Chương 152: Rau sam và hoa chuối tây
Chu Nhu đi vào tranh đấu, Duệ vương phi trách cứ, Ngô ma ma bị phạt lại cãi nhau với Viên Thiên Dã làm cho Lâm Tiểu Trúc từ lúc xuyên qua tới giờ thấy khẩn trương chưa từng có. Nàng cảm thấy, nàng không thể cứ ngồi chờ tự do từ trên trời rơi xuống, nàng phải chủ động kiếm tiền để đổi lấy tự do.Tình hình trước mắt, không thể ra phủ nhưng nếu muốn kiếm tiền cũng không tách khỏi hai chữ nhân hòa. Trong phủ này, người bên cạnh Viên Thiên Dã đều vì nàng mà bị trách phạt, ai náy đều xa cách nàng. Nếu nàng vì chuyện này mà cũng tự cô lập bản thân thì chuyện gì cũng không làm gì, sau này cũng rất khó trải qua. Hiện giờ nhàm chán như vậy, thôi thì tìm chút chuyện để làm đi
Nàng ngẩng đầu lên, nhìn trời, hít sâu một hơi rồi đi đến phòng bếp nhỏ.
Chưa đến cửa, đã nghe bên trong có tiếng tiểu hài nhi khóc oa oa, còn có thanh âm mắng chửi của Lý bà tử” cơm cũng không ăn lại đào bùn đất ở góc tường mà ăn, nhìn ngươi xem, gầy trơ xương, ngươi muốn làm mình đói chết sao?”
Mã bà tử ở bên cạnh khuyên nhủ” ai nha, Lý thẩm tử, ngươi cũng đừng nóng. Chẳng phải do nương hắn nghĩ hắn bị bệnh, muốn nhờ công tử xem giùm, cho nên mới mang hắn mà. Đợi khi công tử rảnh, xin hắn cho mấy đơn thuốc thì tốt rồi”
Lý bà tử thở dài” thời gian này công tử bận đến không có thời gian ngủ, cơm cũng không ăn, ta sao dám mở miệng. Quên đi, vài ngày nữa mới tính đi”
Lâm Tiểu Trúc nghe xong, nghĩ nghĩ, rồi đi qua.
Ánh sáng trong phòng đột nhiên bị bóng người che khuất, Lý bà tử và Mã bà tử cùng ngẩng đầu nhìn lên, thấy Lâm Tiểu Trúc đang đứng ngay cửa, vội lên tiếng chào hỏi” Tiểu Trúc cô nương, đã trở lại sao?”
Các nàng giúp việc bếp núc, địa vị thấp hơn đầu bếp, hơn nũa mông vẫn còn đau nên dù trong lòng Lâm Tiểu Trúc có hận ý, trên mặt cũng không dám lộ ra bất mãn
“Lý thẩm tử, đây là tôn tử của ngươi sao?’ Lâm Tiểu Trúc thấy một tiểu hài nhi chừng bảy tuổi, ốm tong teo, da dẻ vàng vọt đang trốn trong góc bếp khóc nức nở liền hỏi
Phòng bếp trọng địa, người không phận sự không thể vào, Lâm Tiểu Trúc nếu thuận lý thành chương, mình không thể tránh khỏi bị phạt nên Lý bà tử sắc mặt thay đổi, liên tục đáp” ah, ta sẽ bảo hắn đi liền”
“Không cần, để hắn ở đây chơi đi” Lâm Tiểu Trúc muốn mua chuộc lòng người, đương nhiên phải bỏ chút công phu, mặt tươi cười chân thành, đi tới chỗ đứa nhỏ” ngươi tên gì, nói cho tỷ tỷ biết đi. Nếu nói, lát nữa tỷ tỷ có thức ăn ngon cho ngươi ăn nha”
Đứa nhỏ kia vẫn còn khóc nức nở, không để ý tới Lâm Tiểu Trúc. Lý bà tử thấy nàng tươi cười chân thành, không có ác ý, âm thầm thở dài một hơi, đi tới đẩy đứa nhỏ kia” Tiểu Trúc cô nương hỏi ngươi nha, mau nói đi” rồi ngẩng đầu nói với Lâm Tiểu Trúc” hắn đại danh là Lý Thuận, sinh năm con hổ lại đứng thứ hai, vì thế nhũ danh gọi là Nhị Hổ”
Lâm Tiểu Trúc sờ đầu Nhị Hổ, sau đó ngồi xuống hỏi Lý bà tử” vừa rồi ở ngoài cửa, ta nghe ngươi nói Nhị Hổ không thích ăn cơm mà lại thích đào bùn đất ở góc tường ăn?”
