“Rất nhanh sẽ đến.” Artturi không nói gì, Bách Hợp nghĩ anh không đồng ý, nên hỏi lại. Anh gật đầu, cũng không buông cô ra mà lại kéo cô đi về phía Anna.
Các binh sĩ theo anh đến gần, mà không chịu nổi đành lui về sau, cuối cùng còn phải quỳ phục trên mặt đất, vứt cả khiên và vũ khí, vừa rồi Anna kêu “Đại dự ngôn chú” đã phô bày thực lực của anh, làm cho người ta sợ hãi, trong truyền thuyết, đại dự ngôn chú là thứ có thể diệt thần, so với đấng Sáng Thế thì sự tồn tại của nó còn mờ mịt hơn, nhưng giờ lại hiển hiện trước mặt mọi người, mà đó lại là từ miệng Anna thốt ra, sức mạnh của Anna ai cũng đã thấy.
Ánh mắt Hoàng đế hiện rõ sự khiếp đảm và sợ hãi, căn bản Artturi không để ý đến những người này, anh chỉ kéo Bách Hợp từng bước từng bước đến phía Anna đang bị giam giữ.
Ánh sáng bay quanh cô ta rất nhiều, đối với người khác thì ánh sáng này cực kỳ thoải mái, nhưng đối với Anna mà nói, nó không khác gì độc dược, miệng cô ta gào thét thảm thiết, cơ thể kia vốn tràn ngập sự quyến rũ, chiếc áo đen bó sát hoàn mỹ giờ bị ánh sáng bao trùm đang dần lay động, dường như quần áo đó do năng lượng Hắc Ám tạo thành, nên không chịu nổi một đòn của ánh sáng, quần áo tan đi, lộ ra cơ thể xinh đẹp thướt tha.
“Vì sao, vì cái gì? Tại sao hóa thần lại thất bại?” Khuôn mặt Anna nhăn nhó, từng giọt mồ hôi to như hạt đậu chảy từ trán xuống má cô ta, đến bộ ngực cũng bị mồ hôi phủ ướt, cũng vì ánh sáng mà bị người ta thấy rõ ràng.
Hiện giờ Anna không khác gì con thú bị thợ săn vây quanh, muốn trốn cũng không có chỗ để tránh, giống như con chim cút run cầm cập.
Khuôn mặt cô ta đã mất đi vẻ mê hoặc xinh đẹp, ngược lại là sự khổ sở kinh hoàng, cô ta thấy Bách Hợp bị Artturi nắm lấy tay, thoáng chốc suy sụp, đôi mắt mèo lộ vẻ tuyệt vọng, không dám tin tưởng: “Sao có thể? Tại sao hóa thần lại có thể thất bại?” Cô ta liều mạng giãy dụa, không biết Artturi đã làm cái gì với cô ta, dù cô ta dốc hết khả năng và sức lực vẫn bị nhốt giữa không trung, quần áo trên người dần dần mờ nhạt. Dù Anna không thèm để ý đến, thì ở đây có ngàn vạn ánh mắt phía dưới chăm chú nhìn lên, cơ thể cô ta cũng có chút khó chịu.
Vốn dĩ trên người cô ta khoác một cái bóng, hiện tại giống như bị sức mạnh ánh sáng khống chế, cũng không hề xuất hiện nữa. Cô ta dần dần khôi phục lý trí, kêu lên vài tiếng xong cũng bình tĩnh lại, dường như nhớ ra điều gì, quay về phía Artturi nói:
“Đại nhân, xin đại nhân tha mạng cho tôi.” Khi gặp nguy cơ trước mặt, Anna không cố chấp với Bách Hợp như trước là có hóa thần hay không hóa thần, ánh mắt cô ta mê hoặc, làm cho người nhìn không khỏi thương cảm. Giống như lần đầu tiền Bách Hợp thấy cô ta khi cô ta ngăn Artturi ở trên đường, khi quỳ xuống, bộ mông nở nang tỳ lên bắp đùi nhìn vô cùng hấp dẫn, cô ta cắn cắn môi, ánh mắt di chuyển: “Đại nhân, ngài cao cao tại thượng, ngài có được thứ mà thế giới này không có được đại dự ngôn chú, vì sao ngài còn cùng người phàm tranh chấp chút quyền lực này? Ngài hoàn toàn có thể có được nhiều thứ hơn nữa, sức mạnh của tôi hơn cô ấy rất nhiều. Thiên phú của tôi cũng không kém hơn, thậm chí còn có thể cho ngài thêm nữa, nếu như đại nhân thả tôi ra, tôi sẽ là thuộc hạ của ngài. Mà ngài là người có thực lực, có gì mà không chiếm được đâu?”
Đến tình trạng bất lợi với mình như vậy, Anna không hốt hoảng mà ngược lại tâm trí càng sáng suốt, đầu tiên hết sức thuyết phục Artturi, tư thế cũng phô bày vẻ quyến rũ hết mực. Ám chỉ nếu Artturi hợp tác cùng cô ta, không chỉ có được Bách Hợp, căn bản không cần vì Bách Hợp mà giết cô ta, một người có sức mạnh to lớn có thể hỗ trợ anh, hơn nữa còn có thể giúp anh vui vẻ về thể xác.
Bách Hợp đang định nói thì Artturi rất nhanh nắm lấy tay cô, siết chặt lại, dù Anna nói cực kỳ hấp dẫn, thế nhưng anh vẫn dửng dưng như không.
“Mùi trên người cô làm ta cảm thấy cực kỳ khó chịu.” Khi anh nói vậy, cũng không tỏ vẻ ghét bỏ, cũng có thể vì anh không có biểu hiện gì khi nói vậy nên càng làm cho người ta bị đả kích mạnh.
Lần đầu tiên Anna muốn chạm vào anh, Artturi cũng nói lời y chang vậy, anh nói trên người cô ta có mùi làm anh khó chịu, rõ ràng cô ta không hề có mùi gì cả, nhưng những lời anh nói với phụ nữ như vậy là một điều vô cùng sỉ nhục. Trong lòng Anna oán hận cùng cực, nhưng cô ta đang bị Artturi áp chế, dù hận không thể giết chết anh ngay lập tức, để cho anh phải hối hận vì dám đối xử vô lễ với mình như vậy, nhưng cuối cùng cô ta chỉ cắn răng nói:
“… Tôi sẽ giúp ngài hưởng thụ đến cực độ, tôi sẽ giúp ngài hiểu rõ trên thế giới này có một niềm vui khác, ngài có được tôi, không chỉ là có được thân thể mà còn có sức mạnh của tôi, tùy ngài sai bảo, cũng có thể giúp ngài dạy cô ấy…”
“Mùi trên người cô làm ta cảm thấy cực kỳ khó chịu.” Anna còn chưa kịp dứt lời, Artturi lại nhắc lại lời này một lần nữa, lần này khi nhắc lại, giọng điệu có chút khó chịu, Anna nghiến răng, giả vờ không nghe thấy nói tiếp:
“Thậm chí, quyền trượng Quang Minh trong tay tôi có thể đưa cho ngài dùng, đây xem như thành ý của tôi, chỉ cần ngài đồng ý thả tôi ra…”
Lời cô ta vừa nói xong, ai cũng nghe rõ ràng, tuy đoán được thứ Anna cầm là quyền trượng Quang Minh, nhưng không ai dám tin điều này cho đến khi chính miệng cô ta thừa nhận, đám người hít thật sâu, khuôn mặt ai trong thần điện cũng lộ vẻ lo lắng.
