Lúc này đã sắp đến thời điểm mở hội nghị toàn bộ thường ủy, mà chương trình hội nghị cũng đã đến thời điểm xác định cuối cùng. Lần hội nghị này sẽ không giống với lần đầu tiên trước đó, nếu nói hội nghị lần đầu tiên để mọi người quen biết nhau, để nói vài lời kéo quan hệ thì hội nghị bây giờ được tổ chức khi mọi người nhận công tác được hơn một tháng. Tất cả đều thấy được manh mối trong công tác, đều có ý niệm mở rộng và phát triển, tất nhiên hội nghị thường ủy cũng sẽ vì vậy mà có bão tố.
Mười thành viên thường ủy tỉnh ủy, mỗi người mỗi công tác khác biệt, đều có lĩnh vực và bộ môn riêng, tất nhiên bên trong sẽ có những chuyện quan trọng, mà hội nghị thường ủy chính là một sân khấu tốt nhất. Nghe báo cáo, nghe ý kiến của thành viên thường ủy, như vậy mới đưa ra được quyết nghị để áp dụng, bình thường quá trình đều là như vậy. Nhưng sự việc nói ra thì có vẻ đơn giản, nhưng sự thật đều liên quan đến vấn đề riêng, như vậy sẽ có tranh luận, chỉ cần các lãnh đạo không hợp mưu thì tất nhiên sẽ tạo nên thế cờ, đây là sự thật.
Bây giờ trong thường ủy Hoa Đông có đầy đủ thế lực và phe phái, tất cả đều là người mới, tất nhiên chẳng ai biết rõ nông sâu về điện thoại. Vì vậy dưới tình cảnh này, ai cũng muốn mình được hội nghị thường ủy coi trọng. Tất nhiên trong chuyện này cũng có vài người chờ mong, kịch hay Hoa Đông sợ rằng sẽ bắt đầu từ tiêu chí của hội nghị thường ủy lần này, sẽ sắp bắt đầu.
Phó bí thư tỉnh ủy Âu Đan vóc dáng không cao, bộ dạng như một người chị cả, trên mặt thường xuyên treo nụ cười. Mà nụ cười của bí thư Âu bây giờ rất tương phản với vẻ mặt lạnh tanh của trưởng phòng Mã, vì thế mà bầu không khí có chút quái dị. Hội nghị thường ủy lần này sẽ phải thỏa luận về phương diện nhân sự, hôm nay Âu Đan cho mời Mã Học Vọng chính là muốn thương lượng về vấn đề này.
- Trưởng phòng Mã, anh nói thành phố Hoài Dương đang còn thiếu một vị trí phó chủ tịch sao? Nói thật với anh, tôi là người mới đến, còn chưa quen thuộc tình huống cán bộ, nhưng tôi thấy vấn đề Hoài Dương cần phải trưng cầu ý kiến của bí thư Trương, anh ấy là người có uy tín ở Hoài Dương.
Âu Đan cười nói.
Trên mặt Mã Học Vọng không có chút biểu cảm, hắn nói:
- Tôi chỉ là đề nghị, nhân tuyển sẽ do ban ngành Hoài Dương đề cử, phòng tổ chức chúng tôi sẽ tiến hành khảo sát, tài liệu khảo sát đã đưa lên cho chị xem xét. Mà cuối cùng như thế nào phải do lãnh đạo quyết định...
Âu Đan gật đầu, nàng tiện tay mở tài liệu rồi nói:
- Ừ, tôi biết rồi, như vậy tôi sẽ đưa những tài liệu này báo cáo cho bí thư Tần. Phương diện nhân sự tôi tam thời không cho ra ý kiến, nhưng nếu chúng ta bây giờ có cùng nhận thức thì sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian trong hội nghị thường ủy.
