Giờ phút này thôn Đại Diệp cũng không bình tĩnh.
Phùng Quý tuy rằng là đã mất vợ, nhưng dù sao còn trẻ, lại chịu khó có năng lực làm việc .
Nhà cửa tuy từ mười mấy năm trước , nhưng ít nhất là nhà đơn , còn có sân, trong nhà cũng có gia súc, ruộng đất không nhiều lắm nhưng vẫn có, hơn nữa cũng không có con trai, cho nên mặc dù Phùng bà bà vừa nói muốn Phùng Quý tái giá, mấy tiểu nàng dâu đại cô nương vẫn tranh nhau tiếnlên .
Thừa dịp Hắc Muội không ở nhà, một ngày ba lần tám lượt tới thămPhùng Quý, Phùng Quý ở trong phòng đóng cửa không ra, nhưng khổ cho BéoNha cùng Tứ Nha.
Mấy nữ nhân đến không phải tuổi trẻ thủ tiết , thì là gái ế chưa được gả đi , tướng mạo nhân phẩm không phải rất tốt , trong nhà lại nghèo ,liền chậm trễ , cho nên không gặp Phùng Quý, nhìn thấy Béo Nha cùng TứNha liên tiếp lấy lòng.
Cuối cùng Béo Nha cũng học được một chút phong thái của nhị tỷ nàng,trực tiếp cầm chổi quét sân đuổi những người này toàn chạy ra ngoài, gặp Phùng bà bà đánh không lại liền hắt nước thối cho heo ăn, có Ngô BảoNhi ở một bên che chở, ai cũng không dám làm gì nàng.
Đại Thụ mấy ngày nay chơi chung với Tứ Nha cũng giúp đỡ đối phó Phùng bà bà, nhìn thấy bà mang theo mấy nữ nhân loè loẹt đến trực tiếp hướngtrên người các nàng nhổ nước bọt.
Những người này đến thân cận , đều chọn quần áo tốt nhất để mặc, bịdính nước miếng, hắt nước thối có khổ khó nói, còn phải cố cười vui, kết quả không gặp được Phùng Quý, một bụng hoả khí, Phung bà bà hai đầukhông chiếm được lợi ích gì.
Lẽ ra, phùng bà bà cũng đau lòng Phùng Quý , nghĩ con trai tuổi còntrẻ không đến bốn mươi, nhưng trong mắt bà căn bản là không thấy tâm tưchân chính của con bà, cùng tình cảm vợ chồng Tú Cô ở trong mắt bà chỉlà phân chó, cho nên thường ít thân cận, hai mẹ con cũng dần mất giaotình.
Bên kia Cúc Trân thẩm thấy Phùng bà bà dẫn người vào thôn liền nhảydựng lên đi truyền bá Hắc Muội bưu hãn như thế nào, đã là người kế thừagia nghiệp , chắc chắn vào cửa , dù sinh con trai cũng sẽ không được kếthừa gia nghiệp.
Vì thế thôn Đại Diệp gà bay chó sủa rất náo nhiệt .
Lần này Hắc Muội rốt cục cùng Bạch lão thanh toán xong nợ, chạy nhanh về nhà.
Nàng về thôn đúng cảnh tượng náo nhiệt này, nhưng thật ra Cúc Trânthẩm đối với Hắc Muội phá lệ thân thiết, dám lôi kéo nói chuyện, đem mấy chuyện xảy ra lúc Hắc Muội không ở nhà mấy ngày nay kể sinh động nhưthật .
Kỳ thực Hắc Muội ở Bạch gia mấy ngày đã suy nghĩ rất nhiều, không chỉ có nghĩ việc hôn nhân của mình, cũng nghĩ tới cha nàng Phùng Quý ,không từ mà biệt, chỉ nhìn Bạch Minh Tuệ một cách đơn thuần vì cha nàngbày mưu tính kế khuyên bảo nàng gả vào Bạch gia , nàng cảm thấy mình sovới nàng ấy, thật sự rất ích kỷ .
Cha nàng chưa tới bốn mươi, cứ như vậy một người cô đơn , nếu nàng thật tình thương cha nàng , hẳn là cổ vũ cha nàng tái giá.
Hắc Muội lòng đầy tâm sự về nhà.
Nhìn Béo Nha hiện tại thật sự hiểu biết không ít, thật tình cao hứng .
Đi vào phòng, cha nàng nằm ở vị trí nương nàng thường xuyên nằm, ngơngác sững sờ, người ta qua năm mới đều mập béo , Phùng Quý lại gầy đikhông ít, một chút tinh thần cũng không có, Hắc Muội nhìn thấy tronglòng lo lắng.
“Cha, cha hãy tái giá đi!”
Phùng Quý nghe xong hơn nữa ngày mới xoay người lại nhìn nàng, “Con muốn gả đi?”
