Bố Y Quan Đạo

Chương 141: Cây gậy và củ cà rốt

Cuối cùng thì thị trấn Nguyệt Toàn cũng đã hoàn thành giai đoạn bón phân cho tất cả các vườn cam, những cán bộ được điều xuống cơ sở cũng đã lục tục trở về. Tất cả những cán bộ phụ trách liên lạc các khu dù sao cũng là kiên nhiệm thêm, mỗi người đều có công tác của riêng mình dù nhiều hay ít. Sau giai đoạn gấp rút thì chính là lúc nhàn hạ, mọi người cũng kéo những công tác áp lực treo trên đỉnh đầu xuống. Sau đó Trương Thanh Vân triệu tập hội nghị lãnh đạo ban ngành thị trấn Nguyệt Toàn, vấn đề của hội nghị khá đặc biệt, Trương Thanh Vân quyết định kiểm tra đôn đốc đập nước thị trấn Nguyệt Toàn để cung cấp đầy đủ và không xuất hiện sai lầm trong công tác.
Hôm nay cỏ cây bên bờ đập thị trấn Nguyệt Toàn xanh mướt một màu, những thảm cỏ xanh mượt giẫm lên cực kỳ êm ái. Bầu trời trong xanh như gương, những con sóng nước vỗ ào ạt, những lá sen trong hồ nước đang hé nụ, chốc chốc lại có những con chim bói cá bay qua mặt hồ, tình cảnh ngày hôm nay bừng bừng sức sống.
Nhìn về phía bên trái con đập chính là những vườn cam vô tận, sau khi được bón phân chăm sóc thì những vườn cam ố vàng bỏ hoang cũng lấy lại sức sống, trong những khu vườn cam chốc chốc lại bốc khói, rõ ràng nông dân đang thu gom cỏ dại chất thành đống rồi tiêu hủy. Đứng trên bờ đập nhìn về phương xa có thể thấy lác đác vài người di chuyển trong ruộng cam, chốc chốc lại có những kẻ bắt tay làm loa hét lên vang vọng. Những âm thanh vang lên truyền đi rất xa làm người nghe cảm thấy rất thoải mái, đồng thời cũng vui sướng vì tình cảnh vui sống trước mặt.
- Bí thư Trương, tất cả các phương diện trong hội nghị đều được sắp xếp xong, hội nghị có thể được bắt đầu rồi.
Chu Truyền Phương đi đến bên cạnh Trương Thanh Vân rồi khẽ nói.
Trương Thanh Vân khẽ gật đầu. Lúc này trên bờ đập được bố trí vài tấm bạt khổng lồ che nắng, tất cả được sắp lại dài thườn thượt, những tấm bạt mới mượn từ trường trung học Chu Gia Dục, sau khi sắp xếp lại gọn gàng cũng tạo thành một hội trường hoàn toàn mới.
- Bí thư Trương, rất khó sắp xếp được bàn ghế ở đây.
Chu Truyền Phương dùng giọng cẩn thận nói.
Trương Thanh Vân vung tay rồi quay đầu nhìn về phía Đàm Vân Quốc nói:
- Cũng không cần, lão Đàm, sắc trời cũng đã dần tối, thôi thì chúng ta dứt khoát ngồi trên mặt cỏ, chỉ cần chuyển đến hai chiếc bàn để Tiểu Chu và chị Ngô dùng để ghi biên bản là được.
- Hay, ý kiến này rất tốt, tôi đồng ý!
Đàm Vân Quốc gật đầu nói.
Vì vậy mà bảy tám người đều ngồi xếp bằng xuống mặt cỏ, Trương Thanh Vân ngồi ở vị trí trung tâm, Đàm Vân Quốc và Lý Tiếu Thiên ngồi hai bên.
- Thế nào các vị, hội trường hôm nay có thích hợp không?
Trương Thanh Vân cười nói.
- Ha ha!
Mọi người đều nở nụ cười từ tận đáy lòng, Lý Tiếu Thiên nói:
- Bí thư Trương, địa điểm quả nhiên rất quan trọng, nếu lần sau còn được tham dự hội nghị ở đây thì tôi chắc chắn sẽ không có cán bộ nào từ chối.
Đám người lập tức nói vài lời phụ họa, Trương Thanh Vân quét mắt nhìn tất cả mọi người rồi gật đầu thỏa mãn. Nói chung tất cả các lãnh đạo ban ngành thị trấn Nguyệt Toàn đều đã tập trung ở đây, Trương Thanh Vân hắng giọng, hắn nói:
- Hôm nay mở hội nghị các ban ngành đảng ủy, điều đầu tiên tôi muốn nói chính là khoảng thời gian này mọi người đều phải khổ cực, trong khoảng thời gian này tất cả các đồng chí của chúng ta đều đã đồng tâm hiệp lực, tất cả các cán bộ thị trấn đều làm cho dân chúng phấn khởi.
