- Tôi muốn hỏi chủ tịch Trương một câu, anh cho rằng hôm nay khảo sát tập đoàn Hồng Kết là có hiệu quả không? Anh có cho rằng sau này Hồng Kết sẽ tién về Cảng Thành hay không?
Ngô Chí Nhã hỏi, nàng cũng cảm thấy kinh ngạc vì sự thẳng thắn của Trương Thanh Vân.
Ngô Chí Nhã cảm thấy đây là một tin tức tư liệu sống, dù là chủ tịch Trương hàng không xuống Cảng Thành lợi dụng những người có quan hệ với mình để kêu gọi đầu tư hay quan lớn chính đàn và người đẹp tỷ phú có quan hệ cực kỳ thân mật, đây đều là những tin tức hấp dẫn ánh mắt bao người. Vì vậy hôm nay Ngô Chí Nhã cực kỳ tích cực.
- Hiện nay Cảng Thành là một thành phố có môi trường đầu tư tốt nhất, mỗi năm đều thu hút rất nhiều xí nghiệp đến đầu tư. Tập đoàn Hồng Kết là một xí nghiệp nổi tiếng trong nước, chúng tôi luôn chú ý đến họ, đồng thời Hồng Kết cũng chú ý đến Cảng Thành.
- Hôm nay tôi đến kháo sát tất nhiên là hai bên tiến thêm một bước để hiểu rõ về nhau, điều này là cực kỳ có lợi. Chúng tôi có đầy đủ lý do để tin tưởng, không bao lâu sau thì Hồng Kết và thậm chí là nhiều xí nghiệp khác sẽ tiến vào Cảng Thành, sẽ trở thành một thành viên trong đại gia đình Cảng Thành.
Trương Thanh Vân cười nói, hắn trả lời cực kỳ cẩn thận.
Trương Thanh Vân thấy tâm tình của Ngô Chí Nhã rất phấn khởi, có lẽ đang mặc sức tưởng tượng, vi vậy mà trong lòng thầm cảm thấy may mắn vì hôm nay là đài truyền hình Cảng Thành, nếu là những hãng truyền thông khác thì rõ ràng là không tốt.
Mưa xuân như tô điểm không gian, trong biệt thự của Cảnh Sương ở Hoàng Hải, bên ngoài là những hạt mưa tí tách, bầu trời u ám nhưng trong phòng lại cực kỳ ấm áp.
Trương Thanh Vân đã cho thư ký về Cảng Thành, hai ngày hôm nay hắn đều ở cùng một chỗ với Cảnh Sương. nguồn
- Thanh Vân, em thấy anh đúng là thiên tài biểu diễn, có thể là phóng viên Ngô của đài truyền hình Cảng Thành đã bị anh làm cho choáng váng.
Cảnh Sương cười ha hả nói, nàng gối đầu lên hai chân Trương Thanh Vân và nằm trên ghế sa lông.
Lúc này Cảnh Sương đâu còn biểu hiện của một tỷ phú? Hoàn toàn không khác gì một người phụ nữ đang nép vào người yêu như một con chim nhỏ, cũng biết nằm trong lồng ngực người yêu mà làm nũng.
- Khụ, khụ!
Trương Thanh Vân ho khan hai tiếng xấu hổ, chưa nói đến người phụ nữ Ngô Chí Nhã kia rất nhạy cảm, bây giờ Trương Thanh Vân nghĩ về những vấn đề trả lời hôm đó mà đổ mồ hôi lạnh. Cũng may là đài truyền hình nằm dưới sự khống chế của hắn, đêm đó hắn đã gọi điện thoại cho lãnh đạo đài truyền hình, chỉ thị đài truyền hình phải chăm chỉ, đưa tin tích cực về sự kiện lần này. Có chỉ thị của hắn thì những tin tức lung tung của Ngô Chí Nhã sẽ không còn không gian bùng nổ.
- A Sương, không ngờ tập đoàn Hồng Kết lại tốt đẹp như vậy, có thể thấy em đã bỏ ra không ít công sức, em bây giờ đúng là khó thể so sánh với bà chủ Hiểu Nhĩ Sơn Trang năm xưa.
Trương Thanh Vân nói.
- Hừ!
