Lại là một đợt tuyết lớn, đối với Hoa Đông thì một trận tuyết thế này là không dễ có, nhưng năm nay có vài đợt tuyết lớn, người bình thường sẽ cố gắng quấn mình ngủ nướng, nhưng hôm nay có một đám người căng thẳng hơn ngày thường, Vương Hồng cũng là một thành viên trong số đó.
Vương Hồng là thư ký có thâm niên trong văn phòng tỉnh ủy, khi bí thư Ngô đến Hoa Đông thì văn phòng tỉnh ủy đề cử ba thư ký cho Ngô Ngôn Pháp lựa chọn. Vương Hồng lúc đó đã trổ hết tài năng, cuối cùng cũng được Ngô Ngôn Pháp chọn trúng.
Từ một thư ký bình thường trở thành đệ nhất thư ký tỉnh Hoa Đông, những biến đổi trên người Vương Hồng là đặc biệt lớn. Biến đổi đầu tiên chính là công tác bận rộn hơn trước kia rất nhiều, bí thư Ngô nhìn có vẻ công tác tùy ý nhưng hiệu suất rất cao, thật ra công việc khá nặng.
Dưới thời tiết thế này, thường thì bí thư vừa đi làm sẽ điều chỉnh chương trình, sẽ yêu cầu ra ngoài thị sát. Vương Hồng là thư ký của bí thư, tất nhiên sẽ là trưởng ban tổng hợp, vì vậy hắn phải xác định sức khỏe của bí thư cho các chương trình hôm nay. Vì vậy khi trời mới tảng sáng hắn đã tự mình chạy về phía hội nghị trung tâm Tân Uyển.
Tuyết rơi đầy trời, đường rất khó đi, Vương Hồng chạy xe cực kỳ cẩn thận. May mà lúc này xe trên đường cũng không nhiều, hơn nữa cũng chỉ là một đoạn đường ngắn, những công nhân vệ sinh môi trường đã chăm chỉ thức dậy dọn dẹp từ rất sớm, những đống tuyết lớn trên đường được thanh lý, vì vậy Vương Hạ chạy xe rất thuận lợi.
Đối với Vương Hồng thì chính hắn không cần làm cho mình căng thẳng, dù sao bây giờ hắn cũng là đệ nhất thư ký ở Hoa Đông, thân phận khác biệt, văn phòng tỉnh ủy hoàn toàn có thể liên lạc để sắp xếp xe. Nhưng trước nay hắn không làm như vậy, sau khi lên làm thư ký cho bí thư thì luôn ẩn nhẫn, không muốn sử dụng những đặc quyền.
Vương Hồng đến biệt thự thì bí thư Ngô đã thức dậy, khi thấy thư ký thì bí thư nói chương trình hôm nay không thay đổi, nói rằng buổi trưa có một hội nghị quan trọng, không thể hủy bỏ.
Vương Hồng liên tục xưng vâng, hắn thầm thở phào một hơi, mơ hồ cảm thấy có chút không thoải mái. Hội nghị sáng nay Ngô Ngôn Pháp sẽ tham gia họp hội ý khối chính quyền, rốt cuộc có chuyện gì quan trọng?
Làm một thư ký của bí thư tỉnh ủy, gần đây Vương Hồng cảm thấy vấn đề mẫm cảm nhất chính là chức vụ chủ tịch tỉnh sẽ thay đổi. Vương Hồng khác với Ngô Ngôn Pháp, hắn là người công tác nhiều năm ở Hoa Đông, quen biết rất nhiều người.
Gần đây có nhiều người đến nói bóng gió với Vương Hồng, mục đích chính là dò xét chút tin tức, muốn thông qua hắn để biết ý nghĩ trong lòng Ngô Ngôn Pháp. Trong số những người này còn có cả Niên Tuấn Quốc.
Niên Tuấn Quốc là phó chủ tịch thường vụ tỉnh, nếu nói một cách tương đối thì Vương Hồng không quá quen thuộc người này, nhưng ngày trước khi thường ủy hội ý thì Niên Tuấn Quốc có cơ hội ngồi một mình với Vương Hồng. Niên Tuấn Quốc hỏi Vương Hồng xem gần đây bí thư Ngô Ngôn Pháp có điều gì không hài lòng với khối công tác của chính quyền.
