Bố Y Quan Đạo

Chương 803: Hội nghị thường ủy tỉnh ủy

Trong phòng họp hội nghị thường ủy, cờ đảng và quốc kỳ được sắp đặt ở hai bên, vị trí trung tâm chính là dòng chữ "vì nhân dân phục vụ", khá bắt mắt và trang nghiêm. Phòng họp bố trí rất đơn giản, xung quanh chiếc bàn gỗ chính là vài chục chiếc ghế.
Một địa phương trang nghiêm và chất phác như vậy thực tế chính là nơi tập trung tất cả quyền lực của tỉnh Hoa Đông. Tất cả những chuyện lớn ở Hoa Đông, những chuyện quan trọng đều được đưa ra quyết nghị từ nơi này, sau đó được bố trí và áp dụng, cho nên địa phương này rất thần thánh đối với quan trường Hoa Đông.
Hội nghị thường ủy hôm nay mọi người lên tiếng khá mạnh mẽ, đề tài thảo luận đều liên quan đến Hoài Dương. Đề tài đầu tiên chính là phương hướng phát triển kinh tế của Hoa Đông, tất nhiên trọng điểm chính là mối liệp hợp kinh tế khu kinh tế Hoàng Hải. Vấn đề thứ hai chính là vấn đề nhân sự quan trọng của Hoa Đông, mà trong đó có chức vụ bí thư Cảng Thành, Trương Thanh Vân đi hay ở cũng liên quan đến Hoài Dương.
Vài ngày nay thân thể bí thư tỉnh ủy Tần Vệ Quốc không được tốt cho lắm, vẻ mặt rất kém, túi mắt thấy rất rõ. Thư ký ngồi ở phía sau quan sát vẻ mặt của lãnh đạo, nhân viên tham dự hôm nay đều biết bí thư có bệnh mà cố gắng nói thật nhỏ, khi tranh luận cũng không dám tạo nên cục diện khắc khẩu, vì vậy bầu không khí cũng khá tốt.
Ngay từ đầu hội nghị thì Tần Vệ Quốc đã tuyên bố cách nhìn và hướng đi của trung ương với Trương Thanh Vân, hoàn toàn không đồng ý với lời đề cử của Hoa Đông, đề nghị Hoa Đông tìm người khác thích hợp hơn.
Cũng vì vấn đề này mà làm cho chính kiến của đám người trong hội nghị thường ủy khác biệt rất nghiêm trọng, bây giờ tất cả lãnh đạo thường ủy tỉnh Hoa Đông đều thống nhất ý kiến Trương Thanh Vân đến Cảng Thành nhận chức, nếu thay đổi lại là một người khác thì tình hình khá nghiêm trọng.
Vì Trương Thanh Vân có đủ lý do và năng lực để đến Cảng Thành, rất quen thuộc Chủ tịch. v. v. Những người khác khó thể tranh chấp và so sánh được với Trương Thanh Vân. Nhưng bây giờ gạt Trương Thanh Vân ra ngoài thì nhân tuyển sẽ nhiều hơn hẳn.
Mỗi nhân tuyển đều có ưu thế của riêng mình, cũng đều có hoàn cảnh xấu, vì thế mà tranh luận không dứt. Phòng tổ chức tỉnh ủy đề cử đồng chí chủ tịch thành phố Lăng Thủy Đồng Kiến Quốc, mọi người đều cho rằng Đồng Kiến Quốc đủ lý lịch, đủ cấp bậc, kinh nghiệm quản lý thành phố rất phong phú, cũng là nhân tuyển thích hợp để đến Cảng Thành.
Nhưng đề cử của phòng tổ chức cũng tạo ra rất nhiều nghi vấn, nghi vấn quan trọng nhất chính là cục diện Cảng Thành bây giờ rất rối loạn, Đồng Kiến Quốc kinh nghiệm công tác ở cơ quan quá lâu, là cán bộ thuộc kiểu mẫu của Nhâm Gia Niên. Người này có thể độc lập đối mặt với cục diện phức tạp hay không, điều này cần phải suy xét thật kỹ.
Mà nhân sự tiếp theo chính là lời đề cử của bí thư ủy ban kỷ luật Đoạn Kiến Bình, hắn cho rằng chủ tịch Xa Vĩ của Cảng Thành bây giờ rất thích hợp, nếu dùng Đồng Kiến Quốc thì không bằng dùng Xa Vĩ.
