Diệp Âm Trúc đời người mặc dù mới chỉ hơn hai mươi năm, thế nhưng trong hơn hai mươi năm này hắn từng trải rất nhiều. Ở sâu trong nội tâm hắn, nguyện vọng lớn nhất chính là có thể có một ngày không hề có chiến tranh, được bầu bạn với người nhà, bằng hữu, sống cuộc sống yên bình.
Có lẽ có rất nhiều người sẽ ước ao thành tựu mà Diệp Âm Trúc hiện tại đạt được, thế nhưng, lại có bao nhiêu người chứng kiến được những gì mà hắn đã phải trả giá ở sau đó? Hắn đã lặng lẽ chịu đựng rất nhiều.
Trở về lúc sáng sớm. Khi Diệp Âm Trúc tỉnh dậy sau giấy ngủ, bên ngoài cũng đã tối sầm xuống.
Lắc lắc đầu, hương vị ngọt ngào ngủ say vừa cảm giác hết sức thoải mái, có lẽ chính là bởi vì có thê tử bên cạnh.
Hải Dương cùng Tô Lạp đều không ở trên giường, Diệp Âm Trúc xoay người ngồi dậy, thu tinh thần lực lại, cảm thụ một chút tình hình bản thân mình.
Năng lực khôi phục nguyên lực của bản thân hết sức cường đại, nhất là sau khi phối hợp năng lượng sinh mệnh, loại tình huống này trở nên càng thêm rõ ràng. Mà sau khi Diệp Âm Trúc kinh qua một ngày đêm nghỉ ngơi, sáng sớm nguyên lực tiêu hao lớn đã khôi phục bốn thành, thậm chí căn bản không cần hắn tận lực tu luyện, chỉ cần một ngày đêm nữa là cũng có thể khôi phục lại như thường. Về phần thương thế thì ngay cả vết sẹo cũng không hề lưu lại.
- Chàng đã tỉnh dậy. Chuẩn bị ăn cơm chiều thôi.
Cửa mở, Tô Lạp theo bên ngoài đi vào, thản nhiên cười toát ra vẻ đẹp tinh khiết không khỏi làm cho Diệp Âm Trúc cũng thấy ngẩn ngơ.
- Nhìn cái gì. Còn chưa có xem đủ sao?
Tô Lạp có chút ngượng ngùng, thời gian ba năm ròng rã cũng không có ngày nào được vui vẻ như hôm nay.
Diệp Âm Trúc cười nói:
- Đương nhiên xem chưa đủ. Xem cả đời cũng không đủ.
Tô Lạp nói:
- Mau tới đi. Bọn nhỏ cũng muốn ba ba đấy. Còn nữa, cũng biết là chàng mệt cho nên chỉ đem tin tức chàng trở về nói cho các chiến sĩ trú quân tại Cầm thành. Cũng không chuẩn bị cử hành nghi thức chào đón cho chàng, như vậy chàng cũng có thể nghỉ ngơi vài ngày, sáu vị đại sư đã ra lệnh, bất luận kẻ nào cũng không được tới quấy rối chúng ta.
Diệp Âm Trúc tự đáy lòng nói:
- Vậy thật sự là quá tốt. Ta sợ nhất chính là xã giao. Có cái gì so với người một nhà chúng ta cùng một chỗ chứ? Rốt cục có thể lại lần nữa thưởng thức tay nghề của nàng. Hồi trước, đây chính là hy vọng bất khả thi của ta.
Nghe xong lời này, Tô Lạp không khỏi mắt hơi đỏ lên. Hiển nhiên là nhớ lại lúc trước Diệp Âm Trúc vì cứu nàng mà dẫn đến vị giác tiêu thất, nhìn Diệp Âm Trúc mà ánh mắt trở nên càng thêm ôn nhu.
- Âm Trúc, cùng ta ở một chỗ, có đúng mang đến cho chàng nhiều thống khổ hay không?
Tô Lạp cúi đầu, đi tới bên giường ngồi xuống.
- Sao lại như vậy?
Diệp Âm Trúc cầm tay nàng.
- Nha đầu ngốc. Đời này có thể lấy nàng là niềm hạnh phúc nhất của ta. Hiện tại chúng ta đều đã có hài tử. Còn nói gì nữa chứ? Thật sự muốn cùng nàng và các con không bao giờ rời xa nữa.
Tô Lạp than nhẹ một tiếng nói:
- Thân phận cùng địa vị của chàng trong thời gian ngắn cũng sẽ lại như trước. Chàng có nhiều chuyện phải làm. Lúc ban đầu khi mới biết chàng, thực lực của chàng không bằng thiếp. Thế nhưng, theo thời gian trôi qua, chàng lại trở nên càng ngày càng mạnh, hiện tại thiếp không cách nào hi vọng đuổi kịp, ngày hôm nay khi chàng ngủ, thiếp đã suy nghĩ rất nhiều. Hải Dương tỷ tỷ nói đúng, nếu chúng ta là thê tử của chàng, vậy, bất luận chàng làm cái gì, chúng ta đều cần phải ủng hộ chàng vô điều kiện. Như vậy mới có thể giúp cho chàng không lo lắng việc ở nhà. Bất luận chàng sau này muốn đi làm cái gì, thiếp cũng không ngăn cản. Thiếp cam đoan với chàng, sẽ ở nhà giáo dục con của chúng ta cho tốt chờ chàng trở về. Chỉ cần chàng nhớ rõ, cả nhà đang chờ đợi chàng. Sớm ngày trở về. Chúng ta cũng đã thỏa mãn rồi.
- Tô Lạp…
Diệp Âm Trúc xúc động ôm Tô Lạp vào trong lòng. Thân thể Tô Lạp ấm áp trong lòng hắn, nàng rõ ràng có thể cảm giác được sự nhiệt tình của Diệp Âm Trúc, nhưng chỉ có thể nhẹ giọng nói
- Âm Trúc. Hiện tại không giống với trước. Có ba tiểu quỷ đang chờ ở ngoài đó, để tối đi?
Diệp Âm Trúc tự nhiên hiểu rõ ràng biết Tô Lạp nói có ý gì. Mỉm cười nói:
- Chuyện gì chỉ có thể buổi tối mới làm được. Hiện tại lại không được chứ? Ta chỉ là muốn ôm nàng một cái mà thôi.
- Chàng...
Tô Lạp nhất thời mặt đỏ bừng. Mặc dù đã là người mẹ, nhưng nàng dù sao tuổi tác còn nhỏ, khi ngẩng đầu nhìn Diệp Âm Trúc, thấy trong mắt hắn lộ vẻ trêu chọc, lúc này mới minh bạch tự mình bị mắc lừa, lập tức đánh trên vai hắn một cái, nói:
- Mau tới đi, ăn cái đã, thiếp chỉ đặc biệt tới kêu chàng dậy thôi.
Sáu vị tháp chủ Pháp Lam rất hiểu Diệp Âm Trúc, đó là lí do mà ba ngày sau đó không có bất luận kẻ nào đến quấy rối gia đình hắn.
Diệp Âm Trúc mỗi ngày phụ mẫu, thê tử cùng bọn nhỏ vui vẻ sinh hoạt ba ngày yên ả trong Ám tháp.
Thế nhưng, hắn biết, đây chỉ là khỏang thời gian bình lặng ngắn ngủi, sau đó sẽ là những ngày giống tố sắp xảy ra.
Mà hắn cũng là chủ của trận bão táp này. Chỉ có thành công đem trận bão táp này trôi qua, mới có khả năng tiếp tục loại cuộc sống yên bình này, bằng không tất cả đều không thể biết trước được.
Quang minh tháp.
Thất tháp tháp chủ tề tụ.
Ngày hôm nay đã là ngày thứ năm Diệp Âm Trúc trở về. Hắn chủ động tìm Áo Bố Lai Ân, mời các vị tháp chủ khác.
- Áo Bố Lai Ân đại sư, ta nghĩ, ta nhất định phải bắt đầu rồi.
Thân thể Diệp Âm Trúc đã khôi phục tới trạng thái tốt nhất. Cuộc sống yên bình vài ngày cũng làm cho trạng thái tinh thần của hắn tốt phi thường, đối với ước vọng cuộc sống yên bình cùng gia đình càng thêm hy vọng.
Sau khi thương lượng cùng phụ mẫu, thê tử, hắn không thể ham muốn hưởng lạc ngắn ngủi như vậy nữa. Quyết định sớm bắt đầu hành động trước khi bão tố xảy ra. Bởi vì hắn mong muốn có thể sớm hơn một chút đi vào nơi đất bằng yên tĩnh.
Áo Bố Lai Ân mỉm cười nói:
- Âm Trúc. Ngươi không ở nhà nghỉ ngơi vài ngày nữa sao? Ly khai ba năm, gia đình có thể đoàn tụ nhiều ngày nữa mà.
Diệp Âm Trúc nói:
- Cảm tạ ngài. Đại sư, ta nghĩ, sớm giải quyết vấn đề một chút mới có thể vĩnh viễn bảo trì được cuộc sống vui vẻ thoải mái đó, cho nên ta không được nghỉ ngơi thêm nữa.
Mấy vị tháp chủ đồng thời gật đầu. Thực ra bọn họ còn sốt ruột biết tất cả về Thâm uyên vị diện hơn cả Diệp Âm Trúc. Tri kỷ tri bỉ (biết người biết ta) mới có thể bách chiến bách thắng.
Trải qua ba năm toàn lực chuẩn bị, toàn bộ đại lục đều như là một tòa máy móc thật lớn liên tục vận chuyển, công tác chuẩn bị đã bắt đầu tới bước cuối cùng. Mà hiện tại vấn đề then chốt nhất chính là đối với Thâm uyên vị diện không biết chút gì, nếu quyết định phải phản công địch thủ, thông tin càng thêm quan trọng.
Chỉ là bọn họ lại không thể thúc ép Diệp Âm Trúc. Lúc này Diệp Âm Trúc chủ động nói ra, nhất thời làm cho sáu vị tháp thở phào nhẹ nhõm.
Áo Bố Lai Ân nói:
- Đã như vậy, trước hết ta đem tình hình đại lục hiện nay nói cho ngươi một chút. Thời gian ba năm, ảnh hưởng xấu của chiến tranh lần trước mang đến đã dần dần mất hẳn, dù sao chiến tranh mặc dù tàn khốc nhưng chỉ tiến hành ở vùng sát biên giới các quốc gia. Ngoại trừ Phật La vương quốc tổn thất thảm trọng, các quốc gia khác cũng không có thương đến gốc rễ. Trải qua thảo luận kỹ lưỡng đề nghị của Mễ Lan đế quốc, các quốc gia dùng thời gian ba năm đem binh sĩ tinh nhuệ nhất của nước mình triệu tập tiến hành huấn luyện, binh quý tinh chứ không quý đa. Hiện tại tinh nhuệ của tám quốc gia nhân loại đều gia tăng, có thể tổ chức ra đại quân chừng hai trăm vạn. Mặc dù theo số lượng mà xem cũng không tính là nhiều, nhưng đều là quân tinh nhuệ của các nước. Điểm này ta có thể khẳng định. Đồng thời, khi chiến tranh bắt đầu, các quốc gia có thể duy trì liên tục không ngừng đem tài nguyên chuẩn bị cho tốt chuyển vận đến tiền tuyến. Hậu cần tiếp tế tiếp viện binh sĩ số lượng cao đến năm trăm vạn, đủ để chống đỡ cho quân chủ lực tiền tuyến tác chiến trong thời gian dài.