“Không phải, “Hắc Muội sửng sốt, cha nàng hiểu lầm ý của nàng , “Cha, cha như vậy cô thấy rất khổ sở, nương con ở dưới có biết cũng đau lòng, sẽ không an tâm a, con nghĩ tới nghĩ lui cần phải tìm một bạn đời chocha, có lẽ cha sẽ không thương tâm nữa.”
Phùng Quý nhìn Hắc Muội, từ từ ngồi xuống, “Hắc Muội, cha thật sựkhông cần bất kỳ nữ nhân nào nữa, đời này của cha chỉ có một nữ nhân duy nhất đó là nương con —– “
Hắc Muội nhìn ông nói kiên quyết thật không biết nói cái gì thêm.
“Cha, dù sao cũng cần phải có người chiếu cố cha, về sau cho dù conkén rể, tuy nói có thể chăm sóc cha lúc tuổi già, nhưng cha có bạn không phải tốt hơn sao, có thể tâm sự với nhau.”Hắc Muội khuyên giải.
Phùng Quý suy nghĩ, trong lòng cân nhắc phỏng chừng có phải Phùng bàbà cùng cả nhà Phùng Kim gây áp lực cho Hắc Muội hay không , dừng mộtlát, bỗng nhiên nói, “Hắc Muội, cha đã nghĩ kỹ, thật sự không muốn táigiá, con đừng khuyên nữa, cha tin tưởng con có thể tìm được một nam nhân tốt ở rể.”
Hắc Muội lại không nói lời nào, trong mắt hàm chứa lệ gật gật đầu,nghĩ nương nàng có cha nàng tình thâm như vậy có lẽ dưới cửu tuyền cũngvui mừng ,
“Hắc Muội, cha muốn đến trấn ở.”
Phùng Quý bỗng nhiên nói.
Hắc Muội suy nghĩ, cha nàng đi trấn ở cũng tốt, rời xa nơi thương tâm , có lẽ tâm trạng sẽ tôt, nói sau trong nhà tránh đi Phùng bà bà cũngcó thể yên tĩnh chút.
Hiện tại ở nhà cũng không có việc gì nặng nhọc, trong ruộng chỉ có chút việc, Hắc Muội và Béo Nha đều có thể giải quyết được.
Hắc Muội lại không nói nhiều, trực tiếp cầm hai mươi lượng bạc đưa cho Phùng Quý ở trấn chi tiêu.
Phùng Quý cầm bạc bắt đầu thu xếp quần áo, Hắc Muội không nghĩ tớicha nàng nói đi là đi, nhưng nghĩ ông khó được không hề trầm mặc tự bếcũng không ngăn cản, nói không chừng đến trấn cùng Lâm thúc uống rượunói chuyện phiếm sẽ thấy sáng sủa lên.
Tiểu viện của Hắc Muội ở trấn kỳ thực ngoài Lâm thúc ra, thôn ĐạiDiệp không có ai biết, Phùng Quý vừa đi xem như triệt để cắt đứt suytính của Phùng bà bà, liên tiếp oán mắng Phùng Quý là đồ bất hiếu, lãonương lo lắng cố sức lo cho hắn, hắn lại biến mất không thấy đâu .
Thực ra người thượng thôn trên cơ bản đã chắc chắc Hắc Muội sẽ kén rể làm đương gia , có người cảm thấy Phùng Quý đối với Tú Cô tình thâm ýtrọng, hơn nữa nhà Hắc Muội là lúc trước dùng đồ cưới của Tú Cô mua ,không có đạo lý cho người khác, cũng có người cảm thấy Hắc Muội càngngày càng không ra dáng, như một con khỉ ngang bướng, hoàn toàn không có bộ dáng cô nương hiền thục, chửi đổng đánh nhau, còn đối với trưởng bối bất kính , không ai dám lấy về nhà , cũng chỉ có thể kén rể .
Chỉ có Diệp Tĩnh vẫn si tâm vọng tưởng, người là như thế, mất đi mới biết quý trọng.
Trước kia thời điểm đính hôn với Hắc Muội hắn chỉ cảm thấy Hắc Muộithực không tệ, lần đầu thiếu nam tâm động, nhưng lúc này Hắc Muội đốivới hắn lạnh nhạt như băng, hắn ngược lại càng cảm thấy Hắc Muội đẹp mắt , một cái nhăn mày một cái mỉm cười đều mang theo cái gọi là nhan nhưngọc trong sách nói, nhớ thương đều là bóng dáng Hắc Muội, khiến Diệp bà bà tức giận vô cùng. (Diệp Tĩnh này bị chứng tự ngược cuồng :v)
Hắc Muội ở nhà không sống yên ổn vài ngày liền có người tìm tới cửa,không tính là chuyện phiền toái gì, nhưng cũng đủ làm cho Hắc Muội khóxử .
Không phải ai khác, chính là bạn tốt Hắc Muội, Ngũ Nương ở hạ thôn muốn nghị thân .
Ngũ nương ở nhà là nhỏ nhất, trên có hai ca ca cùng cha mẹ đối vớiNgũ Nương đều thực sủng ái, đến mười lăm tuổi mới bắt đầu nghị thân.
