Trong các thế lực hiện hữu ở Giang Nam thì Trương Thanh Vân là con rể Triệu gia, hơn nữa lại là người của Chiêm Giang Huy, mặt khác cũng có ước định với Quách Tuyết Phương, hơn nữa còn quen thuộc với Uông gia, vì vậy hắn đi lại trong khe hẹp mà tìm được điểm thăng bằng.
Đối với Triệu gia thì thế lực xưa không bằng nay, tất nhiên sẽ ngày càng muốn có được chút lợi ích thực tế. Quách Tuyết Phương bây giờ muốn ổn định chiến tuyến, duy trì danh dự của Quách gia, không vì sai lầm lần đầu tiên này mà đánh đổ tất cả danh dự có được trong những năm qua. Mặt khác Chiêm Giang Huy lại cần thế cục ổn định, mà Uông gia thì cần quật khởi.
Tổng hợp các yếu tố này lại thì Trương Thanh Vân quyết định làm một người can đảm hòa giải, quyết định của vấn đề hòa giải chính là ném khu công nghệ Thanh Giang cho tỉnh ủy trông coi. Đề nghị này của hắn lập tức được các lãnh đạo tỉnh ủy Thanh Giang khẳng định và thừa nhận, trong đó người đồng ý nhanh nhất chính là Chiêm Giang Huy và Hà Khôn.
Chiêm Giang Huy không hy vọng tình hình sẽ sinh ra chấn động, đồng thời ánh mắt của lão cũng rất lâu dài, có hy vọng rất cao vào khu công nghệ Thanh Giang. Nếu đổi tên thành công viên kỹ thuật và chuyển về cho tỉnh cai quản thì đây có thể nói là lợi ích của cả Giang Nam. Biến khu công nghệ thành công viên kỹ thuật chẳng khác nào đưa sản nghiệp lên một độ cao chiến lược mới, cũng là thay máu cho Giang Nam, là bí thư thì lão nhất định sẽ giúp đỡ.
Mà Hà Khôn bây giờ lại rất quan tâm đến khu đất làm du lịch ở Thanh Giang, dưới sự hòa giải của Trương Thanh Vân, lão cũng đồng ý ném công viên kỹ thuật cho tỉnh ủy trông coi. Công viên kỹ thuật đặt vào tay tỉnh ủy thì cũng thuận lợi cho lão thi hành biện pháp chính trị, dễ dàng tao ra thành tích, lại biến những ảnh hưởng tiêu cực của quá trình đấu giá khu đất ở Thanh Giang thành vô hình. Vì một khi ném công viên kỹ thuật vào trong tay tỉnh ủy thì vân đề diện tích có thể mở rộng về phía Thành Đô, vấn đề khu đất được hóa giải, vì vậy dù là công hay tư cũng có lợi, lão không có ý kiến gì khác.
Mặt khác Nga Tường Hồng là người phát ngôn của Uông gia ở Giang Nam, nếu công viên kỹ thuật được nhét vào tay tỉnh ủy thì sẽ nhân cơ hội lật bài ở Thanh Giang. Mà phía hao tổn nguyên khí nhất sẽ là Cao gia, mọi người đều nhìn chằm chằm vào Cao Khiêm, đây chính là cơ hội hoàng kim cho Uông gia khôi phục nguyên khí ở Giang Nam. Đọc Truyện Online mới nhất ở
Thế sự vốn là khéo léo như vậy, ba phương thế lực đều có khúc mắc, nhưng tất cả lại thống nhất ý kiến với lời đề nghị ném công viên kỹ thuật vào trong tay tỉnh ủy của Trương Thanh Vân. Ba vị lãnh đạo tỉnh ủy đều thống nhất, lại có cục trưởng cục kỹ thuật cao của ủy ban cải cách trung ương dốc sức hợp tác, như vậy sự việc ném công viên kỹ thuật vào trong tay tỉnh ủy đã là chuyện đương nhiên.