Diệp Âm Trúc có chút kinh ngạc về con số này:
- Các quốc gia hiện tại cũng đã chuẩn bị tốt rồi sao?
Áo Bố Lai Ân nói:
- Chuẩn bị trên cơ bản đã xong, quân đội các quốc gia hiện tại đang tiến hành tập trung huấn luyện, thí dụ như quân tinh nhuệ của Mễ Lan đế quốc là quân đoàn phương Bắc, do Áo Lợi Duy Lạp nguyên soái thống nhất chỉ huy, tại phụ cận cực bắc hoang nguyên cùng Thú nhân tộc hợp binh luyện tập. Thời gian huấn luyện càng dài, sức chiến đấu những quân đội này cũng tự nhiên tăng cường.
Lực lượng quân sự tám nước bố trí cơ bản là như thế, cũng không lo lắng tình hình thực tế nhân tố binh chủng, quân tinh nhuệ Mễ Lan đế quốc đạt tới năm mươi vạn người. Lam Địch Á Tư cơ bản cũng như vậy. Sáu nước khác có thể cung cấp một trăm vạn tinh binh. Ba năm này, ma pháp sư hoàng cấp trở lên ở các quốc gia cũng được Pháp Lam chỉ điểm, đồng thời cho phép tại Pháp Lam tiến hành tu luyện. Hiện tại ngoài thành Pháp Lam cũng đã thống nhất tiến hành. Cứ như vậy, chúng ta sau khi chiến tranh bắt đầu, đã có thể điều động phân phối ma pháp sư binh sĩ của bản thân một cách thoải mái. Dựa theo kế hoạch chúng ta, toàn bộ ma pháp sư do Pháp Lam thống nhất chỉ huy.
Diệp Âm Trúc gật đầu. Áo Bố Lai Ân nói rất đúng, Ma pháp sư nếu như tách biệt trong quân đội các quốc gia, hiệu quả có khả năng sinh ra trong chiến tranh khẳng định không bằng do Pháp Lam chỉ huy.
Binh lính bình thường cho dù cường đại cỡ nào, cũng không có thể có lực sát thương so sánh với quân đoàn ma pháp sư.
Đối với cuộc chiến tranh với Thâm uyên vị diện, Ma pháp sư không thể nghi ngờ là lực lượng có thể phát ra lực tấn công mạnh nhất.
Áo Bố Lai Ân tiếp tục nói:
- Ngoại trừ hai trăm vạn chủ lực của các quốc gia đại lục ra. Các quốc gia lân cận, đại khái còn có thể cung cấp hai trăm vạn quân dự bị. Một khi tiền phương chiến sự có sự đột phá, chúng ta có thể đem càng nhiều chiến sĩ đưa vào trong chiến tranh, mà quân chủ lực vẫn là Cầm Thành cùng Thú nhân tộc. Tử đế cùng Pháp Lam hiệp định tác dụng chủ đạo là điều động Tử tinh quân đoàn đại quân trăm vạn tham chiến. Về phần tình hình thực tế Cầm thành, sẽ do ngươi quyết định.
Diệp Âm Trúc nói:
- Cầm thành tất nhiên toàn lực ứng phó. Hiện nay bộ binh có hai mươi vạn, kỵ binh khoảng chừng ba vạn, hơn nữa binh sĩ các tộc hỗn hợp, đầu nhập chiến tranh tổng số sẽ vượt quá hai mươi lăm vạn.
Áo Bố Lai Ân thở dài một tiếng nói:
- Trận thánh này quyết định sinh tử tồn vong của nhân loại, tập trung toàn bộ lực lượng của đại lục, tổng quân lực vượt quá năm trăm vạn người. Đây đã là toàn bộ những gì chúng ta có khả năng xuất ra, cho nên chúng ta không thể thất bại. Âm Trúc. Ngươi là mấu chốt của trận chiến tranh này. Bất luận lần này ngươi đi Thâm uyên vị diện có thể nhận được tin tức chuẩn xác hay không. Ngươi nhất định phải nhớ kỹ, lấy an toàn bản thân làm trọng, vì Long Khi Nỗ Tư đại lục, vì gia đình của ngươi. Nếu ngươi thực sự gặp chuyện không may, vậy biết ăn nói sao với các bảo bối của ngươi.
Diệp Âm Trúc mỉm cười nói:
- Sư huynh, người yên tâm đi. Cho dù không thể đạt được thành tựu gì thì sống sót quay lại cũng không phải là vấn đề. Hiện tại, ta hết sức trân quý sinh mệnh bản thân, nhất là sau khi gặp bọn nhỏ. Ta cũng không muốn cho chúng nó mất đi cha. Không phải sao?
Áo Bố Lai Ân mỉm cười nói:
- Như vậy ta cũng an tâm. Về các quốc gia đại lục chỉnh hợp, tài nguyên phân phối, điều khiển quân đội, ngươi hoàn toàn không cần lo lắng, chúng ta sẽ căn cứ tin tức ngươi mang về mà quyết định khi nào triển khai hành động.
Diệp Âm Trúc suy nghĩ một chút nói:
- Không bằng, thời gian tổng tiến công tạm thời dời sau hai năm nữa. Ta nghĩ, có thời gian hai năm nữa, chúng ta cũng có thể chuẩn bị tốt hơn. Kéo dài nữa không có ý nghĩa gì. Thời gian sớm một ít, phong ấn cũng có thể cung cấp cho chúng ta sự trợ giúp lớn hơn nữa.
Ánh mắt Áo Bố Lai Ân sáng lên, nói:
- Ý của ngươi là Cầm Đế hào có thể hoàn thành sau hai năm?
Diệp Âm Trúc mỉm cười nói:
- Thực sự cũng không chính xác lắm, ta cũng không biết bọn họ sẽ đem đại bộ phận tài nguyên thiên nhiên dùng kiến tạo Cầm Đế hào hay không nữa.
Áo Bố Lai Ân nói:
- Không, Cầm Thành quyết định rất chính xác. Chúng ta chưa nắm rõ về Thâm uyên vị nên càng cần phải hỏi kỹ đại sư bộ tộc địa tinh về uy lực của Cầm Đế hào. Loại lợi khí chiến tranh này một khi đưa vào trên chiến trường, như vậy tác dụng nó mang đến, tuyệt đối không thấp hơn trăm vạn hùng binh. Có nó, chí ít chúng ta cũng có thể chiếm lĩnh không trung, cứ như vậy, tiến lui đều được, cũng có thể nắm giữ tình hình quân địch rất tốt. Hơn nữa mẫu yêu dù có khủng bố, cũng có thể bị tiêu diệt dưới uy lực của Cầm Đế hào. Thẳng thắn mà nói, từ góc độ cá nhân, ta hết sức mong đợi Cầm Đế hào chế tạo hoàn thành, thậm chí có chút gấp rút muốn chứng kiến uy lực của nó thể hiện ra.
Diệp Âm Trúc nói:
- Chuyện ở đại lục cũng phiền các sư huynh. Trong hai năm, chúng ta nhất định phải chuẩn bị tốt tất cả. Lần này ta đi Thâm uyên vị diện cũng không biết bao lâu mới có thể trở về. Xin các vị sư huynh chuẩn bị tốt tất cả.
Áo Bố Lai Ân gật đầu nói:
- Bên này ngươi có thể yên tâm. Ngươi còn có cái gì yêu cầu chúng ta giúp đỡ không? Các loại đồ trang bị…
Diệp Âm Trúc lắc đầu, thực lực của hắn đạt tới cảnh giới này, sự hỗ trợ của trang bị bên ngoài cũng không đáng kể nữa.
Sinh mệnh lực khổng lồ và thực lực của hắn, để bảo vệ bản thân cũng đã quá đủ. Huống chi, hắn hiện tại đã quyết định bản thân thời gian tới tu luyện toàn bộ tập trung vào cổ cầm. Đối với các trang bị khác cũng không cần thiết.
Dựa vào tinh thần lực siêu cường, hắn hoàn toàn có năng lực làm cho bản thân cầm khúc phát huy đến trình độ hiệu quả lớn nhất. Nếu như là hiện tại chính diện đối chiến với Quang minh tháp chủ Áo Bố Lai Ân, Diệp Âm Trúc cũng tự tin có thể bất bại.
- Các vị sư huynh. Ngoại trừ chuyện trên đại lục ra, còn muốn phiền các người giúp ta chiếu cố người nhà trong khi ta đi xa.
Với Áo Bố Lai Ân dẫn đầu, sáu vị chủ đồng thời đứng lên, tay phải đặt lên ngực, chậm rãi cúi chào Diệp Âm Trúc.
Phải biết rằng, sáu vị tháp chủ này, niên kỷ nhỏ nhất cũng trên ba trăm tuổi, bọn họ là những tồn tại cường đại nhất Long Khi Nỗ Tư đại lục. Nhưng lúc này, bọn họ hướng về Diệp Âm Trúc thi lễ, có thể thấy được bọn họ chú trọng chuyến đi này của Diệp Âm Trúc cỡ nào.
Diệp Âm Trúc mỉm cười hoàn lễ, Áo Bố Lai Ân đã mở ra phong ấn thông đạo, mang theo vẻ tươi vui cùng niềm tin kiên định. Diệp Âm Trúc lặng yên thông đạo,trong chớp mắt tiêu thất không thấy nữa.
Sáu người Áo Bố Lai Ân cũng không có theo vào. Thần Long Vương vài ngày trước đã truyền ra tin tức, không có sự đồng ý của lão, ngoại trừ Diệp Âm Trúc ra, bất luận kẻ nào cũng không được tiến vào trong phong ấn.
Phong ấn vẫn trống trải như trước. Trên bầu trời nổi lơ lửng bảy khối bảo thạch lóng lánh lập loè màu sắc nhàn nhạt, trên đỉnh thân thể Thần Long Vương khổng lồ lộng lẫy lóng lánh. Mà Tiểu Long Nữ đang khoanh chân lơ lửng giữa không trung, hai mắt lim dim.
- Ngươi đã đến rồi.
Tiểu Long Nữ thản nhiên nói.
Diệp Âm Trúc gật đầu với nàng, cũng nhắm mắt lại, đem tinh thần lực bản thân phóng thích.