Nói sau dáng vẻ Ngũ Nương tốt, người cũng đầy đặn, nhà ai không muốn lấy về nhà a.
Ngay từ đầu nghị thân, cửa đều muốn bị giẫm nát.
“Ngũ Nương, cha nương ngươi có ý gì?”
“Cha nương và các ca ca ta khẳng định không muốn ta gả xa.”
“Vậy gả đến thượng thôn chúng ta đi, mấy tiểu tử họ Phùng cũng tốt đấy.”
“Ai, ta cũng muốn như vậy , chúng ta còn có thể gần chút, ” Ngũ Nương ra vẻ khẽ nói.
Hắc Muội vừa nghe chợt nghe ra ý tại ngôn ngoại, “Nói mau, thượng thôn chúng ta nhà ai cầu hôn với ngươi?”
Ngũ Nương khẽ cười, “Chỉ biết không thể gạt được ngươi, “Nàng thực thần bí giơ bốn ngón tay.
Hắc Muội cả kinh cười, “Ha ha, Ngũ Nương thật tài , bốn nhà muốn cướp ngươi?”
Lời của nàng thật ra chọc Ngũ Nương có chút ngượng ngùng.
“Được, được, ta không nói, không nói, ngươi nói nhanh lên là bốn nhà nào.”
Thì ra hai huynh đệ Phùng Dũng Phùng Trung cầu hôn , còn là hai huynh đệ đồng thời mang lễ vật đến, nói nàng gả cho người nào cũng được.
“Đừng chọn bọn họ, một bụng ý xấu.”
“Ai nha, ta biết, cha ta đương trường cho lui, nói sau nhà bọn họ chỉ có bốn bức tường , hai đại nam nhân chỉ có vài mẫu ruộng, còn rấtlười.”
“Ừm, câu này đúng rồi, cha ngươi thật sự lo nghĩ cho ngươi. Còn hai nhà nào nữa?”
Ngũ Nương tiến đến bên tai Hắc Muội lặng lẽ nói.
“Vân Ca và Phú Đệ?”Nàng lập tức nói ra, lại vội vàng bưng kín miệng.
Nhìn bộ dạng Ngũ Nương thần bí, cười như tặc hỏi, “Ngươi nói thực đi ngươi vừa ý ai?”
Ngũ Nương vỗ đùi Hắc Muội một cái, “Ta có người vừa ý thì tìm ngươi làm gì?”
Nửa ngày mới từ từ nói, “Cha nương ta nói bọn họ bản thân đều không tệ, chỉ là tình huống trong nhà —– “
Mặc dù Ngũ Nương cũng không nói hết, nhưng Hắc Muội sao không biếtngụ ý của nàng, Vân Ca và Phú Đệ thật tình đều là đối tượng chọn làmchồng không tệ, nhưng nương của Vân Ca, là người rách nát gây chuyện,Ngũ Nương gả vào cửa, quan hệ mẹ chồng nàng dâu tuyệt đối không tốt.
Mà cha mẹ Phú Đệ tuổi tác đã cao thân thể không tốt, phía dưới đệ muội lại quá nhỏ, Ngũ Nương gả qua cũng sẽ ăn khổ .
“Kỳ thực, bảo ta nói, chỉ cần nhân phẩm tốt, chịu chút khổ chịu chútmệt cũng không có gì, ngươi xem nương ta lúc trước gả cho cha ta ăn baonhiêu khổ, nhưng tình cảm của hai người thật tốt, khổ cũng là ngọt a.”
Ngũ Nương cũng đồng ý, “Cha nương ta cũng nói như vậy , ta cảm thấy cũng đúng. Vậy ngươi nói một chút ta gả đến nhà nào sẽ tốt?”
Hắc Muội tự nhiên không có nhanh như vậy đưa ra câu trả lời thuyếtphục, Ngũ Nương cũng không thúc giục, làm cho nàng giúp đỡ góp ý, hẹnqua một thời gian lại đến tìm Hắc Muội nói chuyện.
Không tới hai ngày Cúc Trân thẩm mượn cớ làm chút bánh bột lọc đưa tới nói là cho Tứ Nha nếm thử .
Cuối cùng nói nói đã nói đến chuyện hôn sự Vân Ca .
“Hắc Muội, ngươi cũng biết, Vân Ca nhà ta là thanh niên trai tráng,làm gì cũng đạp kiên định thực , lại hiếu thuận hiểu biết —— “
Hắc Muội nhìn bà đã biết là muốn nhờ Hắc Muội hỗ trợ khuyên Ngũ Nương lựa chọn con trai bà Vân Ca còn một bộ gả cho con trai bà là được tiệnnghi, vội cắt ngang nói, “Cúc Trân thảm, Vân Ca nhà ngươi tốt như vậy,có lẽ căn bản không cần lo lắng chuyện cưới vợ, ta thấy Ngũ Nương vẫn là gả cho Phú Đệ tốt hơn, cha nương Phú Đệ là người tốt, nhà của ta mượncái gì không nói hai lời đã mang tới tận cửa.”