Lúc đó Vương Hồng không ý thức được ý đồ của Niên Tuấn Quốc, hắn trả lời là bí thư rất hài lòng về khối chính quyền. Niên Tuấn Quốc khi đó đã dùng giọng đùa giỡn nói:
- Ôi dào, nghe tôi nói này thư ký Tiểu Vương, cậu cũng không được nói lời khách khí như vậy, thủ tướng xuống thị sát đưa ra nhiều ý kiến, bí thư sao có thể thỏa mãn được?
Vương Hồng có chút sững sốt, nửa ngày sau mới có phản ứng, hắn không ngờ mình nói bí thư Ngô thỏa mãn công tác của khối chính quyền đã phạm vào điều kiêng kỵ của Niên Tuấn Quốc. Hắn nghe thấy lời nói của Niên Tuấn Quốc, sao lại cảm giác đối phương hy vọng bí thư sẽ bất mãn với công tác của khối chính quyền?
Vương Hồng dù sao cũng là người công tác khá lâu, hắn nhanh chóng phỏng đoán ra tâm tư của Niên Tuấn Quốc. Lúc này Niên Tuấn Quốc rõ ràng rất muốn tạo ấn tượng cho bí thư, vì vậy Vương Hồng nói:
- Bí thư thường xuyên nói khối chính quyền còn chưa sử dụng hết tài nguyên, Hoa Đông còn nhiều cán bộ vĩ đại, còn nhiều cán bộ chưa có sân khấu để phô bày tài hoa.
Niên Tuấn Quốc nghe được lời này của Vương Hồng thì vẻ mặt đã khá hơn rất nhiều, nụ cười cũng bừng ra trên mặt, miệng cũng kéo dài đến tận chân mày.
Sau sự việc lần đó thì Vương Hồng mới bừng tỉnh, có lẽ chức vụ chủ tịch tỉnh Hoa Đông sắp đổi người, vì vậy bây giờ hắn càng đặc biệt quan sát lời nói và hành động của bí thư Ngô.
Tất nhiên mục đích của hắn không phải muốn để lộ tin đồn cho người khác, chẳng qua chỉ là chú ý nhân tuyển cho chức vụ chủ tịch tỉnh.
Vương Hồng là cán bộ không bối cảnh, là điển hình của loại người tự mình cố gắng đi lên. Vì vậy trong lòng hắn cực kỳ sùng bái một đân đen như lãnh đạo Trương Thanh Vân.
Vương Hồng có nghiên cứu tương đối về Trương Thanh Vân, lãnh đạo đọc sách gì cũng được hắn biết khá rõ. Thậm chí hắn còn sưu tập những bản thảo phát biểu của Trương Thanh Vân, mục đích chính là muốn ngộ ra vài điều trong hành vi và xử lý vấn đề của lãnh đạo, tìm ra sự trợ giúp cho chính mình.
Vì vậy đối với Vương Hồng, nhân tuyển cho chức vụ chủ tịch tỉnh Hoa Đông không ai khác phải là Trương Thanh Vân. Dù Niên Tuấn Quốc cũng là lãnh đạo tỉnh, cũng có năng lực và tài hoa, nhưng nếu so với Trương Thanh Vân thì kém xa.
Trương Thanh Vân vừa đến Hoa Đông thì đã phát triển ở Cảng Thành, đã sáng tạo đưa ra ý nghĩ xây dựng thành phố mới. Chỉ cần nhìn vào những phát triển của Cảng Thành vài năm gần đây thì thấy ánh mắt của Trương Thanh Vân là nhìn xa trông rộng. Những năm này Cảng Thành luôn bảo trì khí thế phát triển mạnh mẽ, tất nhiên đều có nhân tố trợ giúp từ việc xây dựng thành phố mới.
Bây giờ quận Hoàng Lăng đã được xây dựng rất quy mô, con đẹp hơn cả những quận nội thành, người đông đúc. Đây là một thành quả lớn trợ giúp cho sự phát triển và khuếch trương kinh tế.
Sau khi Trương Thanh Vân đến Hoài Dương đảm nhiệm chức vụ bí thư thị ủy thì lại càng biểu hiện tài hoa, bây giờ cả nước đều nói về hiện tượng Hoài Dương. Thật ra Hoài Dương phát triển mạnh cũng nhờ có ưu thế đặc biệt và kết cấu kinh tế, mà những thứ này đều được Trương Thanh Vân bày ra.