Tin tức sớm nhất chính là ba vị lãnh đạo tỉnh ủy đã đạt thành nhận thức, sau đó lại là tin tức Trương Thanh Vân nói chuyện với các ban ngành Thanh Giang và Cao Khiêm trong bữa tiệc hoan nghênh, tất cả truyền ra làm cho toàn bộ Giang Nam trở nên ồn ào.
Tất cả mọi người đều thấy khu công nghệ Thanh Giang biến thành công viên kỹ thuật và thuộc tỉnh ủy thì tổn thất nhất sẽ chính là Thanh Giang. Vài năm qua Cao Khiêm dùng trăm phương ngàn kế để tạo ra chút thành tích, bay giờ phải lấy đại cục làm trọng. Đến khi đó chức vụ bí thư thị ủy của hắn sẽ được đánh giá thế nào? Có ai biết rõ ràng cho được?
Có người cho rằng quyết sách của lãnh đạo tỉnh ủy là rất anh minh, mà người Thanh Giang thì lại uể oải. Bọn họ cho rằng sản nghiệp có tương lai nhất Thanh Giang bị tỉnh ủy lấy làm của riêng, sau này địa vị của Thanh Giang sẽ giảm xuống trong phạm vi toàn tỉnh.
Mọi người đều thảo luận về được mất, nhưng có một vấn đề không thể nào lảng tránh chính là Trương Thanh Vân đóng vai trò quan trọng trong quyết sách của tỉnh ủy vào lần này. Trương Thanh Vân đến Giang Nam thị sát khu công nghệ Thanh Giang, sau đó lãnh đạo tỉnh ủy lập tức đạt thành nhận thức với vấn đề khu công nghệ, đây tuyệt đối không phải trùng hợp. Không những không trùng hợp, mọi người cũng nhất trí phán đoán Trương Thanh Vân là người hòa giải quan trọng ở sự kiện lần này.
Những người có thâm niên trong quan trường Giang Nam đều hiểu rõ những lãnh đạo tỉnh ủy tuy nhìn qua có vẻ đồng tâm hiệp lực, sức mạnh thành đồng, nhưng thật ra khác nhau rất lớn. Trước đây đề nghị kéo Thanh Giang và Thành Đô thành góc bù chiến lược đã không được thông qua, không thành công, rõ ràng cũng vì thế lực khắp nơi không thống nhất.
Đã như vậy thì Trương Thanh Vân là một cục trưởng nho nhỏ, hắn sao có thể làm cho các lãnh đạo tỉnh ủy thống nhất ý kiến? Đừng nói là thống nhất ý kiến, dù là tiếp xúc với vài lãnh đạo tỉnh ủy cũng còn chưa xong.
Thế giới luôn có rất nhiều người thích hóng hớt, dù là quan trường cũng có rất nhiều người thích nghe ngóng. Vì vậy quan trường Thanh Giang đã rất nhanh chứng thực khoảng thời gian Trương Thanh Vân đến Thanh Giang đã đến khu nhà tỉnh ủy số 1, phần lớn thời gian đến đều là buổi tối. Có người còn to mồm nói chỉ trong một đêm mà Trương Thanh Vân lui tới nhà bí thư Chiêm và chủ tịch Hà vài lần để đưa yêu sách, vì vậy lúc này Trương Thanh Vân lại càng được xào nấu ác liệt ở Giang Nam.
Quả thật Trương Thanh Vân có tác dụng rất lớn, nhưng hắn không phải thần kỳ như những gì mọi người đồn thổi, hắn cũng không chạy đến nhà bí thư Chiêm và chủ tịch Hà vài lần trong một tối. Hơn nữa người ta là lãnh đạo tỉnh ủy còn phải làm bộ làm tịch như vậy sao?
