Tỉnh Hoa Đông, thành phố Lăng Thủy, trong phòng khách biệt thự số hai ở hội nghị trung tâm Tân Uyển bùng lên hương trà nồng đậm, Trương Thanh Vân tự mình pha trà tiếp đón chủ tịch tỉnh Tả Quân Dân và phó chủ tịch thường vụ Niên Tuấn Quốc.
Hai vị lãnh đạo khối chính quyền tỉnh Hoa Đông đến chơi, điều này cũng nói rõ sự coi trọng của cả hai với Trương Thanh Vân. Tất nhiên sự coi trọng này có chút đột ngột, vì vậy vẻ mặt cả hai đều mất tự nhiên, ai cũng cười đến mức rất xấu hổ.
Tả Quân Dân và Ngô Ngôn Pháp vốn có ăn ý với nhau về vấn đề Trương Thanh Vân đến Hoa Đông, Ngô Ngôn Pháp cố ý không coi trọng vấn đề có thể nói là rất hợp ý với Tả Quân Dân.
Chính đàn thường có phân biệt đối xử, tư chất và vai vế của Trương Thanh Vân đều thấp hơn Tả Quân Dân rất nhiều, Tả Quân Dân cũng không quá long trọng hoan nghênh khi Trương Thanh Vân đến Hoa Đông.
Về phương diện khác thì Tả Quân Dân đến Hoa Đông cũng nghe được vài tin đồn, chủ yếu là so sánh giữa lão và Trương Thanh Vân. Đặc biệt là gần đây kinh tế căng thẳng, có rất nhiều người nói Tả Quân Dân kém Trương Thanh Vân, những người này đều nói nếu năm xưa bí thư Trương ngồi lên ghế chủ tịch tỉnh, như vậy sẽ là thế nào?
Tả Quân Dân nghe những tin đồn kia, giống như chỉ cần Trương Thanh Vân làm chủ tịch tỉnh Hoa Đông thì sẽ có một tình cảnh khác, dù lão là người tâm tình rộng rãi, nghe nói như vậy thì trong lòng cũng không thoải mái.
Tả Quân Dân là một cán bộ có lý lịch cao cấp, Tả Quân Dân là người hiểu kinh tế, hiểu quản lý, lão biết rõ vấn đề Hoa Đông nếu chỉ dựa vào Hoa Đông thì khó giải quyết. Vấn đề Hoa Đông không phải là tồn tại cô lập, chẳng qua chỉ vì Hoa Đông là khu vực phát đạt kinh tế, vì vậy ảnh hưởng khá rộng. Nguồn tại http://
Tình hình kinh tế toàn cầu là như vậy, vì thế kinh tế trong nước cũng phải bộc phát vấn đề. Tả Quân Dân đã cảm giác mình làm được rất tốt, lão tin dù bất kỳ ai đến đảm nhiệm chức vụ chủ tịch tỉnh Hoa Đông thì cũng sẽ chưa chắc làm tốt và hợp lý hơn mình.
Hơn nữa Tả Quân Dân đến Hoa Đông cũng chưa lâu, trong một thời gian ngắn lão chưa dung nhập vào trong công tác, vì vậy mà những quyết sách đưa ra thường phải trả giá nằm ngoài sự tưởng tượng của người bình thường. Lão phải trả giá nhiều nhưng lại phải nhận lấy sự so sánh của ngôn luận, vì vậy trong lòng lão cảm thấy rất khó chịu.
Nhưng Tả Quân Dân là một chủ tịch tỉnh, dù đối mặt với tình huống trước mắt thì cảm thấy khó chịu, nhưng lão vẫn phải tỉnh táo đối mặt. Vì lão phải tiếp xúc với cuộc chiến của toàn bộ dân chúng trong tỉnh, còn phải có trận chiến với Trương Thanh Vân, nếu không sau này khó thể triển khai mở rộng công tác ở Hoa Đông.
- Chủ tịch Tả, chủ tịch Niên, đây là trà Hoa Đông, hôm nay tôi xem như mượn hoa hiến phật chiêu đãi hai vị...
Trương Thanh Vân thản nhiên nói.