Hai đạo khí tức tinh thần đồng thời cùng hắn thông cùng một chỗ. Một đạo tự nhiên là Tiểu Long Nữ, một đạo khác cuồn cuộn vô biên, tự nhiên là thuộc về Thần Long Vương.Tinh thần lực của ba người hình thành một trận tinh thần lực ghê gớm, giữa không gian hư vô mà trao đổi.
Lúc này, cho dù là Áo Bố Lai Ân ở bên cạnh, cũng không có khả năng hiểu bọn họ đang nói cái gì.
Thanh âm già nua của Thần Long Vương vang lên trong tinh thần lực:
- Ngươi tới sớm hơn nhiều so với ta dự đoán.
Diệp Âm Trúc mỉm cười, cung kính nói:
- Thân là hậu duệ thần long, không có gì quan trọng hơn so với việc thay tổ tiên báo thù. Hơn nữa ta mong muốn mọi việc kết thúc sớm một chút. Ngài đã đợi lâu lắm rồi, lẽ nào ngài không hy vọng như thế sao?
Thần Long Vương mỉm cười nói:
- Từ trên người ngươi, ta thấy được sự ước vọng. Nhất là khi ngươi cùng Long nữ quay về, loại mong muốn này cảm giác càng thêm mạnh mẽ. Ngươi chuẩn bị đi xa, Long nữ lại cùng đi với ngươi, có nàng cùng ngươi cùng một chỗ, an toàn của các ngươi hẳn là không có vấn đề gì. Âm Trúc, nói cho ta biết, lần này đi Thâm uyên vị diện, ngươi chuẩn bị như thế nào?
Diệp Âm Trúc không chút do dự hồi đáp:
- Lần này đi Thâm uyên vị diện, ta chế định bản thân ba mục tiêu. Đầu tiên, chúng ta phải nắm giữ tình hình toàn thể của Thâm uyên vị diện. Trong đó, chủ yếu chính là phải hiểu rõ điều kiện hoàn cảnh và địa lý, ta sẽ tận dụng mọi khả năng mà đến càng nhiều nơi trong Thâm uyên vị diện càng tốt, đem các nơi này vẽ thành địa đồ. Như vậy, mới có thể thuận tiện cho sau này chúng ta tấn công. Có thể sinh ra sự tồn tại của mẫu yêu bá đạo như vậy, ta nghĩ, hoàn cảnh Thâm uyên vị diện khẳng định là phi thường ác liệt, chí ít cũng hết sức khác biệt so với chúng ta. Chiếm được những tin tức này, chúng ta cũng có thể chuẩn bị sẵn sàng, tận lực tránh cho sau này xảy ra chiến tranh với Thâm uyên vị diện cũng sẽ giảm thiểu được thương vong.
Thứ hai, chúng ta phải tra xét tổng thể lực lượng chiến đấu của Thâm uyên vị diện, tình hình cùng năng lực của các chủng tộc tại Thâm uyên vị diện. Để đạt được mục tiêu này cũng hết sức khó khăn. Dù sao đi nữa, muốn thăm dò đặc tính của từng chủng tộc cũng không dễ dàng, chúng ta chỉ có thể tận lực hoàn thành. Nắm giữ càng rõ ràng, đối với chúng ta càng có lợi.
Một mục tiêu cuối cùng, chính là phán đoán số lượng cường giả của Thâm uyên vị diện và tình hình thực tế của những kẻ mạnh nhất. Nếu như Thâm uyên vị diện thực sự xuất hiện một thần cấp, như vậy sự bố trí của chúng ta cũng phải thay đổi. Trái lại, nếu như Thâm uyên vị diện không có cường giả thần cấp, như vậy, ta có lòng tin sau khi công kích vào Thâm uyên vị diện cuối cùng sẽ đạt được thắng lợi.
Thần Long Vương cùng Tiểu Long Nữ lẳng lặng nghe Diệp Âm Trúc nói. Nghe hắn nói xong, Thần Long Vương nói:
- Tốt lắm. Ngươi chế định ba mục tiêu này đối với chúng ta mà nói xác thực là tối trọng yếu. Ta không có gì phải bổ sung. Hiện tại, ta kể lại tình huống trận chiến năm ấy giữa chúng ta với mẫu yêu cho ngươi nghe, hẳn là cũng có chút trợ giúp đối với ngươi. Bất quá, ngươi cùng đừng hạn chế trong sự miêu tả của ta. Dù sao đã trôi qua một vạn năm, Long Khi Nỗ Tư đại lục cũng xảy ra biến hóa long trời lở đất, ai có thể kết luận Thâm uyên vị diện sẽ không có biến hóa chứ?
Diệp Âm Trúc gật đầu. Hiện tại hắn cần hiểu nhất cũng chính là tình hình của các chủng tộc tại Thâm uyên vị diện.
Đối với hắn, sự tình vạn năm trước phát sinh thực sự quá xa xôi. Tuy nhiên, có thể nắm giữ một ít thông tin cũng có lợi ích đối với chuyến đi Thâm uyên vị diện.
Thần Long Vương nói:
- Một vạn năm trước, khi đại lục chúng ta cùng Tây Long đại lục va chạm nhau, sinh ra tai nạn cực lớn. Khi tai nạn vừa mới bắt đầu, cũng không phải vì Thâm uyên vị diện tới, mà là hoàn cảnh. Hai khối đại lục va chạm, tạo thành chấn động mãnh liệt, núi lửa bùng nổ, biển động, những tai hoạ này hầu như trong lúc nhất thời xuất hiện cùng lúc. Mặc dù Đông Long đế quốc chúng ta cực kỳ cường đại, nhưng đối với thiên tại lớn như vậy, cũng mang đến cho chúng ta sự đả kích cực lớn.
Thần Long Vương tựa hồ lại nhớ tới vạn năm trước, thanh âm của hắn rõ ràng trầm thấp xuống rất nhiều.
- Đại lục va chạm sản sinh khe nứt không gian, có thể thấy va chạm khi đó kịch liệt cỡ nào. Trước khi mẫu yêu tới Thâm uyên vị diện, tai họa này đã tước đi một phần ba sinh mệnh tại Đông Long đế quốc chúng ta. Nếu như không có tai họa va chạm kia, có thể chúng ta cũng không có xảy ra hoàn cảnh đánh nhau với mẫu yêu. Để cứu vãn tai nạn, nhiều thần long đi vào trong đó. Cũng ngay lúc này, bên kia vết nứt không gian, mẫu yêu của Thâm uyên vị diện xuất hiện.
Tai hoạ dẫn đến hỗn loạn, khiến làm cho chúng ta rất khó tập hợp lực lượng với số đông, còn đang cứu vãn tai nạn lại gặp tập kích bất ngờ của Thâm uyên vị diện. Bởi vì cục diện đại lục đang hỗn loạn, thế cho nên mẫu yêu mang đến ôn dịch nhanh chóng lan tràn. Loại ôn dịch cường liệt này, ngay cả bộ tộc thần long chúng ta cũng rất khó miễn dịch. Một ngày tiêm nhiễm, sức chiến đấu đã giảm xuống trên diện rộng.
Tổng thể mà nói, Chúng ta gọi tên của địch nhân đến xâm lấn chung là mẫu yêu. Dựa theo suy đoán tỉ mỉ của ta mấy năm nay tới nay. Chúng nó hẳn là một loại sinh vật hắc ám. Trong đa số mẫu yêu, năng lực chủ yếu của chúng nó có ba. Một loại là lực lượng tương tự ám nguyên tố, hai năng lực khác là hỏa và độc. Mà chỗ đáng sợ nhất của mẫu yêu chính là đem ba loại năng lực kết hợp cùng một chỗ, khiến cho năng lực phá hoại trên diện rộng của bản thân gia tăng lên rất nhiều.
- Vậy mẫu yêu có hình dạng gì chứ?
Diệp Âm Trúc nhịn không được hỏi.
Thần Long Vương nói:
- Căn cứ kinh nghiệm của ta, bất luận là chủng tộc nào đều có một số đặc tính giống nhau. Thế giới này của chúng ta cũng như thế, Mẫu yêu nơi Thâm uyên vị diện cũng như thế. Âm Trúc, ngươi nói cho ta biết chủng tộc nào là có sức sáng tạo cùng trí tuệ cao nhất?
Diệp Âm Trúc suy nghĩ một chút nói:
- Hẳn là nhân loại chúng ta. Bản thân nhân loại lực lượng mặc dù nhỏ yếu, nhưng tiềm lực phát triển vượt lên trên toàn bộ các chủng tộc khác. Đơn giản mà nói, một người bình thường so với một long tộc phổ thông, thực lực chênh lệch rất lớn. Thế nhưng một người kinh qua tu luyện, chiến sĩ nhân loại cũng có thiên phú nhất định thì có khả năng đồ long. Mà long tộc đề thăng còn căn cứ theo tuổi, từ khi sinh ra đến hình thái cuối cùng biên độ tăng cường thực lực không cách nào so sánh với nhân loại. Mà trí tuệ cùng sáng tạo của nhân loại thì các chủng tộc khác đều không thể so sánh được, cho dù là địa tinh cùng ải nhân (người lùn) cũng chỉ được gọi là thua nhân loại một bậc.
Thần Long Vương gật đầu nói:
- Ngươi nói không sai. Nhân loại có trí tuệ nhất, cũng là chủng tộc tạo nên nơi để sống nhiều nhất. Ngươi có phát hiện ra không, bất luận ma thú gì, cho dù là thần long bộ tộc chúng ta, khi trưởng thành tiến hóa đến đẳng cấp cao đều có thể biến hóa thành hình dáng người. Cái này cũng không phải là dùng để biến hóa hình dáng, mà là một loại tiến hóa.
Diệp Âm Trúc trong lòng khẽ động nói:
- Tựa hồ là như vậy, khi chúng ta nói chuyện với cửu cấp ma thú, đa số bọn họ đều nói bọn họ không có trí tuệ như nhân loại. Cũng chỉ có thể biến hóa thành hình người
Thần Long Vương gật đầu nói:
- Chính là như thế, ngươi hiểu rõ ràng ý tứ của ta chứ?
Diệp Âm Trúc giật mình nói:
- Ngài muốn nói, mẫu yêu bậc cao có hình dáng như nhân loại sao?
Thần Long Vương nói:
- Không sai. Mặc dù ta cũng không thể nhớ rõ mẫu yêu có bao nhiêu loại, nhưng có thể khẳng định, mẫu yêu vượt trội nhất có hình người, thực lực cũng cường đại nhất. Mặc dù bọn họ cùng nhân loại còn có khác biệt nhất định, nhưng ít ra biểu hiện bên ngoài không có gì khác so với nhân loại. Giống như mẫu yêu vương cùng ta đồng quy vu tận, bề ngoài chính là có dáng dấp nhân loại hoàn chỉnh. Cho nên, ngươi có thể coi đây là phán đoán để xác định thực lực của các mẫu yêu tại Thâm uyên vị diện mạnh hay yếu. Nếu như ngươi thấy toàn bộ mẫu yêu đều là hình người, như vậy, trận chiến này chúng ta cũng không cần đánh nữa, ngay cả phong ấn của chỉ sợ cũng không đủ khả năng thủ hộ. Đương nhiên, loại tình huống này khó có khả năng là hiện thực. Đồng thời, khi ngươi gặp phải loại địch nhân có hình thái giống như nhân loại, hãy cố gắng tránh không gây chiến.
