Chương 86: Canh suông tổ yến
Đi theo Du giáo tập đi vào bên trong phòng, một không gian sáng ngờ mở ra trước mắt Lâm Tiểu Trúc.
Sáu cái bếp dựa thành một hàng vào vách tường, lớn nhỏ, cao thấp khác nhau, tùy theo công dụng. Có hai bếp đang đỏ lửa, bên trên là hai cái nồi, trong không khí tràn ngập mùi canh già. Bên phải phòng là ba bồn nước lớn, tiếp theo là chai chai lọ lọ đựng gia vị, rực rỡ muôn màu. Ở giữa là một án đài lớn, trên có đầy đủ dụng cụ làm bếp, thớt đao. . . còn có vài nguyên liệu nấu ăn. Tất cả đều rất sạch sẽ, không nhiễm một hạt bụi.
Nhìn bài trí trong phòng, Lâm Tiểu Trúc liền ngứa tay, trong lòng thì hưng phấn vô cùng, rất muốn ngay lập tức bắt tay vào làm đồ ăn.
Từ khi lão gia tử rời đi, nàng chưa từng làm đồ ăn lần nào. Kiếp trước nàng thích ăn, thích nấu nướng nhưng chưa tới mức si mê lắm, nếu không thì nàng đã đi học nấu ăn rồi. Nhưng hiện giờ, sau khi học trù nghệ với lão gia tử, nàng phát hiện, đem các nguyên liệu nấu ăn xử lý, lại dùng nhiều cách nấu khác nhau để làm ra món ăn thơm ngon, làm cho bản thân mình thỏa mãn, làm cho người ăn phải khen ngợi là chuyện tuyệt vời biết ba nhiêu. Hiện tại, nàng đã trầm mê vào chuyện này, chẳng sợ thứ mình nấu ra không thể bỏ vào miệng, nàng vẫn vui vẻ chịu đựng, làm không biết mệt.
“Công tử thích sạch sẽ, phòng bếp càng phải sạch, không thể có một hạt bụi “ Du giáo tập giải thích.
Sau đó chỉ vào nguyên liệu nấu ăn trên án đài “ hiện tại ta sẽ kiểm tra ngươi, mấy món ăn ta vừa nói qua, ngươi nói xem, nên làm cái nào trước, cái nào sau ? “
Lâm Tiểu Trúc nghĩ nghĩ: “hẳn nên làm rau trộn dầu giấm trước, tiếp theo là canh tổ yến, sau đó đến tôm nõn, phi lê cá chuối nướng, gỏi ngón sen, bí đỏ chưng trứng muối, rau muốn xào. Còn canh gà hầm linh chi thì phải xem công tử thích uống canh trước hay là sau “
Anh mắt Du giáo tập hiện lên vẻ khen ngợi, bất động thanh sắc hỏi tiếp “ vì sao ngươi sắp xếp như vậy ? “
“Rau trộn, món chính, đều phải chuẩn bị sẵn sàng, khi thực khách ngồi xuống lại có để mang ra, sau đó mới tới thức ăn. Rau trộn đế khai vị, món chính để no bụng, có khẩu vị thì mới thấy thức ăn ngon cũng không uổng công đầu bếp tỉ mỉ chế biến. Trong lúc thực khách nhấm nháp hai món này, đầu bếp sẽ có thời gian làm món nóng, thức ăn vừa ra khỏi nồi liền được bưng lên, nhiệt độ không bị trì hoãn, hương vị tất nhiên cũng tốt nhất. Sau khi dùng xong món nóng, lại đưa lên gỏi ngó sen, bí đỏ chưng trứng muối, làm cho no bụng, rau muốn xào tươi mát ngon miệng là để giảm mỡ sau khi ăn no bụng “
“ Nói rất hay “ Du giáo tập không che giấu sự tán thưởng “ có điều, ngoại trừ như ngươi nói, cò phải nhớ kỹ, dù cùng loại thức ăn nhưng cái nào trước cái nào sau cũng cần phải chú ý : mặn trước nhạt sau ; dầu mỡ trước đạm bạc sau ; gạo tẻ trước gạo nếp sau “
