Thủ đô không ổn, chuyện này cũng chẳng phải kín bưng, sau khi đại hội trung ương kết thúc được một tuần thì thủ đô truyền đến tin tức, bí thư thủ đô vi phạm kỷ luật nghiêm trọng, đã bị xử lý kỷ luật.
Tin tức này chấn động cả nước, càng làm cho cả nước chấn động chính là phú hào nổi tiếng Tôn Học Niên vì kiếm lợi phi pháp mà bị kết nhiều tội danh, vì vậy mà truyền thông cả nước đưa tin xôn xao về quan tham ở thủ đô.
Tỉnh ủy Giang Nam nhận được thông báo khẩn cấp của trung ương, trung ương yêu cầu truyền thông và dư luận phải trật tự, không bịa đặt, không tung tin đồn nhảm, cần ổn định và đoàn kết.
Trương Thanh Vân tổ chức hội nghị toàn thể tỉnh ủy để truyền đạt tinh thần văn kiện của trung ương, trên hội nghị hắn nhấn mạnh các cấp chính quyền Giang Nam với nhân dân và truyền thông phải có cái nhìn khách quan với những vấn đề vừa phát sinh ở thủ đô, không cần phải đưa ra những tin tức bịa đặt.
Phòng tuyên truyền các cấp cần phải đưa truyền thông đi theo con đường khách quan, đưa tin trung thực, nghiêm khắc đả kích những hãng truyền thông bịa đặt.
Trương Thanh Vân tổ chức hội nghị như vậy, một thời gian sau đó người ta gọi là "Hội nghị vá miệng", sau hội nghị lần này thì các hãng truyền thông Giang Nam rất lặng lẽ, tin tức bị quản chế, có rất nhiều người bất mãn, Trương Thanh Vân cũng vì vậy mà bị lên án.
Trương Thanh Vân khi đưa ra quyết định như vậy thì cực kỳ biết rõ hậu quả, nhưng hắn vẫn không chùn chân, ý nghĩa của nó đã chứng tỏ khứu giác chính trị phi phàm của Trương Thanh Vân.
Giang Nam, thời tiết se lạnh làm cho dòng sông càng thêm xanh.
Bên quán cơm Ngải Gia mở ra ở bên cạnh Thanh Giang, hôm nay Trương Thanh Vân dùng nơi đây làm địa điểm chiêu đãi cán bộ cựu chiến binh là Hà Khôn.
Từ khi Trương Thanh Vân làm bí thư tỉnh ủy Giang Nam đến bây giờ, vì để phát huy nhiệt lượng của các cán bộ lão thành mà hắn thành lập tổ cố vấn, bây giờ tổ trưởng tổ cố vấn chính là Hà Khôn.
Trương Thanh Vân làm như vậy cũng không phải chỉ là ra vẻ, hắn đã lăn lộn chính trị nhiều năm, hắn biết rõ "gừng càng già càng cay", những cán bộ lão thành sẽ không bốc đồng như đám thanh niên.
Nhưng cái nhìn sâu sắc của bọn họ về từng vấn đề và chiều sâu kinh nghiệm thi tuyệt đối không phải là cán bộ trẻ tuổi có thể so sánh được, đặc biệt là vào những thời điểm phát sinh những sự kiện liên quan đến vấn đề ổn định đại cục, lúc này những đồng chí lão thành như Định Hải Thần Châm, thật sự có thể phát huy tác dụng trụ cột.
Hà Khôn đã công tác cả đời ở Giang Nam, có thể nói là hiểu rất sâu về Giang Nam, phong thổ, hệ thống quan trường, thậm chí là đấu tranh phe phái, biết rất rõ.
Chính trị thường có rất nhiều chuyện không thể dùng thành bại để luận anh hùng. Nói đến danh tiếng thì Hà Khôn đảm nhiệm chức vụ bí thư tỉnh ủy Giang Nam cũng không quá tốt, rất nhiều người đổ lỗi Giang Nam từ thịnh thành suy lên người Hà Khôn, có thể nói là tạo nên khá nhiều danh tiếng xấu.