Cảnh Sương trợn trắng mắt nói:
- Đúng là dối người mà, tập đoàn Hồng Kết của em vài năm qua đều xếp dưới tập đoàn Khánh Kỵ, anh không biết sao?
Trương Thanh Vân chợt sững sờ, không ngờ người phụ nữ này đang chờ mình mở miệng mà cấu véo, vì thế hắn cũng không biết phải nói sao cho tốt. Tuy ngoài miệng không phản ứng được nhưng tay lại làm vài động tác, người ngọc trong ngực bị xoa bóp vài lượt, nàng ư lên một tiếng rồi lập tức có phản ứng.
- Xem em còn nói gì được nữa không? Bắt chồng không xuống đài không được, em xem mình mắc tội gì?
Trương Thanh Vân cười ha hả nói.
- Khanh khác!
Cảnh Sương bị Trương Thanh Vân xoa bóp mà toàn thân ngứa ngáy, thân thể uốn éo, đầu dúi vào ngực Trương Thanh Vân. Một lúc sau hai người bắt đầu đùa giỡn giống như khi còn ở Ung Bình, giống như quên đi thân phận vào lúc này.
Nhìn vẻ bề ngoài thì Trương Thanh Vân đang tiêu diêu tự tại ở Hoàng Hải nhưng trong lòng lại không được thoải mái, người thì ở Hoàng Hải nhưng tâm tư lại móc ở Cảng Thành.
Cảng Thành mở hội nghị thường ủy, vì Trương Thanh Vân đi công tác mà vắng mặt. Hội nghị thường ủy lần này đã chính thức quyết định nhân tuyển cho vị trí trưởng phòng tuyên truyền, là một cái tên xa lạ là Ngô Quảng Vinh, là người được Nhuận Uyên đề cử. Người này đã được đa số thường ủy thông qua, đã đưa lên tỉnh ủy, nếu như không có bất ngờ gì xảy ra thì sẽ có giấy tờ bổ nhiệm chính thức.
Mặt khác chức vụ trưởng phòng xây dựng Cảng Thành cũng đã được quyết định, không có gì bất ngờ xảy ra, Lý Liên Thành là trưởng phòng mới.
Ngoài hai vấn đề thuộc nhân sự thì Xa Vĩ cũng đứng lên đưa ra năm biện pháp để đảm bảo và thậm chí là tăng cường thu nhập từ thuế, trong đó có đề nghị thường ủy chia nhau phụ trách cơ chế, nhưng tạm thời còn chưa được thông qua. Nhuận Uyên đề nghị mọi người có đầy đủ luận chứng, kéo đề nghị này ra đợt thỏa luận lần sau.
Trương Thanh Vân cũng coi như có thể thỏa mãn với kết quả như vậy, có thể thấy bây giờ Nhuận Uyên đang bày ra một tư thế công bằng giữa Xa Vĩ và Trương Thanh Vân. Những đề nghị của Xa Vĩ về vấn đề thuế bị Nhuận Uyên không thông qua, đây là lão cũng đang suy xét về nhân tố Trương Thanh Vân.
Trương Thanh Vân không tham dự hội nghị thường ủy thì Xa Vĩ sẽ không có đối thủ, dưới tình huống như vậy thì Nhuận Uyên sẽ không thể cho Xa Vĩ được thông qua dễ dàng như thế. Thật ra cũng không phải lão đang giúp đỡ Trương Thanh Vân, nhưng bây giờ lão đã không còn uy vọng ở Cảng Thành như năm xưa.
Nhuận Uyên nếu muốn giữ vững địa vị của mình ở Cảng Thành thì bắc buộc phải tìm được thế cân đối mới, mà lão tất nhiên sẽ muốn Xa Vĩ và Trương Thanh Vân đấu đá nhau bên khối chính quyền, như vậy lão sẽ là trung tâm điều chỉnh, chẳng khác nào trai cò đánh nhau ngư ông hưởng lợi. Tình hình cứ tiếp diễn như vậy thì không bao lâu sau quyền lực bí thư sẽ dần khôi phục như năm xưa.
Sau khi hội nghị thường ủy kết thúc chưa được vài ngày, khi Lý Liên Thành leo lên chức vụ trưởng phòng xây dựng thì lập tức liên hợp với trưởng phòng quy hoạch tạo ra một sự kiện có sức ảnh hưởng lớn ở Cảng Thành.