Lúc này lại liên quan đến tranh cãi giữa Cảng Thành và Lăng Thủy. Đồng Kiến Quốc và Xa Vĩ đều là chủ tịch cấp phó bộ, bây giờ nếu cho Đồng Kiến Quốc sang nhận chức bí thư ở Cảng Thành, như vậy bên kia lại nói kéo người Lăng Thủy sang thì không bằng đề bạt người ở Cảng Thành.
Hai đám người trong hội nghị thường ủy đều không có ý muốn lùi bước, người giúp đỡ Đồng Kiến Quốc mơ hồ chiếm đa số, dù sao cũng không thể bỏ qua nhân tố tỉnh ủy và chính quyền đều nằm ở Lăng Thủy. Chu Thủ Tuân thấy tình huống này thì đến bên Tần Vệ Quốc hạ giọng nói:
- Bí thư, tôi đề nghị vấn đề nhân tuyển cần thận trọng, chúng ta có nên trưng cầu ý kiến của đồng chí Trương Thanh Vân hay không? Thanh Vân quen thuộc tình hình Cảng Thành, hơn nữa anh ấy là người ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, có lẽ sẽ có hướng giải thích độc đáo...
Tần Vệ Quốc cau mày, hôm nay lão rất ít mở lời, bây giờ bị Chu Thủ Tuân truy hỏi thì mấp máy môi nói:
- Xem ra vấn đề nhân tuyển này cần phải châm chước, phòng tổ chức cần phải đẩy mạnh công tác, cần phải tạo ra bước giảm xóc. Nếu đạt được kết quả tốt thì chúng ta có thể đề cử hai cán bộ lên cho trung ương, để trung ương đưa ra quyết sách.
Tần Vệ Quốc mở miệng thi đã chính thức đưa ra quyết định, hai bên ở hội nghị thường ủy đã không còn tranh cãi. Dù sao ai cũng biết dù có tranh cãi cũng chẳng có tác dụng gì lớn, người quyết định cuối cùng là trung ương, chỉ cần nhìn tình cảnh lần này thì biết kết cục đề cử hơn một nhân tuyển đã được quyết định.
- Còn có một vấn đề nhân tuyển cần phải thảo luận, gần đây khu kinh tế Hoàng Hải phát triển quá mạnh, cụ thể chính là hợp tác Hoàng Hải và Hoài Dương đẩy mạnh quá nhanh. Nếu dựa theo tiến độ trước mắt thì Hoài Dương sẽ nhanh chóng trở thành thành phố có địa vị quan trọng ở Hoa Đông. Hơn nữa bây giờ khu kinh tế Hoàng Hải đã sắp có thành quả, Hoài Dương đã tạo nên tác dụng rất lớn trong mắt xích liên hợp.
- Dưới cục diện này, chúng ta có nên suy xét cho bí thư thị ủy Trương Thanh Vân tiến vào ban ngành thường ủy hay không...
Người mở lời chính là Chu Thủ Tuân, đáng lý ra bí thư phải là người đưa ra lời đề nghị, nhưng gần đây Tần Vệ Quốc không được khỏe, phần lớn công tác tỉnh ủy đều do Chu Thủ Tuân quản lý.
Về vấn đề Trương Thanh Vân sẽ tiến vào ban ngành thường ủy thì gần đây có khá nhiều lời đồn đãi. Đầu tiên chính là hội nghị hiệp thương chính trị bên kia đã sớm có đại biểu yêu cầu tăng mạnh địa vị của Hoài Dương, nổi bật giá trị của Hoài Dương. Tổng hợp nhưng tin tức này thì tỉnh ủy và khối chính quyền bùng ra những tin đồn về Trương Thanh Vân là điều đương nhiên.
Tất nhiên Chu Thủ Tuân sẽ rất biết cách lắng nghe những tin đồn như vậy, đồng thời bây giờ sự việc liên quan đến tỉnh ủy được lão cai quản là rất nhiều, cũng muốn lợi dụng cơ hội mở rộng lực ảnh hưởng của mình. Mà Trương Thanh Vân tiến vào ban ngành thường ủy tỉnh ủy cũng chính là một cơ hội rất tốt.
