Chương 171: Nghị luận
Vườn của Thẩm Tử Dực tuy không rộng nhưng có một cái hồ khá lớn, cây dong đại thụ vừa vặn mọc gần bên nhà thủy tạ. Nhà thủy tạ được xây theo dạng mở, bốn phía chỉ có lan can, nóc nhà rất cao vì thế tầm nhìn khá trống trải. Lúc này đang là buổi sáng, bầu trời lại nhiều mây, mặt trời cũng chưa lên cao, gió lạnh thổi phất phơ, hương hoa sen thoang thoảng làm cho người ta cực kỳ thích ý.
Mọi người đang ngồi trong nhà thủy tạ vui đùa, thấy một cô nương chừng mười lăm, mười sáu tuổi khuôn mặt thanh lệ, khí chất thoát tục mang theo mấy người cùng một đống lớn đồ vật đi đến dưới tàng cây bày ra dao thớt, bếp lò ; lại chỉ huy một tiểu tử đi lấy nước dường như đang chuẩn bị nấu ăn, có người không nén nổi tò mò hỏi” đó là ai vậy ? tính làm gì vậy ?”
“Dực công tử lại muốn bày trò gì vậy ?” người khác phe phẩy quạt, miệng hỏi nhưng mắt lại nhìn về phía Uyển Hoa quận chúa
Ai cũng biết Uyển Hoa quận chúa muốn gả cho Dực công tử, cho nên mọi động tĩnh ở Thẩm viên, nàng rõ hơn ai hết.
Uyển Hoa quận chúa liếc mắt khinh thường nhìn Lâm Tiểu Trúc đang bận rộn dưới tàng cây, sau đó mới đảo mắt nhìn mọi người, cười nói” mọi người có biết Viên thần y của Bắc Yến chúng ta mới mở một cửa hàng điểm tâm không ?”
Viên Thiên Dã tuy xuất thân không cao quý nhưng bộ dạng tuấn tú lịch sự, y thuật lại cao minh, lúc này còn đang trị liệu cho Hoàng thượng và Đoan vương, chỉ cần hắn muốn, làm ngự y hay làm quan cũng không thành vấn đế. Cho nên trước giờ luôn là tình nhân trong mộng của các thiếu nữ, rất nhiều cô nương giống như Tần Thanh Mạn đều muốn gả cho hắn. Nghe Uyển Hoa quận chúa nói vậy, mọi người nhất thời cảm thấy hứng thú, liên tục hỏi” thật sự ? hắn sao có thể mở cửa hàng điểm tâm ? mà mở ở đâu ?”
Có vài người quan tâm tới thời sự, tỉnh táo nhíu mày hỏi” đợi chút, chẳng phải mấy ngày trước, Hà Văn Thanh đại nhân vì chuyện Viên thần y điều tra cửa hàng điểm tâm mà bị buộc từ quan sao ? mới có mấy ngày, hắn lại mở cửa hàng điểm tâm là sao ?”
Uyển Hoa quận chúa đang đợi những lời này, lập tức tươi cười đáp lời” vì một tỳ nữ mất tích, hắn suýt chút nữa là lật tung cửa hàng điểm tâm của Hà đại nhân lên, ta vừa nghe nói hắn mở cửa hàng, còn tưởng hắn vì muốn tiêu diệt đối thủ mà cố ý để người ta điều tra cửa hàng của Hà đại nhân a”
Có người thích Viên Thiên Dã nên không đồng ý với cách nói này” không phải đâu, Viên thần y ham thích y thuật, không quan tâm chuyện triều chính, nếu không đã không từ chối cơ hội làm quan. Hơn nữa hắn trị bệnh cho Hoàng thượng và các vị đại nhân, được ban thưởng không ít, tuyệt đối sẽ không thiếu tiền. Hắn sao có thể vì mở cửa hàng điểm tâm mà cố ý điều tra Hà đại nhân chứ”
“Cũng phải, ta thấy sẽ không vậy đâu” có ít người cũng gật đầu đồng ý.
