Hai người Trương Thanh Vân đã thăm hỏi tất cả mọi người Triệu gia, sau đó Triệu Giai Ngọc vùi đầu vào làm việc, Trương Thanh Vân lợi dụng cơ hội đến thăm hỏi Hoàng Tân Quyền. Hắn dự định quay về vào ngày mùng sáu, nhưng ngày cuối cùng sau khi bề bộn làm tất cả thì cảm thấy rất đáng chán, đành phải ở nhà cùng con gái.
Tối trước khi đi về Giang Nam thì Triệu Hồng Yến đến và nhất quyết phải kéo Trương Thanh Vân đi quán bar uống rượu cho bằng được, vì nha đầu này rất cao hứng nên Trương Thanh Vân không thể lay chuyển được, đành phải đồng ý.
Quán bar trong thủ đô cũng rất có văn hóa, phần lớn đều là thành phần trí thức, đối với những đời thứ hai và thứ ba như Triệu Hồng Yến cũng không thường đến những nơi này.
Trong thủ đô cũng có rất nhiều quán bar khác, quán Lãng Nhân rõ ràng là nổi bật nhất, chủ yếu phục vụ các vị khách cao cấp, có những khu vip riêng, phân chia khách quý và khách thường ra hai khu. Phương pháp kinh doanh này thu hút rất nhiều khách vip và những ngôi sao đến đây tiêu phí.
Một gian đại sảnh lắp đặt xa hoa, chính giữa là quầy bar hình tròn, có những nghệ sĩ đánh đàn dương cầm và piano, cộng thêm đèn màu nhấp nháy, chốc chốc bên trong phát ra những tiếng cười vui sướng, vừa vào cửa đã rất có hương vị.
Triệu Hồng Yến rõ ràng là khách quen nơi đây, khi vừa vào quán thì bồi bàn đã ân cần tiến lên thăm hỏi, mở miệng thì lập tức gọi là "Triệu tiểu thư". Đừng thấy nha đầu này nhỏ tuổi mà khinh thường, toàn thân đều là hàng hiệu, nàng cao ngạo đưa tay lên nói với tên bồi bàn tiến đến chào hỏi:
- Đám người Nhị ca đâu?
- À, chị nói đến công tử Triệu Hồng Thần sao? Mời!
Người bồi bàn đưa tay mời, hai người Triệu Hồng Yến đi theo vào những gian phòng bên trong.
Trương Thanh Vân rất chú ý đến các chi tiết, thiết bị lắp đặt nơi đây khá bình thường nhưng thật ra đều rất ẩn giấu, có thể tạo ra bầu không khi sống động và hiện đại, những tài liệu làm ra cũng thuộc loại quý hiếm.
Ví dụ như những chiếc bàn dài đều được dùng gỗ lê thượng phẩm điêu khắc ra, chỉ cần tùy tiện tính tiền một chiếc bàn gỗ cũng có giá trị kinh người.
Trên ghế dài trong phòng vip đã có khá nhiều người, cả nam lẫn nữ, nhưng Trương Thanh Vân chỉ cần đảo mắt là phát hiện ra Triệu Hồng Thần con trai của Triệu Văn Phong. Bên cạnh Triệu Hồng Thần là một cô bạn gái rất thanh nhã, nhìn qua có hơi quen mắt nhưng cũng không nghĩ ra là ai.
- Nhị ca, em biết mỗi ngày anh đều hưởng thụ ở đây, hôm nay em dẫn khách đến, anh phải mời khách đấy nhé.
Triệu Hồng Yến cười nói.
Mọi người nhìn về phía Trương Thanh Vân, lúc này Trương Thanh Vân cũng gật đầu với tất cả. Hắp híp mắt nhìn thấy nơi đây phần lớn là ngôi sao ca nhạc và giải trí, còn có vài người là diễn viên, ban gái của Triệu Hồng Thần cũng là một ngôi sao ở HongKong nhưng Trương Thanh Vân không biết tên mà thôi.
