Liên tục trong vòng một tuần lễ thì trang web phòng tổ chức tỉnh ủy trở thành nơi được tất cả các cán bộ trong tỉnh đăng nhập nhiều nhất, vì trên web có một thông báo "Thông báo về phạm vi công tuyển đối với những người được đề cử cho chức vụ phó phòng tổ chức mà trưởng ban huấn luyện!"
Thông báo đã ra quy định, tất cả các cán bộ trong tỉnh từ cấp phó trở lên có điều kiện phù hợp đều có thể tham gia công tuyển cho chức vụ phó phòng tổ chức lần này, đồng thời tất cả các cán bộ trên phó ban của các cơ quan trên toàn bộ chiến tuyến trong tỉnh đều có thể tham gia công tuyển cho chức vụ trưởng ban huấn luyện.
Tất cả các cán bộ có thể báo danh trực tiếp qua , cũng có thể gửi thư đến ban số ba phòng tổ chức tỉnh ủy, hạn báo danh là mười ngày sau khi đăng thông báo.
Phòng tài chính sẽ tiến hành xét duyệt tất cả nhân viên cán bộ báo danh, điều hiện đối với cán bộ tham gia cũng được ghi rõ trên công hàm thông báo, địa điểm thi viết là trường đảng tỉnh ủy. Những cán bộ đạt điểm cao sẽ được tiến hành phỏng vấn, sẽ trải qua quá trình nói chuyện với lãnh đạo, cuối cùng sẽ xác định ba cán bộ được đề cử...
Thông báo của phòng tổ chức lần này đã chính thức bùng lên con sóng lớn ở Giang Nam, chỉ trong ngày đầu tiên thì số cán bộ báo danh đã hơn trăm. Tất cả mọi người đều rất thông minh, nhiều người không mong đợi cơ hội này được công tuyển, nhưng tất cả đều hy vọng có thể quen mặt với người trong phòng tổ chức, cũng học hỏi được kinh nghiệm cho sau này.
Cuối cùng của quá trình công tuyển chỉ là ba cán bộ còn trụ lại, nhưng sau vài vòng phỏng vấn thì cán bộ thế nào cũng chẳng vừa lòng? Không đoạt giải nhưng sẽ có nhiều lợi ích cho tương lai.
Mà lúc này phòng tổ chức cũng đang thảo luận về đề tài này, vì thông báo đã quy định nên những nhân viên có cấp phó, những cán bộ phù hợp, đồng thời các cán bộ trong cơ quan tỉnh ủy cũng rục rịch.
Đám người này đều là cựu chiến binh của chiến tuyến tổ chức, kinh nghiệm phong phú, dù là thi viết hay phỏng vấn cũng có ưu thế. Tuy cơ hội là không lớn nhưng thất bại cũng chẳng sao, vì vậy có rất nhiều người ghi danh.
Trương Thanh Vân đối mặt với kết quả như vậy cũng cảm thấy ngoài ý muốn nhưng phần nhiều là phấn chấn, hắn lợi dụng cơ hội này mà đi khảo sát ba thành phố, mục đích chính là động viên các cán bộ cố gắng.
Lần này Trương Thanh Vân chọn ba thành phố mà mình không quen thuộc, đó chính là Ba Lăng, Hành Thủy và Hành Nam. Ngoài xuống tuyến dưới nghiên cứu tình hình thì còn có nhiệm vụ, đó chính là bày tỏ ý nghĩ với các cán bộ vừa được tuyển chọn xuống tuyến dưới rèn luyện vào đợt vừa rồi. Vì những cán bộ được bổ nhiệm xuống nhận chức cũng phải trịnh trọng, Trương Thanh Vân là người phòng tổ chức tỉnh ủy cùng theo chân bọn họ đi nhận chức.
Trạm dừng chân đầu tiên của Trương Thanh Vân chính là Hành Thủy, sáng hôm đó hắn vừa đi làm đã thấy một người đàn ông đang đi qua đi lại trước phòng làm việc của mình. Người này gần năm mươi, tây phục thẳng thớm, tóc cũng không còn lại được nhiều nhưng tinh thần rất đầy đủ. tại
- Chào đồng chí, anh là...