“Các ngươi có chuyện không biết rồi. Biết vì sao này đó Phủ doãn Yến thành Trâu đại nhân lại điều tra cửa hàng của Hà đại nhân không ?” Uyển Hoa quận chúa ra vẻ thần bí hỏi.
“Không biết. Vì sao?”
Có người biết chút nội tình, chần chờ rồi nói” nghe nói, tỳ nữ nhà hắn mất tích trong cửa hàng”
“Đúng nhưng không phải tỳ nữ mà là một nữ đầu bếp” Uyển Hoa quận chúa vỗ tay, lại hỏi 'các ngươi biết nữ đầu bếp kia là ai không ?”
Ai nấy đều lắc đầu” không biết”
“Nhìn bên kia đi” Uyển Hoa quận chúa duỗi ngón tay ngọc chỉ về phía tàng cây cổ thụ” chính là cô nương mặc xiêm y màu xanh nhạt đó”
“A?” Mọi người đều quay đầu tò mò nhìn sang, thấy người mà Uyển Hoa quận chúa nói chính là nữ tử vửa rồi mọi người đã nhìn thấy, khuôn mặt thanh lệ, tươi cười ngọt ngào, giơ tay nhấc chân đều rất ưu nhã, khí chất tươi mát thoát tục, nhìn không giống hạ nhân, thậm chí còn không thua kém gì các thiên kim tiểu thư nhưng xiêm y bằng vải bông màu xanh nhạt đã hiển lộ thân phận hạ nhân của nàng.
“Viên thần y vì nữ từ này mới cho người điều tra cửa hàng điểm tâm của Hà đại nhân sao ?” có người bật la lên.
“Đúng vậy” Uyển Hoa quận chúa đắc ý liếc mắt nhìn mọi người, nặng nề gật đầu.
Ai nầy đều vì những lời này mà suy tư, đoán già đoán non quan hệ của Viên Thiên Dã và nữ đầu bếp kia, nhất thời nhà thủy tạ trỡ nên yên tĩnh.
Uyển Hoa quận chúa rất hài lòng vì hiệu quả của những lời mình nói, lại tiết lộ thêm thông tin” mấy ngày trước ta và ca ca đến đây chơi cũng đã gặp Viên thần y mang theo vị nữ đầu bếp này đi vào, các ngươi đoán xem bọn họ đến làm gì ?”
“Tới làm gì?” Lúc này tư duy của mọi người đã hoàn toàn bị nàng nắm giữ.
“Để chào hàng nha” Uyển Hoa quận chúa tiếp tục quăng bom.
“Cái gì?” Mọi người hoàn toàn bị chấn động.
Viên thần y ngọc thụ lâm phong, tài hoa hơn người, y thuật cao minh mà lại như một người bán hàng rong, tới nơi để chào hàng là sao ?
Mọi người không hẹn mà cùng quay đầu nhìn về phía cây dong, trong đầu cùng có suy nghĩ : hắn mở cửa hàng điểm tâm, còn tự mình đi chào hàng, chắc là vì nữ đầu bếp kia ?
Nghĩ tới Viên Thiên Dã đối với các nàng luôn thản nhiên, tuy nho nhã lễ độ nhưng cũng rất xa cách, các vị tiểu thư nhất thời chẳng có tư vị gì.
“Ta đã nghĩ Viên thần y giống như thần tiên sao có thể vì một nữ đầu bếp mà làm chuyện thấp kém như vậy, cho nên ngày đó đã tìm mọi cách khuyên giản, hắn chẳng những không cảm ơn còn giận ta, muốn Dực công tử dùng điểm tâm của cửa hàng nhà hắn trong yến hội, mà vị cô nương kia. . .” nàng chỉ tay về phía Lâm Tiểu Trúc” thái độ rất kiên định, ta nhìn cũng chướng mắt nên đã phái đầu bếp nhà ta hôm nay đến đây tỷ thí với nàng”
Nàng dùng quạt che miệng, cười nói” mọi người chỉ làm thơ, không khỏi nhàm chán, ta làm như vậy cũng là tìm tiết mục mới cho mọi người, làm cho yến hội thêm vui vẻ”
“Đầu bếp Đoan vương phủ là ngự trù cấp đại sư của Bắc Yến ta, xem ra sau này nữ nhân kia không dám ra ngoài bêu xấu rồi”
“Viên thần y không khai trương được cửa hàng, như vậy sẽ không mất mặt, Uyển Hoa quận là làm chuyện tốt nha”
Mọi người đều gật đầu.