Khoảng thời gian đến Thành Đô thì Trương Thanh Vân ngoài đến thăm hỏi bí thư Chiêm cũng đến nhà Hà Khôn. Đêm đó Trương Thanh Vân nói ra vấn đề muốn đưa khu công nghệ nhét vào tay tỉnh ủy, sau đó hai bên coi như có cơ sở để trao đổi, Hà Khôn cũng nhanh chóng thừa nhận lời đề nghị này.
Sau đó Hà Khôn gọi điện cho Chiêm Giang Huy và Nga Tường Hồng để trao đổi ý kiến, trong khoảng thời gian ngắn thì ba vị lãnh đạo đã thống nhất ý kiến. Tốc độ đúng là quá kinh người, hơn nữa ý nghĩa của nó cũng quá rộng.
Đây không phải là vấn đề thu một khu công nghệ về trong tay tỉnh ủy, vấn đề sâu sắc chính là ba vị lãnh đạo đạt thành thỏa hiệp cân đối, đồng thời cũng quyết định Cao gia bị chèn ép thu hẹp không gian sinh tồn, tất nhiên Trương Thanh Vân là người có tác dụng bôi trơn.
Nếu không có Trương Thanh Vân hòa giải thì không biết đến lúc nào ba vị lãnh đạo tỉnh ủy mới thống nhất ý kiến và thỏa hiệp, dù có thỏa hiệp thì cũng là biểu hiện hình thức, cũng không nhất định kéo khu công nghệ Thanh Giang về tỉnh ủy. Vì vậy nếu xét về hướng đi của khu công nghệ thì nói Trương Thanh Vân là người có tác dụng quyết định cũng chưa đủ.
Quyết định chính thức của tỉnh ủy được đưa xuống rất nhanh, hai ngày sau khi Cao Khiêm mở tiệc chiêu đãi Trương Thanh Vân thì hội nghị thường ủy tỉnh đã truyền ra tin tức chứng thật khu công nghệ Thanh Giang sẽ là công viên kỹ thuật mà chuyển vào trong tay tỉnh ủy. Đồng thời phòng tổ chức tỉnh ủy cũng bắt đầu phối hợp với ban ngành Thanh Giang để gây dựng và điều chỉnh.
Mà lúc này Cao Khiêm đã không còn tâm tư để quan tâm đến khu công nghệ, hắn đã hoảng sợ không thể chịu nổi, không biết ban ngành điều chỉnh lần này có giữ lại được chức bí thư hay không. Trương Thanh Vân quá độc ác, hắn đến Giang Nam với mục đích để Cao gia trở thành kẻ gây họa, những thế lực khác thỏa hiệp với nhau với điều kiện tiên quyết là chia cắt Cao gia.
Đấu giá khu đất đã hoàn thành, cuối cùng Triệu gia thắng và coi như kết cục đã định. Quách gia không có được lợi ích gì và toàn thân quay ra, công viên kỹ thuật về tay tỉnh ủy do người ủy ban cải cách tạm thời quản lý. Mà Nghiêm Tụng Tuấn ủy ban cải cách tỉnh ủy chính là người Uông gia, tất cả rõ ràng là âm mưu, rõ ràng là lần đầu tiên ra tay ám hại, mà tổng đạo diễn lần này chính là Trương Thanh Vân.
Vũ Đức Chi thừa dịp công viên kỹ thuật được thu về tỉnh ủy mà thuận lợi tiến vào ủy ban cải cách tỉnh ủy làm phó chủ nhiệm, vẫn được phân công quản lý công viên kỹ thuật. Đây là lần đầu tiên tổng thể chính trị ở Giang Nam lật một ván bài nho nhỏ, nhưng đã trải qua các giai đoạn bắt đầu, tiếp tục, chuyển biến, kết thúc. Mỗi giai đoạn trong này đều rất bất ngờ, cuối cùng tạo thành kết quả mà khó ai có thể dự đoán được.
