Trương Thanh Vân đến gặp Chiêm Giang Huy.
Thật ra điều này cũng không dễ dàng gì, chương trình mỗi ngày của Chiêm Giang Huy quá chặt, bình thường ngay cả thời gian về nhà dùng cơm cũng không có, những tình cảnh lén tiếp khách thế này lại càng khó khăn. Trước khi gặp mặt Chiêm Giang Huy thì Kha Kiến đã dặn dò Trương Thanh Vân, nói rằng chỉ có thời gian hai mươi phút, sau đó trưởng phòng sẽ có chương trình rất quan trọng, tuyệt đối không thể sai lệch.
Trương Thanh Vân gặp Chiêm Giang Huy ở phòng làm việc, khi Trương Thanh Vân đi vào thì Chiêm Giang Huy đang xem văn kiện. Khi nghe thấy giọng nói của Trương Thanh Vân thì Chiêm Giang Huy cũng không tiếp tục xem xét văn kiện cho xong như ngày thường, lão lập tức ngừng công tác dùng cặp mắt sáng ngời có thần nhìn Trương Thanh Vân nói:
- Nhìn vẻ mặt cậu rất tốt, tôi đã phái người đến trường đảng xem xét tình huống, thành tích của cậu là rất tốt, những học viên và giáo viên đều đánh giá cậu rất cao, còn tốt hơn tôi tưởng. Ha ha.
Chiêm Giang Huy cười rất thoải mái, cũng rất vui vẻ.
Trương Thanh Vân liên tục nói lời khiêm tốn, trường hợp thế này nằm ngoài dự đoán của hắn. Hắn thông qua Kha Kiến mà biết được tin tức, tâm tình Chiêm Giang Huy không tốt, nhưng bây giờ gặp mặt thì khí sắc của lão rất tốt, kém xa so với tưởng tượng. Trương Thanh Vân đột nhiên hiểu ra, Kha Kiến đã nói về tình hình vài ngày trước đó, nhưng người như Chiêm Giang Huy thì nào có thể đặt sự việc ở Hoa Đông vào lòng? Sự việc đã qua, lúc đó tâm tình lão có chút không thoải mái, nhưng sau đó có lẽ đã buông.
- Về chuyện cậu nhận chức, sắp tới sẽ có bổ nhiệm chính thức. Hôm nay trên website phòng tổ chức tỉnh ủy Hod đã có công văn miễn chức bí thư thị ủy Hoài Dương của cậu, lúc này này chức vụ bí thư thị ủy Hoài Dương sẽ do Mã Vị Nhiên thay mặt.
Chiêm Giang Huy nói.
Trương Thanh Vân nở nụ cười mất tự nhiên, hai hàng chân mày vẫn không mở ra, hắn nói:
- Cháu đã biết về tin tức này, đối với cháu thì cũng có chút bất ngờ, nhưng dù thế nào thì trước đó cháu cũng là thường ủy tỉnh ủy Hoa Đông, cháu nghĩ Hoa Đông sẽ phải xem xét lại.
Chiêm Giang Huy híp mắt nhìn Trương Thanh Vân, lão hì một tiếng rồi nói:
- Xem ra cậu có cảm tình rất sâu với Hoa Đông, sớm biết như thế tôi sẽ không tìm biện pháp cho cậu về thủ đô, bây giờ xem ra trong lòng cậu cũng có chút buồn bực.
Vẻ mặt Trương Thanh Vân có chút biến đổi, hắn nghe ra hương vị khác trong lời nói của Chiêm Giang Huy, vì vậy mà khóe môi hơi co giật, định nói vài câu giải thích nhưng cuối cùng cũng bỏ qua. Loại chuyện này không cần giải thích, Trương Thanh Vân hiểu rất rõ sự khổ tâm của Chiêm Giang Huy, nhưng cảm tình sâu sắc của hắn đối với Hoa Đông là sự thật, không cần phải già mồm cãi láo và giải thích quá nhiều. Hắn biết rõ Chiêm Giang Huy nói như vậy là tâm tình không thông thoáng, cũng không phả lão không có ý kiến gì với mình, dù sao Tần Vệ Quốc cũng cho Kiều Quốc Thịnh một bạt tai ở Hoa Đông, mà bạt tai này có hơn phân nửa chuyển lên người Chiêm Giang Huy. Lúc này Chiêm Giang Huy mất mặt, nói ra vài câu tức tối chỉ là bình thường, cũng không cần Trương Thanh Vân phải châm thêm mồi lửa.
