Hôm nay biệt thự của Trương Thanh Vân ở bãi biển Du Kim giăng đèn kết hoa rất náo nhiệt, hôm nay vốn chỉ có Triệu Giai Ngọc đến, tuy nói là chỉ đến một mình như con gái Mạn Mạn và hai ông bà Trương Đức Giang cũng đi theo tham gia náo nhiệt.
Tiểu tử này đã đi học, lớn lên hiểu được nhiều chuyện, cả ngày vây quanh Trương Thanh Vân gọi ba ba cực kỳ vui sướng. Trương Thanh Vân cũng rất yêu con gái, đúng là ngậm miệng lại sợ mất, đặt lên tay sợ bay đi, hai cha con gặp lại nhau mà cảm tình cực kỳ sâu sắc.
Hai ông bà Trương Đức Giang không biết về tai nạn xe cộ, vì vậy cũng không có gánh nặng tâm lý. Hai ông bà đến Hoa Đông chỉ thuần túy là du lịch, vì vậy mà cả nhà cực kỳ vui sướng.
Đến tối, sau khi cả nhà quây quần dùng cơm thì Trương Thanh Vân quay về phòng làm việc một lát rồi ra, khi hắn đến phòng khách thì Mạn Mạn đã bị bà nội kéo đi, chỉ còn một mình Triệu Giai Ngọc ở lại xem ti vi. Hai ông bà Trương Đức Giang cố tình, biết rõ hai vợ chồng đã lâu không gặp, nhất định có nhiều điều muốn nói, vì vậy cố ý tạo ra tình cảnh tốt.
- Thế nào? Em xem tiết mục gì vậy? Sao chuyên chú thế?
Trương Thanh Vân khẽ cười nói, hắn nói khá ôn hòa. Triệu Giai Ngọc đang ngồi trên ghế sa lông, ti vi mở ra và xem rất chuyên chú.
Khi nghe thấy giọng nói của Trương Thanh Vân thì Triệu Giai Ngọc đứng dậy dùng ánh mắt giận dữ nhìn hắn, ý tứ trách móc đã quá rõ ràng. Trương Thanh Vân duỗi hai tay ra nói:
- Ôm một cái, ôm một cái nào, ôm sẽ hết giận, ha ha...
Triệu Giai Ngọc đỏ mặt, nàng cũng khó thể kháng cự mà bị Trương Thanh Vân kéo vào trong ngực.
- Anh...Anh dạo chết người!
Triệu Giai Ngọc rù rì nói, trong giọng nói có chút trách móc, có chút quan tâm, sầu lo, mơ hồ còn có chút e lệ. Truyện được copy tại
- Không có gì, căn bản không nghiêm trọng như những gì người ta tưởng tượng. Cũng không biết người nào huyên thuyên mà gọi điện thoại cho em, chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ nhặt nhưng lại nói ra quá nghiêm trọng. Nếu để anh biết được là ai thì nhất định sẽ không tha.
Trương Thanh Vân nói, hắn có thể cảm nhận được Triệu Giai Ngọc sợ hãi là thật sự, vì thân thể của nàng đang khẽ run rẩy.
Trương Thanh Vân thấy cảm động từ sâu trong lòng, hắn không tiện nói ra khỏi miệng, chỉ biết cường điệu tai nạn xe chỉ là ngoài ý muốn, không phải người ta cố ý.
Trương Thanh Vân an ủi Triệu Giai Ngọc, mà Triệu Giai Ngọc thì vùi đầu vào trong khuỷu tay hắn không lên tiếng, hai cánh tay nàng ôm chặt lấy phần eo của chồng, ôm rất chặt. Một lúc lâu sau nàng mới nói:
- Sau khi anh đến Hoa Đông thì mọi người luôn lo lắng, có bất cứ chuyện gì anh cũng phải cẩn thận mới được.
Trương Thanh Vân thấy giọng nói của vợ rất êm dịu, hơn nữa còn có hương vị ưu nhã, hắn thấy rất thoải mái nên cúi đầu nhìn giai nhân. Năm tháng trôi qua mà giống như không có biện pháp để lại bất kỳ dấu vết nào trên mặt Triệu Giai Ngọc.
