Trăm chiếc trung cấp Ma Đạo pháo đã tiến hành cải tiến của Ma Đạo pháo bình thường nên có lực công kích mạnh hơn năm mươi phần trăm so với Ma Đạo pháo bình thường. Uy lực mạnh mẽ chỉ có thể dùng từ kinh khủng để hình dung. Nhất là tất cả Ma Đạo pháo đều dùng một loại thuộc tính năng lượng để công kích, thì phản ứng tỏa ra đủ để trải rộng phạm vi mười dặm vuông. Vùng đồi núi này chính là bị hủy diệt như vậy. Nếu không phải nham thạch của Thâm Uyên vị diện quá cứng rắn, mà yêu cầu của Diệp Âm Trúc là tập trung phát xạ, diện tích bao trùm còn có thể tăng lên mấy lần. Đương nhiên Vũ khí cường đại nhất của Cầm Đế hào còn chưa dùng đến. Bốn mươi chiếc cao cấp Ma Đạo pháo và năm Tịch Diệt Chi pháo đã được cải tiến mới là sát thủ chính thức của Cầm Đế hào.
Long Khi Nỗ Tư Đại lục dám bất kể tổn thất phát động cuộc Thánh Chiến này. Nếu nói Pháp Lam là sự tin tưởng của các Quốc gia. Thì Cầm Đế hào chính là sự tin tưởng của Pháp Lam.
Khi Cầm Đế hào tiến hành bay lần đầu tiên và thử nghiệm uy lực ở vùng đất không người tại Cực Bắc Hoang Nguyên, thì bảy vị Tháp Chủ của Pháp Lam đã đồng thời đến tận nơi quan sát.
Suy nghĩ của các Tháp Chủ Pháp Lam người ngoài không thể nào biết được. Nhưng sau hành động của các Tháp Chủ, bất luận kẻ nào đều có thể nhìn ra một chút điểm mấu chốt. Sau khi cuộc kiểm tra ngày đó chấm dứt, sang ngày hôm sau Pháp Lam đã chính thức tuyên bố thời gian tiến công cụ thể nhằm vào Thâm Uyên vị diện với cao tầng các Quốc gia.
"Báo cáo tình huống tiêu hao" Giọng nói bình tĩnh của Tô Lạp thông qua hệ thống truyền tin nối liền với tất cả nhân viên khống chế.
Vì có thể trợ giúp Diệp Âm Trúc nhiều hơn, Tô Lạp và Hải Dương đều bỏ qua cơ hội sinh thêm Hài tử cho Diệp Âm Trúc. Gần ba năm qua, các nàng vẫn làm bạn bên cạnh Diệp Âm Trúc, gia nhập vào trong huấn luyện của Cầm Đế hào. Tô Lạp có thể ngồi trên vị trí Bàn điều khiển chính, thì không phải bởi vì quan hệ với Diệp Âm Trúc, mà hoàn toàn dựa vào năng lực của nàng mà đạt được.
Năng lực phản ứng và suy nghĩ tỉnh táo của Tô Lạp khiến cho nàng vượt lên trong đông đảo nhân viên khống chế, đoạt được vị trí quyền khống chế, có thể trực tiếp trợ giúp cho Diệp Âm Trúc.
Đối với Cầm Đế hào, Diệp Âm Trúc hoàn toàn yên tâm. Hắn từng thí nghiệm công kích nhằm vào Cầm Đế hào. Nhưng lại phát hiện, ngay cả lực lượng của mình cũng rất khó khiến cho Cầm Đế hào có thương tổn.
Điều này còn là do tình huống Cầm Đế hào không phản kích lại. Nếu trăm chiếc Ma Đạo pháo đồng thời phát động, thì mình có cơ hội công kích hay không cũng là cả một vấn đề.
Mấy vị Tháp Chủ Pháp Lam cũng tiến hành kiểm tra, rồi đã nói với Diệp Âm Trúc, Cầm Đế hào căn bản là một hung khí không nên tồn tại ở Thế giới này. Siêu Thần khí trước mặt nó chỉ có thể dùng hai từ nhỏ bé để hình dung, nó tuyệt đối là sự tồn tại nghịch thiên, vị Thần trên chiến trường.
Cũng bởi vì có Cầm Đế hào, nên Pháp Lam mới có sự tin tưởng vào thắng lợi cuối cùng.
Báo cáo năng lượng tiêu hao rất nhanh được truyền đến cho Tô Lạp: "Báo cáo Cầm Đế Đại nhân, tất cả hệ thống năng lượng của trung cấp Ma Đạo pháo đã tiêu hao mười lăm phần trăm, có thể tiến hành năm lần công kích với cấp bậc như vậy"
Cầm Đế hào nếu nói có nhược điểm gì, vậy dám chắc là ở phương diện bổ sung năng lượng. Lực công kích tăng lên, cũng khiến cho năng lượng tiêu hao cũng trở nên cao hơn. Dù cho là Ma Tinh thạch cấp chín cũng không thể nào ủng hộ liên tục Ma Đạo pháo của Cầm Đế hào phát xạ không ngừng.
Cho nên, ngoại trừ thời gian làm mát của Ma Đạo pháo, thì còn cần phải chú ý đến việc tiêu hao năng lượng của Cầm Đế hào khi phát động công kích.
Hệ thống năng lượng của Ma Đạo pháo trên Cầm Đế hào toàn bộ do Ma Tinh thạch cấp chín hình thành. Trong đó, trung cấp Ma Đạo pháo trang bị một viên Tinh thạch hai hệ Hỏa, Ám, có thể phát xạ ba lượt pháo đạn hai hệ, sau đó cần phải có một thời gian bổ xung nhất định,
Phương pháp bổ sung cũng rất đơn giản, thông qua Ma pháp trận bên trong Cầm Đế hào hấp thu Ma pháp Nguyên tố trong không khí. Bình thường mà nói, sau khi Ma Tinh thạch cấp chín tiêu hao không còn, thì cần phải mất ba ngày mới có thể bổ sung hoàn toàn.
Đây là do các Đại sư của Địa Tinh bộ lạc đã tính toán cẩn thận, hơn nữa còn tính toán dựa trên tình huống của Cầm Đế hào khi ở Thâm Uyên vị diện.
Vì tính toán được thời gian khôi phục chính xác, Diệp Âm Trúc thậm chí còn từng lặng lẽ trở lại Thâm Uyên vị diện một lần, hơn nữa còn dẫn theo vài vị Đại sư của Địa Tinh bộ lạc và thiết bị kiểm tra.
Bốn mươi chiếc cao cấp Ma Đạo pháo đều được trang bị ba viên Ma Tinh thạch, thuộc tính khác nhau, mỗi một viên Ma Tinh thạch có khả năng duy trì một lần phát xạ của chúng nó, thời gian khôi phục cũng là ba ngày, nhưng phải ở nơi có Ma pháp Nguyên tố của mình mới có thể khôi phục.
Còn về Tịch Diệt Chi Pháo còn không thể nào khôi phục được. Phát xạ của chúng nó là thông qua nghiền nát Ma Tinh thạch cấp chín trong nháy mắt sinh ra, hóa thành năng lượng khổng lồ để công kích. Một pháo chính là tiêu hao một viên Ma Tinh thạch, thời gian tĩnh cũng gấp ba lần so với hai loại Ma Đạo pháo kia.
Thời gian tĩnh của trung cấp Ma Đạo pháo mất hai mươi phút, cao cấp Ma Đạo pháo mất nửa canh giờ, mà Tịch Diệt Chi Pháo thì phải mất gần hai canh giờ mới có thể lại phát xạ.
Nói cách khác, sau khi Cầm Đế hào phát động công kích toàn diện một lần, chẳng những năng lượng của bản thân cũng bị suy giảm đến một trình độ nhất định. Mà thời gian tĩnh cũng sẽ ảnh hưởng đến năng lượng tác chiến liên tục của nó.
Đây đã là kết quả mà Đại sư của Địa Tinh bộ lạc và Ải Nhân tộc dùng hết tâm huyết có được. bọn họ dã không thể nào làm tốt hơn, ít nhất trước mắt là như vậy.
Thứ cường đại hơn nữa cũng sẽ có hạn chế. Cầm Đế hào chính là như vậy, do năng lực phòng ngự và công kích cường đại của bản thân cùng với tốc độ di chuyển cực nhanh thì cũng có một chút khiếm khuyết, nếu không, nó thật sự không thể nào chống nổi.
Cầm Đế hào chẳng những là Vũ khí bí mật của Liên quân Long Khi Nỗ Tư, mà cũng là chiêu bài sát thủ chung cực. Không đến thời khắc mấu chốt tuyệt đối không thể dễ dàng sử dụng. Sở dĩ cuộc Thánh Chiến mới bắt đầu, hoặc là nói mới tiến vào tiết tấu đã dùng đến nó, là đã trải qua sự suy nghĩ cẩn thận của Diệp Âm Trúc.