- Nếu muốn nói về thành quả thì ngồi đây hoàn toàn có thể nhìn thấy rõ ràng, mọi người nhìn xem.
Trương Thanh Vân dùng tay chỉ về những vườn cam phía trước.
- Chỉ tính riêng vườn cam trước mắt...
Trương Thanh Vân tiếp tục lớn giọng nói:
- Khu vườn cam trước mắt là hai mươi ngàn héc ta, đây là một vùng như thế nào? Trong đó trồng loại cam gì?
Giọng nói của Trương Thanh Vân làm tất cả mọi người thu hồi ánh mắt, tất cả đều dỏng tai lắng nghe. Điểm đặc biệt của Trương Thanh Vân thì tất cả mọi người đều đã được biết, kẻ nào cũng biết Trương Thanh Vân đến đây không phải ngắm cảnh, chắc chắn sẽ có một con bài tẩy nào đó được lật ra trong hội nghị lần này.
Trương Thanh Vân khẽ ho khan, hắn nhận lấy một ly trà từ Chu Uyển Dung ngồi phía sau, hắn nhấp một ngụm rồi tiếp tục:
- Đây là một vườn cam tươi đẹp, nếu nói ra cũng không chỉ đẹp, hơn nữa còn là nơi sản sinh ra sự sống của tất cả nhân dân thị trấn. Đã qua rất nhiều năm, tất cả những phương diện cuộc sống của bà con như ăn mặc, đi lại, sinh hoạt đều từ trong vườn cam mà ra. Hôm nay tôi đưa mọi người đến đây chỉ muốn tất cả nhớ rõ một điều, hơn sáu mươi ngàn người của thị trấn Nguyệt Toàn chúng ta đều sống được nhờ vào những khu vườn như vậy.
- Nhưng...
Giọng nói của Trương Thanh Vân chợt xoay chuyển, đột nhiên trở nên rất nghiêm túc, hắn cũng đứng thẳng người dậy nói:
- Có người đã từng muốn chặt bỏ những khu vườn này, sau đó sẽ trồng cỏ nuôi dê, nếu nói có thể nuôi dê ở đây thì rõ ràng là quá bậy bạ.
Mọi người lập tức câm như hến, vẻ mặt Đàm Vân Quốc trở nên rất khó coi, Lưu Quốc Đống đã vài lần định đứng dậy nhưng đều bị Đàm Vân Quốc cản lại. Trương Thanh Vân đột nhiên quay đầu, hắn giống như phát hiện ra ánh mắt mờ ám của Lưu Quốc Đống, vì vậy lạnh lùng nói:
- Chẳng lẽ tôi nói sai sao? Có một vài cán bộ thân vẫn còn có chức vị, có công tác nhưng chưa từng suy nghĩ cho nhân dân, đơn giản chỉ muốn chính mình có được công lao. Các anh đã từng nghĩ rằng muốn biến những khu vườn cam này trở thành đồng cỏ thì phải tốn bao nhiêu nhân lực vật lực, phải hao tốn bao nhiêu tiền bạc của nhà nước hay chưa?
- Nếu biến khu vườn cam này trở thành đồng cỏ thì phải làm thế nào đây? Lúc này trái cam đã vướng vào tình cảnh không có đầu ra, tương lai con dê sẽ nhất định tiêu thụ tốt đẹp sao? Nếu tất cả cán bộ Trung Quốc đều nghĩ như vậy thì sợ rằng chỉ sau vài năm nữa toàn bộ đất đai sẽ biến thành đồng cỏ, tất cả Trung Quốc đều là dê, lúc đó ai còn muốn mua dê của chúng ta?
Trương Thanh Vân càng nói càng lớn, giọng điệu cũng cực kỳ khủng bố. Hôm nay hắn cũng không muốn nể mặt Lưu Quốc Đống làm gì cho mệt, hắn đã kết thúc quá trình ổn định địa vị, bây giờ giai đoạn lập uy đã đến. Trước tiên Trương Thanh Vân hắn phải lập uy, sau đó sẽ ban ơn, nếu anh dùng gậy đập chết kẻ tiểu nhân thì củ cà rốt sẽ dùng cho ai?
- Được rồi, được rồi, không nói đến vấn đề này nữa.
- Chúng ta quay lại chủ đề chính, hội nghị hôm nay có hai vấn đề, một là ngày hôm qua trưởng phòng Lưu phòng tổ chức huyện ủy đã gọi điện cho tôi, anh ấy nói tôi cần phải sắp xếp một người xuống xã Nhạn Bắc tiếp nhận chức vụ phó bí thư...