Quyền trượng Quang Minh vốn dĩ là thánh vật thuộc về thần điện Quang Minh, đáng lẽ phải nằm trong tay giáo hoàng được truyền đời, đáng tiếc lại lọt vào tay người ngoài, mà còn lọt vào tay thánh nữ Hắc Ám thì đúng là sự sỉ nhục lớn nhất, vậy mà cô ta còn dám dùng nó để trao đổi, giao cho Artturi. Người thần điện không chịu được, sức mạnh Artturi đã rành rành ở đó, bọn họ sao dám có ý kiến gì, nên giờ cũng không ai dám chống lại hết.
Artturi nghe Anna nói chỉ cười cười, anh nhíu mày mỉa mai, biểu hiện của anh nhàn nhạt vậy mà khi lộ ra ngoài có lẫn chút tà khí ngược hẳn khí chất bình thường thanh đạm của anh, giống như là hồ nước nhỏ trong núi bị rỏ xuống một giọt mực vậy.
“Đưa cho ta sao? Vị nữ sĩ này, có lẽ cô không rõ một điều, nếu như ta muốn có nó, thì nó sẽ là của ta, cần gì đến cô đưa?” Anna đang bị anh giam giữ trong lồng, việc cô ta đưa hay không đưa, thì quyền trượng kia cũng gián tiếp thuộc về anh rồi, chỉ khác là anh muốn hay không mà thôi.
Không phải Anna có đồng ý đưa cho anh hay không, mà là anh có muốn lấy hay không.
“Nữ sĩ, có lẽ cô nên bày tỏ lòng cảm ơn sâu sắc đối với phu nhân của ta. Nếu như không phải có lời cần nói với cô, thực tế thì ta cũng không muốn đến xem cô như thế nào rồi, mùi vị trên người cô làm ta cảm thấy khó chịu.” Anh còn nói những lời ô nhục như vậy…, sắc mặt Anna tái mét, nhưng dưới mái hiên nhà người ta không thể không cúi đầu, cô ta lại nghiến răng, nắm chặt quyền trượng Quang Minh, ánh mắt nham hiểm hướng về phía Bách Hợp, một lúc sau Anna mới mở miệng:
“Cô biết không? Vốn dĩ chúng ta chảy cùng một dòng máu, đáng lẽ chúng ta phải là những người thân thiết nhất thế giới này, chúng ta vốn là chị em ruột, cũng vì cô sinh ra trước vài phút, vì bảo vệ tính mạng của cô mà cặp vợ chồng Roma kia đã từ bỏ tôi.” Cô ta cũng là người thông minh, biết không thể lay chuyển được Artturi, nên chuyển qua Bách Hợp., cô ta muốn làm cho Bách Hợp đồng tình, để thả mình ra: “Từ nhỏ tôi đã phải lớn lên như một nô lệ, rõ ràng bản thân là quý tộc, cũng vì vài phút sinh sau mà cô có thể học Piano, vẽ tranh, lại vô lo vô nghĩ, được cha mẹ yêu thương mà lớn lên. Cô có biết tôi phải trải qua quãng thời gian như thế nào không? Chỉ bởi vì sống sót mà giãy dụa! Cô biết cuộc sống nô lệ như thế nào không? Mỗi ngày cơm không đủ no, phải chịu các ông già quý tộc mắng chửi, vì để được ăn no mà phải vào đấu trường giác đấu cùng những thứ hung ác, vật lộn giết chóc với đàn sói…” Cô ta biết rõ Bách Hợp từng xem qua cô ta chiến đấu cùng sói dữ, giờ này cô ta cố ý dùng giọng điệu hung ác kể về chuyện bi thảm của Anna, ánh mắt đầy vẻ tuyệt vọng và đau khổ.
Chỉ là lần này cô ta biểu diễn tốt mấy cũng không làm Bách Hợp xót thương, dù bị nguyên chủ ảnh hưởng, trong lòng Bách Hợp theo bản năng có một chút thương cảm. Nhưng cô chỉ xem Anna diễn mà thôi, thấy nước mắt cô ta chực trào, đột nhiên nở nụ cười:
“Cần gì phải diễn như vậy, Anna, sao chúng ta không thẳng thắn mà nói chuyện?”
Nhiệm vụ lần này của Anna cũng là loại nhiệm vụ khó khăn, lại cũng gặp người làm nhiệm vụ, điều này chứng tỏ Anna cũng là người dữ dằn.
Nhiệm vụ càng về sau càng khó khăn, từ lúc dịch chuyển trong tinh không, cô ta không thể nào có được xuất hiện sớm vài năm trong nhiệm vụ nữa, trước Bách Hợp thấy cô ta chiến đấu cùng sói dữ cho rằng thân thủ cô ta rất cao, nhưng sau này nghĩ lại khi mình đi vào nhiệm vụ, theo độ khó của nhiệm vụ tăng lên, rất ít khi có thể xuất hiện tại thời gian đầu của nhiệm vụ, sau này tất nhiên sẽ hiểu. Có thể Anna đã vào nhiệm vụ sớm hơn cô, nhưng chắc chắn cũng không sớm hơn được bao nhiêu, nhiệm vụ chủ yếu là cô ta nên sẽ có được ưu thế nhất định, cô ta vào được nhiệm vụ khó khăn như vậy chứng tỏ trước đấy cũng đã hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ khác và tích lũy được giá trị thuộc tính, nhất định giá trị võ lực của cô ta rất cao, hơn nữa cũng có được một số kỹ năng, cho nên trong thời gian ngắn mới có được năng lực giết sói dữ như thế.