Triệu Giai Ngọc vẫn có vẻ đẹp làm người ta không dám nhìn gần như năm xưa, hai hàng chân mày bùng lên sức quyến rũ của sự trưởng thành, càng nhìn càng mê người. Khóe miệng Trương Thanh Vân cong lên thành đường, hắn hôn thẳng xuống. Triệu Giai Ngọc ư lên một tiếng, nàng đẩy hắn ra nói:
- Anh đúng là vẫn như trước kia, đúng là...
- Đúng là cái gì? Em không muốn sao?
Trương Thanh Vân cười nói, vẻ mặt Triệu Giai Ngọc chợt đỏ ửng, nàng đẩy hắn ra rồi nói:
- Anh mau đi tắm rửa, người ngợm gì mà bẩn quá.
Trương Thanh Vân có chút sững sốt rồi đột nhiên cười lên ha hả, hai người làm vợ chồng nhiều năm, tất nhiên sẽ có giao ước ở các phương diện khác. Trước nay Triệu Giai Ngọc cũng nói chuyện rất hàm súc, ý nghĩa đi tắm cũng chỉ có mình Trương Thanh Vân hiểu rõ, vì vậy mà có một đêm ấp áp triền miên...
Hành động chỉnh đốn công trong hệ thống xây dựng đã được khiển khai đầy khí thế dưới sự chủ trì của Trương Thanh Vân, nhưng những nghi vấn về hạng mục xây dựng thành phố Cảng Thành vẫn được thịnh hành ở Hoa Đông.
Sau công tác chỉnh đốn được đẩy mạnh thêm một bước thì tất cả các quan hệ và lợi ích trong Cảng Thành đều bắt đầu được chỉnh hợp và tẩy bài. Trương Thanh Vân biết rõ chỉnh đốn sửa đổi thì tối kỵ nhất là sợ đầu sợ đuôi, lần này hắn mạnh tay với các hạng mục xây dựng không tuân theo quy định, trong quá trình tra xét thì nhất định đắc tội với một nhóm người.
Một nhóm người này lại cực kỳ khó lường, những kẻ có liên quan đến xây dựng ở Cảng Thành thì làm gì có ai không có bối cảnh? Lần này Trương Thanh Vân ra tay không nói đến chuyện tình cảm, đối xử như nhau, chắc chắn đắc tội với người vì lợi ích.
Mà những người này lại có ảnh hưởng rất sâu, ít nhất thì vào tình cảnh lúc này thì tình thế lên án hạng mục xây dựng thành phố mới ở Cảng Thành và thậm chí là Hoa Đông ngày càng lên cao. Trong nội bội Cảng Thành cũng có nhiều người lén hoạt động, tất cả đều hướng về phía Trương Thanh Vân mà đến.
Trương Thanh Vân cũng biết rõ lòng dạ của đám người này, nhưng Cảng Thành muốn có kết quả trong xây dựng thì chẳng có đường tắt. Nếu không muốn đắc tội với người khác mà còn muốn tạo ra thành tích thì đúng là chuyện hoang đường, tóm lại đã có nhóm người muốn bôi mặt đen thì Trương Thanh Vân cũng không ngại chụp sừng.
Nếu xét theo tình thế trước mắt thì trong ban ngành Trương Thanh Vân có sự giúp đỡ của Nhuận Uyên và Xa Vĩ, hơn nữa Trương Thanh Vân cũng liên hệ rất thông với Chu Thủ Tuân, vì vậy mà Trương Thanh Vân mới kiên quyết và quyết đoán ra tay.
Sau khi từ thủ đô quay về thì Trương Thanh Vân bắt đầu chỉnh đốn hệ thống xây dựng, trước tiên là không thể bất động, thứ hai là sau khi từ thủ đô quay về thì trên tay có chút tài nguyên. Sau khi quay về Trương Thanh Vân bắt đầu ổn định nhân tâm tất cả đơn vị, mặt khác cũng muốn nhân cơ hội để dò xét thật giả của đối phương, để xem bài tẩy của đối phương đặt ở đâu.
Trương Thanh Vân nói ra bên ngoài và nhấn mạnh không đối xử chênh lệch, không sợ trả đũa, muốn chỉnh đốn hệ thống xây dựng Cảng Thành. Hắn đúng là không tin có người dám vung tay chống đối.
Trương Thanh Vân phán đoán quả nhiên chính xác, Trương Thanh Vân ra tay được hơn một tháng mà lấy được thành tích chưa từng có. Dù đối phương có rục rịch nhưng cuối cùng lại không dám hành động, chẳng qua chỉ bí mật đi lại với nhau ở Cảng Thành, muốn tìm đường phục thù, mục đích chính là đưa Cảng Thành về nguyên hình.