Trương Thanh Vân nói được một nửa thì dừng lại, sau đó hắn quay đầu về phía Đàm Vân Quốc nói:
- Chủ tịch Đàm, ý của anh thế nào?
Vẻ mặt Đàm Vân Quốc chợt trở nên sững sờ, hắn không biết Trương Thanh Vân có ý gì. Đàm Vân Quốc hắn đã thua trong tay Trương Thanh Vân, chẳng lẽ Trương Thanh Vân không muốn buông tha cho hắn?
- Chuyện này...Chuyện này quá mẫn cảm...Bí thư Trương, điều này có lẽ phải do chính anh quyết định, dù sao tất cả mọi người đang ngồi đây đều có thể tùy ý chọn một...
Đàm Vân Quốc nói.
Trương Thanh Vân gật đầu, hắn mím môi nói:
- Tôi sẽ nói rõ, nhân tuyển mà phòng tổ chức đã chọn ra chính là phó bí thư Lưu, các lãnh đạo huyện ủy cho rằng bí thư Lưu kinh nghiệm phong phú, hoàn toàn có thể gánh vác trọng trách ở xã Nhạn Bắc.
Tất cả mọi người đều trở nên kinh hoàng, vẻ mặt Lưu Quốc Đống trở nên khó coi đến cực điểm, nhưng câu nói tiếp theo của Trương Thanh Vân mới chính thức làm người ta giật mình:
- Nhưng tôi đã lập tức từ chối, lý do của tôi là tất cả các lãnh đạo ban ngành bên này đều mới được đoàn kết trở lại, nếu lúc này các vị lãnh đạo rút cán bộ đi thì sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến khả năng mở rộng và phát triển các hạng mục công tác. Nhưng đây chẳng qua chỉ là ý kiến của riêng tôi, nếu mọi người không có ý gì khác thì hoàn toàn có thể thông qua.
Đàm Vân Quốc nhìn chằm chằm vào Trương Thanh Vân, hắn cảm thấy lạnh cả người. Tiểu tử Trương Thanh Vân quả nhiên có ý nghĩ và hành động rất đáng sợ, chiêu buông tha cho Lưu Quốc Đống phải nói là cực kỳ tuyệt diệu. Trương Thanh Vân rõ ràng đã tạo ra một ảnh hưởng lớn đến sự đoàn kết nhất trí của tất cả lãnh đạo trong thị trấn Nguyệt Toàn, hắn đã chính thức dựng lên một bản án sống cho tất cả những kẻ khác.
Trương Thanh Vân giữ Lưu Quốc Đống ở lại có thể nói là một tên trúng hai chim, ý nghĩa của việc này chính là giựt khỏi tay Lưu Quốc Đống tất cả trọng tâm nông nghiệp và tài chính, hoàn toàn điều chỉnh Lưu Quốc Đống đứng sang một bên và đưa người khác lấp đầy chỗ trống. Lưu Quốc Đống lúc này hoàn toàn trở thành một cán bộ ăn không ngồi không, đệ nhất bí thư Lưu Quốc Đống trước đây cực kỳ rạng rỡ đã đến giai đoạn bị ghẻ lạnh. Lúc này đám người cúi đầu không kẻ nào dám nhìn lên, sau này kẻ nào còn dám làm bậy? Không phải Lưu Quốc Đống là một tấm gương sống động à?
Đàm Vân Quốc nghĩ đến đây thì thầm cảm thấy hối hận, trong lúc vô tình hắn đã trở thành pháo hôi của hai cha con nhà họ Vũ. Hắn nhớ đến những lần vào huyện thành Vũ Đức Chi đều nói muốn hắn tùy tiện làm việc, không cần phải băn khoăn trên phương diện công tác, khi Vũ Chí Cường tìm Đàm Vân Quốc hắn nói chuyện cũng giở lời dối trá, nhưng kết quả của Đàm Vân Quốc hắn lúc này thì sao? Đàm Vân Quốc hắn đã bị xếp vào một bàn cờ, trở thành một quân cờ cho kẻ khác, bọn họ muốn tạo vấn đề khó khăn cho Trương Thanh Vân, muốn làm vị bí thư trẻ tuổi này phạm phải sai lầm.
Điều Đàm Vân Quốc cảm thấy may mắn chính là Trương Thanh Vân đã vượt xa những gì hắn tưởng tượng, Trương Thanh Vân lùi từng bước tiến từng bước, kéo dài chiến tuyến, cực kỳ cẩn thận và chờ đợi thời cơ. Cuối cùng Trương Thanh Vân đột nhiên ra tay ổn định thế cục, ép Đàm Vân Quốc hắn vào con đường cùng, đây rõ ràng là tất cả kế hoạch có thể nói cực kỳ khủng bố của Trương Thanh Vân. Còn kế hoạch khổ tâm xây dựng của cha con Vũ Đức Chi đã hoàn toàn bị Trương Thanh Vân phá giải, hơn nữa Trương Thanh Vân còn dựa vào lá chắn đồng tâm hiệp lực của lãnh đạo cao thấp thị trấn Nguyệt Toàn để đối phó với lãnh đạo huyện ủy. Tất cả các thủ đoạn đa dạng sáng tạo và khủng bố như vậy làm Đàm Vân Quốc cảm thấy không thể tưởng tượng.