Nhưng nếu nói thật sự cầu thị thì Hà Khôn là một người cực kỳ lợi hại, hoàn toàn có thể nhìn thấu sự việc, ảnh hưởng đến quyết sách, nếu không thì Giang Nam sẽ tuyệt đối còn xấu hơn, Hà Khôn cũng sẽ càng bị bêu danh.
Hà Khôn từ chức vụ thường ủy tỉnh ủy đến đảm nhiệm chức vụ bí thư, thời gian gần mười năm, trong thời gian mười năm đánh cờ chém giết mới đến vị trí cuối cùng, tất nhiên kinh nghiệm chém giết sẽ là cực kỳ khó tưởng.
Năm xưa Hà Khôn và Nga Tường Hồng có một trận chiến long tranh hổ đấu, sau lưng còn có thế cờ của Triệu gia và Uông gia, cuối cùng Hà Khôn thắng, như vậy chứng tỏ trí tuệ chính trị của lão là rất cao.
Nếu so sánh với những cán bộ cao cấp khác thì Hà Khôn chất phác hơn rất nhiều, hơn nữa lão chỉ có bằng cao đẳng, tuy trên lý lịch là bằng đại học, nhưng đó là bằng cấp của trường đảng, cũng không quá giá trị.
Thời đại của Hà Khôn thì bằng cấp không phải là tuyệt đối, nhưng lại là đại biểu, Hà Khôn thấp hơn so với người khác, điều này cũng quyết định sự phấn đấu của lão khó khăn hơn người ta rất nhiều. Nhưng lão có thể phóng ra chém giết, có thể là người dễ dàng sao?
Trương Thanh Vân hiểu rất rõ về Hà Khôn, hắn đã từng nghiên cứu sâu về lão, đồng thời cũng giao thủ nhiều năm, vì vậy trước nay Trương Thanh Vân rất cung kính với Hà Khôn, dù Hà Khôn về hưu gặp phải khó khăn thì hắn vẫn luôn đưa ra đãi ngộ rất cao.
Đây cũng không phải là phong cách trước sau như một của Trương Thanh Vân, hắn làm được điều này chẳng qua chỉ vì từ sâu trong lòng luôn thừa nhận Hà Khôn, đồng thời cũng rất bội phục.
- Bí thư Hà, tinh huống là như vậy, nói thật, cháu tuy làm ra quyết sách nhưng trong lòng vẫn luôn bất ổn, luôn cảm thấy sự kiện ở thủ đô không đơn giản chỉ là như vậy.
Trương Thanh Vân thản nhiên nói.
Hà Khôn dùng bàn tay gầy gò cầm ly trà, lão cúi đầu trầm ngâm không nói, chốc chốc lại lắc đầu, lâu lâu lại gật đầu. Vài phút sau lão mới ngẩng đầu nói:
- Tôi nghe nói Triệu Truyền thiếu gia đến quân khu Trung Nguyên rồi phải không? Đây là chuyện vui lớn, không biết anh ta còn nhớ đến ông già này nữa không?
- Sao lại không nhớ? Anh ấy còn nhắc đến chú trước mặt cháu, nói chú là cán bộ lão thành công tác cả đời vì đảng, như vậy là không dễ dàng gì.
Trương Thanh Vân nói.
Hà Khôn cười cười, lão nói chuyện vốn hàm hồ, trong ngôn từ xen lẫn vài vấn đề, rõ ràng càng hàm hồ.
Trương Thanh Vân nhìn nụ cười của Hà Khôn, hắn có thể từ nụ cười của một ông lão gầy gò mà nhìn thấy sự hiền lành chất phác phúc hậu của một ông cụ nhà quê, hắn rất khó liên hệ gương mặt và nụ cười đó với một bí thư Hà từng phong vân một cõi ở Giang Nam.