Uyển Hoa quận chúa bình thường thái độ kiêu căng, hành vi ương ngạnh, đa số các tiểu thư quý tộc đều không ưa nàng, thế nhưng lần này nàng lại nhận được sự đồng tình của mọi người.
Uyển Hoa quận chúa thấy mục đích đã đạt được, rất cao hứng” cho nên chút nữa thi đấu, muốn mọi người làm trọng tài, mọi người phải chủ trì công đạo cho Đoan vương phủ ta nha”
“Đương nhiên” Mọi người đều tỏ thái độ.
“Mọi người nói cái gì mà vui vẻ vậy ?” vài tỳ nữ vây quanh một nữ tử chừng ba mươi tuổi, dung mạo tú lệ cùng đi lên lầu.
“Đan Dương công chúa.” Mọi người vội đứng dậy hành lễ với nàng.
“Cô cô.” Uyển Hoa quận chúa cũng đứng lên, trên mặt cười, trong mắt lại hiện lên một tia chán ghét. Đan Dương công chúa không tới, ở đây nàng là lớn nhất, ai cũng phải nịnh bợ nàng nhưng Đan Dương công chúa xuất hiện, nàng liền bị đẩy ra sau. Cố tình Đan Dương công chúa lại thích tham gia yến hội, lại có tài khôi hài cho nên mọi người đều thích kết giao với nàng, nguyện ý mời nàng.
“Cùng ngồi đi” Đan Dương công chúa nâng tay, cười nói 'trời nóng, ta ở nhà ngây người miết cũng chán, nghe nói Dực công tử mở thi hội, nghĩ vườn nhà hắn có hồ nước, sẽ rất mát mẻ nên mới cùng phò mã tới đây” lại hỏi tiếp” các ngươi đang nói chuyện gì vậy ?”
Ở sau lưng người nói chuyện thị phi là chuyện thục nữ không nên làm, cho đâu ai dám đem chuyện vừa rồi nói ra, chỉ nói qua loa cho có lệ mà thôi.
Đan Dương công chúa lúc nãy ở dưới lầu đã nghe được vài câu,cũng biết một chút nhưng không nói gì, chỉ nhìn trà nước trên bàn, trêu chọc” Dực công tử này tuy nói khách nhưng cũng quá keo kiệt đi, điểm tâm cũng không thấy đâu, chỉ cho chúng ta uống trà suông”
Nha đầu đang đứng bên cạnh châm trà cho nàng vội giải thích” chút nữa sẽ có trận tỷ thí vể điểm tâm, công tử sợ mọi người ăn điểm tâm sẽ không còn hứng thú nữa cho nên mới không cho đem điểm tâm lên”
Đan Dương công chúa hai mắt sáng lên” Hả ? tỷ thí nấu ăn ? tốt, tốt. Không sợ mọi người chê cười, ta là người thích ăn uống vừa nghe có ăn ngon liền cao hứng”
“Chúng ta cũng thích ăn ngon .” Mọi người cười nói.
“A, bọn họ đến rồi” một cô nương ngồi bên cửa sổ chỉ vào mặt hồ nói.
Trên hồ có một thuyền rồng hai tầng, đang chậm rãi lướt về phía bên này. Ngồi trên thuyền là các nam khách. Tuy Bắc Yến dân phong khá thoáng nhưng nam nữ cũng không thể ở cùng một chỗ, vì thế các nam khách mới từ nơi khác lên thuyền, lúc này muốn cho không khí náo nhiệt mà đưa thuyền hoa đến cạnh nhà thủy tạ.