“Tiểu Trúc ghi nhớ.” Lâm Tiểu Trúc khom người đáp. Đứng dậy nhìn vẻ mặt hiền lành của Du giáo tập, nhịn không được bướng bỉnh “ Tiểu Trúc biết, mặn trước nhạt sau, cho dù cuối cùng canh có quên bỏ muối thì thực khách cũng khen : canh này rất đậm đà “
Du giáo tập bật cười thành tiếng, đưa tay vỗ vổ đầu nàng “ đúng là tinh nghịch “
Nói xong hắn nhìn ra ngoài, bĩu môi, nhẹ giọng nói “ ngươi lé nhìn xem, có phải các nàng đều đang chuyên tâm làm việc không ? “
Lâm Tiểu Trúc thấy hắn ra vẻ thần bí, ngầm hiểu liền rón ra rón rén đi đến bên cạnh cửa nhìn, Tô Tiểu Thư chăm chỉ làm việc còn Chu Ngọc Xuân và Ngô Thái Vân vừa làm vừa so công phu miệng. Nàng quay đầu, nhìn Du giáo tập, gật đầu
Du giáo tập đi đến bên bếp, mở nắp một cái nồi, bên trong có hai cái chung đang sôi ùng ục. Hắn cầm một cái muỗng, mở hai cái chung ra, múc một chút nước tổ yến rồi đậy nắp lại, đưa cho Lâm Tiểu Trúc “ nếm thử đi “
Lâm Tiểu Trúc cầm cái muỗng, nhìn tổ yến trong suốt trong hai cáu muỗng, mũi liền có cảm giác chua xót, suýt chút nữa là rơi lệ.
Từ sau khi vào trù nghệ ban, lại ở chỗ Viên Thiên Dã bình luận về món ăn hắn làm Du giáo tập đối với nàng ưu ái có thêm, không chút che giấu sự tán thưởng trước mặt người khác. Hiện tại cũng không ngại mạo hiểm, cố ý đưa nàng vào đây, còn lén lấy trộm tổ yến dành cho hai vị công tử để nàng nếm thử.
Một đầu bếp, nếu muốn trở thành cao thủ trong nghề, điều đầu tiên là phải sành ăn, nếm qua vô số món ngon như vậy mới có thể làm ra mỹ vị. Du giáo tập làm vậy, rõ ràng là coi trọng tài năng của nàng mà bồi dưỡng.
Du giáo tập vui mừng vì gặp được thiên lý mã, nàng làm sao không cảm thấy may mắn vì gặp được Bá Nhạc. Nàng với hắn không quen biết nhưng hắn lại dốc lòng bồi dưỡng, phần ơn tình này, nàng sao mà không cảm động cho được.
Du giáo nhìn nàng cho tổ yến vào miệng, vẻ mặt chờ đợi “ cảm thấy thế nào ? “
Lâm Tiểu Trúc tinh tế nhấm nuốt xong, ngước đôi mắt trong veo, cười xán lạn “ canh thanh như nước sắc như đạm trà, vị thơm ngát. Ngon tới cực điểm “
Du giáo tập ngẩn ngơ, hồi lâu mới vỗ tay nói “ hay lắm, hay lắm “
Lâm Tiểu Trúc thầm kêu hỏng rồi, vội vàng đem muỗng tổ yến còn lại cho vào miệng, sau đó đem để trong bồn rửa chén, vừa làm xong đã thấy ba người bên ngoài thò đầu vào hỏi “ sao vậy ? “
Du giáo tập lúc này mới phát hiện mình quá mức kích động đã lớn tiếng, vội vàng phất tay nói “ không có việc gì, không có gì, các ngươi làm việc của mình đi “
Đợi ba người kia quay đầu đi, hắn mới thong thả đi qua đi lại, tán thưởng nói “ mười sáu chữ này đã nói hết sự tinh diệu của món canh tổ yến. Hay, thật sự rất hay “ trong lòng âm thầm quyết định, lát nữa dâng tổ yến cho công tử ăn, hắn sẽ đem mười sáu lời bình của Lâm Tiểu Trúc nói ra.