Khi thấy Trương Thanh Vân không lên tiếng thì Chiêm Giang Huy cũng không nói gì, nhưng trong lòng mơ hồ có chút hối hận. Biểu hiện của Kiều Quốc Thịnh làm lão rất thất vọng, mãi đến khi Kiều Quốc Thịnh xảy ra vấn đề, lúc đó lão mới biết Kiều Quốc Thịnh không dung nhập với Trương Thanh Vân ở Hoa Đông. Trương Thanh Vân không chỉ một lần nói rõ tình huống Hoa Đông, nội dung và hắn giảng giải khác biệt rất lớn so với Kiều Quốc Thịnh, mà Chiêm Giang Huy nhận lấy ảnh hưởng từ Kiều Quốc Thịnh, cho rằng Trương Thanh Vân dạo chơi ở Hoa Đông quá lâu, nhìn vấn đề mất đi lập trường khách quan. Nhưng sau khi sự việc xảy ra thì chứng tỏ những gì Trương Thanh Vân nói là chính xác, Kiều Quốc Thịnh nhìn vấn đề quá đơn giản, xử lý cũng nôn nóng, quan trọng hơn là Chiêm Giang Huy không thể không thừa nhận mình đã khinh thường Tần Vệ Quốc.
Phái Hoa Đông gần như tan vỡ, trước đó kẻ nào cũng như chó nhà tang, Tần Vệ Quốc được giữ lại Hoa Đông cũng chỉ vì được tổng bí thư Diệp đứng ra bảo vệ ở hội nghị bộ chính trị. Lúc đó Chiêm Giang Huy cũng có mặt, lão còn cho rằng tổng bí thư Diệp nhớ tình bạn cũ, không muốn quá tuyệt tình. Không ngờ đây chính là một sách lược đúng đắn, bí thư nhìn vấn đề rất sâu, phái Hoa Đông không thể sụp đổ nhanh như vậy, mà trong quá trình này cũng không nên ép người vào đường chết. Tần Vệ Quốc là một nhân vật linh hồn ở Hoa Đông, sao có thể nắm bắt một cách qua loa cho được? Một người có thể để cho tổng bí thư ra mặt bảo vệ sao có thể là nhân vật bình thường? Chiêm Giang Huy cũng không thể thoát khỏi sai lầm về mức độ đánh giá, hắn không ý thức được điều này, đã xem vấn đề ở Hoa Đông quá đơn giản. Lão chỉ thấy Hoa Đông nhiều năm đã đắc tội với quá nhiều người, không nhìn thấy phái Hoa Đông đắc tội nhiều người nhưng vẫn đứng vững qua rất nhiều năm, bên trong tất nhiên phải có đạo lý tồn vong. Tần Vệ Quốc dù là một vị vua chán nản nhưng dù sao vẫn là "vua Hoa Đông", Kiều Quốc Thịnh dù là tinh anh của phái Kinh Tân nhưng nếu muốn đấu với Tần Vệ Quốc thì vẫn kém sự cao tay. Hơn nữa Kiều Quốc Thịnh còn không chiếm được thiên thời địa lợi nhân hòa, có thể nói là thắng bại đã được quyết định ngay từ đầu.