Mã Học Vọng không lên tiếng, Âu Đan nhíu mày, nàng có một ấn tượng trực quan với vị Gia Cát mặt sắt này. Mã Học Vọng quả thật rất khó đối phó, người này nói ít, nhìn thì có vẻ làm theo quy củ nhưng thực tế lại bằng mặt không bằng lòng. Âu Đan là phó bí thư mới đến nhận chức, nàng phải hiểu rõ tình huống nhân sự ở Hoa Đông, bây giờ chỉ còn cách hợp tác chặt với Mã Học Vọng. Âu Đan đã suy nghĩ rất nhiều biện pháp, mà nàng cũng có rất nhiều thủ đoạn, nhưng khi đối diện với một Mã Học Vọng với vẻ mặt lạnh tanh, dưới lớp mặt lạnh lại là cảm giác bằng mặt không bằng lòng, điều này làm cho Âu Đan không tìm ra biện pháp đối phó hiệu quả. Âu Đan là cán bộ có xuất thân từ công tác tổ chức, thời điểm còn ở Hoàng Hải nàng đã rất tò mò với công tác tổ chức ở Hoa Đông. Trước đó phái Hoa Đông kinh doanh không một khe hở, như vậy phương diện tổ chức nhân sự phải đặc biệt khó lường. Bây giờ nàng đến Hoa Đông, thấy được trưởng phòng tổ chức Mã Học Vọng, cuối cùng cũng có được nhận thức của riêng mình. Trong tỉnh Hoa Đông có một người phụ trách Mã Học Vọng, đó chính là Tần Vệ Quốc, Mã Học Vọng làm tất cả mọi thứ đều suy xét sao cho thuận tiện với sự quán triệt ý chỉ của bí thư Tần, đảm bảo quyền uy tuyệt đối của bí thư ở phương diện nhân sự. Vì Mã Học Vọng đã hợp tác lâu dài với bí thư Tần, cực kỳ hiểu rõ ý đồ của bí thư, thậm chí hai người không cần gặp mặt mà Mã Học Vọng đã biết bí thư suy nghĩ về vấn đề gì. Dưới tình huống này, người ngoài muốn chen chân vào là khó chồng thêm khó.
Đây chỉ là một vấn đề, thứ hai chính là Mã Học Vọng có một phương pháp nắm bắt công tác tổ chức ở Hoa Đông cực kỳ chuyên biệt. Đầu tiên là các cấp phòng tổ chức đều xác định nhân tuyển dựa theo ý đồ của Mã Học Vọng, vì vậy trong Hoa Đông thì tất cả các trưởng phòng tổ chức đều có địa vị tương đối cao, bọn họ có sự cộng hưởng, mà người đứng đầu thuyền là Mã Học Vọng. Mã Học Vọng thông qua đám cấp dưới mà vươn vòi đến tất cả những vùng hẻo lánh ở Hoa Đông, nếu địa phương có tồn tại vấn đề bổ nhiệm cán bộ không theo quy cách thì Mã Học Vọng sẽ được phản hồi đầu tiên, hiệu suất tổ chức cực kỳ khủng bố, đồng thời còn tạo thành một hệ thống bền chặt, đây chính là chỗ lợi hại của Mã Học Vọng.
Nhưng Âu Đan phát hiện có một ngoại lệ, đó chính là tình hình ở Hoài Dương lại hoàn toàn khác. Trưởng phòng tổ chức Quách Vũ ở Hoài Dương không phải là người của Mã Học Vọng, người nào cũng biết Quách Vũ là cán bộ mà Trương Thanh Vân tự tay đưa lên, Âu Đan thông qua điểm nhạy cảm này mà biết được trước khi ban ngành Hoa Đông được điều chỉnh thì Trương Thanh Vân đã có một lần ăn ý với ban ngành Hoa Đông. Bây giờ nhìn lại cách phân phối ban ngành Hoài Dương, ngoài Mã Vị Nhiên có chút đột ngột thì tất cả thành viên còn lại đều nằm dưới sự khống chế của Trương Thanh Vân, điều này đã chú định Hoài Dương là đặc thù ở Hoa Đông. Bây giờ Hoa Đông rơi vào tình cảnh quần hùng tranh đấu, chỉ có Hoài Dương là không liên quan, Hoài Dương là nhà họ Trương, chỉ cần nhìn tư thế của Trương Thanh Vân là muốn biến Hoài Dương thành sân sau nhà mình.
- Bí thư Ân, tất cả báo cáo đều nằm ở đây, nếu chị còn gì cần căn dặn thì cứ nói.
Mã Học Vọng nói, hắn mở miệng cắt đứt luồng suy tư của Âu Đan.
Âu Đan híp mắt nhìn Mã Học Vọng, trong ánh mắt chợt lóe lên hào quang sắc bén, nàng nói:
- Ngày hôm qua tôi đã xác định đề tài thảo luận vào hội nghị thường ủy sắp tới, trong đó có một đề xuất của ủy ban kỷ luật, liên quan đến cung cách xử lý của phó bí thư Tiêu Hàn ở Hoài Dương, vấn đề này có liên quan đến tổ chức nhân sự hay không?