Tả Quân Dân cười cười không lên tiếng, Niên Tuấn Quốc lại nói:
- Bộ trưởng Trương quá khách khí, người nào không biết anh là cao thủ thưởng thức trà? Trà đưa đến tay anh thì mới có thể tạo ra hương vị cực phẩm, hôm nay tôi và chủ tịch Tả rõ ràng là có phúc...
Niên Tuấn Quốc vừa nói vừa nâng ly trà lên nhấp một ngụm rất tinh tế, sau đó lão nhắm mắt giống như thưởng thức dư vị. Ba giây sau lão mới mở mắt, trong mắt bắn ra thần quang, lão nói:
- Tốt, mạnh mẽ, khí phách trà Vũ Di Nham đã được cô đọng lại, tôi thấy cũng chỉ có bộ trưởng Trương mới làm được như vậy...
Trương Thanh Vân cười nhạt một tiếng, Niên Tuấn Quốc nói hai chữ khí phách, dưới tình huống này mà nói khí phách thì khó tránh khỏi lèo lái suy nghĩ của người khác. Trương Thanh Vân nhìn về phía Tả Quân Dân nói:
- Chủ tịch Tả, anh cũng nếm thử đi...
Tả Quân Dân nâng ly trà lên nhấp một ngụm, lão nói:
- Tôi không có tiêu chuẩn như chủ tịch Niên, trà vào miệng tôi thì chỉ có một vị, rất đắng...
Trương Thanh Vân cười ha hả, thật sự không đáng giá. Niên Tuấn Quốc nghe Tả Quân Dân nói vậy thì vẻ mặt có chút trì trệ, lão nói:
- Chủ tịch bình luận rất hay, tở lại nguyên trạng, núi vẫn là núi, sông vẫn là sông...
Gương mặt Niên Tuấn Quốc có hơi đỏ lên, có vẻ rất xấu hổ. Trương Thanh Vân thấy tình cảnh như vậy thì lại càng buồn cười, trong lòng cũng có cái nhìn khác biệt với Tả Quân Dân.
Rõ ràng Niên Tuấn Quốc đang thử phỏng đoán ý đồ của Tả Quân Dân, lão cho rằng lần này Tả Quân Dân đến lấy lòng Trương Thanh Vân, vì vậy lão cũng phải lợi dụng cơ hội mà tâng bốc Trương Thanh Vân.
Nào ngờ Tả Quân Dân lại nói ra chữ đắng, tất nhiên sẽ không phụ trợ cho những gì khí phách mà Niên Tuấn Quốc nói ra, vì vậy đã làm cho lời nói của Niên Tuấn Quốc trở nên giả dối. Tất nhiên nếu xét về phương diên khác, Tả Quân Dân cũng bày tỏ vị trí chủ đạo của mình.
Trong khối chính quyền tỉnh Hoa Đông, dù Tả Quân Dân là lính hàng không nhưng năng lực khống chế cục diện lại vượt qua người thường, vượt xa Kiều Quốc Thịnh. Lúc đầu Niên Tuấn Quốc còn có cảm giác xem thường, dù sao thì Tả Quân Dân hàng không xuống cũng là vật cản trên đường quan trường của lão.
Nhưng Tả Quân Dân là người thế nào? Lão chỉ cần tùy tiện vung tay cũng đủ cho Niên Tuấn Quốc ăn đủ thiệt thòi, cuối cùng cũng không khỏi thành thật công tác, không hề có chút tư tâm.
Niên Tuấn Quốc hôm nay cùng Tả Quân Dân đến gặp Trương Thanh Vân, tất nhiên là cố nhân gặp lại. Sau khi Trương Thanh Vân về thủ đô thì đã chính thức lên cầu thang, đã có cấp bậc cao vượt mặt Niên Tuấn Quốc. Lúc này Niên Tuấn Quốc đối mặt với Trương Thanh Vân mà sinh ra cảm giác phức tạp, lão có thể thấy rõ sự chênh lệch của hai người, vì vậy trong lòng không khỏi cảm thấy chua xót.
Niên Tuấn Quốc muốn mượn lá cờ của Tả Quân Dân, lão muốn nói đến khí phách và trộn lẫn chút cát vào bên trong. Tất nhiên lời nói cũng thể hiện nội tâm, lão biểu hiện giống như tâng bốc Trương Thanh Vân, thực tế nói đến khí phách chính là ám chỉ Trương Thanh Vân đến quấy nhiễu cục diện ở Hoa Đông, cướp danh tiếng của lãnh đạo Hoa Đông, làm cho lãnh đạo Hoa Đông khó khăn lớn.