- Thanh Vân, những năm qua thành tích của cậu ở Hoa Đông là rất tốt, không phải ai đến Hoa Đông cũng có thể tạo ra thành tích, cậu có thể làm tốt chứng tỏ năng lực hay cách làm người cũng rất tốt. Quốc Thịnh là nhân tài nhưng vẫn khó tránh khỏi những tư tưởng không tốt, cũng hy vọng cậu có thể hiểu được điều này, tất cả đều là đồng chí của mình, sau này các cậu khó thể tránh khỏi những tình cảnh làm đồng sự của nhau, vì vậy đoàn kết mới là vấn đề quan trọng nhất.
Chiêm Giang Huy lại nói.
Trương Thanh Vân liên tục gật đầu, hắn nói gần đây rất kính trọng chủ tịch Kiều, hai người ở Hoa Đông cũng không phát sinh ra vấn đề gì. Tất nhiên đây đều là những lời nói trên mặt mũi, trong lòng Trương Thanh Vân lại ước gì không có liên hệ với Kiều Quốc Thịnh. Chiêm Giang Huy nói tư tưởng của Kiều Quốc Thịnh không được tốt, đối với Trương Thanh Vân thì không những chỉ là như vậy, trong đầu Kiều Quốc Thịnh phân biệt đối xử là quá mạnh. Người này tự nhận là một thành viên của phái Kinh Tân, xem xét tư cách mạnh hơn cả Trương Thanh Vân, dù Hoa Đông là sân nhà của Trương Thanh Vân thì Kiều Quốc Thịnh cũng không tránh khỏi tình cảnh bị tư tưởng trên quấy phá. Nếu không thì Kiều Quốc Thịnh chẳng có lý do gì để không dung nhập Trương Thanh Vân, cần phải tìm phương pháp cho Trương Thanh Vân tến về thủ đô học tập, sau đó lại đứng ra hòa giải để phái Kinh Tân giữ Trương Thanh Vân ở lại công tác ở thủ đô. Điều này đối với Kiều Quốc Thịnh rõ ràng là tự phế võ công của mình, mà Kiều Quốc Thịnh làm như vậy là có ý đồ gì? Trong đầu óc hắn căn bản không xem xét rõ độ nặng nhẹ của sự việc, trước tiên không nghĩ đến vấn đề đứng vững bàn chân mà lại xem xét vị trí của mình và Trương Thanh Vân, người như vậy Trương Thanh Vân thật sự rất chán ghét. Cũng không phải bị Kiều Quốc Thịnh nhìn chằm chằm mà Trương Thanh Vân sinh ra chán ghét, hắn chán ghét chính là Kiều Quốc Thịnh bày ra tâm tình không thoáng trong tất cả sự việc, tính cách quá kém, không phù hợp với thân phận một chủ tịch tỉnh. Thân là một vị chủ tịch tỉnh, đây chính là quan to nắm quyền lớn một phương, nếu suy xét vấn đề thì phải xem từ góc chính diện, tích cực lo lắng, nào có khả năng xem xét địa vị và vinh nhục cá nhân?
Thời gian trôi qua rất nhanh, đã nhanh chóng qua hai mươi phút, Trương Thanh Vân nhìn giờ, khi thấy đến đúng thời gian thì đứng dậy cáo từ. Chiêm Giang Huy mỉm cười ngẩng đầu, lão nhìn đồng hồ mà vẫn chưa thỏa mãn, nhưng lão cũng không giữ Trương Thanh Vân ở lại mà chỉ nói:
- Như tôi bây giờ có rất nhiều điều cần nói với cậu, đáng tiếc là thời gian quá ít, không có biện pháp nói mọi thứ cho rõ ràng. Thời gian rất quý giá, lại trôi qua quá nhanh, Thanh Vân, cậu nhất định phải quý trọng...
Chiêm Giang Huy chưa nói Trương Thanh Vân cần quý trọng thứ gì, cũng không nói gì thêm, nói đến hai chữ quý trọng thì phất tay cho Trương Thanh Vân lui ra.
Trương Thanh Vân cung kính rời khỏi phòng, khi ra cửa thì gặp Kha Kiến, hắn cũng không nói gì mà gật đầu đi vội.
- Bí thư Thanh Vân, anh chờ chút.