Ngồi ngay cửa sổ đa phần là các tiểu thư chưa chồng, thấy các nam khách đã đến, lại có mặt công chúa Đan Dương, mọi người đều yên tĩnh uống trà, dù có nói chuyện cũng là nói khẽ cười duyên, không giống như vừa rồi bàn tán xôn xao. Nhưng cũng vì có liên quan tới Viên Thiên Dã nên ánh mắt mọi người thỉnh thoảng vẫn liếc về chỗ Lâm Tiểu Trúc, sau đó lại nhìn thuyền hoa đang ngày càng tới gần, không biết trong lòng đang suy nghĩ chuyện gì.
Uyển Hoa quận chúa thấy vậy, âm thầm đắc ý cười.
Thuyền hoa đến gần, cách nhà thủy tạ một trượng thì dừng lại. Thẩm Tử Dực đứng trước mũi thuyền,chắp tay cao giọng nói” Thẩm mỗ tạm trú ở đây, trong nhà không có nữ chủ nhân, không tiếp đón các vị tiểu thư chu toàn, xin thứ lỗi” nói xong còn cúi người xá một cái.
Các cô nương đều mỉm cười nhưng không có ai lên tiếng, Đan Dương công chúa và Uyển Hoa quận chúa ở đây, không tới phiên bọn họ ra mặt.
Uyển Hoa quận chúa tươi cười đứng lên đang muốn nói chuyện, không ngờ Đan Dương công chúa vẫn ngồi yên lại cao giọng nói” Dực công tử, nếu như kết hôn với nữ tử Bắc Yến chúng ta, như vậy các cô nương ở đây sẽ không trách tội ngươi nữa”
Các cô nương xấu hổ nép vào nhau mà các nam nhân thì bật cười, liên tục trêu ghẹo Thẩm Tử Dực.
Uyển Hoa quận chúa vốn đang tức Đan Dương công chúa đoạt mất sự nổi bật của mình, nghe vậy mặt mày lập tức tươi tỉnh như nắng hạn gặp mưa rào, thẹn thùng mỉm cười, miệng còn hô nhỏ” cô cô”
Vườn của Thẩm Tử Dực tuy không rộng nhưng có một cái hồ khá lớn, cây dong đại thụ vừa vặn mọc gần bên nhà thủy tạ. Nhà thủy tạ được xây theo dạng mở, bốn phía chỉ có lan can, nóc nhà rất cao vì thế tầm nhìn khá trống trải. Lúc này đang là buổi sáng, bầu trời lại nhiều mây, mặt trời cũng chưa lên cao, gió lạnh thổi phất phơ, hương hoa sen thoang thoảng làm cho người ta cực kỳ thích ý.
Mọi người đang ngồi trong nhà thủy tạ vui đùa, thấy một cô nương chừng mười lăm, mười sáu tuổi khuôn mặt thanh lệ, khí chất thoát tục mang theo mấy người cùng một đống lớn đồ vật đi đến dưới tàng cây bày ra dao thớt, bếp lò ; lại chỉ huy một tiểu tử đi lấy nước dường như đang chuẩn bị nấu ăn, có người không nén nổi tò mò hỏi” đó là ai vậy ? tính làm gì vậy ?”
“Dực công tử lại muốn bày trò gì vậy ?” người khác phe phẩy quạt, miệng hỏi nhưng mắt lại nhìn về phía Uyển Hoa quận chúa
Ai cũng biết Uyển Hoa quận chúa muốn gả cho Dực công tử, cho nên mọi động tĩnh ở Thẩm viên, nàng rõ hơn ai hết.
Uyển Hoa quận chúa liếc mắt khinh thường nhìn Lâm Tiểu Trúc đang bận rộn dưới tàng cây, sau đó mới đảo mắt nhìn mọi người, cười nói” mọi người có biết Viên thần y của Bắc Yến chúng ta mới mở một cửa hàng điểm tâm không ?”