Kích động qua đi, hắn nhìn sắc trời nói “ tổ yến này, nhìn đơn giản nhưng làm cực kỳ phức tạp, trong khoản thời gian ngắn không nói rõ hết được. Chúng ta nấu cơm trước, sau đó sẽ nói cho ngươi biết sau “
“ Dạ “ Lâm Tiểu Trúc cười đáp.
Nàng học nấu ăn mười ngày với lão gia tử, cũng không lạ gì tổ yến cũng đã từng làm dưới sự hướng dẫn của hắn. Hương vị cũng không thua gì Du giáo tập, nếu không khiêm tốn thì có thể nói còn hơn hắn một bậc.
Canh suông tổ yến đương nhiên phải chọn tổ yến loại tốt nhất hoặc huyết yến, ngâm trong nước ấm để cho nở ra, rồi lại ngâm trong nước lạnh để loại bỏ lông chim và tạp chất, sau đó mới đem đi chưng. Thành phần quan trọng không kém, chính là nước dùng. Gọi là canh suông nhưng thực ra chính là canh gà. Canh này dùng gà mái, vịt mái, chân giò hun khói, thịt sườn, hành tỏi, ốc khô. . ướp với rượu, thêm gia vị rồi hầm trong hai canh giờ rồi đem lọc lấy nước. Lặp đi lặp lại hai, ba lần, canh gà lúc này trở nên trong veo lại thơm ngát, mùi vị đậm đà, không béo không ngấy, thấm vào ruột gan.
Đổ canh suông vào chung tổ yến, chưng cách thủy thêm một canh giờ lúc này mới thành chính quả. Cho nên món này vừa đắt tiền, cầu kì vừa tốn thời gian.
Lão gia tử dạy nàng, không chỉ có món này mà còn có món trân quý hơn, đó chính là cháo đông trùng hạ thảo. Căn cứ vào nguyên tắc, xuân bổ gan, hạ bổ tim, thu nhuận phế, đông bổ thận, cho nên vào ngày đầu mùa đông, cháo tổ yến sẽ giúp bổ thận cường thân, bình đàm, thích hợp cho người thường ho khan như Viên Thiên Dã dùng
“ Tô Tiểu Thư “ Du giáo tập chưa động thủ mà hướng ra ngoài hô lên,nghe Tô Tiểu Thư đáp lời liền phân phó “ ngươi đến chỗ công tử hỏi xem hai vị công tử có muốn dùng điểm tâm không ? “
“ Dạ “
Nhìn Tô Tiểu Thư ra cửa, hắn đưa cho Lâm Tiểu Trúc một cái tạp dề nói “ đến, chúng ta làm món cá chuối phiến “
Nhìn cá chuối được nuôi trong ao đá, Lâm Tiểu Trúc cảm khái “ cá chuối to quá “
Cá chuối còn gọi là cá lóc, ô lân. . . được Thần Nông thảo mộc kinh liệt vào hàng thượng phẩm.
Loại cá này nhiều thịt, thịt có mày trắng, ít xương, dùng làm ngư phiến, hương vị cực kỳ thơm ngon hơn nữa dinh dưỡng phong phú, rất bổ dưỡng cũng có tác dụng tiêu viêm đối với vết thương.
Khoảng từ tháng mười, khi gió lạnh bắt đầu nổi lên là lúc cá chuối có hương vị ngon nhất. Con cá trong ao có cái đầu rất lớn, xem ra nặng chừng bảy, tám cân, bộ dáng rất sống động, dũng mãnh, hoàn toàn không giống cá chuối được nuôi mà Lâm Tiểu Trúc nhìn thấy ở kiếp trước.
