Chương 185: Rời kinh
Lâm Tiểu Trúc cũng không dám cùng Viên Thiên Dã so chiều cao, như vậy rất ái muội, cũng không miễn cưỡng Viên Thập nữa, nhún vai, nhìn nồi lẩu đang bốc hơi nghi ngút” coi như xong, công tử cũng càng ngày càng cao, ta muốn so với hắn, sao mà làm được”
Viên Thập thấy vẻ mặt kỳ vọng của Viên Thiên Dã lại đen thêm một chút, gãi gãi đầu” thực ra ngươi có thể khắc vạch trên thân cây, qua một khoảng thời gian lại đo một lần, khi đó sẽ biết mình có cao lên hay không”
Lâm Tiểu Trúc bật cười” dạ, như vậy có thể biết được là ta mau lớn hay là cây mau lớn ah” . Thấy nồi lẩu đã sôi, nàng vội mở tắp, gắp một miếng cá bỏ vào trong phần nước không có hạt tiêu, đảo qua đảo lại cho miếng trắng lên, dùng đôi đũa khác gắp cá bỏ vào trong chén của Viên Thiên Dã, nhìn hắn nói” công tử, ngài nếm xem ăn có ngon không” lại chỉ vào đĩa tương” chấm vào cái này”
Viên Thiên Dã theo lời, gắp cá chấm tương rồi bỏ vào miệng, gật đầu” không tệ”
Lâm Tiểu Trúc nhướng mi, gắp vài miếng cá bỏ vào phần nước có hạt tiêu, sau đó đặt trước mặt Viên Thiên Dã” vậy cái này?”
Trong khoảng thời gian này, khi rảnh, Lâm Tiểu Trúc thường làm mấy món cay cho Viên Thiên Dã ăn. Lúc trước đang mùa hạ, Viên Thiên Dã lại chưa từng ăn qua hạt tiêu, cho nên mỗi lần nàng chỉ bỏ một ít, tiến hành phương thức mưa dầm thấm đất, tới giờ thì Viên Thiên Dã đã bắt đầu nghiện món này. Cho nên, miếng cá cay này không là gì với hắn, vừa nhai vừa gật đầu liên tục” ngon”
Miếng cá non mịn ngọt mềm, có chút hơi chua lại có chút cay, vị hành gừng đã át mùi tanh của cá. Tương vừng, hành, gừng, nước tương hòa với vị cay nóng của tiêu, cho vào miệng cực kỳ đủ vị.
Viên Thiên Dã tuy không kiêng ăn nhưng là người kén ăn, thức ăn mà được hắn khen ngon thì có thể yên tâm. Bởi vậy lão Vương đứng bên cạnh nhìn, trong lòng hiếu kỳ không chịu được, nhịn không được hỏi” công tử, miếng cá này so với trước kia ngươi ăn có gì khác nhau?”
“Cá trước kia làm cũng rất non mịn, hương vị cũng thơm ngon nhưng so với món này, cảm giác vẫn bất đồng. Chưa nói tới hương vị, chỉ nói tới bếp lò nóng hừng hực, nước sôi sung sục, vào buổi tối mùa đông, người ra ngoài làm việc mệt mỏi cả ngày, về nhà nhìn thấy đồ ăn nóng sốt như thế sẽ cảm giác thực thoải mái, cả người ấm áp. Hơn nữa, miếng cá này, trình tự hương vị rất rõ ràng, vừa mào miệng là mùi tương, sau đó là miếng cá trơn mềm, sau đó là hương vị các loại gia vị, nhai đến đâu, ba loại hương vị này dung hợp đến đó, cảm giác rất tuyệt vời” . Hắn ngước mắt nhìn Lâm Tiểu Trúc” Tiểu Trúc, ngươi tính làm món này để bán vào mùa đông?”
Lâm Tiểu Trúc khóe miệng nhịn không được mà cong lên, nếu đếm số người thông minh có mặt trên đời, Viên Thiên Dã chắc chắn có phần. Nàng chưa nói gì, chỉ mới bày thức ăn ra, hắn đã biết nàng muốn gì.
