bảy năm trước, thần điện bắt được một tên dị đoan của thần điện Hắc Ám, hôm nay là một ngày đẹp trời, chúng ta quyết định đưa tên dị đoan này hành quyết, cũng là để ăn mừng thánh nữ Quang Minh ra đời,”
Lời nghe qua có vẻ hợp lý, ông ta hỏi Bách Hợp gật đầu: “Các người biết được nơi quyền trượng Quang Minh đặt là từ miệng của hắn.”
“Bây giờ, kẻ tà ác dị đoan kia đang được nhốt ở thần điện Quang Minh, để tẩy trừ tội ác tâm linh bị ô nhiễm của hắn, hắn ta còn sống, nếu như con đồng ý trở thành thánh nữ, như vậy thì tiểu thư Roman, chúng ta đồng ý dùng hắn làm tế phẩm để hiến cho nữ thần Quang Minh, để người cho con mượn năng lực, con có thân thể Quang Minh, vốn là phân thân của nữ thần ở nhân gian, để con tiếp nhận năng lực của nữ thần Quang Minh là thích hợp nhất. Đến lúc ấy, con có được thần lực, con có thể lãnh đạo chúng ta chiến thắng tà ác, tiêu diệt kẻ dị đoan Anna, tên của con sẽ lưu lại trong lịch sử của Quang Minh, đời sau sẽ cảm động và ghi nhớ công ơn của con, vĩnh viễn nhớ tên con, tiểu thư Roman, hiện tại con có đồng ý đảm đương trách nhiệm quang vinh vĩ đại và nhiệm vụ gian khổ này không?” Giọng Andrew mang theo sự khích lệ và hấp dẫn, Bách Hợp trầm ngâm một lúc lâu, trong lòng giằng co tiến thoái lưỡng nan.
Nhìn qua thì quyền chủ động thuộc về cô, thế nhưng Andrew nói lọt tai như vậy lại khiến Bách Hợp lo lắng, sự việc phát triển quá mức thuận lợi, cô có cảm giác bất an, thế nhưng cho đến bây giờ, cô không còn đường lùi nữa, trừ khi cô đồng ý đi theo Artturi bên cạnh cả đời làm con rùa rụt đầu.
Mà Artturi nhìn qua có vẻ nguy hiểm, nhưng Bách Hợp đã vài lần nhìn thấy anh ra tay, hiện tại bọn Andrew nói Anna có được truyền thừa của nữ thần Hắc Ám, Artturi cũng không bảo hộ cô được cả đời, nên cô không xác định được, người ta tin tưởng nhất trên đời mãi mãi là bản thân mà thôi.
Bách Hợp nghĩ mãi cuối cùng cũng đồng ý với yêu cầu của Andrew, Anna muốn giết cô, giữa hai người tranh đấu đều bế tắc. Cũng nên có một người chết, thì cái kết mới có thể được giải, cô không muốn dựa vào người khác, người khác cũng không thể hoàn toàn tin tưởng được. Cô quyết định đánh bạc một lần.
Dù mượn lực lượng cũng không sao, thời gian dài về sau là của cô, chỉ cần có thể dọa được Anna nhất thời, để cô có thời gian và không gian, dù thuộc tính giá trị của cô có bị áp chế, thì chỉ cần mình chăm chỉ, lại tu luyện Tinh thần luyện thể thuật, cuối cùng sẽ có ngày không cần dựa vào bất cứ ai. Cho dù Anna có sức mạnh của thần thì sao, chỉ cần cô có được năm ba năm, dù Anna có là nữ thần Hắc Ám trong thế giới này, Bách Hợp cũng không đen đến mức để người ta chèn ép.
Cô gật nhẹ đầu đồng ý với Andrew, người thần điện thấy cô như vậy ai cũng mừng rỡ như điên, mặt Andrew tràn ngập vẻ vừa lòng đắc ý.
“Như vậy, chúng ta đi chuẩn bị bài tế, chuẩn bị tế phẩm, để tế lên Quang Minh, khi trước mặt dân chúng, để họ thấy được thần dụ xuất hiện, như vậy chúng ta càng có nhiều ích lợi!” Vốn dĩ thần điện thanh thế mạnh mẽ, mấy năm nay không may là Giáo Hoàng và thánh nữ mất đi, khiến cho uy vọng của thần điện rớt xuống vực, trong dân gian đã không còn được như trước nữa, đến hoàng thất đều có thể nhúng tay vào việc của thần điện, người trong thần điện đều cảm thấy ngột ngạt. Bây giờ nhân cơ hội này một lần nữa làm cho người ta tin tưởng thế giới này có thần hiện hữu, thì đúng là biện pháp cứu vãn thanh danh tốt nhất!