Kha Kiến gọi Trương Thanh Vân lại, khi Trương Thanh Vân quay đầu thì hắn nói:
- Nghe nói bí thư Thanh Vân sắp được điều về thủ đô công tác, trước tiên tôi chúc mừng anh. Cán bộ khối trung ương quan trọng hơn dưới địa phương, bí thư Thanh Vân có thể tiến vào khối trung ương, tất nhiên sẽ có thể thi triển tài hoa.
- Cám ơn, cám ơn.
Trương Thanh Vân hiểu Kha Kiến đang lấy lòng mình, tất nhiên hắn rất thích nghe ngóng những vấn đề này, vì vậy vội vàng khách khí nói:
- Hôm nào có thời gian tôi sẽ mời khách dùng cơm, nhưng tôi đã xuống địa phương được vài năm, thủ đô mỗi ngày đều có biến đổi, thậm chí tôi đã thấy có chút lạ lẫm. Đến khi đó tôi điện thoại cho anh, anh nhất định sẽ được đón tiếp nồng hậu. Anh yên tâm, tôi sẽ chọn thời gian rãnh, cũng sẽ không ảnh hưởng đến công tác của anh.
Trước đó Kha Kiến không dám bày tỏ thái độ, đợi đến khi nghe đến câu nói sau cùng thì vội vàng gật đầu vui sướng nói:
- Nhất định, nhất định, anh mời khách thì tất nhiên tôi sẽ đến.
Trương Thanh Vân nói thêm vài câu với Kha Kiến rồi cáo từ.
Hôm nay trường đảng tổ chức lễ tốt nghiệp, Trương Thanh Vân cũng không thể tránh khỏi tình huống uống vài ly với mọi người. Bạn học trong trường đảng đều đến từ khắp đất nước, mà quan trọng chính là mỗi bạn học đều là quan viên cấp lớn ở giang hồ tứ hải, bây giờ kết thúc học tập thì có thể túa ra khắp nơi. Nhưng dù là ai thì cũng rất ấn tượng với hành trình học tập ở trường đảng lần này, mà những mối quen biết trong học tập cũng sẽ phát huy tác dụng. Đêm trước khi ly biệt, mọi người cùng gặp mặt nâng ly liên hoan, thực tế chính là sự trao đổi cuối cùng của mọi người.
Trương Thanh Vân có thiên phú trên phương diện uống rượu, hắn là điển hình của loại người ngàn ly không say, vì vậy mà cực kỳ sinh động trên bàn tiệc. Người nào đến mời hắn cũng tiếp, mà không biết tin tức hắn được đề bạt làm bí thư ban bí thư trung ương đã được truyền ra từ khi nào, rất nhiều người nhân cơ hội uống sau mà mở lời chúc mừng hắn. Ba mươi sáu tuổi là bí thư khối bí thư trung ương cũng không phải là thành tích đặc biệt, nhưng nghe nói Trương Thanh Vân còn có thể kiêm nhiệm phó chủ tịch hội liên hiệp thanh niên, dù là khối trung ương hay hội liên hiệp thanh niên cũng đều liên quan đến vấn đề xây dựng ban ngành trung tâm cho quốc gia, Trương Thanh Vân nhận chức ở hai vị trí, có thể nói làm người khác thấy được tương lai rộng lớn.
Tuy đến bây giờ thì Trương Thanh Vân còn chưa có công văn bổ nhiệm chính thức, nhưng ai cũng biết rõ mối quan hệ giữa Trương Thanh Vân và Chiêm Giang Huy. Trương Thanh Vân là người thuộc dòng chính của trưởng phòng tổ chức trung ương, tất nhiên tin đồn đề bạt của hắn sẽ phải mạnh mẽ hơn người thường. Hơn nữa những biểu hiện của Trương Thanh Vân ở Hoa Đông đã chứng minh mình là nhân tài, lúc này là thời cơ hắn lến khối trung ương kiếm thêm kinh nghiệm, nếu có thể phát triển tốt và tạo ra thành tích, như vậy đưa xuống tỉnh sẽ là quan lớn
Thật ra điều này cũng không dễ dàng gì, chương trình mỗi ngày của Chiêm Giang Huy quá chặt, bình thường ngay cả thời gian về nhà dùng cơm cũng không có, những tình cảnh lén tiếp khách thế này lại càng khó khăn. Trước khi gặp mặt Chiêm Giang Huy thì Kha Kiến đã dặn dò Trương Thanh Vân, nói rằng chỉ có thời gian hai mươi phút, sau đó trưởng phòng sẽ có chương trình rất quan trọng, tuyệt đối không thể sai lệch.
