Thời gian học tập trong trường đảng vừa phong phú nhưng cũng khá đơn giản, mỗi cuối tuần Trương Thanh Vân đều về nhà, mỗi tuần đều đến thăm ông cụ. Chỉ sau chớp mắt đã đến thủ đô được hơn hai tháng, tất cả đều trôi qua rất bình thản.
Nội dung học tập trung tâm ở trường đảng là "ba cơ bản năm đương đại", "vấn đề cơ bản về chủ nghĩa xã hội khoa học Mác - Lênin, "vấn đề về hệ thống chủ nghĩa xã hội ở Trung Quốc" và trào lưu tư tưởng về kinh thế thế giới đương đại, thế giới pháp chế đương đại, thế giới quân sự đương đại.
Điều đáng được nhắc đến là Trương Thanh Vân được bổ nhiệm đảm nhận trách nhiệm ủy viên của lớp tu nghiệp cấp thành phố, bình thường phải có trách nhiệm liên hệ với những học viên khác, quan trọng là tìm hiểu những vấn đề của bọn họ sau đó báo cáo cho thầy cô giáo, hoặc tổ chức các nhóm thảo luận để giải quyết vấn đề.
Về phương diện dạy và học, thường có những tiểu khóa và các lớp giảng bài, học tập về "ba cơ bản" sẽ là những tiểu khóa hoặc trung khóa, mà "năm đương đại" thì thường sẽ tập trung tất cả học viên để cùng bàn bạc thỏa luận và học tập.
Những thầy cô giáo lên giảng giải phần lớn đều là những nhân vật cấp bậc quan trọng, Trương Thanh Vân học tập được vài tháng thì thấy có phó thủ tướng Liên, phó tổng tham mưu trưởng nhân dân giải phóng quân và những nhân vật chủ chốt khác cũng đến giảng bài. Mà những bài giảng này thường được hoan nghênh nhiệt liệt, cũng không phải thầy cô giáo giống như bên ngoài, bình thường đều có đề tài mở, hơn nữa thầy cô thường là chuyên gia trong những lĩnh vực tương quan, vì vậy mà mọi người nghe giảng khá chuyên chú.
Đối với Trương Thanh Vân thì những lớp lớn được mở ra sẽ có một nhiệm vụ khá quan trọng, đó chính là sau khi kết thúc sẽ phải mở thảo luận với các học viên, đây là quy định của trường đảng. Thảo luận được chia ra làm tám người một tổ, cũng có khi là tất cả các học viên cùng tham gia.
Có thể đến trường đảng trung ương học tập đều là các cán bộ cao cấp, mỗi người đều là một chuyên gia trên từng lĩnh vực, vì vậy trong lúc thảo luận thường sẽ có những tràng tranh đấu dữ dội. Đôi khi cũng có những thầy cô giáo tương quan cũng đến tham gia, mọi người căn bản rất thoải mái.
Lúc bắt đầu Trương Thanh Vân còn có chút căng thẳng, thực tế liên quan đến những vấn đề mẫn cảm thì cảm thấy không biết phải làm sao. Sau này thấy mọi người đều không có việc gì, thầy cô giáo cũng cổ vũ các học viên phát biểu, cũng trích dẫn lời nói của lãnh đạo: "Không nắm tóc, không chụp mũ, không đánh bằng dùi cui", nó đến những lời này để thuyết minh truyền thống của trường đảng.
Sau khi thảo luận kết thúc thì thường có những thu hoạch ngoài ý muốn, trường đảng sẽ phái những giáo viên đặc biệt đến giảng giải, để tất cả mọi học viên đều phải học tập.
Trương Thanh Vân có sở trường trên phương diện đầu tư, vì vậy mà hiểu rất sâu về những vấn đề liên quan đến thế giới đương đại, cũng hiểu rất sâu về những phương diện tài chính. Vì vậy mỗi khi thảo luận về kinh tế thì hắn rất sinh động, nói ra rất nhiều quan điểm cực kỳ mới lạ, vì vậy hắn thường có cơ hội được trường đảng mời làm giáo viên.
