Bố Y Quan Đạo

Chương 627: Mâu thuẫn trong tiếp đón

Sau khi Nhuận Uyên nghỉ dưỡng bệnh thì đến ngày thứ hai đi làm đã mở hội nghị thường ủy thương lượng phương án tiếp đón lãnh đạo. Phó thủ tướng Liên vốn đến thị sát Hoàng Hải, nhưng có mười phần sẽ thăm quan Cảng Thành. Tin tức đã đến văn phòng tỉnh ủy, thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy đã tự mình gọi điện đến phòng làm việc của Nhuận Uyên để thông báo, lãnh đạo dặn dò nhất định phải làm tốt công tác tiếp đón lãnh đạo.
Phó thủ tướng Liên là người được phân công quản lý kinh tế, tài chính. Lần này lão đến Hoàng Hải là thị sát thông thường nhưng lại đột nhiên nói sẽ đến nhìn qua Cảng Thành, đây là tình huống vài năm chưa xảy ra. Đây cũng không phải lần đầu tiên một lãnh đạo trung ương xuống thăm Cảng Thành, nhưng theo lẽ thường thì trong lịch trình lãnh đạo đến thị sát Hoa Đông sẽ chẳng có tên Cảng Thành, họa hoằn lắm thì sau khi đến mới bổ sung, ít khi nào trực tiếp sắp xếp lịch thị sát Hoàng Hải xong sẽ sang Cảng Thành.
Vì trước nay chưa từng có hoàn cảnh như vậy nên vấn đề bảo vệ an toàn trên đoạn đường từ Hoàng Hải đến Cảng Thành có kinh nghiệm tương đối thiếu, Nhuận Uyên chỉ đạo cục trưởng cục công an thành phố Cảng Thành Thái Khánh Phong nhất định phải hợp tác chặt chẽ với Hoàng Hải, khẩn cấp đặt ra tuyến đường an toàn. Hơn nữa cũng yêu cầu Thái Khánh Phong phải phối hợp với các đồng chí cảnh vệ trung ương, phải làm thật tốt công tác bảo vệ lãnh đạo lần này.
Trên hội nghị thì Nhuận Uyên không có chút bộ dạng của một người vừa ốm dậy, tâm tình lão rất kích động. Lão trọng điểm chỉ thị tất cả ban ngành đảng ủy và chính quyền phải cùng nhau hành động, trước tiên là diện mạo thành phố, phải làm vệ sinh sạch sẽ tất cả các quận. Giao thông trong thành phố, các kiến trúc trong thành phố phải được chỉnh đốn toàn diện, cần phải làm cho thành phố khoác lên một bộ áo mới trong công tác tiếp đón lãnh đạo lần này.
Sau khi bố trí xong các phương diện công tác thì Nhuận Uyên nói:
- Các đồng chí, sau sự kiện về đồng chí Hồng Sơn Trà vào năm ngoái thì hình tượng của thành phố chúng ta bị tổn hại quá lớn, đồng thời sĩ khí của toàn bộ cán bộ đảng viên cũng bị đả kích nghiêm trọng.
- Mà lần này chính là đợt thị sát đầu tiên của lãnh đạo trung ương đến Cảng Thành sau sự kiện Hồng Sơn Trà, tầm quan trọng là thế nào thì không nói cũng biết. Vì vậy tôi hy vọng mọi người phải giữ vững tinh thần, nhất định phải làm cho lãnh đạo trung ương và lãnh đạo quốc hội đi theo nhìn thấy bộ mặt tốt đẹp nhất.
- Bốp, bốp!
Phòng họp vang lên những tiếng vỗ tay như sấm dậy, tuy người tham dự là không nhiều nhưng tất cả đều kích động theo Nhuận Uyên, tiếng vỗ tay cực kỳ có lực.
Nhuận Uyên dùng tay ép xuống, lão quay đầu nhìn Xa Vĩ nói:
- Chủ tịch Xa, anh có gì cần bổ sung không?