Lý bà tử thở dài nói” đứa nhỉ này cũng không biết xảy ra chuyện gì, nửa năm qua mỗi bữa chỉ ăn mấy miếng cơm nhưng lại hay bốc bùn đất bỏ vào miệng. Hết đánh lại mắng nhưng hắn cũng không nghe, cũng đã khám đại phu nhưng uống mấy thang thuốc rồi mà không có hiệu quả. Ta đang tính…” ngừng lại nhìn sắc mặt Lâm Tiểu Trúc, cẩn thận nói” buổi tối khi đưa thức ăn lên, cô nương có thể nói với công tử, nhờ hắn khi rảnh có thể coi giùm một chút không?”
Lâm Tiểu Trúc mới vừa cãi nhau với Viên Thiên Dã, cũng không muốn vì người khác mà cầu xin hắn, nghĩ nghĩ mới nói” như vậy đi, ta có nghe người ta nói có một cách, không phải thuốc mà là dùng thức ăn. Cho dù trị không hết bệnh thì ăn vào cũng không có trở ngại gì, nếu ăn ba ngày mà không có tác dụng, ta sẽ giúp ngươi đi hỏi ý công tử, để hắn nhìn thử xem”
Lý bà tử cảm thấy Lâm Tiểu Trúc chỉ là một tiểu cô nương, không có kiến thức, e là chữ cũng không biết, sao có cách gì chứ, chắc là không muốn cầu xin công tử nên kiếm cớ thoái thác thôi, trong lòng rất bất mãn, ngoài miệng thản nhiên nói” vậy thì thử xem”
Chỉ cần có cơ hội thử cũng tốt rồi. Lâm Tiểu Trúc cũng không so đo thái độ của nàng, đứng lên nhìn ra ngoài cửa sổ nói” đất ở đây có thể trồng rau, không biết sau vườn có rau sam hay không?”
Biện pháp này, lão gia tử đã viết lại cho nàng, dựa theo cách hắn nói, đứa nhỏ biếng ăn, lại thích ăn đất, chắc chắn đã bị bệnh giun móc. Phương pháp chữa trị có rất nhiều, một trong đó là dùng rau sam. Rau sam không chỉ sát trùng còn có thể ích khí, giải nhiệt, khoan trung hạ khí, hoạt tràng, tiêu tích, trừ sưng đỏ…có thể dùng làm thuốc, còn có thể dùng để nấu ăn.
Lâm Tiểu Trúc biết rau sam. Người hiện đại chú trọng thực phẩm thiên nhiên,ăn rất nhiều loại ra dại trước kia bị vứt bỏ, rau sam là một trong số đó. Loại rau dại này thường sinh trưởng trong vườn rau, đồng ruộng, ven đường…vì thế được xem như cỏ dại thông thường, cho nên muốn tìm thì ra vườn rau là tốt nhất
“Rau sam?” Lý bà tử hoài nghi nhìn Lâm Tiểu Trúc” ngươi nói tôn tử của ta không cần uống thuốc, chỉ càn ăn rau sam là khỏi sao?’