Trương Thanh Vân dùng giọng nghi ngờ nói.
Người đàn ông kia quay đầu nhìn thấy Trương Thanh Vân thì chợt sững sốt, sau đó hắn nói:
- Anh...Anh là trưởng phòng Trương sao? Trời, còn trẻ quá, thiếu chút nữa còn tưởng lầm là thư ký. Tôi là Bộ Hiểu Bình, hôm nay đến phòng tổ chức...
- À, tôi biết rồi, xem ra hôm nay phải cùng anh đi nhận chức. Anh chờ chút, tôi sẽ gọi cho trưởng ban Trần, để anh ấy sắp xếp cho anh!
- Tôi đã gặp trưởng ban Trần, tất cả đều đã sắp xếp ổn thỏa, chỉ còn xem anh bận rộn gì không.
Bộ Hiểu Bình dùng giọng toan tính nói, hắn khách khí đến mức làm Trương Thanh Vân cảm thấy khó thích ứng. Lẽ ra thư ký của chủ tịch tỉnh phải là người danh tiếng lẫy lừng, sao thích dùng giọng cung kính như vậy?
Tất nhiên Trương Thanh Vân cũng không biết Bộ Hiểu Bình là người rất coi trọng vấn đề lễ tiết, Trương Thanh Vân đá văng Quách Chu Quần và kéo Bộ Hiểu Bình lên ghế phó chủ tịch thành phố Hành Thủy, như vậy cũng đủ làm hắn cảm kích khó hiểu.
Hơn nữa Trương Thanh Vân bây giờ cũng là người có vinh quang tuyệt vời ở phòng tổ chức, đặc biệt là vấn đề công tuyển lần này, đối phương là người toàn quyền phụ trách. Bộ Hiểu Bình đứng trước mặt kẻ khác là có giá nhưng khi đứng trước mặt Trương Thanh Vân thì vẫn còn lo lắng.
- Anh Bộ, nói cũng đáng chê cười, dạo này tôi quá bận, nếu không phải nhờ vào anh thì khó có cơ hội xuống Hành Thủy. Nghe nói Hành Thủy là thành phố lớn thứ hai ở Giang Nam, nhưng trước nay tôi chưa từng đi qua, xấu hổ rồi.
Trương Thanh Vân nói, hắn không gọi thư ký mà tự tay pha trà cho Bộ Hiểu Bình.
Bộ Hiểu Bình đứng dậy nhận trà mà trong lòng rất vui, hắn thấy Trương Thanh Vân rất dễ nói chuyện, cũng không có sự đắc chí của đám cán bộ trẻ, trong lòng hắn cũng sinh ra cảm giác thân cận.
Mà Trương Thanh Vân cũng đang xem xét Bộ Hiểu Bình, vừa rồi hắn căn bản không ngờ đây là Bộ Hiểu Bình, vì nhìn vẻ bề ngoài thì thấy người này và Đồng Tiểu Lệ căn bản không phải là vợ chồng. Nếu nói về phụ nữ thì lấy chồng cũng không kém tuổi quá xa, nhưng nhìn Bộ Hiểu Bình thì rõ ràng không có chút cảm giác già lão.
Trương Thanh Vân lợi dụng cơ hội phó chủ tịch thành phố xuống nhận chức để xuống tuyến dưới nghiên cứu, cũng mang theo cả Tiểu Hạ. Trên đường đi hắn và Bộ Hiểu Bình nói chuyện rất hòa hợp, ấn tượng về nhân vật trung kiên này trong Cao gia cũng tốt hơn rất nhiều so với Cao Khiêm. Bộ Hiểu Bình không hỗ danh là cán bộ lâu năm ở bên cạnh lãnh đạo, ăn nói làm người ta cảm thấy thoải mái, không sinh ra chút cảm giác trì trệ.
Trên đường đi hai người trò chuyện về vấn đề công tuyển lần này, Bộ Hiểu Bình mỉm cười nói:
- Nếu không phải lần này được điều động thì tôi cũng sẽ động tâm với cong tuyển, chiêu thức của trưởng phòng Trương quả nhiên có ảnh hưởng rất lớn.