Mã Học Vọng có chút sững sốt, hắn nói:
- Điều này cũng không rõ ràng lắm, nhưng ý nghĩ đầu tiên của tôi là xác nhận vấn đề của Tiêu Hàn, sau đó là hướng đi, khi biết rõ hai thứ trên thì quyết định cũng không muộn.
Âu Đan cười ha hả, nàng đứng dậy thở dài một hơi nói:
- Trưởng phòng Mã của tôi ơi, không biết anh đã nghe qua câu phòng ngừa chu đáo chưa? Làm công tác tổ chức thì quan trọng nhất là toàn cục, cán bộ như Tiêu Hàn càng cần phải hiểu rõ tình huống, nếu đến lúc lãnh đạo cần dùng người thì phải lập tức kéo về, đây mới là hiệu suất cao, anh thấy thế nào?
Vẻ mặt Mã Học Vọng chợt biến đổi, hắn nói;
- Bí thư Âu nói rất đúng, tôi sẽ xem xétl lại tình huống của đồng chí Tiêu Hàn...
Âu Đan khoát tay nói;
- Không cần, tôi đã xem xét khi thị sát Hoài Dương, đã cùng bí thư Trương Thanh Vân nói về vấn đề Tiêu Hàn, cũng xem như hiểu rõ tình tiết bên trong. Hôm nay tôi muốn xem xét bản lĩnh của một trưởng phòng tổ chức, nếu ủy ban kỷ luật bên kia thật sự xác nhận Tiêu Hàn không có vấn đề, anh cảm thấy nên đặt Tiêu Hàn vào đâu cho phù hợp? Đây là tính trên tổng thể một tỉnh, trong lòng anh hẳn phải có sự sắp xếp.
- Điều này...
Mã Học Vọng có chút chần chừ, hình như bị ánh mắt sắc bén của Âu Đan làm cho rối loạn tiết tấu. Hôm nay hắn đến tìm Âu Đan không phải vì vấn đề này, vì thế cũng không có chuẩn bị. Mặt khác Âu Đan biến đổi quá nhanh, vừa rồi khi đặt vấn đề lại rất có khí thế, giả vờ như không hiểu gì, bây giờ nói xong lại đột nhiên lật tay. Chiêu thức này liên quan đến Hoài Dương, hơn nữa còn liên quan đến đợt thị sát trước đó. Đây chẳng qua chỉ là vài lời khảo sát của cấp trên và cấp dưới, không chuẩn bị cũng là sự thật, nhưng rõ ràng đã không hề chừa đường cho Mã Học Vọng từ chối. Mã Học Vọng đột nhiên hiểu ra, Âu Đan vốn cũng không phải ngẫu hứng đặt câu hỏi mà đã sớm có chuẩn bị, mục đích chính là muốn Mã Học Vọng phải xấu hổ.
Liên quan đến vấn đề nhân sự Hoài Dương, hơn nữa còn là phó bí thư Hoài Dương, Mã Học Vọng biết mình không thể nói lung tung. Trước đó Âu Đan đã có liên hệ với Trương Thanh Vân, điều này lại càng làm cho Mã Học Vọng phải kiêng kỵ. Đối với một người trong phái Hoa Đông như Mã Học Vọng thì kẻ địch tuyệt đối như Trương Thanh Vân là khó thể nhằm vào, dù Mã Học Vọng có cấp bậc cao hơn thì cũng rất kiêng kỵ Trương Thanh Vân. Cục diện Hoa Đông đến ngày hôm nay đều do một tay Trương Thanh Vân bày ra, Mã Học Vọng nào dám chủ quan với một nhân vật như vậy?
Âu Đan rõ ràng cũng biến mối quan hệ bên trong, vì thế nàng hỏi và lập tức làm cho Mã Học Vọng không thể trả lời. Đây chỉ là một vấn đề nhỏ, nhưng Âu Đan chỉ muốn chứng minh một chuyện, đó chính là Hoài Dương có phải đặc thù ở Hoa Đông hay không? Như vậy là quá đủ. Âu Đan đã xác định những công tác của Hải phái cần mở rộng phải bắt đầu từ Hoài Dương, hợp tác Hoàng Hải Hoài Dương và khu kinh tế Hoàng Hải. Tất cả những thứ này đều có liên quan đến Hoài Dương, và đây cũng là thứ mà Âu Đan sẽ lợi dụng.
