Bố Y Quan Đạo

Chương 1015: Ghi lại truyền kỳ

Trương Thanh Vân rất bất ngờ khi nhận được điện thoại của Chử Ngụy Cường, hơn nữa Chử Ngụy Cường nhắc đến vấn đề ở Liêu Đông càng làm Trương Thanh Vân cảm thấy ngoài ý muốn.
Chử Ngụy Cường đảm nhiệm chức vụ bí thư tỉnh ủy Liêu Đông một thời gian ngắn thì được điều về làm phó bộ trưởng bộ tuyên truyền, lời đồn khi đó là Chử Ngụy Cường bị người Liêu Đông đẩy đi, sao lúc này lại liên quan đến vòng xoáy ở Liêu Đông?
Khi còn ở Hoa Đông thì quan hệ giữa Trương Thanh Vân và Chử Ngụy Cường là tôn trọng mà không thân cận. Trương Thanh Vân là hạ cấp của lão, nhưng hai người công tác không quá xen vào nhau, hai người cũng không có mâu thuẫn quá lớn, cũng không quá hòa hợp.
Nhưng bây giờ cả hai đã rời khỏi Hoa Đông, quan hệ giống như hòa hợp hơn. Chử Ngụy Cường rất nhiệt tình trong điện thoại, lão biểu hiện mình đã từng là thủ trưởng của Trương Thanh Vân, khi thấy Trương Thanh Vân phát triển tốt thì rất vui mừng.
Trương Thanh Vân cũng tỏ ra cực kỳ tôn trọng Chử Ngụy Cường, khi đến vấn đề Liêu Đông thì Chử Ngụy Cường nói:
- Thanh Vân à, đồng chí Vương Hàn Xử là cán bộ đi ra từ quân ngũ, trên người có khí thế kiêu ngạo, đôi khi làm việc không biết nặng nhẹ.
- Nhưng tôi có thể đảm bảo đồng chí này tuyệt đối chống lại khảo nghiệm, tuyệt đối có giác ngộ. Bây giờ ba tỉnh phương bắc đang hừng hực khí thế chấn chỉnh trật tự thị trường, tôi tin ban ngành Liêu Đông dưới sự lãnh đạo của bí thư Vương Hàn Xử, nhất định có thể triển khai công tác tự kiểm tra...
Trương Thanh Vân cũng cười nói:
- Chủ tịch Chử, tôi hoàn toàn tin tưởng lời nói của anh. Thực tế tôi cũng hy vọng tỉnh ủy và chính quyền Liêu Đông có thái độ chính xác đối mặt với vấn đề, Vương Hàn Xử là cán bộ lão thành ở Liêu Đông, tôi rất an tâm với anh ấy.
- Nhưng sự việc lần này ở Liêu Đông rất phức tạp, toi chẳng qua chỉ hoàn thành nhiệm vụ của trung ương giao phó mà thôi, bây giờ nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành, vì vậy sau này công tác của tôi sẽ không liên quan đến địa phương.
Trương Thanh Vân nói ra như vậy cũng có ý thoái thác, thực tế bố trí nhiệm vụ thì bí thư Mạc Hồng Viễn đã nói rất rõ, Trương Thanh Vân đến Liêu Đông để bộc lộ vấn đề. Bây giờ dù vấn đề ở Liêu Đông chưa được lộ ra, nhưng vì bây giờ hai tỉnh Liêu Tây và Mạc Bắc đã có hành động, vì vậy mà nhiều người ở Liêu Đông đã khó nhịn được, bắt đầu sắp xếp đường lui.
Hơn nữa ủy ban kỷ luật trung ương đã sớm bí mật tiến vào chiếm giữ Liêu Đông, đã khống chế được một số người. Việc đã đến nước này thì Trương Thanh Vân có thể nói đạt đến yêu cầu của trung ương, nếu không có vấn đề gì xảy ra thì hắn sẽ nhanh chóng về lại thủ đô. Tổ giám sát của bộ thương mại có khả năng sẽ để lại vài người để tiếp tục công tác ở Xuân Thành.