- Khanh khách, Triệu tiểu thư đến rồi sao? Có bạn trai rồi à? Anh Hách của chúng tôi chẳng phải không còn cơ hội sao?
Cô bạn gái của Triệu Hồng Thần chợt cười nói.
Mọi người lập tức cười vang, trong đó có một tên thanh niên cao gầy nói:
- Ui da, hình như bạn trai của cô còn có chút ngại ngùng, không phải cừu non mới ra đường đấy chứ?
Tiểu tử này có khẩu âm người HongKong, Trương Thanh Vân nghe thấy vậy mà chân mày khẽ nhăn, đang định nói vài câu thì cũng bỏ qua.
Triệu Hồng Thần khi thấy rõ mặt Trương Thanh Vân thì cực kỳ xấu hổ, tên thanh niên cao gầy chưa kịp nói thêm điều gì thì đã bị hắn ngăn lại, hắn đứng lên dùng giọng ngượng ngùng nói:
- Dượng sáu, ngọn gió nào thổi dượng đến đây? Ngồi, mời ngồi.
Triệu Hồng Thần dùng tay đụng vào cô gái ở bên cạnh, hắn nói:
- Tiểu Biến, ra mắt dượng! Text được lấy tại
Vẻ mặt cô gái chợt cứng đờ, nụ cười trên mặt nhanh chóng biến mất, nàng dịu dàng gọi một câu:
- Chào dượng.
Trương Thanh Vân nghe thấy vậy mà trong lòng có chút cảm giác là lạ, thầm nghĩ Triệu Hồng Thần này cũng quá to gan, dám tìm một ngôi sao làm bạn gái, hơn nữa Triệu Văn Phong cũng nổi danh cổ hủ, sẽ đồng ý sao?
Hơn nữa Triệu Văn Phong đã từ Diêm Sơn về thủ đô, đã là phó bộ trưởng tài chính, lúc này cũng trở thành nhân vật quan trọng của Triệu gia, với thân phận của lão thì sao cho con dính vào những ngôi sao thế này?
Vẻ mặt Triệu Hồng Thần biến đổi làm tất cả mọi người cảm thấy xấu hổ, người thanh niên cao gầy kia lập tức đứng lên nói:
- Không biết anh là dượng của Hồng Yến, đúng là xấu hổ, toi là Mãn Hãn Thanh, cha là Mãn Ngôn Ba, là chủ tịch tập đoàn truyền thông Hồng Hủ của HongKong.
Trương Thanh Vân gật đầu với Mãn Hãn Thanh rồi bắt tay với vài người nam nữ khác, người thanh niên có tên là Hách Triết có chút thận trọng, tay hơi run, không còn được tự nhiên.
- Dượng, có lẽ dượng cũng biết, Tiểu Hách muốn gia nhập tập đoàn truyền thông của cô cô, hiệp ước và hợp đồng cũng đã định rồi.
Triệu Hồng Yến ở bên cạnh nói, nàng tự nhiên ngồi bên cạnh Hách Triết.
Trương Thanh Vân không nói gì, hắn chỉ nói:
- Hồng Thần, hôm nay Hồng Yến rủ tôi ra ngoài uống rượu, ngược lại làm cho mọi người không được tự nhiên. Mọi người cứ xem nhau như làm trong giới giải trí, cũng đừng quá thận trọng như vậy.
Triệu Hồng Thần đã sớm ngây ngốc, Triệu Hồng Yến cố gắng nháy mắt, hắn hiểu ra được điều gì đó, hắn nói:
- Không có gì, không có gì, dượng ngồi đi, cháu cũng biết Dượng Sáu không phải là người cổ hủ, dượng cũng rất ít đến thủ đô, hôm nay cháu sẽ cùng uống với dượng.
Trương Thanh Vân ngồi xuống bên cạnh một cô gái rất tự nhiên, hắn cười cười với cô gái này rất lễ phép rồi cau mày nói:
- Tiểu Cẩm vai cây tinh sao?