“Đúng vậy. Cái này gọi là lẩu, thực ra vừa rồi công tử cũng chỉ mới bắt đầu, còn chưa thưởng thức đến hương vị chân chính của lẩu. Mị lực của món này chính là đồ ăn kết hợp với tâm lý. Ngài ngẫm thử đi, ngày mưa dầm, thời tiết lạnh lẽo, mấy bằng hữu cùng vây quanh cái lẩu, vừa nhúng thức ăn vừa uống rượu nói chuyện phiếm, vui vẻ biết chừng nào. Hơn nữa không chỉ có thể dùng cá mà còn có thể dùng thịt bò, thịt dê, tàu hủ, củ cái, rau xanh. . . cái gì cũng có thể bỏ vào. Càng ăn, nước lẩu càng thêm đậm đà”
Nói tới đây, nàng dừng lại một chút” công tử, chúng ta tìm chỗ, mở quán bán lẩu đi, người thấy thế nào?”
Thực ra, lúc đầu nàng có tính toán khác, muốn Viên Thiên Dã kết toán lợi nhuận của cửa hàng điểm tâm tháng này đưa hết cho nàng, cộng với tiền nàng tích góp được, nàng sẽ tự mình mở một tiệm lẩu mà không kết hợp với Viên Thiên Dã. Như vậy tiền kiếm được đều là của nàng, không chừng chỉ vài tháng sau nàng đã kiếm đủ năm ngàn lượng bạc, chuộc thân rồi sống đời tự do. Nhưng sau chuyện của An Yến bá phu nhân, nàng đã từ bỏ ý tưởng này. Hiện tại việc buôn bán, nhân viên, đều do Viên Thiên Dã tinh tế tuyển chọn, chẳng những tay nghề tốt mà còn có võ công. Quán lẩu không giống cửa hàng điểm tâm, khách hàng không phải tầng lớp quý tộc mà là bá tánh bình dân. Tiểu nhị trong tiệm không chỉ làm việc mà còn xử lý các mối quan hệ khác. Kết hợp Viên Thiên Dã, tuy tiền bị chia nhưng lại bớt việc phải lo, chỉ cần chế biến lẩu thật ngon, tập trung kiếm tiền mà không phải quan tâm chuyện gì khác. Hơn nữa, vừa mới buôn bán kiếm được chút lời đã đá Viên Thiên Dã ra cũng không được phúc hậu cho lắm.
Viên Thiên Dã ngẩng đầu nhìn nàng, không nói gì, thần sắc trong mắt rất phức tạp. Lâm Tiểu Trúc nghĩ hắn không vui, đang tính tìm bậc thang để bước xuống thì Viên Thiên Dã đã lên tiếng” tiệm này, chia năm năm đi”
Lâm Tiểu Trúc sửng sốt hồi lâu mới có phản ứng, vui mừng, kinh hỉ hỏi” năm phần? công tử, ngài chắc chứ?” . Nàng đã ấp ủ dự định mở quán lẩu từ lâu, vốn định nói Viên Thiên Dã buông tay để nàng thử một lần, không ngờ hắn cái gì cũng không hỏi đã trực tiếp đáp ứng, còn chủ động chia cho nàng năm phần. Thật sự là bất ngờ lớn.
Viên Thiên Dã gật đầu, tự gắp một miếng cá nhúng vào phần nước lẩu có hạt tiêu” cũng như khi mở cửa hàng điểm tâm, ta sai người tìm địa điểm, ngươi xem có yêu cầu gì thì cứ nói, bố trí xong sẽ để ngươi chọn nhân viên”
“Dạ” Lâm Tiểu Trúc cao hứng cực kỳ, vội cầm đũa, gắp cho Viên Thiên Dã một miếng cá” cửa hàng ta đã xem qua, ngay gần cửa hàng điểm tâm của chúng ta có một tiệm đang chuyển nhượng. Ta thấy vị trí đó rất thích hợp cũng đã hỏi thăm qua, tiền thuê không đắt lắm. Nếu công tử bận rộn thì giao cho ta việc này là được, còn chuyện nhân viên thì phải phiền công tử chọn giúp”
Nhìn nàng hai mắt tỏa sáng, cả người cao hứng phấn chấn, khóe miệng của Viên Thiên Dã cong lên, không nói gì. Viên Thập lại nhịn không được mà nói xen vào” Tiểu Trúc cô nương, cửa hàng dọc hai bên đường đều là của công tử chúng ta, chỉ cần công tử nói một câu là cửa hàng kia sẽ tới tay, không cần ngươi đi làm”
Lâm Tiểu Trúc kinh hỉ ngẩng đầu lên:” Thật sự? vậy tốt quá rồi!”