Trương Thanh Vân gặp Chiêm Giang Huy ở phòng làm việc, khi Trương Thanh Vân đi vào thì Chiêm Giang Huy đang xem văn kiện. Khi nghe thấy giọng nói của Trương Thanh Vân thì Chiêm Giang Huy cũng không tiếp tục xem xét văn kiện cho xong như ngày thường, lão lập tức ngừng công tác dùng cặp mắt sáng ngời có thần nhìn Trương Thanh Vân nói:
- Nhìn vẻ mặt cậu rất tốt, tôi đã phái người đến trường đảng xem xét tình huống, thành tích của cậu là rất tốt, những học viên và giáo viên đều đánh giá cậu rất cao, còn tốt hơn tôi tưởng. Ha ha.
Chiêm Giang Huy cười rất thoải mái, cũng rất vui vẻ.
Trương Thanh Vân liên tục nói lời khiêm tốn, trường hợp thế này nằm ngoài dự đoán của hắn. Hắn thông qua Kha Kiến mà biết được tin tức, tâm tình Chiêm Giang Huy không tốt, nhưng bây giờ gặp mặt thì khí sắc của lão rất tốt, kém xa so với tưởng tượng. Trương Thanh Vân đột nhiên hiểu ra, Kha Kiến đã nói về tình hình vài ngày trước đó, nhưng người như Chiêm Giang Huy thì nào có thể đặt sự việc ở Hoa Đông vào lòng? Sự việc đã qua, lúc đó tâm tình lão có chút không thoải mái, nhưng sau đó có lẽ đã buông.
- Về chuyện cậu nhận chức, sắp tới sẽ có bổ nhiệm chính thức. Hôm nay trên website phòng tổ chức tỉnh ủy Hod đã có công văn miễn chức bí thư thị ủy Hoài Dương của cậu, lúc này này chức vụ bí thư thị ủy Hoài Dương sẽ do Mã Vị Nhiên thay mặt.
Chiêm Giang Huy nói.
Trương Thanh Vân nở nụ cười mất tự nhiên, hai hàng chân mày vẫn không mở ra, hắn nói:
- Cháu đã biết về tin tức này, đối với cháu thì cũng có chút bất ngờ, nhưng dù thế nào thì trước đó cháu cũng là thường ủy tỉnh ủy Hoa Đông, cháu nghĩ Hoa Đông sẽ phải xem xét lại.
Chiêm Giang Huy híp mắt nhìn Trương Thanh Vân, lão hì một tiếng rồi nói:
- Xem ra cậu có cảm tình rất sâu với Hoa Đông, sớm biết như thế tôi sẽ không tìm biện pháp cho cậu về thủ đô, bây giờ xem ra trong lòng cậu cũng có chút buồn bực.
Vẻ mặt Trương Thanh Vân có chút biến đổi, hắn nghe ra hương vị khác trong lời nói của Chiêm Giang Huy, vì vậy mà khóe môi hơi co giật, định nói vài câu giải thích nhưng cuối cùng cũng bỏ qua. Loại chuyện này không cần giải thích, Trương Thanh Vân hiểu rất rõ sự khổ tâm của Chiêm Giang Huy, nhưng cảm tình sâu sắc của hắn đối với Hoa Đông là sự thật, không cần phải già mồm cãi láo và giải thích quá nhiều. Hắn biết rõ Chiêm Giang Huy nói như vậy là tâm tình không thông thoáng, cũng không phả lão không có ý kiến gì với mình, dù sao Tần Vệ Quốc cũng cho Kiều Quốc Thịnh một bạt tai ở Hoa Đông, mà bạt tai này có hơn phân nửa chuyển lên người Chiêm Giang Huy. Lúc này Chiêm Giang Huy mất mặt, nói ra vài câu tức tối chỉ là bình thường, cũng không cần Trương Thanh Vân phải châm thêm mồi lửa.