Cô gái nghe xong thì có chút ngây ngốc, ngay sau đó lại cười rộ lên nói:
- Trương tiên sinh cũng thích xem phim truyền hình sao? Em vốn tên là Hàn Tiểu Đan, bây giờ đang phát triển trong nước, hy vọng sau này anh quan tâm nhiều hơn.
Hàn Tiểu Đan này không lớn tuổi nhưng khá trưởng thành và hòa nhã, kinh nghiệm phong phú hơn những người cùng độ tuổi, xem ra cũng thường xuyên bơi lượn trong xã hội thượng tầng. Người này vài lời nịnh hót nhưng không quá phản cảm, ngược lại còn giống như bạn bè đang trò chuyện với nhau.
Nhưng Trương Thanh Vân cũng biết về Hàn Tiểu Đan này, cũng không tốt lắm ở HongKong, có nhiều xì căng đan. Nhưng hắn cũng không quan tâm đến điều này, dù sao mọi người cũng chỉ uống vài chén rượu mà thôi, không cần phải quá căng để mất thoải mái.
Uống rượu luôn coi trọng bầu không khí, bốn người đàn ông, bốn người phụ nữ, mọi người bắt cặp chơi đùa, nếu trong đám người có những cặp người yêu thì dù là thắng hay thua cũng có mánh lới.
Thắng có thể ôm nhau chúc mừng, nhân cơ hội để thân mật, thua thì một mình người đàn ông uống rượu, có thể biểu hiện khí khái anh hùng. Mỗi lần lần Hàn Tiểu Đan đưa ra kết quả đều trưng cầu ý kiến của Trương Thanh Vân, lễ nghĩa rất đúng chỗ.
Loại trò chơi này kiếp trước Trương Thanh Vân đã chơi rất nhiều, căn bản không có tính khiêu chiến, cơ bản không cần phải uống rượu, hai người căn bản không phải là tình nhân, cũng không ôm nhau. Điều này làm cho Triệu Hồng Yến mất vui, nàng nói khẽ:
- Dượng quá xảo quyệt, muốn cho chúng ta quá chén sao? Lần sau phải để Tiểu Đan đoán, không cho dượng góp ý.
Trương Thanh Vân cười cười không lên tiếng coi như chấp nhận, tiểu nha đầu Triệu Hồng Yến này tuổi tác không lớn, xuân tâm bắt đầu dao động, cảm thấy hứng thú với đám người trong giới văn nghệ. Nếu Triệu Truyền biết được, hắn có cắt đứt chân con gái hay không?
Nhưng nha đầu Triệu Hồng Yến cũng biết dùng tâm cơ, gọi Trương Thanh Vân đến đây với ý đồ hòa giải, nhưng Trương Thanh Vân sao có thể lao vào trong vùng nước đục này? Cũng khó tránh khỏi vấn đề đồng lõa với đôi uyên ương, dù sao chuyện hoàng tử cóc giữa mình và Triệu Giai Ngọc cũng quá khác biệt, hai người đều đã trưởng thành, đâu sung sướng giống như đám cậu ấm cô chiêu này?
Trương Thanh Vân bị cấm đưa ra đáp án, tất nhiên Hàn Tiểu Đan sẽ liên tiếp thua trận, dựa theo quy củ thì Trương Thanh Vân phải uống. Trương Thanh Vân cũng chẳng quan tâm, đến quán bar cũng vì uống rượu, hơn nữa với tửu lượng của hắn thì chút rượu này sẽ chẳng là gì, vì vậy cũng khong có gì phải sợ.
Nhưng Hàn Tiểu Đan thì không nghĩ như vậy, đối mặt với một Trương Thanh Vân lạnh lùng làm trái tim nàng đập mạnh điên cuồng. Lúc ban đầu còn không có gì, nhưng sau khi thua vài ván thì rõ ràng khó thể nhịn được, dần mất đi sự tỉnh táo.
Nhưng càng như vậy thì Hàn Tiểu Đan thua càng nhiều, dù nàng cố gắng bảo trì phong độ nhưng hít thở vẫn rất dồn dập. Không thể không thừa nhận nàng cũng là vưu vật, bộ ngực lồi hẳn ra như núi lớn, áo cổ rộng để lộ ra một khe núi hút hồn. Lúc này vẻ mặt nàng đỏ hồng, bộ dạng phong lưu nói không nên lời.