Những thứ này đều vì Niên Tuấn Quốc cảm thấy ghen ghét, lão tự cho rằng mình làm rất đúng, nhưng không ngờ Tả Quân Dân không nể mặt, trực tiếp ép lão không thể không xuống đài trước mặt Trương Thanh Vân, làm lão mất mặt.
Trong lòng Niên Tuấn Quốc tuy rất căm tức nhưng lại biết rât rõ, lão không là cái đinh gì với Trương Thanh Vân và Tả Quân Dân, bây giờ lão không thể trêu chọc vào hai người này. Một Tả Quân Dân chèn ép ở Hoa Đông đã làm Niên Tuấn Quốc khó thể chịu được áp lực, Trương Thanh Vân thì sau khi về thủ đô lại là rồng về biển rộng, Niên Tuấn Quốc sao có thể so sánh với cán bộ thê đội?
Khi Niên Tuấn Quốc đang khó thể xử lý cục diện trước mắt thì Tả Quân Dân cuối cùng cũng mở miệng, lão thở dài một hơi rồi nói:
- Thanh Vân, hôm nay cậu đến Hoa Đông rất có cảnh tượng, có thể cậu cũng thấy được trạng thái của chúng tôi...
Tả Quân Dân nói đến đây thì có vẻ rất cảm khái, lão vừa nói vừa lắc đầu, nói được một nửa thì ngừng lại hít vài hơi rồi nói:
- Nếu nói tiếp thì đúng là hỗ thẹn, tôi đến Hoa Đông đã lâu nhưng cục diện vẫn chưa thể biến chuyển tốt đẹp. Cậu cũng thấy đấy, bây giờ các tầng xã hội ở Hoa Đông đều rất yếu ớt, rất nhiều người nói trung ương dùng người không tốt, cậu mới là nhân tuyển tốt nhất cho chức vụ chủ tịch tỉnh Hoa Đông.
Trương Thanh Vân cau mày, hắn nói:
- Nói bậy bạ, đây đều là những gì có thể làm người ta hiểu lầm. Vấn đề ở Hoa Đông không phải của riêng ai, cũng không phải chỉ một người có thể giải quyết được, tôi thấy thủ tướng Đỗ sẽ sớm tự mình xuống tọa trấn Hoa Đông...
Trương Thanh Vân khoát tay, hắn dừng lại một chút rồi nói:
- Chủ tịch Tả, những gì anh vừa nói tôi cũng đã nghe qua, đây là những câu nói không biết phụ trách trách nhiệm, tôi thấy khối chính quyền cần công khai nhiều chính vụ, cần phải cho dân chúng biết chúng ta đang làm gì, đang cố gắng thế nào.
- Chúng ta không thể để tình hình tiếp tục buồn bực thế này, như vậy sẽ tạo nên tư duy hỗn loạn ở khối chính quyền, đây là khủng hoảng kinh tế, không phải vấn đề của tỉnh Hoa Đông.
- Phải làm sao để bình yên vượt qua khoảng thời gian khó khăn này, chúng ta không chỉ dựa vào lực lượng của khối chính quyền, cần phải phát động quần chúng, mọi người cùng cố gắng, cùng nhau đồng tâm hiệp lực vượt qua cửa ải khó khăn. Đây cũng là những phần công tác mà đảng ủy chính quyền cùng làm...
Trương Thanh Vân chậm rãi nói, vẻ mặt Tả Quân Dân có chút biến đổi, Niên Tuấn Quốc ở bên cạnh cũng có chút ngại ngùng.
Tả Quân Dân vừa rồi nói lời thành thật tất nhiên là kể khổ với Trương Thanh Vân, nhưng trong khung lão vẫn không cho đó là đúng. Trong miệng lão nói rằng Trương Thanh Vân là nhân tuyển tốt nhất cho chức vụ chủ tịch tỉnh Hoa Đông, đây cũng chỉ là lời của người khác.
Rõ ràng Trương Thanh Vân an ủi Tả Quân Dân, bác bỏ những lời nói không có cơ sở, nhưng cũng lơ đãng chỉ ra những sai lầm trong công tác của Tả Quân Dân.