Khi nhận được nhiệm vụ giảng bài thì Trương Thanh Vân cũng khá căng thẳng, nhưng hắn chuẩn bị tài liệu khá tốt. Trước tiên hắn đặc biệt viết sẵn đại cương bài giảng giao cho tổ chức viên hoặc giáo viên tương quan để xét duyệt.
Đợi đến một ngày, Trương Thanh Vân đột nhiên nhận được tin sẽ phải giảng bài, điều này tất nhiên làm hắn kinh hoàng.
Phải biết rằng giảng bài là một chương trình học có cả thầy và trò, ngoài lớp tu nghiệp cấp thị, lớp tu nghiệp cấp tỉnh, những ban cán bộ dân tộc thiểu số...Cũng đều đến tham gia nghe giảng. Thậm chí trong trường còn có rất nhiều giáo viên cũng hào hứng với vấn đề này, vì vậy tìm được vị trí tốt sẽ ngồi yên lắng nghe.
Tình cảnh hội trường như vậy tất nhiên sẽ làm Trương Thanh Vân cảm thấy bất ngờ, hơn nữa hắn đi học hai tháng mà chỉ một lần được thấy quy mô phát biểu học tập thế này. Lúc đó là một học viên lớp tu nghiệp cấp tỉnh, bây giờ đang giữ chức phó bộ trưởng bộ tài nguyên môi trường, người này nổi danh là chuyên gia môi trường. Đề tài người này thảo luận trước đó là "Nguy cơ về nước ngọt trên thế giới và an toàn nước ngọt trong nước!" Lúc đó người nghe tụ tập rất đông, tình cảnh rất đồ sộ.
Bây giờ Trương Thanh Vân có cơ hội như vậy sao? Trương Thanh Vân cảm thấy trong lòng có chút khó hiểu, khi hắn tìm để liên hệ thì tổ chức viên nói:
- Cho anh lên thuyết giảng chính là ý của giáo sư Chu Hiển Thành, nếu anh thấy có gì khó khăn thì có thể liên hệ với anh ấy.
Trương Thanh Vân vội vàng câm miệng, hắn nhanh chóng đi đến phòng vệ sinh để tỉnh táo tâm thần và vào hội trường thuyết giảng. Giáo sư Chu Hiển Thành là chuyên gia tài chính và xí nghiệp, người này để ý đến mình, như vậy còn gì để nói? Điều này chỉ có một nguyên nhân, đại cương kinh tế trước đó của hắn được người này thừa nhận, cho rằng mình có thể lên thuyết giảng để biểu hiện quan điểm.
Trương Thanh Vân cố gắng tu sửa dung nhan trong nhà vệ sinh, lúc đi ra đã có nhiều học viên chờ đợi, mọi người cũng giống như đi học vào lúc bình thường, có sự khác biệt là hôm nay người thuyết giảng chính là Trương Thanh Vân.
Dưới cái nhìn soi mói của hơn ngàn ánh mắt, Trương Thanh Vân tiến lên bục giảng, đều mục của hắn chính là "Nguy cơ về nền tài chính Trung Quốc và xu thế của tài chính thế giới!" Lúc bắt đầu phát biểu thì Trương Thanh Vân đi từ những hoàn cảnh của giới đầu tư trong nước đế thế cục khó khăn của các xí nghiệp tài chính gặp phải vào giai đoạn hiện nay, hắn dùng giọng điệu cực kỳ êm tai để giảng giải.
Ngay lúc đầu hắn cũng có chút căng thẳng, nhưng vài tràng pháo tay của mọi người làm hắn càng thêm tin tưởng, hắn dần tiến vào trạng thái, sau đó càng nói càng tiêu sái tự nhiên. Ý nghĩ xoay chuyển trong đầu, mồm miệng mở ra nói rất lưu loát, cực kỳ đặc sắc.