Khi thấy Trương Thanh Vân không lên tiếng thì Chiêm Giang Huy cũng không nói gì, nhưng trong lòng mơ hồ có chút hối hận. Biểu hiện của Kiều Quốc Thịnh làm lão rất thất vọng, mãi đến khi Kiều Quốc Thịnh xảy ra vấn đề, lúc đó lão mới biết Kiều Quốc Thịnh không dung nhập với Trương Thanh Vân ở Hoa Đông. Trương Thanh Vân không chỉ một lần nói rõ tình huống Hoa Đông, nội dung và hắn giảng giải khác biệt rất lớn so với Kiều Quốc Thịnh, mà Chiêm Giang Huy nhận lấy ảnh hưởng từ Kiều Quốc Thịnh, cho rằng Trương Thanh Vân dạo chơi ở Hoa Đông quá lâu, nhìn vấn đề mất đi lập trường khách quan. Nhưng sau khi sự việc xảy ra thì chứng tỏ những gì Trương Thanh Vân nói là chính xác, Kiều Quốc Thịnh nhìn vấn đề quá đơn giản, xử lý cũng nôn nóng, quan trọng hơn là Chiêm Giang Huy không thể không thừa nhận mình đã khinh thường Tần Vệ Quốc.
Phái Hoa Đông gần như tan vỡ, trước đó kẻ nào cũng như chó nhà tang, Tần Vệ Quốc được giữ lại Hoa Đông cũng chỉ vì được tổng bí thư Diệp đứng ra bảo vệ ở hội nghị bộ chính trị. Lúc đó Chiêm Giang Huy cũng có mặt, lão còn cho rằng tổng bí thư Diệp nhớ tình bạn cũ, không muốn quá tuyệt tình. Không ngờ đây chính là một sách lược đúng đắn, bí thư nhìn vấn đề rất sâu, phái Hoa Đông không thể sụp đổ nhanh như vậy, mà trong quá trình này cũng không nên ép người vào đường chết. Tần Vệ Quốc là một nhân vật linh hồn ở Hoa Đông, sao có thể nắm bắt một cách qua loa cho được? Một người có thể để cho tổng bí thư ra mặt bảo vệ sao có thể là nhân vật bình thường? Chiêm Giang Huy cũng không thể thoát khỏi sai lầm về mức độ đánh giá, hắn không ý thức được điều này, đã xem vấn đề ở Hoa Đông quá đơn giản. Lão chỉ thấy Hoa Đông nhiều năm đã đắc tội với quá nhiều người, không nhìn thấy phái Hoa Đông đắc tội nhiều người nhưng vẫn đứng vững qua rất nhiều năm, bên trong tất nhiên phải có đạo lý tồn vong. Tần Vệ Quốc dù là một vị vua chán nản nhưng dù sao vẫn là "vua Hoa Đông", Kiều Quốc Thịnh dù là tinh anh của phái Kinh Tân nhưng nếu muốn đấu với Tần Vệ Quốc thì vẫn kém sự cao tay. Hơn nữa Kiều Quốc Thịnh còn không chiếm được thiên thời địa lợi nhân hòa, có thể nói là thắng bại đã được quyết định ngay từ đầu.
- Thanh Vân, những năm qua thành tích của cậu ở Hoa Đông là rất tốt, không phải ai đến Hoa Đông cũng có thể tạo ra thành tích, cậu có thể làm tốt chứng tỏ năng lực hay cách làm người cũng rất tốt. Quốc Thịnh là nhân tài nhưng vẫn khó tránh khỏi những tư tưởng không tốt, cũng hy vọng cậu có thể hiểu được điều này, tất cả đều là đồng chí của mình, sau này các cậu khó thể tránh khỏi những tình cảnh làm đồng sự của nhau, vì vậy đoàn kết mới là vấn đề quan trọng nhất.