Hai người cùng liên hợp với nhau để xử lý vấn đề quận Ngân Hạnh xây dựng không tuân theo quy định kiến trúc và quy hoạch, những người có liên quan đến công trình, những công ty đều bị đề nghị truy cứu trách nhiệm. Hơn nữa những lãnh đạo phòng quy hoạch và phòng xây dựng dưới quận cũng đã bị phê bình, cũng đề xuất đưa ra hình thức kỷ luật.
Sự liên hợp xử lý những sai phạm ở quận Ngân Hạnh giữa Lý Liên Thành và Vạn Chính Trị có thể nói là cực kỳ châm chích, trong vụ án đã lộ ra những tuyến quy hoạch trái với quy hoạch thành phố, bày ra những hành vi xây dựng không phù hợp, hơn nữa còn có cả những vấn đề về kế hoạch đầu tư và thực tế công trình.
Chỉ cần nhìn qua hành động của Lý Liên Thành và Vạn Chính Trị là thấy đã chuẩn bị rất tỉ mỉ, vừa ra tay đã có chứng cứ vô cùng xác thực, hầu như không sinh ra bất kỳ lời dị nghị nào. Hơn nữa hai người cũng biểu hiện ra sự cương ngạnh, bất kỳ người nào chào hỏi hai nối quan hệ cũng không được, tất cả đều vì vấn đề giải quyết chung, không lưu tình. Hai người đã hoàn toàn làm bùng lên mồi lửa trong hệ thống quy hoạch và xây dựng thành phố.
Một mồi lửa này làm vang lên những tiếng vọng cực lớn ở Cảng Thành, đặc biệt là trong dân chúng. Những năm gần đây nhân dân có ý kiến rất lớn về vấn đề xây dựng và quy hoạch thành phố, lần này hai vị lãnh đạo phòng xây dựng và phòng quy hoạch đã ra tay xử lý những vi phạm, tất nhiên sẽ làm cho nhân dân mãn nhãn.
Mà những người có liên quan trong sự việc lần này thì lại kinh ngạc không hiểu, bí thư Hoàng Thiệu quận ủy Ngân Hạnh được mời dự họp hội nghị thường ủy để xem xét lại, dù hắn đã lăn lộn trong quan trường nhiều năm nhưng trong lòng cũng sinh ra cảm giác sợ hãi.
Nếu nói thật sự nghiêm khắc thì sự việc lần này ảnh hưởng đến Ngân Hạnh chẳng qua chỉ là chuồn chuồn lướt nước mà thôi, nhưng tác dụng xẻ núi dọa hổ lại có tác dụng. Hoàng Thiệu tất nhiên biết rõ những năm qua quận Ngân Hạnh có bao nhiêu quy hoạch không đúng, nếu tất cả đều bị lật lên thì hắn có thể không giữ được chức vụ bí thư quận ủy.
Sau đó Hoàng Thiệu nghĩ nhiều nhất về Hồng Sơn Trà, hắn là người có chút mê tín, hơn nữa bên ngoài có rất nhiều lời đồn về Hồng Sơn Trà. Nhưng Hoàng Thiệu thấy kết cục của Hồng Sơn Trà chính là đi đứng không cùng đường với Trương Thanh Vân.
Sau khi Trương Thanh Vân đến Cảng Thành thì đã dùng hội nghị thường ủy đầu tiên để khai đao với Hồng Sơn Trà, ngay sau đó không lâu thì người này gặp tai họa, đây rõ ràng là sự bố trí tương khắc. Mà bây giờ xem ra mục tiêu tiếp theo của Trương Thanh Vân chính là Hoàng Thiệu hắn.
Lần này hai phòng xây dựng và quy hoạch đều động vào Ngân Hạnh, cũng phù hợp với phong cách ra tay trước đó của Trương Thanh Vân. Mỗi lần chủ tịch Trương ra tay đều không có dấu hiệu, lần này cũng là như thế. Hơn nữa đối phương lại ra tay trên đúng phương diện quản lý, lại chỉ vào chỗ hiểm, đồng thời xét vào thao tác của Vạn Chính Trị và Lý Liên Thành thì thấy thái độ rất cứng nhắc.