Khu đất ở Thanh Giang đã được giải quyết, cũng dần phai nhạt, những tranh chấp vì khu đất cũng không còn, thậm chí giống như không còn tồn tại. Vì lúc này niềm tự hào của Thanh Giang chính là khu công nghệ đã trở thành công viên kỹ thuật và không còn thuộc vào quyền sở hữu của Thanh Giang.
Lúc này một sân khấu mới được dựng lên, công viên kỹ thuật chỉ có thể được tỉnh ủy quản lý mới thật sự trở thành khu chiến lược phát triển kinh tế trong tỉnh, mới tạo ra ánh huy hoàng cho sản nghiệp kỹ thuật của Giang Nam. Tất nhiên Trương Thanh Vân sẽ rất vui mừng và thỏa mãn với kết quả như vậy.
Trước đó Trương Thanh Vân đã có suy nghĩ muốn Thanh Giang, Thành Đô và vài thành phố cùng nhau liên hợp tạo ra một công viên sản nghiệp. Nhưng sự thật đã chứng minh suy nghĩ trên là rất đẹp nhưng thật sự quá nhiều khó khăn, mà bây giờ khu công nghệ trực tiếp thăng lên công viên kỹ thuật đúng là làm lòng người vui sướng.
Khu công nghệ Thanh Giang được đổi thành công viên kỹ thuật, chỉ kém nhau một chữ nhưng đã xác định địa vị mới. Đơn giản là ủy ban quản lý khu công nghệ trước đây chỉ là cơ cấu cấp ban ở thị ủy Thanh Giang, nhưng bây giờ đã trở thành đơn vị cấp phòng ở ủy ban cải cách tỉnh ủy.
Tất cả cán bộ trong ủy ban quản lý đều được tăng cấp, Hề Mai Ngọc cũng vì nguyên nhân thăng tiến từ một trưởng ban lên phó phòng mà cảm thấy u mê và trái tim co rút. Khoảng thời gian này nàng giống như đang nằm mơ.
Trước khi Trương Thanh Vân đến Giang Nam thì điều làm Hề Mai Ngọc lo lắng nhất chính là quan hệ giữa Vũ Đức Chi và lãnh đạo Thanh Giang đã chuyển biến quá xấu. Nhưng nàng đã công tác với bí thư Trương khá lâu, tất nhiên biết rõ tính cách của đối phương, là người rất tích cực bao che khuyết điểm. Một khi Trương Thanh Vân xuống Giang Nam mà thấy tình cảnh như vậy thì còn nhịn được sao? Nhịn không được chẳng lẽ đơn thương độc mã đấu với cả Giang Nam à?
Nhưng đợi đến khi Trương Thanh Vân đến Giang Nam, đặc biệt là đến thị sát khu công nghệ thì Hề Mai Ngọc đã thất vọng. Vì nàng thấy Trương Thanh Vân quá mềm yếu, khu đất được đấu giá đã tạo ra ảnh hưởng quá lớn, sao không nói một lời phê bình nào, mà chỉ biết nịnh nọt lãnh đạo? Điều này chẳng phải không phù hợp với tính cách của bí thư Trương sao? Lúc đó Hề Mai Ngọc nghĩ rằng đối phương đến công tác ở bộ và ủy ban trung ương vài năm thì tính tình đã quá bình thản, không biết vì sao nàng cảm thấy chẳng thích ứng được với sự bình thản này của Trương Thanh Vân.
Sau đó bí thư Cao mời khách, lúc đầu thấy bộ dạng của bí thư Cao thì Hề Mai Ngọc đã không dễ chịu. Trương Thanh Vân là thủ trưởng cũ của nàng, thấy thủ trưởng chịu nhục, nàng có tâm tình tốt được sao?
Nhưng sau đó Trương Thanh Vân phải kích quá đẹp, Hề Mai Ngọc không kịp chuẩn bị tâm lý cảm thấy như vào cơn ác mộng. Mãi đến lúc được tiến lên cấp phó phòng thì đầu óc còn hỗn loạn, lúc này nàng mới biết mình coi thường bí thư Trương, người ta đúng là sâu không thể dò.