Nghe Thần Long Vương nói xong, Diệp Âm Trúc cũng có chút lý giải ít nhiều đối với mẫu yêu. Am hiểu ba loại thuộc tính, mẫu yêu cao cấp tiếp cận với hình người. Lý giải những đặc điểm này, như vậy, muốn đối kháng với mẫu yêu, phải tìm điểm yếu. Am hiểu năng lực ám thuộc tính, quang minh có thể tương khắc. Nước có thể khắc chế hỏa. Về phần độc cần phải cẩn thận đề phòng. Một vạn năm không có tiếp xúc với mẫu yêu, cho dù là Thần Long Vương, hiện tại cũng vô pháp nói rõ độc của mẫu yêu rốt cuộc cường liệt tới trình độ nào.
Thần Long Vương nói:
- Mẫu yêu vương lúc trước khẳng định là đã chết. Thập nhị đại mẫu yêu bên người hắn cũng chỉ còn một nửa. Ta cũng không rõ tình huống cụ thể Thâm uyên vị diện, nhưng theo như lời mẫu yêu vương lúc trước nói ra, hoàn cảnh Thâm uyên vị diện hẳn là ác liệt phi thường. Ác liệt đến ngay cả bọn chúng cũng e ngại. Đây cũng là động lực lớn nhất để bọn chúng công kích vào thế giới nhân loại chúng ta. Lòng tin cũng là từ đó. Một chủng tộc muốn phát triển, nhất định phải phát triển không gian, nếu như điều kiện ác liệt đến trình độ nhất định mà nói, có thể có một số chỗ tốt đối với bản thể lực lượng tiến hóa, nhưng chỉnh thể phát triển của chủng tộc lại kém hơn. Chí ít quyết không có khả năng như phát triển nhanh như Long Khi Nỗ Tư đại lục. Một vạn năm trước, Đông Long nhất tộc chúng ta gần như bị hủy diệt, nhưng bộ tộc mẫu yêu cũng tuyệt không dễ chịu. Âm Trúc, có thể đưa bọn chúng đến chỗ triệt để hủy diệt hay không cũng trông cậy vào ngươi.
Tin tức Thần Long Vương cấp cho Diệp Âm Trúc cũng không tính là nhiều. Dù sao, cũng chưa ai đi Thâm uyên vị diện. Thời gian tiến hành chiến tranh trước đây cũng không dài, sức ảnh hưởng mặc dù to lớn, nhưng trên thế giới này cũng không có lưu lại bất cứ vết tích gì thuộc về bộ tộc mẫu yêu. Cho nên, chuyến đi tra xét này của Diệp Âm Trúc càng thêm quan trọng.
Khí tức Thần Long Vương bao phủ Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ.
- Các ngươi đã chuẩn bị tốt chưa?
Tinh thần lực Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ va chạm một chút, hai người đồng thời đưa ra câu trả lời quả quyết.
Thần Long Vương nói:
- Các ngươi phải nhớ kỹ, sau khi tới Thâm uyên vị diện, bởi vì sự khác biệt về vị diện, tất cả liên hệ cùng thế giới này đều có thể đoạn tuyệt. Nói cách khác, các ngươi không có khả năng dựa vào truyền tống pháp trận mà trực tiếp trở về thế giới này. Nhớ kỹ vị trí của thông đạo. Muốn trở về, các ngươi nhất định phải đến vị trí đó mà phát đi lời kêu gọi, ta mới có thể đem các ngươi trở về. Ở bất cứ vị trí nào khác đều là không thể. Cho nên, nếu như sau khi tiến nhập vàoThâm uyên vị diện, việc đầu tiên các ngươi cần làm chính là lưu lại ấn ký tại thông đạo. Ta nghĩ, truyền tống ngay trong Thâm uyên vị diện có lẽ được. Đồng thời khi các ngươi đi qua thông đạo, ta sẽ đem ngôn ngữ của Thâm uyên vị diện đưa vào trong đầu các ngươi. Dùng tinh thần lực cảm thụ nó, các ngươi có thể nghe được ngôn ngữ của thế giới kia.
Một khối màu vàng bắt đầu xuất hiện trên thân thể khổng lồ của Thần Long Vương, rồi lên mấy chục, mấy trăm tăng lên với cấp số nhân. Không lâu sau, tất cả thân thể Thần Long Vương bao bọc trong kim quang. Cùng lúc đó, bảy khối bảo thạch trôi nổi giữa không trung vốn vẫn bảo trì trạng thái bất động đã bắt đầu chấn động, tản ra xung quanh, nhưng vẫn duy trì hình dáng bắc đẩu thất tinh như cũ.
Thất sắc quang mang phân biệt đại biểu cho các thuộc tính đồng thời sáng lên. Đột nhiên, bảy đạo ánh sáng bắn ra, trực tiếp chiếu rọi trên thân thể khổng lồ của Thần Long Vương. Đầu của Thần Long Vương cùng thời khắc đó sáng lên, ánh sáng của nó thậm chí còn hơn cả bảy khối bảo thạch gộp lại, năng lượng khổng lồ ba động nhất thời làm không khí bên trong không gian mênh mông này như đông đặc lại, tất cả mọi thứ chung quanh tựa hồ trở nên vặn vẹo. Trên mặt đất, từng đạo kim sắc hình thành do thân thể Thần Long Vương dưới những luồng sáng này chiếu xuống đột nhiên phóng thích.
Trong tích tắc, ánh hào quang chiếu rọi khắp nơi. Từng đạo ánh sáng rực rỡ chiếu rọi toàn bộ không gian, kim quang tràn ngập. Tất cả chung quanh đều trở nên rõ ràng.
Bất luận là Diệp Âm Trúc hay Tiểu Long Nữ, trong khoảnh khắc này, thiên nhân hợp nhất nhận biết của bọn họ đều bị năng lượng khổng lồ bao phủ. Năng lượng khổng lồ chung quanh ba động làm bọn họ cảm giác được thân thể bản thân thực sự là nhỏ bé.
- Đi thôi, hài tử của ta. Ta đợi tin tức tốt của các ngươi. Nhớ kỹ lời nói của ta, muốn trở về, nhất định phải đến lối vào thông đạo kêu gọi tên của ta, ta đợi các ngươi trở về.
Quang ảnh lóe ra. Diệp Âm Trúc vô ý thức cầm tay Tiểu Long Nữ. Hai người đồng thời nhắm lại hai mắt, một luồng năng lượng hùng hậu không gì sánh được đột nhiên từ mặt đất phóng lên cao. Còn Thần Long Vương giữa không trung phảng phất như sống lại, nghe rõ ràng tiếng long ngâm vang lên. Năng lượng khổng lồ trực tiếp thôn phệ thân thể bọn họ, ánh sáng văn vẹo dần dần tiêu thất.
Kim sắc ma văn cùng với bảy khỏa bảo thạch dần dần ảm đạm xuống, sự vặn vẹo di chuyển kết thúc. Mà thân thể Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ cũng đã tiêu thất tại chỗ, không có lưu lại nửa phần dấu vết.
Sáu vị tháp chủ còn lại của Pháp Lam thất tháp hầu như cùng lúc mở to hai mắt của mình. Vào khoảnh khắc này, toàn bộ Pháp Lam thành đều thoáng chút rúng động. Bảo thạch trên đỉnh Pháp Lam thất tháp trở nên sáng rực dị thường, mà giữa không trung, một viên địa tinh rực rỡ không gì sánh được tại bảy khối hộ tinh chiếu sáng đột nhiên lóe sáng.
Áo Bố Lai Ân tim chợt đập mạnh lên.
- Đi rồi. Thông đạo đã mở.
Bên trong Pháp Lam, ma pháp nguyên tố vốn nồng hậu trong nháy mắt tiêu thất không thấy, mà bảo thạch trên đỉnh thất tháp lại trở nên càng thêm sáng rực. Tựa hồ chúng nó thôn phệ ma pháp nguyên tố khổng lồ kia mà thành. - www.
Tất cả mọi người cảm thụ được biến hóa kỳ quái này, mỗi người đều nhìn về phía tinh quang sáng rực ở không trung.
Ám tháp, hai nữ nhân nắm chặt tay, ánh mắt các nàng đều đã ngây dại...
Kim quang nhàn nhạt từ từ trở nên dày đặc. Khi Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ lại lần nữa khôi phục tri giác, hai người hầu như cùng lúc cảm giác được nguy cơ.
Băng lãnh, tà ác, cuồng bạo, hắc ám, mùi tanh, các loại khí tức khác biệt với Long Khi Nỗ Tư đại lục trong giây lát hiện ra. Gần như là ngay lập tức, thân thể hai người cùng lúc rời khỏi vị trí đó.
Ánh sáng màu đỏ sậm chợt lóe, một thanh âm ma sát hỗn hợp chói tai vang lên. Cùng lúc đó, tiếng gầm gừ kỳ dị theo nhau tới. Tiếng rống giận dữ trầm thấp ngập trời vang lên, tràn ngập sự kinh sợ.
Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ sau khi trong nháy mắt đổi vị trí ra vài trăm thước, mới quan sát kịp mọi thứ chung quanh. Cho dù là Tiểu Long Nữ băng lãnh trầm tĩnh, lúc này cũng không khỏi hít vào một hơi khí lạnh. Thế giới này xuất hiện trong mắt bọn họ chỉ có mang đến sự khủng bố. Cũng có thể nói, khác xa so với dự liệu.
Sương mù xanh biếc tràn ngập không trung, phóng tầm mắt nhìn nhìn lại, chung quanh là một mảnh địa hình gò núi phức tạp. Đá trên gò núi đều hiện ra màu đỏ sậm. Sương mù đậm đặc xanh biếc trôi giạt trên các tảng đá màu đỏ sậm. Hai loại màu sắc hồng và lục phối hợp cùng một chỗ lộ ra vẻ chói mắt dị thường. Càng làm bọn họ khó có thể chịu được là mùi vị gay gắt ở đây.
Ngay khi bọn họ vừa mới rời khỏi vị trí, chỗ đó là một huyệt động to lớn đường kính vượt quá trăm mét, bên trong huyệt động hoàn toàn hiện ra màu đen. Hiển nhiên, đây hẳn là nơi vừa mới mở ra đã nhanh chóng khép kín lại, là thông đạo nối liền Long Khi Nỗ Tư đại lục và Thâm uyên vị diện. Mà lúc này trước mắt bọn họ chung quanh mấy nghìn mét vuông, là các sinh vật kinh khủng mà họ chưa từng thấy...