Nếu xét về tình hình thì Hoa Đông và Cảng Thành cùng tồn tại những lời ủng hộ và nghi ngờ với hạng mục xây dựng thành phố mới, trong đó những âm thanh nghi ngờ chiếm một phần khá lớn. Nhưng cuối cùng ai thắng ai thua thì khó nói, dựa theo cách nói của Chu Thủ Tuân thì Trương Thanh Vân không cần quá mẫn cảm.
Vấn đề Cảng Thành định tính thế nào thì phải xem xét ý tứ của lãnh đạo tỉnh ủy, bí thư Tần chưa nói qua câu nào, nhưng chỉ cần bí thư không phản đối thì sự việc sẽ thành.
Mà ưu thế mạnh của Trương Thanh Vân vào lúc này chính là được đảng ủy chính quyền Cảng Thành giúp đỡ toàn diện, hắn thành công trong công tác kéo Nhuận Uyên và Xa Vĩ lên cùng một thuyền. Có sự ủng hộ của bí thư và chủ tịch thì Trương Thanh Vân chỉ còn quan tâm đến tỉnh ủy.
Trương Thanh Vân còn nhớ rõ tình hình đến tỉnh ủy dự họp lần trước, lúc đó trong tỉnh ủy có phó chủ tịch tỉnh Thi Vĩnh Nhạc đứng ra gây sự. Dưới tình huống đó hắn còn đứng vững, vì vậy hắn cũng không tin bây giờ có gì múa máy trước mặt mình.
Mặt khác trong ủy ban cải cách thì chủ nhiệm Hùng Tiên Vân đã hứa sẽ giúp đỡ trong công tác xây dựng ở Cảng Thành, bài tẩy này có vẻ hơi xa nhưng vào đúng thời khắc quan trọng sẽ có tác dụng rất lớn. Trương Thanh Vân bây giờ đang chậm rãi tích súc lực lượng, hắn chuẩn bị cho một đòn cuối cùng.
- Cốc, cốc!
Có người gõ cửa, Trương Thanh Vân không lên tiếng mà cũng không dừng bút trong tay, hắn viết lên dòng chữ "Cơ bản đồng ý, cần giao bí thư Nhuận quyết định" lên văn kiện nhân sự của phòng tổ chức. Sau đó hắn mới ngẩng đầu nói:
- Vào đi.
Cửa bị đẩy ra, Vạn Chính Trị và Lý Liên Thành tiến vào với nhau một trước một sau. Bây giờ hai người này có danh tiếng rất lớn ở Cảng Thành, tất cả ý nghĩ của Trương Thanh Vân đều thông qua hai người này và được quát triệt rõ ràng.
Hai người không hỗ danh là tâm phúc của Trương Thanh Vân, ra tay cũng không nói đến tình cảm, dần dần tạo ra hai hung danh "Vạn lão hổ" và "Lý mặt đen". Đám thương nhân đầu tư bất động sản và những công ty xây dựng nhắc đến hai vị lãnh đạo này thì lập tức đau đầu.
Những quan viên quận huyện đối mặt với Vạn Chính Trị và Lý Liên Thành cũng không có biện pháp tốt để ứng phó, hai người không chịu cứng chẳng chịu mềm, trong đầu toàn ý nghĩ cơ bắp. Bọn họ bất động thì không sao, một khi ra tay thì phải phù hợp yêu cầu.
Tuyến dưới có rất nhiều người cực kỳ bất mãn với hai người này, những văn bản tố cáo và phản ánh với bọn họ đã chất đầy phòng văn thư của đảng ủy và chính quyền. Nhưng bọn họ có chỗ dựa là Trương Thanh Vân, dù bị tố cáo lên đảng ủy và chính quyền thì dưới chỉ thị của bí thư Nhuận và chủ tịch Xa, những tài liệu này đều được đưa về cho Trương Thanh Vân.
Dần dần mọi người cũng biết rõ sự thật, cái gọi là "Vạn lão hổ" và "Lý mặt đen" là vô tội, bọn họ chỉ chấp hành ý chí của Trương Thanh Vân mà thôi, người thật sự lợi hại chính là Trương Thanh Vân.