Lối ra thông đạo nối liền Long Khi Nỗ Tư Đại lục và Thâm Uyên vị diện cũng không quá lớn, điều này khiến xuất hiện vài vấn đề. Nếu tiến hành cường công Thâm Uyên vị diện, thì dù cho là Bỉ Mông cự thú Quân đoàn cũng phải thừa nhận sự công kích của hơn hai ngàn Song Đầu tăng ác cao lớn được Ma pháp phụ trợ của Nam Vu và Nữ Vu hỗ trợ.
Thực lực của Song Đầu tăng ác tự nhiên không thể nào so sánh được với Bỉ Mông cự thú. Nhưng chúng nó chẳng những có thân hình khổng lồ, mà thực lực của bản thân cũng đã đạt đến Lam cấp. Hai ngàn Song Đầu tăng ác đồng thời phát động công kích toàn lực, thì cũng đủ để ngăn cản Bỉ Mông cự thú qdn trong một đoạn thời gian rất dài.
Mà trước khi ra khỏi Thông đạo, các Ma pháp sư trong quá trình đi thông qua Thông đạo không có khả năng sử dụng Ma pháp. Cũng có nghĩa là không cách nào trợ giúp được cho Bỉ Mông cự thú, cứ như vậy, sẽ dẫn đến rất nhiều phiền phức.
Chẳng những rất dễ dàng khiến cho bốn Quốc gia của Thâm Uyên vị diện có phản ứng và có được sự chuẩn bị, đồng thời bản thân cũng bị tổn thất rất lớn.
Sau khi tính toán Quân đội cũng không thể dùng được, cao tầng của Liên quân Long Khi Nỗ Tư lại nghĩ đến việc lợi dụng Ma pháp cao cấp tiến vào bên trong, lợi dụng sự yểm hộ của Diệp Âm Trúc phát động Ma pháp cấp bậc hủy thiên diệt địa, dựa vào đông đảo Cấm chú của Ma pháp sư bao trùm, hẳn là có thể hủy diệt đám Thâm Uyên sinh vật này.
Lúc ấy cao tầng của Liên quân đều nghiêng về giả thuyết này. Nhưng sau này Diệp Âm Trúc đã nghĩ đến, Ma pháp sư bổ sung ở Thâm Uyên vị diện rất khó khăn. Sau khi sử dụng Cấm chú không thể nghi ngờ sẽ khiến cho thực lực suy yếu một mức nhất định, cho dù thành lập căn cứ có thể tiến hành bổ sung, cũng cần phải có thời gian.
Lần này Đại quân tiến công phát động Thánh Chiến, Thâm Uyên vị diện đối với Liên quân Long Khi Nỗ Tư mà nói có thể xem như vô cùng nguy hiểm, cần phải cố gắng bảo đảm hết mức thực lực của các Ma pháp sư.
Sau khi pháo đạn hỏa thuộc tính của Cầm Đế hào phát ra, thì có thể trực tiếp tiến hành khôi phục ở Thâm Uyên vị diện.
Có ưu thế này, Cầm Đế hào tự nhiên trở thành sự lựa chọn hoàn hảo.
Dưới sự chỉ huy của Diệp Âm Trúc, quả nhiên đã giành được chiến tích huy hoàng.
Nghe xong Tô Lạp báo cáo năng lượng tiêu hao, Diệp Âm Trúc hạ một mệnh lệnh: "Cầm Đế hào ở không trung đợi lệnh, hệ thống quan sát toàn phương vị mở ra, gặp phải Thâm Uyên sinh vật trùng kích, không được hà tiện, dùng Ma Đạo pháo tiến hành ngăn cản"
"Vâng" Tô Lạp lập tức trả lời, đồng thời Cầm Đế hào lại vận chuyển, huyền phù ở độ cao ngàn thước, bắt đầu tiến hành giám sát các hố sâu rất lớn bên dưới.
Động tĩnh rất lớn như vậy không thể nào không bị hơn mười vạn Thâm Uyên sinh vật bên ngoài phát hiện. Chỉ là so sánh với hai ngàn Song Đầu tăng ác thì đám Thâm Uyên sinh vật cấp thấp căn bản không tính là gì.
Có Cầm Đế hào trấn giữ ở đây, bọn chúng không thể nào tạo ra uy hiếp được với Thông đạo. Chỉ riêng hỏa Nguyên tố loạn lưu không ngừng mở rộng ra bên ngoài là có thể ngăn cản bọn chúng một thời gian không ngắn rồi.
Diệp Âm Trúc giơ ngón tay cái với Tô Lạp, sau đó chỉ chỉ ra bên ngoài Cầm Đế hào.
Tô Lạp gật đầu với hắn, nhìn hắn với ánh mắt dịu dàng, truyền âm nói: "Chóng đi chóng về, ta ở đây chờ Chàng"
Diệp Âm Trúc mỉm cười với nàng, hai tay của Tô Lạp khống chế Cầm Đế hào rất nhanh, cửa ở bụng dưới Cầm Đế hào từ từ mở ra. Thân thể Diệp Âm Trúc tại cửa ra trong nháy mắt hóa thành một đạo lưu quang biến mất vào trong lối ra thông đạo đang nóng rực.
Diệp Âm Trúc không ở đây, Tô Lạp trở thành người nắm quyền của Cầm Đế hào, lập tức ra lệnh: "Cao cấp Ma Đạo pháo khu một chuẩn bị, năm pháo cùng phát, Thủy hệ, mục tiêu nối ra Thông đạo"
Bên dưới Cầm Đế hào, năm lỗ hổng lớn hơn trung cấp Ma Đạo pháo gấp đôi mở ra, năm họng pháo đen ngòm từ từ lộ ra, quang mang màu Lam ngưng tụ ở trên miệng pháo, quang mang rất mãnh liệt, còn sáng ngời hơn so với trung cấp Ma Đạo pháo phát xạ lúc trước nhiều.
"Phóng" Năm đạo quang mang màu Lam cùng bắn ra, thủy Nguyên tố ba động khổng lồ bởi vì Hỏa Nguyên tố loạn lưu trong không trung nên bị hóa khí, nhiệt độ trong không khí lập tức giảm đi vài phần, nhưng cũng mang đến rất nhiều hơi nước.
Uy lực của Ma Đạo pháo cao cấp quả thật không hề bình thường, mặc dù bị năng lượng hỏa Nguyên tố giảm bớt, nhưng khi chúng nó chuẩn xác oanh kích vào lối ra của Thông đạo thì vẫn mang lại hiệu quả cực lớn. Trong phạm vi ngàn thước, nhiệt độ chợt hạ xuống, mặt đất nóng đỏ lập tức khôi phục lại màu đen vốn có. Càng kỳ dị hơn là, mặt đất màu đen sau khi trải qua nước lửa tẩy lễ trở nên bóng loáng như gương.
Diệp Âm Trúc có thể không sợ nhiệt độ cao ở lối ra nhưng Liên quân Long Khi Nỗ Tư lại không thể nào không sợ. Diệp Âm Trúc một lần nữa thông qua Thông đạo chuyển sang bên kia, chính là muốn điều binh khiển tướng, bắt đầu quá trình Liên quân tiến vào Thâm Uyên vị diện. Nhiệt độ ở lối ra giảm xuống, tự nhiên sẽ thuận tiện cho các binh chủng của Liên quân Long Khi Nỗ Tư tiến vào.
Pháp Lam, khu vực này nếu so sánh với một Quốc gia, nó cũng không tính quá lớn. Nhưng nếu chỉ nói là một tòa thành thị thì nó có thể nói là khổng lồ nhất của cả Long Khi Nỗ Tư. Thời gian ba năm trôi qua, Pháp Lam cũng đã xảy ra biến hóa long trời lỡ đất. Vì có thể để cho Liên quân càng dễ dàng thông qua Thông đạo tiến vào Thế giới này, thành tường của Pháp Lam thành đã được giải trừ toàn bộ, cả Pháp Lam, khắp nơi đều là Chiến Sĩ.
Dù là A Tạp Địch Á Quốc yếu nhất, thì các Chiến Sĩ cũng được Trang bị cẩn thận, lặng lẽ chờ đợi cuộc Thánh Chiến diễn ra.
Vì cuộc Thánh Chiến này, nhóm đầu tiên, hai trăm vạn Chiến Sĩ đã chuẩn bị sẵn sàng. Khi Diệp Âm Trúc biến mất ở cửa vào Thông đạo thì đã chuẩn bị rất tốt.
Cửa vào Thông đạo vốn ở ngay bên dưới trung tâm Pháp Lam thành, lúc này đã được đào rộng ra, có thể thông qua cầu thang trực tiếp từ bốn phía tiến vào, bọn họ đang cùng đợi mệnh lệnh.