Có lẽ có rất nhiều người sẽ ước ao thành tựu mà Diệp Âm Trúc hiện tại đạt được, thế nhưng, lại có bao nhiêu người chứng kiến được những gì mà hắn đã phải trả giá ở sau đó? Hắn đã lặng lẽ chịu đựng rất nhiều.
Trở về lúc sáng sớm. Khi Diệp Âm Trúc tỉnh dậy sau giấy ngủ, bên ngoài cũng đã tối sầm xuống.
Lắc lắc đầu, hương vị ngọt ngào ngủ say vừa cảm giác hết sức thoải mái, có lẽ chính là bởi vì có thê tử bên cạnh.
Hải Dương cùng Tô Lạp đều không ở trên giường, Diệp Âm Trúc xoay người ngồi dậy, thu tinh thần lực lại, cảm thụ một chút tình hình bản thân mình.
Năng lực khôi phục nguyên lực của bản thân hết sức cường đại, nhất là sau khi phối hợp năng lượng sinh mệnh, loại tình huống này trở nên càng thêm rõ ràng. Mà sau khi Diệp Âm Trúc kinh qua một ngày đêm nghỉ ngơi, sáng sớm nguyên lực tiêu hao lớn đã khôi phục bốn thành, thậm chí căn bản không cần hắn tận lực tu luyện, chỉ cần một ngày đêm nữa là cũng có thể khôi phục lại như thường. Về phần thương thế thì ngay cả vết sẹo cũng không hề lưu lại.
- Chàng đã tỉnh dậy. Chuẩn bị ăn cơm chiều thôi.
Cửa mở, Tô Lạp theo bên ngoài đi vào, thản nhiên cười toát ra vẻ đẹp tinh khiết không khỏi làm cho Diệp Âm Trúc cũng thấy ngẩn ngơ.
- Nhìn cái gì. Còn chưa có xem đủ sao?
Tô Lạp có chút ngượng ngùng, thời gian ba năm ròng rã cũng không có ngày nào được vui vẻ như hôm nay.
Diệp Âm Trúc cười nói:
- Đương nhiên xem chưa đủ. Xem cả đời cũng không đủ.
Tô Lạp nói:
- Mau tới đi. Bọn nhỏ cũng muốn ba ba đấy. Còn nữa, cũng biết là chàng mệt cho nên chỉ đem tin tức chàng trở về nói cho các chiến sĩ trú quân tại Cầm thành. Cũng không chuẩn bị cử hành nghi thức chào đón cho chàng, như vậy chàng cũng có thể nghỉ ngơi vài ngày, sáu vị đại sư đã ra lệnh, bất luận kẻ nào cũng không được tới quấy rối chúng ta.
Diệp Âm Trúc tự đáy lòng nói:
- Vậy thật sự là quá tốt. Ta sợ nhất chính là xã giao. Có cái gì so với người một nhà chúng ta cùng một chỗ chứ? Rốt cục có thể lại lần nữa thưởng thức tay nghề của nàng. Hồi trước, đây chính là hy vọng bất khả thi của ta.
Nghe xong lời này, Tô Lạp không khỏi mắt hơi đỏ lên. Hiển nhiên là nhớ lại lúc trước Diệp Âm Trúc vì cứu nàng mà dẫn đến vị giác tiêu thất, nhìn Diệp Âm Trúc mà ánh mắt trở nên càng thêm ôn nhu.
- Âm Trúc, cùng ta ở một chỗ, có đúng mang đến cho chàng nhiều thống khổ hay không?
Tô Lạp cúi đầu, đi tới bên giường ngồi xuống.
- Sao lại như vậy?
Diệp Âm Trúc cầm tay nàng.
- Nha đầu ngốc. Đời này có thể lấy nàng là niềm hạnh phúc nhất của ta. Hiện tại chúng ta đều đã có hài tử. Còn nói gì nữa chứ? Thật sự muốn cùng nàng và các con không bao giờ rời xa nữa.
Tô Lạp than nhẹ một tiếng nói:
- Thân phận cùng địa vị của chàng trong thời gian ngắn cũng sẽ lại như trước. Chàng có nhiều chuyện phải làm. Lúc ban đầu khi mới biết chàng, thực lực của chàng không bằng thiếp. Thế nhưng, theo thời gian trôi qua, chàng lại trở nên càng ngày càng mạnh, hiện tại thiếp không cách nào hi vọng đuổi kịp, ngày hôm nay khi chàng ngủ, thiếp đã suy nghĩ rất nhiều. Hải Dương tỷ tỷ nói đúng, nếu chúng ta là thê tử của chàng, vậy, bất luận chàng làm cái gì, chúng ta đều cần phải ủng hộ chàng vô điều kiện. Như vậy mới có thể giúp cho chàng không lo lắng việc ở nhà. Bất luận chàng sau này muốn đi làm cái gì, thiếp cũng không ngăn cản. Thiếp cam đoan với chàng, sẽ ở nhà giáo dục con của chúng ta cho tốt chờ chàng trở về. Chỉ cần chàng nhớ rõ, cả nhà đang chờ đợi chàng. Sớm ngày trở về. Chúng ta cũng đã thỏa mãn rồi.
- Tô Lạp…
Diệp Âm Trúc xúc động ôm Tô Lạp vào trong lòng. Thân thể Tô Lạp ấm áp trong lòng hắn, nàng rõ ràng có thể cảm giác được sự nhiệt tình của Diệp Âm Trúc, nhưng chỉ có thể nhẹ giọng nói
- Âm Trúc. Hiện tại không giống với trước. Có ba tiểu quỷ đang chờ ở ngoài đó, để tối đi?
Diệp Âm Trúc tự nhiên hiểu rõ ràng biết Tô Lạp nói có ý gì. Mỉm cười nói:
- Chuyện gì chỉ có thể buổi tối mới làm được. Hiện tại lại không được chứ? Ta chỉ là muốn ôm nàng một cái mà thôi.
- Chàng...
Tô Lạp nhất thời mặt đỏ bừng. Mặc dù đã là người mẹ, nhưng nàng dù sao tuổi tác còn nhỏ, khi ngẩng đầu nhìn Diệp Âm Trúc, thấy trong mắt hắn lộ vẻ trêu chọc, lúc này mới minh bạch tự mình bị mắc lừa, lập tức đánh trên vai hắn một cái, nói:
- Mau tới đi, ăn cái đã, thiếp chỉ đặc biệt tới kêu chàng dậy thôi.
Sáu vị tháp chủ Pháp Lam rất hiểu Diệp Âm Trúc, đó là lí do mà ba ngày sau đó không có bất luận kẻ nào đến quấy rối gia đình hắn.
Diệp Âm Trúc mỗi ngày phụ mẫu, thê tử cùng bọn nhỏ vui vẻ sinh hoạt ba ngày yên ả trong Ám tháp.
Thế nhưng, hắn biết, đây chỉ là khỏang thời gian bình lặng ngắn ngủi, sau đó sẽ là những ngày giống tố sắp xảy ra.
Mà hắn cũng là chủ của trận bão táp này. Chỉ có thành công đem trận bão táp này trôi qua, mới có khả năng tiếp tục loại cuộc sống yên bình này, bằng không tất cả đều không thể biết trước được.
Quang minh tháp.
Thất tháp tháp chủ tề tụ.
Ngày hôm nay đã là ngày thứ năm Diệp Âm Trúc trở về. Hắn chủ động tìm Áo Bố Lai Ân, mời các vị tháp chủ khác.
- Áo Bố Lai Ân đại sư, ta nghĩ, ta nhất định phải bắt đầu rồi.
Thân thể Diệp Âm Trúc đã khôi phục tới trạng thái tốt nhất. Cuộc sống yên bình vài ngày cũng làm cho trạng thái tinh thần của hắn tốt phi thường, đối với ước vọng cuộc sống yên bình cùng gia đình càng thêm hy vọng.
Sau khi thương lượng cùng phụ mẫu, thê tử, hắn không thể ham muốn hưởng lạc ngắn ngủi như vậy nữa. Quyết định sớm bắt đầu hành động trước khi bão tố xảy ra. Bởi vì hắn mong muốn có thể sớm hơn một chút đi vào nơi đất bằng yên tĩnh.
Áo Bố Lai Ân mỉm cười nói:
- Âm Trúc. Ngươi không ở nhà nghỉ ngơi vài ngày nữa sao? Ly khai ba năm, gia đình có thể đoàn tụ nhiều ngày nữa mà.
Diệp Âm Trúc nói:
- Cảm tạ ngài. Đại sư, ta nghĩ, sớm giải quyết vấn đề một chút mới có thể vĩnh viễn bảo trì được cuộc sống vui vẻ thoải mái đó, cho nên ta không được nghỉ ngơi thêm nữa.
Mấy vị tháp chủ đồng thời gật đầu. Thực ra bọn họ còn sốt ruột biết tất cả về Thâm uyên vị diện hơn cả Diệp Âm Trúc. Tri kỷ tri bỉ (biết người biết ta) mới có thể bách chiến bách thắng.
Trải qua ba năm toàn lực chuẩn bị, toàn bộ đại lục đều như là một tòa máy móc thật lớn liên tục vận chuyển, công tác chuẩn bị đã bắt đầu tới bước cuối cùng. Mà hiện tại vấn đề then chốt nhất chính là đối với Thâm uyên vị diện không biết chút gì, nếu quyết định phải phản công địch thủ, thông tin càng thêm quan trọng.
Chỉ là bọn họ lại không thể thúc ép Diệp Âm Trúc. Lúc này Diệp Âm Trúc chủ động nói ra, nhất thời làm cho sáu vị tháp thở phào nhẹ nhõm.
Áo Bố Lai Ân nói:
- Đã như vậy, trước hết ta đem tình hình đại lục hiện nay nói cho ngươi một chút. Thời gian ba năm, ảnh hưởng xấu của chiến tranh lần trước mang đến đã dần dần mất hẳn, dù sao chiến tranh mặc dù tàn khốc nhưng chỉ tiến hành ở vùng sát biên giới các quốc gia. Ngoại trừ Phật La vương quốc tổn thất thảm trọng, các quốc gia khác cũng không có thương đến gốc rễ. Trải qua thảo luận kỹ lưỡng đề nghị của Mễ Lan đế quốc, các quốc gia dùng thời gian ba năm đem binh sĩ tinh nhuệ nhất của nước mình triệu tập tiến hành huấn luyện, binh quý tinh chứ không quý đa. Hiện tại tinh nhuệ của tám quốc gia nhân loại đều gia tăng, có thể tổ chức ra đại quân chừng hai trăm vạn. Mặc dù theo số lượng mà xem cũng không tính là nhiều, nhưng đều là quân tinh nhuệ của các nước. Điểm này ta có thể khẳng định. Đồng thời, khi chiến tranh bắt đầu, các quốc gia có thể duy trì liên tục không ngừng đem tài nguyên chuẩn bị cho tốt chuyển vận đến tiền tuyến. Hậu cần tiếp tế tiếp viện binh sĩ số lượng cao đến năm trăm vạn, đủ để chống đỡ cho quân chủ lực tiền tuyến tác chiến trong thời gian dài.