- Ôi!
Hàn Tiểu Đan lại thua, vẻ mặt đỏ lên, nàng lén liếc mắt nhìn Trương Thanh Vân, vẫn thấy vẻ mặt đối phương khoog chút biến đổi, hắn uống sạch ly rượu mà cực kỳ thanh nhã và phong độ.
Hàn Tiểu Đan vội vàng quay đầu, trong lòng bắt đầu bùng lên xuân ý. Nghĩ lại thì thấy vị đàn ông bên cạnh mình là người khó lường, lúc này danh tiếng của Triệu Giai Ngọc trong giới kinh doanh như sấm nổ bên tai, tất nhiên chồng của giám đốc Triệu cũng không phải tầm thường.
Sự thật cũng chính là như vậy, Trương Thanh Vân nhìn qua có vẻ hơi trẻ nhưng biểu hiện lại rất trưởng thành, không cần phải nói đến phong độ. Sau khi Hàn Tiểu Đan xem xét thái độ của Triệu công tử và Triệu tiểu thư đối với đối phương, rõ ràng thấy rõ đối phương cũng là nhân vật hô phong hoán vũ.
Hàn Tiểu Đan thường đi lại trong giới thượng lưu, nàng biết rõ bên trong các đại gia tộc thường cực kỳ phức tạp, bên trong đấu tranh rất mạnh, nếu không có năng lực thì dù là cậu ấm cũng bị đẩy xuống bùn, người có khí thế giống như Trương Thanh Vân hoàn toàn là nhân vật quan trọng.
- Nếu có một đêm kiều diễm với nhân vật như thế này thì đúng là rất tốt!
Hàn Tiểu Đan thầm nghĩ trong lòng, nghĩ đến đây thì vẻ mặt đỏ ửng, cảm giác giữa hai chân nóng ran và ướt át, suýt nữa thì thất thố.
Triệu Hồng Yến chợt vỗ tay nói:
- Dượng thật lợi hại, lúc này cháu đã biết vì sao trước đó cô cô lại nhìn trúng dượng, trước đó nếu cháu gặp dượng sớm hơn thì nói không chừng sẽ có kết quả tốt đẹp rồi.
- Nếu lời này đến tai cô cô, sợ rằng cháu sẽ bị cắt đứt chân.
Trương Thanh Vân sẵng giọng nói, đám người đều cười lớn, Triệu Hồng Thần cũng rất hào hứng, hắn nâng ly rượu nói:
- Dượng, cháu cũng muốn uống với người một ly. Đã sớm nghe nói Giang Nam rất đẹp, đáng tiếc là cha không cho đi, sau này cháu nhất định sẽ đến Giang Nam đi dạo, mong rằng dượng có thể nói dùm vài câu.
Trương Thanh Vân cụng ly với Triệu Hồng Thần rồi nói:
- Cậu tạm thời cũng đừng nên lôi kéo làm quen, tôi không hiểu rõ tính tình của cha cậu, sợ rằng sẽ có rủi ro.
Triệu Hồng Thần nở nụ cười xấu hổ rồi nói:
- Người khác thì không dám, nhưng cháu tin dượng sẽ dám, sau này có gì cháu sẽ kính dượng vài lần rượu, quyết định như vậy nhé!
Triệu Hồng Thần cũng không để Trương Thanh Vân kịp nói mà tự mình nâng ly uống cạn, sau đó lại dùng tay hích bạn gái nói:
- Tiểu Biến, em cũng nên mời dượng một ly, dượng rất dễ nói chuyện, sau này nếu em gặp phiền phức ở Giang Nam thì cứ gọi cho dượng, tất nhiên người sẽ giúp em giải quyết vài vấn đề.