Cúc Trân thẩm vừa nghe ruột gan rối bời , “Ôi uy, Hắc Muội này,chuyện này không giống chuyện mượn đồ, nói sau Vân Ca so với Phú Đệ thìthân cận với ngươi hơn đi, ngươi có cái gì kêu một tiếng, Vân Ca cònkhông chạy tới hỗ trợ a —— “
Lời này của bà là sự thật, Vân ca đối với Hắc Muội không tệ, phỏng chừng trong lòng bởi vì nương hắn đối với Hắc Muội có quý đi.
Cúc Trân thẩm về đến nhà, vội vàng thúc Vân Ca đi tìm Hắc Muội, “VânCa, ngươi mau đi tìm Hắc Muội nói chuyện, nàng cùng Ngũ Nương quan hệtốt nhất , nếu không sẽ bị Phú Đệ đoạt mất —— “
Thực ra trong lòng Cúc Trân thẩm là vì lo lắng cho Vân ca, nhà bànghèo có tiếng, hơn nữa thanh danh bà cũng không dễ nghe, ngoại thôn lại càng sẽ không lựa chọn nhà bà, cho nên Vân Ca vẫn kéo dài tới mười bảytuổi còn chưa có nghị thân thành công.
Vân Ca kỳ thực trong lòng đối với Ngũ Nương vô cùng vừa ý , Ngũ Nương diện mạo ngọt ngào, phát dục lại tốt, mấu chốt là cha mẹ nàng thươngnàng, chẳng những sẽ không ép bức sính lễ còn có thể cho đồ cưới , nghĩtới nghĩ lui, Ngũ Nương rất thích hợp với hắn .
“Ngươi thích Ngũ Nương cái gì? Hay là xem trọng của hồi môn nhà nàngđi?” Hắc Muội nhìn thấy Vân Ca trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi.
Dân quê có câu tục ngữ, “Ghét con gái gả con gái kiếm tiền, thươngcon gái gả con gái lỗ vốn.” Thôn Đại Diệp ai chẳng biết Ngũ Nương rấtđược cha mẹ và các ca ca sủng ái.
“Ta —- ta —– “
“Ta cái gì ta, Vân Ca, nói thực ra, con người ngươi cũng không tệ,nhưng ngươi vẫn không nghĩ tới vấn đề mấu chốt, ngươi cho là Ngũ Nươngđể ý nhà ngươi nghèo sao, chỉ cần ngươi tốt, đối với nàng săn sóc sẽkhông gì có thể sánh bằng, nhà Ngũ Nương điều kiện khá giả , chính làngươi không nghĩ tới băn khoăn của người ta chỗ nào, ngươi không giảiquyết tốt ai cũng không dám gả đến nhà ngươi.”
Hắc Muội lời này tuy rằng không nói rõ ràng nhưng Vân Ca còn có cái gì không rõ , nói đến nói đi vấn đề chính là do nương hắn.
“Nhưng bà ấy là nương ta, dù không tốt, ta cũng không thể bỏ bà ấy —– “
Hắc Muội hung hăng đánh hắn một chày gỗ, “Vân Ca, ngươi so với ta lớn hơn một tuổi, ngươi thế nào ngốc như vậy, ta có nói vứt bỏ nương ngươisao?”
Vân Ca nhìn khuôn mặt Hắc Muội thở phì phì linh quang cười, “Ngươi là nói —– “
“Mau cút, mau cút ——- “
Nhìn bóng dáng Vân Ca vui thích chạy đi Hắc Muội cũng nở nụ cười.
Béo Nha từ trong bếp đi ra hỏi, “Nhị tỷ, tỷ thế nào không giúp Phú Đệ?”
“Đứa ngốc, Ngũ Nương cũng không phải người có thể chịu khổ, nhà PhúĐệ chỉ có một mình hắn làm việc, già già, bé bé, nàng gả đến nhà Phú Đệkhó tránh khỏi phải chịu khổ, nhà Vân Ca tuy nói cũng nghèo nhưng nóithế nào Vân Ca và Cúc Trân thẩm đều là người có thể làm việc , hơn nữaphía dưới cũng chỉ có một đệ đệ là Soả Tam.”
“Nhị tỷ, tỷ cũng phải nuôi bọn muội, có bọn muội liên lụy , có phảingười khác cũng không muốn tới cửa nuôi bọn muội không?” Tứ Nha đang ởmột bên cắt hoa ngũ vị bỗng nhiên quay đầu lại hỏi, ánh mắt vừa manh lại vô tội, Hắc Muội nhìn thấy trong lòng mềm nhũn.
“Nếu nam nhân không muốn cùng tỷ nuôi bọn muội, nhị tỷ ta còn chướng mắt hắn a.”
Một câu nhất thời làm tiêu tan cảm xúc khẩn trương của Béo Nha cùng Tứ Nha.