Vì tránh cho Chử Ngụy Cường hiểu lầm, Trương Thanh Vân đại khái nói tình huống cho đối phương. Đầu dây bên kia trầm mặc trong chốc lát, sau đó Chử Ngụy Cường nói:
- Trước khi đi cậu nên cho Vương Hàn Xử đến thăm hỏi, anh ta là cán bộ cấp chính bộ, cần phải phụ trách hành vi của mình.
Trương Thanh Vân cau mày, hắn đang định nói thì Chử Ngụy Cường đã cướp lời:
- Được rồi, Thanh Vân, trước hết cứ như vậy. Lần này cậu có trách nhiệm quá lớn, dù tôi cũng không muốn nói nhiều với cậu, nếu không sẽ quấy nhiễu công tác, tội của tôi sẽ rất lớn.
Trương Thanh Vân cúp điện thoại mà khóe miệng cong lên thành đường, sau đó thở dài một hơi. Lần này nhiệm vụ ở Liêu Đông không nhẹ nhàng gì, hắn công tác đến bước này cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ, bây giờ quay đầu nhìn lại thì thấy có rất nhiều thành phần may mắn.
Thông qua sự kiện lần này, Trương Thanh Vân thấy mình còn chưa hiểu nhiều vùng trong nước, đây cũng chính là nguyên nhân phải ăn thiệt thòi khi xuống ba tỉnh phương bắc. Trung Quốc quá rộng, Trương Thanh Vân còn chưa quen thuộc Lĩnh Nam, tây nam, tây bắc.
Lần này trung ương cho Trương Thanh Vân xuống ba tỉnh phương bắc có lẽ là bước đi tiên phong, sau đó có lẽ hắn sẽ được đưa sang Lĩnh Nam, tây nam, tây bắc. Lần này hắn may mắn ở ba tỉnh phương bắc, sau này còn có vận may như vậy không?
Vì vậy Trương Thanh Vân cũng thầm quyết định phải tìm hiểu nhiều hơn về đặc điểm của các phe phái vài các vùng, cần phải có cái nhìn chỉnh thể...
- Bộ trưởng Trương, xe đã chuẩn bị xong, bây giờ đã ra sân bay chưa?
Điền Lãng Hồng vào cửa rồi khẽ nói.
Trương Thanh Vân chậm rãi gật đầu, hôm nay phó bí thư ủy ban kỷ luật trung ương Mạc Hồng Viễn sẽ đến Liêu Đông, sự việc sẽ tiến triển lớn, nhân tâm sẽ chấn động.
Từ khách sạn Xuân Thành chạy ra sân bay cũng không gần, Trương Thanh Vân ngồi ở sau xe nhắm mắt dưỡng thần, hắn đang xem xét đến vấn đề phó bí thư Mạc Hồng Viễn đến Liêu Đông, mình có nên ở lại báo cáo công tác hay về thủ đô. Vì năm nay chính phủ sẽ có biến động lớn về nhân tuyển, Trương Thanh Vân cũng rất chú ý, hắn cũng hy vọng nhanh chóng về thủ đô để biết thêm nhiều thông tin.
Sau hội nghị trung ương lần này thì phó thủ tướng Dương sẽ về hưu, trước mắt hai người có tiếng hô cao nhất sẽ tiến vào chính phủ chính là Lăng Tổ Hồng và Triệu Mai Nam, hơn nữa nếu một trong số hai người này tiến vào chính phủ sẽ là phó thủ tướng thường vụ. Chức vụ phó thủ tướng thường vụ chính là một trong chín thường ủy trung ương, là lãnh đạo cấp bậc cao của quốc gia, cũng không biết hai người này ai sẽ có được cơ hội, hoặc còn có ngựa đen khác.