Trương Thanh Vân cau mày, hắn cảm thấy tiểu tử Triệu Hồng Thần có chút nói quá, khi đang chuẩn bị mở miệng thì đột nhiên nghe thấy bên ngoài phòng có người hét lớn:
- Tưởng là ai, thì ra là Triệu Hồng Thần, hoạt động gì vậy? Hôm nay mở tiệc đãi khách à?
Tối trước khi đi về Giang Nam thì Triệu Hồng Yến đến và nhất quyết phải kéo Trương Thanh Vân đi quán bar uống rượu cho bằng được, vì nha đầu này rất cao hứng nên Trương Thanh Vân không thể lay chuyển được, đành phải đồng ý.
Quán bar trong thủ đô cũng rất có văn hóa, phần lớn đều là thành phần trí thức, đối với những đời thứ hai và thứ ba như Triệu Hồng Yến cũng không thường đến những nơi này.
Trong thủ đô cũng có rất nhiều quán bar khác, quán Lãng Nhân rõ ràng là nổi bật nhất, chủ yếu phục vụ các vị khách cao cấp, có những khu vip riêng, phân chia khách quý và khách thường ra hai khu. Phương pháp kinh doanh này thu hút rất nhiều khách vip và những ngôi sao đến đây tiêu phí.
Một gian đại sảnh lắp đặt xa hoa, chính giữa là quầy bar hình tròn, có những nghệ sĩ đánh đàn dương cầm và piano, cộng thêm đèn màu nhấp nháy, chốc chốc bên trong phát ra những tiếng cười vui sướng, vừa vào cửa đã rất có hương vị.
Triệu Hồng Yến rõ ràng là khách quen nơi đây, khi vừa vào quán thì bồi bàn đã ân cần tiến lên thăm hỏi, mở miệng thì lập tức gọi là "Triệu tiểu thư". Đừng thấy nha đầu này nhỏ tuổi mà khinh thường, toàn thân đều là hàng hiệu, nàng cao ngạo đưa tay lên nói với tên bồi bàn tiến đến chào hỏi:
- Đám người Nhị ca đâu?
- À, chị nói đến công tử Triệu Hồng Thần sao? Mời!
Người bồi bàn đưa tay mời, hai người Triệu Hồng Yến đi theo vào những gian phòng bên trong.
Trương Thanh Vân rất chú ý đến các chi tiết, thiết bị lắp đặt nơi đây khá bình thường nhưng thật ra đều rất ẩn giấu, có thể tạo ra bầu không khi sống động và hiện đại, những tài liệu làm ra cũng thuộc loại quý hiếm.
Ví dụ như những chiếc bàn dài đều được dùng gỗ lê thượng phẩm điêu khắc ra, chỉ cần tùy tiện tính tiền một chiếc bàn gỗ cũng có giá trị kinh người.
Trên ghế dài trong phòng vip đã có khá nhiều người, cả nam lẫn nữ, nhưng Trương Thanh Vân chỉ cần đảo mắt là phát hiện ra Triệu Hồng Thần con trai của Triệu Văn Phong. Bên cạnh Triệu Hồng Thần là một cô bạn gái rất thanh nhã, nhìn qua có hơi quen mắt nhưng cũng không nghĩ ra là ai.
- Nhị ca, em biết mỗi ngày anh đều hưởng thụ ở đây, hôm nay em dẫn khách đến, anh phải mời khách đấy nhé.
Triệu Hồng Yến cười nói.
Mọi người nhìn về phía Trương Thanh Vân, lúc này Trương Thanh Vân cũng gật đầu với tất cả. Hắp híp mắt nhìn thấy nơi đây phần lớn là ngôi sao ca nhạc và giải trí, còn có vài người là diễn viên, ban gái của Triệu Hồng Thần cũng là một ngôi sao ở HongKong nhưng Trương Thanh Vân không biết tên mà thôi.
- Khanh khách, Triệu tiểu thư đến rồi sao? Có bạn trai rồi à? Anh Hách của chúng tôi chẳng phải không còn cơ hội sao?
Cô bạn gái của Triệu Hồng Thần chợt cười nói.