“Sắp tới ta phải xa nhà mấy ngày, chuyện cửa hàng ta sẽ bảo Viên Thành đi làm, người cũng do hắn chọn, xong xuôi hắn sẽ liên hệ với ngươi” Viên Thiên Dã vừa ăn cá vừa nói
“Dạ, cảm ơn công tử” nghe Viên Thiên Dã sắp xa nhà, Lâm Tiểu Trúc bỗng nhiên có chút không nỡ. Nàng cũng không biết nguyên nhân do đâu, cũng không nghĩ nhiều, muốn hỏi hắn đi bao lâu nhưng nhớ ra chuyện Viên Thiên Dã làm đều là bí mật, nàng hỏi e không ổn cho nên đành im lặng.
Thấy Lâm Tiểu Trúc không có thái độ gì đối với việc mình sắp xa nhà, Viên Thiên Dã bỗng dung cảm thấy nổi lẩu trước mặt chẳng còn mùi vị gì, buông đũa nói” bới cơm đi”
Lão Vương ở bên cạnh lập tức bới một chén cơm, lấy ba đĩa thức ăn trong thực hộp bày ra trước mặt hắn.
Viên Thiên Dã cũng không nói gì thêm, vùi đầu ăn cơm xong liền đi thẳng về thư phòng.
Chỉ chốc lát sau, Viên Thành xuất hiện, thi lễ với Viên Thiên Dã” công tử, tất cả đã chuẩn bị thỏa đáng”
“Ân.” Viên Thiên Dã vẫn ngồi yên trước bàn.
“Công tử. . .” Viên Thành nhìn khuôn mặt tuấn tú dưới đèn của hắn, muốn nói lại thôi.
Viên Thiên Dã cũng không nhìn hắn” nói đi”
“Công tử, chuyện bên chỗ Viên Lâm cũng không nguy hiểm tính mạng, chỉ là bị giam mà thôi. Chuyện này, để thuộc hạ đi làm là được, không cần ngài phải tự mình xuất mã. Hơn nữa, tình huống ở kinh thanh sẽ thay đổi trong nháy mắt, nếu đột nhiên xảy ra chuyện gì, ngài ở nơi đó cũng như là nước xa không cứu được lửa gần”
Viên Thiên Dã dừng bút, quay đầu nói” Viên Lâm theo ta đi đến bên kia nhiều lần, cũng coi như là quen thuộc, có một số việc lại không dằn được mà bị giam. Ngươi lại không biết gì tình hình bên kia, nếu để ngươi đi, ta lo chẳng những không cứu được hắn mà cả ngươi cũng sẽ bị bắt giam. Chuyện này không cần nói nữa, ta sẽ đi, chậm thì mười ngày, lâu thì nửa tháng, ta sẽ trở về. Ở kinh thanh nếu có biến động gì, ngươi dùng bồ câu truyền tin cho ta biết, nếu gặp chuyện không thể quyết định thì có thể đi xin chỉ thị của Vương gia. Yên tâm đi, sức khỏe của hoàng thượng vẫn tốt, chỗ phụ vương ta cũng có để thuốc lại, sẽ không có việc gì đâu. Đoan vương nghiện thuốc ngày càng nặng, chỉ cần cắt thuốc thì hắn lo cho mình còn chưa xong, làm được gì chứ”
Dừng một chút lại bổ sung” ta sẽ kêu Viên Bát âm thầm bảo hộ an toàn cho Lâm Tiểu Trúc, bây giờ ta đi phía nam, sẽ mang hắn đi cùng, ngươi sai Viên Lục Nương đi bảo hộ nàng đi. Đúng rồi, nàng chuẩn bị mở một cửa hàng nữa, ngươi giúp nàng tìm người, giao luôn cửa hàng ngay góc phố kia cho nàng”