Trong Cảng Thành thì có giới thương nghiệp đào sâu nghiên cứu về Trương Thanh Vân, kết luận đưa ra làm bọn họ uể oải. Trương Thanh Vân không thiếu tiền, hơn nữa ở thủ đô đã gặp qua rất nhiều tình cảnh, căn bản không bị ảnh hưởng vì những viên đạn bọc đường, căn bản không thèm quan tâm đến kẻ khác suy nghĩ thế nào.
Xét về phương diện khác thì bọn họ cũng được chứng kiến thủ đoạn của Trương Thanh Vân, trong quá trình xây dựng Cảng Thành hắn đã gặp phải hàng loạt lực cản, nhưng dưới biện pháp phân hóa và lôi kéo thì sự việc vẫn phát triển theo đúng phương hướng.
Từ khi hạng mục được đẩy mạnh cho đến bây giờ thì căn bản không có vụ tố cáo nào kéo chân được Trương Thanh Vân, những kiến trúc không tuân theo quy định ở quận Ngân Hạnh bị kéo ra sạch sẽ, rất nhiều đơn vị không làm theo quy định bị xét xử, những hạng mục bị cưỡng chế và trưng thu. Những vụ việc này thường liên quan đến giới quyền quý, nhưng khi có án lớn đưa lên thì đều bị Trương Thanh Vân nắm bắt, cũng có vài xung đột nhỏ nhưng đều bị hắn bài trừ, không có gì tạo thành trở ngại.
Đối mặt với một đối thủ như Trương Thanh Vân thì người khác không đau đầu không được, có rất nhiều người hận Trương Thanh Vân thấu xương, nhưng chẳng làm gì được. Mà khác biệt với đám người quyền quý, hình tượng của Trương Thanh Vân trong lòng dân chúng ngày càng cao.
Tuy hạng mục xây dựng thành phố Cảng Thành còn chưa thấy hiệu quả trước mắt, nhưng ở phương diện chỉnh đốn hệ thống xây dựng lại làm nhân dân hài lòng. Bây giờ nhân dân cảm thấy vấn đề xây dựng thành phố đã hợp lý, khoa học hơn dĩ vãng, những kiến trúc không phù hợp bị dỡ bỏ, những tòa nhà chất lượng liên tiếp mọc lên. Trương Thanh Vân trước kia hứa hẹn với dân và đã làm được, những thành tích này đều đã rõ như ban ngày trước mặt nhân dân.
Tiểu tử này đã đi học, lớn lên hiểu được nhiều chuyện, cả ngày vây quanh Trương Thanh Vân gọi ba ba cực kỳ vui sướng. Trương Thanh Vân cũng rất yêu con gái, đúng là ngậm miệng lại sợ mất, đặt lên tay sợ bay đi, hai cha con gặp lại nhau mà cảm tình cực kỳ sâu sắc.
Hai ông bà Trương Đức Giang không biết về tai nạn xe cộ, vì vậy cũng không có gánh nặng tâm lý. Hai ông bà đến Hoa Đông chỉ thuần túy là du lịch, vì vậy mà cả nhà cực kỳ vui sướng.
Đến tối, sau khi cả nhà quây quần dùng cơm thì Trương Thanh Vân quay về phòng làm việc một lát rồi ra, khi hắn đến phòng khách thì Mạn Mạn đã bị bà nội kéo đi, chỉ còn một mình Triệu Giai Ngọc ở lại xem ti vi. Hai ông bà Trương Đức Giang cố tình, biết rõ hai vợ chồng đã lâu không gặp, nhất định có nhiều điều muốn nói, vì vậy cố ý tạo ra tình cảnh tốt.
- Thế nào? Em xem tiết mục gì vậy? Sao chuyên chú thế?
Trương Thanh Vân khẽ cười nói, hắn nói khá ôn hòa. Triệu Giai Ngọc đang ngồi trên ghế sa lông, ti vi mở ra và xem rất chuyên chú.
Khi nghe thấy giọng nói của Trương Thanh Vân thì Triệu Giai Ngọc đứng dậy dùng ánh mắt giận dữ nhìn hắn, ý tứ trách móc đã quá rõ ràng. Trương Thanh Vân duỗi hai tay ra nói:
- Ôm một cái, ôm một cái nào, ôm sẽ hết giận, ha ha...
Triệu Giai Ngọc đỏ mặt, nàng cũng khó thể kháng cự mà bị Trương Thanh Vân kéo vào trong ngực.