Mọi người lập tức cười vang, trong đó có một tên thanh niên cao gầy nói:
- Ui da, hình như bạn trai của cô còn có chút ngại ngùng, không phải cừu non mới ra đường đấy chứ?
Tiểu tử này có khẩu âm người HongKong, Trương Thanh Vân nghe thấy vậy mà chân mày khẽ nhăn, đang định nói vài câu thì cũng bỏ qua.
Triệu Hồng Thần khi thấy rõ mặt Trương Thanh Vân thì cực kỳ xấu hổ, tên thanh niên cao gầy chưa kịp nói thêm điều gì thì đã bị hắn ngăn lại, hắn đứng lên dùng giọng ngượng ngùng nói:
- Dượng sáu, ngọn gió nào thổi dượng đến đây? Ngồi, mời ngồi.
Triệu Hồng Thần dùng tay đụng vào cô gái ở bên cạnh, hắn nói:
- Tiểu Biến, ra mắt dượng! Text được lấy tại
Vẻ mặt cô gái chợt cứng đờ, nụ cười trên mặt nhanh chóng biến mất, nàng dịu dàng gọi một câu:
- Chào dượng.
Trương Thanh Vân nghe thấy vậy mà trong lòng có chút cảm giác là lạ, thầm nghĩ Triệu Hồng Thần này cũng quá to gan, dám tìm một ngôi sao làm bạn gái, hơn nữa Triệu Văn Phong cũng nổi danh cổ hủ, sẽ đồng ý sao?
Hơn nữa Triệu Văn Phong đã từ Diêm Sơn về thủ đô, đã là phó bộ trưởng tài chính, lúc này cũng trở thành nhân vật quan trọng của Triệu gia, với thân phận của lão thì sao cho con dính vào những ngôi sao thế này?
Vẻ mặt Triệu Hồng Thần biến đổi làm tất cả mọi người cảm thấy xấu hổ, người thanh niên cao gầy kia lập tức đứng lên nói:
- Không biết anh là dượng của Hồng Yến, đúng là xấu hổ, toi là Mãn Hãn Thanh, cha là Mãn Ngôn Ba, là chủ tịch tập đoàn truyền thông Hồng Hủ của HongKong.
Trương Thanh Vân gật đầu với Mãn Hãn Thanh rồi bắt tay với vài người nam nữ khác, người thanh niên có tên là Hách Triết có chút thận trọng, tay hơi run, không còn được tự nhiên.
- Dượng, có lẽ dượng cũng biết, Tiểu Hách muốn gia nhập tập đoàn truyền thông của cô cô, hiệp ước và hợp đồng cũng đã định rồi.
Triệu Hồng Yến ở bên cạnh nói, nàng tự nhiên ngồi bên cạnh Hách Triết.
Trương Thanh Vân không nói gì, hắn chỉ nói:
- Hồng Thần, hôm nay Hồng Yến rủ tôi ra ngoài uống rượu, ngược lại làm cho mọi người không được tự nhiên. Mọi người cứ xem nhau như làm trong giới giải trí, cũng đừng quá thận trọng như vậy.
Triệu Hồng Thần đã sớm ngây ngốc, Triệu Hồng Yến cố gắng nháy mắt, hắn hiểu ra được điều gì đó, hắn nói:
- Không có gì, không có gì, dượng ngồi đi, cháu cũng biết Dượng Sáu không phải là người cổ hủ, dượng cũng rất ít đến thủ đô, hôm nay cháu sẽ cùng uống với dượng.
Trương Thanh Vân ngồi xuống bên cạnh một cô gái rất tự nhiên, hắn cười cười với cô gái này rất lễ phép rồi cau mày nói:
- Tiểu Cẩm vai cây tinh sao?
Cô gái nghe xong thì có chút ngây ngốc, ngay sau đó lại cười rộ lên nói:
- Trương tiên sinh cũng thích xem phim truyền hình sao? Em vốn tên là Hàn Tiểu Đan, bây giờ đang phát triển trong nước, hy vọng sau này anh quan tâm nhiều hơn.