Trương Thanh Vân cứ phát biểu, thời gian càng dài thì tình cảnh càng nóng hôi hổi, chính hắn cũng khó thể ngờ. Hắn liếc mắt có thể nhìn thấy Vi Trung Quốc đang ở trong lớp tu nghiệp cấp tỉnh mỉm cười vẫy vẫy tay với mình rất vui sướng.
Sau khi kết thúc buổi thuyết giảng thì danh tiếng của Trương Thanh Vân dần nổi tiếng trong trường đảng, bây giờ mọi người đều xem hắn là chuyên gia kinh tế học. Có rất nhiều học viên lớp tu nghiệp cấp thị đến tìm hắn nói chuyện.
Những học viên trong lớp tu nghiệp cấp thị thường là chủ tịch và bí thư thị ủy, là những nhân vật có thực quyền. Ví dụ như Âu Trường Khôn chính là chủ tịch thành phố Liêu Đông, vấn đề của bọn thường rất châm chích, bọn họ rất có hứng thú với kinh tế.
Vì ai cũng biết rõ bây giờ trung tâm là xây dựng và phát triển kinh tế, cán bộ xuống kiểm tra đánh giá cũng lấy tiêu chí phát triển kinh tế làm chỉ tiêu chủ yếu. Vì vậy tất cả những điểm đáng ngờ trong quá trình phát triển kinh tế đều được đưa đến người Trương Thanh Vân, quan hệ giữa các bạn học ngày càng thân thiết hơn.
Nếu như không phải trường đảng có quy định nghiêm ngặt thì mọi người sẽ thường xuyên ra ngoài ăn nhậu, nhưng dù là như thế thì mỗi khi đến cuối tuần Trương Thanh Vân cũng cùng bọn họ tụ tập.
Cuối tuần là khoảng thời gian mọi người được tự do, cơ bản cũng không có thành phố nào không có khu thường trú ở thủ đô. Nhắc đến cũng kỳ quái, mọi người vừa ra khỏi cổng trường là tật xấu phát ra, biểu hiện ra tâm tính ganh đua.
Trương Thanh Vân đã đi đến vài bữa tiệc rượu, càng ngày càng xa hoa, vì vậy sau đó hắn bỏ luôn. Nhưng hắn kết bạn phải là những người thật lòng, phải là người cụ thể. Ngoài một người là Âu Trường Khôn, người thứ hai chính là bí thư thành phố Thiết Mã tỉnh Tấn Đông Chiêm Hồng Quế. nguồn
Trương Thanh Vân quen thuộc với Chiêm Hồng Quế cũng chỉ vì khu thường trú của thành phố Thiết Mã ở thủ đô chi cách khu thường trú của Thanh Giang một ngõ nhỏ, hai người vừa trò chuyện đã nhận ra nhau. Sau đó vài một ngày thứ bảy Chiêm Hồng Quế gọi điện mời Trương Thanh Vân dùng cơm, vì vậy mà hai người trở nên quen thuộc.
Khu thường trú của thành phố Thiết Mã cũng không quá mức chú ý như của Thanh Giang, nhưng vì có bí thư thị ủy ở đây nên tất cả đều phải còng lưng phục vụ, nếu xét về chỉnh thể thì cũng là xa hoa.
Chiêm Hồng Quế đã hơn năm mươi, cũng không nói hoàn toàn bằng tiếng phổ thông, bên trong còn xen lẫn tiếng Tấn Đông. Chỉ cần nhìn qua thì biết người này là một người đàn ông điển hình ở phương bắc, dễ làm người ta sinh ra cảm giác thân cận. Hai người tâm sự ha hả, Chiêm Hồng Quế đột nhiên vỗ đùi nói:
- Bí thư Trương, nhìn độ tuổi của cậu mà tôi phải cảm khái, cậu nói xem chẳng lẽ người trẻ tuổi bây giờ phát triển nhanh thế à? Thành phố Thiết Mã chúng tôi cũng vừa mới có được một chủ tịch "lính hàng không" còn rất trẻ, độ tuổi không khác gì cậu, là Cao Cát Tường, cậu có biết chủ tịch Cao không?