Du giáo tập bắt con cá, dùng sống dao đập vào đầu cá, đợi con cá hết giãy dụa mới bắt đầu mổ bụng móc mang, xử lý sạch sẽ. Sau đó bỏ đầu cắt đui, chỉ chừa lại phần mình, tiếp theo lạng bỏ phần xương sống, tiếp theo là hai bên sường, cuối cùng lọc hết xương. Hắn bỏ đầu cá vào bỏ vào trong một cái bát nói “ chút nữa làm thức ăn xong, ta sẽ dùng cái này làm canh cá chuối cho các ngươi dùng “
“ Nha, canh cá chuối rất ngon “ Lâm Tiểu Trúc vui vẻ reo lên. Canh cá là món nàng thích nhất.
Du giáo tập lại nói: “Nhìn đao của ta, miếng cá này, phải lóc từ đuôi lên,. Lấy tay đè phần thân đuôi, sau đó theo thân cá mà hạ đao “ nói xong liền làm mẫu một lần.
“Du giáo tập, Viên Thập đại ca nói, nếu đã chuẩn bị xong thì có thể mang lên “ Tô Tiểu Thư tiến vào báo.
“Được rồi.” Du giáo tập kêu lên, “Nếu nguyên liệu nấu ăn đã xử lý xong thì rửa sạch rồi mang vào đây “ lại chỉ huy Lâm Tiểu Trúc chuẩn bị dụng cụ, lại bảo Chu Ngọc Xuân và Ngô Thái Vân “ chút nữa làm thức ăn xong, hai người các ngươi giúp mang thức ăn lên “
Có thể ở trước mặt công tử vốn là chuyện vinh quang, Ngô Thái Vân bình thường sẽ rất cao hứng nhưng hôm nay nàng lại không cao hứng nổi. Xảy ra chuyện lúc sáng, nàng hi vọng công tử sẽ quên mình trong một khoảng thời gian, đợi chuyện này qua đi. Lúc này xuất hiện trước mặt hắn còn không biết sẽ bị trừng phạt thế nào.
“Du giáo tập, chân ta hơi đau, đi lại không thuận tiện, nếu lỡ làm rơi rớt đồ ăn thì sẽ liên lụy đến ngài. Người xem, có thể bảo Tô Tiểu Thư mang thức ăn lên không ? “ Ngô Thái Vân ra vẻ tội nghiệp nói
Đi theo Du giáo tập đi vào bên trong phòng, một không gian sáng ngờ mở ra trước mắt Lâm Tiểu Trúc.
Sáu cái bếp dựa thành một hàng vào vách tường, lớn nhỏ, cao thấp khác nhau, tùy theo công dụng. Có hai bếp đang đỏ lửa, bên trên là hai cái nồi, trong không khí tràn ngập mùi canh già. Bên phải phòng là ba bồn nước lớn, tiếp theo là chai chai lọ lọ đựng gia vị, rực rỡ muôn màu. Ở giữa là một án đài lớn, trên có đầy đủ dụng cụ làm bếp, thớt đao. . . còn có vài nguyên liệu nấu ăn. Tất cả đều rất sạch sẽ, không nhiễm một hạt bụi.
Nhìn bài trí trong phòng, Lâm Tiểu Trúc liền ngứa tay, trong lòng thì hưng phấn vô cùng, rất muốn ngay lập tức bắt tay vào làm đồ ăn.
Từ khi lão gia tử rời đi, nàng chưa từng làm đồ ăn lần nào. Kiếp trước nàng thích ăn, thích nấu nướng nhưng chưa tới mức si mê lắm, nếu không thì nàng đã đi học nấu ăn rồi. Nhưng hiện giờ, sau khi học trù nghệ với lão gia tử, nàng phát hiện, đem các nguyên liệu nấu ăn xử lý, lại dùng nhiều cách nấu khác nhau để làm ra món ăn thơm ngon, làm cho bản thân mình thỏa mãn, làm cho người ăn phải khen ngợi là chuyện tuyệt vời biết ba nhiêu. Hiện tại, nàng đã trầm mê vào chuyện này, chẳng sợ thứ mình nấu ra không thể bỏ vào miệng, nàng vẫn vui vẻ chịu đựng, làm không biết mệt.
“Công tử thích sạch sẽ, phòng bếp càng phải sạch, không thể có một hạt bụi “ Du giáo tập giải thích.