Hàn Tiểu Đan này không lớn tuổi nhưng khá trưởng thành và hòa nhã, kinh nghiệm phong phú hơn những người cùng độ tuổi, xem ra cũng thường xuyên bơi lượn trong xã hội thượng tầng. Người này vài lời nịnh hót nhưng không quá phản cảm, ngược lại còn giống như bạn bè đang trò chuyện với nhau.
Nhưng Trương Thanh Vân cũng biết về Hàn Tiểu Đan này, cũng không tốt lắm ở HongKong, có nhiều xì căng đan. Nhưng hắn cũng không quan tâm đến điều này, dù sao mọi người cũng chỉ uống vài chén rượu mà thôi, không cần phải quá căng để mất thoải mái.
Uống rượu luôn coi trọng bầu không khí, bốn người đàn ông, bốn người phụ nữ, mọi người bắt cặp chơi đùa, nếu trong đám người có những cặp người yêu thì dù là thắng hay thua cũng có mánh lới.
Thắng có thể ôm nhau chúc mừng, nhân cơ hội để thân mật, thua thì một mình người đàn ông uống rượu, có thể biểu hiện khí khái anh hùng. Mỗi lần lần Hàn Tiểu Đan đưa ra kết quả đều trưng cầu ý kiến của Trương Thanh Vân, lễ nghĩa rất đúng chỗ.
Loại trò chơi này kiếp trước Trương Thanh Vân đã chơi rất nhiều, căn bản không có tính khiêu chiến, cơ bản không cần phải uống rượu, hai người căn bản không phải là tình nhân, cũng không ôm nhau. Điều này làm cho Triệu Hồng Yến mất vui, nàng nói khẽ:
- Dượng quá xảo quyệt, muốn cho chúng ta quá chén sao? Lần sau phải để Tiểu Đan đoán, không cho dượng góp ý.
Trương Thanh Vân cười cười không lên tiếng coi như chấp nhận, tiểu nha đầu Triệu Hồng Yến này tuổi tác không lớn, xuân tâm bắt đầu dao động, cảm thấy hứng thú với đám người trong giới văn nghệ. Nếu Triệu Truyền biết được, hắn có cắt đứt chân con gái hay không?
Nhưng nha đầu Triệu Hồng Yến cũng biết dùng tâm cơ, gọi Trương Thanh Vân đến đây với ý đồ hòa giải, nhưng Trương Thanh Vân sao có thể lao vào trong vùng nước đục này? Cũng khó tránh khỏi vấn đề đồng lõa với đôi uyên ương, dù sao chuyện hoàng tử cóc giữa mình và Triệu Giai Ngọc cũng quá khác biệt, hai người đều đã trưởng thành, đâu sung sướng giống như đám cậu ấm cô chiêu này?
Trương Thanh Vân bị cấm đưa ra đáp án, tất nhiên Hàn Tiểu Đan sẽ liên tiếp thua trận, dựa theo quy củ thì Trương Thanh Vân phải uống. Trương Thanh Vân cũng chẳng quan tâm, đến quán bar cũng vì uống rượu, hơn nữa với tửu lượng của hắn thì chút rượu này sẽ chẳng là gì, vì vậy cũng khong có gì phải sợ.
Nhưng Hàn Tiểu Đan thì không nghĩ như vậy, đối mặt với một Trương Thanh Vân lạnh lùng làm trái tim nàng đập mạnh điên cuồng. Lúc ban đầu còn không có gì, nhưng sau khi thua vài ván thì rõ ràng khó thể nhịn được, dần mất đi sự tỉnh táo.
Nhưng càng như vậy thì Hàn Tiểu Đan thua càng nhiều, dù nàng cố gắng bảo trì phong độ nhưng hít thở vẫn rất dồn dập. Không thể không thừa nhận nàng cũng là vưu vật, bộ ngực lồi hẳn ra như núi lớn, áo cổ rộng để lộ ra một khe núi hút hồn. Lúc này vẻ mặt nàng đỏ hồng, bộ dạng phong lưu nói không nên lời.
- Ôi!