Trương Thanh Vân chợt sững sờ, hắn cảm thấy đúng là đời người đi đâu cũng gặp nhau, một đất nước lớn như vậy mà mình kết bạn mới lại được nghe về tin tức của Cao Cát Tường sao? Người này từ ban ngành trung ương xuống tuyến dưới rèn luyện làm chủ tịch thành phố, Cao Cát Tường cuối cùng cũng hành động rồi sao?
Nhưng đây cũng chỉ rất bình thường đối với Cao Cát Tường, vài năm trước người này là trưởng phòng ủy ban cải cách, bây giờ xuống tuyến dưới rèn luyện, hơn nữa cũng không phải là bí thư đứng đầu một phương, nhìn qua cũng không phải là lý tưởng. Trương Thanh Vân nghĩ đến đây thì đột nhiên nhớ đến câu nói của Hoàng Tân Quyền, lão nói không cần phải quá mức lộ rõ, chẳng phải đang nói về Cao Cát Tường sao? Trương Thanh Vân cảm thấy khả năng này là rất lớn, vài năm trước Cao Cát Tường leo quá nhanh, bây giờ có lẽ đã gặp phải bình cảnh rồi.
Cũng vì nguyên nhân Cao Cát Tường mà sau này Trương Thanh Vân và Chiêm Hồng Quế tiếp xúc ngày càng nhiều. Trương Thanh Vân cũng biết Chiêm Hồng Quế không phải là đèn cạn dầu, quản lý Cao Cát Tường rất sít sao, dù không nói rõ nhưng chỉ cần xem xét vào giọng điệu cũng biết chức bí thư của hắn không phải là hư danh, khá cao tay.
Ngoài tiếp xúc với những bạn học cùng lớp thì Trương Thanh Vân cũng tiếp xúc với Vi Trung Quốc, hắn mời Vi Trung Quốc đến dùng một bữa cơm, dẫn chủ tịch đến thăm nhà mình ở thủ đô.
Khi Trương Thanh Vân tiếp xúc thì cảm thấy đối phương đang cố gắng hiểu về tình hình thủ đô, vì vậy hắn phán đoán chủ tịch Vi đang có ý muốn chuyển ổ. Khi làm quan đến mức như Vi Trung Quốc thì điều động và di chuyển cũng không có cảm giác quá sâu.
Vì thân phận giữa hai người cách biệt nên Trương Thanh Vân không trực tiếp hỏi đến đến vấn đề của Vi Trung Quốc, nhưng hắn cũng cảm thấy rất hào hứng, trong lòng luôn hy vọng trước khi Vi Trung Quốc về hưu có thể tiến thêm một bước. Trong những vị quan lớn mà Trương Thanh Vân có quan hệ, ngoài Hoàng Tân Quyền thì Vi Trung Quốc cũng là người rất quan tâm đến hắn.
Vi Trung Quốc là một vị lãnh đạo không giống như những vị lãnh đạo khác, trước nay lão hầu như không phê bình Trương Thanh Vân, cũng rất ít khi chỉ điểm, xem như là mẫu người trầm mặc. Nhưng trí tuệ và hành động có thể làm cho kẻ khác lĩnh ngộ, vì vậy nếu xét về phương diện quan trường thì Vi Trung Quốc thuộc mẫu người đại trí tuệ, trong lòng luôn có những con đường kỳ diệu, tâm tình cực kỳ trầm tĩnh.
Vi Trung Quốc căn bản không chỉ ra con đường cho kẻ khác, chỉ muốn người ta tự mình tìm ra. Đừng nói là Trương Thanh Vân, ngay cả Vi Cường cũng không được cha chỉ điểm, nghĩ đến đây thì có thể thấy được phong cách và mị lực của Vi Trung Quốc là thế nào.
