Trương Thanh Vân mở hội nghị về quy hoạch phê duyệt và nghiệm thu hạng mục, nói về quy hoạch này thì phải nhắc đến vấn đề xây dựng lại quyền lợi ở cục kỹ thuật cao. Hắn đưa quyền lợi của mình vào trong hệ thống quyền lợi của cục trưởng trước đó, chính thức muốn tạo ra tác dụng lớn.
Đây cũng chính là chỗ tốt, người đứng đầu phải có năng lượng, quyết định quy tắc trò chơi, thông qua quá trình biến đổi quy tắc mà gây dựng lại quyền lợi cho mình, tất nhiên sau khi gây dựng quyền lợi có kết quả thì sẽ đến lúc ngửa bài. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
Động tác của Trương Thanh Vân rất mờ mịt, chỉ là tăng mạnh trọng trách của các ban trên vấn đề phê duyệt hạng mục, nghiệm thu hạng mục, đồng thời còn có cả trách nhiệm trưởng ban, điều này sẽ kích thích các trưởng ban trở nên cẩn trọng. Trên trưởng ban là lãnh đạo trực tiếp, Trương Thanh Vân tăng mạnh giám thị trưởng ban thì thực tế là áp súc quyền lợi vào trong tay mình.
Trưởng ban sợ phải gánh trách nhiệm, tất nhiên vào những lúc mấu chốt sẽ đi theo quá trình, vì vậy những tình huống mà lãnh đạo trực tiếp gặp phải sẽ ít hơn. Hơn nữa Trương Thanh Vân lại thêm vào vài quy định cứng nhắc, cơ bản chính là sử dụng mình làm trung tâm quyền lợi.
Trương Thanh Vân công tác ở thị ủy Thanh Giang được hai năm, hắn rất có năng lực về vấn đề vạch ra đường lối chính trị, đặt biệt là phương diện dung nhập công tác là rất mạnh. Bây giờ công tác ở trung ương, dù sao trước đó hắn cũng từng là người đứng đầu một phương, làm việc thường quả quyết, tất nhiên quyết đoán sẽ rất có lợi.
Trương Thanh Vân đắn đo những thay đổi về quyền lợi của mình trong vòng một tuần lễ, hắn nghiêng về phương hướng hào phóng, khống chế cục diện đặt nặng trách nhiệm. Nếu trong vấn đề nhỏ mà có nhiều người nhiều ý kiến hoặc trong lòng cảm thấy không công bằng thì khó thể chu toàn được.
Thực tế sau khi mở hội nghị được vài ngày thì có rất nhiều tin đồn trên khắp các phương diện, phó chủ nhiệm Tạp cũng tìm Trương Thanh Vân nói qua vài lời, nhưng cuối cùng tất cả đều bị hắn hóa giải, bảo trì trạng thái cường thế vào thỏa hiệp. Cuối cùng thì tất cả cán bộ đều cơ bản đoàn kết lại, mọi người đều phải thừa nhận sự hiện hữu của Trương Thanh Vân, vì vậy mà những mồi lửa xuất hiện khi hắn nhận chức đã tan biến sạch sẽ, hy vọng nhanh chóng dung nhập của hắn đã tương đối hoàn thành.
Bây giờ trong ba vị phó cục trưởng thì Trương Thanh Vân tương đối tôn trọng Văn Phượng Sơn, cũng khong xuất hiện trạng thái chèn ép như mọi người tưởng tượng. Ngược lại hắn bắt đầu hạn chế quyền lợi của hai vị phó cục trưởng Mạc Lực Tuệ và Triệu Thịnh Long.
Động tác này của Trương Thanh Vân cũng phụ họa cho thực tế của cục kỹ thuật cao, Văn Phượng Sơn xứng danh với chức vụ phó cục trưởng, cấp bậc hành chính cũng tương đồng như Trương Thanh Vân, công tác kinh nghiêm phong phú. Sử dụng người này thế nào cũng là một khảo nghiệm đối với Trương Thanh Vân.