- Anh...Anh dạo chết người!
Triệu Giai Ngọc rù rì nói, trong giọng nói có chút trách móc, có chút quan tâm, sầu lo, mơ hồ còn có chút e lệ. Truyện được copy tại
- Không có gì, căn bản không nghiêm trọng như những gì người ta tưởng tượng. Cũng không biết người nào huyên thuyên mà gọi điện thoại cho em, chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ nhặt nhưng lại nói ra quá nghiêm trọng. Nếu để anh biết được là ai thì nhất định sẽ không tha.
Trương Thanh Vân nói, hắn có thể cảm nhận được Triệu Giai Ngọc sợ hãi là thật sự, vì thân thể của nàng đang khẽ run rẩy.
Trương Thanh Vân thấy cảm động từ sâu trong lòng, hắn không tiện nói ra khỏi miệng, chỉ biết cường điệu tai nạn xe chỉ là ngoài ý muốn, không phải người ta cố ý.
Trương Thanh Vân an ủi Triệu Giai Ngọc, mà Triệu Giai Ngọc thì vùi đầu vào trong khuỷu tay hắn không lên tiếng, hai cánh tay nàng ôm chặt lấy phần eo của chồng, ôm rất chặt. Một lúc lâu sau nàng mới nói:
- Sau khi anh đến Hoa Đông thì mọi người luôn lo lắng, có bất cứ chuyện gì anh cũng phải cẩn thận mới được.
Trương Thanh Vân thấy giọng nói của vợ rất êm dịu, hơn nữa còn có hương vị ưu nhã, hắn thấy rất thoải mái nên cúi đầu nhìn giai nhân. Năm tháng trôi qua mà giống như không có biện pháp để lại bất kỳ dấu vết nào trên mặt Triệu Giai Ngọc.
Triệu Giai Ngọc vẫn có vẻ đẹp làm người ta không dám nhìn gần như năm xưa, hai hàng chân mày bùng lên sức quyến rũ của sự trưởng thành, càng nhìn càng mê người. Khóe miệng Trương Thanh Vân cong lên thành đường, hắn hôn thẳng xuống. Triệu Giai Ngọc ư lên một tiếng, nàng đẩy hắn ra nói:
- Anh đúng là vẫn như trước kia, đúng là...
- Đúng là cái gì? Em không muốn sao?
Trương Thanh Vân cười nói, vẻ mặt Triệu Giai Ngọc chợt đỏ ửng, nàng đẩy hắn ra rồi nói:
- Anh mau đi tắm rửa, người ngợm gì mà bẩn quá.
Trương Thanh Vân có chút sững sốt rồi đột nhiên cười lên ha hả, hai người làm vợ chồng nhiều năm, tất nhiên sẽ có giao ước ở các phương diện khác. Trước nay Triệu Giai Ngọc cũng nói chuyện rất hàm súc, ý nghĩa đi tắm cũng chỉ có mình Trương Thanh Vân hiểu rõ, vì vậy mà có một đêm ấp áp triền miên...
Hành động chỉnh đốn công trong hệ thống xây dựng đã được khiển khai đầy khí thế dưới sự chủ trì của Trương Thanh Vân, nhưng những nghi vấn về hạng mục xây dựng thành phố Cảng Thành vẫn được thịnh hành ở Hoa Đông.
Sau công tác chỉnh đốn được đẩy mạnh thêm một bước thì tất cả các quan hệ và lợi ích trong Cảng Thành đều bắt đầu được chỉnh hợp và tẩy bài. Trương Thanh Vân biết rõ chỉnh đốn sửa đổi thì tối kỵ nhất là sợ đầu sợ đuôi, lần này hắn mạnh tay với các hạng mục xây dựng không tuân theo quy định, trong quá trình tra xét thì nhất định đắc tội với một nhóm người.
Một nhóm người này lại cực kỳ khó lường, những kẻ có liên quan đến xây dựng ở Cảng Thành thì làm gì có ai không có bối cảnh? Lần này Trương Thanh Vân ra tay không nói đến chuyện tình cảm, đối xử như nhau, chắc chắn đắc tội với người vì lợi ích.
Mà những người này lại có ảnh hưởng rất sâu, ít nhất thì vào tình cảnh lúc này thì tình thế lên án hạng mục xây dựng thành phố mới ở Cảng Thành và thậm chí là Hoa Đông ngày càng lên cao. Trong nội bội Cảng Thành cũng có nhiều người lén hoạt động, tất cả đều hướng về phía Trương Thanh Vân mà đến.