Phùng Quý tuy rằng là đã mất vợ, nhưng dù sao còn trẻ, lại chịu khó có năng lực làm việc .
Nhà cửa tuy từ mười mấy năm trước , nhưng ít nhất là nhà đơn , còn có sân, trong nhà cũng có gia súc, ruộng đất không nhiều lắm nhưng vẫn có, hơn nữa cũng không có con trai, cho nên mặc dù Phùng bà bà vừa nói muốn Phùng Quý tái giá, mấy tiểu nàng dâu đại cô nương vẫn tranh nhau tiếnlên .
Thừa dịp Hắc Muội không ở nhà, một ngày ba lần tám lượt tới thămPhùng Quý, Phùng Quý ở trong phòng đóng cửa không ra, nhưng khổ cho BéoNha cùng Tứ Nha.
Mấy nữ nhân đến không phải tuổi trẻ thủ tiết , thì là gái ế chưa được gả đi , tướng mạo nhân phẩm không phải rất tốt , trong nhà lại nghèo ,liền chậm trễ , cho nên không gặp Phùng Quý, nhìn thấy Béo Nha cùng TứNha liên tiếp lấy lòng.
Cuối cùng Béo Nha cũng học được một chút phong thái của nhị tỷ nàng,trực tiếp cầm chổi quét sân đuổi những người này toàn chạy ra ngoài, gặp Phùng bà bà đánh không lại liền hắt nước thối cho heo ăn, có Ngô BảoNhi ở một bên che chở, ai cũng không dám làm gì nàng.
Đại Thụ mấy ngày nay chơi chung với Tứ Nha cũng giúp đỡ đối phó Phùng bà bà, nhìn thấy bà mang theo mấy nữ nhân loè loẹt đến trực tiếp hướngtrên người các nàng nhổ nước bọt.
Những người này đến thân cận , đều chọn quần áo tốt nhất để mặc, bịdính nước miếng, hắt nước thối có khổ khó nói, còn phải cố cười vui, kết quả không gặp được Phùng Quý, một bụng hoả khí, Phung bà bà hai đầukhông chiếm được lợi ích gì.
Lẽ ra, phùng bà bà cũng đau lòng Phùng Quý , nghĩ con trai tuổi còntrẻ không đến bốn mươi, nhưng trong mắt bà căn bản là không thấy tâm tưchân chính của con bà, cùng tình cảm vợ chồng Tú Cô ở trong mắt bà chỉlà phân chó, cho nên thường ít thân cận, hai mẹ con cũng dần mất giaotình.
Bên kia Cúc Trân thẩm thấy Phùng bà bà dẫn người vào thôn liền nhảydựng lên đi truyền bá Hắc Muội bưu hãn như thế nào, đã là người kế thừagia nghiệp , chắc chắn vào cửa , dù sinh con trai cũng sẽ không được kếthừa gia nghiệp.
Vì thế thôn Đại Diệp gà bay chó sủa rất náo nhiệt .
Lần này Hắc Muội rốt cục cùng Bạch lão thanh toán xong nợ, chạy nhanh về nhà.
Nàng về thôn đúng cảnh tượng náo nhiệt này, nhưng thật ra Cúc Trânthẩm đối với Hắc Muội phá lệ thân thiết, dám lôi kéo nói chuyện, đem mấy chuyện xảy ra lúc Hắc Muội không ở nhà mấy ngày nay kể sinh động nhưthật .
Kỳ thực Hắc Muội ở Bạch gia mấy ngày đã suy nghĩ rất nhiều, không chỉ có nghĩ việc hôn nhân của mình, cũng nghĩ tới cha nàng Phùng Quý ,không từ mà biệt, chỉ nhìn Bạch Minh Tuệ một cách đơn thuần vì cha nàngbày mưu tính kế khuyên bảo nàng gả vào Bạch gia , nàng cảm thấy mình sovới nàng ấy, thật sự rất ích kỷ .
Cha nàng chưa tới bốn mươi, cứ như vậy một người cô đơn , nếu nàng thật tình thương cha nàng , hẳn là cổ vũ cha nàng tái giá.
Hắc Muội lòng đầy tâm sự về nhà.
Nhìn Béo Nha hiện tại thật sự hiểu biết không ít, thật tình cao hứng .
Đi vào phòng, cha nàng nằm ở vị trí nương nàng thường xuyên nằm, ngơngác sững sờ, người ta qua năm mới đều mập béo , Phùng Quý lại gầy đikhông ít, một chút tinh thần cũng không có, Hắc Muội nhìn thấy tronglòng lo lắng.
“Cha, cha hãy tái giá đi!”
Phùng Quý nghe xong hơn nữa ngày mới xoay người lại nhìn nàng, “Con muốn gả đi?”