Mọi chuyện xảy ra sau đó đã hoàn toàn giống như những gì Đàm Vân Quốc dự đoán, Trương Thanh Vân đã sắp xếp lại những vấn đề phân công công tác. Trương Thanh Vân để cho Lý Tiếu Thiên quản lý nông nghiệp và tư pháp, Uông Văn quản lý tài chính và tuyên truyền, Trần Đông được phân công quản lý trật tự xã hội, Lưu Quốc Đống được phân công quản lý lâm nghiệp và kế hoạch hóa gia đình. Đồng thời Trương Thanh Vân còn đề bạt Lý Kinh tiến vào trong đảng ủy, hơn nữa còn phân công Lý Kinh quản lý hiệp hội cam và công trình thủy lợi.
Sau khi sắp xếp lại các ban ngành thị trấn Nguyệt Toàn thì thực lực của Lý Tiếu Thiên và Uông Văn lập tức tăng mạnh, đồng thời còn kiềm chế lẫn nhau. Cán bộ trẻ Lý Kinh được trọng dụng, Lưu Quốc Đống phải đứng ra rìa. Không cần phải nói đến kế hoạch hóa gia đình, lâm nghiệp trong Ung Bình là một ngành khá nặng nhưng thị trấn Nguyệt Toàn lại là một ngoại lệ. Trong thị trấn Nguyệt Toàn chỉ có duy nhất một trạm kiểm lâm, còn đâu tất cả đều là vườn cam, dù có cai quản lâm nghiệp hay không thì chẳng có gì khác nhau.
Sau khi điều chỉnh tất cả ban ngành thì Trương Thanh Vân lại trao trả quyền lợi đứng đầu chính quyền về trong tay Đàm Vân Quốc, điều này làm cho Đàm Vân Quốc cảm thấy khó thể tưởng. Nhưng nếu nghĩ lại thì vấn đề này rất bình thường, có rất nhiều con mắt nhìn chằm chằm vào lưng Trương Thanh Vân, nếu Trương Thanh Vân hắn chụp lấy tất cả thì người ta sẽ đâm đao sau lưng, hơn nữa đây cũng chính là đạo làm quan.
Thứ mà Trương Thanh Vân muốn nắm bắt chính là con đường phái triển và đề ra những quyết định sách lược hiệu quả. Hắn hào phóng nói với các vị lãnh đạo về sự đoàn kết ổn định của thị trấn Nguyệt Toàn chính là muốn ủy quyền cho lãnh đạo tự quyết định, nếu có quyết định thì cũng không ảnh hưởng đến Trương Thanh Vân hắn, đây mới thật sự là nghệ thuật làm quan.
Sau khi điều chỉnh tất cả các ban ngành thì Trương Thanh Vân lập tức hối thúc Lý Kinh áp dụng kế hoạch ổn định, đây gọi là ba nguyên tắc. Đầu tiên chính là quả cam được đưa ra tiêu thụ phải có ba cấp bậc, phẩm chất gồm tốt, vừa và kém. Trước hết chính là tăng những sản phẩm có chất lượng, tranh thủ được sự ủng hộ của khách hàng, thứ hai là nhanh chóng ép buộc các công ty nhà máy chế biến cam đưa ra tiêu chuẩn cụ thể.
Nguyên tắc thứ hai liên quan đến vấn đề giống cam, chỉ để lại một phần cam không hạt, trồng xen kẽ thêm vài loại cam chiết, cam vàng. Tất cả đều phải đề cao tính đa dạng và chất lượng của sản phẩm.
Nguyên tắc thứ ba chính là phát triển tài chính, rút một phần tài chính hỗ trợ của chính phủ và nông dân cũng phải bổ sung một lượng nhất định. Những nguồn tài chính này sẽ được dùng cho công tác ưu hóa kết cấu vườn cam, giúp đỡ những xí nghiệp chế biến cam, mở rộng thị trường ra các tỉnh.
Trong hiệp hội cam cũng chính thức thành lập những tổ thu hút đầu tư và mời chào khách hàng, đồng thời cũng phải phụ trách công cuộc kêu gọi đầu tư, xâm nhập vào các thị trường cam phía nam, tìm nguồn tiêu thụ cho nhân dân, cung cấp tin tức hữu ích cho chính quyền.

back top