“Công tử.” Viên Thành vẻ mặt khó xử,” Hiện tại đang lúc quan trọng, chúng ta cần phải tập trung nhân sự, không nên phân tán ra ngoài. Hơn nữa người bên cạnh thuộc hạ, người nào có việc đó, không thể điều phố được. Nếu Tiểu Trúc cô nương muốn mở cửa hàng, hay là tìm vài người bên ngoài đi. Ta đảm bảo sẽ điều tra kỹ càng, không có vấn đề gì mới đưa cho Tiểu Trúc cô nương”
Viên Thiên Dã nghĩ nghĩ” vậy điều hai người thôi, một chưởng quầy, một đầu bếp, còn lại tìm ở bên ngoài”
“Dạ, thuộc hạ tuân mệnh” Viên Thành chắp tay” công tử yên tâm đi, chuyện của Tiểu Trúc cô nương, thuộc hạ nhất định sẽ tận tâm hết sức mà làm, cũng sẽ lựa chọn người đắc lực nhất”
Viên Thiên Dã gật gật đầu, đưa cái gì đó đã viết xong cho Thiên Thành rồi đứng lên nói” được rồi, ngươi trở về nghỉ sớm đi”
“Ngày mai phải đi rồi, công tử cũng nên nghỉ sớm” Viên Thành thi lễ lui ra.
Sáng sớm hôm sau, một chiếc xe ngựa vội vã rời khỏi đại môn Viên phủ, nghe nói Trấn Võ hầu bị bệnh nặng, muốn Viên thần y đế cứu trị. Vì thế Viên Thiên Dã mang theo hai tùy tùng, vội vàng lên xe thẳng tiến về phía nam.
Lâm Tiểu Trúc cũng không dám cùng Viên Thiên Dã so chiều cao, như vậy rất ái muội, cũng không miễn cưỡng Viên Thập nữa, nhún vai, nhìn nồi lẩu đang bốc hơi nghi ngút” coi như xong, công tử cũng càng ngày càng cao, ta muốn so với hắn, sao mà làm được”
Viên Thập thấy vẻ mặt kỳ vọng của Viên Thiên Dã lại đen thêm một chút, gãi gãi đầu” thực ra ngươi có thể khắc vạch trên thân cây, qua một khoảng thời gian lại đo một lần, khi đó sẽ biết mình có cao lên hay không”
Lâm Tiểu Trúc bật cười” dạ, như vậy có thể biết được là ta mau lớn hay là cây mau lớn ah” . Thấy nồi lẩu đã sôi, nàng vội mở tắp, gắp một miếng cá bỏ vào trong phần nước không có hạt tiêu, đảo qua đảo lại cho miếng trắng lên, dùng đôi đũa khác gắp cá bỏ vào trong chén của Viên Thiên Dã, nhìn hắn nói” công tử, ngài nếm xem ăn có ngon không” lại chỉ vào đĩa tương” chấm vào cái này”
Viên Thiên Dã theo lời, gắp cá chấm tương rồi bỏ vào miệng, gật đầu” không tệ”
Lâm Tiểu Trúc nhướng mi, gắp vài miếng cá bỏ vào phần nước có hạt tiêu, sau đó đặt trước mặt Viên Thiên Dã” vậy cái này?”
Trong khoảng thời gian này, khi rảnh, Lâm Tiểu Trúc thường làm mấy món cay cho Viên Thiên Dã ăn. Lúc trước đang mùa hạ, Viên Thiên Dã lại chưa từng ăn qua hạt tiêu, cho nên mỗi lần nàng chỉ bỏ một ít, tiến hành phương thức mưa dầm thấm đất, tới giờ thì Viên Thiên Dã đã bắt đầu nghiện món này. Cho nên, miếng cá cay này không là gì với hắn, vừa nhai vừa gật đầu liên tục” ngon”
Miếng cá non mịn ngọt mềm, có chút hơi chua lại có chút cay, vị hành gừng đã át mùi tanh của cá. Tương vừng, hành, gừng, nước tương hòa với vị cay nóng của tiêu, cho vào miệng cực kỳ đủ vị.