Nhóm bổ sung hậu cần đầu tiên cũng đã chuẩn bị xong. Trong đội ngũ hậu cần còn có rất nhiều Ma pháp sư thủy hệ. Ở trong Thâm Uyên vị diện không có thức ăn nước uống bổ sung. Cho nên Ma pháp sư thủy hệ phải nhận trách nhiệm đảm bảo nước cho toàn Liên quân. Đương nhiên, chỉ dựa vào bọn họ thì vẫn là không đủ.
Xếp hàng ở trên cùng chính là Chiến Sĩ các tộc của Cầm Thành. Không phải là vì Chiến Sĩ Cầm Thành mạnh nhất của Liên quân, mà bởi vì bọn họ có sứ mạng đặc biệt.
Kể cả Đại sư Ải Nhân tộc ở bên trong có tổng cộng mười vạn Công tượng đang lẳng lặng chờ đợi. Trên người bọn họ là một Địa tinh tê liệt giả của. Phía sau Địa tinh tê liệt giả có kéo một vật thể khổng lồ. Ngoại trừ Địa tinh tê liệt giả, còn có rất nhiều công cụ vận chuyển, ví dụ như xe siêu cấp do Kim tinh bạo Long làm động lực.
Nhóm vật tư đầu tiên này là quan trọng nhất với Liên quân khi tiến vào Thâm Uyên vị diện. Trách nhiệm của bọn họ là kiến thiết căn cứ của Liên quân. Ở Thâm Uyên vị diện, vì không có gì bổ sung, nên kiến thiết căn cứ càng trở nên quan trọng. Một là có thể thủ hộ lối ra Thông đạo, tiến có thể Công, lui có thể Thủ. Đồng thời còn có thể thông qua Thông đạo vận chuyển, đưa vật tư khổng lồ vào Thâm Uyên vị diện tiến hành bổ sung.
Đồng thời, thành lập một căn cứ ổn định còn có thể ngăn cản Thâm Uyên sinh vật phản kích một cách tốt hơn, chuẩn bị tất cả những điều cần thiết.
"Hẳn là đã đến lúc, ta cảm giác từ Vị diện kia truyền đến năng lượng ba động khổng lồ. Ra lệnh cho mọi người chuẩn bị đi" Giọng nói già nua quanh quẩn ở cửa vào Thâm Uyên vị diện.
Lúc này, đứng ở xung quanh Thông đạo chính là sáu vị Tháp Chủ của Pháp Lam cùng với Tiểu Long Nữ. Mà âm thanh già nua truyền từ bốn phương tám hướng chính là của Thần Long Vương.
"Vâng, Thần Long Vương Đại nhân tôn kính" Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân lập tức truyền đạt mệnh lệnh, nhân viên của Liên quân bắt đầu hành động.
Quang mang lóe lên, thân hình cao lớn của Diệp Âm Trúc đã xuất hiện trước mặt mọi người. Sáu vị Tháp Chủ nhìn Diệp Âm Trúc đều có vẻ khẩn trương, chuẩn bị nhiều năm như vậy, Thánh Chiến sắp bắt đầu, có thể nói thành bại nằm hết ở hành động lần này.
Đối với tình huống của Thâm Uyên vị diện, bọn họ tự nhiên nóng lòng muốn biết.
Diệp Âm Trúc nói: "Tất cả bình thường, thủ vệ ở lối ra Thông đạo đã bị tiêu diệt hoàn toàn. Cầm Đế hào đang thủ hộ ở bên kia, bắt đầu tiến vào đi"
Áo Bố Lai Ân gật đầu nói: "Âm Trúc, bên này do ngươi chỉ huy. Thần Long Vương Đại nhân, phiền ngài"
Câu trả lời của Thần Long Vương là một tiếng Long ngâm cao vút và mạnh mẽ. Long ngâm khổng lồ phá không bay ra, chẳng những mỗi người ở đây đều có thể nghe được. Trong Pháp Lam, hơn hai trăm vạn Chiến Sĩ đều rõ ràng nghe thấy âm thanh làm cho nhiệt huyết bọn họ sôi trào.
Ở trên vòm, thân hình màu vàng khổng lồ của Thần Long Vương chợt sáng rực lên. Nếu không phải bởi vì thân hình khổng lồ của nó trấn giữ phong ấn, thì khi đào đến thông đạo phong ấn mái vòm sớm đã bị phá hủy rồi. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Quang mang màu vàng khổng lồ trở nên càng lúc càng mạnh, mãnh liệt hơn trước kia rất nhiều. Tiếng Long ngâm của Thần Long Vương cũng trở nên cao vút, năng lượng ba động khổng lồ cho dù là bảy vị Tháp Chủ của Pháp Lam cùng với Tiểu Long Nữ đều cảm thấy thân thể của mình như ngưng đọng lại vậy.
Trên mặt đất, tất cả hoa văn màu vàng đều cùng một lúc sáng lên. Quang mang dày đặc giống như sóng gợn, nương theo tiếng Long ngâm, Kim Sắc Cự Long khổng lồ trong không trung cũng bắt đầu động, kim quang vòng quanh bên dưới xoay tròn lên. Nếu nhìn kỹ có thể phát hiện Kim Sắc Cự Long nhìn giống như thật thể thực ra đều là do năng lượng hình thành.
"Đa tạ Thần Long Vương Đại nhân thành toàn" Ngoại trừ Diệp Âm Trúc, thân hình của sáu vị Tháp Chủ Pháp Lam đều lóe lên, trống rỗng biến mất vào trong làn kim quang như sóng gợn, tiến vào Thâm Uyên vị diện trước tiên.
Dựa theo kế hoạch, lần tiến vào này, trước hết tiến vào chính là Quân đội mạnh nhất của Liên quân. Chỉ có thể như vậy, mới có thể trong thời gian ngắn nhất toàn bộ quét sạch tất cả Thâm Uyên sinh vật xung quanh vùng núi non. Đồng thời giảm tổn thất xuống mức thấp nhất. Đội cường binh này cũng sẽ trở thành đội thủ vệ đóng ở bên ngoài.
Thần Long Vương lần này mở ra Thông đạo khác với quá khứ. Bởi vì, lần mở Thông đạo này đã tiêu hao toàn bộ năng lượng tích súc vạn năm qua của Thần Long Vương.
Vì để Thánh Chiến đạt được thắng lợi cuối cùng. Thần Long Vương sau khi thương lượng với Diệp Âm Trúc đã quyết định, dựa vào toàn bộ năng lượng tích súc vạn năm qua tiến hành Tẩy lễ đối với tất cả Chiến Sĩ tiến vào Thâm Uyên vị diện.
Tẩy lễ bằng năng lượng Thần Long có thể tăng cường ba mươi phần trăm kháng tính của tất cả Chủng tộc. Nói cách khác, đối với khả năng chống cự độc tính và năng lượng thích nghi hoàn cảnh đều tăng lên rất nhiều. Trong đó, các Chiến Sĩ có huyết mạch Đông Long càng đạt được chỗ tốt lớn nhất.
Bởi vì huyết mạch bản thân truyền thừa của Thần Long, cho nên, trong khi tiến hành Tẩy lễ bằng năng lượng Thần Long, tất cả Chiến Sĩ Đông Long từ Tử Cấp trở xuống thực lực đều tăng lên ba giai.
Nói cách khác, Hoàng cấp trực tiếp biến thành Lục Cấp, Lục cấp trực tiếp biến thành Thanh Cấp. Nếu là Lam Cấp vậy trực tiếp tăng lên Tử Cấp sơ giai.
Nhiềm năm qua đi, Pháp Lam trấn thủ phong ấn, không ngừng đưa pháp lực của rất nhiều Ma pháp sư ổn định phong ấn. Thực ra, căn bản là do Thần Long Vương bày kế. Thần Long Vương đã sớm nói cho Diệp Âm Trúc, năng lượng của người đủ để duy trì phong ấn vĩnh viễn.
Mà sở dĩ để cho Pháp Lam vẫn không ngừng rót Pháp lực vào, Thần Long Vương dựa vào năng lực đặc thù của mình ngưng tụ Pháp lực này lại.
Tích súc vạn năm khổng lồ đến mức nào, nếu không hắn cũng không thể nào tiến hành Tẩy lễ cho trăm vạn sinh mạng.
Mặc dù Thần Long Vương lừa gạt Pháp Lam nhiều năm, nhưng lúc này, hắn đã trả lại toàn bộ năng lượng mình tích súc được cho các tộc của Long Khi Nỗ Tư Đại lục.
Khiến cho tố chất của các Chiến Sĩ Long Khi Nỗ Tư Đại lục tăng lên rất nhiều.
Điều này cũng là vì sao Áo Bố Lai Ân muốn nói lời cảm ơn với Thần Long Vương. Đương nhiên, hắn cũng không biết hầu hết năng lượng của Thần Long Tẩy lễ là do năng lượng Pháp Lam rót vào bao năm qua.