- Tôi thừa nhận cách làm của cậu, có một số việc cần phải cẩn thận, cũng không thể chủ quan. Không có lửa sao có khói, chuyện xảy ra ở thủ đô rõ ràng là không nhỏ.
Hà Khôn nói, lão nói ra những phán đoán của mình với những sự kiện phát sinh ở thủ đô.
- Chuyện ở thủ đô là không nhỏ.
Chỉ vài từ ngắn ngủi nhưng có hàm nghĩa rất sâu, thủ đô mà xuất hiện một vụ án làm trái pháp luật và vi phạm kỷ luật như vậy, sự kiện khó thể nào là cô lập.
Có chuyện thì phía sau sẽ có nhiều chuyện khác, có một người gặp chuyện không may thì phía sau sẽ có rất nhiều người bị liên quan. Nếu nói về tình cảnh trước mắt thì thủ đô đã có quan lớn bị kỷ luật, điều này sẽ tạo nên một thế cờ lớn.
Trương Thanh Vân và Hà Khôn có những phán đoán không mưu mà hợp, cũng không khỏi làm cho bầu không khí trong phòng có thêm vài phần ngưng trọng. Trương Thanh Vân thầm lắc đầu, với vị trí của hắn bây giờ thì có thể xem là quan lớn trong nước, nhưng sự kiện thủ đô vẫn nằm ngoài tầm tay của hắn, có thể nói là còn cách xa bàn cờ của lãnh đạo cao tầng.
Nếu nói về tình thế trước mắt thì tổng bí thư Lương đã lên nhận chức được vài năm, lão đang cầm quán triệt ý chỉ, tất nhiên phải có chút lực cản. Ở phía sau thì trung ương phải có động tác, thời điểm mấu chốt sẽ có vài vấn đề bộc phát. Text được lấy tại
Với truyền thống của người trong nước thì vua nào triều đó, xưa nay đổi lãnh đạo thì ít nhất cũng có vài người bị tế cờ.
Từ khi tổng bí thư Lương nhận chức đến nay, dù trước nay vẫn giữ vững sự khống chế với cả nước nhưng dù sao cũng không được như ý muốn, dù thế nào cũng có những binh hùng tướng mạnh cùng tồn tại. Đến khi lão đứng vững bàn chân, khi có thừa thực lực chính trị, sẽ vung kiếm ra uy.
Trương Thanh Vân và Hà Khôn nói chuyện rất nhiều, hai người đề cập đến vấn đề của thủ đô, hai bên giữ vững những khắc chế cao độ, nhưng đến mức như bọn họ thì hai bên chỉ cần nói ra vài ý, đối phương sẽ hiểu ngay.
Hà Khôn rốt cuộc cũng là cán bộ lão thành tràn đầy kinh nghiệm, đặc biệt là lão đã trải qua thời đại năm xưa, kinh nghiệm càng bộc lộ mạnh.
Vì vậy những chuyện phát sinh ở thủ đô cũng không làm Hà Khôn mất đi sự tỉnh táo và trấn định, lão có đầy đủ niềm tin với trung ương, lão tin không lâu sau, ít nhất thì vào hội nghị đảng lần thứ mười chín, tất cả vấn đề sẽ kết thúc.
Đến lúc đó nhất định sẽ có những thay đổi chính trị không nhỏ, sợ rằng sẽ liên quan đến những vị trí trọng yếu trong đảng. Dựa theo lời nói của Hà Khôn thì thời kỳ phi thường, chuyện gì xảy ra cũng nằm trong dự đoán, cũng không làm cho người ta ngạc nhiên.
Lúc này đối với Giang Nam thì quan trọng nhất chính là đảm bảo công tác, cố gắng gia cô đê điều vì đã đến mùa mưa. Giang Nam là tỉnh nhiều mưa, mỗi năm đều có những vấn đề khó lường, đặc biệt là phía nam có vài huyện, hầu như năm nào cũng gặp thiên tai.