Hàn Tiểu Đan lại thua, vẻ mặt đỏ lên, nàng lén liếc mắt nhìn Trương Thanh Vân, vẫn thấy vẻ mặt đối phương khoog chút biến đổi, hắn uống sạch ly rượu mà cực kỳ thanh nhã và phong độ.
Hàn Tiểu Đan vội vàng quay đầu, trong lòng bắt đầu bùng lên xuân ý. Nghĩ lại thì thấy vị đàn ông bên cạnh mình là người khó lường, lúc này danh tiếng của Triệu Giai Ngọc trong giới kinh doanh như sấm nổ bên tai, tất nhiên chồng của giám đốc Triệu cũng không phải tầm thường.
Sự thật cũng chính là như vậy, Trương Thanh Vân nhìn qua có vẻ hơi trẻ nhưng biểu hiện lại rất trưởng thành, không cần phải nói đến phong độ. Sau khi Hàn Tiểu Đan xem xét thái độ của Triệu công tử và Triệu tiểu thư đối với đối phương, rõ ràng thấy rõ đối phương cũng là nhân vật hô phong hoán vũ.
Hàn Tiểu Đan thường đi lại trong giới thượng lưu, nàng biết rõ bên trong các đại gia tộc thường cực kỳ phức tạp, bên trong đấu tranh rất mạnh, nếu không có năng lực thì dù là cậu ấm cũng bị đẩy xuống bùn, người có khí thế giống như Trương Thanh Vân hoàn toàn là nhân vật quan trọng.
- Nếu có một đêm kiều diễm với nhân vật như thế này thì đúng là rất tốt!
Hàn Tiểu Đan thầm nghĩ trong lòng, nghĩ đến đây thì vẻ mặt đỏ ửng, cảm giác giữa hai chân nóng ran và ướt át, suýt nữa thì thất thố.
Triệu Hồng Yến chợt vỗ tay nói:
- Dượng thật lợi hại, lúc này cháu đã biết vì sao trước đó cô cô lại nhìn trúng dượng, trước đó nếu cháu gặp dượng sớm hơn thì nói không chừng sẽ có kết quả tốt đẹp rồi.
- Nếu lời này đến tai cô cô, sợ rằng cháu sẽ bị cắt đứt chân.
Trương Thanh Vân sẵng giọng nói, đám người đều cười lớn, Triệu Hồng Thần cũng rất hào hứng, hắn nâng ly rượu nói:
- Dượng, cháu cũng muốn uống với người một ly. Đã sớm nghe nói Giang Nam rất đẹp, đáng tiếc là cha không cho đi, sau này cháu nhất định sẽ đến Giang Nam đi dạo, mong rằng dượng có thể nói dùm vài câu.
Trương Thanh Vân cụng ly với Triệu Hồng Thần rồi nói:
- Cậu tạm thời cũng đừng nên lôi kéo làm quen, tôi không hiểu rõ tính tình của cha cậu, sợ rằng sẽ có rủi ro.
Triệu Hồng Thần nở nụ cười xấu hổ rồi nói:
- Người khác thì không dám, nhưng cháu tin dượng sẽ dám, sau này có gì cháu sẽ kính dượng vài lần rượu, quyết định như vậy nhé!
Triệu Hồng Thần cũng không để Trương Thanh Vân kịp nói mà tự mình nâng ly uống cạn, sau đó lại dùng tay hích bạn gái nói:
- Tiểu Biến, em cũng nên mời dượng một ly, dượng rất dễ nói chuyện, sau này nếu em gặp phiền phức ở Giang Nam thì cứ gọi cho dượng, tất nhiên người sẽ giúp em giải quyết vài vấn đề.
Trương Thanh Vân cau mày, hắn cảm thấy tiểu tử Triệu Hồng Thần có chút nói quá, khi đang chuẩn bị mở miệng thì đột nhiên nghe thấy bên ngoài phòng có người hét lớn:
- Tưởng là ai, thì ra là Triệu Hồng Thần, hoạt động gì vậy? Hôm nay mở tiệc đãi khách à?