Trương Thanh Vân suy đi nghĩ lại mà quyết định dùng phương pháp to gan lớn mật, chú ý đề phòng sách lược. To gan là ném cho Văn Phượng Sơn quyền lợi nguyên vẹn và sự tự do, thể hiện sự chú ý trong vấn đề khống chế nghiêm khắc hai vị phó cục trưởng khác, dùng phương pháp phân hóa và lôi kéo, không để cho người tuyến dưới đứng thành một khối, đồng thời còn phải bảo trì hiệu suất công tác để không bị ảnh hưởng. Đây cũng là sự tài cao và lớn gan của Trương Thanh Vân, người đứng đầu phải có khí phách, những kẻ đố kỵ thường không nên mặc cả, nhưng nếu không cho phép mặc cả và cường thế trong đơn vị của chính mình cũng không quá tốt.
Ngoài ba vị phó cục trưởng thì Trương Thanh Vân cũng dùng phương pháp lôi kéo và phân hóa với các trưởng ban, tăng thêm trọng trách cho bọn họ, tăng thêm trách nhiệm, tạo ra bầu không khí khẩn trương. Hắn quan tâm nhiều đến vấn đề sinh hoạt, nói chuyện nhiều hơn, dẫn lối nhiều hơn. Hắn bắt buộc các trưởng ban phải nhanh chóng quen thuộc lãnh đạo, có cái nhìn tích cực với quá trình mới, những cán bộ có thái độ tiêu cực và tâm tình mâu thuẫn thì nhanh chóng giáo dục. Hắn cần những vị kiên nhẫn, trong lúc công tác phải đoàn kết và giúp đỡ lẫn nhau, trong đấu tranh phải có sự thỏa hiệp và ăn ý, đây chính là toàn bộ sách lược của Trương Thanh Vân.
Đây cũng chẳng phải là thủ đoạn gì tài giỏi, nói toạc ra thì chẳng đáng một xu, nhưng tác dụng chính thức lại rất cụ thể. Sự quyết đoán của lãnh đạo thể hiện trên phương diện này, đối với những lãnh đạo có năng lực thì chỉ cần nói vài câu, không những có thể ủng hộ cấp dưới, còn có thể làm cho bọn họ cảm động khó hiểu, do đó khẳng định được địa vị của mình.
Những lãnh đạo thiếu năng lực thì không thể liên hệ tốt với cấp dưới, mỗi lần bàn bạc thường kéo xa khoảng cách, sau vài lần thì cấp dưới sẽ không nhịn được mà tiến lên tố cáo lãnh đạo cấp cao hơn.
Vì vậy không nên xem thường những thủ đoạn đơn giản này, tất cả những gì đạo hạnh đều ngấm ngầm bên trong, Trương Thanh Vân lăn lộn nhiều năm, tất nhiên sẽ có nhiều kỳ ngộ. Hắn đã gặp qua nhiều tình cảnh lớn, đã từng chăm lo cho vài triệu dân, bây giờ nắm bắt hơn một trăm cán bộ thì dễ như trở bàn tay.
Khi tất cả mọi người bắt đầu sát nhập thì Trương Thanh Vân chính thức tiếp xúc đến áp lực rất lớn của cục trưởng, trong nước không có việc nhỏ, mỗi hạng mục và công trình hay đầu tư đều phải xem xét đặc biệt cẩn thận. Tất nhiên trong lúc quyết sách thì phải có tin tức, mà tin tức lấy từ đâu? Phần lớn đều phải nghiên cứu, phải hỏi qua chuyên gia.
