Bố Y Quan Đạo

Chương 1011: Ai thắng ai thua

Khách sạn Ginza Thẩm Thành, hôm nay tầng trệt khách sạn bị áp dụng quản chế, chủ tịch Mạch Gia Dũng tỉnh Liêu Tây mở tiệc chiêc đãi phó bộ trưởng thường vụ Trương Thanh Vân bộ thương mại.
Mạch Gia Dũng cùng là bạn học lớp tu nghiệp cán bộ cấp tỉnh ở trường đảng trung ương, khi đó học tập hai người cũng không tính là quen thuộc, nhưng bây giờ Trương Thanh Vân giẫm chân lên vùng đất Mạch Gia Dũng cai quản, biểu hiện của Mạch Gia Dũng nhiệt tình ngoài dự kiến của Trương Thanh Vân.
Chủ tịch Mạch là người hào sảng điển hình phương bắc, bộ dạng cao lớn thô kệch và uống được rất nhiều rượu, hai điểm này cùng loại với Trương Thanh Vân, vì vậy hai người ăn cơm uống rượu cực kỳ hào hứng.
Do có quan hệ bạn học, vì vậy Mạch Gia Dũng tuy lớn hơn Trương Thanh Vân mười tuổi, nhưng không dám kinh thường Trương Thanh Vân. Dù sao khi Trương Thanh Vân tiến vào trường đảng trung ương tu nghiệp thì cũng là nhân sĩ nổi tiếng, không chỉ vì tuổi trẻ, hơn nữa còn vì biểu hiện mạnh mẽ, nhiều lần được các giáo sự khen ngợi.
Người trong nghề chỉ cần vung tay là biết ngay, Mạch Gia Dũng làm bạn học với Trương Thanh Vân khá lâu, tất nhiên biết rõ những biểu hiện thực chất của Trương Thanh Vân, không phải chỉ nhìn vẻ bề ngoài.
- Ha ha, Thanh Vân, cậu rất cơ trí, tôi đã sớm nói cậu rất thông minh, cậu có thể đem vấn đề Liêu Đông để thả rộng ra ba tỉnh phương bắc, đúng là làm cho lòng người bội phục. Cậu nói rõ ý nghĩ của mình đi.
Mạch Gia Dũng sảng khoái nói, trước đó Trương Thanh Vân đã nói mục đích chuyến đi của mình, Mạch Gia Dũng không chút do dự, lập tức đưa ra lời khẳng định nguyên vẹn.
Trương Thanh Vân xem xét một chút rồi nói:
- Là thế này, anh Mạch, ý nghĩ sơ bộ của tôi là để cho hai tỉnh Liêu Tây và Mạc Bắc cũng giám sát trên đất khách. Liêu Tây và Mạc Bắc đều là những tỉnh hơn mười thành phố, chúng ta vừa dễ dàng tạo thành một hệ thống giám sát nơi đất khách. Ví dụ như Thẩm Thành của Liêu Tây, chúng ta cho thành phố Tùng Giang của Mạc Bắc đến mở rộng công tác giám sát, còn Tùng Giang thì dùng thành phố Hắc Thủy của Liêu Tây cử tổ công tác đến mở rộng công tác. Như vậy sẽ tạo thành một cơ chế giám sát công bằng nơi đất khách, không những hiệu suất cao còn có hiệu quả cao, anh thấy thế nào?
Mạch Gia Dũng có chút sững sốt, giống như cũng không ngờ đến biện pháp này của Trương Thanh Vân. Hắn khựng lại ba giây rồi mới nói:
- Bộ trưởng Trương, có câu không biết nên nói không, nhưng anh đã đưa ra ý nghĩ này, tôi cũng không thể không nhắc nhở. Nếu anh làm như vậy, ba tỉnh phương bắc chúng tôi trước nay cạnh tranh dữ dội, anh đưa đến phương án giám sát đất khách, không phải để cho các đối thủ đâm chém lẫn nhau sao?