Trước kia Hoàng Thiệu chỉ cần gọi điện cho hai người này thì bắt buộc phải làm theo quy củ và không được lỗ mãng, nhưng bây giờ đã không còn được như xưa. Điện thoại của Hoàng Thiệu căn bản đã không còn tác dụng, ngược lại còn bị người ta châm chọc và khiêu khích vài câu, chụp cả tóc, có dấu hiệu chụp mũ. Tín hiệu này đã rất rõ ràng, Vạn Chính Trị và Lý Liên Thành liên hợp với nhau và cả hai đều là tâm phúc của Trương Thanh Vân, hai người bọn họ hành động hoàn toàn nghe theo lệnh của Trương Thanh Vân.
Hai người này tuyệt đối là làm việc theo ý chủ, không sợ trời không sợ đất và cũng không sợ Hoàng Thiệu. Dù sao thì Hoàng Thiệu cũng chỉ là thường ủy bình thường, hơn nữa Ngân Hạnh và Phù Hải đều phải ngước mặt nhìn lên, nếu đắc tội với hai vị lãnh đạo quy hoạch và xây dựng thì sau này còn có thể mở rộng và phát triển được à?
Bây giờ Hoàng Thiệu cảm thấy may mắn nhất chính là lần này Vạn Chính Trị và Lý Liên Thành liên hợp ra tay cũng có chừng mực, chẳng qua chỉ là đánh núi dọa hổ, không đánh bị thương gân cốt. Nhưng bây giờ trên tay đối phương nắm quá nhiều bằng chứng, chỉ cần nhìn động tác là biết có ý uy hiếp.
Bọn họ uy hiếp Hoàng Thiệu hắn làm gì? Lúc này hắn thật sự cảm thấy khó hiểu, nhưng có một vài thứ lại thấy rõ ràng, nếu mình tùy tiện cứng nhắc thì bọn họ sẽ tuyệt đối liều mạng cá chết lưới rách.
Vua cũng thua thằng liều, Hoàng Thiệu lăn lộn và leo lên ghế thường ủy cũng không dễ dàng gì, hắn cũng không muốn đắc tội với hai lãnh đạo ban ngành trong tình cảnh chưa rõ ràng.
Ngô Chí Nhã hỏi, nàng cũng cảm thấy kinh ngạc vì sự thẳng thắn của Trương Thanh Vân.
Ngô Chí Nhã cảm thấy đây là một tin tức tư liệu sống, dù là chủ tịch Trương hàng không xuống Cảng Thành lợi dụng những người có quan hệ với mình để kêu gọi đầu tư hay quan lớn chính đàn và người đẹp tỷ phú có quan hệ cực kỳ thân mật, đây đều là những tin tức hấp dẫn ánh mắt bao người. Vì vậy hôm nay Ngô Chí Nhã cực kỳ tích cực.
- Hiện nay Cảng Thành là một thành phố có môi trường đầu tư tốt nhất, mỗi năm đều thu hút rất nhiều xí nghiệp đến đầu tư. Tập đoàn Hồng Kết là một xí nghiệp nổi tiếng trong nước, chúng tôi luôn chú ý đến họ, đồng thời Hồng Kết cũng chú ý đến Cảng Thành.
- Hôm nay tôi đến kháo sát tất nhiên là hai bên tiến thêm một bước để hiểu rõ về nhau, điều này là cực kỳ có lợi. Chúng tôi có đầy đủ lý do để tin tưởng, không bao lâu sau thì Hồng Kết và thậm chí là nhiều xí nghiệp khác sẽ tiến vào Cảng Thành, sẽ trở thành một thành viên trong đại gia đình Cảng Thành.
Trương Thanh Vân cười nói, hắn trả lời cực kỳ cẩn thận.
Trương Thanh Vân thấy tâm tình của Ngô Chí Nhã rất phấn khởi, có lẽ đang mặc sức tưởng tượng, vi vậy mà trong lòng thầm cảm thấy may mắn vì hôm nay là đài truyền hình Cảng Thành, nếu là những hãng truyền thông khác thì rõ ràng là không tốt.