Viên Thiên Dã tuy xuất thân không cao quý nhưng bộ dạng tuấn tú lịch sự, y thuật lại cao minh, lúc này còn đang trị liệu cho Hoàng thượng và Đoan vương, chỉ cần hắn muốn, làm ngự y hay làm quan cũng không thành vấn đế. Cho nên trước giờ luôn là tình nhân trong mộng của các thiếu nữ, rất nhiều cô nương giống như Tần Thanh Mạn đều muốn gả cho hắn. Nghe Uyển Hoa quận chúa nói vậy, mọi người nhất thời cảm thấy hứng thú, liên tục hỏi” thật sự ? hắn sao có thể mở cửa hàng điểm tâm ? mà mở ở đâu ?”
Có vài người quan tâm tới thời sự, tỉnh táo nhíu mày hỏi” đợi chút, chẳng phải mấy ngày trước, Hà Văn Thanh đại nhân vì chuyện Viên thần y điều tra cửa hàng điểm tâm mà bị buộc từ quan sao ? mới có mấy ngày, hắn lại mở cửa hàng điểm tâm là sao ?”
Uyển Hoa quận chúa đang đợi những lời này, lập tức tươi cười đáp lời” vì một tỳ nữ mất tích, hắn suýt chút nữa là lật tung cửa hàng điểm tâm của Hà đại nhân lên, ta vừa nghe nói hắn mở cửa hàng, còn tưởng hắn vì muốn tiêu diệt đối thủ mà cố ý để người ta điều tra cửa hàng của Hà đại nhân a”
Có người thích Viên Thiên Dã nên không đồng ý với cách nói này” không phải đâu, Viên thần y ham thích y thuật, không quan tâm chuyện triều chính, nếu không đã không từ chối cơ hội làm quan. Hơn nữa hắn trị bệnh cho Hoàng thượng và các vị đại nhân, được ban thưởng không ít, tuyệt đối sẽ không thiếu tiền. Hắn sao có thể vì mở cửa hàng điểm tâm mà cố ý điều tra Hà đại nhân chứ”
“Cũng phải, ta thấy sẽ không vậy đâu” có ít người cũng gật đầu đồng ý.
“Các ngươi có chuyện không biết rồi. Biết vì sao này đó Phủ doãn Yến thành Trâu đại nhân lại điều tra cửa hàng của Hà đại nhân không ?” Uyển Hoa quận chúa ra vẻ thần bí hỏi.
“Không biết. Vì sao?”
Có người biết chút nội tình, chần chờ rồi nói” nghe nói, tỳ nữ nhà hắn mất tích trong cửa hàng”
“Đúng nhưng không phải tỳ nữ mà là một nữ đầu bếp” Uyển Hoa quận chúa vỗ tay, lại hỏi 'các ngươi biết nữ đầu bếp kia là ai không ?”
Ai nấy đều lắc đầu” không biết”
“Nhìn bên kia đi” Uyển Hoa quận chúa duỗi ngón tay ngọc chỉ về phía tàng cây cổ thụ” chính là cô nương mặc xiêm y màu xanh nhạt đó”
“A?” Mọi người đều quay đầu tò mò nhìn sang, thấy người mà Uyển Hoa quận chúa nói chính là nữ tử vửa rồi mọi người đã nhìn thấy, khuôn mặt thanh lệ, tươi cười ngọt ngào, giơ tay nhấc chân đều rất ưu nhã, khí chất tươi mát thoát tục, nhìn không giống hạ nhân, thậm chí còn không thua kém gì các thiên kim tiểu thư nhưng xiêm y bằng vải bông màu xanh nhạt đã hiển lộ thân phận hạ nhân của nàng.
“Viên thần y vì nữ từ này mới cho người điều tra cửa hàng điểm tâm của Hà đại nhân sao ?” có người bật la lên.
“Đúng vậy” Uyển Hoa quận chúa đắc ý liếc mắt nhìn mọi người, nặng nề gật đầu.
Ai nầy đều vì những lời này mà suy tư, đoán già đoán non quan hệ của Viên Thiên Dã và nữ đầu bếp kia, nhất thời nhà thủy tạ trỡ nên yên tĩnh.