Lần này tỉnh Giang Nam thống nhất quy hoạch, trên phương diện công trình thủy lợi cần phải dùng thủy điện điều tiết nước hợp lý, đồng thời phải khai thác tài nguyên nước sao cho hợp lý, phải mở rộng dung tích đập chứa. Khi có vấn đề về ngập lụt thì đảm bảo nước hạ du không cao hơn so với mức nguy hiểm.
Vì đạt đến mục tiêu này mà tỉnh ủy chính quyền Giang Nam, bộ thủy lợi, sở thủy lợi Giang Nam thành lập tổ chuyên môn phụ trách phòng ngừa, chỉ đạo công tác ứng cứu và khắc phục sự cố.
Tổ công tác lụt bão đứng dưới danh nghĩa sở thủy lợi Giang Nam, vấn đề thiết kế văn phòng sẽ do sở thủy lợi đứng ra gánh vác, cấp bậc phân công quản lý sẽ là phó phòng, mục tiêu thành lập chính là định vị quy hoạch, cần phải triệt để trừ bỏ tận gốc vấn đề lũ lụt ở Giang Nam.
Hành Nam là thành phố có tuyến đê hạ du trên dòng Thanh Giang, hôm nay đê bị quản chế, bên trên có rất nhiều người mặc áo nâu, là chiến sĩ quân giải phóng, đồng thời còn có cả cán bộ chiến sĩ quân khu Hành Nam.
Tất cả mọi người đứng thẳng, ánh mắt nhìn về một hướng, tất cả đều lẳng lặng chờ đợi một đại nhân vật, đó chính là bí thư tỉnh ủy Giang Nam Trương Thanh Vân.
Mười một giờ, trời đột nhiên đổ mưa, đám người vẫn không tán đi. Đúng lúc này có vài chiếc xe chạy qua, khi mọi người phấn chấn tinh thần định vỗ tay thì trên xe chợt phát ra tiếng loa:
- Tản ra, tản ra, thủ trưởng tạm thời có việc chưa tới, mọi người tản ra ngay, tản ra ngay lập tức.
Tin tức này chấn động cả nước, càng làm cho cả nước chấn động chính là phú hào nổi tiếng Tôn Học Niên vì kiếm lợi phi pháp mà bị kết nhiều tội danh, vì vậy mà truyền thông cả nước đưa tin xôn xao về quan tham ở thủ đô.
Tỉnh ủy Giang Nam nhận được thông báo khẩn cấp của trung ương, trung ương yêu cầu truyền thông và dư luận phải trật tự, không bịa đặt, không tung tin đồn nhảm, cần ổn định và đoàn kết.
Trương Thanh Vân tổ chức hội nghị toàn thể tỉnh ủy để truyền đạt tinh thần văn kiện của trung ương, trên hội nghị hắn nhấn mạnh các cấp chính quyền Giang Nam với nhân dân và truyền thông phải có cái nhìn khách quan với những vấn đề vừa phát sinh ở thủ đô, không cần phải đưa ra những tin tức bịa đặt.
Phòng tuyên truyền các cấp cần phải đưa truyền thông đi theo con đường khách quan, đưa tin trung thực, nghiêm khắc đả kích những hãng truyền thông bịa đặt.
Trương Thanh Vân tổ chức hội nghị như vậy, một thời gian sau đó người ta gọi là "Hội nghị vá miệng", sau hội nghị lần này thì các hãng truyền thông Giang Nam rất lặng lẽ, tin tức bị quản chế, có rất nhiều người bất mãn, Trương Thanh Vân cũng vì vậy mà bị lên án.
Trương Thanh Vân khi đưa ra quyết định như vậy thì cực kỳ biết rõ hậu quả, nhưng hắn vẫn không chùn chân, ý nghĩa của nó đã chứng tỏ khứu giác chính trị phi phàm của Trương Thanh Vân.