Chiêm Giang Huy lại nói.
Trương Thanh Vân liên tục gật đầu, hắn nói gần đây rất kính trọng chủ tịch Kiều, hai người ở Hoa Đông cũng không phát sinh ra vấn đề gì. Tất nhiên đây đều là những lời nói trên mặt mũi, trong lòng Trương Thanh Vân lại ước gì không có liên hệ với Kiều Quốc Thịnh. Chiêm Giang Huy nói tư tưởng của Kiều Quốc Thịnh không được tốt, đối với Trương Thanh Vân thì không những chỉ là như vậy, trong đầu Kiều Quốc Thịnh phân biệt đối xử là quá mạnh. Người này tự nhận là một thành viên của phái Kinh Tân, xem xét tư cách mạnh hơn cả Trương Thanh Vân, dù Hoa Đông là sân nhà của Trương Thanh Vân thì Kiều Quốc Thịnh cũng không tránh khỏi tình cảnh bị tư tưởng trên quấy phá. Nếu không thì Kiều Quốc Thịnh chẳng có lý do gì để không dung nhập Trương Thanh Vân, cần phải tìm phương pháp cho Trương Thanh Vân tến về thủ đô học tập, sau đó lại đứng ra hòa giải để phái Kinh Tân giữ Trương Thanh Vân ở lại công tác ở thủ đô. Điều này đối với Kiều Quốc Thịnh rõ ràng là tự phế võ công của mình, mà Kiều Quốc Thịnh làm như vậy là có ý đồ gì? Trong đầu óc hắn căn bản không xem xét rõ độ nặng nhẹ của sự việc, trước tiên không nghĩ đến vấn đề đứng vững bàn chân mà lại xem xét vị trí của mình và Trương Thanh Vân, người như vậy Trương Thanh Vân thật sự rất chán ghét. Cũng không phải bị Kiều Quốc Thịnh nhìn chằm chằm mà Trương Thanh Vân sinh ra chán ghét, hắn chán ghét chính là Kiều Quốc Thịnh bày ra tâm tình không thoáng trong tất cả sự việc, tính cách quá kém, không phù hợp với thân phận một chủ tịch tỉnh. Thân là một vị chủ tịch tỉnh, đây chính là quan to nắm quyền lớn một phương, nếu suy xét vấn đề thì phải xem từ góc chính diện, tích cực lo lắng, nào có khả năng xem xét địa vị và vinh nhục cá nhân?
Thời gian trôi qua rất nhanh, đã nhanh chóng qua hai mươi phút, Trương Thanh Vân nhìn giờ, khi thấy đến đúng thời gian thì đứng dậy cáo từ. Chiêm Giang Huy mỉm cười ngẩng đầu, lão nhìn đồng hồ mà vẫn chưa thỏa mãn, nhưng lão cũng không giữ Trương Thanh Vân ở lại mà chỉ nói:
- Như tôi bây giờ có rất nhiều điều cần nói với cậu, đáng tiếc là thời gian quá ít, không có biện pháp nói mọi thứ cho rõ ràng. Thời gian rất quý giá, lại trôi qua quá nhanh, Thanh Vân, cậu nhất định phải quý trọng...
Chiêm Giang Huy chưa nói Trương Thanh Vân cần quý trọng thứ gì, cũng không nói gì thêm, nói đến hai chữ quý trọng thì phất tay cho Trương Thanh Vân lui ra.
Trương Thanh Vân cung kính rời khỏi phòng, khi ra cửa thì gặp Kha Kiến, hắn cũng không nói gì mà gật đầu đi vội.
- Bí thư Thanh Vân, anh chờ chút.