Đối với Triệu gia thì thế lực xưa không bằng nay, tất nhiên sẽ ngày càng muốn có được chút lợi ích thực tế. Quách Tuyết Phương bây giờ muốn ổn định chiến tuyến, duy trì danh dự của Quách gia, không vì sai lầm lần đầu tiên này mà đánh đổ tất cả danh dự có được trong những năm qua. Mặt khác Chiêm Giang Huy lại cần thế cục ổn định, mà Uông gia thì cần quật khởi.
Tổng hợp các yếu tố này lại thì Trương Thanh Vân quyết định làm một người can đảm hòa giải, quyết định của vấn đề hòa giải chính là ném khu công nghệ Thanh Giang cho tỉnh ủy trông coi. Đề nghị này của hắn lập tức được các lãnh đạo tỉnh ủy Thanh Giang khẳng định và thừa nhận, trong đó người đồng ý nhanh nhất chính là Chiêm Giang Huy và Hà Khôn.
Chiêm Giang Huy không hy vọng tình hình sẽ sinh ra chấn động, đồng thời ánh mắt của lão cũng rất lâu dài, có hy vọng rất cao vào khu công nghệ Thanh Giang. Nếu đổi tên thành công viên kỹ thuật và chuyển về cho tỉnh cai quản thì đây có thể nói là lợi ích của cả Giang Nam. Biến khu công nghệ thành công viên kỹ thuật chẳng khác nào đưa sản nghiệp lên một độ cao chiến lược mới, cũng là thay máu cho Giang Nam, là bí thư thì lão nhất định sẽ giúp đỡ.
Mà Hà Khôn bây giờ lại rất quan tâm đến khu đất làm du lịch ở Thanh Giang, dưới sự hòa giải của Trương Thanh Vân, lão cũng đồng ý ném công viên kỹ thuật cho tỉnh ủy trông coi. Công viên kỹ thuật đặt vào tay tỉnh ủy thì cũng thuận lợi cho lão thi hành biện pháp chính trị, dễ dàng tao ra thành tích, lại biến những ảnh hưởng tiêu cực của quá trình đấu giá khu đất ở Thanh Giang thành vô hình. Vì một khi ném công viên kỹ thuật vào trong tay tỉnh ủy thì vân đề diện tích có thể mở rộng về phía Thành Đô, vấn đề khu đất được hóa giải, vì vậy dù là công hay tư cũng có lợi, lão không có ý kiến gì khác.
Mặt khác Nga Tường Hồng là người phát ngôn của Uông gia ở Giang Nam, nếu công viên kỹ thuật được nhét vào tay tỉnh ủy thì sẽ nhân cơ hội lật bài ở Thanh Giang. Mà phía hao tổn nguyên khí nhất sẽ là Cao gia, mọi người đều nhìn chằm chằm vào Cao Khiêm, đây chính là cơ hội hoàng kim cho Uông gia khôi phục nguyên khí ở Giang Nam. Đọc Truyện Online mới nhất ở
Thế sự vốn là khéo léo như vậy, ba phương thế lực đều có khúc mắc, nhưng tất cả lại thống nhất ý kiến với lời đề nghị ném công viên kỹ thuật vào trong tay tỉnh ủy của Trương Thanh Vân. Ba vị lãnh đạo tỉnh ủy đều thống nhất, lại có cục trưởng cục kỹ thuật cao của ủy ban cải cách trung ương dốc sức hợp tác, như vậy sự việc ném công viên kỹ thuật vào trong tay tỉnh ủy đã là chuyện đương nhiên.