Mưa xuân như tô điểm không gian, trong biệt thự của Cảnh Sương ở Hoàng Hải, bên ngoài là những hạt mưa tí tách, bầu trời u ám nhưng trong phòng lại cực kỳ ấm áp.
Trương Thanh Vân đã cho thư ký về Cảng Thành, hai ngày hôm nay hắn đều ở cùng một chỗ với Cảnh Sương. nguồn
- Thanh Vân, em thấy anh đúng là thiên tài biểu diễn, có thể là phóng viên Ngô của đài truyền hình Cảng Thành đã bị anh làm cho choáng váng.
Cảnh Sương cười ha hả nói, nàng gối đầu lên hai chân Trương Thanh Vân và nằm trên ghế sa lông.
Lúc này Cảnh Sương đâu còn biểu hiện của một tỷ phú? Hoàn toàn không khác gì một người phụ nữ đang nép vào người yêu như một con chim nhỏ, cũng biết nằm trong lồng ngực người yêu mà làm nũng.
- Khụ, khụ!
Trương Thanh Vân ho khan hai tiếng xấu hổ, chưa nói đến người phụ nữ Ngô Chí Nhã kia rất nhạy cảm, bây giờ Trương Thanh Vân nghĩ về những vấn đề trả lời hôm đó mà đổ mồ hôi lạnh. Cũng may là đài truyền hình nằm dưới sự khống chế của hắn, đêm đó hắn đã gọi điện thoại cho lãnh đạo đài truyền hình, chỉ thị đài truyền hình phải chăm chỉ, đưa tin tích cực về sự kiện lần này. Có chỉ thị của hắn thì những tin tức lung tung của Ngô Chí Nhã sẽ không còn không gian bùng nổ.
- A Sương, không ngờ tập đoàn Hồng Kết lại tốt đẹp như vậy, có thể thấy em đã bỏ ra không ít công sức, em bây giờ đúng là khó thể so sánh với bà chủ Hiểu Nhĩ Sơn Trang năm xưa.
Trương Thanh Vân nói.
- Hừ!
Cảnh Sương trợn trắng mắt nói:
- Đúng là dối người mà, tập đoàn Hồng Kết của em vài năm qua đều xếp dưới tập đoàn Khánh Kỵ, anh không biết sao?
Trương Thanh Vân chợt sững sờ, không ngờ người phụ nữ này đang chờ mình mở miệng mà cấu véo, vì thế hắn cũng không biết phải nói sao cho tốt. Tuy ngoài miệng không phản ứng được nhưng tay lại làm vài động tác, người ngọc trong ngực bị xoa bóp vài lượt, nàng ư lên một tiếng rồi lập tức có phản ứng.
- Xem em còn nói gì được nữa không? Bắt chồng không xuống đài không được, em xem mình mắc tội gì?
Trương Thanh Vân cười ha hả nói.
- Khanh khác!
Cảnh Sương bị Trương Thanh Vân xoa bóp mà toàn thân ngứa ngáy, thân thể uốn éo, đầu dúi vào ngực Trương Thanh Vân. Một lúc sau hai người bắt đầu đùa giỡn giống như khi còn ở Ung Bình, giống như quên đi thân phận vào lúc này.
Nhìn vẻ bề ngoài thì Trương Thanh Vân đang tiêu diêu tự tại ở Hoàng Hải nhưng trong lòng lại không được thoải mái, người thì ở Hoàng Hải nhưng tâm tư lại móc ở Cảng Thành.
Cảng Thành mở hội nghị thường ủy, vì Trương Thanh Vân đi công tác mà vắng mặt. Hội nghị thường ủy lần này đã chính thức quyết định nhân tuyển cho vị trí trưởng phòng tuyên truyền, là một cái tên xa lạ là Ngô Quảng Vinh, là người được Nhuận Uyên đề cử. Người này đã được đa số thường ủy thông qua, đã đưa lên tỉnh ủy, nếu như không có bất ngờ gì xảy ra thì sẽ có giấy tờ bổ nhiệm chính thức.
Mặt khác chức vụ trưởng phòng xây dựng Cảng Thành cũng đã được quyết định, không có gì bất ngờ xảy ra, Lý Liên Thành là trưởng phòng mới.