Đây không phải là áp lực của riêng cục kỹ thuật cao, tất cả các cục trong ủy ban cải cách đều là như vậy. Trước kia có rất nhiều văn kiện làm cho ủy ban cải cách và bộ tài chính hay những ban ngành khác cảm thấy buồn bực, bây giờ Trương Thanh Vân ngồi trên vị trí này mới hiểu rõ nguyên nhân. Quyền hạn của ủy ban cải cách là quá rộng, quyền lợi trên tay quá lớn, vì vậy ủy ban cải cách có nhiều khi thường xen vào chuyện của người khác.
Tất nhiên trong quá trình này thì ủy ban cải cách cũng phải chịu đựng áp lực và khiêu chiến.
- Cốc, cốc!
Trương Thanh Vân đang ở trong văn phòng xem tài liệu, đột nhiên bị những tiếng gõ cửa dồn dập làm giật mình.
- Vào đi!
Trương Thanh Vân trầm giọng nói, cửa bị đẩy ra, trưởng ban ban sản nghiệp mới Hầu Toản tiến vào phòng.
- Cục trưởng, hạng mục chuyển gien xảy ra vấn đề, trong cục đã nhận được điện thoại của đồng chí trưởng phòng ủy ban cải cách tỉnh Tấn Đông, đảng ủy ban ngành sở nông nghiệp nhận xử phạt tập thể, lý do chính là bọn họ xây dựng dãy nhà ký túc xá quá xa hoa không theo quy định, anh xem...Đây chính là tài liệu mới nhận được, xảy ra chuyện như vậy thì đúng là có người đánh vào mặt cục kỹ thuật cao.
Hầu Toản nói, vẻ mặt âm trầm, nước mắt giống như muốn rơi xuống.
Hạng mục chuyển gien của tỉnh Tấn Đông được ban sản nghiệp mới phụ trách, vừa mới được khởi động đã xảy ra vấn đề. Hơn nữa dựa theo những quy phạm với trong công tác của Trương Thanh Vân, hạng mục nào xảy ra vấn đề thì ban đó sẽ bị khiển trách, Hầu Toản tự đâm vào họng mình, như vậy sao không nôn nóng cho được?
- Cục trưởng, tôi cần phải nói rõ về hạng mục này, đây chính là anh không biết muốn chúng tôi nhanh hơn.
Hầu Toản lại nói, sau khi nói được một nửa thì tiếp nhận ánh mắt lạnh lẽo của Trương Thanh Vân thì câm mồm. Hắn nhạy cảm phát hiện mình phạm sai lầm trí mạng, không biết nguyên nhân xảy ra vấn đề mà đổ hết lên đầu cục trưởng sao? Vừa nghĩ đến đây thì vẻ mặt Hầu Toản chợt trắng bệch, hắn nói:
- Không, không, cục trưởng, tôi không phải có ý này.
- Ngồi xuống, kinh hoàng làm gì? Anh không biết nói rõ tình huống sao?
Trương Thanh Vân cau mày nói, Hầu Toản mở miệng nói ra vấn đề cũng làm hắn suýt nữa nhảy dựng lên, cảm thấy chuyện khó giải quyết đã đến. Trước đó hắn đã liên hệ với Tạp Báng Đài về hạng mục chuyển gien, bây giờ vừa được khởi động đã xảy ra vấn đề, đến lúc này thì hạng mục có thành tích hay không? Nếu không thì kẻ nào chịu trách nhiệm khi quốc gia đầu tư số tiền quá lớn như vậy?
- Cục trưởng, có câu tôi không biết có nên nói hay không, thật ra ngay từ đầu tôi đã thấy hạng mục này có vấn đề, vì đây là hạng mục chuyển gien của sinh vật, mười cái hạng mục thì có chín cái không đáng tin. Trước đó tôi đã từng không tham gia hội nghị sản nghiệp sinh vật, nếu tôi đi thì chắc chắn sẽ...
Hầu Toản nói.
- Được, được rồi!