Nếu thời gian cô ta vào nhiệm vụ cũng không nhiều, như vậy những khổ sở Anna phải chịu, cô ta cũng chưa từng trải qua, nhiều nhất thì chỉ ở trong trại nô lệ một thời gian ngắn mà thôi. Những biểu hiện này diễn rất giỏi, chắc là theo trí nhớ của nguyên chủ mà có được, bây giờ muốn thoát thân, cô ta bắt đầu diễn, đáng tiếc Bách Hợp cũng không chịu nổi bộ dạng này của cô ta, Anna nghe Bách Hợp nói xong, sắc mặt thoáng chốc thay đổi:
“Có ý gì?” Cô ta dừng lời xong…, biểu hiện càng dần càng lạnh nhạt, nheo mắt lại, trong ánh mắt có chút nghi ngờ, đang nghĩ tới vấn đề gì đó, thoáng chốc giật mình hoảng sợ, lắc lắc đầu:
“Không, không có khả năng…”
Thấy Anna như vậy, trong lòng Bách Hợp chợt có cảm giác sảng khoái khó hiểu, từ khi vào nhiệm vụ đến bây giờ, lúc nào cô cũng bị mơ mơ màng màng, thế nên bao giờ cũng yếu thế, bị Anna chiếm được trước, bất kể là theo tình huống trong kịch bản mà biết hay ra tay trước, Anna đều có ưu thế hơn, thậm chí nếu như không phải được Artturi giúp đỡ, không chừng cô còn bị người ta đồng hóa, tinh thần của cô trở thành dinh dưỡng cho thứ gọi là nữ thần Quang Minh của thế giới này hấp thu.
Đối với việc ngay từ đầu mình không đoán đúng được kịch bản chính thức mà Bách Hợp ảo não, nhưng khi thấy bộ dạng Anna còn ngạc nhiên hơn mình thì cô cười.
Thấy có người biết sự thật còn chậm hơn mình, Bách Hợp sung sướng không nói nên lời, oán hận trong lòng theo nụ cười này được giải tỏa.
“Không có khả năng này? Tất cả đều có thể cả! Cô vốn cũng không phải là Anna thật sự, cô cũng chưa từng chịu khổ sở như thế. Cô vào đây tối đa cũng chừng một tháng mà thôi, tố khổ cái gì chứ? Tiểu thư Anna, sao cô không bớt diễn đi?” Bách Hợp cười đến híp cả mắt, trong lòng cô oán giận đã lâu nay được giải tỏa, quả thực thoải mái không nói nên lời: “Cô giả vờ giả vịt lừa được người khác nhưng sao lừa được tôi. Huống chi, nếu cô có là Anna thực sự thì cũng là em gái người khác có quan hệ gì với tôi cơ chứ? Tôi cũng chẳng phải là cô gái tín ngưỡng nữ thần Quang Minh.”
Lời cô nói ra bên ngoài, hoàng thất và hoàng đế cùng người trong thần điện Quang Minh nghe thấy đều không hiểu gì cả, cái gì mà Anna không phải Anna, mà Bách Hợp rõ ràng là người thần điện Quang Minh, nhưng cô lại nói mình không hề tín ngưỡng nữ thần Quang Minh. Bọn người Andrew nghi hoặc, ánh mắt Artturi híp lại, nhưng Anna bị đả kích mạnh mẽ, nhìn Bách Hợp chằm chằm, trợn mắt há mồm.
“Cô nghĩ ở đây chỉ mình cô có thể tới sao?” Cho dù là người làm nhiệm vụ cũng có khi không rõ thời điểm, dù người làm nhiệm vụ có nhiều thuận lợi, có được nội dụng kịch bản rõ ràng, nhưng nếu như trong nhiệm vụ xuất hiện một người khác thì cô cũng không nhất định đoán được để đề phòng.
Nếu không phải Bách Hợp có một lần cùng người làm nhiệm vụ khác xuất hiện, hơn nữa từ Artturi cô biết được thân phận của Anna, cô cũng không nhất định phải đi theo hướng này. Hiển nhiên Anna trước giờ chưa từng gặp chuyện này nên cô ta sợ ngây người, nhìn chằm chằm Bách Hợp, toàn thân run rẩy không nói nên lời.
Trên mặt cô ta hiện tại không còn vẻ tự tin đẹp đẽ quyến rũ nữa, so với việc vừa bị Artturi bắt giữ, tính mạng có thể khó giữ được, cô ta cũng chưa từng lộ vẻ tuyệt vọng đến mức này. Giống như một bông hoa đã mất đi màu sắc xinh đẹp, lập tức tái nhợt, giống như sinh mệnh của cô ta đã mất đi sức sống, ánh mắt đầy vẻ thấp thỏm lo âu:
“Không có khả năng? Cùng một nhiệm vụ sao có thể có người cùng vào? Chẳng lẽ, chẳng lẽ người mà tôi phải đối phó, dĩ nhiên là…” Cô ta cho rằng mình chỉ phải vào nhiệm vụ đối phó với một người thuộc về nội dung kịch bản mà thôi, cô ta cũng không để Roman thực sự vào lòng, sau khi tiếp thu nội dung, vì đại tiểu thư Roman này chỉ là một người không hề thú vị gì cả, một kẻ cứng nhắc, một thánh nữ dự bị đã bị thần điện Quang Minh tẩy não, một lòng một dạ muốn kính dâng cho thần điện hết thảy, bị đôi vợ chồng Roma hám lợi kia mặc sức bố trí mà thôi.
Ngoài một kỵ sĩ ở bên cạnh vô cùng trung thành mà nói, người phụ nữ đơn giản như vậy muốn cũng chẳng có gì để khen. Khi vào nhiệm vụ này tiếp thu xong nội dung, cũng phỏng đoán giống Bách Hợp, nguyên chủ bị chết thảm thiết, cô ta bị làm nô lệ, nhưng lại có sắc đẹp, cuối cùng bị rất nhiều quý tộc chiếm đoạt, bị người ta đùa bỡn, con cái cô ta sinh ra đời đời kiếp kiếp phải làm nô lệ, nếu là con gái sẽ có kết cục không khác gì cô ta, vốn dĩ cô ta nhẫn nhục chịu đựng, nhưng đột nhiên có một ngày, người của thần điện Hắc Ám tìm được cô ta, nói cô ta có được sức mạnh Hắc Ám, cũng nói cho cô ta biết vốn dĩ cô ta không phải là nô lệ mà là quý tộc, cả người cô ta đờ ra.
Anna gia nhập thần điện Hắc Ám xong, cuối cùng bị lộ, sau khi bị phán quyết dùng hỏa hình, cô ta thấy vị đại tiểu thư Roman đứng cùng đám người thần điện Quang Minh, đang dựa vào Brian, dựa vào đâu mà hai chị em, lại có kết cục khác biệt như vậy? Cô ta không cam lòng, cô ta tức giận, cô ta ghen tỵ!