Quả thật khối chính quyền Hoa Đông quá trì độn, Tả Quân Dân đến nhưgn không thay đổi quyết sách chứ chưa nói đến vấn đề bày tỏ công khai. Trương Thanh Vân nhạy cảm phát hiện được vấn đề này, hắn nói đến vấn đề các giới xã hội ít liên hệ với khối chính quyền, hơn nữa hắn còn coi đây là bước đột phá, phải dựa vào quần chúng, phải phát động quần chúng, như vậy mọi người mới cùng nhau vượt qua thời điểm khó khăn.
Tả Quân Dân và Niên Tuấn Quốc ngồi đây đều là những cán bộ có kinh nghiệm cực kỳ phong phú, Trương Thanh Vân nói đến điều này, tất nhiên bọn họ có thể hiểu được vài phần. Khoảnh khắc này cả hai cũng đều phải xem xét lại công tác của khối chính quyền.
Trước đó dù là Tả Quân Dân hay Niên Tuấn Quốc đều cảm thấy công tác của mình làm rất tiêu chuẩn, nhưng bây giờ Trương Thanh Vân chỉ điểm, cả hai đều có tâm tư, ý nghĩ trước đó có chút xao động.
Quả thật những lời nói của Trương Thanh Vân có ý nghĩa làm người ta xé toang màn đêm nhìn thấy ánh sáng, công tác Hoa Đông có vấn đề, như vậy phải nói vấn đề chấp hành chính sách và liên hệ với xã hội.
Vào thời điểm sớm nhất vì thiếu suy xét vấn đề kinh tế nên không thể ra tay quyết đoán, nhưng bây giờ thời gian ngày càng kéo dài, nếu không suy xét liên kết các giới xã hội, như vậy tất yếu sẽ xảy ra vấn đề.
Sự thật chứng minh bây giờ xã hội bất mãn một cách mù quáng, bọn họ cảm thấy khối chính quyền không đủ lực, Tả Quân Dân cảm thấy oan uổng, như vậy chẳng phải nguyên nhân nằm ở sự liên hợp giữa hai bên sao?
Tả Quân Dân hít vào một hơi thật sâu, tất cả tâm tư trước đó đều bị xua tan, đúng là người nổi tiếng thường không tầm thường, ánh mắt Trương Thanh Vân quá sáng và độc đáo.
Hai vị lãnh đạo khối chính quyền tỉnh Hoa Đông đến chơi, điều này cũng nói rõ sự coi trọng của cả hai với Trương Thanh Vân. Tất nhiên sự coi trọng này có chút đột ngột, vì vậy vẻ mặt cả hai đều mất tự nhiên, ai cũng cười đến mức rất xấu hổ.
Tả Quân Dân và Ngô Ngôn Pháp vốn có ăn ý với nhau về vấn đề Trương Thanh Vân đến Hoa Đông, Ngô Ngôn Pháp cố ý không coi trọng vấn đề có thể nói là rất hợp ý với Tả Quân Dân.
Chính đàn thường có phân biệt đối xử, tư chất và vai vế của Trương Thanh Vân đều thấp hơn Tả Quân Dân rất nhiều, Tả Quân Dân cũng không quá long trọng hoan nghênh khi Trương Thanh Vân đến Hoa Đông.
Về phương diện khác thì Tả Quân Dân đến Hoa Đông cũng nghe được vài tin đồn, chủ yếu là so sánh giữa lão và Trương Thanh Vân. Đặc biệt là gần đây kinh tế căng thẳng, có rất nhiều người nói Tả Quân Dân kém Trương Thanh Vân, những người này đều nói nếu năm xưa bí thư Trương ngồi lên ghế chủ tịch tỉnh, như vậy sẽ là thế nào?
Tả Quân Dân nghe những tin đồn kia, giống như chỉ cần Trương Thanh Vân làm chủ tịch tỉnh Hoa Đông thì sẽ có một tình cảnh khác, dù lão là người tâm tình rộng rãi, nghe nói như vậy thì trong lòng cũng không thoải mái.