Sau đó Trương Thanh Vân từ chức vụ bí thư thị ủy Hoài Dương tiến lên làm trưởng phòng tổ chức, cuối cùng là phó bí thư tỉnh ủy, thành tích công tác tương đối xuất sắc. Hơn nữa thông qua công tác lãnh đạo ở tỉnh ủy thì uy vọng của Trương Thanh Vân dần tăng mạnh, hầu như đã trở thành một tồn tại như bí thư Tần năm xưa. Trương Thanh Vân có thể phát triển đến mức này, như vậy tìm nhân tuyển cho chức vụ chủ tịch tỉnh, còn ai có lý lịch hơn, còn ai thích hợp hơn?
Nhưng bây giờ bên ngoài lại lưu truyền tin tức Niên Tuấn Quốc sắp tiến lên, hơn nữa thông qua quan sát thì Vương Hồng cũng cảm thấy Ngô Ngôn Pháp có vài phần kính trọng với Niên Tuấn Quốc. Điều này làm hắn thất vọng, đôi khi cũng phải cảm thán con đường làm quan quá khó khăn.
Không thể nghi ngờ, nếu xét về tương lai Hoa Đông, Trương Thanh Vân đảm nhiệm chức chủ tịch tỉnh Hoa Đông là thích hợp nhất, nhưng hình như lập trường của Ngô Ngôn Pháp không phải là như vậy. Đây là một mâu thuẫn, trong đây liên quan đến vấn đề nắm hay buông, Vương Hồng cũn chẳng biết bí thư Ngô có lòng dạ này hay không.
Vương Hồng sắp xếp tốt công tác cho một ngày của Ngô Ngôn Pháp, sau đó lại đến phòng làm việc của bí thư để xin chỉ thị. Lúc này Ngô Ngôn Pháp đang chắp tay sau lưng đi dạo ở hoa viên bên ngoài phòng làm việc, Vương Hồng đưa tay nhìn giờ, thời gian còn sớm, vì vậy cũng không vội quấy rầy bí thư.
Ngô Ngôn Pháp lại thấy Vương Hồng, lão vẫy tay nói:
- Vừa rồi cậu đi đường thấy tình hình thế nào?
- Tình hình giao thổng rất tốt, công nhân vệ sinh môi trường làm việc khá vất vả, có lẽ khi trời còn chưa sáng đã thức dậy công tác. Khi tôi đi trên đường thì phần lớn tuyết đọng đã được dọn dẹp.
Vương Hồng cất cao giọng nói.
Ngô Ngôn Pháp gật đầu, lão giống như đang suy nghĩ vấn đề, một lát sau mới ngẩng đầu lên rồi đột nhiên nói:
- Tôi nghe nói gần đây ở bên ngoài có một tin tức nhỏ, nghe nói chức vụ chủ tịch tỉnh Hoa Đông sắp đổi người, chủ tịch Kiều sắp về thủ đô, có phải không?
Vương Hồng có chút sững sốt, hắn nói:
- Có chút tin tức nhưng phạm vi không rộng...
Khoảnh khắc này Vương Hồng có chút căng thẳng, trước đó hắn không có chuẩn bị về câu hỏi của bí thư, vì vậy không biết câu trả lời của mình có làm cho bí thư tức giận hay không.
Ma mà Ngô Ngôn Pháp cũng không tức giận, lão chỉ chắp tay sau lưng dạo quanh hoa viên đầy tuyết, một lát sau mới nói:
- Dựa theo ánh mắt của cậu, nếu tin đồn này là thật, cậu cảm thấy trong ban ngành ai là người thích hợp làm chủ tịch?
Vẻ mặt Vương Hồng biến đổi vài lượt, hắn ấp úng một lúc lâu mà không dám trả lời, hơn nữa còn cúi đầu rất thấp, không đối mặt với bí thư Ngô. Ngô Ngôn Pháp Ngô Ngôn Pháp nhíu mày nói: Bạn đang xem tại - www.
- Cậu không cần căng thẳng, tôi chỉ tùy tiện hỏi mà thôi, cậu nghĩ sao thì cứ nói vậy, tôi không trách.