Sau đó chỉ vào nguyên liệu nấu ăn trên án đài “ hiện tại ta sẽ kiểm tra ngươi, mấy món ăn ta vừa nói qua, ngươi nói xem, nên làm cái nào trước, cái nào sau ? “
Lâm Tiểu Trúc nghĩ nghĩ: “hẳn nên làm rau trộn dầu giấm trước, tiếp theo là canh tổ yến, sau đó đến tôm nõn, phi lê cá chuối nướng, gỏi ngón sen, bí đỏ chưng trứng muối, rau muốn xào. Còn canh gà hầm linh chi thì phải xem công tử thích uống canh trước hay là sau “
Anh mắt Du giáo tập hiện lên vẻ khen ngợi, bất động thanh sắc hỏi tiếp “ vì sao ngươi sắp xếp như vậy ? “
“Rau trộn, món chính, đều phải chuẩn bị sẵn sàng, khi thực khách ngồi xuống lại có để mang ra, sau đó mới tới thức ăn. Rau trộn đế khai vị, món chính để no bụng, có khẩu vị thì mới thấy thức ăn ngon cũng không uổng công đầu bếp tỉ mỉ chế biến. Trong lúc thực khách nhấm nháp hai món này, đầu bếp sẽ có thời gian làm món nóng, thức ăn vừa ra khỏi nồi liền được bưng lên, nhiệt độ không bị trì hoãn, hương vị tất nhiên cũng tốt nhất. Sau khi dùng xong món nóng, lại đưa lên gỏi ngó sen, bí đỏ chưng trứng muối, làm cho no bụng, rau muốn xào tươi mát ngon miệng là để giảm mỡ sau khi ăn no bụng “
“ Nói rất hay “ Du giáo tập không che giấu sự tán thưởng “ có điều, ngoại trừ như ngươi nói, cò phải nhớ kỹ, dù cùng loại thức ăn nhưng cái nào trước cái nào sau cũng cần phải chú ý : mặn trước nhạt sau ; dầu mỡ trước đạm bạc sau ; gạo tẻ trước gạo nếp sau “
“Tiểu Trúc ghi nhớ.” Lâm Tiểu Trúc khom người đáp. Đứng dậy nhìn vẻ mặt hiền lành của Du giáo tập, nhịn không được bướng bỉnh “ Tiểu Trúc biết, mặn trước nhạt sau, cho dù cuối cùng canh có quên bỏ muối thì thực khách cũng khen : canh này rất đậm đà “
Du giáo tập bật cười thành tiếng, đưa tay vỗ vổ đầu nàng “ đúng là tinh nghịch “
Nói xong hắn nhìn ra ngoài, bĩu môi, nhẹ giọng nói “ ngươi lé nhìn xem, có phải các nàng đều đang chuyên tâm làm việc không ? “
Lâm Tiểu Trúc thấy hắn ra vẻ thần bí, ngầm hiểu liền rón ra rón rén đi đến bên cạnh cửa nhìn, Tô Tiểu Thư chăm chỉ làm việc còn Chu Ngọc Xuân và Ngô Thái Vân vừa làm vừa so công phu miệng. Nàng quay đầu, nhìn Du giáo tập, gật đầu
Du giáo tập đi đến bên bếp, mở nắp một cái nồi, bên trong có hai cái chung đang sôi ùng ục. Hắn cầm một cái muỗng, mở hai cái chung ra, múc một chút nước tổ yến rồi đậy nắp lại, đưa cho Lâm Tiểu Trúc “ nếm thử đi “
Lâm Tiểu Trúc cầm cái muỗng, nhìn tổ yến trong suốt trong hai cáu muỗng, mũi liền có cảm giác chua xót, suýt chút nữa là rơi lệ.
Từ sau khi vào trù nghệ ban, lại ở chỗ Viên Thiên Dã bình luận về món ăn hắn làm Du giáo tập đối với nàng ưu ái có thêm, không chút che giấu sự tán thưởng trước mặt người khác. Hiện tại cũng không ngại mạo hiểm, cố ý đưa nàng vào đây, còn lén lấy trộm tổ yến dành cho hai vị công tử để nàng nếm thử.