Trương Thanh Vân cười cười, hắn biết Bộ Hiểu Bình đang cố ý khiêm tốn, nếu nói ở Giang Nam có bao nhiêu lợi ích thực tế thì có bao người so sánh được với thư ký của chủ tịch tỉnh? Nếu không phải vì cầu tiến thì một phó chủ tịch thành phố quả nhiên không bằng một thư ký chủ tịch tỉnh.
Nhưng câu nói tiếp theo của Bộ Hiểu Bình đã chính thức là Trương Thanh Vân kinh ngạc:
- Lần này tôi đến nhận chức ở thành phố Hành Thủy chắc chắn sẽ có cảnh tượng tốt hơn rất nhiều so với những cán bộ được điều động xuống tuyến dưới rèn luyện khác, nhắc đến vấn đề này cũng phải nhờ đến phúc của trưởng phòng Trương.
Trương Thanh Vân kinh ngạc nhìn Bộ Hiểu Bình, hắn cả thấy đúng là có khả năng, vì vậy vỗ vào lưng ghế trước nói:
- Tiểu Hạ, Hành Thủy bên kia có biết lúc này tôi và chủ tịch Bộ xuống nhận chức không?
Tiểu Hạ gật đầu, Trương Thanh Vân nhíu mày, Bộ Hiểu Bình rõ ràng đang nhắc nhở chính mình, mỗi lần xuống tuyến dưới đều quá đường hoàng, tóm lại cũng không tốt.
- Như vậy cũng tốt, trưởng phòng Trương cũng là lần đầu tiên đến Hành Thủy, ban ngành Hành Thủy tập trung gặp mặt cũng không phải là chuyện xấu, điều này có lợi cho công tác của anh, đồng thời cũng thuận lợi cho quá trình làm quen của tôi.
Bộ Hiểu Bình cười ha ha nói.
Trương Thanh Vân cũng cười cười rồi gật đầu, hắn không có chút cảm giác khinh thường chủ tịch Bộ. Người này nói chuyên tiêu sái tự nhiên, đồng thời cũng không mất cân bằng, lại có vẻ ẩn giấu, không đi đường vòng như những cán bộ khác.
Đây là một người có năng lực và mạnh mẽ, lần đầu tiên tiếp xúc đã có thể thấy được sự bất phàm của Bộ Hiểu Bình, người ta nói trên quan trường ngọa hổ tàng long, điều này quả nhiên là không sai. Sau lưng Bộ Hiểu Bình có Cao gia làm chỗ dựa vững chắc, đến bây giờ mới đến vị trí phó chủ tịch thành phố, điều này cũng nói rõ sự khó khăn của đề bạt.
Trương Thanh Vân quay đầu lại nghĩ về chính mình mà cảm thấy may mắn, chính mình thật ra vẫn luôn học tập cầu tiến, dù là ở thị trấn Nguyệt Toàn hay là hơn một năm trước khi tiến vào phòng tổ chức tỉnh ủy, thật ra đều được coi là đề bạt. Nhưng năng lực bản thân của hắn vẫn còn có chút khiếm khuyết, nếu nói theo đúng lời của bí thư Hoàng thì đúng là còn quá kém, không thể nào so sánh với một Bộ Hiểu Bình nước chảy thành sông, may mà những gì hắn phải đối mặt và gặp gỡ không phải người nào cũng được trải nghiệm.
Trải qua hai giờ đi xe, cuối cùng đoàn người Trương Thanh Vân mới đến Hành Thủy. Bộ Hiểu Bình dự đoán rất chuẩn, hầu như gần phân nửa ban ngành Hành Thủy đã đi ra nghênh đón. Bí thư thị ủy Hành Thủy là Liễu Quân Chấn, người này hơn bốn mươi, dáng người rất cân xứng, thậm chí còn có chút ý vị phong lưu phóng khoáng.
Mà chủ tịch thành phố Hành Thủy là Toàn Sư Quốc thì lớn tuổi hơn nhiều, ít nhất cũng hơn năm mươi, hai người đứng song song trong cổng thị ủy chờ đợi.