Viên Thiên Dã tuy không kiêng ăn nhưng là người kén ăn, thức ăn mà được hắn khen ngon thì có thể yên tâm. Bởi vậy lão Vương đứng bên cạnh nhìn, trong lòng hiếu kỳ không chịu được, nhịn không được hỏi” công tử, miếng cá này so với trước kia ngươi ăn có gì khác nhau?”
“Cá trước kia làm cũng rất non mịn, hương vị cũng thơm ngon nhưng so với món này, cảm giác vẫn bất đồng. Chưa nói tới hương vị, chỉ nói tới bếp lò nóng hừng hực, nước sôi sung sục, vào buổi tối mùa đông, người ra ngoài làm việc mệt mỏi cả ngày, về nhà nhìn thấy đồ ăn nóng sốt như thế sẽ cảm giác thực thoải mái, cả người ấm áp. Hơn nữa, miếng cá này, trình tự hương vị rất rõ ràng, vừa mào miệng là mùi tương, sau đó là miếng cá trơn mềm, sau đó là hương vị các loại gia vị, nhai đến đâu, ba loại hương vị này dung hợp đến đó, cảm giác rất tuyệt vời” . Hắn ngước mắt nhìn Lâm Tiểu Trúc” Tiểu Trúc, ngươi tính làm món này để bán vào mùa đông?”
Lâm Tiểu Trúc khóe miệng nhịn không được mà cong lên, nếu đếm số người thông minh có mặt trên đời, Viên Thiên Dã chắc chắn có phần. Nàng chưa nói gì, chỉ mới bày thức ăn ra, hắn đã biết nàng muốn gì.
“Đúng vậy. Cái này gọi là lẩu, thực ra vừa rồi công tử cũng chỉ mới bắt đầu, còn chưa thưởng thức đến hương vị chân chính của lẩu. Mị lực của món này chính là đồ ăn kết hợp với tâm lý. Ngài ngẫm thử đi, ngày mưa dầm, thời tiết lạnh lẽo, mấy bằng hữu cùng vây quanh cái lẩu, vừa nhúng thức ăn vừa uống rượu nói chuyện phiếm, vui vẻ biết chừng nào. Hơn nữa không chỉ có thể dùng cá mà còn có thể dùng thịt bò, thịt dê, tàu hủ, củ cái, rau xanh. . . cái gì cũng có thể bỏ vào. Càng ăn, nước lẩu càng thêm đậm đà”
Nói tới đây, nàng dừng lại một chút” công tử, chúng ta tìm chỗ, mở quán bán lẩu đi, người thấy thế nào?”
Thực ra, lúc đầu nàng có tính toán khác, muốn Viên Thiên Dã kết toán lợi nhuận của cửa hàng điểm tâm tháng này đưa hết cho nàng, cộng với tiền nàng tích góp được, nàng sẽ tự mình mở một tiệm lẩu mà không kết hợp với Viên Thiên Dã. Như vậy tiền kiếm được đều là của nàng, không chừng chỉ vài tháng sau nàng đã kiếm đủ năm ngàn lượng bạc, chuộc thân rồi sống đời tự do. Nhưng sau chuyện của An Yến bá phu nhân, nàng đã từ bỏ ý tưởng này. Hiện tại việc buôn bán, nhân viên, đều do Viên Thiên Dã tinh tế tuyển chọn, chẳng những tay nghề tốt mà còn có võ công. Quán lẩu không giống cửa hàng điểm tâm, khách hàng không phải tầng lớp quý tộc mà là bá tánh bình dân. Tiểu nhị trong tiệm không chỉ làm việc mà còn xử lý các mối quan hệ khác. Kết hợp Viên Thiên Dã, tuy tiền bị chia nhưng lại bớt việc phải lo, chỉ cần chế biến lẩu thật ngon, tập trung kiếm tiền mà không phải quan tâm chuyện gì khác. Hơn nữa, vừa mới buôn bán kiếm được chút lời đã đá Viên Thiên Dã ra cũng không được phúc hậu cho lắm.