Ngoài hai vấn đề thuộc nhân sự thì Xa Vĩ cũng đứng lên đưa ra năm biện pháp để đảm bảo và thậm chí là tăng cường thu nhập từ thuế, trong đó có đề nghị thường ủy chia nhau phụ trách cơ chế, nhưng tạm thời còn chưa được thông qua. Nhuận Uyên đề nghị mọi người có đầy đủ luận chứng, kéo đề nghị này ra đợt thỏa luận lần sau.
Trương Thanh Vân cũng coi như có thể thỏa mãn với kết quả như vậy, có thể thấy bây giờ Nhuận Uyên đang bày ra một tư thế công bằng giữa Xa Vĩ và Trương Thanh Vân. Những đề nghị của Xa Vĩ về vấn đề thuế bị Nhuận Uyên không thông qua, đây là lão cũng đang suy xét về nhân tố Trương Thanh Vân.
Trương Thanh Vân không tham dự hội nghị thường ủy thì Xa Vĩ sẽ không có đối thủ, dưới tình huống như vậy thì Nhuận Uyên sẽ không thể cho Xa Vĩ được thông qua dễ dàng như thế. Thật ra cũng không phải lão đang giúp đỡ Trương Thanh Vân, nhưng bây giờ lão đã không còn uy vọng ở Cảng Thành như năm xưa.
Nhuận Uyên nếu muốn giữ vững địa vị của mình ở Cảng Thành thì bắc buộc phải tìm được thế cân đối mới, mà lão tất nhiên sẽ muốn Xa Vĩ và Trương Thanh Vân đấu đá nhau bên khối chính quyền, như vậy lão sẽ là trung tâm điều chỉnh, chẳng khác nào trai cò đánh nhau ngư ông hưởng lợi. Tình hình cứ tiếp diễn như vậy thì không bao lâu sau quyền lực bí thư sẽ dần khôi phục như năm xưa.
Sau khi hội nghị thường ủy kết thúc chưa được vài ngày, khi Lý Liên Thành leo lên chức vụ trưởng phòng xây dựng thì lập tức liên hợp với trưởng phòng quy hoạch tạo ra một sự kiện có sức ảnh hưởng lớn ở Cảng Thành.
Hai người cùng liên hợp với nhau để xử lý vấn đề quận Ngân Hạnh xây dựng không tuân theo quy định kiến trúc và quy hoạch, những người có liên quan đến công trình, những công ty đều bị đề nghị truy cứu trách nhiệm. Hơn nữa những lãnh đạo phòng quy hoạch và phòng xây dựng dưới quận cũng đã bị phê bình, cũng đề xuất đưa ra hình thức kỷ luật.
Sự liên hợp xử lý những sai phạm ở quận Ngân Hạnh giữa Lý Liên Thành và Vạn Chính Trị có thể nói là cực kỳ châm chích, trong vụ án đã lộ ra những tuyến quy hoạch trái với quy hoạch thành phố, bày ra những hành vi xây dựng không phù hợp, hơn nữa còn có cả những vấn đề về kế hoạch đầu tư và thực tế công trình.
Chỉ cần nhìn qua hành động của Lý Liên Thành và Vạn Chính Trị là thấy đã chuẩn bị rất tỉ mỉ, vừa ra tay đã có chứng cứ vô cùng xác thực, hầu như không sinh ra bất kỳ lời dị nghị nào. Hơn nữa hai người cũng biểu hiện ra sự cương ngạnh, bất kỳ người nào chào hỏi hai nối quan hệ cũng không được, tất cả đều vì vấn đề giải quyết chung, không lưu tình. Hai người đã hoàn toàn làm bùng lên mồi lửa trong hệ thống quy hoạch và xây dựng thành phố.
Một mồi lửa này làm vang lên những tiếng vọng cực lớn ở Cảng Thành, đặc biệt là trong dân chúng. Những năm gần đây nhân dân có ý kiến rất lớn về vấn đề xây dựng và quy hoạch thành phố, lần này hai vị lãnh đạo phòng xây dựng và phòng quy hoạch đã ra tay xử lý những vi phạm, tất nhiên sẽ làm cho nhân dân mãn nhãn.