Tả Quân Dân là một cán bộ có lý lịch cao cấp, Tả Quân Dân là người hiểu kinh tế, hiểu quản lý, lão biết rõ vấn đề Hoa Đông nếu chỉ dựa vào Hoa Đông thì khó giải quyết. Vấn đề Hoa Đông không phải là tồn tại cô lập, chẳng qua chỉ vì Hoa Đông là khu vực phát đạt kinh tế, vì vậy ảnh hưởng khá rộng. Nguồn tại http://
Tình hình kinh tế toàn cầu là như vậy, vì thế kinh tế trong nước cũng phải bộc phát vấn đề. Tả Quân Dân đã cảm giác mình làm được rất tốt, lão tin dù bất kỳ ai đến đảm nhiệm chức vụ chủ tịch tỉnh Hoa Đông thì cũng sẽ chưa chắc làm tốt và hợp lý hơn mình.
Hơn nữa Tả Quân Dân đến Hoa Đông cũng chưa lâu, trong một thời gian ngắn lão chưa dung nhập vào trong công tác, vì vậy mà những quyết sách đưa ra thường phải trả giá nằm ngoài sự tưởng tượng của người bình thường. Lão phải trả giá nhiều nhưng lại phải nhận lấy sự so sánh của ngôn luận, vì vậy trong lòng lão cảm thấy rất khó chịu.
Nhưng Tả Quân Dân là một chủ tịch tỉnh, dù đối mặt với tình huống trước mắt thì cảm thấy khó chịu, nhưng lão vẫn phải tỉnh táo đối mặt. Vì lão phải tiếp xúc với cuộc chiến của toàn bộ dân chúng trong tỉnh, còn phải có trận chiến với Trương Thanh Vân, nếu không sau này khó thể triển khai mở rộng công tác ở Hoa Đông.
- Chủ tịch Tả, chủ tịch Niên, đây là trà Hoa Đông, hôm nay tôi xem như mượn hoa hiến phật chiêu đãi hai vị...
Trương Thanh Vân thản nhiên nói.
Tả Quân Dân cười cười không lên tiếng, Niên Tuấn Quốc lại nói:
- Bộ trưởng Trương quá khách khí, người nào không biết anh là cao thủ thưởng thức trà? Trà đưa đến tay anh thì mới có thể tạo ra hương vị cực phẩm, hôm nay tôi và chủ tịch Tả rõ ràng là có phúc...
Niên Tuấn Quốc vừa nói vừa nâng ly trà lên nhấp một ngụm rất tinh tế, sau đó lão nhắm mắt giống như thưởng thức dư vị. Ba giây sau lão mới mở mắt, trong mắt bắn ra thần quang, lão nói:
- Tốt, mạnh mẽ, khí phách trà Vũ Di Nham đã được cô đọng lại, tôi thấy cũng chỉ có bộ trưởng Trương mới làm được như vậy...
Trương Thanh Vân cười nhạt một tiếng, Niên Tuấn Quốc nói hai chữ khí phách, dưới tình huống này mà nói khí phách thì khó tránh khỏi lèo lái suy nghĩ của người khác. Trương Thanh Vân nhìn về phía Tả Quân Dân nói:
- Chủ tịch Tả, anh cũng nếm thử đi...
Tả Quân Dân nâng ly trà lên nhấp một ngụm, lão nói:
- Tôi không có tiêu chuẩn như chủ tịch Niên, trà vào miệng tôi thì chỉ có một vị, rất đắng...
Trương Thanh Vân cười ha hả, thật sự không đáng giá. Niên Tuấn Quốc nghe Tả Quân Dân nói vậy thì vẻ mặt có chút trì trệ, lão nói:
- Chủ tịch bình luận rất hay, tở lại nguyên trạng, núi vẫn là núi, sông vẫn là sông...
Gương mặt Niên Tuấn Quốc có hơi đỏ lên, có vẻ rất xấu hổ. Trương Thanh Vân thấy tình cảnh như vậy thì lại càng buồn cười, trong lòng cũng có cái nhìn khác biệt với Tả Quân Dân.
Rõ ràng Niên Tuấn Quốc đang thử phỏng đoán ý đồ của Tả Quân Dân, lão cho rằng lần này Tả Quân Dân đến lấy lòng Trương Thanh Vân, vì vậy lão cũng phải lợi dụng cơ hội mà tâng bốc Trương Thanh Vân.