Trương Thanh Vân dùng một tay lập úp Hoa Đông, đây chính là vấn đề tạo nên mũi dùi ở hai bên. Âu Đan cũng nhận thấy sự kiêng kỵ và chán ghét của Mã Học Vọng với Trương Thanh Vân. Gia Cát mặt sắt ở Hoa Đông, đường đường là trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy lại kiêng kỵ một bí thư thị ủy, nghe qua có vẻ vớ vẩn, mà Âu Đan lại càng tin tưởng sự thật này.
Trong lòng có phán đoán thì Âu Đan cũng không muốn làm khó Mã Học Vọng, nàng cười nói:
- Được rồi, trưởng phòng Mã không trả lời cũng không sao, tôi chỉ tùy tiện hỏi qua mà thôi. Anh quay về có thể xem xét sự việc này, nếu thật sự bí thư có hỏi tới thì cũng phải có ý nghĩ riêng biệt.
- Vâng!
Mã Học Vọng cung kính nói, giọng điệu trầm thấp hơn vừa rồi rất nhiều. Thông qua tiếp xúc lần này thì Mã Học Vọng có ấn tượng rất sâu với bí thư Âu, đây rõ ràng là bậc anh thư không thua kém đám mày râu, là người khó đối phó, sau này có thể là kẻ địch lớn của hắn.
Mặt khác Mã Học Vọng nghĩ đến Trương Thanh Vân, trong lòng rất bức bối, nhưng bức bối hơn chính là phó bí thư tỉnh ủy Âu Đan lại nắm một bí thư thị ủy dù dạo trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy, trong khi đó trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy lại không dám tùy tiện phát biểu. Việc này tuy chưa định tính được gì, nhưng Mã Học Vọng vẫn cảm thấy rất nhục nhã.
Trước đó khi Trương Thanh Vân hàng không đến Hoa Đông, Mã Học Vọng đã sớm thay mặt tỉnh ủy nói chuyện, hắn nghĩ rằng tiểu tử kia sẽ sớm cuốn gói rời khỏi Hoa Đông. Nhưng hắn không ngờ đối phương chẳng những không đi, hơn nữa địa vị càng ngày càng cao, cuối cùng trở thành một nhân vật quan trọng ở Hoa Đông.
Mười thành viên thường ủy tỉnh ủy, mỗi người mỗi công tác khác biệt, đều có lĩnh vực và bộ môn riêng, tất nhiên bên trong sẽ có những chuyện quan trọng, mà hội nghị thường ủy chính là một sân khấu tốt nhất. Nghe báo cáo, nghe ý kiến của thành viên thường ủy, như vậy mới đưa ra được quyết nghị để áp dụng, bình thường quá trình đều là như vậy. Nhưng sự việc nói ra thì có vẻ đơn giản, nhưng sự thật đều liên quan đến vấn đề riêng, như vậy sẽ có tranh luận, chỉ cần các lãnh đạo không hợp mưu thì tất nhiên sẽ tạo nên thế cờ, đây là sự thật.
Bây giờ trong thường ủy Hoa Đông có đầy đủ thế lực và phe phái, tất cả đều là người mới, tất nhiên chẳng ai biết rõ nông sâu về điện thoại. Vì vậy dưới tình cảnh này, ai cũng muốn mình được hội nghị thường ủy coi trọng. Tất nhiên trong chuyện này cũng có vài người chờ mong, kịch hay Hoa Đông sợ rằng sẽ bắt đầu từ tiêu chí của hội nghị thường ủy lần này, sẽ sắp bắt đầu.
Phó bí thư tỉnh ủy Âu Đan vóc dáng không cao, bộ dạng như một người chị cả, trên mặt thường xuyên treo nụ cười. Mà nụ cười của bí thư Âu bây giờ rất tương phản với vẻ mặt lạnh tanh của trưởng phòng Mã, vì thế mà bầu không khí có chút quái dị. Hội nghị thường ủy lần này sẽ phải thỏa luận về phương diện nhân sự, hôm nay Âu Đan cho mời Mã Học Vọng chính là muốn thương lượng về vấn đề này.