Tiểu Long Nữ lẳng lặng phiêu phù trên bầu trời, nhìn Diệp Âm Trúc, trên mặt có đôi chút mất tự nhiên. Thời khắc mấu chốt đã đến, nàng như có đôi chút khẩn trương…
Diệp Âm Trúc nhẹ nhàng bay ra khỏi vùng đất Phong ấn. Cả người phiêu phù giữa không trung, toàn thân lóe ra một vàng sáng màu trắng, khiến hắn lập tức trở thành điểm chú ý của toàn trường.
"Ta – Diệp Âm Trúc Thống soái Liên quân Long Khi Nỗ Tư. Bây giờ bắt đầu ra lệnh, các bộ phải nghiêm khắc dựa theo Mễ Lan thành làm việc, không được có sai sót" Trên người Diệp Âm Trúc phóng ra uy nghiêm trước đó chưa từng có. Mặc dù hắn vẫn chỉ mặc một bộ trường bào màu trắng, nhưng uy nghiêm mà hắn phát ra lúc này lại là khí tức của Thượng vị giả.
"Vâng, Cầm Đế Đại nhân" Âm thanh vâng mệnh đồng thời phát ra từ mấy trăm vạn cái miệng, cảnh rung động lòng người này không thể nghi ngờ khiến cho máu trong cơ thể mỗi người đều trở nên sôi trào, Diệp Âm Trúc cũng không ngoại lệ.
Có thể trở thành chỉ huy của mấy trăm vạn Đại quân, mà còn là mấy trăm vạn Đại quân tinh nhuệ nhất của các Quốc gia, các Chủng tộc của Long Khi Nỗ Tư Đại lục, đó là cảm giác như thế nào.
"Bỉ Mông cự thú Quân đoàn tiến vào thông đạo. Do tam Phó Thống soái – Thú Hoàng Bệ Hạ tự mình chỉ huy. Tử, tình huống của Thâm Uyên vị diện giao cho ngươi, nhanh chóng chỉ huy quét sạch tất cả Thâm Uyên sinh vật, chú ý ôn dịch và độc tố"
Tử đứng ở trên cùng của Quân đội, trầm giọng hét lớn: "Vâng, Bỉ Mông quân đoàn, đi theo ta"
Đứng bên cạnh Tử không đơn giản chỉ có Bỉ Mông quân đoàn. Kể cả hắn ở bên trong, còn có Sơn Lĩnh cự nhân Minh, Chiến tranh cự thú Cách Lạp Tây Tư, Kim Giáp Cấm Trùng Thiểm, Lôi, ba Bạch Kim Bỉ Mông Vương, Long Sư Nặc Vân, chín vị Thần Thú Thứ Thần Cấp.
Bọn họ có thể nói là ngoại trừ bảy vị Tháp Chủ Pháp Lam, chính là một cỗ lực lượng cường đại nhất của Liên quân.
Vì Thánh Chiến, tất cả toàn bộ Bỉ Mông cự thú do Tử thống nhất chỉ huy, kể cả Bỉ Mông quân đoàn của Cầm Thành. Hơn nữa sau khi Tử thống nhất Thú Nhân tộc thì không ngừng có Bỉ Mông tuyên thệ thần phục Tử Tinh bỉ mông là hắn. Số lượng hơn hai ngàn.
Trong đó, số lượng Hoàng Kim Bỉ Mông cũng đạt đến một trăm năm mươi, Bạch Ngân Bỉ Mông cũng có một đạo Cương Thiết Hùng Sư, Dưới sự chỉ huy của chín Thần Thú, tuyệt đối không thẹn với danh xưng lục chiến vô địch của chúng nó.
Ngoại trừ Long Sư Nặc Vân lưu lại chỉ huy Tử Tinh Quân Đoàn ra, thì Tử dẫn theo bảy đại Thần Thú cùng với hai ngàn Chiến Sĩ Bỉ Mông quân đoàn trở thành một đội quân tiến vào Thâm Uyên vị diện đầu tiên, ngẩng đầu bước nhanh về phía Thông đạo.
"Cầm Thành Tử Thần Long Lang Kỵ sỹ đoàn ở đâu?"
"Có" Ba trăm âm thanh chỉnh tề gần như đồng thời vang lên, "Oanh Oanh oanh" Ba trăm Long Lang đồng thời vươn trảo trước của mình lên rồi đồng thời hạ xuống. Phát ra tiếng oanh minh, giống như do một đầu Long Lang làm ra vậy. Hai tiếng oanh minh còn lại là do Chiến Sĩ của Tử Thần Long Lang Kỵ sỹ đoàn dùng trường mâu trong tay vỗ vào ngực mình phát ra.
Đoàn trưởng Tử Thần Long Lang Kỵ sỹ đoàn Diệp Hồng Nhạn dùng trường mâu trong tay đánh vào mặt nạ của mình hành lễ với Diệp Âm Trúc trên không trung: "Xin Cầm Đế Đại nhân phân phó"
Ba năm qua, đội Thiết Huyết Hùng Sư này càng thêm kinh khủng. Bây giờ kể cả Diệp Âm Trúc, không ai biết thực lực chính thức của bọn họ nữa. Ba năm qua, bọn họ một mực tiềm tu ở Pháp Lam, đến khi Liên quân tập hợp tiến vào Cực Bắc Hoang Nguyên mới tiến hành tổ chức lại. Trong quá trình tổ chức lại, Tử Thần Long Lang Kỵ sỹ đoàn từng tiến hành hai lần huấn luyện chiến đấu. Đối thủ của bọn họ phân biệt là một trăm năm mươi Hoàng Kim Bỉ Mông và hai trăm Cự Long Kỵ Sỹ. Kết quả chiến đấu không ai có thể tưởng tượng được, Tử Thần Long Lang Kỵ sỹ đoàn chiến thắng.
Là Quân đoàn đầu tiên của Cầm Thành, bọn họ không thẹn với mình. Mặc dù chỉ có ba trăm, nhưng sự tồn tại của bọn họ, vĩnh viễn là Vũ khí lợi hại nhất bảo vệ sự tôn nghiêm của Cầm Thành.
"Tiến vào Thâm Uyên vị diện, nhớ kỹ, nhiệm vụ của các ngươi là giúp đỡ Bỉ Mông quân đoàn tiến hành hành động quét sạch Thâm Uyên sinh vật"
"Vâng" Trường mâu màu đen trong tay Diệp Hồng Nhạn giơ lên, một đạo quang mang màu lam chợt lóe sáng. Ba trăm Long Lang chỉnh tề tiến về phía trước, tốc độ cực nhanh, nhưng trận hình không chút rối loạn, trong nháy mắt đã biến mất trong lối vào Thông đạo.
"Cầm Đế hào Hàng không mẫu hạm chiến đấu quân ở đâu"
Tiếng Long ngâm vang lên giữa không trung, hai trăm Cự Long, một ngàn Cốt Long, cùng với năm ngàn Giác Ưng Kỵ Sỹ từ từ xuất hiện giữa không trung, trong nháy mắt đã đi đến trước mặt Diệp Âm Trúc.
Cầm Đế hào Hàng không mẫu hạm quần chiến đấu mặc dù không có Cầm Đế hào ở đây, nhưng Quốc gia phụ trách hộ vệ vẫn được vũ trang đến tận hàm răng. Nhiệm vụ của bọn họ chính là đi theo Cầm Đế hào tiến hành chiến đấu, bảo vệ Cầm Đế hào, tiêu diệt tất cả những thứ có thể uy hiếp đến sự tồn tại của Cầm Đế hào.
"Tiến vào Thâm Uyên, hỗ trợ Cầm Đế hào từ không trung tiến hành công kích với Thâm Uyên sinh vật trên mặt đất. Hoàn toàn quét sạch Thâm Uyên sinh vật trong phạm vi xung quanh Cầm Đế hào"
"Vâng"
Sau khi tinh nhuệ của Cầm Thành tiến vào Thâm Uyên, mệnh lệnh ban đầu của Diệp Âm Trúc đã hoàn thành. Mục tiêu của hắn rất đơn giản, dựa vào sự phối hợp của lực lượng tinh nhuệ nhất của Cầm Thành cùng với Bỉ Mông quân đoàn của Thú Nhân tộc, hoàn toàn quét sạch tất cả Thâm Uyên sinh vật trong phạm vi thành lập Căn cứ. Sở dĩ điều động đều là tinh nhuệ của Cầm Thành, vì có thể trong thời gian ngắn nhất hoàn thành vấn đề này.