Trương Thanh Vân cuối cùng cũng không nhịn được, hắn khoát tay nói:
- Đừng nói những lời như vậy, nói phải chú ý lực ảnh hưởng, hội nghị sản nghiệp sinh vật có gì sao? Đây cũng là sản nghiệp mới, chẳng lẽ theo lời anh nói thì sản nghiệp này không nên phát triển à? Còn nữa, một số việc không nên tự mình đưa ra những kết luận quá sớm, chúng ta không vì tỉnh Tấn Đông xử phạt đảng ủy sở nông nghiệp mà cắt tài chính dành cho sản nghiệp chuyển gien, anh thấy sao?
Hầu Toản chợt sững sờ, hắn ngẩn người nhìn Trương Thanh Vân, rõ ràng đã bị lời nói của cục trưởng làm cho kinh hoàng. Cái gì gọi là không nên có những kết luận quá sớm khi sự việc đã đạt đến mức độ này? Đơn vị tổ chức hạng mục xảy ra vấn đề lớn như vậy, còn không có kết luận được sao? Tất nhiên Hầu Toản không muốn có kết luận, nếu có thì hắn sẽ bị xử phạt, nếu náo loạn lớn thì sẽ bị đưa ra rìa ngay, vì vậy hắn chợt trở nên tỉnh táo và gật đầu nói:
- Vâng, hiểu, đã hiểu, nếu muốn có chứng cứ thì tôi sẽ lập tức phái người đến Tấn Đông, sẽ nhanh chóng hiểu rõ tình huống của hạng mục, sẽ nhanh chóng có câu trả lời hợp lý, sau đó sẽ xem xét nên ngưng hẳn hay tiếp tục đầu tư, anh xem...
Hai hàng chân mày Trương Thanh Vân vo thành một khối giống như không nghe thấy lời của Hầu Toản. Hội nghị sản nghiệp sinh vật có liên quan rất lớn đến hạng mục chuyển gien, vì vậy không cần nói cũng biết sự mẫn cảm của hạng mục này. Nếu có vấn đề xảy ra thì Tạp Báng Đài sẽ chịu ảnh hưởng tiêu cực, vì vậy xử lý sao cho thận trọng mới là khảo nghiệm của kẻ trí tuệ.
- Tút, tút!
Điện thoại vang lên, Trương Thanh Vân nhấc lên nghe.
- Cục trưởng, phó sở nông nghiệp tỉnh Tấn Đông gọi điện đến, có nối máy không?
Trong điện thoại vang lên giọng nói của thư ký Tiểu Diệp, Trương Thanh Vân cau mày liếc Hầu Toản. Trước nay hắn chưa từng gặp mặt phó phòng Đỗ này bao giờ, cũng không có quan hệ gì, nếu là điện thoại của sở nông nghiệp tỉnh Tấn Đông thì tất nhiên sẽ có liên quan đến sự việc vừa xảy ra.
- Thế này, nói không không có mặt, những ngày sau nếu có điện thoại từ tỉnh Tấn Đông cũng không cần phải chuyển.
Trương Thanh Vân nói, hắn nói xong thì cúp điện thoại.
- Cục trưởng, đây là anh...
Hầu Toản đứng lên nói, hắn nhìn Trương Thanh Vân thu dọn tài liệu trên bàn mà nhịn không được phải nhìn ra bên ngoài. Lúc này đã là giờ tan tầm, vì vậy Hầu Toản chợt quýnh lên:
- Cục trưởng, chúng ta làm sao bây giờ, chẳng lẽ không làm gì cả?
- Anh nói đúng!
Trương Thanh Vân thản nhiên nói, khóe miệng hắn cong lên thành đường, vẻ mặt trở nên khó thể cân nhắc:
- Cần phải đợi, trước tiên không làm gì cả, đợi người khác tìm đến cửa, anh không nên nôn nóng, sẽ có người đến tìm ngay thôi.