- Trưởng phòng Mã, anh nói thành phố Hoài Dương đang còn thiếu một vị trí phó chủ tịch sao? Nói thật với anh, tôi là người mới đến, còn chưa quen thuộc tình huống cán bộ, nhưng tôi thấy vấn đề Hoài Dương cần phải trưng cầu ý kiến của bí thư Trương, anh ấy là người có uy tín ở Hoài Dương.
Âu Đan cười nói.
Trên mặt Mã Học Vọng không có chút biểu cảm, hắn nói:
- Tôi chỉ là đề nghị, nhân tuyển sẽ do ban ngành Hoài Dương đề cử, phòng tổ chức chúng tôi sẽ tiến hành khảo sát, tài liệu khảo sát đã đưa lên cho chị xem xét. Mà cuối cùng như thế nào phải do lãnh đạo quyết định...
Âu Đan gật đầu, nàng tiện tay mở tài liệu rồi nói:
- Ừ, tôi biết rồi, như vậy tôi sẽ đưa những tài liệu này báo cáo cho bí thư Tần. Phương diện nhân sự tôi tam thời không cho ra ý kiến, nhưng nếu chúng ta bây giờ có cùng nhận thức thì sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian trong hội nghị thường ủy.
Mã Học Vọng không lên tiếng, Âu Đan nhíu mày, nàng có một ấn tượng trực quan với vị Gia Cát mặt sắt này. Mã Học Vọng quả thật rất khó đối phó, người này nói ít, nhìn thì có vẻ làm theo quy củ nhưng thực tế lại bằng mặt không bằng lòng. Âu Đan là phó bí thư mới đến nhận chức, nàng phải hiểu rõ tình huống nhân sự ở Hoa Đông, bây giờ chỉ còn cách hợp tác chặt với Mã Học Vọng. Âu Đan đã suy nghĩ rất nhiều biện pháp, mà nàng cũng có rất nhiều thủ đoạn, nhưng khi đối diện với một Mã Học Vọng với vẻ mặt lạnh tanh, dưới lớp mặt lạnh lại là cảm giác bằng mặt không bằng lòng, điều này làm cho Âu Đan không tìm ra biện pháp đối phó hiệu quả. Âu Đan là cán bộ có xuất thân từ công tác tổ chức, thời điểm còn ở Hoàng Hải nàng đã rất tò mò với công tác tổ chức ở Hoa Đông. Trước đó phái Hoa Đông kinh doanh không một khe hở, như vậy phương diện tổ chức nhân sự phải đặc biệt khó lường. Bây giờ nàng đến Hoa Đông, thấy được trưởng phòng tổ chức Mã Học Vọng, cuối cùng cũng có được nhận thức của riêng mình. Trong tỉnh Hoa Đông có một người phụ trách Mã Học Vọng, đó chính là Tần Vệ Quốc, Mã Học Vọng làm tất cả mọi thứ đều suy xét sao cho thuận tiện với sự quán triệt ý chỉ của bí thư Tần, đảm bảo quyền uy tuyệt đối của bí thư ở phương diện nhân sự. Vì Mã Học Vọng đã hợp tác lâu dài với bí thư Tần, cực kỳ hiểu rõ ý đồ của bí thư, thậm chí hai người không cần gặp mặt mà Mã Học Vọng đã biết bí thư suy nghĩ về vấn đề gì. Dưới tình huống này, người ngoài muốn chen chân vào là khó chồng thêm khó.
Đây chỉ là một vấn đề, thứ hai chính là Mã Học Vọng có một phương pháp nắm bắt công tác tổ chức ở Hoa Đông cực kỳ chuyên biệt. Đầu tiên là các cấp phòng tổ chức đều xác định nhân tuyển dựa theo ý đồ của Mã Học Vọng, vì vậy trong Hoa Đông thì tất cả các trưởng phòng tổ chức đều có địa vị tương đối cao, bọn họ có sự cộng hưởng, mà người đứng đầu thuyền là Mã Học Vọng. Mã Học Vọng thông qua đám cấp dưới mà vươn vòi đến tất cả những vùng hẻo lánh ở Hoa Đông, nếu địa phương có tồn tại vấn đề bổ nhiệm cán bộ không theo quy cách thì Mã Học Vọng sẽ được phản hồi đầu tiên, hiệu suất tổ chức cực kỳ khủng bố, đồng thời còn tạo thành một hệ thống bền chặt, đây chính là chỗ lợi hại của Mã Học Vọng.