Kha Kiến gọi Trương Thanh Vân lại, khi Trương Thanh Vân quay đầu thì hắn nói:
- Nghe nói bí thư Thanh Vân sắp được điều về thủ đô công tác, trước tiên tôi chúc mừng anh. Cán bộ khối trung ương quan trọng hơn dưới địa phương, bí thư Thanh Vân có thể tiến vào khối trung ương, tất nhiên sẽ có thể thi triển tài hoa.
- Cám ơn, cám ơn.
Trương Thanh Vân hiểu Kha Kiến đang lấy lòng mình, tất nhiên hắn rất thích nghe ngóng những vấn đề này, vì vậy vội vàng khách khí nói:
- Hôm nào có thời gian tôi sẽ mời khách dùng cơm, nhưng tôi đã xuống địa phương được vài năm, thủ đô mỗi ngày đều có biến đổi, thậm chí tôi đã thấy có chút lạ lẫm. Đến khi đó tôi điện thoại cho anh, anh nhất định sẽ được đón tiếp nồng hậu. Anh yên tâm, tôi sẽ chọn thời gian rãnh, cũng sẽ không ảnh hưởng đến công tác của anh.
Trước đó Kha Kiến không dám bày tỏ thái độ, đợi đến khi nghe đến câu nói sau cùng thì vội vàng gật đầu vui sướng nói:
- Nhất định, nhất định, anh mời khách thì tất nhiên tôi sẽ đến.
Trương Thanh Vân nói thêm vài câu với Kha Kiến rồi cáo từ.
Hôm nay trường đảng tổ chức lễ tốt nghiệp, Trương Thanh Vân cũng không thể tránh khỏi tình huống uống vài ly với mọi người. Bạn học trong trường đảng đều đến từ khắp đất nước, mà quan trọng chính là mỗi bạn học đều là quan viên cấp lớn ở giang hồ tứ hải, bây giờ kết thúc học tập thì có thể túa ra khắp nơi. Nhưng dù là ai thì cũng rất ấn tượng với hành trình học tập ở trường đảng lần này, mà những mối quen biết trong học tập cũng sẽ phát huy tác dụng. Đêm trước khi ly biệt, mọi người cùng gặp mặt nâng ly liên hoan, thực tế chính là sự trao đổi cuối cùng của mọi người.
Trương Thanh Vân có thiên phú trên phương diện uống rượu, hắn là điển hình của loại người ngàn ly không say, vì vậy mà cực kỳ sinh động trên bàn tiệc. Người nào đến mời hắn cũng tiếp, mà không biết tin tức hắn được đề bạt làm bí thư ban bí thư trung ương đã được truyền ra từ khi nào, rất nhiều người nhân cơ hội uống sau mà mở lời chúc mừng hắn. Ba mươi sáu tuổi là bí thư khối bí thư trung ương cũng không phải là thành tích đặc biệt, nhưng nghe nói Trương Thanh Vân còn có thể kiêm nhiệm phó chủ tịch hội liên hiệp thanh niên, dù là khối trung ương hay hội liên hiệp thanh niên cũng đều liên quan đến vấn đề xây dựng ban ngành trung tâm cho quốc gia, Trương Thanh Vân nhận chức ở hai vị trí, có thể nói làm người khác thấy được tương lai rộng lớn.
Tuy đến bây giờ thì Trương Thanh Vân còn chưa có công văn bổ nhiệm chính thức, nhưng ai cũng biết rõ mối quan hệ giữa Trương Thanh Vân và Chiêm Giang Huy. Trương Thanh Vân là người thuộc dòng chính của trưởng phòng tổ chức trung ương, tất nhiên tin đồn đề bạt của hắn sẽ phải mạnh mẽ hơn người thường. Hơn nữa những biểu hiện của Trương Thanh Vân ở Hoa Đông đã chứng minh mình là nhân tài, lúc này là thời cơ hắn lến khối trung ương kiếm thêm kinh nghiệm, nếu có thể phát triển tốt và tạo ra thành tích, như vậy đưa xuống tỉnh sẽ là quan lớn