Diệp Âm Trúc có chút kinh ngạc về con số này:
- Các quốc gia hiện tại cũng đã chuẩn bị tốt rồi sao?
Áo Bố Lai Ân nói:
- Chuẩn bị trên cơ bản đã xong, quân đội các quốc gia hiện tại đang tiến hành tập trung huấn luyện, thí dụ như quân tinh nhuệ của Mễ Lan đế quốc là quân đoàn phương Bắc, do Áo Lợi Duy Lạp nguyên soái thống nhất chỉ huy, tại phụ cận cực bắc hoang nguyên cùng Thú nhân tộc hợp binh luyện tập. Thời gian huấn luyện càng dài, sức chiến đấu những quân đội này cũng tự nhiên tăng cường.
Lực lượng quân sự tám nước bố trí cơ bản là như thế, cũng không lo lắng tình hình thực tế nhân tố binh chủng, quân tinh nhuệ Mễ Lan đế quốc đạt tới năm mươi vạn người. Lam Địch Á Tư cơ bản cũng như vậy. Sáu nước khác có thể cung cấp một trăm vạn tinh binh. Ba năm này, ma pháp sư hoàng cấp trở lên ở các quốc gia cũng được Pháp Lam chỉ điểm, đồng thời cho phép tại Pháp Lam tiến hành tu luyện. Hiện tại ngoài thành Pháp Lam cũng đã thống nhất tiến hành. Cứ như vậy, chúng ta sau khi chiến tranh bắt đầu, đã có thể điều động phân phối ma pháp sư binh sĩ của bản thân một cách thoải mái. Dựa theo kế hoạch chúng ta, toàn bộ ma pháp sư do Pháp Lam thống nhất chỉ huy.
Diệp Âm Trúc gật đầu. Áo Bố Lai Ân nói rất đúng, Ma pháp sư nếu như tách biệt trong quân đội các quốc gia, hiệu quả có khả năng sinh ra trong chiến tranh khẳng định không bằng do Pháp Lam chỉ huy.
Binh lính bình thường cho dù cường đại cỡ nào, cũng không có thể có lực sát thương so sánh với quân đoàn ma pháp sư.
Đối với cuộc chiến tranh với Thâm uyên vị diện, Ma pháp sư không thể nghi ngờ là lực lượng có thể phát ra lực tấn công mạnh nhất.
Áo Bố Lai Ân tiếp tục nói:
- Ngoại trừ hai trăm vạn chủ lực của các quốc gia đại lục ra. Các quốc gia lân cận, đại khái còn có thể cung cấp hai trăm vạn quân dự bị. Một khi tiền phương chiến sự có sự đột phá, chúng ta có thể đem càng nhiều chiến sĩ đưa vào trong chiến tranh, mà quân chủ lực vẫn là Cầm Thành cùng Thú nhân tộc. Tử đế cùng Pháp Lam hiệp định tác dụng chủ đạo là điều động Tử tinh quân đoàn đại quân trăm vạn tham chiến. Về phần tình hình thực tế Cầm thành, sẽ do ngươi quyết định.
Diệp Âm Trúc nói:
- Cầm thành tất nhiên toàn lực ứng phó. Hiện nay bộ binh có hai mươi vạn, kỵ binh khoảng chừng ba vạn, hơn nữa binh sĩ các tộc hỗn hợp, đầu nhập chiến tranh tổng số sẽ vượt quá hai mươi lăm vạn.
Áo Bố Lai Ân thở dài một tiếng nói:
- Trận thánh này quyết định sinh tử tồn vong của nhân loại, tập trung toàn bộ lực lượng của đại lục, tổng quân lực vượt quá năm trăm vạn người. Đây đã là toàn bộ những gì chúng ta có khả năng xuất ra, cho nên chúng ta không thể thất bại. Âm Trúc. Ngươi là mấu chốt của trận chiến tranh này. Bất luận lần này ngươi đi Thâm uyên vị diện có thể nhận được tin tức chuẩn xác hay không. Ngươi nhất định phải nhớ kỹ, lấy an toàn bản thân làm trọng, vì Long Khi Nỗ Tư đại lục, vì gia đình của ngươi. Nếu ngươi thực sự gặp chuyện không may, vậy biết ăn nói sao với các bảo bối của ngươi.
Diệp Âm Trúc mỉm cười nói:
- Sư huynh, người yên tâm đi. Cho dù không thể đạt được thành tựu gì thì sống sót quay lại cũng không phải là vấn đề. Hiện tại, ta hết sức trân quý sinh mệnh bản thân, nhất là sau khi gặp bọn nhỏ. Ta cũng không muốn cho chúng nó mất đi cha. Không phải sao?
Áo Bố Lai Ân mỉm cười nói:
- Như vậy ta cũng an tâm. Về các quốc gia đại lục chỉnh hợp, tài nguyên phân phối, điều khiển quân đội, ngươi hoàn toàn không cần lo lắng, chúng ta sẽ căn cứ tin tức ngươi mang về mà quyết định khi nào triển khai hành động.
Diệp Âm Trúc suy nghĩ một chút nói:
- Không bằng, thời gian tổng tiến công tạm thời dời sau hai năm nữa. Ta nghĩ, có thời gian hai năm nữa, chúng ta cũng có thể chuẩn bị tốt hơn. Kéo dài nữa không có ý nghĩa gì. Thời gian sớm một ít, phong ấn cũng có thể cung cấp cho chúng ta sự trợ giúp lớn hơn nữa.
Ánh mắt Áo Bố Lai Ân sáng lên, nói:
- Ý của ngươi là Cầm Đế hào có thể hoàn thành sau hai năm?
Diệp Âm Trúc mỉm cười nói:
- Thực sự cũng không chính xác lắm, ta cũng không biết bọn họ sẽ đem đại bộ phận tài nguyên thiên nhiên dùng kiến tạo Cầm Đế hào hay không nữa.
Áo Bố Lai Ân nói:
- Không, Cầm Thành quyết định rất chính xác. Chúng ta chưa nắm rõ về Thâm uyên vị nên càng cần phải hỏi kỹ đại sư bộ tộc địa tinh về uy lực của Cầm Đế hào. Loại lợi khí chiến tranh này một khi đưa vào trên chiến trường, như vậy tác dụng nó mang đến, tuyệt đối không thấp hơn trăm vạn hùng binh. Có nó, chí ít chúng ta cũng có thể chiếm lĩnh không trung, cứ như vậy, tiến lui đều được, cũng có thể nắm giữ tình hình quân địch rất tốt. Hơn nữa mẫu yêu dù có khủng bố, cũng có thể bị tiêu diệt dưới uy lực của Cầm Đế hào. Thẳng thắn mà nói, từ góc độ cá nhân, ta hết sức mong đợi Cầm Đế hào chế tạo hoàn thành, thậm chí có chút gấp rút muốn chứng kiến uy lực của nó thể hiện ra.
Diệp Âm Trúc nói:
- Chuyện ở đại lục cũng phiền các sư huynh. Trong hai năm, chúng ta nhất định phải chuẩn bị tốt tất cả. Lần này ta đi Thâm uyên vị diện cũng không biết bao lâu mới có thể trở về. Xin các vị sư huynh chuẩn bị tốt tất cả.
Áo Bố Lai Ân gật đầu nói:
- Bên này ngươi có thể yên tâm. Ngươi còn có cái gì yêu cầu chúng ta giúp đỡ không? Các loại đồ trang bị…
Diệp Âm Trúc lắc đầu, thực lực của hắn đạt tới cảnh giới này, sự hỗ trợ của trang bị bên ngoài cũng không đáng kể nữa.
Sinh mệnh lực khổng lồ và thực lực của hắn, để bảo vệ bản thân cũng đã quá đủ. Huống chi, hắn hiện tại đã quyết định bản thân thời gian tới tu luyện toàn bộ tập trung vào cổ cầm. Đối với các trang bị khác cũng không cần thiết.
Dựa vào tinh thần lực siêu cường, hắn hoàn toàn có năng lực làm cho bản thân cầm khúc phát huy đến trình độ hiệu quả lớn nhất. Nếu như là hiện tại chính diện đối chiến với Quang minh tháp chủ Áo Bố Lai Ân, Diệp Âm Trúc cũng tự tin có thể bất bại.
- Các vị sư huynh. Ngoại trừ chuyện trên đại lục ra, còn muốn phiền các người giúp ta chiếu cố người nhà trong khi ta đi xa.
Với Áo Bố Lai Ân dẫn đầu, sáu vị chủ đồng thời đứng lên, tay phải đặt lên ngực, chậm rãi cúi chào Diệp Âm Trúc.
Phải biết rằng, sáu vị tháp chủ này, niên kỷ nhỏ nhất cũng trên ba trăm tuổi, bọn họ là những tồn tại cường đại nhất Long Khi Nỗ Tư đại lục. Nhưng lúc này, bọn họ hướng về Diệp Âm Trúc thi lễ, có thể thấy được bọn họ chú trọng chuyến đi này của Diệp Âm Trúc cỡ nào.
Diệp Âm Trúc mỉm cười hoàn lễ, Áo Bố Lai Ân đã mở ra phong ấn thông đạo, mang theo vẻ tươi vui cùng niềm tin kiên định. Diệp Âm Trúc lặng yên thông đạo,trong chớp mắt tiêu thất không thấy nữa.
Sáu người Áo Bố Lai Ân cũng không có theo vào. Thần Long Vương vài ngày trước đã truyền ra tin tức, không có sự đồng ý của lão, ngoại trừ Diệp Âm Trúc ra, bất luận kẻ nào cũng không được tiến vào trong phong ấn.
Phong ấn vẫn trống trải như trước. Trên bầu trời nổi lơ lửng bảy khối bảo thạch lóng lánh lập loè màu sắc nhàn nhạt, trên đỉnh thân thể Thần Long Vương khổng lồ lộng lẫy lóng lánh. Mà Tiểu Long Nữ đang khoanh chân lơ lửng giữa không trung, hai mắt lim dim.
- Ngươi đã đến rồi.
Tiểu Long Nữ thản nhiên nói.
Diệp Âm Trúc gật đầu với nàng, cũng nhắm mắt lại, đem tinh thần lực bản thân phóng thích.
Hai đạo khí tức tinh thần đồng thời cùng hắn thông cùng một chỗ. Một đạo tự nhiên là Tiểu Long Nữ, một đạo khác cuồn cuộn vô biên, tự nhiên là thuộc về Thần Long Vương.Tinh thần lực của ba người hình thành một trận tinh thần lực ghê gớm, giữa không gian hư vô mà trao đổi.