Đầu tiên Chu Thủ Tuân cho rằng với quan hệ giữa Trương Thanh Vân và Tần Vệ Quốc, bí thư chắc chắn sẽ không có lý do gì từ chối lờ đề nghị này. Trước đó Chu Thủ Tuân đã gặp mặt bàn bạc với Tần Vệ Quốc, lúc đó Tần Vệ Quốc đã nói sẽ suy xét nhưng phải xem ý kiến của các đồng chí khác. Khi đó Chu Thủ Tuân đã thấy rất hấp dẫn, có được sự giúp đỡ của bí thư thì ngày hôm nay lão cũng có được lòng tiểu ngãi
- Tôi không đồng ý với lời đề nghị này.
Chu Thủ Tuân vừa mới dứt lời thì thường ủy phó chủ tịch tỉnh Ngô Hiểu Minh đã là người đầu tiên lên tiếng phản đối, đây rõ ràng là lên tiếng không theo quy trình.
- Đồng chí Trương Thanh Vân bây giờ là phó chủ tịch tỉnh, mọi người đừng quên Hoài Dương là thành phố cấp tỉnh, mà bí thư một thành phố cấp tỉnh là cán bộ cấp tỉnh cũng chỉ được tiến hành vào giai đoạn quan trọng mà thôi. Bây giờ nếu cho Hoài Dương tiến vào thường ủy, dù sao bây giờ kinh tế Hoài Dương vẫn chưa phát triển nhảy vọt, sợ rằng sẽ làm người phía dưới khó phục tùng.
Ngô Hiểu Minh vừa lên tiếng thì hai vị đầu sỏ của khối chính quyền tỉnh cũng mở lời đồng ý. Ngay sau đó là trưởng phòng tổ chức Mã Học Vọng lên tiếng:
- Tôi tán thành ý kiến của phó chủ tịch Ngô và các vị đồng chí khác, Trương Thanh Vân là phó chủ tịch khối chính quyền, nếu anh ấy tiến vào thường ủy thì bên chính quyền chẳng phải sẽ có nhiều hơn một thành viên sao? Mặt khác trong vấn đề hợp tác phát triển kinh tế thì có tác dụng nhất vẫn chính là khối chính quyền, dưới sự lãnh đạo của khối chính quyền tỉnh thì chúng ta có lý do để tin kinh tế sẽ tạo ra hiệu quả lớn. Cho nên nếu xét từ góc độ này thì đồng chí Trương Thanh Vân có tiến vào thường ủy hay không cũng chẳng quan trọng.
Chu Thủ Tuân lập tức trở nên choáng váng, tuy những người còn lại chưa lên tiếng nhưng trong lòng lão đã rất lạnh. Lão vốn tưởng rằng đây là một cơ hội nhưng không ngờ ném vấn đề ra lại bị rất nhiều người phản đối, kết quả rõ ràng vượt quá dự kiến. Chu Thủ Tuân đối diện với thế cục lúc này thì đâm lao phải theo lao, bộ dạng rất uể oải. Đối với lão thì Ngô Hiểu Minh phản đối rất có lý do, còn Mã Học Vọng phản đối chẳng qua chỉ là lời vô căn cứ.
Bây giờ ai cũng hiểu sau này kinh tế Hoa Đông phát triển thế nào phải chờ mong vào khu kinh tế Hoàng Hải, mà đây lại chính là không gian Trương Thanh Vân thi triển tài hoa. Bây giờ hợp tác Hoàng Hải và Cảng Thành còn chưa được thúc đẩy, tất nhiên yếu tố hòa giải của Trương Thanh Vân cũng rất quan trọng, dưới tình cảnh như vậy cho Trương Thanh Vân tiến vào ban ngành thường ủy cũng là hợp tình hợp lý. Còn cái gì là khối chính quyền có thêm một thành viên ban ngành thường ủy theo lời nói của Mã Học Vọng, điều này lại càng vô căn cứ. Trương Thanh Vân chỉ là tạm giữ chức phó chủ tịch tỉnh, cùng lắm bổ nhiệm làm thường ủy sẽ cắt chức phó chủ tịch tỉnh, đây mà là vấn đề sao?