Tin tức sớm nhất chính là ba vị lãnh đạo tỉnh ủy đã đạt thành nhận thức, sau đó lại là tin tức Trương Thanh Vân nói chuyện với các ban ngành Thanh Giang và Cao Khiêm trong bữa tiệc hoan nghênh, tất cả truyền ra làm cho toàn bộ Giang Nam trở nên ồn ào.
Tất cả mọi người đều thấy khu công nghệ Thanh Giang biến thành công viên kỹ thuật và thuộc tỉnh ủy thì tổn thất nhất sẽ chính là Thanh Giang. Vài năm qua Cao Khiêm dùng trăm phương ngàn kế để tạo ra chút thành tích, bay giờ phải lấy đại cục làm trọng. Đến khi đó chức vụ bí thư thị ủy của hắn sẽ được đánh giá thế nào? Có ai biết rõ ràng cho được?
Có người cho rằng quyết sách của lãnh đạo tỉnh ủy là rất anh minh, mà người Thanh Giang thì lại uể oải. Bọn họ cho rằng sản nghiệp có tương lai nhất Thanh Giang bị tỉnh ủy lấy làm của riêng, sau này địa vị của Thanh Giang sẽ giảm xuống trong phạm vi toàn tỉnh.
Mọi người đều thảo luận về được mất, nhưng có một vấn đề không thể nào lảng tránh chính là Trương Thanh Vân đóng vai trò quan trọng trong quyết sách của tỉnh ủy vào lần này. Trương Thanh Vân đến Giang Nam thị sát khu công nghệ Thanh Giang, sau đó lãnh đạo tỉnh ủy lập tức đạt thành nhận thức với vấn đề khu công nghệ, đây tuyệt đối không phải trùng hợp. Không những không trùng hợp, mọi người cũng nhất trí phán đoán Trương Thanh Vân là người hòa giải quan trọng ở sự kiện lần này.
Những người có thâm niên trong quan trường Giang Nam đều hiểu rõ những lãnh đạo tỉnh ủy tuy nhìn qua có vẻ đồng tâm hiệp lực, sức mạnh thành đồng, nhưng thật ra khác nhau rất lớn. Trước đây đề nghị kéo Thanh Giang và Thành Đô thành góc bù chiến lược đã không được thông qua, không thành công, rõ ràng cũng vì thế lực khắp nơi không thống nhất.
Đã như vậy thì Trương Thanh Vân là một cục trưởng nho nhỏ, hắn sao có thể làm cho các lãnh đạo tỉnh ủy thống nhất ý kiến? Đừng nói là thống nhất ý kiến, dù là tiếp xúc với vài lãnh đạo tỉnh ủy cũng còn chưa xong.
Thế giới luôn có rất nhiều người thích hóng hớt, dù là quan trường cũng có rất nhiều người thích nghe ngóng. Vì vậy quan trường Thanh Giang đã rất nhanh chứng thực khoảng thời gian Trương Thanh Vân đến Thanh Giang đã đến khu nhà tỉnh ủy số 1, phần lớn thời gian đến đều là buổi tối. Có người còn to mồm nói chỉ trong một đêm mà Trương Thanh Vân lui tới nhà bí thư Chiêm và chủ tịch Hà vài lần để đưa yêu sách, vì vậy lúc này Trương Thanh Vân lại càng được xào nấu ác liệt ở Giang Nam.
Quả thật Trương Thanh Vân có tác dụng rất lớn, nhưng hắn không phải thần kỳ như những gì mọi người đồn thổi, hắn cũng không chạy đến nhà bí thư Chiêm và chủ tịch Hà vài lần trong một tối. Hơn nữa người ta là lãnh đạo tỉnh ủy còn phải làm bộ làm tịch như vậy sao?
Khoảng thời gian đến Thành Đô thì Trương Thanh Vân ngoài đến thăm hỏi bí thư Chiêm cũng đến nhà Hà Khôn. Đêm đó Trương Thanh Vân nói ra vấn đề muốn đưa khu công nghệ nhét vào tay tỉnh ủy, sau đó hai bên coi như có cơ sở để trao đổi, Hà Khôn cũng nhanh chóng thừa nhận lời đề nghị này.