Khi xe Trương Thanh Vân dừng lại, Tiểu Hạ là người lần đầu tiên thấy được tình cảnh thế này nên có chút xao động, hắn mở cửa để bước ra nhưng đẩy hai lần lại không được, vẻ mặt đỏ bừng bừng. May mà lái xe lập tức mở khóa thì hắn mới xuống được, nhưng lúc này cửa sau đã sớm được nhân viên công tác của thành phố Hành Thủy mở từ lúc nào rồi.
Trương Thanh Vân đi xuống xe đầu tiên, hắn mỉm cười nhìn Liễu Quân Chấn nói:
- Bí thư Liễu, anh làm vậy đúng là quá long trọng, xem ra có vẻ rất chờ mong đối với chủ tịch Bộ đến nhận chức.
- Điều này là đương nhiên, ban ngành thị ủy chúng tôi sẽ có thêm một hổ tướng, lại có cả trưởng phòng Trương cùng đi, chúng tôi phải hoan nghênh nhiệt liệt mới được.
Liễu Quân Chấn cười nói, hắn làm người ta cảm nhận được một khí thế khá mạnh, khi dứt lời thì hai người lập tức bắt tay nhau.
Bộ Hiểu Bình tiến lên phía trước chào hỏi, Liễu Quân Chấn cũng không nặng bên này nhẹ bên kia, hắn rất nhiệt tình bắt tay Bộ Hiểu Bình và nói những lời hoan nghênh. Trương Thanh Vân thì tiến lên nói với Toàn Sư Quốc:
- Chủ tịch Toàn, hôm nay tôi đưa đến cho anh một vị phụ tá, đêm nay anh phải tổ chức sao cho tốt mới được.
- Nhất định, nhất định!
Toàn Sư Quốc híp mắt, có lẽ vì thấy Trương Thanh Vân quá trẻ mà cảm thấy bất ngờ.
Sau khi chào hỏi thì đúng là Bộ Hiểu Bình đã giảm bớt được không ít chuyện, ít nhất thì ban ngành thị ủy và chính quyền đã được hắn quen mặt hơn phân nửa, cộng thêm tiệc chiêu đãi vào buổi tối, mọi người làm quen với nhau một chút, với bản lĩnh của Bộ Hiểu Bình thì dung nhập vào tập thể Hành Thủy sẽ không quá khó.
Hành Thủy quả nhiên là thành phố xếp thứ hai ở Giang Nam, chỗ này phồn hoa hơn rất nhiều so với Vũ Lăng và Vũ Đức. Tuy thiết kế xây dựng đô thị kém Vũ Lăng, nhưng nói về vấn đề toàn thể bao gồm cả văn hóa thì Vũ Lăng khó thể so sánh được.
Ban ngành Hành Thủy cũng tạo ra ấn tượng rất tốt cho Trương Thanh Vân, quan trọng là bí thư Liễu rất phóng khoáng, rất có phong thái của lãnh đạo, nhìn qua thì có vẻ đoàn kết các ban ngành lại rất kiên cố. Tất nhiên đây chỉ là biểu tượng, bên trong có những vấn đề gì thì Trương Thanh Vân hoàn toàn không rõ.
Tiệc tối được tổ chức trong khách sạn Rosa nằm bên bờ Hành Thủy, con sông Hành Thủy chảy xuống hạ du Thanh Giang, mặt sông ở nơi đây rộng hơn nhiều so với Thanh Giang, nếu đi sâu xuống một trăm kilomet thì tiến vào Ba Lăng, đến đó Hành Thủy sẽ nhập vào sông Trường Giang.
Tiệc tiếp đãi Trương Thanh Vân có quy cách khá cao, tất cả các thành viên chủ chốt của ban ngành Hành Thủy đều tham gia, Liễu Quân Chấn là người chủ trì bữa tiệc. Hành Thủy cũng không bắt buộc lãnh đạo phải phát biểu rườm rà, thuần túy chỉ là dùng cơm nói chuyện phiếm, mọi người cùng nhau nâng ly, những gì được nói nhiều nhất chính là vấn đề cải cách cán bộ. Tất cả đều tỏ vẻ chờ mong vào thành công của đợt cải cách lần này ở phòng tổ chức, mục đích của Trương Thanh Vân chính là việc này, vì vậy cũng coi như chủ khách đều tận hứng...