Lúc này, cho dù là Áo Bố Lai Ân ở bên cạnh, cũng không có khả năng hiểu bọn họ đang nói cái gì.
Thanh âm già nua của Thần Long Vương vang lên trong tinh thần lực:
- Ngươi tới sớm hơn nhiều so với ta dự đoán.
Diệp Âm Trúc mỉm cười, cung kính nói:
- Thân là hậu duệ thần long, không có gì quan trọng hơn so với việc thay tổ tiên báo thù. Hơn nữa ta mong muốn mọi việc kết thúc sớm một chút. Ngài đã đợi lâu lắm rồi, lẽ nào ngài không hy vọng như thế sao?
Thần Long Vương mỉm cười nói:
- Từ trên người ngươi, ta thấy được sự ước vọng. Nhất là khi ngươi cùng Long nữ quay về, loại mong muốn này cảm giác càng thêm mạnh mẽ. Ngươi chuẩn bị đi xa, Long nữ lại cùng đi với ngươi, có nàng cùng ngươi cùng một chỗ, an toàn của các ngươi hẳn là không có vấn đề gì. Âm Trúc, nói cho ta biết, lần này đi Thâm uyên vị diện, ngươi chuẩn bị như thế nào?
Diệp Âm Trúc không chút do dự hồi đáp:
- Lần này đi Thâm uyên vị diện, ta chế định bản thân ba mục tiêu. Đầu tiên, chúng ta phải nắm giữ tình hình toàn thể của Thâm uyên vị diện. Trong đó, chủ yếu chính là phải hiểu rõ điều kiện hoàn cảnh và địa lý, ta sẽ tận dụng mọi khả năng mà đến càng nhiều nơi trong Thâm uyên vị diện càng tốt, đem các nơi này vẽ thành địa đồ. Như vậy, mới có thể thuận tiện cho sau này chúng ta tấn công. Có thể sinh ra sự tồn tại của mẫu yêu bá đạo như vậy, ta nghĩ, hoàn cảnh Thâm uyên vị diện khẳng định là phi thường ác liệt, chí ít cũng hết sức khác biệt so với chúng ta. Chiếm được những tin tức này, chúng ta cũng có thể chuẩn bị sẵn sàng, tận lực tránh cho sau này xảy ra chiến tranh với Thâm uyên vị diện cũng sẽ giảm thiểu được thương vong.
Thứ hai, chúng ta phải tra xét tổng thể lực lượng chiến đấu của Thâm uyên vị diện, tình hình cùng năng lực của các chủng tộc tại Thâm uyên vị diện. Để đạt được mục tiêu này cũng hết sức khó khăn. Dù sao đi nữa, muốn thăm dò đặc tính của từng chủng tộc cũng không dễ dàng, chúng ta chỉ có thể tận lực hoàn thành. Nắm giữ càng rõ ràng, đối với chúng ta càng có lợi.
Một mục tiêu cuối cùng, chính là phán đoán số lượng cường giả của Thâm uyên vị diện và tình hình thực tế của những kẻ mạnh nhất. Nếu như Thâm uyên vị diện thực sự xuất hiện một thần cấp, như vậy sự bố trí của chúng ta cũng phải thay đổi. Trái lại, nếu như Thâm uyên vị diện không có cường giả thần cấp, như vậy, ta có lòng tin sau khi công kích vào Thâm uyên vị diện cuối cùng sẽ đạt được thắng lợi.
Thần Long Vương cùng Tiểu Long Nữ lẳng lặng nghe Diệp Âm Trúc nói. Nghe hắn nói xong, Thần Long Vương nói:
- Tốt lắm. Ngươi chế định ba mục tiêu này đối với chúng ta mà nói xác thực là tối trọng yếu. Ta không có gì phải bổ sung. Hiện tại, ta kể lại tình huống trận chiến năm ấy giữa chúng ta với mẫu yêu cho ngươi nghe, hẳn là cũng có chút trợ giúp đối với ngươi. Bất quá, ngươi cùng đừng hạn chế trong sự miêu tả của ta. Dù sao đã trôi qua một vạn năm, Long Khi Nỗ Tư đại lục cũng xảy ra biến hóa long trời lở đất, ai có thể kết luận Thâm uyên vị diện sẽ không có biến hóa chứ?
Diệp Âm Trúc gật đầu. Hiện tại hắn cần hiểu nhất cũng chính là tình hình của các chủng tộc tại Thâm uyên vị diện.
Đối với hắn, sự tình vạn năm trước phát sinh thực sự quá xa xôi. Tuy nhiên, có thể nắm giữ một ít thông tin cũng có lợi ích đối với chuyến đi Thâm uyên vị diện.
Thần Long Vương nói:
- Một vạn năm trước, khi đại lục chúng ta cùng Tây Long đại lục va chạm nhau, sinh ra tai nạn cực lớn. Khi tai nạn vừa mới bắt đầu, cũng không phải vì Thâm uyên vị diện tới, mà là hoàn cảnh. Hai khối đại lục va chạm, tạo thành chấn động mãnh liệt, núi lửa bùng nổ, biển động, những tai hoạ này hầu như trong lúc nhất thời xuất hiện cùng lúc. Mặc dù Đông Long đế quốc chúng ta cực kỳ cường đại, nhưng đối với thiên tại lớn như vậy, cũng mang đến cho chúng ta sự đả kích cực lớn.
Thần Long Vương tựa hồ lại nhớ tới vạn năm trước, thanh âm của hắn rõ ràng trầm thấp xuống rất nhiều.
- Đại lục va chạm sản sinh khe nứt không gian, có thể thấy va chạm khi đó kịch liệt cỡ nào. Trước khi mẫu yêu tới Thâm uyên vị diện, tai họa này đã tước đi một phần ba sinh mệnh tại Đông Long đế quốc chúng ta. Nếu như không có tai họa va chạm kia, có thể chúng ta cũng không có xảy ra hoàn cảnh đánh nhau với mẫu yêu. Để cứu vãn tai nạn, nhiều thần long đi vào trong đó. Cũng ngay lúc này, bên kia vết nứt không gian, mẫu yêu của Thâm uyên vị diện xuất hiện.
Tai hoạ dẫn đến hỗn loạn, khiến làm cho chúng ta rất khó tập hợp lực lượng với số đông, còn đang cứu vãn tai nạn lại gặp tập kích bất ngờ của Thâm uyên vị diện. Bởi vì cục diện đại lục đang hỗn loạn, thế cho nên mẫu yêu mang đến ôn dịch nhanh chóng lan tràn. Loại ôn dịch cường liệt này, ngay cả bộ tộc thần long chúng ta cũng rất khó miễn dịch. Một ngày tiêm nhiễm, sức chiến đấu đã giảm xuống trên diện rộng.
Tổng thể mà nói, Chúng ta gọi tên của địch nhân đến xâm lấn chung là mẫu yêu. Dựa theo suy đoán tỉ mỉ của ta mấy năm nay tới nay. Chúng nó hẳn là một loại sinh vật hắc ám. Trong đa số mẫu yêu, năng lực chủ yếu của chúng nó có ba. Một loại là lực lượng tương tự ám nguyên tố, hai năng lực khác là hỏa và độc. Mà chỗ đáng sợ nhất của mẫu yêu chính là đem ba loại năng lực kết hợp cùng một chỗ, khiến cho năng lực phá hoại trên diện rộng của bản thân gia tăng lên rất nhiều.
- Vậy mẫu yêu có hình dạng gì chứ?
Diệp Âm Trúc nhịn không được hỏi.
Thần Long Vương nói:
- Căn cứ kinh nghiệm của ta, bất luận là chủng tộc nào đều có một số đặc tính giống nhau. Thế giới này của chúng ta cũng như thế, Mẫu yêu nơi Thâm uyên vị diện cũng như thế. Âm Trúc, ngươi nói cho ta biết chủng tộc nào là có sức sáng tạo cùng trí tuệ cao nhất?
Diệp Âm Trúc suy nghĩ một chút nói:
- Hẳn là nhân loại chúng ta. Bản thân nhân loại lực lượng mặc dù nhỏ yếu, nhưng tiềm lực phát triển vượt lên trên toàn bộ các chủng tộc khác. Đơn giản mà nói, một người bình thường so với một long tộc phổ thông, thực lực chênh lệch rất lớn. Thế nhưng một người kinh qua tu luyện, chiến sĩ nhân loại cũng có thiên phú nhất định thì có khả năng đồ long. Mà long tộc đề thăng còn căn cứ theo tuổi, từ khi sinh ra đến hình thái cuối cùng biên độ tăng cường thực lực không cách nào so sánh với nhân loại. Mà trí tuệ cùng sáng tạo của nhân loại thì các chủng tộc khác đều không thể so sánh được, cho dù là địa tinh cùng ải nhân (người lùn) cũng chỉ được gọi là thua nhân loại một bậc.
Thần Long Vương gật đầu nói:
- Ngươi nói không sai. Nhân loại có trí tuệ nhất, cũng là chủng tộc tạo nên nơi để sống nhiều nhất. Ngươi có phát hiện ra không, bất luận ma thú gì, cho dù là thần long bộ tộc chúng ta, khi trưởng thành tiến hóa đến đẳng cấp cao đều có thể biến hóa thành hình dáng người. Cái này cũng không phải là dùng để biến hóa hình dáng, mà là một loại tiến hóa.
Diệp Âm Trúc trong lòng khẽ động nói:
- Tựa hồ là như vậy, khi chúng ta nói chuyện với cửu cấp ma thú, đa số bọn họ đều nói bọn họ không có trí tuệ như nhân loại. Cũng chỉ có thể biến hóa thành hình người
Thần Long Vương gật đầu nói:
- Chính là như thế, ngươi hiểu rõ ràng ý tứ của ta chứ?
Diệp Âm Trúc giật mình nói:
- Ngài muốn nói, mẫu yêu bậc cao có hình dáng như nhân loại sao?
Thần Long Vương nói:
- Không sai. Mặc dù ta cũng không thể nhớ rõ mẫu yêu có bao nhiêu loại, nhưng có thể khẳng định, mẫu yêu vượt trội nhất có hình người, thực lực cũng cường đại nhất. Mặc dù bọn họ cùng nhân loại còn có khác biệt nhất định, nhưng ít ra biểu hiện bên ngoài không có gì khác so với nhân loại. Giống như mẫu yêu vương cùng ta đồng quy vu tận, bề ngoài chính là có dáng dấp nhân loại hoàn chỉnh. Cho nên, ngươi có thể coi đây là phán đoán để xác định thực lực của các mẫu yêu tại Thâm uyên vị diện mạnh hay yếu. Nếu như ngươi thấy toàn bộ mẫu yêu đều là hình người, như vậy, trận chiến này chúng ta cũng không cần đánh nữa, ngay cả phong ấn của chỉ sợ cũng không đủ khả năng thủ hộ. Đương nhiên, loại tình huống này khó có khả năng là hiện thực. Đồng thời, khi ngươi gặp phải loại địch nhân có hình thái giống như nhân loại, hãy cố gắng tránh không gây chiến.