Nội dung học tập trung tâm ở trường đảng là "ba cơ bản năm đương đại", "vấn đề cơ bản về chủ nghĩa xã hội khoa học Mác - Lênin, "vấn đề về hệ thống chủ nghĩa xã hội ở Trung Quốc" và trào lưu tư tưởng về kinh thế thế giới đương đại, thế giới pháp chế đương đại, thế giới quân sự đương đại.
Điều đáng được nhắc đến là Trương Thanh Vân được bổ nhiệm đảm nhận trách nhiệm ủy viên của lớp tu nghiệp cấp thành phố, bình thường phải có trách nhiệm liên hệ với những học viên khác, quan trọng là tìm hiểu những vấn đề của bọn họ sau đó báo cáo cho thầy cô giáo, hoặc tổ chức các nhóm thảo luận để giải quyết vấn đề.
Về phương diện dạy và học, thường có những tiểu khóa và các lớp giảng bài, học tập về "ba cơ bản" sẽ là những tiểu khóa hoặc trung khóa, mà "năm đương đại" thì thường sẽ tập trung tất cả học viên để cùng bàn bạc thỏa luận và học tập.
Những thầy cô giáo lên giảng giải phần lớn đều là những nhân vật cấp bậc quan trọng, Trương Thanh Vân học tập được vài tháng thì thấy có phó thủ tướng Liên, phó tổng tham mưu trưởng nhân dân giải phóng quân và những nhân vật chủ chốt khác cũng đến giảng bài. Mà những bài giảng này thường được hoan nghênh nhiệt liệt, cũng không phải thầy cô giáo giống như bên ngoài, bình thường đều có đề tài mở, hơn nữa thầy cô thường là chuyên gia trong những lĩnh vực tương quan, vì vậy mà mọi người nghe giảng khá chuyên chú.
Đối với Trương Thanh Vân thì những lớp lớn được mở ra sẽ có một nhiệm vụ khá quan trọng, đó chính là sau khi kết thúc sẽ phải mở thảo luận với các học viên, đây là quy định của trường đảng. Thảo luận được chia ra làm tám người một tổ, cũng có khi là tất cả các học viên cùng tham gia.
Có thể đến trường đảng trung ương học tập đều là các cán bộ cao cấp, mỗi người đều là một chuyên gia trên từng lĩnh vực, vì vậy trong lúc thảo luận thường sẽ có những tràng tranh đấu dữ dội. Đôi khi cũng có những thầy cô giáo tương quan cũng đến tham gia, mọi người căn bản rất thoải mái.
Lúc bắt đầu Trương Thanh Vân còn có chút căng thẳng, thực tế liên quan đến những vấn đề mẫn cảm thì cảm thấy không biết phải làm sao. Sau này thấy mọi người đều không có việc gì, thầy cô giáo cũng cổ vũ các học viên phát biểu, cũng trích dẫn lời nói của lãnh đạo: "Không nắm tóc, không chụp mũ, không đánh bằng dùi cui", nó đến những lời này để thuyết minh truyền thống của trường đảng.
Sau khi thảo luận kết thúc thì thường có những thu hoạch ngoài ý muốn, trường đảng sẽ phái những giáo viên đặc biệt đến giảng giải, để tất cả mọi học viên đều phải học tập.
Trương Thanh Vân có sở trường trên phương diện đầu tư, vì vậy mà hiểu rất sâu về những vấn đề liên quan đến thế giới đương đại, cũng hiểu rất sâu về những phương diện tài chính. Vì vậy mỗi khi thảo luận về kinh tế thì hắn rất sinh động, nói ra rất nhiều quan điểm cực kỳ mới lạ, vì vậy hắn thường có cơ hội được trường đảng mời làm giáo viên.