- Chúng tôi rất vui vì phát hiện và giải quyết vấn đề, nhưng chuyện chọn xương trong trứng gà, tôi không quá đồng ý...
Trương Thanh Vân thầm buồn cười, hắn sở dĩ chọn phương pháp giám sát đất khách vì căn cứ vào cạnh tranh dữ dội của ba tỉnh phương bắc. Ba tỉnh này có hình thức phát triển kinh tế và mức độ đồng chất hóa rất nghiêm trọng, mọi người đều làm công nghiệp nặng, ba tỉnh đều có khu công nghiệp nặng, sau đó làm quy hoạch, cả ba tỉnh đều có ba khu quy hoạch.
Vì vậy có thể thấy được mùi thuốc súng của ba tỉnh trong vấn đề cạnh tranh tài nguyên, nhân tài, chính sách. Trương Thanh Vân là người mù kẻ điếc ở Liêu Đông, vậy cũng tốt, Trương Thanh Vân cho người Liêu Tây và Mạc Bắc đến giám sát Liêu Đông, chỉnh thể công tác của Liêu Đông là thế nào, hai tỉnh bạn này không biết sao?
Trước đó Trương Thanh Vân để cho Mạc Bắc và Liêu Tây nếm thử trước tình hình giám sát đất khách, hắn làm vậy chính là muốn cho hai tỉnh này bùng lên mùi thuốc súng nồng nặc, muốn cho hai tỉnh cấu véo nhau túi bụi, trước tiên bộc lộ vấn đề của cả hai, để lãnh đạo tỉnh hai bên nhìn vào.
Trương Thanh Vân tin hai tỉnh Mạc Bắc và Liêu Tây diễn trò trước thì sẽ rất đủ, khi đó Trương Thanh Vân sẽ ra lệnh cho tổ giám sát của hai tỉnh Liêu Tây và Mạc Bắc vào Liêu Đông, chẳng sợ tình cảnh ở Liêu Đông là tường đồng vách sắt, không sợ không tìm ra vấn đề.
Đến lúc đó Vương Hàn Xử tuy là thiên tài nhưng tất cả vấn đề ở ngóc ngách xó xỉnh của Liêu Đông đều bộc lộ ra, trung ương lại có sẵn bố trí với Liêu Đông, chỉ cần vấn đề lộ ra thì nhiệm vụ của Trương Thanh Vân coi như hoàn thành. Hành trình gian nan của hắn đến Liêu Đông xem ra đã thành công viên mãn.
Tất nhiên trong vấn đề này Trương Thanh Vân vẫn chừa đường, trước hết hắn bắt tay vào Liêu Tây và Mạc Bắc, đây là một hành động gõ đầu. Kế hoạch của hắn là hành động cùng ba tỉnh nhưng vẫn cẩn thận xem xét trước sau, vẫn còn chưa có thao tác. Trương Thanh Vân tất nhiên muốn hoàn thành nhiệm vụ, nhưng đứng ở góc độ đại cục, hắn còn muốn đảm bảo sự ổn định của ba tỉnh phương bắc. Vấn đề ở Liêu Đông đã làm trung ương coi trọng, tất nhiên không phải là nhỏ, nếu không phải bất đắc dĩ thì không thể dùng phương pháp quá dữ dội để ép nhau vào đường chết.
Sau này khống chế cục diện là cực kỳ quan trọng, Trương Thanh Vân căn bản không muốn vạch trần tất cả vấn đề của Liêu Đông, hắn muốn cho ban ngành Liêu Đông hiểu rằng, Liêu Đông là miếng thịt trên miệng, hắn có thể tùy ý nhai nuốt, có thể bới tất cả vấn đề của Liêu Đông ra cực kỳ sạch sẽ.
Trương Thanh Vân muốn đến gặp Vương Hàn Xử, bây giờ dứt khoát ôm cây đợi thỏ, đợi Vương Hàn Xử đến cầu kiến mình.