Vương Hồng lén liếc mắt nhìn Ngô Ngôn Pháp, khi thấy vẻ mặt bí thư rất chân thành thì có chút trầm ngâm, cuối cùng cắn răng nói:
- Tôi cho rằng bí thư Trương Thanh Vân là thích hợp nhất, người bên dưới cũng nghĩ như vậy...
- À.
Ngô Ngôn Pháp à một tiếng mà không trả lời, Vương Hồng vội vàng cúi đầu không dám nói thêm điều gì. Ngô Ngôn Pháp cũng không muốn dây dưa ở vấn đề này, ngược lại hỏi:
- Tất cả công tác hôm nay đã sắp xếp ổn chưa?
Vương Hồng gật đầu, Ngô Ngôn Pháp khoát tay nói:
- Đã đến giờ rồi, trước tiên ăn chút điểm tâm, hôm nay lại bắt đầu một ngày bận rộn.
Ngô Ngôn Pháp nói xong thì chắp tay sau lưng đi đến nhà ăn.
Vừa rồi Ngô Ngôn Pháp hỏi Vương Hồng chẳng qua chỉ là ngẫu hứng, nhưng đây cũng là vấn đề mà gần đây lão luôn xem xét. Mãi đến lúc này Ngô Ngôn Pháp mới thấy căn cơ quá sâu ủa Trương Thanh Vân ở Hoa Đông.
Ngô Ngôn Pháp không phải chỉ hỏi Vương Hồng, khoảng thời gian này lão đi thị sát thường đột nhiên hỏi người khác về vấn đề này, mà phản hồi đều như nhau, Trương Thanh Vân giống như đã trở thành núi lớn trong lòng cán bộ.
Ngô Ngôn Pháp thấy điều này rất khó tưởng, dù sao Trương Thanh Vân chỉ đảm nhiệm chức phó ở Hoa Đông, sao có lực ảnh hưởng lớn như vậy được?
Chức vụ chủ tịch không phải do Ngô Ngôn Pháp quyết định, nhưng tổ chức sẽ trưng cầu ý kiến của lão. Lúc này Ngô Ngôn Pháp biết rõ, nếu chức vụ chủ tịch không chuyển lên người Trương Thanh Vân thì công tác của mình ở Hoa Đông sẽ rất khó khăn, hơn nữa lòng dạ cũng không được thanh thản
Vương Hồng là thư ký có thâm niên trong văn phòng tỉnh ủy, khi bí thư Ngô đến Hoa Đông thì văn phòng tỉnh ủy đề cử ba thư ký cho Ngô Ngôn Pháp lựa chọn. Vương Hồng lúc đó đã trổ hết tài năng, cuối cùng cũng được Ngô Ngôn Pháp chọn trúng.
Từ một thư ký bình thường trở thành đệ nhất thư ký tỉnh Hoa Đông, những biến đổi trên người Vương Hồng là đặc biệt lớn. Biến đổi đầu tiên chính là công tác bận rộn hơn trước kia rất nhiều, bí thư Ngô nhìn có vẻ công tác tùy ý nhưng hiệu suất rất cao, thật ra công việc khá nặng.
Dưới thời tiết thế này, thường thì bí thư vừa đi làm sẽ điều chỉnh chương trình, sẽ yêu cầu ra ngoài thị sát. Vương Hồng là thư ký của bí thư, tất nhiên sẽ là trưởng ban tổng hợp, vì vậy hắn phải xác định sức khỏe của bí thư cho các chương trình hôm nay. Vì vậy khi trời mới tảng sáng hắn đã tự mình chạy về phía hội nghị trung tâm Tân Uyển.
Tuyết rơi đầy trời, đường rất khó đi, Vương Hồng chạy xe cực kỳ cẩn thận. May mà lúc này xe trên đường cũng không nhiều, hơn nữa cũng chỉ là một đoạn đường ngắn, những công nhân vệ sinh môi trường đã chăm chỉ thức dậy dọn dẹp từ rất sớm, những đống tuyết lớn trên đường được thanh lý, vì vậy Vương Hạ chạy xe rất thuận lợi.