Hiện tại sau khi Anna vào nhiệm vụ, trong lòng cô ta có hai điều, một là gia nhập thần điện Hắc Ám, có được sức mạnh Hắc Ám, chứng minh bản thân không thua kém gì so với đại tiểu thư Roman, tuy Roman gia nhập thánh điện, thế nhưng chỉ là một thánh nữ dự bị mà thôi, còn chưa phải thánh nữ thật sự, cũng không có tư cách trở thánh thánh nữ thật sự, nếu Anna có thể trở thành thánh nữ của thần điện Hắc Ám, như vậy cô ta đã đứng trên Roman rồi, thứ hai nữa là vì Anna chết trên tay thần điện Quang Minh, nên cô ta hận thần điện Quang Minh, muốn trở thành thánh nữ, có được sức mạnh vô tận của nữ thần Hắc Ám, phá hủy thần điện Quang Minh, báo thù cho nguyên chủ.
Vì nội dung kịch bản Anna đã từng gia nhập thần điện Hắc Ám nên cô ta biết rõ một số bí mật, kể cả nơi đặt quyền trượng Quang Minh, cách làm thế nào để có được sức mạnh của nữ thần Hắc Ám, chỉ là trong nội dung thực lực của cô ta quá kém, nên không có cách nào bắt được người để hiến tế nên cuối cùng không thể thành công.
Mà tâm nguyện thứ hai ngoài giết chết đại tiểu thư Roman ra, còn muốn trước mặt vợ chồng Roma, làm cho họ sám hối về tội của mình, để bọn họ đau khổ, để bọn họ nhìn thấy hi vọng trước mắt bị phá hủy như thế nào, giống như quyến rũ Artturi chẳng hạn.
Trong nội dung vị đại công tước Artturi này từng xuất hiện, cũng cùng đại tiểu thư Roman hẹn một lần, chỉ có duy nhất một cuộc hẹn như vậy thôi mà hai người kia không cần làm gì cả, cũng như dát vàng cho đại tiểu thư Roman, làm địa vị trong thần điện tăng lên rất nhiều, thậm chí cặp vợ chồng ấy còn coi đây là vinh quang, tâm nguyện của Anna chính là để cho Artturi điên cuồng yêu mình, để chứng minh cho tất cả mọi người thấy, cô ta so với người chị em sinh đôi của mình chỉ là có được một cuộc hẹn với Artturi, còn mình thì cùng Artturi cái gì cũng đều đã làm rồi, hơn nữa Artturi còn điên cuồng yêu mình cơ.
Cho nên khi vào trong nhiệm vụ, điều đầu tiên Anna làm là ép đại tiểu thư Roman đến bước đường cùng, quyến rũ Brian, vốn dĩ Anna cũng không phải một nô lệ hèn hạ nên cô có lòng tin có thể làm Brian điên đảo vì mình, hơn nữa khi hiến tế cần có một người, cho nên cô ta chọn Brian, không chỉ cướp đi người yêu của đại tiểu thư Roman, làm cô ấy đau khổ, mà còn giết chết Brian, làm cô ấy càng khổ sở hơn. Vốn dĩ Anna hi vọng có thể dùng máu của Bách Hợp ở trong thần điện Hắc Ám để giải phong ấn của quyền trượng Quang Minh, nhưng đáng tiếc vì Artturi nhúng tay nên tất cả đều lỡ mất.
Anna cho rằng bằng vào bản lĩnh của mình, muốn làm Artturi mê đắm, để anh phải thần hồn điên đảo cũng không phải việc gì khó, đáng tiếc vị Artturi này cao cao tại thượng căn bản không vừa ý cô ta, thậm chí vì thân phận nữ nô của cô ta mà vô cùng chán ghét.
Anna đã từng tin, chỉ cần anh chạm vào mình, chạm vào cơ thể mình, với một chút thủ đoạn, nhất định sẽ yêu mê muội, không phải Brian vì vậy mà yêu cô ta à? Thế nhưng không đúng chút nào, Artturi không muốn chạm vào mình, dù bị hạ độc cũng ngạo mạn suýt nữa đánh chết mình mà còn giúp cho Bách Hợp có được.
Nếu không phải cô ta cố gắng mạnh mẽ sống sót, để Brian đưa cô ta trốn đi, cũng may Brian ngu xuẩn không nỡ lòng nào giết chết hai vị thánh nữ dự bị của thần điện Quang Minh kia mà cô ta có cơ hội nhận được quyền trượng Quang Minh, cuối cùng lại hiến tế hắn để có được sức mạnh của nữ thần Hắc Ám, ngày đó khi ở trước cửa thần điện Hắc Ám, chỉ sợ cô ta đã chết rồi.
“Vì sao? Vì cái gì…” Anna dường như muốn phát điên, ngày ấy hiến tế không biết đã xảy ra vấn đề ở chỗ nào, rõ ràng cô ta mượn được sức mạnh nữ thần Hắc Ám, thậm chí có được quyền trượng Quang Minh là thứ khắc chế được nữ thần Hắc Ám, thế nhưng cô ta lấy được ngoài sức mạnh của nữ thần Hắc Ám, còn có nữ thần Hắc Ám, nếu không có quyền trượng này trong tay cùng tinh thần lực cực kỳ mạnh mẽ, chỉ sợ đã bị nữ thần Hắc Ám của thế giới này chiếm đoạt rồi.
Cuối cùng cô ta còn bị nữ thần Hắc Ám ảnh hưởng, lúc trước khi Bách Hợp tiến hành nghi thức, cố ý không làm gián đoạn vì muốn giết chết Bách Hợp cùng nữ thần Quang Minh đang bị nhốt trong cơ thể ấy cùng một lúc.
Nhiệm vụ lần này cho cô ta nhiều tình huống bất lợi, dù cô ta buồn rầu việc sau khi hoàn thành nhiệm vụ, có khả năng sẽ phải đợi nữ thần Hắc Ám này tan dần dần, làm thế nào để ra đi, bây giờ Anna lại phát hiện, nhiệm vụ này còn khốn khó hơn cô ta tưởng tượng rất nhiều!
“Cô biết rõ, tôi muốn sống sót khó khăn cỡ nào sao? Tôi đã từng trở thành kỹ nữ, tôi phải chịu đựng vạn lần như vậy! Tôi không thể chết ở đây được, không có khả năng chết ở đây!” Cô ta trừng mắt thật lớn nhìn chằm chằm Bách Hợp: “Hiện tại nếu đã biết rõ thân phận của chúng ta, vậy cô cũng nên biết, đi được đến bây giờ, chúng ta vất vả thế nào, coi như chúng ta cũng là bạn đồng hành mà tiến lên, nếu không tất cả bây giờ đều không xong! Tôi cũng sẽ không làm phiền cô, cô không cần làm phiền tôi, như thế nào? Sao chúng ta không thể làm chung.”