Mà những thứ này Trương Thanh Vân cũng không nói rõ ràng với Mạch Gia Dũng, trước đó Mạch Gia Dũng đã vỗ ngực đảm bảo công tác của Trương Thanh Vân, tất nhiên Trương Thanh Vân sẽ nắm lấy không buông, hắn nói:
- Anh Mạch, anh không có lòng tin với Liêu Tây sao? Chẳng lẽ vấn đề của Liêu Tây còn nhiều hơn cả Liêu Đông và Mạc Bắc? Không thể chịu nổi sao? Lần này chúng tôi đưa ra quy hoạch chỉnh đốn trật tự ba tỉnh, sợ nhất là vấn đề không bộc lộ rõ ràng.
- Anh nghe tôi nói này, anh đừng suy đoán lung tung, đối với anh thì bộc lộ vấn đề mới là tốt. Đây đều là những chuyện đắc tội với người, nhưng những chuyện này tôi đều làm thay cho anh, chỉ cần phát hiện ra vấn đề là có thể giải quyết, như vậy trật tự kinh tế của toàn tỉnh Liêu Tây sẽ đẩy mạnh, anh thấy sao?
Mạch Gia Dũng cười hì hì nói:
- Thanh Vân, anh há miệng là nói mình chịu trách nhiệm, những chỗ tốt lại là của tôi, rõ ràng là một miếng nước bọt một cây đinh, tôi đã nói thì sẽ thực hiện hứa hẹn.
- Anh yên tâm, tôi nhất định sẽ giúp đỡ cho công tác của anh, vấn đề ở Liêu Tây không sợ bộc lộ ra dưới ánh sáng mặt trời, chúng tôi có dũng khí này.
Mạch Gia Dũng vung tay nói, vẻ mặt rất uy nghiêm.
Trương Thanh Vân thấy Mạch Gia Dũng sảng khoái như vậy thì trong lòng cũng thầm bội phục, phải biết rằng Trương Thanh Vân nói rất dễ nghe, nhưng cách làm của Trương Thanh Vân rõ ràng không được chính phủ địa phương hoan nghênh.
Tuy trung ương có chính sách, nhưng chẳng lẽ địa phương không có chính sách để ứng phó?
Nếu trật tự thị trường không tuân theo quy định thì chính quyền dịa phương có thể nhắm một mắt mở một mắt, nguyên nhân của vấn đề này rất phức tạp, thậm chí có chút tình huống còn không nhất định là lỗi của khối chính quyền.
Nhưng bây giờ Trương Thanh Vân dùng phương pháp này để bộc lộ vấn đề, tất cả tình huống đặc thù để ở trong phạm vi chỉnh đốn, đây là một khảo nghiệm rất lớn cho Liêu Tây. Mạch Gia Dũng có được quyết đoán kiên quyết ủng hộ Trương Thanh Vân, chỉ tính riêng phần khí phách đã làm người ta khâm phục.
Trước khi đến Liêu Đông thì Trương Thanh Vân đã đặc biệt xem xét về Mạch Gia Dũng, đây là nhân vật có danh tiếng ở ba tỉnh phương bắc, có dan hiệu là "Mạch điên" ở Liêu Tây, người này làm việc không đạt được mục đích sẽ không bỏ qua, có tinh thần của một kẻ điên.
Mạch Gia Dũng nhận chức chủ tịch tỉnh Liêu Tây sau khi kết thúc học tập ở trường đảng, những năm gần đây kinh tế Liêu Tây luôn áp chế Liêu Đông và Mạc Bắc, Mạch Gia Dũng khó thể bỏ qua công lao. Ở Liêu Tây có một câu danh ngôn của chủ tịch Mạch: "Liêu Tây có thể thua khắp thiên hạ nhưng không thua Liêu Đông và Mạc Bắc, Liêu Tây vĩnh viễn là kẻ đi đầu trong ba tỉnh phương bắc!"