Mấy vị đại giáo chủ thở phào nhẹ nhõm, nghe thấy lời của Andrew đều lộ vẻ băn khoăn. Andrew hợp tác với Bách Hợp đầu tiên, hiện tại cô sắp trở thành thánh nữ, như vậy chức giáo hoàng ông ta hoàn toàn có ưu thế. Nhưng cho dù có hâm mộ ghen tỵ thì dưới tình huống hiện tại bọn họ cũng không nói nên lời.
Khi Bách Hợp nhận lời, Artturi vẫn không lên tiếng bộ dạng thản nhiên lại lộ chút ít xa hoa, anh chậm chạp vuốt tóc cô, Andrew đã đạt được mục đích của mình nên cũng không ở lại nữa, dù sao Bách Hợp cũng đã đồng ý trở thành thánh nữ, đây là do cô tự nguyện nên không liên quan gì đến thần điện, dù Artturi có oán hận cũng không thể trút lên bọn họ.
Lễ tế Quang Minh đột nhiên được cử hành vào hai ngày sau, tất cả mọi người đều có rất nhiều việc để làm, hơn nữa tin tức phát ra làm cho mọi người vui mừng cũng làm cho kẻ thù đỏ mắt, tất cả mọi người đều rời khỏi, bây giờ Bách Hợp trở thành thánh nữ, tất cả các thánh nữ dự bị khác sẽ trở thành người hầu của cô, làm việc vì cô, nhưng tất cả các thánh nữ dự bị đều đã chết sạch chỉ còn mình cô nên việc tắm rửa ăn mặc đi lại cô đều phải tự mình làm hết.
Sau khi tắm rửa xong trở về phòng, đổi lại bộ áo nữ tế rồi đi ra, Artturi đang đứng ngoài cửa, chống tay lên lan can, nghe tiếng mở cửa, anh quay đầu lại thấy Bách Hợp đang mặc bộ đồ thánh nữ chính thức, anh hé mắt:
“Rất đẹp.”
“Cám ơn đại nhân đã khích lệ.” Nghe anh khen mình, tự nhiên lông tóc cô dựng ngược, nhìn Artturi có vẻ bình tĩnh, nhưng không hiểu sao cô không dám nhìn thẳng vào mắt anh, đôi mắt xanh thăm thẳm đó làm người ta không đoán được suy nghĩ trong lòng anh, cô giả vờ sửa sang lại váy áo mình rồi hỏi: “Sau lễ tế Quang Minh, ngài phải quay lại đất phong sao?”
Nói đến đây, trong lòng Bách Hợp có chút chột dạ, cô lừa gạt Artturi, kể từ khi cô quyết định không lấy anh, từ lúc đó trở về sau mà nói cô đã vi phạm lời hứa của mình trước đấy, mà Artturi không phải là người dễ bị lừa như vậy.
“Đương nhiên.” Cô không có gì để nói, Artturi cũng gật đầu rồi chìa tay ra với cô, Bách Hợp hơi do dự rồi vẫn đặt tay lên, anh nhẹ nhàng hôn tay một chút rồi thuận thế kéo về phía mình:
“Như vậy, tôi cho em cơ hội cuối cùng, trước khi em chính thức lên ngôi, em còn có cơ hội để suy nghĩ thật kỹ.” Artturi nắm tay Bách Hợp, dìu cô xuống các bậc thang, sau khi anh nói ra mấy lời vừa rồi, Bách Hợp định nói thì anh lại lắc đầu:
“Tin tưởng tôi, em đừng vội từ chối, điều này mới có lợi cho em.” Anh nói xong, Bách Hợp cười cười rồi im lặng.
Hành động của thần điện rất nhanh, hiện tại xe ngựa tượng trưng cho thần quyền đã được chuẩn bị ổn thỏa, các kỵ sĩ ăn mặc chỉnh tề uy nghiêm đi bên ngay bên cạnh, tuy thanh thế của thần điện hiện tại đã không được như trước, nhưng lạc đà gầy vẫn hơn con ngựa béo, ảnh hưởng của thần điện vẫn còn, nên lễ tế diễn ra sớm làm cho rất nhiều người ngạc nhiên, thế nhưng đường phố vẫn đầy ắp người.