“Không phải, “Hắc Muội sửng sốt, cha nàng hiểu lầm ý của nàng , “Cha, cha như vậy cô thấy rất khổ sở, nương con ở dưới có biết cũng đau lòng, sẽ không an tâm a, con nghĩ tới nghĩ lui cần phải tìm một bạn đời chocha, có lẽ cha sẽ không thương tâm nữa.”
Phùng Quý nhìn Hắc Muội, từ từ ngồi xuống, “Hắc Muội, cha thật sựkhông cần bất kỳ nữ nhân nào nữa, đời này của cha chỉ có một nữ nhân duy nhất đó là nương con —– “
Hắc Muội nhìn ông nói kiên quyết thật không biết nói cái gì thêm.
“Cha, dù sao cũng cần phải có người chiếu cố cha, về sau cho dù conkén rể, tuy nói có thể chăm sóc cha lúc tuổi già, nhưng cha có bạn không phải tốt hơn sao, có thể tâm sự với nhau.”Hắc Muội khuyên giải.
Phùng Quý suy nghĩ, trong lòng cân nhắc phỏng chừng có phải Phùng bàbà cùng cả nhà Phùng Kim gây áp lực cho Hắc Muội hay không , dừng mộtlát, bỗng nhiên nói, “Hắc Muội, cha đã nghĩ kỹ, thật sự không muốn táigiá, con đừng khuyên nữa, cha tin tưởng con có thể tìm được một nam nhân tốt ở rể.”
Hắc Muội lại không nói lời nào, trong mắt hàm chứa lệ gật gật đầu,nghĩ nương nàng có cha nàng tình thâm như vậy có lẽ dưới cửu tuyền cũngvui mừng ,
“Hắc Muội, cha muốn đến trấn ở.”
Phùng Quý bỗng nhiên nói.
Hắc Muội suy nghĩ, cha nàng đi trấn ở cũng tốt, rời xa nơi thương tâm , có lẽ tâm trạng sẽ tôt, nói sau trong nhà tránh đi Phùng bà bà cũngcó thể yên tĩnh chút.
Hiện tại ở nhà cũng không có việc gì nặng nhọc, trong ruộng chỉ có chút việc, Hắc Muội và Béo Nha đều có thể giải quyết được.
Hắc Muội lại không nói nhiều, trực tiếp cầm hai mươi lượng bạc đưa cho Phùng Quý ở trấn chi tiêu.
Phùng Quý cầm bạc bắt đầu thu xếp quần áo, Hắc Muội không nghĩ tớicha nàng nói đi là đi, nhưng nghĩ ông khó được không hề trầm mặc tự bếcũng không ngăn cản, nói không chừng đến trấn cùng Lâm thúc uống rượunói chuyện phiếm sẽ thấy sáng sủa lên.
Tiểu viện của Hắc Muội ở trấn kỳ thực ngoài Lâm thúc ra, thôn ĐạiDiệp không có ai biết, Phùng Quý vừa đi xem như triệt để cắt đứt suytính của Phùng bà bà, liên tiếp oán mắng Phùng Quý là đồ bất hiếu, lãonương lo lắng cố sức lo cho hắn, hắn lại biến mất không thấy đâu .
Thực ra người thượng thôn trên cơ bản đã chắc chắc Hắc Muội sẽ kén rể làm đương gia , có người cảm thấy Phùng Quý đối với Tú Cô tình thâm ýtrọng, hơn nữa nhà Hắc Muội là lúc trước dùng đồ cưới của Tú Cô mua ,không có đạo lý cho người khác, cũng có người cảm thấy Hắc Muội càngngày càng không ra dáng, như một con khỉ ngang bướng, hoàn toàn không có bộ dáng cô nương hiền thục, chửi đổng đánh nhau, còn đối với trưởng bối bất kính , không ai dám lấy về nhà , cũng chỉ có thể kén rể .
Chỉ có Diệp Tĩnh vẫn si tâm vọng tưởng, người là như thế, mất đi mới biết quý trọng.
Trước kia thời điểm đính hôn với Hắc Muội hắn chỉ cảm thấy Hắc Muộithực không tệ, lần đầu thiếu nam tâm động, nhưng lúc này Hắc Muội đốivới hắn lạnh nhạt như băng, hắn ngược lại càng cảm thấy Hắc Muội đẹp mắt , một cái nhăn mày một cái mỉm cười đều mang theo cái gọi là nhan nhưngọc trong sách nói, nhớ thương đều là bóng dáng Hắc Muội, khiến Diệp bà bà tức giận vô cùng. (Diệp Tĩnh này bị chứng tự ngược cuồng :v)
Hắc Muội ở nhà không sống yên ổn vài ngày liền có người tìm tới cửa,không tính là chuyện phiền toái gì, nhưng cũng đủ làm cho Hắc Muội khóxử .
Không phải ai khác, chính là bạn tốt Hắc Muội, Ngũ Nương ở hạ thôn muốn nghị thân .
Ngũ nương ở nhà là nhỏ nhất, trên có hai ca ca cùng cha mẹ đối vớiNgũ Nương đều thực sủng ái, đến mười lăm tuổi mới bắt đầu nghị thân.