Giang Nam, thời tiết se lạnh làm cho dòng sông càng thêm xanh.
Bên quán cơm Ngải Gia mở ra ở bên cạnh Thanh Giang, hôm nay Trương Thanh Vân dùng nơi đây làm địa điểm chiêu đãi cán bộ cựu chiến binh là Hà Khôn.
Từ khi Trương Thanh Vân làm bí thư tỉnh ủy Giang Nam đến bây giờ, vì để phát huy nhiệt lượng của các cán bộ lão thành mà hắn thành lập tổ cố vấn, bây giờ tổ trưởng tổ cố vấn chính là Hà Khôn.
Trương Thanh Vân làm như vậy cũng không phải chỉ là ra vẻ, hắn đã lăn lộn chính trị nhiều năm, hắn biết rõ "gừng càng già càng cay", những cán bộ lão thành sẽ không bốc đồng như đám thanh niên.
Nhưng cái nhìn sâu sắc của bọn họ về từng vấn đề và chiều sâu kinh nghiệm thi tuyệt đối không phải là cán bộ trẻ tuổi có thể so sánh được, đặc biệt là vào những thời điểm phát sinh những sự kiện liên quan đến vấn đề ổn định đại cục, lúc này những đồng chí lão thành như Định Hải Thần Châm, thật sự có thể phát huy tác dụng trụ cột.
Hà Khôn đã công tác cả đời ở Giang Nam, có thể nói là hiểu rất sâu về Giang Nam, phong thổ, hệ thống quan trường, thậm chí là đấu tranh phe phái, biết rất rõ.
Chính trị thường có rất nhiều chuyện không thể dùng thành bại để luận anh hùng. Nói đến danh tiếng thì Hà Khôn đảm nhiệm chức vụ bí thư tỉnh ủy Giang Nam cũng không quá tốt, rất nhiều người đổ lỗi Giang Nam từ thịnh thành suy lên người Hà Khôn, có thể nói là tạo nên khá nhiều danh tiếng xấu.
Nhưng nếu nói thật sự cầu thị thì Hà Khôn là một người cực kỳ lợi hại, hoàn toàn có thể nhìn thấu sự việc, ảnh hưởng đến quyết sách, nếu không thì Giang Nam sẽ tuyệt đối còn xấu hơn, Hà Khôn cũng sẽ càng bị bêu danh.
Hà Khôn từ chức vụ thường ủy tỉnh ủy đến đảm nhiệm chức vụ bí thư, thời gian gần mười năm, trong thời gian mười năm đánh cờ chém giết mới đến vị trí cuối cùng, tất nhiên kinh nghiệm chém giết sẽ là cực kỳ khó tưởng.
Năm xưa Hà Khôn và Nga Tường Hồng có một trận chiến long tranh hổ đấu, sau lưng còn có thế cờ của Triệu gia và Uông gia, cuối cùng Hà Khôn thắng, như vậy chứng tỏ trí tuệ chính trị của lão là rất cao.
Nếu so sánh với những cán bộ cao cấp khác thì Hà Khôn chất phác hơn rất nhiều, hơn nữa lão chỉ có bằng cao đẳng, tuy trên lý lịch là bằng đại học, nhưng đó là bằng cấp của trường đảng, cũng không quá giá trị.
Thời đại của Hà Khôn thì bằng cấp không phải là tuyệt đối, nhưng lại là đại biểu, Hà Khôn thấp hơn so với người khác, điều này cũng quyết định sự phấn đấu của lão khó khăn hơn người ta rất nhiều. Nhưng lão có thể phóng ra chém giết, có thể là người dễ dàng sao?
Trương Thanh Vân hiểu rất rõ về Hà Khôn, hắn đã từng nghiên cứu sâu về lão, đồng thời cũng giao thủ nhiều năm, vì vậy trước nay Trương Thanh Vân rất cung kính với Hà Khôn, dù Hà Khôn về hưu gặp phải khó khăn thì hắn vẫn luôn đưa ra đãi ngộ rất cao.