Muốn cho người ta tin, không nói dối một chút là không được” ngươi cũng biết, chúng ta là sơn dạn, bình thường bị bệnh cũng hiếm có cơ hội xem đại phu, chỉ có thể dùng các phương pháp cổ truyền. Trước kia hàng xóm của ta cũng có đứa nhỏ giống tôn tử ngươi, không thích ăn cơm, chỉ thích ngậm bùn đất, sau nhờ một lão nhân đức cao vọng trọng trong thôn dạy cho cách như vậy, thử một lần lại có tác dụng”
“Thật sự?” Lý bà tử nghe vậy, nửa tin nửa ngờ, bà biết rau sam, chỉ biết ăn được mà thôi nhưng nếu Lâm Tiểu Trúc đã nói vậy thì thử một lần xem sao, liền đứng lên nói” sau viện chắc có, để ta đi xem thử”
“Ta cũng đi theo ngươi” Lâm Tiểu Trúc làm đầu bếp, rất có hứng thú với các loại nguyên liệu nấu ăn, hơn nữa cũng chưa tới giờ làm cơm chiều nên đi càng có ích
Phòng bếp nhỏ cách chính viện của Viên Thiên Dã không xa, mà như vậy thì vườn rau không thể ở gần đây. Cho nên Mã bà tử ở lại phòng bếp, Lý bà tử cõng theo tôn tử cùng Lâm Tiểu Trúc đi ra cửa. Xuyên qua ngõ nhỏ hồi lâu, rồi lại đi qua một cổng vòm mới tới vườn rau. Lý bà tử chỉ một mảng xanh biếc phía trước nói” đó là vườn rau”
“Lý thẩm tử, sao hôm nay lại tới nơi dơ bẩn này?’ xa xa có một hán tử mang mũ rơm lên tiếng chào hỏi” ah, còn có Tiểu Trúc cô nương cũng đến sao?”
Lâm Tiểu Trúc nhận ra hán tử kia là Nhị Cẩm Tử đã từng trêu chọc nàng khi nàng mới tới phòng bếp lớn, lập tức cười đáp” chúng ta đến xem trong vườn có rau sam hay không?” sau đó lại nói” Nhị Cẩu thúc, ngươi có gặp qua một loại nguyên liệu gọi là hạt tiêu chưa?”
“Hạt tiêu?” Nhị Cẩu Tử lắc đầu,” Không nghe nói qua.”
Lâm Tiểu Trúc có chút thất vọng. Món cay Tứ Xuyên làmột trong những món ăn nổi bậc nhất của ẩm thực Trung Quốc cũng là món nàng thích nhất. Kiếp trước nàng rất hay cho hạt tiêu vào món ăn, xuyên qua cổ đại không có hạt tiêu, nàng cảm thấy thiếu thiếu gì đó, khẩu vị cũng không thấy ngon. Trước kia ở Thanh Khê trấn, nàng tùng hỏi thăm nhưng không ai biết hạt tiêu là gì, nàng liền hi vọng đến kinh thành có thể tìm thấy, nào ngờ…
“Tiểu Trúc cô nương, nơi này có rau sam.” Tuy Lý bà tử có chút nghi ngờ phương pháp của Lâm Tiểu Trúc nhưng có hi vọng vẫn hơn, vì vậy vừa nhìn thấy rau sam đã vui sướng kêu lên rồi đặt tôn tử của mình xuống, bản thân cũng ngồi xuống, nhổ rau
Lâm Tiểu Trúc nhìn dưa chuột xanh biếc, đậu cô ve thật dài, bông bí vàng ươm…cảm giác rất vui sướng
“Oa, còn có chuối tây nữa nha” Lâm Tiểu Trúc nhìn thấy bên cạnh vườn rau có mấy bụi chuối tây tươi tốt, trên còn có mấy buồng chi chít quả thì kinh hỉ kêu lên
“Ha ha, Tiểu Trúc cô nương thích ăn chuối tây sao? ở trên cây chưa chín, không ăn được đâu. Mấy ngày trước ta có dú một ít chuối tây, ngươi cầm lấy ăn đi” Nhị Cẩu Tử vừa cười vừa lấy một nải chuối từ trong một cái chum ra đưa cho Lâm Tiểu Trúc
“Cảm ơn Nhị Cẩu thúc.” Lâm Tiểu Trúc cười tít mắt. Chuối tây này ngọt lại mang chút chua, mùi vị đặc thù, là thứ nàng thích nhất, nhanh chóng lột vỏ một cái, ăn ngon lành.