Một đầu bếp, nếu muốn trở thành cao thủ trong nghề, điều đầu tiên là phải sành ăn, nếm qua vô số món ngon như vậy mới có thể làm ra mỹ vị. Du giáo tập làm vậy, rõ ràng là coi trọng tài năng của nàng mà bồi dưỡng.
Du giáo tập vui mừng vì gặp được thiên lý mã, nàng làm sao không cảm thấy may mắn vì gặp được Bá Nhạc. Nàng với hắn không quen biết nhưng hắn lại dốc lòng bồi dưỡng, phần ơn tình này, nàng sao mà không cảm động cho được.
Du giáo nhìn nàng cho tổ yến vào miệng, vẻ mặt chờ đợi “ cảm thấy thế nào ? “
Lâm Tiểu Trúc tinh tế nhấm nuốt xong, ngước đôi mắt trong veo, cười xán lạn “ canh thanh như nước sắc như đạm trà, vị thơm ngát. Ngon tới cực điểm “
Du giáo tập ngẩn ngơ, hồi lâu mới vỗ tay nói “ hay lắm, hay lắm “
Lâm Tiểu Trúc thầm kêu hỏng rồi, vội vàng đem muỗng tổ yến còn lại cho vào miệng, sau đó đem để trong bồn rửa chén, vừa làm xong đã thấy ba người bên ngoài thò đầu vào hỏi “ sao vậy ? “
Du giáo tập lúc này mới phát hiện mình quá mức kích động đã lớn tiếng, vội vàng phất tay nói “ không có việc gì, không có gì, các ngươi làm việc của mình đi “
Đợi ba người kia quay đầu đi, hắn mới thong thả đi qua đi lại, tán thưởng nói “ mười sáu chữ này đã nói hết sự tinh diệu của món canh tổ yến. Hay, thật sự rất hay “ trong lòng âm thầm quyết định, lát nữa dâng tổ yến cho công tử ăn, hắn sẽ đem mười sáu lời bình của Lâm Tiểu Trúc nói ra.
Kích động qua đi, hắn nhìn sắc trời nói “ tổ yến này, nhìn đơn giản nhưng làm cực kỳ phức tạp, trong khoản thời gian ngắn không nói rõ hết được. Chúng ta nấu cơm trước, sau đó sẽ nói cho ngươi biết sau “
“ Dạ “ Lâm Tiểu Trúc cười đáp.
Nàng học nấu ăn mười ngày với lão gia tử, cũng không lạ gì tổ yến cũng đã từng làm dưới sự hướng dẫn của hắn. Hương vị cũng không thua gì Du giáo tập, nếu không khiêm tốn thì có thể nói còn hơn hắn một bậc.
Canh suông tổ yến đương nhiên phải chọn tổ yến loại tốt nhất hoặc huyết yến, ngâm trong nước ấm để cho nở ra, rồi lại ngâm trong nước lạnh để loại bỏ lông chim và tạp chất, sau đó mới đem đi chưng. Thành phần quan trọng không kém, chính là nước dùng. Gọi là canh suông nhưng thực ra chính là canh gà. Canh này dùng gà mái, vịt mái, chân giò hun khói, thịt sườn, hành tỏi, ốc khô. . ướp với rượu, thêm gia vị rồi hầm trong hai canh giờ rồi đem lọc lấy nước. Lặp đi lặp lại hai, ba lần, canh gà lúc này trở nên trong veo lại thơm ngát, mùi vị đậm đà, không béo không ngấy, thấm vào ruột gan.
Đổ canh suông vào chung tổ yến, chưng cách thủy thêm một canh giờ lúc này mới thành chính quả. Cho nên món này vừa đắt tiền, cầu kì vừa tốn thời gian.