Bề ngoài giống như cô ta đề nghị rất tỉnh táo, nghe xong Bách Hợp nhịn không được cười.
Các binh sĩ theo anh đến gần, mà không chịu nổi đành lui về sau, cuối cùng còn phải quỳ phục trên mặt đất, vứt cả khiên và vũ khí, vừa rồi Anna kêu “Đại dự ngôn chú” đã phô bày thực lực của anh, làm cho người ta sợ hãi, trong truyền thuyết, đại dự ngôn chú là thứ có thể diệt thần, so với đấng Sáng Thế thì sự tồn tại của nó còn mờ mịt hơn, nhưng giờ lại hiển hiện trước mặt mọi người, mà đó lại là từ miệng Anna thốt ra, sức mạnh của Anna ai cũng đã thấy.
Ánh mắt Hoàng đế hiện rõ sự khiếp đảm và sợ hãi, căn bản Artturi không để ý đến những người này, anh chỉ kéo Bách Hợp từng bước từng bước đến phía Anna đang bị giam giữ.
Ánh sáng bay quanh cô ta rất nhiều, đối với người khác thì ánh sáng này cực kỳ thoải mái, nhưng đối với Anna mà nói, nó không khác gì độc dược, miệng cô ta gào thét thảm thiết, cơ thể kia vốn tràn ngập sự quyến rũ, chiếc áo đen bó sát hoàn mỹ giờ bị ánh sáng bao trùm đang dần lay động, dường như quần áo đó do năng lượng Hắc Ám tạo thành, nên không chịu nổi một đòn của ánh sáng, quần áo tan đi, lộ ra cơ thể xinh đẹp thướt tha.
“Vì sao, vì cái gì? Tại sao hóa thần lại thất bại?” Khuôn mặt Anna nhăn nhó, từng giọt mồ hôi to như hạt đậu chảy từ trán xuống má cô ta, đến bộ ngực cũng bị mồ hôi phủ ướt, cũng vì ánh sáng mà bị người ta thấy rõ ràng.
Hiện giờ Anna không khác gì con thú bị thợ săn vây quanh, muốn trốn cũng không có chỗ để tránh, giống như con chim cút run cầm cập.
Khuôn mặt cô ta đã mất đi vẻ mê hoặc xinh đẹp, ngược lại là sự khổ sở kinh hoàng, cô ta thấy Bách Hợp bị Artturi nắm lấy tay, thoáng chốc suy sụp, đôi mắt mèo lộ vẻ tuyệt vọng, không dám tin tưởng: “Sao có thể? Tại sao hóa thần lại có thể thất bại?” Cô ta liều mạng giãy dụa, không biết Artturi đã làm cái gì với cô ta, dù cô ta dốc hết khả năng và sức lực vẫn bị nhốt giữa không trung, quần áo trên người dần dần mờ nhạt. Dù Anna không thèm để ý đến, thì ở đây có ngàn vạn ánh mắt phía dưới chăm chú nhìn lên, cơ thể cô ta cũng có chút khó chịu.
Vốn dĩ trên người cô ta khoác một cái bóng, hiện tại giống như bị sức mạnh ánh sáng khống chế, cũng không hề xuất hiện nữa. Cô ta dần dần khôi phục lý trí, kêu lên vài tiếng xong cũng bình tĩnh lại, dường như nhớ ra điều gì, quay về phía Artturi nói:
“Đại nhân, xin đại nhân tha mạng cho tôi.” Khi gặp nguy cơ trước mặt, Anna không cố chấp với Bách Hợp như trước là có hóa thần hay không hóa thần, ánh mắt cô ta mê hoặc, làm cho người nhìn không khỏi thương cảm. Giống như lần đầu tiền Bách Hợp thấy cô ta khi cô ta ngăn Artturi ở trên đường, khi quỳ xuống, bộ mông nở nang tỳ lên bắp đùi nhìn vô cùng hấp dẫn, cô ta cắn cắn môi, ánh mắt di chuyển: “Đại nhân, ngài cao cao tại thượng, ngài có được thứ mà thế giới này không có được đại dự ngôn chú, vì sao ngài còn cùng người phàm tranh chấp chút quyền lực này? Ngài hoàn toàn có thể có được nhiều thứ hơn nữa, sức mạnh của tôi hơn cô ấy rất nhiều. Thiên phú của tôi cũng không kém hơn, thậm chí còn có thể cho ngài thêm nữa, nếu như đại nhân thả tôi ra, tôi sẽ là thuộc hạ của ngài. Mà ngài là người có thực lực, có gì mà không chiếm được đâu?”
Đến tình trạng bất lợi với mình như vậy, Anna không hốt hoảng mà ngược lại tâm trí càng sáng suốt, đầu tiên hết sức thuyết phục Artturi, tư thế cũng phô bày vẻ quyến rũ hết mực. Ám chỉ nếu Artturi hợp tác cùng cô ta, không chỉ có được Bách Hợp, căn bản không cần vì Bách Hợp mà giết cô ta, một người có sức mạnh to lớn có thể hỗ trợ anh, hơn nữa còn có thể giúp anh vui vẻ về thể xác.
Bách Hợp đang định nói thì Artturi rất nhanh nắm lấy tay cô, siết chặt lại, dù Anna nói cực kỳ hấp dẫn, thế nhưng anh vẫn dửng dưng như không.
“Mùi trên người cô làm ta cảm thấy cực kỳ khó chịu.” Khi anh nói vậy, cũng không tỏ vẻ ghét bỏ, cũng có thể vì anh không có biểu hiện gì khi nói vậy nên càng làm cho người ta bị đả kích mạnh.
Lần đầu tiên Anna muốn chạm vào anh, Artturi cũng nói lời y chang vậy, anh nói trên người cô ta có mùi làm anh khó chịu, rõ ràng cô ta không hề có mùi gì cả, nhưng những lời anh nói với phụ nữ như vậy là một điều vô cùng sỉ nhục. Trong lòng Anna oán hận cùng cực, nhưng cô ta đang bị Artturi áp chế, dù hận không thể giết chết anh ngay lập tức, để cho anh phải hối hận vì dám đối xử vô lễ với mình như vậy, nhưng cuối cùng cô ta chỉ cắn răng nói:
“… Tôi sẽ giúp ngài hưởng thụ đến cực độ, tôi sẽ giúp ngài hiểu rõ trên thế giới này có một niềm vui khác, ngài có được tôi, không chỉ là có được thân thể mà còn có sức mạnh của tôi, tùy ngài sai bảo, cũng có thể giúp ngài dạy cô ấy…”
“Mùi trên người cô làm ta cảm thấy cực kỳ khó chịu.” Anna còn chưa kịp dứt lời, Artturi lại nhắc lại lời này một lần nữa, lần này khi nhắc lại, giọng điệu có chút khó chịu, Anna nghiến răng, giả vờ không nghe thấy nói tiếp:
“Thậm chí, quyền trượng Quang Minh trong tay tôi có thể đưa cho ngài dùng, đây xem như thành ý của tôi, chỉ cần ngài đồng ý thả tôi ra…”
Lời cô ta vừa nói xong, ai cũng nghe rõ ràng, tuy đoán được thứ Anna cầm là quyền trượng Quang Minh, nhưng không ai dám tin điều này cho đến khi chính miệng cô ta thừa nhận, đám người hít thật sâu, khuôn mặt ai trong thần điện cũng lộ vẻ lo lắng.