"Tinh linh Tộc"
"Có" An Nhã khẽ bay lên, phiêu phù ở trên không trung trăm thước nhìn lên Diệp Âm Trúc, ánh mắt hai người tiếp xúc với nhau, trong ánh mắt uy nghiêm của Diệp Âm Trúc hiện lên một tia dịu dàng, nhưng mệnh lệnh trong miệng hắn không hề dừng lại: "Tinh linh Tộc dẫn theo Công tượng và vật tư tiến vào Thâm Uyên, lập tức bắt đầu kiến thiết Căn cứ, không được có sai sót gì, tranh thủ trong thời gian ngắn nhất hình thành Căn cứ của chúng ta"
"vâng" Vẻ mặt của An Nhã không có gì biến hóa, trịnh trọng mà trang nhã, người nhẹ nhàng hạ xuống, cầm đầu Tinh linh Tộc, kể cả Đức Lỗ Y tứ tộc, cùng với tất cả binh chủng của Tinh linh Tộc dẫn theo Công tượng và vật tư bắt đầu tiến vào thông đạo.
Điều này không phải trong thời gian ngắn là có thể hoàn thành. Trong các binh chủng tinh nhuệ của Tinh linh Tộc có cả Chiến Sĩ và Ma pháp sư Tự nhiên hệ vượt hơn hai vạn người, hơn nữa còn mười vạn Công tượng và các loại vật tư. Mặc dù có một ngàn Địa tinh tê liệt giả hỗ trợ, nhưng muốn toàn bộ vận chuyển vào trong Thâm Uyên vị diện cũng phải mất ít nhất hai canh giờ.
Diệp Âm Trúc chỉ huy ở bên này, mà ở bên kia, các Quân đoàn tiến vào Thâm Uyên vị diện đã triển khai cuộc chiến diệt trừ.
Tám đại Thần Thú như Tử vừa tiến vào Thâm Uyên vị diện, đã chỉ huy Bỉ Mông cự thú Quân đoàn hành quân rất nhanh, căn cứ sự chỉ dẫn của Cầm Đế hào trên không trung, cấp tốc đi đến bên ngoài. Khi Tử tiến vào vùng đất đầy hố sâu, cũng không khỏi biến sắc, ngầu nhiên ngẩng đầu nhìn lên Cầm Đế hào trong không trung. Trong lòng thầm nghĩ, đây đúng là một hung khí giết chóc hung hãn. Có sự tồn tại của nó, đối với chiến dịch quy mô lớn mà nói, đả kích tuyệt đối mang tính hủy diệt.
Bên ngoài vùng đồi núi này, hơn mười vạn Thâm Uyên sinh vật trung và cấp thấp trước một kích của Cầm Đế hào, toàn bộ đã tỉnh táo hẳn. Từng con một bò lên trên ngọn đồi nhìn xuống dải đất bên trong. Hỏa Nguyên tố loạn lưu cuồng bạo cho chúng nó khủng hoảng. Khí lưu nóng rực không ngừng đập thẳng vào mặt chúng nó. Chúng nó mặc dù có nhiệm vụ thủ hộ giải đất đồi núi này, nhưng ở trong hoàn cảnh ác liệt này ai dám tiến vào chứ.
Núi lửa bộc phát? Tình huống này rất hay xảy ra ở Thâm Uyên vị diện. Nhưng núi lửa bộc phát đều có cảnh báo trước, sẽ không đột nhiên xuất hiện vụ nổ mạnh đến như vậy.
Do Hỏa Nguyên tố loạn lưu và rất nhiều tro bụi trong không khí, khiến cho bầu trời càng thêm tăm tối ô nhiễm. Mà Cầm Đế hào thì đã bay vút lên không trung, cho nên, đám Thâm Uyên sinh vật này cũng không phát hiện được sự tồn tại của Cầm Đế hào ở giữa không trung.
Cuộc Thánh Chiến lần trước giữa hai Đại Vị diện đã trải qua một vạn năm. Suốt một vạn năm, sớm khiến cho Thâm Uyên vị diện quên đi cuộc chiến tranh lần trước. Cho nên, mặc dù xuất hiện vụ nổ mạnh mãnh liệt như vậy, nhưng đám Thâm Uyên sinh vật bình thường cũng không ý thước được đây là do Vị diện kia tấn công mình. Mà lúc trước đám Nam Vu, Nữ Vu ở trước Thông đạo mặc dù đã truyền tin tức ra ngoài. Nhưng mà công kích của Cầm Đế hào quá kinh khủng, trong nháy mắt đó, chẳng những tiêu diệt toàn bộ bọn họ, mà Thâm Uyên sinh vật vừa chuẩn bị đưa tin cũng bị chôn vùi trong đó, không có tin tức gì tiết lộ ra ngoài. Đây cũng là kết quả trong tính toán của Diệp Âm Trúc.
Tử Thần Long Lang Kỵ sỹ đoàn theo sát Bỉ Mông quân đoàn tiến vào Thâm Uyên vị diện, dựa vào tốc độ chạy rất nhanh của Long Lang, rất nhanh bọn họ đã đuổi theo kịp Bỉ Mông cự thú ở trên cùng. Lúc này, bất kể là Bỉ Mông cự thú, hay là Tử Thần Long Lang Kỵ binh, trên người đều có một tầng quang hoàn màu vàng nhạt, đó chính là năng lực mà Thần Long ban cho bọn họ.
Thực lực của Tử Thần Long Lang kỵ binh phần lớn đều đạt Lam Cấp. Lúc trước, Tây Đa Phu Nguyên soái khi chọn lựa bọn họ, lựa chọn đều là Hậu duệ Đông Long, có mắt đen tóc đen của Nhân loại. Trải qua năng lượng Tẩy lễ của Thần Long Vương, tất cả Tử Thần Long Lang Kỵ binh chẳng những có kháng tính được tăng lên, đồng thời thực lực của bọn họ cũng tăng lên một bước, gần như toàn bộ đều tiến vào cảnh giới Tử Cấp. Nhưng mà Diệp Hồng Nhạn là Tử Cấp cường giả nên bởi vì thực lực bản thân trên Tử Cấp, nên cũng không tăng lên được nữa.
Nhiều năm qua đi, Tử Thần Long Lang Kỵ binh từ trước đến nay luôn cùng ở một chỗ với Long Lang. Có thể nói đã thành một thể, Long Lang là Ma Thú cấp bảy, nhưng vẫn đi theo bọn họ tu luyện thời gian dài như vậy, chẳng những Long Lang Thái tử của Diệp Hồng Nhạn đã tăng lên đến cấp chín, mà phần lớn Long Lang cũng đều tiến hóa đến cấp tám. Lúc này lại được năng lượng của Thần Long Vương tẩy lễ, tất cả Long Lang toàn bộ bước vào cường giả Ma Thú cấp tám. Trong lúc nhất thời tốc độ tăng mạnh, chỉ trong nháy mắt, bọn họ đã đuổi kịp Bỉ Mông cự thú Quân đoàn ở phía trước.
"Diệp Hồng Nhạn, ngươi từ bên kia, chúng ta từ bên này" Tử chỉ chỉ về phía bên trái.
Diệp Hồng Nhạn gật đầu đồng ý, dùng trường mâu gõ nhẹ lên mặt nạ của mình, chào hỏi Tử. Tử Thần Long Lang Kỵ sỹ đoàn Dưới sự chỉ huy của hắn giống như một tia chớp màu Lam lao về bên trái.
"Binh chia tám đường, tự chiến đấu, ra tay" mệnh lệnh lạnh như băng của Tử truyền vào trong tai bảy vị Thần Thú. Chiến Sĩ Bỉ Mông trải qua thời gian dài huấn luyện bởi vì có sự tồn tại của Tử, bọn họ chấp hành mệnh lệnh tuyệt đối không có vấn đề gì.
Hai ngàn Bỉ Mông cự thú nhanh chóng chia làm tám tổ. Mỗi tổ hai trăm năm mươi đầu, do một Thần Thú chỉ huy phân tán ra, tăng tốc lao tới.
Lúc này, phương hướng trùng kích của Bỉ Mông cự thú Quân đoàn, chính là nơi mà Cầm Đế hào chỉ dẫn có nhiều Thâm Uyên sinh vật nhất.
Hỏa Nguyên tố loạn lưu đã dần dần biến mất, nhưng không khí vẫn ô nhiễm như trước. quang mang màu đỏ nhàn nhạt trần ngập trong không trung cũng dần dần biến mất, nhưng hỏa Nguyên tố bạo ngược trong không khí lại vẫn còn như cũ.
Một ít Thâm Uyên sinh vật lá gan lớn một chút vừa mới chuẩn bị tiến vào trong vùng đồi núi xem rốt cuộc bên trong đã xảy ra chuyện gì. Ngay lúc này, chúng nó đột nhiên nghe được tiếng oanh oanh như động đất.
Oanh, oanh, oanh, oanh, oanh, oanh, oanh -
Mỗi một tiếng oanh oanh, đều khiến cho Linh hồn của đám Thâm Uyên sinh vật run lên. Trong ý thức, cảm giác nguy cơ khiến cho đám Thâm Uyên sinh vật lập tức trở nên tỉnh táo, nhất là các Lĩnh chủ, đều phát ra tiếng hét điên cuồng thị huyết.