Khi nhận được nhiệm vụ giảng bài thì Trương Thanh Vân cũng khá căng thẳng, nhưng hắn chuẩn bị tài liệu khá tốt. Trước tiên hắn đặc biệt viết sẵn đại cương bài giảng giao cho tổ chức viên hoặc giáo viên tương quan để xét duyệt.
Đợi đến một ngày, Trương Thanh Vân đột nhiên nhận được tin sẽ phải giảng bài, điều này tất nhiên làm hắn kinh hoàng.
Phải biết rằng giảng bài là một chương trình học có cả thầy và trò, ngoài lớp tu nghiệp cấp thị, lớp tu nghiệp cấp tỉnh, những ban cán bộ dân tộc thiểu số...Cũng đều đến tham gia nghe giảng. Thậm chí trong trường còn có rất nhiều giáo viên cũng hào hứng với vấn đề này, vì vậy tìm được vị trí tốt sẽ ngồi yên lắng nghe.
Tình cảnh hội trường như vậy tất nhiên sẽ làm Trương Thanh Vân cảm thấy bất ngờ, hơn nữa hắn đi học hai tháng mà chỉ một lần được thấy quy mô phát biểu học tập thế này. Lúc đó là một học viên lớp tu nghiệp cấp tỉnh, bây giờ đang giữ chức phó bộ trưởng bộ tài nguyên môi trường, người này nổi danh là chuyên gia môi trường. Đề tài người này thảo luận trước đó là "Nguy cơ về nước ngọt trên thế giới và an toàn nước ngọt trong nước!" Lúc đó người nghe tụ tập rất đông, tình cảnh rất đồ sộ.
Bây giờ Trương Thanh Vân có cơ hội như vậy sao? Trương Thanh Vân cảm thấy trong lòng có chút khó hiểu, khi hắn tìm để liên hệ thì tổ chức viên nói:
- Cho anh lên thuyết giảng chính là ý của giáo sư Chu Hiển Thành, nếu anh thấy có gì khó khăn thì có thể liên hệ với anh ấy.
Trương Thanh Vân vội vàng câm miệng, hắn nhanh chóng đi đến phòng vệ sinh để tỉnh táo tâm thần và vào hội trường thuyết giảng. Giáo sư Chu Hiển Thành là chuyên gia tài chính và xí nghiệp, người này để ý đến mình, như vậy còn gì để nói? Điều này chỉ có một nguyên nhân, đại cương kinh tế trước đó của hắn được người này thừa nhận, cho rằng mình có thể lên thuyết giảng để biểu hiện quan điểm.
Trương Thanh Vân cố gắng tu sửa dung nhan trong nhà vệ sinh, lúc đi ra đã có nhiều học viên chờ đợi, mọi người cũng giống như đi học vào lúc bình thường, có sự khác biệt là hôm nay người thuyết giảng chính là Trương Thanh Vân.
Dưới cái nhìn soi mói của hơn ngàn ánh mắt, Trương Thanh Vân tiến lên bục giảng, đều mục của hắn chính là "Nguy cơ về nền tài chính Trung Quốc và xu thế của tài chính thế giới!" Lúc bắt đầu phát biểu thì Trương Thanh Vân đi từ những hoàn cảnh của giới đầu tư trong nước đế thế cục khó khăn của các xí nghiệp tài chính gặp phải vào giai đoạn hiện nay, hắn dùng giọng điệu cực kỳ êm tai để giảng giải.
Ngay lúc đầu hắn cũng có chút căng thẳng, nhưng vài tràng pháo tay của mọi người làm hắn càng thêm tin tưởng, hắn dần tiến vào trạng thái, sau đó càng nói càng tiêu sái tự nhiên. Ý nghĩ xoay chuyển trong đầu, mồm miệng mở ra nói rất lưu loát, cực kỳ đặc sắc.