Đối với Vương Hồng thì chính hắn không cần làm cho mình căng thẳng, dù sao bây giờ hắn cũng là đệ nhất thư ký ở Hoa Đông, thân phận khác biệt, văn phòng tỉnh ủy hoàn toàn có thể liên lạc để sắp xếp xe. Nhưng trước nay hắn không làm như vậy, sau khi lên làm thư ký cho bí thư thì luôn ẩn nhẫn, không muốn sử dụng những đặc quyền.
Vương Hồng đến biệt thự thì bí thư Ngô đã thức dậy, khi thấy thư ký thì bí thư nói chương trình hôm nay không thay đổi, nói rằng buổi trưa có một hội nghị quan trọng, không thể hủy bỏ.
Vương Hồng liên tục xưng vâng, hắn thầm thở phào một hơi, mơ hồ cảm thấy có chút không thoải mái. Hội nghị sáng nay Ngô Ngôn Pháp sẽ tham gia họp hội ý khối chính quyền, rốt cuộc có chuyện gì quan trọng?
Làm một thư ký của bí thư tỉnh ủy, gần đây Vương Hồng cảm thấy vấn đề mẫm cảm nhất chính là chức vụ chủ tịch tỉnh sẽ thay đổi. Vương Hồng khác với Ngô Ngôn Pháp, hắn là người công tác nhiều năm ở Hoa Đông, quen biết rất nhiều người.
Gần đây có nhiều người đến nói bóng gió với Vương Hồng, mục đích chính là dò xét chút tin tức, muốn thông qua hắn để biết ý nghĩ trong lòng Ngô Ngôn Pháp. Trong số những người này còn có cả Niên Tuấn Quốc.
Niên Tuấn Quốc là phó chủ tịch thường vụ tỉnh, nếu nói một cách tương đối thì Vương Hồng không quá quen thuộc người này, nhưng ngày trước khi thường ủy hội ý thì Niên Tuấn Quốc có cơ hội ngồi một mình với Vương Hồng. Niên Tuấn Quốc hỏi Vương Hồng xem gần đây bí thư Ngô Ngôn Pháp có điều gì không hài lòng với khối công tác của chính quyền.
Lúc đó Vương Hồng không ý thức được ý đồ của Niên Tuấn Quốc, hắn trả lời là bí thư rất hài lòng về khối chính quyền. Niên Tuấn Quốc khi đó đã dùng giọng đùa giỡn nói:
- Ôi dào, nghe tôi nói này thư ký Tiểu Vương, cậu cũng không được nói lời khách khí như vậy, thủ tướng xuống thị sát đưa ra nhiều ý kiến, bí thư sao có thể thỏa mãn được?
Vương Hồng có chút sững sốt, nửa ngày sau mới có phản ứng, hắn không ngờ mình nói bí thư Ngô thỏa mãn công tác của khối chính quyền đã phạm vào điều kiêng kỵ của Niên Tuấn Quốc. Hắn nghe thấy lời nói của Niên Tuấn Quốc, sao lại cảm giác đối phương hy vọng bí thư sẽ bất mãn với công tác của khối chính quyền?
Vương Hồng dù sao cũng là người công tác khá lâu, hắn nhanh chóng phỏng đoán ra tâm tư của Niên Tuấn Quốc. Lúc này Niên Tuấn Quốc rõ ràng rất muốn tạo ấn tượng cho bí thư, vì vậy Vương Hồng nói:
- Bí thư thường xuyên nói khối chính quyền còn chưa sử dụng hết tài nguyên, Hoa Đông còn nhiều cán bộ vĩ đại, còn nhiều cán bộ chưa có sân khấu để phô bày tài hoa.
Niên Tuấn Quốc nghe được lời này của Vương Hồng thì vẻ mặt đã khá hơn rất nhiều, nụ cười cũng bừng ra trên mặt, miệng cũng kéo dài đến tận chân mày.
Sau sự việc lần đó thì Vương Hồng mới bừng tỉnh, có lẽ chức vụ chủ tịch tỉnh Hoa Đông sắp đổi người, vì vậy bây giờ hắn càng đặc biệt quan sát lời nói và hành động của bí thư Ngô.
Tất nhiên mục đích của hắn không phải muốn để lộ tin đồn cho người khác, chẳng qua chỉ là chú ý nhân tuyển cho chức vụ chủ tịch tỉnh.
Vương Hồng là cán bộ không bối cảnh, là điển hình của loại người tự mình cố gắng đi lên. Vì vậy trong lòng hắn cực kỳ sùng bái một đân đen như lãnh đạo Trương Thanh Vân.