Đúng vào lúc này, đám Nam Vu, Nữ Vu đều phát huy ra tác dụng của bọn họ, nương theo một tiếng thét chói tai và đám quang hoàn màu đỏ mở rộng ra. Sự sợ hãi trong Linh hồn của đám Thâm Uyên sinh vật từ từ biến thành Thị huyết, đều trèo lên núi, làm ra động tác chuẩn bị chiến đấu.
Rất nhanh, chúng nó đã thấy nguyên nhân mang đến tiếng oanh oanh như động đất. sau khi tiến vào Thứ Thần Cấp, thân thể của Tử đã co lại chỉ còn mười lăm thước một mình một ngựa lao tới trước, đã đến cách đám Thâm Uyên sinh vật có vài trăm thước. Sau lưng hắn, tổng cộng hai mươi Hoàng Kim Bỉ Mông đang giơ song chưởng lên, lộ ra lợi trảo dài trăm tấc của chúng nó, tiếp ngay sau đó, là hơn hai trăm Bạch Ngân Bỉ Mông và Cuồng Bạo Bỉ Mông.
Long Khi Nỗ Tư Đại lục dám bất kể tổn thất phát động cuộc Thánh Chiến này. Nếu nói Pháp Lam là sự tin tưởng của các Quốc gia. Thì Cầm Đế hào chính là sự tin tưởng của Pháp Lam.
Khi Cầm Đế hào tiến hành bay lần đầu tiên và thử nghiệm uy lực ở vùng đất không người tại Cực Bắc Hoang Nguyên, thì bảy vị Tháp Chủ của Pháp Lam đã đồng thời đến tận nơi quan sát.
Suy nghĩ của các Tháp Chủ Pháp Lam người ngoài không thể nào biết được. Nhưng sau hành động của các Tháp Chủ, bất luận kẻ nào đều có thể nhìn ra một chút điểm mấu chốt. Sau khi cuộc kiểm tra ngày đó chấm dứt, sang ngày hôm sau Pháp Lam đã chính thức tuyên bố thời gian tiến công cụ thể nhằm vào Thâm Uyên vị diện với cao tầng các Quốc gia.
"Báo cáo tình huống tiêu hao" Giọng nói bình tĩnh của Tô Lạp thông qua hệ thống truyền tin nối liền với tất cả nhân viên khống chế.
Vì có thể trợ giúp Diệp Âm Trúc nhiều hơn, Tô Lạp và Hải Dương đều bỏ qua cơ hội sinh thêm Hài tử cho Diệp Âm Trúc. Gần ba năm qua, các nàng vẫn làm bạn bên cạnh Diệp Âm Trúc, gia nhập vào trong huấn luyện của Cầm Đế hào. Tô Lạp có thể ngồi trên vị trí Bàn điều khiển chính, thì không phải bởi vì quan hệ với Diệp Âm Trúc, mà hoàn toàn dựa vào năng lực của nàng mà đạt được.
Năng lực phản ứng và suy nghĩ tỉnh táo của Tô Lạp khiến cho nàng vượt lên trong đông đảo nhân viên khống chế, đoạt được vị trí quyền khống chế, có thể trực tiếp trợ giúp cho Diệp Âm Trúc.
Đối với Cầm Đế hào, Diệp Âm Trúc hoàn toàn yên tâm. Hắn từng thí nghiệm công kích nhằm vào Cầm Đế hào. Nhưng lại phát hiện, ngay cả lực lượng của mình cũng rất khó khiến cho Cầm Đế hào có thương tổn.
Điều này còn là do tình huống Cầm Đế hào không phản kích lại. Nếu trăm chiếc Ma Đạo pháo đồng thời phát động, thì mình có cơ hội công kích hay không cũng là cả một vấn đề.
Mấy vị Tháp Chủ Pháp Lam cũng tiến hành kiểm tra, rồi đã nói với Diệp Âm Trúc, Cầm Đế hào căn bản là một hung khí không nên tồn tại ở Thế giới này. Siêu Thần khí trước mặt nó chỉ có thể dùng hai từ nhỏ bé để hình dung, nó tuyệt đối là sự tồn tại nghịch thiên, vị Thần trên chiến trường.
Cũng bởi vì có Cầm Đế hào, nên Pháp Lam mới có sự tin tưởng vào thắng lợi cuối cùng.
Báo cáo năng lượng tiêu hao rất nhanh được truyền đến cho Tô Lạp: "Báo cáo Cầm Đế Đại nhân, tất cả hệ thống năng lượng của trung cấp Ma Đạo pháo đã tiêu hao mười lăm phần trăm, có thể tiến hành năm lần công kích với cấp bậc như vậy"
Cầm Đế hào nếu nói có nhược điểm gì, vậy dám chắc là ở phương diện bổ sung năng lượng. Lực công kích tăng lên, cũng khiến cho năng lượng tiêu hao cũng trở nên cao hơn. Dù cho là Ma Tinh thạch cấp chín cũng không thể nào ủng hộ liên tục Ma Đạo pháo của Cầm Đế hào phát xạ không ngừng.
Cho nên, ngoại trừ thời gian làm mát của Ma Đạo pháo, thì còn cần phải chú ý đến việc tiêu hao năng lượng của Cầm Đế hào khi phát động công kích.
Hệ thống năng lượng của Ma Đạo pháo trên Cầm Đế hào toàn bộ do Ma Tinh thạch cấp chín hình thành. Trong đó, trung cấp Ma Đạo pháo trang bị một viên Tinh thạch hai hệ Hỏa, Ám, có thể phát xạ ba lượt pháo đạn hai hệ, sau đó cần phải có một thời gian bổ xung nhất định,
Phương pháp bổ sung cũng rất đơn giản, thông qua Ma pháp trận bên trong Cầm Đế hào hấp thu Ma pháp Nguyên tố trong không khí. Bình thường mà nói, sau khi Ma Tinh thạch cấp chín tiêu hao không còn, thì cần phải mất ba ngày mới có thể bổ sung hoàn toàn.
Đây là do các Đại sư của Địa Tinh bộ lạc đã tính toán cẩn thận, hơn nữa còn tính toán dựa trên tình huống của Cầm Đế hào khi ở Thâm Uyên vị diện.
Vì tính toán được thời gian khôi phục chính xác, Diệp Âm Trúc thậm chí còn từng lặng lẽ trở lại Thâm Uyên vị diện một lần, hơn nữa còn dẫn theo vài vị Đại sư của Địa Tinh bộ lạc và thiết bị kiểm tra.
Bốn mươi chiếc cao cấp Ma Đạo pháo đều được trang bị ba viên Ma Tinh thạch, thuộc tính khác nhau, mỗi một viên Ma Tinh thạch có khả năng duy trì một lần phát xạ của chúng nó, thời gian khôi phục cũng là ba ngày, nhưng phải ở nơi có Ma pháp Nguyên tố của mình mới có thể khôi phục.
Còn về Tịch Diệt Chi Pháo còn không thể nào khôi phục được. Phát xạ của chúng nó là thông qua nghiền nát Ma Tinh thạch cấp chín trong nháy mắt sinh ra, hóa thành năng lượng khổng lồ để công kích. Một pháo chính là tiêu hao một viên Ma Tinh thạch, thời gian tĩnh cũng gấp ba lần so với hai loại Ma Đạo pháo kia.
Thời gian tĩnh của trung cấp Ma Đạo pháo mất hai mươi phút, cao cấp Ma Đạo pháo mất nửa canh giờ, mà Tịch Diệt Chi Pháo thì phải mất gần hai canh giờ mới có thể lại phát xạ.
Nói cách khác, sau khi Cầm Đế hào phát động công kích toàn diện một lần, chẳng những năng lượng của bản thân cũng bị suy giảm đến một trình độ nhất định. Mà thời gian tĩnh cũng sẽ ảnh hưởng đến năng lượng tác chiến liên tục của nó.
Đây đã là kết quả mà Đại sư của Địa Tinh bộ lạc và Ải Nhân tộc dùng hết tâm huyết có được. bọn họ dã không thể nào làm tốt hơn, ít nhất trước mắt là như vậy.
Thứ cường đại hơn nữa cũng sẽ có hạn chế. Cầm Đế hào chính là như vậy, do năng lực phòng ngự và công kích cường đại của bản thân cùng với tốc độ di chuyển cực nhanh thì cũng có một chút khiếm khuyết, nếu không, nó thật sự không thể nào chống nổi.
Cầm Đế hào chẳng những là Vũ khí bí mật của Liên quân Long Khi Nỗ Tư, mà cũng là chiêu bài sát thủ chung cực. Không đến thời khắc mấu chốt tuyệt đối không thể dễ dàng sử dụng. Sở dĩ cuộc Thánh Chiến mới bắt đầu, hoặc là nói mới tiến vào tiết tấu đã dùng đến nó, là đã trải qua sự suy nghĩ cẩn thận của Diệp Âm Trúc.