Thông báo đã ra quy định, tất cả các cán bộ trong tỉnh từ cấp phó trở lên có điều kiện phù hợp đều có thể tham gia công tuyển cho chức vụ phó phòng tổ chức lần này, đồng thời tất cả các cán bộ trên phó ban của các cơ quan trên toàn bộ chiến tuyến trong tỉnh đều có thể tham gia công tuyển cho chức vụ trưởng ban huấn luyện.
Tất cả các cán bộ có thể báo danh trực tiếp qua , cũng có thể gửi thư đến ban số ba phòng tổ chức tỉnh ủy, hạn báo danh là mười ngày sau khi đăng thông báo.
Phòng tài chính sẽ tiến hành xét duyệt tất cả nhân viên cán bộ báo danh, điều hiện đối với cán bộ tham gia cũng được ghi rõ trên công hàm thông báo, địa điểm thi viết là trường đảng tỉnh ủy. Những cán bộ đạt điểm cao sẽ được tiến hành phỏng vấn, sẽ trải qua quá trình nói chuyện với lãnh đạo, cuối cùng sẽ xác định ba cán bộ được đề cử...
Thông báo của phòng tổ chức lần này đã chính thức bùng lên con sóng lớn ở Giang Nam, chỉ trong ngày đầu tiên thì số cán bộ báo danh đã hơn trăm. Tất cả mọi người đều rất thông minh, nhiều người không mong đợi cơ hội này được công tuyển, nhưng tất cả đều hy vọng có thể quen mặt với người trong phòng tổ chức, cũng học hỏi được kinh nghiệm cho sau này.
Cuối cùng của quá trình công tuyển chỉ là ba cán bộ còn trụ lại, nhưng sau vài vòng phỏng vấn thì cán bộ thế nào cũng chẳng vừa lòng? Không đoạt giải nhưng sẽ có nhiều lợi ích cho tương lai.
Mà lúc này phòng tổ chức cũng đang thảo luận về đề tài này, vì thông báo đã quy định nên những nhân viên có cấp phó, những cán bộ phù hợp, đồng thời các cán bộ trong cơ quan tỉnh ủy cũng rục rịch.
Đám người này đều là cựu chiến binh của chiến tuyến tổ chức, kinh nghiệm phong phú, dù là thi viết hay phỏng vấn cũng có ưu thế. Tuy cơ hội là không lớn nhưng thất bại cũng chẳng sao, vì vậy có rất nhiều người ghi danh.
Trương Thanh Vân đối mặt với kết quả như vậy cũng cảm thấy ngoài ý muốn nhưng phần nhiều là phấn chấn, hắn lợi dụng cơ hội này mà đi khảo sát ba thành phố, mục đích chính là động viên các cán bộ cố gắng.
Lần này Trương Thanh Vân chọn ba thành phố mà mình không quen thuộc, đó chính là Ba Lăng, Hành Thủy và Hành Nam. Ngoài xuống tuyến dưới nghiên cứu tình hình thì còn có nhiệm vụ, đó chính là bày tỏ ý nghĩ với các cán bộ vừa được tuyển chọn xuống tuyến dưới rèn luyện vào đợt vừa rồi. Vì những cán bộ được bổ nhiệm xuống nhận chức cũng phải trịnh trọng, Trương Thanh Vân là người phòng tổ chức tỉnh ủy cùng theo chân bọn họ đi nhận chức.
Trạm dừng chân đầu tiên của Trương Thanh Vân chính là Hành Thủy, sáng hôm đó hắn vừa đi làm đã thấy một người đàn ông đang đi qua đi lại trước phòng làm việc của mình. Người này gần năm mươi, tây phục thẳng thớm, tóc cũng không còn lại được nhiều nhưng tinh thần rất đầy đủ. tại
- Chào đồng chí, anh là...
Trương Thanh Vân dùng giọng nghi ngờ nói.