Quyền trượng Quang Minh vốn dĩ là thánh vật thuộc về thần điện Quang Minh, đáng lẽ phải nằm trong tay giáo hoàng được truyền đời, đáng tiếc lại lọt vào tay người ngoài, mà còn lọt vào tay thánh nữ Hắc Ám thì đúng là sự sỉ nhục lớn nhất, vậy mà cô ta còn dám dùng nó để trao đổi, giao cho Artturi. Người thần điện không chịu được, sức mạnh Artturi đã rành rành ở đó, bọn họ sao dám có ý kiến gì, nên giờ cũng không ai dám chống lại hết.
Artturi nghe Anna nói chỉ cười cười, anh nhíu mày mỉa mai, biểu hiện của anh nhàn nhạt vậy mà khi lộ ra ngoài có lẫn chút tà khí ngược hẳn khí chất bình thường thanh đạm của anh, giống như là hồ nước nhỏ trong núi bị rỏ xuống một giọt mực vậy.
“Đưa cho ta sao? Vị nữ sĩ này, có lẽ cô không rõ một điều, nếu như ta muốn có nó, thì nó sẽ là của ta, cần gì đến cô đưa?” Anna đang bị anh giam giữ trong lồng, việc cô ta đưa hay không đưa, thì quyền trượng kia cũng gián tiếp thuộc về anh rồi, chỉ khác là anh muốn hay không mà thôi.
Không phải Anna có đồng ý đưa cho anh hay không, mà là anh có muốn lấy hay không.
“Nữ sĩ, có lẽ cô nên bày tỏ lòng cảm ơn sâu sắc đối với phu nhân của ta. Nếu như không phải có lời cần nói với cô, thực tế thì ta cũng không muốn đến xem cô như thế nào rồi, mùi vị trên người cô làm ta cảm thấy khó chịu.” Anh còn nói những lời ô nhục như vậy…, sắc mặt Anna tái mét, nhưng dưới mái hiên nhà người ta không thể không cúi đầu, cô ta lại nghiến răng, nắm chặt quyền trượng Quang Minh, ánh mắt nham hiểm hướng về phía Bách Hợp, một lúc sau Anna mới mở miệng:
“Cô biết không? Vốn dĩ chúng ta chảy cùng một dòng máu, đáng lẽ chúng ta phải là những người thân thiết nhất thế giới này, chúng ta vốn là chị em ruột, cũng vì cô sinh ra trước vài phút, vì bảo vệ tính mạng của cô mà cặp vợ chồng Roma kia đã từ bỏ tôi.” Cô ta cũng là người thông minh, biết không thể lay chuyển được Artturi, nên chuyển qua Bách Hợp., cô ta muốn làm cho Bách Hợp đồng tình, để thả mình ra: “Từ nhỏ tôi đã phải lớn lên như một nô lệ, rõ ràng bản thân là quý tộc, cũng vì vài phút sinh sau mà cô có thể học Piano, vẽ tranh, lại vô lo vô nghĩ, được cha mẹ yêu thương mà lớn lên. Cô có biết tôi phải trải qua quãng thời gian như thế nào không? Chỉ bởi vì sống sót mà giãy dụa! Cô biết cuộc sống nô lệ như thế nào không? Mỗi ngày cơm không đủ no, phải chịu các ông già quý tộc mắng chửi, vì để được ăn no mà phải vào đấu trường giác đấu cùng những thứ hung ác, vật lộn giết chóc với đàn sói…” Cô ta biết rõ Bách Hợp từng xem qua cô ta chiến đấu cùng sói dữ, giờ này cô ta cố ý dùng giọng điệu hung ác kể về chuyện bi thảm của Anna, ánh mắt đầy vẻ tuyệt vọng và đau khổ.
Chỉ là lần này cô ta biểu diễn tốt mấy cũng không làm Bách Hợp xót thương, dù bị nguyên chủ ảnh hưởng, trong lòng Bách Hợp theo bản năng có một chút thương cảm. Nhưng cô chỉ xem Anna diễn mà thôi, thấy nước mắt cô ta chực trào, đột nhiên nở nụ cười:
“Cần gì phải diễn như vậy, Anna, sao chúng ta không thẳng thắn mà nói chuyện?”
Nhiệm vụ lần này của Anna cũng là loại nhiệm vụ khó khăn, lại cũng gặp người làm nhiệm vụ, điều này chứng tỏ Anna cũng là người dữ dằn.
Nhiệm vụ càng về sau càng khó khăn, từ lúc dịch chuyển trong tinh không, cô ta không thể nào có được xuất hiện sớm vài năm trong nhiệm vụ nữa, trước Bách Hợp thấy cô ta chiến đấu cùng sói dữ cho rằng thân thủ cô ta rất cao, nhưng sau này nghĩ lại khi mình đi vào nhiệm vụ, theo độ khó của nhiệm vụ tăng lên, rất ít khi có thể xuất hiện tại thời gian đầu của nhiệm vụ, sau này tất nhiên sẽ hiểu. Có thể Anna đã vào nhiệm vụ sớm hơn cô, nhưng chắc chắn cũng không sớm hơn được bao nhiêu, nhiệm vụ chủ yếu là cô ta nên sẽ có được ưu thế nhất định, cô ta vào được nhiệm vụ khó khăn như vậy chứng tỏ trước đấy cũng đã hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ khác và tích lũy được giá trị thuộc tính, nhất định giá trị võ lực của cô ta rất cao, hơn nữa cũng có được một số kỹ năng, cho nên trong thời gian ngắn mới có được năng lực giết sói dữ như thế.