Mà những người có liên quan trong sự việc lần này thì lại kinh ngạc không hiểu, bí thư Hoàng Thiệu quận ủy Ngân Hạnh được mời dự họp hội nghị thường ủy để xem xét lại, dù hắn đã lăn lộn trong quan trường nhiều năm nhưng trong lòng cũng sinh ra cảm giác sợ hãi.
Nếu nói thật sự nghiêm khắc thì sự việc lần này ảnh hưởng đến Ngân Hạnh chẳng qua chỉ là chuồn chuồn lướt nước mà thôi, nhưng tác dụng xẻ núi dọa hổ lại có tác dụng. Hoàng Thiệu tất nhiên biết rõ những năm qua quận Ngân Hạnh có bao nhiêu quy hoạch không đúng, nếu tất cả đều bị lật lên thì hắn có thể không giữ được chức vụ bí thư quận ủy.
Sau đó Hoàng Thiệu nghĩ nhiều nhất về Hồng Sơn Trà, hắn là người có chút mê tín, hơn nữa bên ngoài có rất nhiều lời đồn về Hồng Sơn Trà. Nhưng Hoàng Thiệu thấy kết cục của Hồng Sơn Trà chính là đi đứng không cùng đường với Trương Thanh Vân.
Sau khi Trương Thanh Vân đến Cảng Thành thì đã dùng hội nghị thường ủy đầu tiên để khai đao với Hồng Sơn Trà, ngay sau đó không lâu thì người này gặp tai họa, đây rõ ràng là sự bố trí tương khắc. Mà bây giờ xem ra mục tiêu tiếp theo của Trương Thanh Vân chính là Hoàng Thiệu hắn.
Lần này hai phòng xây dựng và quy hoạch đều động vào Ngân Hạnh, cũng phù hợp với phong cách ra tay trước đó của Trương Thanh Vân. Mỗi lần chủ tịch Trương ra tay đều không có dấu hiệu, lần này cũng là như thế. Hơn nữa đối phương lại ra tay trên đúng phương diện quản lý, lại chỉ vào chỗ hiểm, đồng thời xét vào thao tác của Vạn Chính Trị và Lý Liên Thành thì thấy thái độ rất cứng nhắc.
Trước kia Hoàng Thiệu chỉ cần gọi điện cho hai người này thì bắt buộc phải làm theo quy củ và không được lỗ mãng, nhưng bây giờ đã không còn được như xưa. Điện thoại của Hoàng Thiệu căn bản đã không còn tác dụng, ngược lại còn bị người ta châm chọc và khiêu khích vài câu, chụp cả tóc, có dấu hiệu chụp mũ. Tín hiệu này đã rất rõ ràng, Vạn Chính Trị và Lý Liên Thành liên hợp với nhau và cả hai đều là tâm phúc của Trương Thanh Vân, hai người bọn họ hành động hoàn toàn nghe theo lệnh của Trương Thanh Vân.
Hai người này tuyệt đối là làm việc theo ý chủ, không sợ trời không sợ đất và cũng không sợ Hoàng Thiệu. Dù sao thì Hoàng Thiệu cũng chỉ là thường ủy bình thường, hơn nữa Ngân Hạnh và Phù Hải đều phải ngước mặt nhìn lên, nếu đắc tội với hai vị lãnh đạo quy hoạch và xây dựng thì sau này còn có thể mở rộng và phát triển được à?
Bây giờ Hoàng Thiệu cảm thấy may mắn nhất chính là lần này Vạn Chính Trị và Lý Liên Thành liên hợp ra tay cũng có chừng mực, chẳng qua chỉ là đánh núi dọa hổ, không đánh bị thương gân cốt. Nhưng bây giờ trên tay đối phương nắm quá nhiều bằng chứng, chỉ cần nhìn động tác là biết có ý uy hiếp.
Bọn họ uy hiếp Hoàng Thiệu hắn làm gì? Lúc này hắn thật sự cảm thấy khó hiểu, nhưng có một vài thứ lại thấy rõ ràng, nếu mình tùy tiện cứng nhắc thì bọn họ sẽ tuyệt đối liều mạng cá chết lưới rách.
Vua cũng thua thằng liều, Hoàng Thiệu lăn lộn và leo lên ghế thường ủy cũng không dễ dàng gì, hắn cũng không muốn đắc tội với hai lãnh đạo ban ngành trong tình cảnh chưa rõ ràng.