Viên Thiên Dã ngẩng đầu nhìn nàng, không nói gì, thần sắc trong mắt rất phức tạp. Lâm Tiểu Trúc nghĩ hắn không vui, đang tính tìm bậc thang để bước xuống thì Viên Thiên Dã đã lên tiếng” tiệm này, chia năm năm đi”
Lâm Tiểu Trúc sửng sốt hồi lâu mới có phản ứng, vui mừng, kinh hỉ hỏi” năm phần? công tử, ngài chắc chứ?” . Nàng đã ấp ủ dự định mở quán lẩu từ lâu, vốn định nói Viên Thiên Dã buông tay để nàng thử một lần, không ngờ hắn cái gì cũng không hỏi đã trực tiếp đáp ứng, còn chủ động chia cho nàng năm phần. Thật sự là bất ngờ lớn.
Viên Thiên Dã gật đầu, tự gắp một miếng cá nhúng vào phần nước lẩu có hạt tiêu” cũng như khi mở cửa hàng điểm tâm, ta sai người tìm địa điểm, ngươi xem có yêu cầu gì thì cứ nói, bố trí xong sẽ để ngươi chọn nhân viên”
“Dạ” Lâm Tiểu Trúc cao hứng cực kỳ, vội cầm đũa, gắp cho Viên Thiên Dã một miếng cá” cửa hàng ta đã xem qua, ngay gần cửa hàng điểm tâm của chúng ta có một tiệm đang chuyển nhượng. Ta thấy vị trí đó rất thích hợp cũng đã hỏi thăm qua, tiền thuê không đắt lắm. Nếu công tử bận rộn thì giao cho ta việc này là được, còn chuyện nhân viên thì phải phiền công tử chọn giúp”
Nhìn nàng hai mắt tỏa sáng, cả người cao hứng phấn chấn, khóe miệng của Viên Thiên Dã cong lên, không nói gì. Viên Thập lại nhịn không được mà nói xen vào” Tiểu Trúc cô nương, cửa hàng dọc hai bên đường đều là của công tử chúng ta, chỉ cần công tử nói một câu là cửa hàng kia sẽ tới tay, không cần ngươi đi làm”
Lâm Tiểu Trúc kinh hỉ ngẩng đầu lên:” Thật sự? vậy tốt quá rồi!”
“Sắp tới ta phải xa nhà mấy ngày, chuyện cửa hàng ta sẽ bảo Viên Thành đi làm, người cũng do hắn chọn, xong xuôi hắn sẽ liên hệ với ngươi” Viên Thiên Dã vừa ăn cá vừa nói
“Dạ, cảm ơn công tử” nghe Viên Thiên Dã sắp xa nhà, Lâm Tiểu Trúc bỗng nhiên có chút không nỡ. Nàng cũng không biết nguyên nhân do đâu, cũng không nghĩ nhiều, muốn hỏi hắn đi bao lâu nhưng nhớ ra chuyện Viên Thiên Dã làm đều là bí mật, nàng hỏi e không ổn cho nên đành im lặng.
Thấy Lâm Tiểu Trúc không có thái độ gì đối với việc mình sắp xa nhà, Viên Thiên Dã bỗng dung cảm thấy nổi lẩu trước mặt chẳng còn mùi vị gì, buông đũa nói” bới cơm đi”
Lão Vương ở bên cạnh lập tức bới một chén cơm, lấy ba đĩa thức ăn trong thực hộp bày ra trước mặt hắn.
Viên Thiên Dã cũng không nói gì thêm, vùi đầu ăn cơm xong liền đi thẳng về thư phòng.