Trương Thanh Vân nói xong cũng không tiếp tục, hắn quyết định đợi vì Tạp Báng Đài. Vấn đề này có liên quan đến Tạp Báng Đài nên khó thể hành động thiếu suy nghĩ, trước tiên phải hiểu rõ ý nghĩ của chủ nhiệm, sau đó mới hốt thuốc đúng bệnh, mới là phương pháp vẹn toàn.
Đây cũng chính là chỗ tốt, người đứng đầu phải có năng lượng, quyết định quy tắc trò chơi, thông qua quá trình biến đổi quy tắc mà gây dựng lại quyền lợi cho mình, tất nhiên sau khi gây dựng quyền lợi có kết quả thì sẽ đến lúc ngửa bài. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
Động tác của Trương Thanh Vân rất mờ mịt, chỉ là tăng mạnh trọng trách của các ban trên vấn đề phê duyệt hạng mục, nghiệm thu hạng mục, đồng thời còn có cả trách nhiệm trưởng ban, điều này sẽ kích thích các trưởng ban trở nên cẩn trọng. Trên trưởng ban là lãnh đạo trực tiếp, Trương Thanh Vân tăng mạnh giám thị trưởng ban thì thực tế là áp súc quyền lợi vào trong tay mình.
Trưởng ban sợ phải gánh trách nhiệm, tất nhiên vào những lúc mấu chốt sẽ đi theo quá trình, vì vậy những tình huống mà lãnh đạo trực tiếp gặp phải sẽ ít hơn. Hơn nữa Trương Thanh Vân lại thêm vào vài quy định cứng nhắc, cơ bản chính là sử dụng mình làm trung tâm quyền lợi.
Trương Thanh Vân công tác ở thị ủy Thanh Giang được hai năm, hắn rất có năng lực về vấn đề vạch ra đường lối chính trị, đặt biệt là phương diện dung nhập công tác là rất mạnh. Bây giờ công tác ở trung ương, dù sao trước đó hắn cũng từng là người đứng đầu một phương, làm việc thường quả quyết, tất nhiên quyết đoán sẽ rất có lợi.
Trương Thanh Vân đắn đo những thay đổi về quyền lợi của mình trong vòng một tuần lễ, hắn nghiêng về phương hướng hào phóng, khống chế cục diện đặt nặng trách nhiệm. Nếu trong vấn đề nhỏ mà có nhiều người nhiều ý kiến hoặc trong lòng cảm thấy không công bằng thì khó thể chu toàn được.
Thực tế sau khi mở hội nghị được vài ngày thì có rất nhiều tin đồn trên khắp các phương diện, phó chủ nhiệm Tạp cũng tìm Trương Thanh Vân nói qua vài lời, nhưng cuối cùng tất cả đều bị hắn hóa giải, bảo trì trạng thái cường thế vào thỏa hiệp. Cuối cùng thì tất cả cán bộ đều cơ bản đoàn kết lại, mọi người đều phải thừa nhận sự hiện hữu của Trương Thanh Vân, vì vậy mà những mồi lửa xuất hiện khi hắn nhận chức đã tan biến sạch sẽ, hy vọng nhanh chóng dung nhập của hắn đã tương đối hoàn thành.
Bây giờ trong ba vị phó cục trưởng thì Trương Thanh Vân tương đối tôn trọng Văn Phượng Sơn, cũng khong xuất hiện trạng thái chèn ép như mọi người tưởng tượng. Ngược lại hắn bắt đầu hạn chế quyền lợi của hai vị phó cục trưởng Mạc Lực Tuệ và Triệu Thịnh Long.
Động tác này của Trương Thanh Vân cũng phụ họa cho thực tế của cục kỹ thuật cao, Văn Phượng Sơn xứng danh với chức vụ phó cục trưởng, cấp bậc hành chính cũng tương đồng như Trương Thanh Vân, công tác kinh nghiêm phong phú. Sử dụng người này thế nào cũng là một khảo nghiệm đối với Trương Thanh Vân.