“Nhị Cẩu thúc, ta muốn một đóa hoa chuối, ngươi có thể hái cho ta một đóa không?”
“Không thành vấn đề.”
Viên Thiên Dã vì Lâm Tiểu Trúc mà trừng phạt nhiều người,vì thế ai nấy đều có chút sợ nàng nhưng lần này tiếp xúc, Nhị Cẩu Tử phát hiện nàng là một cô nương rất đáng yêu, trong lòng cao hứng lắm. Hắn là người làm việc nặng, lại có võ công nên không cần dùng thang mà chỉ nhảy một cái đã hái được một đóa hoa chuối to nhất đưa cho Lâm Tiểu Trúc
“Tiểu Trúc cô nương, nếu ngươi muốn, hoa viên có rất nhiều, công tử cũng không để ý, ngươi thích thì cứ hai. Hoa chuối tây khó coi như vậy, ngươi muốn nó làm gì?’ Lý bà tử ngạc nhiên nhìn hoa chuối tây trong tay nàng hỏi.
“A, ta lấy nó không phải để ngắm mà dùng để nấu cơm” Lâm Tiểu Trúc cười nói
“Nấu cơm? Thứ này có thể nấu cơm?” Không riêng Lý bà tử mà cả Nhị Cẩu Tử cũng thấy khó tin
Tuy Lâm Tiểu Trúc cô nương có thể chữa được bệnh cho tôn tử mình nhưng đối với chuyên môn của mình, Lý bà tử cũng không phải tay mơ, nhếch miệng nói” dù ta không phải là đầu bếp nhưng cũng hơn nửa đời người giúp việc trong phòng bếp, đến giờ còn chưa nghe nói hoa chuối tây có thể làm thức ăn ah”
Lâm Tiểu Trúc cũng không tranh cãi” chút nữa ta làm xong, ngươi nếm thử sẽ biết, hương vị không tệ đâu”. Kiếp trước, khi nàng đến Vâ Nam đã từng ăn món hoa chuối tây ngũ vị hương, đến nay vẫn không quên, bây giờ nhìn thấy cây chuối tây liền nảy sinh ý làm thử
Chu Nhu đi vào tranh đấu, Duệ vương phi trách cứ, Ngô ma ma bị phạt lại cãi nhau với Viên Thiên Dã làm cho Lâm Tiểu Trúc từ lúc xuyên qua tới giờ thấy khẩn trương chưa từng có. Nàng cảm thấy, nàng không thể cứ ngồi chờ tự do từ trên trời rơi xuống, nàng phải chủ động kiếm tiền để đổi lấy tự do.Tình hình trước mắt, không thể ra phủ nhưng nếu muốn kiếm tiền cũng không tách khỏi hai chữ nhân hòa. Trong phủ này, người bên cạnh Viên Thiên Dã đều vì nàng mà bị trách phạt, ai náy đều xa cách nàng. Nếu nàng vì chuyện này mà cũng tự cô lập bản thân thì chuyện gì cũng không làm gì, sau này cũng rất khó trải qua. Hiện giờ nhàm chán như vậy, thôi thì tìm chút chuyện để làm đi
Nàng ngẩng đầu lên, nhìn trời, hít sâu một hơi rồi đi đến phòng bếp nhỏ.
Chưa đến cửa, đã nghe bên trong có tiếng tiểu hài nhi khóc oa oa, còn có thanh âm mắng chửi của Lý bà tử” cơm cũng không ăn lại đào bùn đất ở góc tường mà ăn, nhìn ngươi xem, gầy trơ xương, ngươi muốn làm mình đói chết sao?”
Mã bà tử ở bên cạnh khuyên nhủ” ai nha, Lý thẩm tử, ngươi cũng đừng nóng. Chẳng phải do nương hắn nghĩ hắn bị bệnh, muốn nhờ công tử xem giùm, cho nên mới mang hắn mà. Đợi khi công tử rảnh, xin hắn cho mấy đơn thuốc thì tốt rồi”
Lý bà tử thở dài” thời gian này công tử bận đến không có thời gian ngủ, cơm cũng không ăn, ta sao dám mở miệng. Quên đi, vài ngày nữa mới tính đi”
Lâm Tiểu Trúc nghe xong, nghĩ nghĩ, rồi đi qua.