Người đàn ông kia quay đầu nhìn thấy Trương Thanh Vân thì chợt sững sốt, sau đó hắn nói:
- Anh...Anh là trưởng phòng Trương sao? Trời, còn trẻ quá, thiếu chút nữa còn tưởng lầm là thư ký. Tôi là Bộ Hiểu Bình, hôm nay đến phòng tổ chức...
- À, tôi biết rồi, xem ra hôm nay phải cùng anh đi nhận chức. Anh chờ chút, tôi sẽ gọi cho trưởng ban Trần, để anh ấy sắp xếp cho anh!
- Tôi đã gặp trưởng ban Trần, tất cả đều đã sắp xếp ổn thỏa, chỉ còn xem anh bận rộn gì không.
Bộ Hiểu Bình dùng giọng toan tính nói, hắn khách khí đến mức làm Trương Thanh Vân cảm thấy khó thích ứng. Lẽ ra thư ký của chủ tịch tỉnh phải là người danh tiếng lẫy lừng, sao thích dùng giọng cung kính như vậy?
Tất nhiên Trương Thanh Vân cũng không biết Bộ Hiểu Bình là người rất coi trọng vấn đề lễ tiết, Trương Thanh Vân đá văng Quách Chu Quần và kéo Bộ Hiểu Bình lên ghế phó chủ tịch thành phố Hành Thủy, như vậy cũng đủ làm hắn cảm kích khó hiểu.
Hơn nữa Trương Thanh Vân bây giờ cũng là người có vinh quang tuyệt vời ở phòng tổ chức, đặc biệt là vấn đề công tuyển lần này, đối phương là người toàn quyền phụ trách. Bộ Hiểu Bình đứng trước mặt kẻ khác là có giá nhưng khi đứng trước mặt Trương Thanh Vân thì vẫn còn lo lắng.
- Anh Bộ, nói cũng đáng chê cười, dạo này tôi quá bận, nếu không phải nhờ vào anh thì khó có cơ hội xuống Hành Thủy. Nghe nói Hành Thủy là thành phố lớn thứ hai ở Giang Nam, nhưng trước nay tôi chưa từng đi qua, xấu hổ rồi.
Trương Thanh Vân nói, hắn không gọi thư ký mà tự tay pha trà cho Bộ Hiểu Bình.
Bộ Hiểu Bình đứng dậy nhận trà mà trong lòng rất vui, hắn thấy Trương Thanh Vân rất dễ nói chuyện, cũng không có sự đắc chí của đám cán bộ trẻ, trong lòng hắn cũng sinh ra cảm giác thân cận.
Mà Trương Thanh Vân cũng đang xem xét Bộ Hiểu Bình, vừa rồi hắn căn bản không ngờ đây là Bộ Hiểu Bình, vì nhìn vẻ bề ngoài thì thấy người này và Đồng Tiểu Lệ căn bản không phải là vợ chồng. Nếu nói về phụ nữ thì lấy chồng cũng không kém tuổi quá xa, nhưng nhìn Bộ Hiểu Bình thì rõ ràng không có chút cảm giác già lão.
Trương Thanh Vân lợi dụng cơ hội phó chủ tịch thành phố xuống nhận chức để xuống tuyến dưới nghiên cứu, cũng mang theo cả Tiểu Hạ. Trên đường đi hắn và Bộ Hiểu Bình nói chuyện rất hòa hợp, ấn tượng về nhân vật trung kiên này trong Cao gia cũng tốt hơn rất nhiều so với Cao Khiêm. Bộ Hiểu Bình không hỗ danh là cán bộ lâu năm ở bên cạnh lãnh đạo, ăn nói làm người ta cảm thấy thoải mái, không sinh ra chút cảm giác trì trệ.
Trên đường đi hai người trò chuyện về vấn đề công tuyển lần này, Bộ Hiểu Bình mỉm cười nói:
- Nếu không phải lần này được điều động thì tôi cũng sẽ động tâm với cong tuyển, chiêu thức của trưởng phòng Trương quả nhiên có ảnh hưởng rất lớn.