Nghe Thần Long Vương nói xong, Diệp Âm Trúc cũng có chút lý giải ít nhiều đối với mẫu yêu. Am hiểu ba loại thuộc tính, mẫu yêu cao cấp tiếp cận với hình người. Lý giải những đặc điểm này, như vậy, muốn đối kháng với mẫu yêu, phải tìm điểm yếu. Am hiểu năng lực ám thuộc tính, quang minh có thể tương khắc. Nước có thể khắc chế hỏa. Về phần độc cần phải cẩn thận đề phòng. Một vạn năm không có tiếp xúc với mẫu yêu, cho dù là Thần Long Vương, hiện tại cũng vô pháp nói rõ độc của mẫu yêu rốt cuộc cường liệt tới trình độ nào.
Thần Long Vương nói:
- Mẫu yêu vương lúc trước khẳng định là đã chết. Thập nhị đại mẫu yêu bên người hắn cũng chỉ còn một nửa. Ta cũng không rõ tình huống cụ thể Thâm uyên vị diện, nhưng theo như lời mẫu yêu vương lúc trước nói ra, hoàn cảnh Thâm uyên vị diện hẳn là ác liệt phi thường. Ác liệt đến ngay cả bọn chúng cũng e ngại. Đây cũng là động lực lớn nhất để bọn chúng công kích vào thế giới nhân loại chúng ta. Lòng tin cũng là từ đó. Một chủng tộc muốn phát triển, nhất định phải phát triển không gian, nếu như điều kiện ác liệt đến trình độ nhất định mà nói, có thể có một số chỗ tốt đối với bản thể lực lượng tiến hóa, nhưng chỉnh thể phát triển của chủng tộc lại kém hơn. Chí ít quyết không có khả năng như phát triển nhanh như Long Khi Nỗ Tư đại lục. Một vạn năm trước, Đông Long nhất tộc chúng ta gần như bị hủy diệt, nhưng bộ tộc mẫu yêu cũng tuyệt không dễ chịu. Âm Trúc, có thể đưa bọn chúng đến chỗ triệt để hủy diệt hay không cũng trông cậy vào ngươi.
Tin tức Thần Long Vương cấp cho Diệp Âm Trúc cũng không tính là nhiều. Dù sao, cũng chưa ai đi Thâm uyên vị diện. Thời gian tiến hành chiến tranh trước đây cũng không dài, sức ảnh hưởng mặc dù to lớn, nhưng trên thế giới này cũng không có lưu lại bất cứ vết tích gì thuộc về bộ tộc mẫu yêu. Cho nên, chuyến đi tra xét này của Diệp Âm Trúc càng thêm quan trọng.
Khí tức Thần Long Vương bao phủ Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ.
- Các ngươi đã chuẩn bị tốt chưa?
Tinh thần lực Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ va chạm một chút, hai người đồng thời đưa ra câu trả lời quả quyết.
Thần Long Vương nói:
- Các ngươi phải nhớ kỹ, sau khi tới Thâm uyên vị diện, bởi vì sự khác biệt về vị diện, tất cả liên hệ cùng thế giới này đều có thể đoạn tuyệt. Nói cách khác, các ngươi không có khả năng dựa vào truyền tống pháp trận mà trực tiếp trở về thế giới này. Nhớ kỹ vị trí của thông đạo. Muốn trở về, các ngươi nhất định phải đến vị trí đó mà phát đi lời kêu gọi, ta mới có thể đem các ngươi trở về. Ở bất cứ vị trí nào khác đều là không thể. Cho nên, nếu như sau khi tiến nhập vàoThâm uyên vị diện, việc đầu tiên các ngươi cần làm chính là lưu lại ấn ký tại thông đạo. Ta nghĩ, truyền tống ngay trong Thâm uyên vị diện có lẽ được. Đồng thời khi các ngươi đi qua thông đạo, ta sẽ đem ngôn ngữ của Thâm uyên vị diện đưa vào trong đầu các ngươi. Dùng tinh thần lực cảm thụ nó, các ngươi có thể nghe được ngôn ngữ của thế giới kia.
Một khối màu vàng bắt đầu xuất hiện trên thân thể khổng lồ của Thần Long Vương, rồi lên mấy chục, mấy trăm tăng lên với cấp số nhân. Không lâu sau, tất cả thân thể Thần Long Vương bao bọc trong kim quang. Cùng lúc đó, bảy khối bảo thạch trôi nổi giữa không trung vốn vẫn bảo trì trạng thái bất động đã bắt đầu chấn động, tản ra xung quanh, nhưng vẫn duy trì hình dáng bắc đẩu thất tinh như cũ.
Thất sắc quang mang phân biệt đại biểu cho các thuộc tính đồng thời sáng lên. Đột nhiên, bảy đạo ánh sáng bắn ra, trực tiếp chiếu rọi trên thân thể khổng lồ của Thần Long Vương. Đầu của Thần Long Vương cùng thời khắc đó sáng lên, ánh sáng của nó thậm chí còn hơn cả bảy khối bảo thạch gộp lại, năng lượng khổng lồ ba động nhất thời làm không khí bên trong không gian mênh mông này như đông đặc lại, tất cả mọi thứ chung quanh tựa hồ trở nên vặn vẹo. Trên mặt đất, từng đạo kim sắc hình thành do thân thể Thần Long Vương dưới những luồng sáng này chiếu xuống đột nhiên phóng thích.
Trong tích tắc, ánh hào quang chiếu rọi khắp nơi. Từng đạo ánh sáng rực rỡ chiếu rọi toàn bộ không gian, kim quang tràn ngập. Tất cả chung quanh đều trở nên rõ ràng.
Bất luận là Diệp Âm Trúc hay Tiểu Long Nữ, trong khoảnh khắc này, thiên nhân hợp nhất nhận biết của bọn họ đều bị năng lượng khổng lồ bao phủ. Năng lượng khổng lồ chung quanh ba động làm bọn họ cảm giác được thân thể bản thân thực sự là nhỏ bé.
- Đi thôi, hài tử của ta. Ta đợi tin tức tốt của các ngươi. Nhớ kỹ lời nói của ta, muốn trở về, nhất định phải đến lối vào thông đạo kêu gọi tên của ta, ta đợi các ngươi trở về.
Quang ảnh lóe ra. Diệp Âm Trúc vô ý thức cầm tay Tiểu Long Nữ. Hai người đồng thời nhắm lại hai mắt, một luồng năng lượng hùng hậu không gì sánh được đột nhiên từ mặt đất phóng lên cao. Còn Thần Long Vương giữa không trung phảng phất như sống lại, nghe rõ ràng tiếng long ngâm vang lên. Năng lượng khổng lồ trực tiếp thôn phệ thân thể bọn họ, ánh sáng văn vẹo dần dần tiêu thất.
Kim sắc ma văn cùng với bảy khỏa bảo thạch dần dần ảm đạm xuống, sự vặn vẹo di chuyển kết thúc. Mà thân thể Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ cũng đã tiêu thất tại chỗ, không có lưu lại nửa phần dấu vết.
Sáu vị tháp chủ còn lại của Pháp Lam thất tháp hầu như cùng lúc mở to hai mắt của mình. Vào khoảnh khắc này, toàn bộ Pháp Lam thành đều thoáng chút rúng động. Bảo thạch trên đỉnh Pháp Lam thất tháp trở nên sáng rực dị thường, mà giữa không trung, một viên địa tinh rực rỡ không gì sánh được tại bảy khối hộ tinh chiếu sáng đột nhiên lóe sáng.
Áo Bố Lai Ân tim chợt đập mạnh lên.
- Đi rồi. Thông đạo đã mở.
Bên trong Pháp Lam, ma pháp nguyên tố vốn nồng hậu trong nháy mắt tiêu thất không thấy, mà bảo thạch trên đỉnh thất tháp lại trở nên càng thêm sáng rực. Tựa hồ chúng nó thôn phệ ma pháp nguyên tố khổng lồ kia mà thành. - www.
Tất cả mọi người cảm thụ được biến hóa kỳ quái này, mỗi người đều nhìn về phía tinh quang sáng rực ở không trung.
Ám tháp, hai nữ nhân nắm chặt tay, ánh mắt các nàng đều đã ngây dại...
Kim quang nhàn nhạt từ từ trở nên dày đặc. Khi Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ lại lần nữa khôi phục tri giác, hai người hầu như cùng lúc cảm giác được nguy cơ.
Băng lãnh, tà ác, cuồng bạo, hắc ám, mùi tanh, các loại khí tức khác biệt với Long Khi Nỗ Tư đại lục trong giây lát hiện ra. Gần như là ngay lập tức, thân thể hai người cùng lúc rời khỏi vị trí đó.
Ánh sáng màu đỏ sậm chợt lóe, một thanh âm ma sát hỗn hợp chói tai vang lên. Cùng lúc đó, tiếng gầm gừ kỳ dị theo nhau tới. Tiếng rống giận dữ trầm thấp ngập trời vang lên, tràn ngập sự kinh sợ.
Diệp Âm Trúc cùng Tiểu Long Nữ sau khi trong nháy mắt đổi vị trí ra vài trăm thước, mới quan sát kịp mọi thứ chung quanh. Cho dù là Tiểu Long Nữ băng lãnh trầm tĩnh, lúc này cũng không khỏi hít vào một hơi khí lạnh. Thế giới này xuất hiện trong mắt bọn họ chỉ có mang đến sự khủng bố. Cũng có thể nói, khác xa so với dự liệu.
Sương mù xanh biếc tràn ngập không trung, phóng tầm mắt nhìn nhìn lại, chung quanh là một mảnh địa hình gò núi phức tạp. Đá trên gò núi đều hiện ra màu đỏ sậm. Sương mù đậm đặc xanh biếc trôi giạt trên các tảng đá màu đỏ sậm. Hai loại màu sắc hồng và lục phối hợp cùng một chỗ lộ ra vẻ chói mắt dị thường. Càng làm bọn họ khó có thể chịu được là mùi vị gay gắt ở đây.
Ngay khi bọn họ vừa mới rời khỏi vị trí, chỗ đó là một huyệt động to lớn đường kính vượt quá trăm mét, bên trong huyệt động hoàn toàn hiện ra màu đen. Hiển nhiên, đây hẳn là nơi vừa mới mở ra đã nhanh chóng khép kín lại, là thông đạo nối liền Long Khi Nỗ Tư đại lục và Thâm uyên vị diện. Mà lúc này trước mắt bọn họ chung quanh mấy nghìn mét vuông, là các sinh vật kinh khủng mà họ chưa từng thấy...