Ánh sáng trong phòng đột nhiên bị bóng người che khuất, Lý bà tử và Mã bà tử cùng ngẩng đầu nhìn lên, thấy Lâm Tiểu Trúc đang đứng ngay cửa, vội lên tiếng chào hỏi” Tiểu Trúc cô nương, đã trở lại sao?”
Các nàng giúp việc bếp núc, địa vị thấp hơn đầu bếp, hơn nũa mông vẫn còn đau nên dù trong lòng Lâm Tiểu Trúc có hận ý, trên mặt cũng không dám lộ ra bất mãn
“Lý thẩm tử, đây là tôn tử của ngươi sao?’ Lâm Tiểu Trúc thấy một tiểu hài nhi chừng bảy tuổi, ốm tong teo, da dẻ vàng vọt đang trốn trong góc bếp khóc nức nở liền hỏi
Phòng bếp trọng địa, người không phận sự không thể vào, Lâm Tiểu Trúc nếu thuận lý thành chương, mình không thể tránh khỏi bị phạt nên Lý bà tử sắc mặt thay đổi, liên tục đáp” ah, ta sẽ bảo hắn đi liền”
“Không cần, để hắn ở đây chơi đi” Lâm Tiểu Trúc muốn mua chuộc lòng người, đương nhiên phải bỏ chút công phu, mặt tươi cười chân thành, đi tới chỗ đứa nhỏ” ngươi tên gì, nói cho tỷ tỷ biết đi. Nếu nói, lát nữa tỷ tỷ có thức ăn ngon cho ngươi ăn nha”
Đứa nhỏ kia vẫn còn khóc nức nở, không để ý tới Lâm Tiểu Trúc. Lý bà tử thấy nàng tươi cười chân thành, không có ác ý, âm thầm thở dài một hơi, đi tới đẩy đứa nhỏ kia” Tiểu Trúc cô nương hỏi ngươi nha, mau nói đi” rồi ngẩng đầu nói với Lâm Tiểu Trúc” hắn đại danh là Lý Thuận, sinh năm con hổ lại đứng thứ hai, vì thế nhũ danh gọi là Nhị Hổ”
Lâm Tiểu Trúc sờ đầu Nhị Hổ, sau đó ngồi xuống hỏi Lý bà tử” vừa rồi ở ngoài cửa, ta nghe ngươi nói Nhị Hổ không thích ăn cơm mà lại thích đào bùn đất ở góc tường ăn?”
Lý bà tử thở dài nói” đứa nhỉ này cũng không biết xảy ra chuyện gì, nửa năm qua mỗi bữa chỉ ăn mấy miếng cơm nhưng lại hay bốc bùn đất bỏ vào miệng. Hết đánh lại mắng nhưng hắn cũng không nghe, cũng đã khám đại phu nhưng uống mấy thang thuốc rồi mà không có hiệu quả. Ta đang tính…” ngừng lại nhìn sắc mặt Lâm Tiểu Trúc, cẩn thận nói” buổi tối khi đưa thức ăn lên, cô nương có thể nói với công tử, nhờ hắn khi rảnh có thể coi giùm một chút không?”
Lâm Tiểu Trúc mới vừa cãi nhau với Viên Thiên Dã, cũng không muốn vì người khác mà cầu xin hắn, nghĩ nghĩ mới nói” như vậy đi, ta có nghe người ta nói có một cách, không phải thuốc mà là dùng thức ăn. Cho dù trị không hết bệnh thì ăn vào cũng không có trở ngại gì, nếu ăn ba ngày mà không có tác dụng, ta sẽ giúp ngươi đi hỏi ý công tử, để hắn nhìn thử xem”
Lý bà tử cảm thấy Lâm Tiểu Trúc chỉ là một tiểu cô nương, không có kiến thức, e là chữ cũng không biết, sao có cách gì chứ, chắc là không muốn cầu xin công tử nên kiếm cớ thoái thác thôi, trong lòng rất bất mãn, ngoài miệng thản nhiên nói” vậy thì thử xem”
Chỉ cần có cơ hội thử cũng tốt rồi. Lâm Tiểu Trúc cũng không so đo thái độ của nàng, đứng lên nhìn ra ngoài cửa sổ nói” đất ở đây có thể trồng rau, không biết sau vườn có rau sam hay không?”