Đây cũng không phải là phong cách trước sau như một của Trương Thanh Vân, hắn làm được điều này chẳng qua chỉ vì từ sâu trong lòng luôn thừa nhận Hà Khôn, đồng thời cũng rất bội phục.
- Bí thư Hà, tinh huống là như vậy, nói thật, cháu tuy làm ra quyết sách nhưng trong lòng vẫn luôn bất ổn, luôn cảm thấy sự kiện ở thủ đô không đơn giản chỉ là như vậy.
Trương Thanh Vân thản nhiên nói.
Hà Khôn dùng bàn tay gầy gò cầm ly trà, lão cúi đầu trầm ngâm không nói, chốc chốc lại lắc đầu, lâu lâu lại gật đầu. Vài phút sau lão mới ngẩng đầu nói:
- Tôi nghe nói Triệu Truyền thiếu gia đến quân khu Trung Nguyên rồi phải không? Đây là chuyện vui lớn, không biết anh ta còn nhớ đến ông già này nữa không?
- Sao lại không nhớ? Anh ấy còn nhắc đến chú trước mặt cháu, nói chú là cán bộ lão thành công tác cả đời vì đảng, như vậy là không dễ dàng gì.
Trương Thanh Vân nói.
Hà Khôn cười cười, lão nói chuyện vốn hàm hồ, trong ngôn từ xen lẫn vài vấn đề, rõ ràng càng hàm hồ.
Trương Thanh Vân nhìn nụ cười của Hà Khôn, hắn có thể từ nụ cười của một ông lão gầy gò mà nhìn thấy sự hiền lành chất phác phúc hậu của một ông cụ nhà quê, hắn rất khó liên hệ gương mặt và nụ cười đó với một bí thư Hà từng phong vân một cõi ở Giang Nam.
- Tôi thừa nhận cách làm của cậu, có một số việc cần phải cẩn thận, cũng không thể chủ quan. Không có lửa sao có khói, chuyện xảy ra ở thủ đô rõ ràng là không nhỏ.
Hà Khôn nói, lão nói ra những phán đoán của mình với những sự kiện phát sinh ở thủ đô.
- Chuyện ở thủ đô là không nhỏ.
Chỉ vài từ ngắn ngủi nhưng có hàm nghĩa rất sâu, thủ đô mà xuất hiện một vụ án làm trái pháp luật và vi phạm kỷ luật như vậy, sự kiện khó thể nào là cô lập.
Có chuyện thì phía sau sẽ có nhiều chuyện khác, có một người gặp chuyện không may thì phía sau sẽ có rất nhiều người bị liên quan. Nếu nói về tình cảnh trước mắt thì thủ đô đã có quan lớn bị kỷ luật, điều này sẽ tạo nên một thế cờ lớn.
Trương Thanh Vân và Hà Khôn có những phán đoán không mưu mà hợp, cũng không khỏi làm cho bầu không khí trong phòng có thêm vài phần ngưng trọng. Trương Thanh Vân thầm lắc đầu, với vị trí của hắn bây giờ thì có thể xem là quan lớn trong nước, nhưng sự kiện thủ đô vẫn nằm ngoài tầm tay của hắn, có thể nói là còn cách xa bàn cờ của lãnh đạo cao tầng.
Nếu nói về tình thế trước mắt thì tổng bí thư Lương đã lên nhận chức được vài năm, lão đang cầm quán triệt ý chỉ, tất nhiên phải có chút lực cản. Ở phía sau thì trung ương phải có động tác, thời điểm mấu chốt sẽ có vài vấn đề bộc phát. Text được lấy tại
Với truyền thống của người trong nước thì vua nào triều đó, xưa nay đổi lãnh đạo thì ít nhất cũng có vài người bị tế cờ.