Nhưng vào lúc này Chu Thủ Tuân lại không thể nói ra, lão biết rõ người đang ngồi đây đều tự cho mình là thông minh, những gì sâu sắc bên trong thì ai cũng hiểu. Đám người này phản đối cho Trương Thanh Vân tiến vào ban ngành thường ủy cũng vì tính bài ngoại, Trương Thanh Vân là một người ngoài, nếu địa vị càng cao thì bọn họ càng cảm thấy không công bằng. Vì vậy đám người này mới dùng đủ biện pháp để Trương Thanh Vân được điều động, bây giờ lại hợp lực cản trở Trương Thanh Vân tiến vào ban ngành thường ủy.
- Được rồi, được rồi, đây chỉ là lời đề nghị của bí thư Chu mà thôi, không cần phải tranh luận dữ dội như vậy. Địa vị cuối cùng của đồng chí Trương Thanh Vân là thế nào phải được trung ương quyết định, vì thế thảo luận cũng không quá tốt.
Tần Vệ Quốc mở miệng nói.
Tần Vệ Quốc nói như vậy xem ra giảm bớt tình cảnh xấu hổ cho Chu Thủ Tuân. Tần Vệ Quốc nhìn vẻ mặt thất vọng của đối phương mà dùng tay day huyệt thái dương rồi thầm thở dài một hơi, biểu hiện này chứng tỏ Chu Thủ Tuân chưa quá trưởng thành, không hiểu quá sâu những phe phái trong Hoa Đông, cũng thiếu biện pháp hữu hiệu trong vấn đề xử lý cán bộ bên ngoài ở Hoa Đông.
Trương Thanh Vân tiến vào ban ngành thường ủy sao? Tần Vệ Quốc cảm thấy buồn cười, Trương Thanh Vân tiến vào thường ủy rõ ràng là một sự việc có thể tăng mạnh uy tín của Hoa Đông, nhưng Chu Thủ Tuân lại tự dùng mình làm mũi tên, điều này làm người ta phải ra tay.
Tần Vệ Quốc đã thấy rõ vấn đề Trương Thanh Vân tiến vào ban ngành thường ủy đã là chuyện đương nhiên, nếu là đương nhiên thì sẽ không cần ồn ào, cuối cùng thì trung ương cũng sẽ ra quyết định cho Trương Thanh Vân tiến vào thường ủy Hoa Đông. Đến lúc đó bí thư không những thực hiện được ý đồ của mình, hơn nữa còn dùng nó để cũng cố đoàn kết bên trong, làm tất cả mọi người biết rõ thái độ của trung ương với Hoa Đông, nếu mọi người không đoàn kết thì hậu quả là nghiêm trọng.
Vì vậy còn kẻ nào dám gây sự, dám chống đối? Nếu như vậy rõ ràng là con sâu làm rầu nồi canh ở Hoa Đông, người cầm quyền chỉ cần vung tay là tất cả mọi người đều hợp lực tấn công, đây mới chính là đạo lý của kẻ cầm quyền lớn. Chu Thủ Tuân là cán bộ chưa đủ uy tín thì cần phải dùng thủ đoạn này mà không cần dựa vào sự giúp đỡ của bí thư. Nếu cáo mượn oai hùm, dù có thể đạt đến mục đích là tăng mạnh lực ảnh hưởng, nhưng chỉ cần đứng về một phía mà sau lưng không có bí thư giúp đỡ, sợ rằng sẽ lọt ra ngoài.
Tần Vệ Quốc vì sao có uy tín ở Hoa Đông? Bên trong có hàng loạt học vấn, cũng có đạo có thuật, sự kỳ diệu khó thể dùng lời miêu tả. Đáng tiếc là bây giờ Tần Vệ Quốc vẫn chưa có người kế tục, Chử Ngụy Cường là kẻ năng lực siêu quần nhưng lại quá cứng nhắc, Chu Thủ Tuân hòa hợp khiêm tốn lại mất đạo mưu lược, cũng không làm người ta thỏa mãn.
Trong toàn tỉnh Hoa Đông thì Tần Vệ Quốc cũng chỉ ưng ý một mình Trương Thanh Vân, đáng tiếc là người này không thuộc về Hoa Đông, cũng không tự nguyện trở thành một thành viên của phe phái Hoa Đông. Mỗi lần Tần Vệ Quốc nghĩ đến vấn đề này đều cảm thấy rất tiếc nuối.

back top