Biện pháp này, lão gia tử đã viết lại cho nàng, dựa theo cách hắn nói, đứa nhỏ biếng ăn, lại thích ăn đất, chắc chắn đã bị bệnh giun móc. Phương pháp chữa trị có rất nhiều, một trong đó là dùng rau sam. Rau sam không chỉ sát trùng còn có thể ích khí, giải nhiệt, khoan trung hạ khí, hoạt tràng, tiêu tích, trừ sưng đỏ…có thể dùng làm thuốc, còn có thể dùng để nấu ăn.
Lâm Tiểu Trúc biết rau sam. Người hiện đại chú trọng thực phẩm thiên nhiên,ăn rất nhiều loại ra dại trước kia bị vứt bỏ, rau sam là một trong số đó. Loại rau dại này thường sinh trưởng trong vườn rau, đồng ruộng, ven đường…vì thế được xem như cỏ dại thông thường, cho nên muốn tìm thì ra vườn rau là tốt nhất
“Rau sam?” Lý bà tử hoài nghi nhìn Lâm Tiểu Trúc” ngươi nói tôn tử của ta không cần uống thuốc, chỉ càn ăn rau sam là khỏi sao?’
Muốn cho người ta tin, không nói dối một chút là không được” ngươi cũng biết, chúng ta là sơn dạn, bình thường bị bệnh cũng hiếm có cơ hội xem đại phu, chỉ có thể dùng các phương pháp cổ truyền. Trước kia hàng xóm của ta cũng có đứa nhỏ giống tôn tử ngươi, không thích ăn cơm, chỉ thích ngậm bùn đất, sau nhờ một lão nhân đức cao vọng trọng trong thôn dạy cho cách như vậy, thử một lần lại có tác dụng”
“Thật sự?” Lý bà tử nghe vậy, nửa tin nửa ngờ, bà biết rau sam, chỉ biết ăn được mà thôi nhưng nếu Lâm Tiểu Trúc đã nói vậy thì thử một lần xem sao, liền đứng lên nói” sau viện chắc có, để ta đi xem thử”
“Ta cũng đi theo ngươi” Lâm Tiểu Trúc làm đầu bếp, rất có hứng thú với các loại nguyên liệu nấu ăn, hơn nữa cũng chưa tới giờ làm cơm chiều nên đi càng có ích
Phòng bếp nhỏ cách chính viện của Viên Thiên Dã không xa, mà như vậy thì vườn rau không thể ở gần đây. Cho nên Mã bà tử ở lại phòng bếp, Lý bà tử cõng theo tôn tử cùng Lâm Tiểu Trúc đi ra cửa. Xuyên qua ngõ nhỏ hồi lâu, rồi lại đi qua một cổng vòm mới tới vườn rau. Lý bà tử chỉ một mảng xanh biếc phía trước nói” đó là vườn rau”
“Lý thẩm tử, sao hôm nay lại tới nơi dơ bẩn này?’ xa xa có một hán tử mang mũ rơm lên tiếng chào hỏi” ah, còn có Tiểu Trúc cô nương cũng đến sao?”
Lâm Tiểu Trúc nhận ra hán tử kia là Nhị Cẩm Tử đã từng trêu chọc nàng khi nàng mới tới phòng bếp lớn, lập tức cười đáp” chúng ta đến xem trong vườn có rau sam hay không?” sau đó lại nói” Nhị Cẩu thúc, ngươi có gặp qua một loại nguyên liệu gọi là hạt tiêu chưa?”
“Hạt tiêu?” Nhị Cẩu Tử lắc đầu,” Không nghe nói qua.”