Xa Vĩ nhìn khắp chung quanh rồi nói:
- Cũng không có gì cần phải bổ sung, nhưng lần này phó thủ tướng Liên đến Cảng Thành, quan trọng là chúng ta phải bày ra tiền cảnh phát triển kinh tế, đây là điều tôi lo lắng nhất.
- Vấn đề phát triển kinh tế trước nay chúng ta luôn bảo trì một vị thế tương đối cao, những năm gần đây tất cả ban ngành đều đã cố gắng, có được kết quả như hôm nay là không dễ dàng. Bây giờ kinh tế của chúng ta được cả nước chú ý, đây là thành tích.
- Nhưng trong chúng ta cũng có những đồng chí bị thành tích này che mắt, không hiểu câu nói sống yên ổn phải nghĩ đến ngày gian nguy, không có lập trường trên phương diện phát triển kinh tế, quá nhiều băn khoăn, không biết suy nghĩ, đây đều là không được. Cho nên tôi nghĩ rằng chúng ta ngàn vạn lần không nên đặt những tâm tình này vào lòng khi tiếp đón lãnh đạo trung ương, dù sao lần này đến Cảng Thành ngoài phó thủ tướng Liên thì còn có bí thư thị ủy thành phố Hoàng Hải Lăng Tổ Hồng và bí thư Tần tỉnh Hoa Đông.
- Hai vị lãnh đạo này hiểu rất rõ hoàn cảnh của Cảng Thành chúng ta, những gì khó khăn của Cảng Thành đều rõ ràng trong mắt lãnh đạo.
Xa Vĩ nói ra những lời này thì hội trường chợt yên tĩnh trở lại, những đồng chí được Xa Vĩ nhắc đến rõ ràng là cố ý, cứ như vậy mà Trương Thanh Vân bị chủ tịch gài mũ không kiên quyết trên phương diện kinh tế. Thật ra ý đồ của Xa Vĩ cũng rất đơn giản, hắn không muốn cho Trương Thanh Vân trực tiếp tham gia đợt tiếp đón lãnh đạo trung ương.
Nhuận Uyên nhíu mày, lão nhìn về phía Trương Thanh Vân nói:
- Phó chủ tịch Trương, anh có gì muốn nói không? Lần này nhiệm vụ sắp xếp cho anh không phải nhẹ, anh nhất định phải sắp xếp làm tốt vệ sinh môi trường toàn thành phố, cần phải nắm bắt công tác ngay lập tức, nắm thật chặt.
Trương Thanh Vân cắn cắn môi, trong lòng không hài lòng lắm với những lời nói của Nhuận Uyên. Thật ra vài ngày trước Trương Thanh Vân đã biết phó thủ tướng Liên sẽ xuống Cảng Thành, người báo tin chính là Chiêm Giang Huy.
Trong năm nay những tình huống của Trương Thanh Vân ở Cảng Thành được Chiêm Giang Huy đặc biệt chú ý, nguyên nhân chủ yếu là cùng lúc Trương Thanh Vân xuống Cảng Thành thì cục tổ chức trung ương cũng phái một cán bộ xuống giữ chức phó chủ tịch thường vụ thành phố Lăng Thủy, sau khi lăn lộn được vài tháng, cũng vì thua trong cạnh tranh tư cách tổ chức Tennis Masters mà vị cán bộ kia không thể tiếp tục ở lại Lăng Thủy, bị cục tổ chức trung ương rút về và thay thế.
Sau khi sự việc này phát sinh thì có tiếng vang khá lớn ở thủ đô, có rất nhiều người cảm thán tình cảnh ở Hoa Đông, đồng thời cũng rất quan tâm đến vấn đề Trương Thanh Vân là lính hàng không và mọc rễ ở Cảng Thành.