Nói sau dáng vẻ Ngũ Nương tốt, người cũng đầy đặn, nhà ai không muốn lấy về nhà a.
Ngay từ đầu nghị thân, cửa đều muốn bị giẫm nát.
“Ngũ Nương, cha nương ngươi có ý gì?”
“Cha nương và các ca ca ta khẳng định không muốn ta gả xa.”
“Vậy gả đến thượng thôn chúng ta đi, mấy tiểu tử họ Phùng cũng tốt đấy.”
“Ai, ta cũng muốn như vậy , chúng ta còn có thể gần chút, ” Ngũ Nương ra vẻ khẽ nói.
Hắc Muội vừa nghe chợt nghe ra ý tại ngôn ngoại, “Nói mau, thượng thôn chúng ta nhà ai cầu hôn với ngươi?”
Ngũ Nương khẽ cười, “Chỉ biết không thể gạt được ngươi, “Nàng thực thần bí giơ bốn ngón tay.
Hắc Muội cả kinh cười, “Ha ha, Ngũ Nương thật tài , bốn nhà muốn cướp ngươi?”
Lời của nàng thật ra chọc Ngũ Nương có chút ngượng ngùng.
“Được, được, ta không nói, không nói, ngươi nói nhanh lên là bốn nhà nào.”
Thì ra hai huynh đệ Phùng Dũng Phùng Trung cầu hôn , còn là hai huynh đệ đồng thời mang lễ vật đến, nói nàng gả cho người nào cũng được.
“Đừng chọn bọn họ, một bụng ý xấu.”
“Ai nha, ta biết, cha ta đương trường cho lui, nói sau nhà bọn họ chỉ có bốn bức tường , hai đại nam nhân chỉ có vài mẫu ruộng, còn rấtlười.”
“Ừm, câu này đúng rồi, cha ngươi thật sự lo nghĩ cho ngươi. Còn hai nhà nào nữa?”
Ngũ Nương tiến đến bên tai Hắc Muội lặng lẽ nói.
“Vân Ca và Phú Đệ?”Nàng lập tức nói ra, lại vội vàng bưng kín miệng.
Nhìn bộ dạng Ngũ Nương thần bí, cười như tặc hỏi, “Ngươi nói thực đi ngươi vừa ý ai?”
Ngũ Nương vỗ đùi Hắc Muội một cái, “Ta có người vừa ý thì tìm ngươi làm gì?”
Nửa ngày mới từ từ nói, “Cha nương ta nói bọn họ bản thân đều không tệ, chỉ là tình huống trong nhà —– “
Mặc dù Ngũ Nương cũng không nói hết, nhưng Hắc Muội sao không biếtngụ ý của nàng, Vân Ca và Phú Đệ thật tình đều là đối tượng chọn làmchồng không tệ, nhưng nương của Vân Ca, là người rách nát gây chuyện,Ngũ Nương gả vào cửa, quan hệ mẹ chồng nàng dâu tuyệt đối không tốt.
Mà cha mẹ Phú Đệ tuổi tác đã cao thân thể không tốt, phía dưới đệ muội lại quá nhỏ, Ngũ Nương gả qua cũng sẽ ăn khổ .
“Kỳ thực, bảo ta nói, chỉ cần nhân phẩm tốt, chịu chút khổ chịu chútmệt cũng không có gì, ngươi xem nương ta lúc trước gả cho cha ta ăn baonhiêu khổ, nhưng tình cảm của hai người thật tốt, khổ cũng là ngọt a.”
Ngũ Nương cũng đồng ý, “Cha nương ta cũng nói như vậy , ta cảm thấy cũng đúng. Vậy ngươi nói một chút ta gả đến nhà nào sẽ tốt?”
Hắc Muội tự nhiên không có nhanh như vậy đưa ra câu trả lời thuyếtphục, Ngũ Nương cũng không thúc giục, làm cho nàng giúp đỡ góp ý, hẹnqua một thời gian lại đến tìm Hắc Muội nói chuyện.
Không tới hai ngày Cúc Trân thẩm mượn cớ làm chút bánh bột lọc đưa tới nói là cho Tứ Nha nếm thử .
Cuối cùng nói nói đã nói đến chuyện hôn sự Vân Ca .
“Hắc Muội, ngươi cũng biết, Vân Ca nhà ta là thanh niên trai tráng,làm gì cũng đạp kiên định thực , lại hiếu thuận hiểu biết —— “
Hắc Muội nhìn bà đã biết là muốn nhờ Hắc Muội hỗ trợ khuyên Ngũ Nương lựa chọn con trai bà Vân Ca còn một bộ gả cho con trai bà là được tiệnnghi, vội cắt ngang nói, “Cúc Trân thảm, Vân Ca nhà ngươi tốt như vậy,có lẽ căn bản không cần lo lắng chuyện cưới vợ, ta thấy Ngũ Nương vẫn là gả cho Phú Đệ tốt hơn, cha nương Phú Đệ là người tốt, nhà của ta mượncái gì không nói hai lời đã mang tới tận cửa.”