Trương Thanh Vân cứ phát biểu, thời gian càng dài thì tình cảnh càng nóng hôi hổi, chính hắn cũng khó thể ngờ. Hắn liếc mắt có thể nhìn thấy Vi Trung Quốc đang ở trong lớp tu nghiệp cấp tỉnh mỉm cười vẫy vẫy tay với mình rất vui sướng.
Sau khi kết thúc buổi thuyết giảng thì danh tiếng của Trương Thanh Vân dần nổi tiếng trong trường đảng, bây giờ mọi người đều xem hắn là chuyên gia kinh tế học. Có rất nhiều học viên lớp tu nghiệp cấp thị đến tìm hắn nói chuyện.
Những học viên trong lớp tu nghiệp cấp thị thường là chủ tịch và bí thư thị ủy, là những nhân vật có thực quyền. Ví dụ như Âu Trường Khôn chính là chủ tịch thành phố Liêu Đông, vấn đề của bọn thường rất châm chích, bọn họ rất có hứng thú với kinh tế.
Vì ai cũng biết rõ bây giờ trung tâm là xây dựng và phát triển kinh tế, cán bộ xuống kiểm tra đánh giá cũng lấy tiêu chí phát triển kinh tế làm chỉ tiêu chủ yếu. Vì vậy tất cả những điểm đáng ngờ trong quá trình phát triển kinh tế đều được đưa đến người Trương Thanh Vân, quan hệ giữa các bạn học ngày càng thân thiết hơn.
Nếu như không phải trường đảng có quy định nghiêm ngặt thì mọi người sẽ thường xuyên ra ngoài ăn nhậu, nhưng dù là như thế thì mỗi khi đến cuối tuần Trương Thanh Vân cũng cùng bọn họ tụ tập.
Cuối tuần là khoảng thời gian mọi người được tự do, cơ bản cũng không có thành phố nào không có khu thường trú ở thủ đô. Nhắc đến cũng kỳ quái, mọi người vừa ra khỏi cổng trường là tật xấu phát ra, biểu hiện ra tâm tính ganh đua.
Trương Thanh Vân đã đi đến vài bữa tiệc rượu, càng ngày càng xa hoa, vì vậy sau đó hắn bỏ luôn. Nhưng hắn kết bạn phải là những người thật lòng, phải là người cụ thể. Ngoài một người là Âu Trường Khôn, người thứ hai chính là bí thư thành phố Thiết Mã tỉnh Tấn Đông Chiêm Hồng Quế. nguồn
Trương Thanh Vân quen thuộc với Chiêm Hồng Quế cũng chỉ vì khu thường trú của thành phố Thiết Mã ở thủ đô chi cách khu thường trú của Thanh Giang một ngõ nhỏ, hai người vừa trò chuyện đã nhận ra nhau. Sau đó vài một ngày thứ bảy Chiêm Hồng Quế gọi điện mời Trương Thanh Vân dùng cơm, vì vậy mà hai người trở nên quen thuộc.
Khu thường trú của thành phố Thiết Mã cũng không quá mức chú ý như của Thanh Giang, nhưng vì có bí thư thị ủy ở đây nên tất cả đều phải còng lưng phục vụ, nếu xét về chỉnh thể thì cũng là xa hoa.
Chiêm Hồng Quế đã hơn năm mươi, cũng không nói hoàn toàn bằng tiếng phổ thông, bên trong còn xen lẫn tiếng Tấn Đông. Chỉ cần nhìn qua thì biết người này là một người đàn ông điển hình ở phương bắc, dễ làm người ta sinh ra cảm giác thân cận. Hai người tâm sự ha hả, Chiêm Hồng Quế đột nhiên vỗ đùi nói:
- Bí thư Trương, nhìn độ tuổi của cậu mà tôi phải cảm khái, cậu nói xem chẳng lẽ người trẻ tuổi bây giờ phát triển nhanh thế à? Thành phố Thiết Mã chúng tôi cũng vừa mới có được một chủ tịch "lính hàng không" còn rất trẻ, độ tuổi không khác gì cậu, là Cao Cát Tường, cậu có biết chủ tịch Cao không?