Vương Hồng có nghiên cứu tương đối về Trương Thanh Vân, lãnh đạo đọc sách gì cũng được hắn biết khá rõ. Thậm chí hắn còn sưu tập những bản thảo phát biểu của Trương Thanh Vân, mục đích chính là muốn ngộ ra vài điều trong hành vi và xử lý vấn đề của lãnh đạo, tìm ra sự trợ giúp cho chính mình.
Vì vậy đối với Vương Hồng, nhân tuyển cho chức vụ chủ tịch tỉnh Hoa Đông không ai khác phải là Trương Thanh Vân. Dù Niên Tuấn Quốc cũng là lãnh đạo tỉnh, cũng có năng lực và tài hoa, nhưng nếu so với Trương Thanh Vân thì kém xa.
Trương Thanh Vân vừa đến Hoa Đông thì đã phát triển ở Cảng Thành, đã sáng tạo đưa ra ý nghĩ xây dựng thành phố mới. Chỉ cần nhìn vào những phát triển của Cảng Thành vài năm gần đây thì thấy ánh mắt của Trương Thanh Vân là nhìn xa trông rộng. Những năm này Cảng Thành luôn bảo trì khí thế phát triển mạnh mẽ, tất nhiên đều có nhân tố trợ giúp từ việc xây dựng thành phố mới.
Bây giờ quận Hoàng Lăng đã được xây dựng rất quy mô, con đẹp hơn cả những quận nội thành, người đông đúc. Đây là một thành quả lớn trợ giúp cho sự phát triển và khuếch trương kinh tế.
Sau khi Trương Thanh Vân đến Hoài Dương đảm nhiệm chức vụ bí thư thị ủy thì lại càng biểu hiện tài hoa, bây giờ cả nước đều nói về hiện tượng Hoài Dương. Thật ra Hoài Dương phát triển mạnh cũng nhờ có ưu thế đặc biệt và kết cấu kinh tế, mà những thứ này đều được Trương Thanh Vân bày ra.
Sau đó Trương Thanh Vân từ chức vụ bí thư thị ủy Hoài Dương tiến lên làm trưởng phòng tổ chức, cuối cùng là phó bí thư tỉnh ủy, thành tích công tác tương đối xuất sắc. Hơn nữa thông qua công tác lãnh đạo ở tỉnh ủy thì uy vọng của Trương Thanh Vân dần tăng mạnh, hầu như đã trở thành một tồn tại như bí thư Tần năm xưa. Trương Thanh Vân có thể phát triển đến mức này, như vậy tìm nhân tuyển cho chức vụ chủ tịch tỉnh, còn ai có lý lịch hơn, còn ai thích hợp hơn?
Nhưng bây giờ bên ngoài lại lưu truyền tin tức Niên Tuấn Quốc sắp tiến lên, hơn nữa thông qua quan sát thì Vương Hồng cũng cảm thấy Ngô Ngôn Pháp có vài phần kính trọng với Niên Tuấn Quốc. Điều này làm hắn thất vọng, đôi khi cũng phải cảm thán con đường làm quan quá khó khăn.
Không thể nghi ngờ, nếu xét về tương lai Hoa Đông, Trương Thanh Vân đảm nhiệm chức chủ tịch tỉnh Hoa Đông là thích hợp nhất, nhưng hình như lập trường của Ngô Ngôn Pháp không phải là như vậy. Đây là một mâu thuẫn, trong đây liên quan đến vấn đề nắm hay buông, Vương Hồng cũn chẳng biết bí thư Ngô có lòng dạ này hay không.
Vương Hồng sắp xếp tốt công tác cho một ngày của Ngô Ngôn Pháp, sau đó lại đến phòng làm việc của bí thư để xin chỉ thị. Lúc này Ngô Ngôn Pháp đang chắp tay sau lưng đi dạo ở hoa viên bên ngoài phòng làm việc, Vương Hồng đưa tay nhìn giờ, thời gian còn sớm, vì vậy cũng không vội quấy rầy bí thư.
Ngô Ngôn Pháp lại thấy Vương Hồng, lão vẫy tay nói:
- Vừa rồi cậu đi đường thấy tình hình thế nào?