Nào ngờ Tả Quân Dân lại nói ra chữ đắng, tất nhiên sẽ không phụ trợ cho những gì khí phách mà Niên Tuấn Quốc nói ra, vì vậy đã làm cho lời nói của Niên Tuấn Quốc trở nên giả dối. Tất nhiên nếu xét về phương diên khác, Tả Quân Dân cũng bày tỏ vị trí chủ đạo của mình.
Trong khối chính quyền tỉnh Hoa Đông, dù Tả Quân Dân là lính hàng không nhưng năng lực khống chế cục diện lại vượt qua người thường, vượt xa Kiều Quốc Thịnh. Lúc đầu Niên Tuấn Quốc còn có cảm giác xem thường, dù sao thì Tả Quân Dân hàng không xuống cũng là vật cản trên đường quan trường của lão.
Nhưng Tả Quân Dân là người thế nào? Lão chỉ cần tùy tiện vung tay cũng đủ cho Niên Tuấn Quốc ăn đủ thiệt thòi, cuối cùng cũng không khỏi thành thật công tác, không hề có chút tư tâm.
Niên Tuấn Quốc hôm nay cùng Tả Quân Dân đến gặp Trương Thanh Vân, tất nhiên là cố nhân gặp lại. Sau khi Trương Thanh Vân về thủ đô thì đã chính thức lên cầu thang, đã có cấp bậc cao vượt mặt Niên Tuấn Quốc. Lúc này Niên Tuấn Quốc đối mặt với Trương Thanh Vân mà sinh ra cảm giác phức tạp, lão có thể thấy rõ sự chênh lệch của hai người, vì vậy trong lòng không khỏi cảm thấy chua xót.
Niên Tuấn Quốc muốn mượn lá cờ của Tả Quân Dân, lão muốn nói đến khí phách và trộn lẫn chút cát vào bên trong. Tất nhiên lời nói cũng thể hiện nội tâm, lão biểu hiện giống như tâng bốc Trương Thanh Vân, thực tế nói đến khí phách chính là ám chỉ Trương Thanh Vân đến quấy nhiễu cục diện ở Hoa Đông, cướp danh tiếng của lãnh đạo Hoa Đông, làm cho lãnh đạo Hoa Đông khó khăn lớn.
Những thứ này đều vì Niên Tuấn Quốc cảm thấy ghen ghét, lão tự cho rằng mình làm rất đúng, nhưng không ngờ Tả Quân Dân không nể mặt, trực tiếp ép lão không thể không xuống đài trước mặt Trương Thanh Vân, làm lão mất mặt.
Trong lòng Niên Tuấn Quốc tuy rất căm tức nhưng lại biết rât rõ, lão không là cái đinh gì với Trương Thanh Vân và Tả Quân Dân, bây giờ lão không thể trêu chọc vào hai người này. Một Tả Quân Dân chèn ép ở Hoa Đông đã làm Niên Tuấn Quốc khó thể chịu được áp lực, Trương Thanh Vân thì sau khi về thủ đô lại là rồng về biển rộng, Niên Tuấn Quốc sao có thể so sánh với cán bộ thê đội?
Khi Niên Tuấn Quốc đang khó thể xử lý cục diện trước mắt thì Tả Quân Dân cuối cùng cũng mở miệng, lão thở dài một hơi rồi nói:
- Thanh Vân, hôm nay cậu đến Hoa Đông rất có cảnh tượng, có thể cậu cũng thấy được trạng thái của chúng tôi...
Tả Quân Dân nói đến đây thì có vẻ rất cảm khái, lão vừa nói vừa lắc đầu, nói được một nửa thì ngừng lại hít vài hơi rồi nói:
- Nếu nói tiếp thì đúng là hỗ thẹn, tôi đến Hoa Đông đã lâu nhưng cục diện vẫn chưa thể biến chuyển tốt đẹp. Cậu cũng thấy đấy, bây giờ các tầng xã hội ở Hoa Đông đều rất yếu ớt, rất nhiều người nói trung ương dùng người không tốt, cậu mới là nhân tuyển tốt nhất cho chức vụ chủ tịch tỉnh Hoa Đông.
Trương Thanh Vân cau mày, hắn nói:
- Nói bậy bạ, đây đều là những gì có thể làm người ta hiểu lầm. Vấn đề ở Hoa Đông không phải của riêng ai, cũng không phải chỉ một người có thể giải quyết được, tôi thấy thủ tướng Đỗ sẽ sớm tự mình xuống tọa trấn Hoa Đông...