Lâm Tiểu Trúc có chút thất vọng. Món cay Tứ Xuyên làmột trong những món ăn nổi bậc nhất của ẩm thực Trung Quốc cũng là món nàng thích nhất. Kiếp trước nàng rất hay cho hạt tiêu vào món ăn, xuyên qua cổ đại không có hạt tiêu, nàng cảm thấy thiếu thiếu gì đó, khẩu vị cũng không thấy ngon. Trước kia ở Thanh Khê trấn, nàng tùng hỏi thăm nhưng không ai biết hạt tiêu là gì, nàng liền hi vọng đến kinh thành có thể tìm thấy, nào ngờ…
“Tiểu Trúc cô nương, nơi này có rau sam.” Tuy Lý bà tử có chút nghi ngờ phương pháp của Lâm Tiểu Trúc nhưng có hi vọng vẫn hơn, vì vậy vừa nhìn thấy rau sam đã vui sướng kêu lên rồi đặt tôn tử của mình xuống, bản thân cũng ngồi xuống, nhổ rau
Lâm Tiểu Trúc nhìn dưa chuột xanh biếc, đậu cô ve thật dài, bông bí vàng ươm…cảm giác rất vui sướng
“Oa, còn có chuối tây nữa nha” Lâm Tiểu Trúc nhìn thấy bên cạnh vườn rau có mấy bụi chuối tây tươi tốt, trên còn có mấy buồng chi chít quả thì kinh hỉ kêu lên
“Ha ha, Tiểu Trúc cô nương thích ăn chuối tây sao? ở trên cây chưa chín, không ăn được đâu. Mấy ngày trước ta có dú một ít chuối tây, ngươi cầm lấy ăn đi” Nhị Cẩu Tử vừa cười vừa lấy một nải chuối từ trong một cái chum ra đưa cho Lâm Tiểu Trúc
“Cảm ơn Nhị Cẩu thúc.” Lâm Tiểu Trúc cười tít mắt. Chuối tây này ngọt lại mang chút chua, mùi vị đặc thù, là thứ nàng thích nhất, nhanh chóng lột vỏ một cái, ăn ngon lành.
“Nhị Cẩu thúc, ta muốn một đóa hoa chuối, ngươi có thể hái cho ta một đóa không?”
“Không thành vấn đề.”
Viên Thiên Dã vì Lâm Tiểu Trúc mà trừng phạt nhiều người,vì thế ai nấy đều có chút sợ nàng nhưng lần này tiếp xúc, Nhị Cẩu Tử phát hiện nàng là một cô nương rất đáng yêu, trong lòng cao hứng lắm. Hắn là người làm việc nặng, lại có võ công nên không cần dùng thang mà chỉ nhảy một cái đã hái được một đóa hoa chuối to nhất đưa cho Lâm Tiểu Trúc
“Tiểu Trúc cô nương, nếu ngươi muốn, hoa viên có rất nhiều, công tử cũng không để ý, ngươi thích thì cứ hai. Hoa chuối tây khó coi như vậy, ngươi muốn nó làm gì?’ Lý bà tử ngạc nhiên nhìn hoa chuối tây trong tay nàng hỏi.
“A, ta lấy nó không phải để ngắm mà dùng để nấu cơm” Lâm Tiểu Trúc cười nói
“Nấu cơm? Thứ này có thể nấu cơm?” Không riêng Lý bà tử mà cả Nhị Cẩu Tử cũng thấy khó tin
Tuy Lâm Tiểu Trúc cô nương có thể chữa được bệnh cho tôn tử mình nhưng đối với chuyên môn của mình, Lý bà tử cũng không phải tay mơ, nhếch miệng nói” dù ta không phải là đầu bếp nhưng cũng hơn nửa đời người giúp việc trong phòng bếp, đến giờ còn chưa nghe nói hoa chuối tây có thể làm thức ăn ah”
Lâm Tiểu Trúc cũng không tranh cãi” chút nữa ta làm xong, ngươi nếm thử sẽ biết, hương vị không tệ đâu”. Kiếp trước, khi nàng đến Vâ Nam đã từng ăn món hoa chuối tây ngũ vị hương, đến nay vẫn không quên, bây giờ nhìn thấy cây chuối tây liền nảy sinh ý làm thử