Nếu thời gian cô ta vào nhiệm vụ cũng không nhiều, như vậy những khổ sở Anna phải chịu, cô ta cũng chưa từng trải qua, nhiều nhất thì chỉ ở trong trại nô lệ một thời gian ngắn mà thôi. Những biểu hiện này diễn rất giỏi, chắc là theo trí nhớ của nguyên chủ mà có được, bây giờ muốn thoát thân, cô ta bắt đầu diễn, đáng tiếc Bách Hợp cũng không chịu nổi bộ dạng này của cô ta, Anna nghe Bách Hợp nói xong, sắc mặt thoáng chốc thay đổi:
“Có ý gì?” Cô ta dừng lời xong…, biểu hiện càng dần càng lạnh nhạt, nheo mắt lại, trong ánh mắt có chút nghi ngờ, đang nghĩ tới vấn đề gì đó, thoáng chốc giật mình hoảng sợ, lắc lắc đầu:
“Không, không có khả năng…”
Thấy Anna như vậy, trong lòng Bách Hợp chợt có cảm giác sảng khoái khó hiểu, từ khi vào nhiệm vụ đến bây giờ, lúc nào cô cũng bị mơ mơ màng màng, thế nên bao giờ cũng yếu thế, bị Anna chiếm được trước, bất kể là theo tình huống trong kịch bản mà biết hay ra tay trước, Anna đều có ưu thế hơn, thậm chí nếu như không phải được Artturi giúp đỡ, không chừng cô còn bị người ta đồng hóa, tinh thần của cô trở thành dinh dưỡng cho thứ gọi là nữ thần Quang Minh của thế giới này hấp thu.
Đối với việc ngay từ đầu mình không đoán đúng được kịch bản chính thức mà Bách Hợp ảo não, nhưng khi thấy bộ dạng Anna còn ngạc nhiên hơn mình thì cô cười.
Thấy có người biết sự thật còn chậm hơn mình, Bách Hợp sung sướng không nói nên lời, oán hận trong lòng theo nụ cười này được giải tỏa.
“Không có khả năng này? Tất cả đều có thể cả! Cô vốn cũng không phải là Anna thật sự, cô cũng chưa từng chịu khổ sở như thế. Cô vào đây tối đa cũng chừng một tháng mà thôi, tố khổ cái gì chứ? Tiểu thư Anna, sao cô không bớt diễn đi?” Bách Hợp cười đến híp cả mắt, trong lòng cô oán giận đã lâu nay được giải tỏa, quả thực thoải mái không nói nên lời: “Cô giả vờ giả vịt lừa được người khác nhưng sao lừa được tôi. Huống chi, nếu cô có là Anna thực sự thì cũng là em gái người khác có quan hệ gì với tôi cơ chứ? Tôi cũng chẳng phải là cô gái tín ngưỡng nữ thần Quang Minh.”
Lời cô nói ra bên ngoài, hoàng thất và hoàng đế cùng người trong thần điện Quang Minh nghe thấy đều không hiểu gì cả, cái gì mà Anna không phải Anna, mà Bách Hợp rõ ràng là người thần điện Quang Minh, nhưng cô lại nói mình không hề tín ngưỡng nữ thần Quang Minh. Bọn người Andrew nghi hoặc, ánh mắt Artturi híp lại, nhưng Anna bị đả kích mạnh mẽ, nhìn Bách Hợp chằm chằm, trợn mắt há mồm.
“Cô nghĩ ở đây chỉ mình cô có thể tới sao?” Cho dù là người làm nhiệm vụ cũng có khi không rõ thời điểm, dù người làm nhiệm vụ có nhiều thuận lợi, có được nội dụng kịch bản rõ ràng, nhưng nếu như trong nhiệm vụ xuất hiện một người khác thì cô cũng không nhất định đoán được để đề phòng.
Nếu không phải Bách Hợp có một lần cùng người làm nhiệm vụ khác xuất hiện, hơn nữa từ Artturi cô biết được thân phận của Anna, cô cũng không nhất định phải đi theo hướng này. Hiển nhiên Anna trước giờ chưa từng gặp chuyện này nên cô ta sợ ngây người, nhìn chằm chằm Bách Hợp, toàn thân run rẩy không nói nên lời.
Trên mặt cô ta hiện tại không còn vẻ tự tin đẹp đẽ quyến rũ nữa, so với việc vừa bị Artturi bắt giữ, tính mạng có thể khó giữ được, cô ta cũng chưa từng lộ vẻ tuyệt vọng đến mức này. Giống như một bông hoa đã mất đi màu sắc xinh đẹp, lập tức tái nhợt, giống như sinh mệnh của cô ta đã mất đi sức sống, ánh mắt đầy vẻ thấp thỏm lo âu:
“Không có khả năng? Cùng một nhiệm vụ sao có thể có người cùng vào? Chẳng lẽ, chẳng lẽ người mà tôi phải đối phó, dĩ nhiên là…” Cô ta cho rằng mình chỉ phải vào nhiệm vụ đối phó với một người thuộc về nội dung kịch bản mà thôi, cô ta cũng không để Roman thực sự vào lòng, sau khi tiếp thu nội dung, vì đại tiểu thư Roman này chỉ là một người không hề thú vị gì cả, một kẻ cứng nhắc, một thánh nữ dự bị đã bị thần điện Quang Minh tẩy não, một lòng một dạ muốn kính dâng cho thần điện hết thảy, bị đôi vợ chồng Roma hám lợi kia mặc sức bố trí mà thôi.
Ngoài một kỵ sĩ ở bên cạnh vô cùng trung thành mà nói, người phụ nữ đơn giản như vậy muốn cũng chẳng có gì để khen. Khi vào nhiệm vụ này tiếp thu xong nội dung, cũng phỏng đoán giống Bách Hợp, nguyên chủ bị chết thảm thiết, cô ta bị làm nô lệ, nhưng lại có sắc đẹp, cuối cùng bị rất nhiều quý tộc chiếm đoạt, bị người ta đùa bỡn, con cái cô ta sinh ra đời đời kiếp kiếp phải làm nô lệ, nếu là con gái sẽ có kết cục không khác gì cô ta, vốn dĩ cô ta nhẫn nhục chịu đựng, nhưng đột nhiên có một ngày, người của thần điện Hắc Ám tìm được cô ta, nói cô ta có được sức mạnh Hắc Ám, cũng nói cho cô ta biết vốn dĩ cô ta không phải là nô lệ mà là quý tộc, cả người cô ta đờ ra.
Anna gia nhập thần điện Hắc Ám xong, cuối cùng bị lộ, sau khi bị phán quyết dùng hỏa hình, cô ta thấy vị đại tiểu thư Roman đứng cùng đám người thần điện Quang Minh, đang dựa vào Brian, dựa vào đâu mà hai chị em, lại có kết cục khác biệt như vậy? Cô ta không cam lòng, cô ta tức giận, cô ta ghen tỵ!