Lối ra thông đạo nối liền Long Khi Nỗ Tư Đại lục và Thâm Uyên vị diện cũng không quá lớn, điều này khiến xuất hiện vài vấn đề. Nếu tiến hành cường công Thâm Uyên vị diện, thì dù cho là Bỉ Mông cự thú Quân đoàn cũng phải thừa nhận sự công kích của hơn hai ngàn Song Đầu tăng ác cao lớn được Ma pháp phụ trợ của Nam Vu và Nữ Vu hỗ trợ.
Thực lực của Song Đầu tăng ác tự nhiên không thể nào so sánh được với Bỉ Mông cự thú. Nhưng chúng nó chẳng những có thân hình khổng lồ, mà thực lực của bản thân cũng đã đạt đến Lam cấp. Hai ngàn Song Đầu tăng ác đồng thời phát động công kích toàn lực, thì cũng đủ để ngăn cản Bỉ Mông cự thú qdn trong một đoạn thời gian rất dài.
Mà trước khi ra khỏi Thông đạo, các Ma pháp sư trong quá trình đi thông qua Thông đạo không có khả năng sử dụng Ma pháp. Cũng có nghĩa là không cách nào trợ giúp được cho Bỉ Mông cự thú, cứ như vậy, sẽ dẫn đến rất nhiều phiền phức.
Chẳng những rất dễ dàng khiến cho bốn Quốc gia của Thâm Uyên vị diện có phản ứng và có được sự chuẩn bị, đồng thời bản thân cũng bị tổn thất rất lớn.
Sau khi tính toán Quân đội cũng không thể dùng được, cao tầng của Liên quân Long Khi Nỗ Tư lại nghĩ đến việc lợi dụng Ma pháp cao cấp tiến vào bên trong, lợi dụng sự yểm hộ của Diệp Âm Trúc phát động Ma pháp cấp bậc hủy thiên diệt địa, dựa vào đông đảo Cấm chú của Ma pháp sư bao trùm, hẳn là có thể hủy diệt đám Thâm Uyên sinh vật này.
Lúc ấy cao tầng của Liên quân đều nghiêng về giả thuyết này. Nhưng sau này Diệp Âm Trúc đã nghĩ đến, Ma pháp sư bổ sung ở Thâm Uyên vị diện rất khó khăn. Sau khi sử dụng Cấm chú không thể nghi ngờ sẽ khiến cho thực lực suy yếu một mức nhất định, cho dù thành lập căn cứ có thể tiến hành bổ sung, cũng cần phải có thời gian.
Lần này Đại quân tiến công phát động Thánh Chiến, Thâm Uyên vị diện đối với Liên quân Long Khi Nỗ Tư mà nói có thể xem như vô cùng nguy hiểm, cần phải cố gắng bảo đảm hết mức thực lực của các Ma pháp sư.
Sau khi pháo đạn hỏa thuộc tính của Cầm Đế hào phát ra, thì có thể trực tiếp tiến hành khôi phục ở Thâm Uyên vị diện.
Có ưu thế này, Cầm Đế hào tự nhiên trở thành sự lựa chọn hoàn hảo.
Dưới sự chỉ huy của Diệp Âm Trúc, quả nhiên đã giành được chiến tích huy hoàng.
Nghe xong Tô Lạp báo cáo năng lượng tiêu hao, Diệp Âm Trúc hạ một mệnh lệnh: "Cầm Đế hào ở không trung đợi lệnh, hệ thống quan sát toàn phương vị mở ra, gặp phải Thâm Uyên sinh vật trùng kích, không được hà tiện, dùng Ma Đạo pháo tiến hành ngăn cản"
"Vâng" Tô Lạp lập tức trả lời, đồng thời Cầm Đế hào lại vận chuyển, huyền phù ở độ cao ngàn thước, bắt đầu tiến hành giám sát các hố sâu rất lớn bên dưới.
Động tĩnh rất lớn như vậy không thể nào không bị hơn mười vạn Thâm Uyên sinh vật bên ngoài phát hiện. Chỉ là so sánh với hai ngàn Song Đầu tăng ác thì đám Thâm Uyên sinh vật cấp thấp căn bản không tính là gì.
Có Cầm Đế hào trấn giữ ở đây, bọn chúng không thể nào tạo ra uy hiếp được với Thông đạo. Chỉ riêng hỏa Nguyên tố loạn lưu không ngừng mở rộng ra bên ngoài là có thể ngăn cản bọn chúng một thời gian không ngắn rồi.
Diệp Âm Trúc giơ ngón tay cái với Tô Lạp, sau đó chỉ chỉ ra bên ngoài Cầm Đế hào.
Tô Lạp gật đầu với hắn, nhìn hắn với ánh mắt dịu dàng, truyền âm nói: "Chóng đi chóng về, ta ở đây chờ Chàng"
Diệp Âm Trúc mỉm cười với nàng, hai tay của Tô Lạp khống chế Cầm Đế hào rất nhanh, cửa ở bụng dưới Cầm Đế hào từ từ mở ra. Thân thể Diệp Âm Trúc tại cửa ra trong nháy mắt hóa thành một đạo lưu quang biến mất vào trong lối ra thông đạo đang nóng rực.
Diệp Âm Trúc không ở đây, Tô Lạp trở thành người nắm quyền của Cầm Đế hào, lập tức ra lệnh: "Cao cấp Ma Đạo pháo khu một chuẩn bị, năm pháo cùng phát, Thủy hệ, mục tiêu nối ra Thông đạo"
Bên dưới Cầm Đế hào, năm lỗ hổng lớn hơn trung cấp Ma Đạo pháo gấp đôi mở ra, năm họng pháo đen ngòm từ từ lộ ra, quang mang màu Lam ngưng tụ ở trên miệng pháo, quang mang rất mãnh liệt, còn sáng ngời hơn so với trung cấp Ma Đạo pháo phát xạ lúc trước nhiều.
"Phóng" Năm đạo quang mang màu Lam cùng bắn ra, thủy Nguyên tố ba động khổng lồ bởi vì Hỏa Nguyên tố loạn lưu trong không trung nên bị hóa khí, nhiệt độ trong không khí lập tức giảm đi vài phần, nhưng cũng mang đến rất nhiều hơi nước.
Uy lực của Ma Đạo pháo cao cấp quả thật không hề bình thường, mặc dù bị năng lượng hỏa Nguyên tố giảm bớt, nhưng khi chúng nó chuẩn xác oanh kích vào lối ra của Thông đạo thì vẫn mang lại hiệu quả cực lớn. Trong phạm vi ngàn thước, nhiệt độ chợt hạ xuống, mặt đất nóng đỏ lập tức khôi phục lại màu đen vốn có. Càng kỳ dị hơn là, mặt đất màu đen sau khi trải qua nước lửa tẩy lễ trở nên bóng loáng như gương.
Diệp Âm Trúc có thể không sợ nhiệt độ cao ở lối ra nhưng Liên quân Long Khi Nỗ Tư lại không thể nào không sợ. Diệp Âm Trúc một lần nữa thông qua Thông đạo chuyển sang bên kia, chính là muốn điều binh khiển tướng, bắt đầu quá trình Liên quân tiến vào Thâm Uyên vị diện. Nhiệt độ ở lối ra giảm xuống, tự nhiên sẽ thuận tiện cho các binh chủng của Liên quân Long Khi Nỗ Tư tiến vào.
Pháp Lam, khu vực này nếu so sánh với một Quốc gia, nó cũng không tính quá lớn. Nhưng nếu chỉ nói là một tòa thành thị thì nó có thể nói là khổng lồ nhất của cả Long Khi Nỗ Tư. Thời gian ba năm trôi qua, Pháp Lam cũng đã xảy ra biến hóa long trời lỡ đất. Vì có thể để cho Liên quân càng dễ dàng thông qua Thông đạo tiến vào Thế giới này, thành tường của Pháp Lam thành đã được giải trừ toàn bộ, cả Pháp Lam, khắp nơi đều là Chiến Sĩ.
Dù là A Tạp Địch Á Quốc yếu nhất, thì các Chiến Sĩ cũng được Trang bị cẩn thận, lặng lẽ chờ đợi cuộc Thánh Chiến diễn ra.
Vì cuộc Thánh Chiến này, nhóm đầu tiên, hai trăm vạn Chiến Sĩ đã chuẩn bị sẵn sàng. Khi Diệp Âm Trúc biến mất ở cửa vào Thông đạo thì đã chuẩn bị rất tốt.
Cửa vào Thông đạo vốn ở ngay bên dưới trung tâm Pháp Lam thành, lúc này đã được đào rộng ra, có thể thông qua cầu thang trực tiếp từ bốn phía tiến vào, bọn họ đang cùng đợi mệnh lệnh.
Nhóm bổ sung hậu cần đầu tiên cũng đã chuẩn bị xong. Trong đội ngũ hậu cần còn có rất nhiều Ma pháp sư thủy hệ. Ở trong Thâm Uyên vị diện không có thức ăn nước uống bổ sung. Cho nên Ma pháp sư thủy hệ phải nhận trách nhiệm đảm bảo nước cho toàn Liên quân. Đương nhiên, chỉ dựa vào bọn họ thì vẫn là không đủ.