Sau đó Hà Khôn gọi điện cho Chiêm Giang Huy và Nga Tường Hồng để trao đổi ý kiến, trong khoảng thời gian ngắn thì ba vị lãnh đạo đã thống nhất ý kiến. Tốc độ đúng là quá kinh người, hơn nữa ý nghĩa của nó cũng quá rộng.
Đây không phải là vấn đề thu một khu công nghệ về trong tay tỉnh ủy, vấn đề sâu sắc chính là ba vị lãnh đạo đạt thành thỏa hiệp cân đối, đồng thời cũng quyết định Cao gia bị chèn ép thu hẹp không gian sinh tồn, tất nhiên Trương Thanh Vân là người có tác dụng bôi trơn.
Nếu không có Trương Thanh Vân hòa giải thì không biết đến lúc nào ba vị lãnh đạo tỉnh ủy mới thống nhất ý kiến và thỏa hiệp, dù có thỏa hiệp thì cũng là biểu hiện hình thức, cũng không nhất định kéo khu công nghệ Thanh Giang về tỉnh ủy. Vì vậy nếu xét về hướng đi của khu công nghệ thì nói Trương Thanh Vân là người có tác dụng quyết định cũng chưa đủ.
Quyết định chính thức của tỉnh ủy được đưa xuống rất nhanh, hai ngày sau khi Cao Khiêm mở tiệc chiêu đãi Trương Thanh Vân thì hội nghị thường ủy tỉnh đã truyền ra tin tức chứng thật khu công nghệ Thanh Giang sẽ là công viên kỹ thuật mà chuyển vào trong tay tỉnh ủy. Đồng thời phòng tổ chức tỉnh ủy cũng bắt đầu phối hợp với ban ngành Thanh Giang để gây dựng và điều chỉnh.
Mà lúc này Cao Khiêm đã không còn tâm tư để quan tâm đến khu công nghệ, hắn đã hoảng sợ không thể chịu nổi, không biết ban ngành điều chỉnh lần này có giữ lại được chức bí thư hay không. Trương Thanh Vân quá độc ác, hắn đến Giang Nam với mục đích để Cao gia trở thành kẻ gây họa, những thế lực khác thỏa hiệp với nhau với điều kiện tiên quyết là chia cắt Cao gia.
Đấu giá khu đất đã hoàn thành, cuối cùng Triệu gia thắng và coi như kết cục đã định. Quách gia không có được lợi ích gì và toàn thân quay ra, công viên kỹ thuật về tay tỉnh ủy do người ủy ban cải cách tạm thời quản lý. Mà Nghiêm Tụng Tuấn ủy ban cải cách tỉnh ủy chính là người Uông gia, tất cả rõ ràng là âm mưu, rõ ràng là lần đầu tiên ra tay ám hại, mà tổng đạo diễn lần này chính là Trương Thanh Vân.
Vũ Đức Chi thừa dịp công viên kỹ thuật được thu về tỉnh ủy mà thuận lợi tiến vào ủy ban cải cách tỉnh ủy làm phó chủ nhiệm, vẫn được phân công quản lý công viên kỹ thuật. Đây là lần đầu tiên tổng thể chính trị ở Giang Nam lật một ván bài nho nhỏ, nhưng đã trải qua các giai đoạn bắt đầu, tiếp tục, chuyển biến, kết thúc. Mỗi giai đoạn trong này đều rất bất ngờ, cuối cùng tạo thành kết quả mà khó ai có thể dự đoán được.
Khu đất ở Thanh Giang đã được giải quyết, cũng dần phai nhạt, những tranh chấp vì khu đất cũng không còn, thậm chí giống như không còn tồn tại. Vì lúc này niềm tự hào của Thanh Giang chính là khu công nghệ đã trở thành công viên kỹ thuật và không còn thuộc vào quyền sở hữu của Thanh Giang.