- Tình hình giao thổng rất tốt, công nhân vệ sinh môi trường làm việc khá vất vả, có lẽ khi trời còn chưa sáng đã thức dậy công tác. Khi tôi đi trên đường thì phần lớn tuyết đọng đã được dọn dẹp.
Vương Hồng cất cao giọng nói.
Ngô Ngôn Pháp gật đầu, lão giống như đang suy nghĩ vấn đề, một lát sau mới ngẩng đầu lên rồi đột nhiên nói:
- Tôi nghe nói gần đây ở bên ngoài có một tin tức nhỏ, nghe nói chức vụ chủ tịch tỉnh Hoa Đông sắp đổi người, chủ tịch Kiều sắp về thủ đô, có phải không?
Vương Hồng có chút sững sốt, hắn nói:
- Có chút tin tức nhưng phạm vi không rộng...
Khoảnh khắc này Vương Hồng có chút căng thẳng, trước đó hắn không có chuẩn bị về câu hỏi của bí thư, vì vậy không biết câu trả lời của mình có làm cho bí thư tức giận hay không.
Ma mà Ngô Ngôn Pháp cũng không tức giận, lão chỉ chắp tay sau lưng dạo quanh hoa viên đầy tuyết, một lát sau mới nói:
- Dựa theo ánh mắt của cậu, nếu tin đồn này là thật, cậu cảm thấy trong ban ngành ai là người thích hợp làm chủ tịch?
Vẻ mặt Vương Hồng biến đổi vài lượt, hắn ấp úng một lúc lâu mà không dám trả lời, hơn nữa còn cúi đầu rất thấp, không đối mặt với bí thư Ngô. Ngô Ngôn Pháp Ngô Ngôn Pháp nhíu mày nói: Bạn đang xem tại - www.
- Cậu không cần căng thẳng, tôi chỉ tùy tiện hỏi mà thôi, cậu nghĩ sao thì cứ nói vậy, tôi không trách.
Vương Hồng lén liếc mắt nhìn Ngô Ngôn Pháp, khi thấy vẻ mặt bí thư rất chân thành thì có chút trầm ngâm, cuối cùng cắn răng nói:
- Tôi cho rằng bí thư Trương Thanh Vân là thích hợp nhất, người bên dưới cũng nghĩ như vậy...
- À.
Ngô Ngôn Pháp à một tiếng mà không trả lời, Vương Hồng vội vàng cúi đầu không dám nói thêm điều gì. Ngô Ngôn Pháp cũng không muốn dây dưa ở vấn đề này, ngược lại hỏi:
- Tất cả công tác hôm nay đã sắp xếp ổn chưa?
Vương Hồng gật đầu, Ngô Ngôn Pháp khoát tay nói:
- Đã đến giờ rồi, trước tiên ăn chút điểm tâm, hôm nay lại bắt đầu một ngày bận rộn.
Ngô Ngôn Pháp nói xong thì chắp tay sau lưng đi đến nhà ăn.
Vừa rồi Ngô Ngôn Pháp hỏi Vương Hồng chẳng qua chỉ là ngẫu hứng, nhưng đây cũng là vấn đề mà gần đây lão luôn xem xét. Mãi đến lúc này Ngô Ngôn Pháp mới thấy căn cơ quá sâu ủa Trương Thanh Vân ở Hoa Đông.
Ngô Ngôn Pháp không phải chỉ hỏi Vương Hồng, khoảng thời gian này lão đi thị sát thường đột nhiên hỏi người khác về vấn đề này, mà phản hồi đều như nhau, Trương Thanh Vân giống như đã trở thành núi lớn trong lòng cán bộ.
Ngô Ngôn Pháp thấy điều này rất khó tưởng, dù sao Trương Thanh Vân chỉ đảm nhiệm chức phó ở Hoa Đông, sao có lực ảnh hưởng lớn như vậy được?
Chức vụ chủ tịch không phải do Ngô Ngôn Pháp quyết định, nhưng tổ chức sẽ trưng cầu ý kiến của lão. Lúc này Ngô Ngôn Pháp biết rõ, nếu chức vụ chủ tịch không chuyển lên người Trương Thanh Vân thì công tác của mình ở Hoa Đông sẽ rất khó khăn, hơn nữa lòng dạ cũng không được thanh thản