Trương Thanh Vân cũng biết rõ lòng dạ của đám người này, nhưng Cảng Thành muốn có kết quả trong xây dựng thì chẳng có đường tắt. Nếu không muốn đắc tội với người khác mà còn muốn tạo ra thành tích thì đúng là chuyện hoang đường, tóm lại đã có nhóm người muốn bôi mặt đen thì Trương Thanh Vân cũng không ngại chụp sừng.
Nếu xét theo tình thế trước mắt thì trong ban ngành Trương Thanh Vân có sự giúp đỡ của Nhuận Uyên và Xa Vĩ, hơn nữa Trương Thanh Vân cũng liên hệ rất thông với Chu Thủ Tuân, vì vậy mà Trương Thanh Vân mới kiên quyết và quyết đoán ra tay.
Sau khi từ thủ đô quay về thì Trương Thanh Vân bắt đầu chỉnh đốn hệ thống xây dựng, trước tiên là không thể bất động, thứ hai là sau khi từ thủ đô quay về thì trên tay có chút tài nguyên. Sau khi quay về Trương Thanh Vân bắt đầu ổn định nhân tâm tất cả đơn vị, mặt khác cũng muốn nhân cơ hội để dò xét thật giả của đối phương, để xem bài tẩy của đối phương đặt ở đâu.
Trương Thanh Vân nói ra bên ngoài và nhấn mạnh không đối xử chênh lệch, không sợ trả đũa, muốn chỉnh đốn hệ thống xây dựng Cảng Thành. Hắn đúng là không tin có người dám vung tay chống đối.
Trương Thanh Vân phán đoán quả nhiên chính xác, Trương Thanh Vân ra tay được hơn một tháng mà lấy được thành tích chưa từng có. Dù đối phương có rục rịch nhưng cuối cùng lại không dám hành động, chẳng qua chỉ bí mật đi lại với nhau ở Cảng Thành, muốn tìm đường phục thù, mục đích chính là đưa Cảng Thành về nguyên hình.
Nếu xét về tình hình thì Hoa Đông và Cảng Thành cùng tồn tại những lời ủng hộ và nghi ngờ với hạng mục xây dựng thành phố mới, trong đó những âm thanh nghi ngờ chiếm một phần khá lớn. Nhưng cuối cùng ai thắng ai thua thì khó nói, dựa theo cách nói của Chu Thủ Tuân thì Trương Thanh Vân không cần quá mẫn cảm.
Vấn đề Cảng Thành định tính thế nào thì phải xem xét ý tứ của lãnh đạo tỉnh ủy, bí thư Tần chưa nói qua câu nào, nhưng chỉ cần bí thư không phản đối thì sự việc sẽ thành.
Mà ưu thế mạnh của Trương Thanh Vân vào lúc này chính là được đảng ủy chính quyền Cảng Thành giúp đỡ toàn diện, hắn thành công trong công tác kéo Nhuận Uyên và Xa Vĩ lên cùng một thuyền. Có sự ủng hộ của bí thư và chủ tịch thì Trương Thanh Vân chỉ còn quan tâm đến tỉnh ủy.
Trương Thanh Vân còn nhớ rõ tình hình đến tỉnh ủy dự họp lần trước, lúc đó trong tỉnh ủy có phó chủ tịch tỉnh Thi Vĩnh Nhạc đứng ra gây sự. Dưới tình huống đó hắn còn đứng vững, vì vậy hắn cũng không tin bây giờ có gì múa máy trước mặt mình.
Mặt khác trong ủy ban cải cách thì chủ nhiệm Hùng Tiên Vân đã hứa sẽ giúp đỡ trong công tác xây dựng ở Cảng Thành, bài tẩy này có vẻ hơi xa nhưng vào đúng thời khắc quan trọng sẽ có tác dụng rất lớn. Trương Thanh Vân bây giờ đang chậm rãi tích súc lực lượng, hắn chuẩn bị cho một đòn cuối cùng.
- Cốc, cốc!
Có người gõ cửa, Trương Thanh Vân không lên tiếng mà cũng không dừng bút trong tay, hắn viết lên dòng chữ "Cơ bản đồng ý, cần giao bí thư Nhuận quyết định" lên văn kiện nhân sự của phòng tổ chức. Sau đó hắn mới ngẩng đầu nói:
- Vào đi.