Trương Thanh Vân suy đi nghĩ lại mà quyết định dùng phương pháp to gan lớn mật, chú ý đề phòng sách lược. To gan là ném cho Văn Phượng Sơn quyền lợi nguyên vẹn và sự tự do, thể hiện sự chú ý trong vấn đề khống chế nghiêm khắc hai vị phó cục trưởng khác, dùng phương pháp phân hóa và lôi kéo, không để cho người tuyến dưới đứng thành một khối, đồng thời còn phải bảo trì hiệu suất công tác để không bị ảnh hưởng. Đây cũng là sự tài cao và lớn gan của Trương Thanh Vân, người đứng đầu phải có khí phách, những kẻ đố kỵ thường không nên mặc cả, nhưng nếu không cho phép mặc cả và cường thế trong đơn vị của chính mình cũng không quá tốt.
Ngoài ba vị phó cục trưởng thì Trương Thanh Vân cũng dùng phương pháp lôi kéo và phân hóa với các trưởng ban, tăng thêm trọng trách cho bọn họ, tăng thêm trách nhiệm, tạo ra bầu không khí khẩn trương. Hắn quan tâm nhiều đến vấn đề sinh hoạt, nói chuyện nhiều hơn, dẫn lối nhiều hơn. Hắn bắt buộc các trưởng ban phải nhanh chóng quen thuộc lãnh đạo, có cái nhìn tích cực với quá trình mới, những cán bộ có thái độ tiêu cực và tâm tình mâu thuẫn thì nhanh chóng giáo dục. Hắn cần những vị kiên nhẫn, trong lúc công tác phải đoàn kết và giúp đỡ lẫn nhau, trong đấu tranh phải có sự thỏa hiệp và ăn ý, đây chính là toàn bộ sách lược của Trương Thanh Vân.
Đây cũng chẳng phải là thủ đoạn gì tài giỏi, nói toạc ra thì chẳng đáng một xu, nhưng tác dụng chính thức lại rất cụ thể. Sự quyết đoán của lãnh đạo thể hiện trên phương diện này, đối với những lãnh đạo có năng lực thì chỉ cần nói vài câu, không những có thể ủng hộ cấp dưới, còn có thể làm cho bọn họ cảm động khó hiểu, do đó khẳng định được địa vị của mình.
Những lãnh đạo thiếu năng lực thì không thể liên hệ tốt với cấp dưới, mỗi lần bàn bạc thường kéo xa khoảng cách, sau vài lần thì cấp dưới sẽ không nhịn được mà tiến lên tố cáo lãnh đạo cấp cao hơn.
Vì vậy không nên xem thường những thủ đoạn đơn giản này, tất cả những gì đạo hạnh đều ngấm ngầm bên trong, Trương Thanh Vân lăn lộn nhiều năm, tất nhiên sẽ có nhiều kỳ ngộ. Hắn đã gặp qua nhiều tình cảnh lớn, đã từng chăm lo cho vài triệu dân, bây giờ nắm bắt hơn một trăm cán bộ thì dễ như trở bàn tay.
Khi tất cả mọi người bắt đầu sát nhập thì Trương Thanh Vân chính thức tiếp xúc đến áp lực rất lớn của cục trưởng, trong nước không có việc nhỏ, mỗi hạng mục và công trình hay đầu tư đều phải xem xét đặc biệt cẩn thận. Tất nhiên trong lúc quyết sách thì phải có tin tức, mà tin tức lấy từ đâu? Phần lớn đều phải nghiên cứu, phải hỏi qua chuyên gia.
Đây không phải là áp lực của riêng cục kỹ thuật cao, tất cả các cục trong ủy ban cải cách đều là như vậy. Trước kia có rất nhiều văn kiện làm cho ủy ban cải cách và bộ tài chính hay những ban ngành khác cảm thấy buồn bực, bây giờ Trương Thanh Vân ngồi trên vị trí này mới hiểu rõ nguyên nhân. Quyền hạn của ủy ban cải cách là quá rộng, quyền lợi trên tay quá lớn, vì vậy ủy ban cải cách có nhiều khi thường xen vào chuyện của người khác.