Trương Thanh Vân thấy cơ hội của Lăng Tổ Hồng là khá lớn, hắn đã từng tiếp xúc vài lần với Lăng Tổ Hồng, vẫn rất thừa nhận đối với vị lãnh đạo này. Lăng Tổ Hồng làm bí thư thành phố Hoàng Hải nhiều năm, tất cả phương diện của Hoàng Hải được lão thống trị cực tốt, bây giờ đã là thành phố nổi tiếng thế giới, cũng là trung tâm tiềm lực tài chính ở Châu Á.
Hơn nữa thế lực của Hải phái là rất mạnh, bây giờ trong số chín vị thường ủy trung ương đã có người của Hải phái, mà một lãnh đạo thuộc phái con nhà quan như Triệu Mai Nam sẽ có ưu thế và hoàn cảnh xấu rất rõ ràng, trung ương quyết định cán bộ lãnh đạo sẽ suy xét cực kỳ thận trọng. Cũng vì tổng hợp những nguyên nhân này mà Trương Thanh Vân mới cho rằng cơ hội của Lăng Tổ Hồng là khá lớn.
Trương Thanh Vân suy nghĩ rất nhiều, lúc này tâm tình của Điền Lãng Hồng ngồi bên cạnh tài xế cũng có chút biến động. Điền Lãng Hồng vốn là người Giang Nam, hắn cũng không có bối cảnh, cha là cục trưởng ở một huyện trong tỉnh Giang Nam, căn bản chỉ là quan nhỏ như hạt vừng.
Nhưng thành tích của Điền Lãng Hồng đã nổi bật từ nhỏ, hắn thi đậu đại học ở thủ đô, sau khi ra trường lại ra sức học tập, sau đó được bộ thương mại chọn làm nhân viên nhà nước.
Đối với Điền Lãng Hồng thì hắn cho rằng mình không có nhiều thành tựu trên con đường làm quan, vì hắn căn bản không có căn cơ ở thủ đô.
Điền Lãng Hồng cũng sớm biết đến Trương Thanh Vân, vì Trương Thanh Vân là người nổi tiếng ở Giang Nam, khi Điền Lãng Hồng tiến vào bộ thương mại thì luôn dùng những thành tích của đồng hương Trương Thanh Vân để khuyến khích chính mình. Nhưng hắn căn bản không ngờ sẽ có ngày mình là thư ký cho chính Trương Thanh Vân.
Nếu nói trên đời có duyên nhận, Điền Lãng Hồng cho rằng mình gặp được Trương Thanh Vân là duyên phận tuyệt thế. Hắn vừa được tăng cấp bậc hành chính thì Trương Thanh Vân tiến vào bộ thương mại, sau đó lãnh đạo trực tiếp chọn hắn làm thư ký.
Đôi khi Điền Lãng Hồng còn xem xét, trước khi Trương Thanh Vân tiến vào bộ thương mại thì hắn còn đưa lễ lần đầu tiên cho chủ nhiệm Lâm Túc của văn phòng bộ thương mại, nhưng rốt cuộc có phải phần lễ kia phát huy tác dụng hay không, hắn cũng chưa tìm ra đáp án.
Có một vấn đề Điền Lãng Hồng thấy rất rõ, đó chính là theo Trương Thanh Vân thì sẽ tuyệt đối có tương lai vô hạn. Trương Thanh Vân tiến vào bộ thương mại còn chưa lâu nhưng đã trải qua hai sự kiện quan trọng, thứ nhất chính là theo phó thủ tướng Dương sang thăm bốn nước Bắc Âu, mà lần đó Điền Lãng Hồng không có cơ hội đi theo.
Nhưng lúc này Trương Thanh Vân đến ba tỉnh phương bắc, Điền Lãng Hồng đã nhận thức được cảnh tượng của một thư ký bộ trưởng. Lúc bắt đầu Trương Thanh Vân gặp lực cản thì không nói, khi đó một thư ký như Điền Lãng Hồng chẳng có gì để đắc ý.