Từ lúc Bách Hợp được Artturi dìu từ trong thần điện đi ra, xung quanh vang dội tiếng hoan hô và hò hét rất lớn.
Trong đám người, cặp vợ chồng Roma kích động đến mặt đỏ tía tai, ra sức nói với các quý tộc khác: “Đây là con gái của chúng ta! Ta biết ngay mà, cuối cùng có ngày con ta sẽ có tiền đồ lớn, bây giờ nhìn xem, chẳng phải đã thành sự thật rồi sao!”
Mọi người ai cũng chúc mừng bọn họ, hai vợ chồng càng đắc ý, kiêu ngạo như con công xòe đuôi, bà vợ ngoài đắc ý còn có chút tiếc nuối: “Thật tiếc là không thể trở thành phu nhân của gia tộc Artturi.” Bởi vì xuất thân của bọn họ hơi kém một chút, nên cũng không có thực quyền của bá tước, gia tộc Artturi lớn như vậy càng chênh lệch nhiều, nếu Bách Hợp có thể trở thành tình nhân của anh, coi như là trèo cao, bây giờ cô trở thành thánh nữ, hai vợ chồng cũng xem như có chỗ dựa.
Được kỵ sĩ hộ tống, Bách Hợp chậm chạp leo lên xe do bốn con Kỳ Lân trắng kéo, cỗ xe đi một vòng trong thành rồi dừng lại ở quảng trường lớn nhất của thủ đô.
Nơi ấy có tượng của nữ thần Quang Minh, cô sắp sửa đến đấy nhận mũ miện, cũng chuẩn bị tiếp nhận sức mạnh của nữ thần.
Sau khi đi xong một vòng, dân toàn thành đều đổ ra đường, không ai hẹn mà cùng hát thánh điển Quang Minh, ca tụng sức mạnh Quang Minh, đoàn người như thủy triều dâng lên, một đoàn dài, nhìn không thấy tận cùng, ánh mắt Bách Hợp đảo qua xung quanh, ở đâu cũng thấy người ta hoan hô, cô nhìn mộng vòng, không thấy bóng của Artturi đâu, chỉ thấy những kỵ sĩ mới hộ tống mình đang cung kính bên cạnh xe ngựa, đều nhìn cô với ánh mắt ý nghĩa yêu thương.
“Đại nhân, ngài còn chưa định ra tay sao?” Trong đám người đi bên cạnh xe ngựa, Lyon buồn bực liếc Artturi, nếu như Bách Hợp thực sự trở thành thánh nữ, cô tuyệt đối không thể trở thành phu nhân của gia tộc Artturi nữa, khó khăn lắm mới có một người phụ nữ khiến Artturi để bụng như vậy, Lyon không tin anh sẽ buông tay dễ dàng như thế. Thánh nữ dự bị có thể rời khỏi thần điện rất dễ dàng, nhưng Thánh Nữ chính thức muốn rời đi cực kỳ khó khăn, ông ta thực sự sốt ruột, còn Artturi ở trong xe ngựa lại cười cười:
“Đừng gấp quá.” Chưa đến bước cuối cùng, cô gái của anh vĩnh viễn sẽ không biết nên lựa chọn cái gì, hiện tại nếu ép cô, điều anh nhận được là tâm không cam tình không nguyện, anh muốn không chỉ thân thể cô thuộc về mình mà cả trái tim của cô cũng phải thuộc về anh.
Xe ngựa chậm rãi theo sau đám người, Hoàng đế bệ hạ đang đứng trước pho tượng nữ thần Quang Minh, kỵ sĩ dìu Bách Hợp từ trên xe xuống, Andrew và mấy vị giáo chủ đều đứng bên cạnh Hoàng Đế, thấy Bách Hợp xuất hiện, người Thần điện bắt đầu niệm thánh điển Quang Minh, đoàn người cũng bắt đầu niệm theo, âm thanh càng lúc càng lớn mang theo cảm giác bình thản.
“… nữ thần Quang Minh nhân từ lương thiện, người đưa tình thương đến từng đại lục, hào quang người chiếu sáng trái tim mọi người.” Tất cả cùng ca lên một khúc, đột nhiên Andrew phất tay:
“Bảy năm trước, thần điện bắt được một tên dị đoan của thần điện Hắc Ám, hôm nay là một ngày đẹp trời, chúng ta quyết định đưa tên dị đoan này hành quyết, cũng là để ăn mừng thánh nữ Quang Minh ra đời,”