Uyển Hoa quận chúa rất hài lòng vì hiệu quả của những lời mình nói, lại tiết lộ thêm thông tin” mấy ngày trước ta và ca ca đến đây chơi cũng đã gặp Viên thần y mang theo vị nữ đầu bếp này đi vào, các ngươi đoán xem bọn họ đến làm gì ?”
“Tới làm gì?” Lúc này tư duy của mọi người đã hoàn toàn bị nàng nắm giữ.
“Để chào hàng nha” Uyển Hoa quận chúa tiếp tục quăng bom.
“Cái gì?” Mọi người hoàn toàn bị chấn động.
Viên thần y ngọc thụ lâm phong, tài hoa hơn người, y thuật cao minh mà lại như một người bán hàng rong, tới nơi để chào hàng là sao ?
Mọi người không hẹn mà cùng quay đầu nhìn về phía cây dong, trong đầu cùng có suy nghĩ : hắn mở cửa hàng điểm tâm, còn tự mình đi chào hàng, chắc là vì nữ đầu bếp kia ?
Nghĩ tới Viên Thiên Dã đối với các nàng luôn thản nhiên, tuy nho nhã lễ độ nhưng cũng rất xa cách, các vị tiểu thư nhất thời chẳng có tư vị gì.
“Ta đã nghĩ Viên thần y giống như thần tiên sao có thể vì một nữ đầu bếp mà làm chuyện thấp kém như vậy, cho nên ngày đó đã tìm mọi cách khuyên giản, hắn chẳng những không cảm ơn còn giận ta, muốn Dực công tử dùng điểm tâm của cửa hàng nhà hắn trong yến hội, mà vị cô nương kia. . .” nàng chỉ tay về phía Lâm Tiểu Trúc” thái độ rất kiên định, ta nhìn cũng chướng mắt nên đã phái đầu bếp nhà ta hôm nay đến đây tỷ thí với nàng”
Nàng dùng quạt che miệng, cười nói” mọi người chỉ làm thơ, không khỏi nhàm chán, ta làm như vậy cũng là tìm tiết mục mới cho mọi người, làm cho yến hội thêm vui vẻ”
“Đầu bếp Đoan vương phủ là ngự trù cấp đại sư của Bắc Yến ta, xem ra sau này nữ nhân kia không dám ra ngoài bêu xấu rồi”
“Viên thần y không khai trương được cửa hàng, như vậy sẽ không mất mặt, Uyển Hoa quận là làm chuyện tốt nha”
Mọi người đều gật đầu.
Uyển Hoa quận chúa bình thường thái độ kiêu căng, hành vi ương ngạnh, đa số các tiểu thư quý tộc đều không ưa nàng, thế nhưng lần này nàng lại nhận được sự đồng tình của mọi người.
Uyển Hoa quận chúa thấy mục đích đã đạt được, rất cao hứng” cho nên chút nữa thi đấu, muốn mọi người làm trọng tài, mọi người phải chủ trì công đạo cho Đoan vương phủ ta nha”
“Đương nhiên” Mọi người đều tỏ thái độ.
“Mọi người nói cái gì mà vui vẻ vậy ?” vài tỳ nữ vây quanh một nữ tử chừng ba mươi tuổi, dung mạo tú lệ cùng đi lên lầu.
“Đan Dương công chúa.” Mọi người vội đứng dậy hành lễ với nàng.
“Cô cô.” Uyển Hoa quận chúa cũng đứng lên, trên mặt cười, trong mắt lại hiện lên một tia chán ghét. Đan Dương công chúa không tới, ở đây nàng là lớn nhất, ai cũng phải nịnh bợ nàng nhưng Đan Dương công chúa xuất hiện, nàng liền bị đẩy ra sau. Cố tình Đan Dương công chúa lại thích tham gia yến hội, lại có tài khôi hài cho nên mọi người đều thích kết giao với nàng, nguyện ý mời nàng.
“Cùng ngồi đi” Đan Dương công chúa nâng tay, cười nói 'trời nóng, ta ở nhà ngây người miết cũng chán, nghe nói Dực công tử mở thi hội, nghĩ vườn nhà hắn có hồ nước, sẽ rất mát mẻ nên mới cùng phò mã tới đây” lại hỏi tiếp” các ngươi đang nói chuyện gì vậy ?”