Cửa bị đẩy ra, Vạn Chính Trị và Lý Liên Thành tiến vào với nhau một trước một sau. Bây giờ hai người này có danh tiếng rất lớn ở Cảng Thành, tất cả ý nghĩ của Trương Thanh Vân đều thông qua hai người này và được quát triệt rõ ràng.
Hai người không hỗ danh là tâm phúc của Trương Thanh Vân, ra tay cũng không nói đến tình cảm, dần dần tạo ra hai hung danh "Vạn lão hổ" và "Lý mặt đen". Đám thương nhân đầu tư bất động sản và những công ty xây dựng nhắc đến hai vị lãnh đạo này thì lập tức đau đầu.
Những quan viên quận huyện đối mặt với Vạn Chính Trị và Lý Liên Thành cũng không có biện pháp tốt để ứng phó, hai người không chịu cứng chẳng chịu mềm, trong đầu toàn ý nghĩ cơ bắp. Bọn họ bất động thì không sao, một khi ra tay thì phải phù hợp yêu cầu.
Tuyến dưới có rất nhiều người cực kỳ bất mãn với hai người này, những văn bản tố cáo và phản ánh với bọn họ đã chất đầy phòng văn thư của đảng ủy và chính quyền. Nhưng bọn họ có chỗ dựa là Trương Thanh Vân, dù bị tố cáo lên đảng ủy và chính quyền thì dưới chỉ thị của bí thư Nhuận và chủ tịch Xa, những tài liệu này đều được đưa về cho Trương Thanh Vân.
Dần dần mọi người cũng biết rõ sự thật, cái gọi là "Vạn lão hổ" và "Lý mặt đen" là vô tội, bọn họ chỉ chấp hành ý chí của Trương Thanh Vân mà thôi, người thật sự lợi hại chính là Trương Thanh Vân.
Trong Cảng Thành thì có giới thương nghiệp đào sâu nghiên cứu về Trương Thanh Vân, kết luận đưa ra làm bọn họ uể oải. Trương Thanh Vân không thiếu tiền, hơn nữa ở thủ đô đã gặp qua rất nhiều tình cảnh, căn bản không bị ảnh hưởng vì những viên đạn bọc đường, căn bản không thèm quan tâm đến kẻ khác suy nghĩ thế nào.
Xét về phương diện khác thì bọn họ cũng được chứng kiến thủ đoạn của Trương Thanh Vân, trong quá trình xây dựng Cảng Thành hắn đã gặp phải hàng loạt lực cản, nhưng dưới biện pháp phân hóa và lôi kéo thì sự việc vẫn phát triển theo đúng phương hướng.
Từ khi hạng mục được đẩy mạnh cho đến bây giờ thì căn bản không có vụ tố cáo nào kéo chân được Trương Thanh Vân, những kiến trúc không tuân theo quy định ở quận Ngân Hạnh bị kéo ra sạch sẽ, rất nhiều đơn vị không làm theo quy định bị xét xử, những hạng mục bị cưỡng chế và trưng thu. Những vụ việc này thường liên quan đến giới quyền quý, nhưng khi có án lớn đưa lên thì đều bị Trương Thanh Vân nắm bắt, cũng có vài xung đột nhỏ nhưng đều bị hắn bài trừ, không có gì tạo thành trở ngại.
Đối mặt với một đối thủ như Trương Thanh Vân thì người khác không đau đầu không được, có rất nhiều người hận Trương Thanh Vân thấu xương, nhưng chẳng làm gì được. Mà khác biệt với đám người quyền quý, hình tượng của Trương Thanh Vân trong lòng dân chúng ngày càng cao.
Tuy hạng mục xây dựng thành phố Cảng Thành còn chưa thấy hiệu quả trước mắt, nhưng ở phương diện chỉnh đốn hệ thống xây dựng lại làm nhân dân hài lòng. Bây giờ nhân dân cảm thấy vấn đề xây dựng thành phố đã hợp lý, khoa học hơn dĩ vãng, những kiến trúc không phù hợp bị dỡ bỏ, những tòa nhà chất lượng liên tiếp mọc lên. Trương Thanh Vân trước kia hứa hẹn với dân và đã làm được, những thành tích này đều đã rõ như ban ngày trước mặt nhân dân.