Trương Thanh Vân khoát tay, hắn dừng lại một chút rồi nói:
- Chủ tịch Tả, những gì anh vừa nói tôi cũng đã nghe qua, đây là những câu nói không biết phụ trách trách nhiệm, tôi thấy khối chính quyền cần công khai nhiều chính vụ, cần phải cho dân chúng biết chúng ta đang làm gì, đang cố gắng thế nào.
- Chúng ta không thể để tình hình tiếp tục buồn bực thế này, như vậy sẽ tạo nên tư duy hỗn loạn ở khối chính quyền, đây là khủng hoảng kinh tế, không phải vấn đề của tỉnh Hoa Đông.
- Phải làm sao để bình yên vượt qua khoảng thời gian khó khăn này, chúng ta không chỉ dựa vào lực lượng của khối chính quyền, cần phải phát động quần chúng, mọi người cùng cố gắng, cùng nhau đồng tâm hiệp lực vượt qua cửa ải khó khăn. Đây cũng là những phần công tác mà đảng ủy chính quyền cùng làm...
Trương Thanh Vân chậm rãi nói, vẻ mặt Tả Quân Dân có chút biến đổi, Niên Tuấn Quốc ở bên cạnh cũng có chút ngại ngùng.
Tả Quân Dân vừa rồi nói lời thành thật tất nhiên là kể khổ với Trương Thanh Vân, nhưng trong khung lão vẫn không cho đó là đúng. Trong miệng lão nói rằng Trương Thanh Vân là nhân tuyển tốt nhất cho chức vụ chủ tịch tỉnh Hoa Đông, đây cũng chỉ là lời của người khác.
Rõ ràng Trương Thanh Vân an ủi Tả Quân Dân, bác bỏ những lời nói không có cơ sở, nhưng cũng lơ đãng chỉ ra những sai lầm trong công tác của Tả Quân Dân.
Quả thật khối chính quyền Hoa Đông quá trì độn, Tả Quân Dân đến nhưgn không thay đổi quyết sách chứ chưa nói đến vấn đề bày tỏ công khai. Trương Thanh Vân nhạy cảm phát hiện được vấn đề này, hắn nói đến vấn đề các giới xã hội ít liên hệ với khối chính quyền, hơn nữa hắn còn coi đây là bước đột phá, phải dựa vào quần chúng, phải phát động quần chúng, như vậy mọi người mới cùng nhau vượt qua thời điểm khó khăn.
Tả Quân Dân và Niên Tuấn Quốc ngồi đây đều là những cán bộ có kinh nghiệm cực kỳ phong phú, Trương Thanh Vân nói đến điều này, tất nhiên bọn họ có thể hiểu được vài phần. Khoảnh khắc này cả hai cũng đều phải xem xét lại công tác của khối chính quyền.
Trước đó dù là Tả Quân Dân hay Niên Tuấn Quốc đều cảm thấy công tác của mình làm rất tiêu chuẩn, nhưng bây giờ Trương Thanh Vân chỉ điểm, cả hai đều có tâm tư, ý nghĩ trước đó có chút xao động.
Quả thật những lời nói của Trương Thanh Vân có ý nghĩa làm người ta xé toang màn đêm nhìn thấy ánh sáng, công tác Hoa Đông có vấn đề, như vậy phải nói vấn đề chấp hành chính sách và liên hệ với xã hội.
Vào thời điểm sớm nhất vì thiếu suy xét vấn đề kinh tế nên không thể ra tay quyết đoán, nhưng bây giờ thời gian ngày càng kéo dài, nếu không suy xét liên kết các giới xã hội, như vậy tất yếu sẽ xảy ra vấn đề.
Sự thật chứng minh bây giờ xã hội bất mãn một cách mù quáng, bọn họ cảm thấy khối chính quyền không đủ lực, Tả Quân Dân cảm thấy oan uổng, như vậy chẳng phải nguyên nhân nằm ở sự liên hợp giữa hai bên sao?
Tả Quân Dân hít vào một hơi thật sâu, tất cả tâm tư trước đó đều bị xua tan, đúng là người nổi tiếng thường không tầm thường, ánh mắt Trương Thanh Vân quá sáng và độc đáo.