Từ khi tổng bí thư Lương nhận chức đến nay, dù trước nay vẫn giữ vững sự khống chế với cả nước nhưng dù sao cũng không được như ý muốn, dù thế nào cũng có những binh hùng tướng mạnh cùng tồn tại. Đến khi lão đứng vững bàn chân, khi có thừa thực lực chính trị, sẽ vung kiếm ra uy.
Trương Thanh Vân và Hà Khôn nói chuyện rất nhiều, hai người đề cập đến vấn đề của thủ đô, hai bên giữ vững những khắc chế cao độ, nhưng đến mức như bọn họ thì hai bên chỉ cần nói ra vài ý, đối phương sẽ hiểu ngay.
Hà Khôn rốt cuộc cũng là cán bộ lão thành tràn đầy kinh nghiệm, đặc biệt là lão đã trải qua thời đại năm xưa, kinh nghiệm càng bộc lộ mạnh.
Vì vậy những chuyện phát sinh ở thủ đô cũng không làm Hà Khôn mất đi sự tỉnh táo và trấn định, lão có đầy đủ niềm tin với trung ương, lão tin không lâu sau, ít nhất thì vào hội nghị đảng lần thứ mười chín, tất cả vấn đề sẽ kết thúc.
Đến lúc đó nhất định sẽ có những thay đổi chính trị không nhỏ, sợ rằng sẽ liên quan đến những vị trí trọng yếu trong đảng. Dựa theo lời nói của Hà Khôn thì thời kỳ phi thường, chuyện gì xảy ra cũng nằm trong dự đoán, cũng không làm cho người ta ngạc nhiên.
Lúc này đối với Giang Nam thì quan trọng nhất chính là đảm bảo công tác, cố gắng gia cô đê điều vì đã đến mùa mưa. Giang Nam là tỉnh nhiều mưa, mỗi năm đều có những vấn đề khó lường, đặc biệt là phía nam có vài huyện, hầu như năm nào cũng gặp thiên tai.
Lần này tỉnh Giang Nam thống nhất quy hoạch, trên phương diện công trình thủy lợi cần phải dùng thủy điện điều tiết nước hợp lý, đồng thời phải khai thác tài nguyên nước sao cho hợp lý, phải mở rộng dung tích đập chứa. Khi có vấn đề về ngập lụt thì đảm bảo nước hạ du không cao hơn so với mức nguy hiểm.
Vì đạt đến mục tiêu này mà tỉnh ủy chính quyền Giang Nam, bộ thủy lợi, sở thủy lợi Giang Nam thành lập tổ chuyên môn phụ trách phòng ngừa, chỉ đạo công tác ứng cứu và khắc phục sự cố.
Tổ công tác lụt bão đứng dưới danh nghĩa sở thủy lợi Giang Nam, vấn đề thiết kế văn phòng sẽ do sở thủy lợi đứng ra gánh vác, cấp bậc phân công quản lý sẽ là phó phòng, mục tiêu thành lập chính là định vị quy hoạch, cần phải triệt để trừ bỏ tận gốc vấn đề lũ lụt ở Giang Nam.
Hành Nam là thành phố có tuyến đê hạ du trên dòng Thanh Giang, hôm nay đê bị quản chế, bên trên có rất nhiều người mặc áo nâu, là chiến sĩ quân giải phóng, đồng thời còn có cả cán bộ chiến sĩ quân khu Hành Nam.
Tất cả mọi người đứng thẳng, ánh mắt nhìn về một hướng, tất cả đều lẳng lặng chờ đợi một đại nhân vật, đó chính là bí thư tỉnh ủy Giang Nam Trương Thanh Vân.
Mười một giờ, trời đột nhiên đổ mưa, đám người vẫn không tán đi. Đúng lúc này có vài chiếc xe chạy qua, khi mọi người phấn chấn tinh thần định vỗ tay thì trên xe chợt phát ra tiếng loa:
- Tản ra, tản ra, thủ trưởng tạm thời có việc chưa tới, mọi người tản ra ngay, tản ra ngay lập tức.