Nhưng Âu Đan phát hiện có một ngoại lệ, đó chính là tình hình ở Hoài Dương lại hoàn toàn khác. Trưởng phòng tổ chức Quách Vũ ở Hoài Dương không phải là người của Mã Học Vọng, người nào cũng biết Quách Vũ là cán bộ mà Trương Thanh Vân tự tay đưa lên, Âu Đan thông qua điểm nhạy cảm này mà biết được trước khi ban ngành Hoa Đông được điều chỉnh thì Trương Thanh Vân đã có một lần ăn ý với ban ngành Hoa Đông. Bây giờ nhìn lại cách phân phối ban ngành Hoài Dương, ngoài Mã Vị Nhiên có chút đột ngột thì tất cả thành viên còn lại đều nằm dưới sự khống chế của Trương Thanh Vân, điều này đã chú định Hoài Dương là đặc thù ở Hoa Đông. Bây giờ Hoa Đông rơi vào tình cảnh quần hùng tranh đấu, chỉ có Hoài Dương là không liên quan, Hoài Dương là nhà họ Trương, chỉ cần nhìn tư thế của Trương Thanh Vân là muốn biến Hoài Dương thành sân sau nhà mình.
- Bí thư Ân, tất cả báo cáo đều nằm ở đây, nếu chị còn gì cần căn dặn thì cứ nói.
Mã Học Vọng nói, hắn mở miệng cắt đứt luồng suy tư của Âu Đan.
Âu Đan híp mắt nhìn Mã Học Vọng, trong ánh mắt chợt lóe lên hào quang sắc bén, nàng nói:
- Ngày hôm qua tôi đã xác định đề tài thảo luận vào hội nghị thường ủy sắp tới, trong đó có một đề xuất của ủy ban kỷ luật, liên quan đến cung cách xử lý của phó bí thư Tiêu Hàn ở Hoài Dương, vấn đề này có liên quan đến tổ chức nhân sự hay không?
Mã Học Vọng có chút sững sốt, hắn nói:
- Điều này cũng không rõ ràng lắm, nhưng ý nghĩ đầu tiên của tôi là xác nhận vấn đề của Tiêu Hàn, sau đó là hướng đi, khi biết rõ hai thứ trên thì quyết định cũng không muộn.
Âu Đan cười ha hả, nàng đứng dậy thở dài một hơi nói:
- Trưởng phòng Mã của tôi ơi, không biết anh đã nghe qua câu phòng ngừa chu đáo chưa? Làm công tác tổ chức thì quan trọng nhất là toàn cục, cán bộ như Tiêu Hàn càng cần phải hiểu rõ tình huống, nếu đến lúc lãnh đạo cần dùng người thì phải lập tức kéo về, đây mới là hiệu suất cao, anh thấy thế nào?
Vẻ mặt Mã Học Vọng chợt biến đổi, hắn nói;
- Bí thư Âu nói rất đúng, tôi sẽ xem xétl lại tình huống của đồng chí Tiêu Hàn...
Âu Đan khoát tay nói;
- Không cần, tôi đã xem xét khi thị sát Hoài Dương, đã cùng bí thư Trương Thanh Vân nói về vấn đề Tiêu Hàn, cũng xem như hiểu rõ tình tiết bên trong. Hôm nay tôi muốn xem xét bản lĩnh của một trưởng phòng tổ chức, nếu ủy ban kỷ luật bên kia thật sự xác nhận Tiêu Hàn không có vấn đề, anh cảm thấy nên đặt Tiêu Hàn vào đâu cho phù hợp? Đây là tính trên tổng thể một tỉnh, trong lòng anh hẳn phải có sự sắp xếp.
- Điều này...
Mã Học Vọng có chút chần chừ, hình như bị ánh mắt sắc bén của Âu Đan làm cho rối loạn tiết tấu. Hôm nay hắn đến tìm Âu Đan không phải vì vấn đề này, vì thế cũng không có chuẩn bị. Mặt khác Âu Đan biến đổi quá nhanh, vừa rồi khi đặt vấn đề lại rất có khí thế, giả vờ như không hiểu gì, bây giờ nói xong lại đột nhiên lật tay. Chiêu thức này liên quan đến Hoài Dương, hơn nữa còn liên quan đến đợt thị sát trước đó. Đây chẳng qua chỉ là vài lời khảo sát của cấp trên và cấp dưới, không chuẩn bị cũng là sự thật, nhưng rõ ràng đã không hề chừa đường cho Mã Học Vọng từ chối. Mã Học Vọng đột nhiên hiểu ra, Âu Đan vốn cũng không phải ngẫu hứng đặt câu hỏi mà đã sớm có chuẩn bị, mục đích chính là muốn Mã Học Vọng phải xấu hổ.