Chỉ chốc lát sau, Viên Thành xuất hiện, thi lễ với Viên Thiên Dã” công tử, tất cả đã chuẩn bị thỏa đáng”
“Ân.” Viên Thiên Dã vẫn ngồi yên trước bàn.
“Công tử. . .” Viên Thành nhìn khuôn mặt tuấn tú dưới đèn của hắn, muốn nói lại thôi.
Viên Thiên Dã cũng không nhìn hắn” nói đi”
“Công tử, chuyện bên chỗ Viên Lâm cũng không nguy hiểm tính mạng, chỉ là bị giam mà thôi. Chuyện này, để thuộc hạ đi làm là được, không cần ngài phải tự mình xuất mã. Hơn nữa, tình huống ở kinh thanh sẽ thay đổi trong nháy mắt, nếu đột nhiên xảy ra chuyện gì, ngài ở nơi đó cũng như là nước xa không cứu được lửa gần”
Viên Thiên Dã dừng bút, quay đầu nói” Viên Lâm theo ta đi đến bên kia nhiều lần, cũng coi như là quen thuộc, có một số việc lại không dằn được mà bị giam. Ngươi lại không biết gì tình hình bên kia, nếu để ngươi đi, ta lo chẳng những không cứu được hắn mà cả ngươi cũng sẽ bị bắt giam. Chuyện này không cần nói nữa, ta sẽ đi, chậm thì mười ngày, lâu thì nửa tháng, ta sẽ trở về. Ở kinh thanh nếu có biến động gì, ngươi dùng bồ câu truyền tin cho ta biết, nếu gặp chuyện không thể quyết định thì có thể đi xin chỉ thị của Vương gia. Yên tâm đi, sức khỏe của hoàng thượng vẫn tốt, chỗ phụ vương ta cũng có để thuốc lại, sẽ không có việc gì đâu. Đoan vương nghiện thuốc ngày càng nặng, chỉ cần cắt thuốc thì hắn lo cho mình còn chưa xong, làm được gì chứ”
Dừng một chút lại bổ sung” ta sẽ kêu Viên Bát âm thầm bảo hộ an toàn cho Lâm Tiểu Trúc, bây giờ ta đi phía nam, sẽ mang hắn đi cùng, ngươi sai Viên Lục Nương đi bảo hộ nàng đi. Đúng rồi, nàng chuẩn bị mở một cửa hàng nữa, ngươi giúp nàng tìm người, giao luôn cửa hàng ngay góc phố kia cho nàng”
“Công tử.” Viên Thành vẻ mặt khó xử,” Hiện tại đang lúc quan trọng, chúng ta cần phải tập trung nhân sự, không nên phân tán ra ngoài. Hơn nữa người bên cạnh thuộc hạ, người nào có việc đó, không thể điều phố được. Nếu Tiểu Trúc cô nương muốn mở cửa hàng, hay là tìm vài người bên ngoài đi. Ta đảm bảo sẽ điều tra kỹ càng, không có vấn đề gì mới đưa cho Tiểu Trúc cô nương”
Viên Thiên Dã nghĩ nghĩ” vậy điều hai người thôi, một chưởng quầy, một đầu bếp, còn lại tìm ở bên ngoài”
“Dạ, thuộc hạ tuân mệnh” Viên Thành chắp tay” công tử yên tâm đi, chuyện của Tiểu Trúc cô nương, thuộc hạ nhất định sẽ tận tâm hết sức mà làm, cũng sẽ lựa chọn người đắc lực nhất”
Viên Thiên Dã gật gật đầu, đưa cái gì đó đã viết xong cho Thiên Thành rồi đứng lên nói” được rồi, ngươi trở về nghỉ sớm đi”
“Ngày mai phải đi rồi, công tử cũng nên nghỉ sớm” Viên Thành thi lễ lui ra.
Sáng sớm hôm sau, một chiếc xe ngựa vội vã rời khỏi đại môn Viên phủ, nghe nói Trấn Võ hầu bị bệnh nặng, muốn Viên thần y đế cứu trị. Vì thế Viên Thiên Dã mang theo hai tùy tùng, vội vàng lên xe thẳng tiến về phía nam.