Trương Thanh Vân cười cười, hắn biết Bộ Hiểu Bình đang cố ý khiêm tốn, nếu nói ở Giang Nam có bao nhiêu lợi ích thực tế thì có bao người so sánh được với thư ký của chủ tịch tỉnh? Nếu không phải vì cầu tiến thì một phó chủ tịch thành phố quả nhiên không bằng một thư ký chủ tịch tỉnh.
Nhưng câu nói tiếp theo của Bộ Hiểu Bình đã chính thức là Trương Thanh Vân kinh ngạc:
- Lần này tôi đến nhận chức ở thành phố Hành Thủy chắc chắn sẽ có cảnh tượng tốt hơn rất nhiều so với những cán bộ được điều động xuống tuyến dưới rèn luyện khác, nhắc đến vấn đề này cũng phải nhờ đến phúc của trưởng phòng Trương.
Trương Thanh Vân kinh ngạc nhìn Bộ Hiểu Bình, hắn cả thấy đúng là có khả năng, vì vậy vỗ vào lưng ghế trước nói:
- Tiểu Hạ, Hành Thủy bên kia có biết lúc này tôi và chủ tịch Bộ xuống nhận chức không?
Tiểu Hạ gật đầu, Trương Thanh Vân nhíu mày, Bộ Hiểu Bình rõ ràng đang nhắc nhở chính mình, mỗi lần xuống tuyến dưới đều quá đường hoàng, tóm lại cũng không tốt.
- Như vậy cũng tốt, trưởng phòng Trương cũng là lần đầu tiên đến Hành Thủy, ban ngành Hành Thủy tập trung gặp mặt cũng không phải là chuyện xấu, điều này có lợi cho công tác của anh, đồng thời cũng thuận lợi cho quá trình làm quen của tôi.
Bộ Hiểu Bình cười ha ha nói.
Trương Thanh Vân cũng cười cười rồi gật đầu, hắn không có chút cảm giác khinh thường chủ tịch Bộ. Người này nói chuyên tiêu sái tự nhiên, đồng thời cũng không mất cân bằng, lại có vẻ ẩn giấu, không đi đường vòng như những cán bộ khác.
Đây là một người có năng lực và mạnh mẽ, lần đầu tiên tiếp xúc đã có thể thấy được sự bất phàm của Bộ Hiểu Bình, người ta nói trên quan trường ngọa hổ tàng long, điều này quả nhiên là không sai. Sau lưng Bộ Hiểu Bình có Cao gia làm chỗ dựa vững chắc, đến bây giờ mới đến vị trí phó chủ tịch thành phố, điều này cũng nói rõ sự khó khăn của đề bạt.
Trương Thanh Vân quay đầu lại nghĩ về chính mình mà cảm thấy may mắn, chính mình thật ra vẫn luôn học tập cầu tiến, dù là ở thị trấn Nguyệt Toàn hay là hơn một năm trước khi tiến vào phòng tổ chức tỉnh ủy, thật ra đều được coi là đề bạt. Nhưng năng lực bản thân của hắn vẫn còn có chút khiếm khuyết, nếu nói theo đúng lời của bí thư Hoàng thì đúng là còn quá kém, không thể nào so sánh với một Bộ Hiểu Bình nước chảy thành sông, may mà những gì hắn phải đối mặt và gặp gỡ không phải người nào cũng được trải nghiệm.
Trải qua hai giờ đi xe, cuối cùng đoàn người Trương Thanh Vân mới đến Hành Thủy. Bộ Hiểu Bình dự đoán rất chuẩn, hầu như gần phân nửa ban ngành Hành Thủy đã đi ra nghênh đón. Bí thư thị ủy Hành Thủy là Liễu Quân Chấn, người này hơn bốn mươi, dáng người rất cân xứng, thậm chí còn có chút ý vị phong lưu phóng khoáng.
Mà chủ tịch thành phố Hành Thủy là Toàn Sư Quốc thì lớn tuổi hơn nhiều, ít nhất cũng hơn năm mươi, hai người đứng song song trong cổng thị ủy chờ đợi.