Liên quan đến vấn đề nhân sự Hoài Dương, hơn nữa còn là phó bí thư Hoài Dương, Mã Học Vọng biết mình không thể nói lung tung. Trước đó Âu Đan đã có liên hệ với Trương Thanh Vân, điều này lại càng làm cho Mã Học Vọng phải kiêng kỵ. Đối với một người trong phái Hoa Đông như Mã Học Vọng thì kẻ địch tuyệt đối như Trương Thanh Vân là khó thể nhằm vào, dù Mã Học Vọng có cấp bậc cao hơn thì cũng rất kiêng kỵ Trương Thanh Vân. Cục diện Hoa Đông đến ngày hôm nay đều do một tay Trương Thanh Vân bày ra, Mã Học Vọng nào dám chủ quan với một nhân vật như vậy?
Âu Đan rõ ràng cũng biến mối quan hệ bên trong, vì thế nàng hỏi và lập tức làm cho Mã Học Vọng không thể trả lời. Đây chỉ là một vấn đề nhỏ, nhưng Âu Đan chỉ muốn chứng minh một chuyện, đó chính là Hoài Dương có phải đặc thù ở Hoa Đông hay không? Như vậy là quá đủ. Âu Đan đã xác định những công tác của Hải phái cần mở rộng phải bắt đầu từ Hoài Dương, hợp tác Hoàng Hải Hoài Dương và khu kinh tế Hoàng Hải. Tất cả những thứ này đều có liên quan đến Hoài Dương, và đây cũng là thứ mà Âu Đan sẽ lợi dụng.
Trương Thanh Vân dùng một tay lập úp Hoa Đông, đây chính là vấn đề tạo nên mũi dùi ở hai bên. Âu Đan cũng nhận thấy sự kiêng kỵ và chán ghét của Mã Học Vọng với Trương Thanh Vân. Gia Cát mặt sắt ở Hoa Đông, đường đường là trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy lại kiêng kỵ một bí thư thị ủy, nghe qua có vẻ vớ vẩn, mà Âu Đan lại càng tin tưởng sự thật này.
Trong lòng có phán đoán thì Âu Đan cũng không muốn làm khó Mã Học Vọng, nàng cười nói:
- Được rồi, trưởng phòng Mã không trả lời cũng không sao, tôi chỉ tùy tiện hỏi qua mà thôi. Anh quay về có thể xem xét sự việc này, nếu thật sự bí thư có hỏi tới thì cũng phải có ý nghĩ riêng biệt.
- Vâng!
Mã Học Vọng cung kính nói, giọng điệu trầm thấp hơn vừa rồi rất nhiều. Thông qua tiếp xúc lần này thì Mã Học Vọng có ấn tượng rất sâu với bí thư Âu, đây rõ ràng là bậc anh thư không thua kém đám mày râu, là người khó đối phó, sau này có thể là kẻ địch lớn của hắn.
Mặt khác Mã Học Vọng nghĩ đến Trương Thanh Vân, trong lòng rất bức bối, nhưng bức bối hơn chính là phó bí thư tỉnh ủy Âu Đan lại nắm một bí thư thị ủy dù dạo trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy, trong khi đó trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy lại không dám tùy tiện phát biểu. Việc này tuy chưa định tính được gì, nhưng Mã Học Vọng vẫn cảm thấy rất nhục nhã.
Trước đó khi Trương Thanh Vân hàng không đến Hoa Đông, Mã Học Vọng đã sớm thay mặt tỉnh ủy nói chuyện, hắn nghĩ rằng tiểu tử kia sẽ sớm cuốn gói rời khỏi Hoa Đông. Nhưng hắn không ngờ đối phương chẳng những không đi, hơn nữa địa vị càng ngày càng cao, cuối cùng trở thành một nhân vật quan trọng ở Hoa Đông.