Lão gia tử dạy nàng, không chỉ có món này mà còn có món trân quý hơn, đó chính là cháo đông trùng hạ thảo. Căn cứ vào nguyên tắc, xuân bổ gan, hạ bổ tim, thu nhuận phế, đông bổ thận, cho nên vào ngày đầu mùa đông, cháo tổ yến sẽ giúp bổ thận cường thân, bình đàm, thích hợp cho người thường ho khan như Viên Thiên Dã dùng
“ Tô Tiểu Thư “ Du giáo tập chưa động thủ mà hướng ra ngoài hô lên,nghe Tô Tiểu Thư đáp lời liền phân phó “ ngươi đến chỗ công tử hỏi xem hai vị công tử có muốn dùng điểm tâm không ? “
“ Dạ “
Nhìn Tô Tiểu Thư ra cửa, hắn đưa cho Lâm Tiểu Trúc một cái tạp dề nói “ đến, chúng ta làm món cá chuối phiến “
Nhìn cá chuối được nuôi trong ao đá, Lâm Tiểu Trúc cảm khái “ cá chuối to quá “
Cá chuối còn gọi là cá lóc, ô lân. . . được Thần Nông thảo mộc kinh liệt vào hàng thượng phẩm.
Loại cá này nhiều thịt, thịt có mày trắng, ít xương, dùng làm ngư phiến, hương vị cực kỳ thơm ngon hơn nữa dinh dưỡng phong phú, rất bổ dưỡng cũng có tác dụng tiêu viêm đối với vết thương.
Khoảng từ tháng mười, khi gió lạnh bắt đầu nổi lên là lúc cá chuối có hương vị ngon nhất. Con cá trong ao có cái đầu rất lớn, xem ra nặng chừng bảy, tám cân, bộ dáng rất sống động, dũng mãnh, hoàn toàn không giống cá chuối được nuôi mà Lâm Tiểu Trúc nhìn thấy ở kiếp trước.
Du giáo tập bắt con cá, dùng sống dao đập vào đầu cá, đợi con cá hết giãy dụa mới bắt đầu mổ bụng móc mang, xử lý sạch sẽ. Sau đó bỏ đầu cắt đui, chỉ chừa lại phần mình, tiếp theo lạng bỏ phần xương sống, tiếp theo là hai bên sường, cuối cùng lọc hết xương. Hắn bỏ đầu cá vào bỏ vào trong một cái bát nói “ chút nữa làm thức ăn xong, ta sẽ dùng cái này làm canh cá chuối cho các ngươi dùng “
“ Nha, canh cá chuối rất ngon “ Lâm Tiểu Trúc vui vẻ reo lên. Canh cá là món nàng thích nhất.
Du giáo tập lại nói: “Nhìn đao của ta, miếng cá này, phải lóc từ đuôi lên,. Lấy tay đè phần thân đuôi, sau đó theo thân cá mà hạ đao “ nói xong liền làm mẫu một lần.
“Du giáo tập, Viên Thập đại ca nói, nếu đã chuẩn bị xong thì có thể mang lên “ Tô Tiểu Thư tiến vào báo.
“Được rồi.” Du giáo tập kêu lên, “Nếu nguyên liệu nấu ăn đã xử lý xong thì rửa sạch rồi mang vào đây “ lại chỉ huy Lâm Tiểu Trúc chuẩn bị dụng cụ, lại bảo Chu Ngọc Xuân và Ngô Thái Vân “ chút nữa làm thức ăn xong, hai người các ngươi giúp mang thức ăn lên “
Có thể ở trước mặt công tử vốn là chuyện vinh quang, Ngô Thái Vân bình thường sẽ rất cao hứng nhưng hôm nay nàng lại không cao hứng nổi. Xảy ra chuyện lúc sáng, nàng hi vọng công tử sẽ quên mình trong một khoảng thời gian, đợi chuyện này qua đi. Lúc này xuất hiện trước mặt hắn còn không biết sẽ bị trừng phạt thế nào.
“Du giáo tập, chân ta hơi đau, đi lại không thuận tiện, nếu lỡ làm rơi rớt đồ ăn thì sẽ liên lụy đến ngài. Người xem, có thể bảo Tô Tiểu Thư mang thức ăn lên không ? “ Ngô Thái Vân ra vẻ tội nghiệp nói