Khi xe Trương Thanh Vân dừng lại, Tiểu Hạ là người lần đầu tiên thấy được tình cảnh thế này nên có chút xao động, hắn mở cửa để bước ra nhưng đẩy hai lần lại không được, vẻ mặt đỏ bừng bừng. May mà lái xe lập tức mở khóa thì hắn mới xuống được, nhưng lúc này cửa sau đã sớm được nhân viên công tác của thành phố Hành Thủy mở từ lúc nào rồi.
Trương Thanh Vân đi xuống xe đầu tiên, hắn mỉm cười nhìn Liễu Quân Chấn nói:
- Bí thư Liễu, anh làm vậy đúng là quá long trọng, xem ra có vẻ rất chờ mong đối với chủ tịch Bộ đến nhận chức.
- Điều này là đương nhiên, ban ngành thị ủy chúng tôi sẽ có thêm một hổ tướng, lại có cả trưởng phòng Trương cùng đi, chúng tôi phải hoan nghênh nhiệt liệt mới được.
Liễu Quân Chấn cười nói, hắn làm người ta cảm nhận được một khí thế khá mạnh, khi dứt lời thì hai người lập tức bắt tay nhau.
Bộ Hiểu Bình tiến lên phía trước chào hỏi, Liễu Quân Chấn cũng không nặng bên này nhẹ bên kia, hắn rất nhiệt tình bắt tay Bộ Hiểu Bình và nói những lời hoan nghênh. Trương Thanh Vân thì tiến lên nói với Toàn Sư Quốc:
- Chủ tịch Toàn, hôm nay tôi đưa đến cho anh một vị phụ tá, đêm nay anh phải tổ chức sao cho tốt mới được.
- Nhất định, nhất định!
Toàn Sư Quốc híp mắt, có lẽ vì thấy Trương Thanh Vân quá trẻ mà cảm thấy bất ngờ.
Sau khi chào hỏi thì đúng là Bộ Hiểu Bình đã giảm bớt được không ít chuyện, ít nhất thì ban ngành thị ủy và chính quyền đã được hắn quen mặt hơn phân nửa, cộng thêm tiệc chiêu đãi vào buổi tối, mọi người làm quen với nhau một chút, với bản lĩnh của Bộ Hiểu Bình thì dung nhập vào tập thể Hành Thủy sẽ không quá khó.
Hành Thủy quả nhiên là thành phố xếp thứ hai ở Giang Nam, chỗ này phồn hoa hơn rất nhiều so với Vũ Lăng và Vũ Đức. Tuy thiết kế xây dựng đô thị kém Vũ Lăng, nhưng nói về vấn đề toàn thể bao gồm cả văn hóa thì Vũ Lăng khó thể so sánh được.
Ban ngành Hành Thủy cũng tạo ra ấn tượng rất tốt cho Trương Thanh Vân, quan trọng là bí thư Liễu rất phóng khoáng, rất có phong thái của lãnh đạo, nhìn qua thì có vẻ đoàn kết các ban ngành lại rất kiên cố. Tất nhiên đây chỉ là biểu tượng, bên trong có những vấn đề gì thì Trương Thanh Vân hoàn toàn không rõ.
Tiệc tối được tổ chức trong khách sạn Rosa nằm bên bờ Hành Thủy, con sông Hành Thủy chảy xuống hạ du Thanh Giang, mặt sông ở nơi đây rộng hơn nhiều so với Thanh Giang, nếu đi sâu xuống một trăm kilomet thì tiến vào Ba Lăng, đến đó Hành Thủy sẽ nhập vào sông Trường Giang.
Tiệc tiếp đãi Trương Thanh Vân có quy cách khá cao, tất cả các thành viên chủ chốt của ban ngành Hành Thủy đều tham gia, Liễu Quân Chấn là người chủ trì bữa tiệc. Hành Thủy cũng không bắt buộc lãnh đạo phải phát biểu rườm rà, thuần túy chỉ là dùng cơm nói chuyện phiếm, mọi người cùng nhau nâng ly, những gì được nói nhiều nhất chính là vấn đề cải cách cán bộ. Tất cả đều tỏ vẻ chờ mong vào thành công của đợt cải cách lần này ở phòng tổ chức, mục đích của Trương Thanh Vân chính là việc này, vì vậy cũng coi như chủ khách đều tận hứng...