Nhưng những ngày gần đây các quan viên cao thấp ở Liêu Đông chẳng biết có bao nhiêu người muốn nối liền quan hệ với Điền Lãng Hồng, thậm chí có nhiều nhân vật được hắn cho là núi cao ở thủ đô cũng điện thoại đến, ngôn từ của mọi người đều rất khách khí, đều muốn lôi kéo làm quen.
Trong vấn đề này điều làm Điền Lãng Hồng cảm thấy sảng khoái nhất chính là cha của bạn gái, bạn gái của hắn cũng là bạn thời đại học, là người thủ đô. Đối với Điền Lãng Hồng thì đây là chuyện cảm tình khó khăn, vì nhà bạn gái hắn có gia nghiệp lớn, bọn họ đâu quan tâm đến một đứa con nhà nghèo ở nông thôn như hắn?
Nhưng cô gái kia đã nhận định làm người bầu bạn cả đời với Điền Lãng Hồng, nàng liều chết đấu tranh, có lẽ vì vậy mà uyên ương đã không phải sớm chia đàn sẻ cánh. Dù là vậy nhưng tình cảm yêu đương của bọn họ vẫn rất gian khổ.
Nhưng gần đây sự việc đã biến đổi, đặt biệt là vài ngày gần đây, vị cha vợ luôn nói chuyện vênh váo và cực kỳ hung hăng đã có chuyển biến tốt, lần đầu tiên nói rằng khí hậu phương bắc khá lạnh, yêu cầu Điền Lãng Hồng nên bảo trọng thân thể. Tất nhiên mục đích chính là muốn biết tình huống của Trương Thanh Vân ở Liêu Đông.
Điền Lãng Hồng tất nhiên sẽ không vì những lời nói dễ nghe của cha vợ mà xiêu lòng, khác biệt chính là hắn đã thấy được nhân tình ấm lạnh, nhìn vấn đề càng sâu sắc hơn. Trong lòng hắn biết rõ, những biến hóa của mình đều có nguyên nhân là Trương Thanh Vân.
Nếu Điền Lãng Hồng không phải là thư ký của Trương Thanh Vân, hắn vẫn chẳng phải là loại chó má gì cả. Sau khi hiểu rõ đạo lý này, tất nhiên hắn càng một lòng với Trương Thanh Vân, càng nghiêm khắc với chính mình. Hơn nữa từ sâu trong lòng hắn cũng không có cảm tình gì với cha vợ.
Đối phó với những kẻ cường thế thì phải có thủ đoạn, vào lúc quan trọng phải giẫm lên đuôi của đối phương, Điền Lãng Hồng hiểu rõ quy hoạch của mình, đó chính là cả đời sẽ không quá dính dáng đến bên nhà vợ.
Bây giờ Điền Lãng Hồng là người làm việc cho Trương Thanh Vân, đây là cơ hội ngàn năm một thuở, hắn nhất định phải nắm chắc cơ hội để phát triển sự nghiệp của mình. Hắn không những đưa bạn gái về nhà trong vui sướng, hơn nữa cũng phải để cho đám người luôn khinh thường phải chống mắt lên nhìn, phải biết được đạo lý con người không mãi mãi nghèo hèn.
Điền Lãng Hồng báo cho chính mình biết, hắn không những phải nắm chắc quan hệ với Trương Thanh Vân, hơn nữa phải coi lãnh đạo là thầy, phải học tập và phấn đấu theo, không được khuất phục khó khăn, phải có tinh thần vĩnh viễn không lùi bước. Hắn muốn dùng bộ trưởng Trương làm tấm gương, hắn muốn là một bộ trưởng Trương thứ hai ở Giang Nam, cũng sẽ là một truyền kỳ mới

back top