Hiện tại sau khi Anna vào nhiệm vụ, trong lòng cô ta có hai điều, một là gia nhập thần điện Hắc Ám, có được sức mạnh Hắc Ám, chứng minh bản thân không thua kém gì so với đại tiểu thư Roman, tuy Roman gia nhập thánh điện, thế nhưng chỉ là một thánh nữ dự bị mà thôi, còn chưa phải thánh nữ thật sự, cũng không có tư cách trở thánh thánh nữ thật sự, nếu Anna có thể trở thành thánh nữ của thần điện Hắc Ám, như vậy cô ta đã đứng trên Roman rồi, thứ hai nữa là vì Anna chết trên tay thần điện Quang Minh, nên cô ta hận thần điện Quang Minh, muốn trở thành thánh nữ, có được sức mạnh vô tận của nữ thần Hắc Ám, phá hủy thần điện Quang Minh, báo thù cho nguyên chủ.
Vì nội dung kịch bản Anna đã từng gia nhập thần điện Hắc Ám nên cô ta biết rõ một số bí mật, kể cả nơi đặt quyền trượng Quang Minh, cách làm thế nào để có được sức mạnh của nữ thần Hắc Ám, chỉ là trong nội dung thực lực của cô ta quá kém, nên không có cách nào bắt được người để hiến tế nên cuối cùng không thể thành công.
Mà tâm nguyện thứ hai ngoài giết chết đại tiểu thư Roman ra, còn muốn trước mặt vợ chồng Roma, làm cho họ sám hối về tội của mình, để bọn họ đau khổ, để bọn họ nhìn thấy hi vọng trước mắt bị phá hủy như thế nào, giống như quyến rũ Artturi chẳng hạn.
Trong nội dung vị đại công tước Artturi này từng xuất hiện, cũng cùng đại tiểu thư Roman hẹn một lần, chỉ có duy nhất một cuộc hẹn như vậy thôi mà hai người kia không cần làm gì cả, cũng như dát vàng cho đại tiểu thư Roman, làm địa vị trong thần điện tăng lên rất nhiều, thậm chí cặp vợ chồng ấy còn coi đây là vinh quang, tâm nguyện của Anna chính là để cho Artturi điên cuồng yêu mình, để chứng minh cho tất cả mọi người thấy, cô ta so với người chị em sinh đôi của mình chỉ là có được một cuộc hẹn với Artturi, còn mình thì cùng Artturi cái gì cũng đều đã làm rồi, hơn nữa Artturi còn điên cuồng yêu mình cơ.
Cho nên khi vào trong nhiệm vụ, điều đầu tiên Anna làm là ép đại tiểu thư Roman đến bước đường cùng, quyến rũ Brian, vốn dĩ Anna cũng không phải một nô lệ hèn hạ nên cô có lòng tin có thể làm Brian điên đảo vì mình, hơn nữa khi hiến tế cần có một người, cho nên cô ta chọn Brian, không chỉ cướp đi người yêu của đại tiểu thư Roman, làm cô ấy đau khổ, mà còn giết chết Brian, làm cô ấy càng khổ sở hơn. Vốn dĩ Anna hi vọng có thể dùng máu của Bách Hợp ở trong thần điện Hắc Ám để giải phong ấn của quyền trượng Quang Minh, nhưng đáng tiếc vì Artturi nhúng tay nên tất cả đều lỡ mất.
Anna cho rằng bằng vào bản lĩnh của mình, muốn làm Artturi mê đắm, để anh phải thần hồn điên đảo cũng không phải việc gì khó, đáng tiếc vị Artturi này cao cao tại thượng căn bản không vừa ý cô ta, thậm chí vì thân phận nữ nô của cô ta mà vô cùng chán ghét.
Anna đã từng tin, chỉ cần anh chạm vào mình, chạm vào cơ thể mình, với một chút thủ đoạn, nhất định sẽ yêu mê muội, không phải Brian vì vậy mà yêu cô ta à? Thế nhưng không đúng chút nào, Artturi không muốn chạm vào mình, dù bị hạ độc cũng ngạo mạn suýt nữa đánh chết mình mà còn giúp cho Bách Hợp có được.
Nếu không phải cô ta cố gắng mạnh mẽ sống sót, để Brian đưa cô ta trốn đi, cũng may Brian ngu xuẩn không nỡ lòng nào giết chết hai vị thánh nữ dự bị của thần điện Quang Minh kia mà cô ta có cơ hội nhận được quyền trượng Quang Minh, cuối cùng lại hiến tế hắn để có được sức mạnh của nữ thần Hắc Ám, ngày đó khi ở trước cửa thần điện Hắc Ám, chỉ sợ cô ta đã chết rồi.
“Vì sao? Vì cái gì…” Anna dường như muốn phát điên, ngày ấy hiến tế không biết đã xảy ra vấn đề ở chỗ nào, rõ ràng cô ta mượn được sức mạnh nữ thần Hắc Ám, thậm chí có được quyền trượng Quang Minh là thứ khắc chế được nữ thần Hắc Ám, thế nhưng cô ta lấy được ngoài sức mạnh của nữ thần Hắc Ám, còn có nữ thần Hắc Ám, nếu không có quyền trượng này trong tay cùng tinh thần lực cực kỳ mạnh mẽ, chỉ sợ đã bị nữ thần Hắc Ám của thế giới này chiếm đoạt rồi.
Cuối cùng cô ta còn bị nữ thần Hắc Ám ảnh hưởng, lúc trước khi Bách Hợp tiến hành nghi thức, cố ý không làm gián đoạn vì muốn giết chết Bách Hợp cùng nữ thần Quang Minh đang bị nhốt trong cơ thể ấy cùng một lúc.
Nhiệm vụ lần này cho cô ta nhiều tình huống bất lợi, dù cô ta buồn rầu việc sau khi hoàn thành nhiệm vụ, có khả năng sẽ phải đợi nữ thần Hắc Ám này tan dần dần, làm thế nào để ra đi, bây giờ Anna lại phát hiện, nhiệm vụ này còn khốn khó hơn cô ta tưởng tượng rất nhiều!
“Cô biết rõ, tôi muốn sống sót khó khăn cỡ nào sao? Tôi đã từng trở thành kỹ nữ, tôi phải chịu đựng vạn lần như vậy! Tôi không thể chết ở đây được, không có khả năng chết ở đây!” Cô ta trừng mắt thật lớn nhìn chằm chằm Bách Hợp: “Hiện tại nếu đã biết rõ thân phận của chúng ta, vậy cô cũng nên biết, đi được đến bây giờ, chúng ta vất vả thế nào, coi như chúng ta cũng là bạn đồng hành mà tiến lên, nếu không tất cả bây giờ đều không xong! Tôi cũng sẽ không làm phiền cô, cô không cần làm phiền tôi, như thế nào? Sao chúng ta không thể làm chung.”
Bề ngoài giống như cô ta đề nghị rất tỉnh táo, nghe xong Bách Hợp nhịn không được cười.