Tất nhiên đây cũng chỉ là những lời nói tô điểm màu mè mà thôi, Mạch Gia Dũng đã nói chuyện sẽ tìm từ dữ dội hơn rất nhiều. Vì trước đó Mạch Gia Dũng nói ra những lời kia, lãnh đạo hai tỉnh Liêu Đông và Mạc Bắc đã từng náo loạn đến trung ương, nói Mạch Gia Dũng không đoàn kết, muốn Liêu Tây luôn đi đầu.
Sau đó Mạch Gia Dũng nói chuyện ẩn nhẫn hơn nhưng công tác lại càng lợi hại, năm trước ở biên giới hai Liêu, Liêu Tây chặn đứng nhập gỗ từ Liêu Đông đã gây ra ảnh hưởng rất lớn, chính Mạch Gia Dũng viết lệnh cấm vận chuyển gỗ để bảo vệ rừng.
Thật ra ai cũng hiểu Mạch Gia Dũng đang chơi trò chủ nghĩa địa phương, gỗ Liêu Đông có ưu thế hơn Liêu Tây, Mạch Gia Dũng không muốn gỗ Liêu Đông nhập quá nhiều vào Liêu Tây. Việc này được truyền thông đưa ra ánh sáng, náo loạn đến bộ lâm nghiệp, cuối cùng vẫn không giải quyết được vấn đề gì.
Từ những ví dụ điển hình trên, có thể thấy Mạch Gia Dũng làm quan rất khí khái, hắn đã vỗ ngực trước mặt Trương Thanh Vân, như vậy sẽ cố gắng giúp đỡ.
Tất nhiên những điều này cũng không loại trừ sự thừa nhận của Mạch Gia Dũng với Trương Thanh Vân, nếu là người khác thì hắn sẽ chưa chắc hào sảng như vậy. Trương Thanh Vân bây giờ là quan viên có tương lai nhất nước, khả năng hắn tiến vào danh sách lãnh đạo trung ương là rất lớn, Mạch Gia Dũng giúp hắn lần này cũng xem như để lại một phần nhân tình.
Trương Thanh Vân và Mạch Gia Dũng uống rượu đến rạng sáng, hai người đều có tửu lượng cao, nói chuyện lại nhập thần, vì vậy uống rất sảng khoái. Trong quá trình này hai người liên tục hiểu rõ lẫn nhau, đồng thời càng thừa nhận đối phương.
Cuối cùng Mạch Gia Dũng cũng say lờ đờ, hắn nói:
- Này Thanh Vân, nếu không anh dứt khoát đều nghị trung ương thanh lý ban ngành Liêu Đông, anh đến Liêu Đông làm chủ tịch tỉnh, hai ta một ở Liêu Đông, một ở Liêu Tây. Tôi đảm bảo sẽ không sử dụng thủ đoạn hạ lưu, chúng ta chân chính giao chiến, để xem người già độc ác hay anh hùng xuất thiếu niên.
- Bây giờ Liêu Đông là vùng phì nhiêu, tài nguyên tốt mà lại ở dưới Liêu Tây chúng tôi. Ha ha, đôi khi nghĩ lại tôi đều cảm thán khó hiểu.
- Không phải Mạch Gia Dũng tôi khoác lác, nếu Liêu Tây có được lợi thế như Liêu Đông, chúng tôi đã sớm phát triển đến chín tầng mây rồi, nói không chừng kinh tế đã chạy theo với Lĩnh Nam và Hoa Đông, ha ha...
Mạch Gia Dũng cười ha hả, trong ngôn từ có cảm xúc sục sôi nói không nên lời. Tuy mạnh vì rượu nhưng cũng biểu hiện một mặt phóng khoáng, lại có ánh mắt bễ nghễ thiên hạ, ai thắng ai thua, thật sự khí phách

back top