Tất nhiên trong quá trình này thì ủy ban cải cách cũng phải chịu đựng áp lực và khiêu chiến.
- Cốc, cốc!
Trương Thanh Vân đang ở trong văn phòng xem tài liệu, đột nhiên bị những tiếng gõ cửa dồn dập làm giật mình.
- Vào đi!
Trương Thanh Vân trầm giọng nói, cửa bị đẩy ra, trưởng ban ban sản nghiệp mới Hầu Toản tiến vào phòng.
- Cục trưởng, hạng mục chuyển gien xảy ra vấn đề, trong cục đã nhận được điện thoại của đồng chí trưởng phòng ủy ban cải cách tỉnh Tấn Đông, đảng ủy ban ngành sở nông nghiệp nhận xử phạt tập thể, lý do chính là bọn họ xây dựng dãy nhà ký túc xá quá xa hoa không theo quy định, anh xem...Đây chính là tài liệu mới nhận được, xảy ra chuyện như vậy thì đúng là có người đánh vào mặt cục kỹ thuật cao.
Hầu Toản nói, vẻ mặt âm trầm, nước mắt giống như muốn rơi xuống.
Hạng mục chuyển gien của tỉnh Tấn Đông được ban sản nghiệp mới phụ trách, vừa mới được khởi động đã xảy ra vấn đề. Hơn nữa dựa theo những quy phạm với trong công tác của Trương Thanh Vân, hạng mục nào xảy ra vấn đề thì ban đó sẽ bị khiển trách, Hầu Toản tự đâm vào họng mình, như vậy sao không nôn nóng cho được?
- Cục trưởng, tôi cần phải nói rõ về hạng mục này, đây chính là anh không biết muốn chúng tôi nhanh hơn.
Hầu Toản lại nói, sau khi nói được một nửa thì tiếp nhận ánh mắt lạnh lẽo của Trương Thanh Vân thì câm mồm. Hắn nhạy cảm phát hiện mình phạm sai lầm trí mạng, không biết nguyên nhân xảy ra vấn đề mà đổ hết lên đầu cục trưởng sao? Vừa nghĩ đến đây thì vẻ mặt Hầu Toản chợt trắng bệch, hắn nói:
- Không, không, cục trưởng, tôi không phải có ý này.
- Ngồi xuống, kinh hoàng làm gì? Anh không biết nói rõ tình huống sao?
Trương Thanh Vân cau mày nói, Hầu Toản mở miệng nói ra vấn đề cũng làm hắn suýt nữa nhảy dựng lên, cảm thấy chuyện khó giải quyết đã đến. Trước đó hắn đã liên hệ với Tạp Báng Đài về hạng mục chuyển gien, bây giờ vừa được khởi động đã xảy ra vấn đề, đến lúc này thì hạng mục có thành tích hay không? Nếu không thì kẻ nào chịu trách nhiệm khi quốc gia đầu tư số tiền quá lớn như vậy?
- Cục trưởng, có câu tôi không biết có nên nói hay không, thật ra ngay từ đầu tôi đã thấy hạng mục này có vấn đề, vì đây là hạng mục chuyển gien của sinh vật, mười cái hạng mục thì có chín cái không đáng tin. Trước đó tôi đã từng không tham gia hội nghị sản nghiệp sinh vật, nếu tôi đi thì chắc chắn sẽ...
Hầu Toản nói.
- Được, được rồi!
Trương Thanh Vân cuối cùng cũng không nhịn được, hắn khoát tay nói:
- Đừng nói những lời như vậy, nói phải chú ý lực ảnh hưởng, hội nghị sản nghiệp sinh vật có gì sao? Đây cũng là sản nghiệp mới, chẳng lẽ theo lời anh nói thì sản nghiệp này không nên phát triển à? Còn nữa, một số việc không nên tự mình đưa ra những kết luận quá sớm, chúng ta không vì tỉnh Tấn Đông xử phạt đảng ủy sở nông nghiệp mà cắt tài chính dành cho sản nghiệp chuyển gien, anh thấy sao?