Yêu cầu của Chiêm Giang Huy với Trương Thanh Vân là rất đơn giản, lão yêu cầu Trương Thanh Vân không được thỏa mãn vì đã đứng vững chân, làm hòa thượng thì ngày nào cũng phải gõ chuông, phải dám nghĩ dám làm. Đồng thời lão cũng cổ vũ Trương Thanh Vân vì Hoa Đông cắm rễ khó khăn, Trương Thanh Vân có thể cắm xuống rể cọc thì chứng tỏ mình là cán bộ bồi dưỡng trọng điểm thành công.
Hơn nữa Chiêm Giang Huy cũng đưa ra chút trợ giúp, ví dụ như lần này phó thủ tướng Liên đến Hoàng Hải và tiện đường đi sang Cảng Thành, chỉ cần nhìn qua thì thấy phía sau có bóng lưng của Chiêm Giang Huy.
Khi Trương Thanh Vân nhận được điện thoại của Chiêm Giang Huy thì rất coi trọng chuyến thị sát lần này của phó thủ tướng Liên, hắn thấy cơ hội đến mình phải nắm thật chặt, vì vậy mà cũng cố gắng làm tốt bầu không khí.
Trương Thanh Vân biết rõ Nhuận Uyên bây giờ đang rơi vào thế cục khó khăn, lực ảnh hưởng của Nhuận Uyên ở Cảng Thành đã không bằng năm xưa, điều này cũng quyết định những ngày tháng của lão ở tỉnh ủy Hoa Đông là không tốt đẹp. Là một thường ủy tỉnh ủy xếp ở gần áp chót, nhiều khi Nhuận Uyên là bước giảm xóc của rất nhiều thế lực trong tỉnh.
Khi đang còn phát triển tốt thì bước giảm xóc này rất được quan tâm, nhưng khi rơi vào số con rệp thì mọi người phải xa lánh và chỉ trỏ. Bây giờ ở tỉnh ủy Hoa Đông có người nói hạng mục quận Hoàng Lăng là thành tích công trình, hơn nữa còn đưa ra những lời vùi hoa dập liễu với quy hoạch và xây dựng ở Cảng Thành.
Những người mở miệng nói như vậy rõ ràng không biết tình hình trước mắt và xu thế tương lai của Cảng Thành, tất nhiên Xa Vĩ có thể lợi dụng những thứ này để tạo áp lực cho Nhuận Uyên. Dưới tình cảnh này thì Trương Thanh Vân cũng chỉ biết dùng đòn vu hồi, hắn hướng về phía Nhuận Uyên nói lần này phó thủ tướng Liên sẽ đến Cảng Thành, nhất định sẽ có những ảnh hưởng tích cực đến các phương diện công tác trong thành phố.
Những lời này Trương Thanh Vân nói ra rất hàm súc nhưng cũng đại khái nói rõ mình đã trao đổi với lãnh đạo trung ương, liên hệ thông suốt, tất nhiên sẽ hy vọng Nhuận Uyên bố trí mình làm nhân viên tiếp đón và có một vị trí thuận lợi. Điều này đối với Cảng Thành hay đối với nhuận uyên đều có lợi.
Lúc đó Nhuận Uyên cũng vỗ ngực đồng ý với trương thanh vân, nhưng bây giờ khi gặp phải áp lực của Xa Vĩ ở hội nghị thường ủy thì lão lại đá quả bóng cao su về phía Trương Thanh Vân, như vậy Trương Thanh Vân sao vui vẻ cho được?
- Bí thư, anh yên tâm, tôi có thể đánh cược với anh, phương diện tôi phụ trách sẽ không có vấn đề. Dù sao tôi cũng hiểu một vài thứ về phó thủ tướng Liên, lãnh đạo không phải là người sao? Cũng đều có yêu ghét cá nhân.
Trương Thanh Vân cất cao giọng nói, hắn nói xong thì cười ha hả.