Cúc Trân thẩm vừa nghe ruột gan rối bời , “Ôi uy, Hắc Muội này,chuyện này không giống chuyện mượn đồ, nói sau Vân Ca so với Phú Đệ thìthân cận với ngươi hơn đi, ngươi có cái gì kêu một tiếng, Vân Ca cònkhông chạy tới hỗ trợ a —— “
Lời này của bà là sự thật, Vân ca đối với Hắc Muội không tệ, phỏng chừng trong lòng bởi vì nương hắn đối với Hắc Muội có quý đi.
Cúc Trân thẩm về đến nhà, vội vàng thúc Vân Ca đi tìm Hắc Muội, “VânCa, ngươi mau đi tìm Hắc Muội nói chuyện, nàng cùng Ngũ Nương quan hệtốt nhất , nếu không sẽ bị Phú Đệ đoạt mất —— “
Thực ra trong lòng Cúc Trân thẩm là vì lo lắng cho Vân ca, nhà bànghèo có tiếng, hơn nữa thanh danh bà cũng không dễ nghe, ngoại thôn lại càng sẽ không lựa chọn nhà bà, cho nên Vân Ca vẫn kéo dài tới mười bảytuổi còn chưa có nghị thân thành công.
Vân Ca kỳ thực trong lòng đối với Ngũ Nương vô cùng vừa ý , Ngũ Nương diện mạo ngọt ngào, phát dục lại tốt, mấu chốt là cha mẹ nàng thươngnàng, chẳng những sẽ không ép bức sính lễ còn có thể cho đồ cưới , nghĩtới nghĩ lui, Ngũ Nương rất thích hợp với hắn .
“Ngươi thích Ngũ Nương cái gì? Hay là xem trọng của hồi môn nhà nàngđi?” Hắc Muội nhìn thấy Vân Ca trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi.
Dân quê có câu tục ngữ, “Ghét con gái gả con gái kiếm tiền, thươngcon gái gả con gái lỗ vốn.” Thôn Đại Diệp ai chẳng biết Ngũ Nương rấtđược cha mẹ và các ca ca sủng ái.
“Ta —- ta —– “
“Ta cái gì ta, Vân Ca, nói thực ra, con người ngươi cũng không tệ,nhưng ngươi vẫn không nghĩ tới vấn đề mấu chốt, ngươi cho là Ngũ Nươngđể ý nhà ngươi nghèo sao, chỉ cần ngươi tốt, đối với nàng săn sóc sẽkhông gì có thể sánh bằng, nhà Ngũ Nương điều kiện khá giả , chính làngươi không nghĩ tới băn khoăn của người ta chỗ nào, ngươi không giảiquyết tốt ai cũng không dám gả đến nhà ngươi.”
Hắc Muội lời này tuy rằng không nói rõ ràng nhưng Vân Ca còn có cái gì không rõ , nói đến nói đi vấn đề chính là do nương hắn.
“Nhưng bà ấy là nương ta, dù không tốt, ta cũng không thể bỏ bà ấy —– “
Hắc Muội hung hăng đánh hắn một chày gỗ, “Vân Ca, ngươi so với ta lớn hơn một tuổi, ngươi thế nào ngốc như vậy, ta có nói vứt bỏ nương ngươisao?”
Vân Ca nhìn khuôn mặt Hắc Muội thở phì phì linh quang cười, “Ngươi là nói —– “
“Mau cút, mau cút ——- “
Nhìn bóng dáng Vân Ca vui thích chạy đi Hắc Muội cũng nở nụ cười.
Béo Nha từ trong bếp đi ra hỏi, “Nhị tỷ, tỷ thế nào không giúp Phú Đệ?”
“Đứa ngốc, Ngũ Nương cũng không phải người có thể chịu khổ, nhà PhúĐệ chỉ có một mình hắn làm việc, già già, bé bé, nàng gả đến nhà Phú Đệkhó tránh khỏi phải chịu khổ, nhà Vân Ca tuy nói cũng nghèo nhưng nóithế nào Vân Ca và Cúc Trân thẩm đều là người có thể làm việc , hơn nữaphía dưới cũng chỉ có một đệ đệ là Soả Tam.”
“Nhị tỷ, tỷ cũng phải nuôi bọn muội, có bọn muội liên lụy , có phảingười khác cũng không muốn tới cửa nuôi bọn muội không?” Tứ Nha đang ởmột bên cắt hoa ngũ vị bỗng nhiên quay đầu lại hỏi, ánh mắt vừa manh lại vô tội, Hắc Muội nhìn thấy trong lòng mềm nhũn.
“Nếu nam nhân không muốn cùng tỷ nuôi bọn muội, nhị tỷ ta còn chướng mắt hắn a.”
Một câu nhất thời làm tiêu tan cảm xúc khẩn trương của Béo Nha cùng Tứ Nha.