Trương Thanh Vân chợt sững sờ, hắn cảm thấy đúng là đời người đi đâu cũng gặp nhau, một đất nước lớn như vậy mà mình kết bạn mới lại được nghe về tin tức của Cao Cát Tường sao? Người này từ ban ngành trung ương xuống tuyến dưới rèn luyện làm chủ tịch thành phố, Cao Cát Tường cuối cùng cũng hành động rồi sao?
Nhưng đây cũng chỉ rất bình thường đối với Cao Cát Tường, vài năm trước người này là trưởng phòng ủy ban cải cách, bây giờ xuống tuyến dưới rèn luyện, hơn nữa cũng không phải là bí thư đứng đầu một phương, nhìn qua cũng không phải là lý tưởng. Trương Thanh Vân nghĩ đến đây thì đột nhiên nhớ đến câu nói của Hoàng Tân Quyền, lão nói không cần phải quá mức lộ rõ, chẳng phải đang nói về Cao Cát Tường sao? Trương Thanh Vân cảm thấy khả năng này là rất lớn, vài năm trước Cao Cát Tường leo quá nhanh, bây giờ có lẽ đã gặp phải bình cảnh rồi.
Cũng vì nguyên nhân Cao Cát Tường mà sau này Trương Thanh Vân và Chiêm Hồng Quế tiếp xúc ngày càng nhiều. Trương Thanh Vân cũng biết Chiêm Hồng Quế không phải là đèn cạn dầu, quản lý Cao Cát Tường rất sít sao, dù không nói rõ nhưng chỉ cần xem xét vào giọng điệu cũng biết chức bí thư của hắn không phải là hư danh, khá cao tay.
Ngoài tiếp xúc với những bạn học cùng lớp thì Trương Thanh Vân cũng tiếp xúc với Vi Trung Quốc, hắn mời Vi Trung Quốc đến dùng một bữa cơm, dẫn chủ tịch đến thăm nhà mình ở thủ đô.
Khi Trương Thanh Vân tiếp xúc thì cảm thấy đối phương đang cố gắng hiểu về tình hình thủ đô, vì vậy hắn phán đoán chủ tịch Vi đang có ý muốn chuyển ổ. Khi làm quan đến mức như Vi Trung Quốc thì điều động và di chuyển cũng không có cảm giác quá sâu.
Vì thân phận giữa hai người cách biệt nên Trương Thanh Vân không trực tiếp hỏi đến đến vấn đề của Vi Trung Quốc, nhưng hắn cũng cảm thấy rất hào hứng, trong lòng luôn hy vọng trước khi Vi Trung Quốc về hưu có thể tiến thêm một bước. Trong những vị quan lớn mà Trương Thanh Vân có quan hệ, ngoài Hoàng Tân Quyền thì Vi Trung Quốc cũng là người rất quan tâm đến hắn.
Vi Trung Quốc là một vị lãnh đạo không giống như những vị lãnh đạo khác, trước nay lão hầu như không phê bình Trương Thanh Vân, cũng rất ít khi chỉ điểm, xem như là mẫu người trầm mặc. Nhưng trí tuệ và hành động có thể làm cho kẻ khác lĩnh ngộ, vì vậy nếu xét về phương diện quan trường thì Vi Trung Quốc thuộc mẫu người đại trí tuệ, trong lòng luôn có những con đường kỳ diệu, tâm tình cực kỳ trầm tĩnh.
Vi Trung Quốc căn bản không chỉ ra con đường cho kẻ khác, chỉ muốn người ta tự mình tìm ra. Đừng nói là Trương Thanh Vân, ngay cả Vi Cường cũng không được cha chỉ điểm, nghĩ đến đây thì có thể thấy được phong cách và mị lực của Vi Trung Quốc là thế nào.