Ở sau lưng người nói chuyện thị phi là chuyện thục nữ không nên làm, cho đâu ai dám đem chuyện vừa rồi nói ra, chỉ nói qua loa cho có lệ mà thôi.
Đan Dương công chúa lúc nãy ở dưới lầu đã nghe được vài câu,cũng biết một chút nhưng không nói gì, chỉ nhìn trà nước trên bàn, trêu chọc” Dực công tử này tuy nói khách nhưng cũng quá keo kiệt đi, điểm tâm cũng không thấy đâu, chỉ cho chúng ta uống trà suông”
Nha đầu đang đứng bên cạnh châm trà cho nàng vội giải thích” chút nữa sẽ có trận tỷ thí vể điểm tâm, công tử sợ mọi người ăn điểm tâm sẽ không còn hứng thú nữa cho nên mới không cho đem điểm tâm lên”
Đan Dương công chúa hai mắt sáng lên” Hả ? tỷ thí nấu ăn ? tốt, tốt. Không sợ mọi người chê cười, ta là người thích ăn uống vừa nghe có ăn ngon liền cao hứng”
“Chúng ta cũng thích ăn ngon .” Mọi người cười nói.
“A, bọn họ đến rồi” một cô nương ngồi bên cửa sổ chỉ vào mặt hồ nói.
Trên hồ có một thuyền rồng hai tầng, đang chậm rãi lướt về phía bên này. Ngồi trên thuyền là các nam khách. Tuy Bắc Yến dân phong khá thoáng nhưng nam nữ cũng không thể ở cùng một chỗ, vì thế các nam khách mới từ nơi khác lên thuyền, lúc này muốn cho không khí náo nhiệt mà đưa thuyền hoa đến cạnh nhà thủy tạ.
Ngồi ngay cửa sổ đa phần là các tiểu thư chưa chồng, thấy các nam khách đã đến, lại có mặt công chúa Đan Dương, mọi người đều yên tĩnh uống trà, dù có nói chuyện cũng là nói khẽ cười duyên, không giống như vừa rồi bàn tán xôn xao. Nhưng cũng vì có liên quan tới Viên Thiên Dã nên ánh mắt mọi người thỉnh thoảng vẫn liếc về chỗ Lâm Tiểu Trúc, sau đó lại nhìn thuyền hoa đang ngày càng tới gần, không biết trong lòng đang suy nghĩ chuyện gì.
Uyển Hoa quận chúa thấy vậy, âm thầm đắc ý cười.
Thuyền hoa đến gần, cách nhà thủy tạ một trượng thì dừng lại. Thẩm Tử Dực đứng trước mũi thuyền,chắp tay cao giọng nói” Thẩm mỗ tạm trú ở đây, trong nhà không có nữ chủ nhân, không tiếp đón các vị tiểu thư chu toàn, xin thứ lỗi” nói xong còn cúi người xá một cái.
Các cô nương đều mỉm cười nhưng không có ai lên tiếng, Đan Dương công chúa và Uyển Hoa quận chúa ở đây, không tới phiên bọn họ ra mặt.
Uyển Hoa quận chúa tươi cười đứng lên đang muốn nói chuyện, không ngờ Đan Dương công chúa vẫn ngồi yên lại cao giọng nói” Dực công tử, nếu như kết hôn với nữ tử Bắc Yến chúng ta, như vậy các cô nương ở đây sẽ không trách tội ngươi nữa”
Các cô nương xấu hổ nép vào nhau mà các nam nhân thì bật cười, liên tục trêu ghẹo Thẩm Tử Dực.
Uyển Hoa quận chúa vốn đang tức Đan Dương công chúa đoạt mất sự nổi bật của mình, nghe vậy mặt mày lập tức tươi tỉnh như nắng hạn gặp mưa rào, thẹn thùng mỉm cười, miệng còn hô nhỏ” cô cô”