Xa Vĩ không muốn cho Trương Thanh Vân tham gia quá trình tiếp đón, vì hai người có quan hệ cấp trên cấp dưới, Trương Thanh Vân không thể đối chọi trực tiếp và gay gắt với Xa Vĩ nên phải lựa chọn phương pháp vu hồi. Hắn nhấn mạnh mình khá quen thuộc phó thủ tướng Liên, khi tham gia tiếp đón lãnh đạo sẽ có ưu thế.
Mà trong lời nói còn có ý nghĩa ẩn giấu, hắn là cán bộ mà cục tổ chức trung ương đã đưa xuống rèn luyện, nếu lãnh đạo trung ương xuống mà không có tư cách đi theo tiếp đón thì Cảng Thành không chỉ có tính bài ngoại, hơn nữa còn công khai kéo dài khoảng cách với trung ương, đây không phải cố làm ra cho lãnh đạo nhìn à?
Trương Thanh Vân cùng Xa Vĩ cấu véo lẫn nhau, đám người chung quanh khó chen lời, Nhuận Uyên cũng rất khó xử. Trương Thanh Vân luôn mồn nói mình quen thuộc phó thủ tướng Liên, nhưng Nhuận Uyên căn bản là không tiểu ngãi
Trương Thanh Vân tuy là cán bộ được cục tổ chức trung ương bồi dưỡng trọng điểm, nhưng trước đó khi được điều động thì chỉ là một cục trưởng nho nhỏ ở thủ đô mà thôi. Thủ đô có rất nhiều quan lớn, nếu nói cấp bộ trưởng và phó bộ trưởng quen mặt lãnh đạo thì điều này là khẳng định, nhưng nếu nói một cục trưởng mà quen thuộc lãnh đạo thì rõ ràng khó tin.
Đối với Nhuận Uyên thì Trương Thanh Vân rõ ràng đang quá lời, vì vậy dưới cục diện đó lão cũng không muốn bị đối phương đưa lên đầu súng. Nhưng lão cũng không thích Xa Vĩ, nhớ đến câu nói của Xa Vĩ vào ngày hôm trước mà trong lòng lão lại càng không thoải mái.
Vẻ mặt Xa Vĩ vẫn là tiểu nhân đắc ý, tuy Nhuận Uyên là người quen mặt lãnh đạo, trước kia dưới bầu trời Cảng Thành lão cũng rất ít khi bị kẻ nào bất kính. Tình hình bây giờ chợt biến đổi, trong lòng của lão khó thể không bực bội, hoặc là khó thể cân đối. Đọc Truyện Online mới nhất ở
- Chủ tịch Trương, anh cũng không nên thiếu cảnh giác như vậy. Vấn đề tiếp đón lãnh đạo cấp cao không phải là chuyện nhỏ, cần phải chuyên nghiệp, cần nghiêm túc. Còn nữa, lãnh đạo có sự yêu ghét cá nhân cũng cần chúng ta bàn luận sao?
Xa Vĩ trầm giọng nói, hắn nói chuyện không chút khách khí.
- Được rồi, được rồi! Hội nghị hôm nay dừng lại ở đây, trách nhiệm của mọi người đã rõ ràng, chúng ta trước tiên cứ toàn tâm toàn ý hoàn thành những sắp xếp. Còn hành trình của lãnh đạo và vấn đề tiếp đón, ai đi ai không, điều này không chỉ dựa vào chúng ta, còn phải xem xét ý nguyện cá nhân của lãnh đạo tỉnh ủy, bây giờ có thảo luận hay không cũng chẳng nên chuyện.
Nhuận Uyên nói, vào đúng khoảnh khắc quan trọng thì lão không làm cho Xa Vĩ và Trương Thanh Vân đối kháng càng thêm mạnh mẽ, lão quyết đoán cho dừng hội nghị. Lão đã châm chước một lúc lâu, cuối cùng vẫn giữ công tác thăng bằng giữa hai bên...

back top