Lúc này một sân khấu mới được dựng lên, công viên kỹ thuật chỉ có thể được tỉnh ủy quản lý mới thật sự trở thành khu chiến lược phát triển kinh tế trong tỉnh, mới tạo ra ánh huy hoàng cho sản nghiệp kỹ thuật của Giang Nam. Tất nhiên Trương Thanh Vân sẽ rất vui mừng và thỏa mãn với kết quả như vậy.
Trước đó Trương Thanh Vân đã có suy nghĩ muốn Thanh Giang, Thành Đô và vài thành phố cùng nhau liên hợp tạo ra một công viên sản nghiệp. Nhưng sự thật đã chứng minh suy nghĩ trên là rất đẹp nhưng thật sự quá nhiều khó khăn, mà bây giờ khu công nghệ trực tiếp thăng lên công viên kỹ thuật đúng là làm lòng người vui sướng.
Khu công nghệ Thanh Giang được đổi thành công viên kỹ thuật, chỉ kém nhau một chữ nhưng đã xác định địa vị mới. Đơn giản là ủy ban quản lý khu công nghệ trước đây chỉ là cơ cấu cấp ban ở thị ủy Thanh Giang, nhưng bây giờ đã trở thành đơn vị cấp phòng ở ủy ban cải cách tỉnh ủy.
Tất cả cán bộ trong ủy ban quản lý đều được tăng cấp, Hề Mai Ngọc cũng vì nguyên nhân thăng tiến từ một trưởng ban lên phó phòng mà cảm thấy u mê và trái tim co rút. Khoảng thời gian này nàng giống như đang nằm mơ.
Trước khi Trương Thanh Vân đến Giang Nam thì điều làm Hề Mai Ngọc lo lắng nhất chính là quan hệ giữa Vũ Đức Chi và lãnh đạo Thanh Giang đã chuyển biến quá xấu. Nhưng nàng đã công tác với bí thư Trương khá lâu, tất nhiên biết rõ tính cách của đối phương, là người rất tích cực bao che khuyết điểm. Một khi Trương Thanh Vân xuống Giang Nam mà thấy tình cảnh như vậy thì còn nhịn được sao? Nhịn không được chẳng lẽ đơn thương độc mã đấu với cả Giang Nam à?
Nhưng đợi đến khi Trương Thanh Vân đến Giang Nam, đặc biệt là đến thị sát khu công nghệ thì Hề Mai Ngọc đã thất vọng. Vì nàng thấy Trương Thanh Vân quá mềm yếu, khu đất được đấu giá đã tạo ra ảnh hưởng quá lớn, sao không nói một lời phê bình nào, mà chỉ biết nịnh nọt lãnh đạo? Điều này chẳng phải không phù hợp với tính cách của bí thư Trương sao? Lúc đó Hề Mai Ngọc nghĩ rằng đối phương đến công tác ở bộ và ủy ban trung ương vài năm thì tính tình đã quá bình thản, không biết vì sao nàng cảm thấy chẳng thích ứng được với sự bình thản này của Trương Thanh Vân.
Sau đó bí thư Cao mời khách, lúc đầu thấy bộ dạng của bí thư Cao thì Hề Mai Ngọc đã không dễ chịu. Trương Thanh Vân là thủ trưởng cũ của nàng, thấy thủ trưởng chịu nhục, nàng có tâm tình tốt được sao?
Nhưng sau đó Trương Thanh Vân phải kích quá đẹp, Hề Mai Ngọc không kịp chuẩn bị tâm lý cảm thấy như vào cơn ác mộng. Mãi đến lúc được tiến lên cấp phó phòng thì đầu óc còn hỗn loạn, lúc này nàng mới biết mình coi thường bí thư Trương, người ta đúng là sâu không thể dò.