Hầu Toản chợt sững sờ, hắn ngẩn người nhìn Trương Thanh Vân, rõ ràng đã bị lời nói của cục trưởng làm cho kinh hoàng. Cái gì gọi là không nên có những kết luận quá sớm khi sự việc đã đạt đến mức độ này? Đơn vị tổ chức hạng mục xảy ra vấn đề lớn như vậy, còn không có kết luận được sao? Tất nhiên Hầu Toản không muốn có kết luận, nếu có thì hắn sẽ bị xử phạt, nếu náo loạn lớn thì sẽ bị đưa ra rìa ngay, vì vậy hắn chợt trở nên tỉnh táo và gật đầu nói:
- Vâng, hiểu, đã hiểu, nếu muốn có chứng cứ thì tôi sẽ lập tức phái người đến Tấn Đông, sẽ nhanh chóng hiểu rõ tình huống của hạng mục, sẽ nhanh chóng có câu trả lời hợp lý, sau đó sẽ xem xét nên ngưng hẳn hay tiếp tục đầu tư, anh xem...
Hai hàng chân mày Trương Thanh Vân vo thành một khối giống như không nghe thấy lời của Hầu Toản. Hội nghị sản nghiệp sinh vật có liên quan rất lớn đến hạng mục chuyển gien, vì vậy không cần nói cũng biết sự mẫn cảm của hạng mục này. Nếu có vấn đề xảy ra thì Tạp Báng Đài sẽ chịu ảnh hưởng tiêu cực, vì vậy xử lý sao cho thận trọng mới là khảo nghiệm của kẻ trí tuệ.
- Tút, tút!
Điện thoại vang lên, Trương Thanh Vân nhấc lên nghe.
- Cục trưởng, phó sở nông nghiệp tỉnh Tấn Đông gọi điện đến, có nối máy không?
Trong điện thoại vang lên giọng nói của thư ký Tiểu Diệp, Trương Thanh Vân cau mày liếc Hầu Toản. Trước nay hắn chưa từng gặp mặt phó phòng Đỗ này bao giờ, cũng không có quan hệ gì, nếu là điện thoại của sở nông nghiệp tỉnh Tấn Đông thì tất nhiên sẽ có liên quan đến sự việc vừa xảy ra.
- Thế này, nói không không có mặt, những ngày sau nếu có điện thoại từ tỉnh Tấn Đông cũng không cần phải chuyển.
Trương Thanh Vân nói, hắn nói xong thì cúp điện thoại.
- Cục trưởng, đây là anh...
Hầu Toản đứng lên nói, hắn nhìn Trương Thanh Vân thu dọn tài liệu trên bàn mà nhịn không được phải nhìn ra bên ngoài. Lúc này đã là giờ tan tầm, vì vậy Hầu Toản chợt quýnh lên:
- Cục trưởng, chúng ta làm sao bây giờ, chẳng lẽ không làm gì cả?
- Anh nói đúng!
Trương Thanh Vân thản nhiên nói, khóe miệng hắn cong lên thành đường, vẻ mặt trở nên khó thể cân nhắc:
- Cần phải đợi, trước tiên không làm gì cả, đợi người khác tìm đến cửa, anh không nên nôn nóng, sẽ có người đến tìm ngay thôi.
Trương Thanh Vân nói xong cũng không tiếp tục, hắn quyết định đợi vì Tạp Báng Đài. Vấn đề này có liên quan đến Tạp Báng Đài nên khó thể hành động thiếu suy nghĩ, trước tiên phải hiểu rõ ý nghĩ của chủ nhiệm, sau đó mới hốt thuốc đúng bệnh, mới là phương pháp vẹn toàn.