Xếp hàng ở trên cùng chính là Chiến Sĩ các tộc của Cầm Thành. Không phải là vì Chiến Sĩ Cầm Thành mạnh nhất của Liên quân, mà bởi vì bọn họ có sứ mạng đặc biệt.
Kể cả Đại sư Ải Nhân tộc ở bên trong có tổng cộng mười vạn Công tượng đang lẳng lặng chờ đợi. Trên người bọn họ là một Địa tinh tê liệt giả của. Phía sau Địa tinh tê liệt giả có kéo một vật thể khổng lồ. Ngoại trừ Địa tinh tê liệt giả, còn có rất nhiều công cụ vận chuyển, ví dụ như xe siêu cấp do Kim tinh bạo Long làm động lực.
Nhóm vật tư đầu tiên này là quan trọng nhất với Liên quân khi tiến vào Thâm Uyên vị diện. Trách nhiệm của bọn họ là kiến thiết căn cứ của Liên quân. Ở Thâm Uyên vị diện, vì không có gì bổ sung, nên kiến thiết căn cứ càng trở nên quan trọng. Một là có thể thủ hộ lối ra Thông đạo, tiến có thể Công, lui có thể Thủ. Đồng thời còn có thể thông qua Thông đạo vận chuyển, đưa vật tư khổng lồ vào Thâm Uyên vị diện tiến hành bổ sung.
Đồng thời, thành lập một căn cứ ổn định còn có thể ngăn cản Thâm Uyên sinh vật phản kích một cách tốt hơn, chuẩn bị tất cả những điều cần thiết.
"Hẳn là đã đến lúc, ta cảm giác từ Vị diện kia truyền đến năng lượng ba động khổng lồ. Ra lệnh cho mọi người chuẩn bị đi" Giọng nói già nua quanh quẩn ở cửa vào Thâm Uyên vị diện.
Lúc này, đứng ở xung quanh Thông đạo chính là sáu vị Tháp Chủ của Pháp Lam cùng với Tiểu Long Nữ. Mà âm thanh già nua truyền từ bốn phương tám hướng chính là của Thần Long Vương.
"Vâng, Thần Long Vương Đại nhân tôn kính" Quang Minh Tháp Chủ Áo Bố Lai Ân lập tức truyền đạt mệnh lệnh, nhân viên của Liên quân bắt đầu hành động.
Quang mang lóe lên, thân hình cao lớn của Diệp Âm Trúc đã xuất hiện trước mặt mọi người. Sáu vị Tháp Chủ nhìn Diệp Âm Trúc đều có vẻ khẩn trương, chuẩn bị nhiều năm như vậy, Thánh Chiến sắp bắt đầu, có thể nói thành bại nằm hết ở hành động lần này.
Đối với tình huống của Thâm Uyên vị diện, bọn họ tự nhiên nóng lòng muốn biết.
Diệp Âm Trúc nói: "Tất cả bình thường, thủ vệ ở lối ra Thông đạo đã bị tiêu diệt hoàn toàn. Cầm Đế hào đang thủ hộ ở bên kia, bắt đầu tiến vào đi"
Áo Bố Lai Ân gật đầu nói: "Âm Trúc, bên này do ngươi chỉ huy. Thần Long Vương Đại nhân, phiền ngài"
Câu trả lời của Thần Long Vương là một tiếng Long ngâm cao vút và mạnh mẽ. Long ngâm khổng lồ phá không bay ra, chẳng những mỗi người ở đây đều có thể nghe được. Trong Pháp Lam, hơn hai trăm vạn Chiến Sĩ đều rõ ràng nghe thấy âm thanh làm cho nhiệt huyết bọn họ sôi trào.
Ở trên vòm, thân hình màu vàng khổng lồ của Thần Long Vương chợt sáng rực lên. Nếu không phải bởi vì thân hình khổng lồ của nó trấn giữ phong ấn, thì khi đào đến thông đạo phong ấn mái vòm sớm đã bị phá hủy rồi. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Quang mang màu vàng khổng lồ trở nên càng lúc càng mạnh, mãnh liệt hơn trước kia rất nhiều. Tiếng Long ngâm của Thần Long Vương cũng trở nên cao vút, năng lượng ba động khổng lồ cho dù là bảy vị Tháp Chủ của Pháp Lam cùng với Tiểu Long Nữ đều cảm thấy thân thể của mình như ngưng đọng lại vậy.
Trên mặt đất, tất cả hoa văn màu vàng đều cùng một lúc sáng lên. Quang mang dày đặc giống như sóng gợn, nương theo tiếng Long ngâm, Kim Sắc Cự Long khổng lồ trong không trung cũng bắt đầu động, kim quang vòng quanh bên dưới xoay tròn lên. Nếu nhìn kỹ có thể phát hiện Kim Sắc Cự Long nhìn giống như thật thể thực ra đều là do năng lượng hình thành.
"Đa tạ Thần Long Vương Đại nhân thành toàn" Ngoại trừ Diệp Âm Trúc, thân hình của sáu vị Tháp Chủ Pháp Lam đều lóe lên, trống rỗng biến mất vào trong làn kim quang như sóng gợn, tiến vào Thâm Uyên vị diện trước tiên.
Dựa theo kế hoạch, lần tiến vào này, trước hết tiến vào chính là Quân đội mạnh nhất của Liên quân. Chỉ có thể như vậy, mới có thể trong thời gian ngắn nhất toàn bộ quét sạch tất cả Thâm Uyên sinh vật xung quanh vùng núi non. Đồng thời giảm tổn thất xuống mức thấp nhất. Đội cường binh này cũng sẽ trở thành đội thủ vệ đóng ở bên ngoài.
Thần Long Vương lần này mở ra Thông đạo khác với quá khứ. Bởi vì, lần mở Thông đạo này đã tiêu hao toàn bộ năng lượng tích súc vạn năm qua của Thần Long Vương.
Vì để Thánh Chiến đạt được thắng lợi cuối cùng. Thần Long Vương sau khi thương lượng với Diệp Âm Trúc đã quyết định, dựa vào toàn bộ năng lượng tích súc vạn năm qua tiến hành Tẩy lễ đối với tất cả Chiến Sĩ tiến vào Thâm Uyên vị diện.
Tẩy lễ bằng năng lượng Thần Long có thể tăng cường ba mươi phần trăm kháng tính của tất cả Chủng tộc. Nói cách khác, đối với khả năng chống cự độc tính và năng lượng thích nghi hoàn cảnh đều tăng lên rất nhiều. Trong đó, các Chiến Sĩ có huyết mạch Đông Long càng đạt được chỗ tốt lớn nhất.
Bởi vì huyết mạch bản thân truyền thừa của Thần Long, cho nên, trong khi tiến hành Tẩy lễ bằng năng lượng Thần Long, tất cả Chiến Sĩ Đông Long từ Tử Cấp trở xuống thực lực đều tăng lên ba giai.
Nói cách khác, Hoàng cấp trực tiếp biến thành Lục Cấp, Lục cấp trực tiếp biến thành Thanh Cấp. Nếu là Lam Cấp vậy trực tiếp tăng lên Tử Cấp sơ giai.
Nhiềm năm qua đi, Pháp Lam trấn thủ phong ấn, không ngừng đưa pháp lực của rất nhiều Ma pháp sư ổn định phong ấn. Thực ra, căn bản là do Thần Long Vương bày kế. Thần Long Vương đã sớm nói cho Diệp Âm Trúc, năng lượng của người đủ để duy trì phong ấn vĩnh viễn.
Mà sở dĩ để cho Pháp Lam vẫn không ngừng rót Pháp lực vào, Thần Long Vương dựa vào năng lực đặc thù của mình ngưng tụ Pháp lực này lại.
Tích súc vạn năm khổng lồ đến mức nào, nếu không hắn cũng không thể nào tiến hành Tẩy lễ cho trăm vạn sinh mạng.
Mặc dù Thần Long Vương lừa gạt Pháp Lam nhiều năm, nhưng lúc này, hắn đã trả lại toàn bộ năng lượng mình tích súc được cho các tộc của Long Khi Nỗ Tư Đại lục.
Khiến cho tố chất của các Chiến Sĩ Long Khi Nỗ Tư Đại lục tăng lên rất nhiều.
Điều này cũng là vì sao Áo Bố Lai Ân muốn nói lời cảm ơn với Thần Long Vương. Đương nhiên, hắn cũng không biết hầu hết năng lượng của Thần Long Tẩy lễ là do năng lượng Pháp Lam rót vào bao năm qua.
Tiểu Long Nữ lẳng lặng phiêu phù trên bầu trời, nhìn Diệp Âm Trúc, trên mặt có đôi chút mất tự nhiên. Thời khắc mấu chốt đã đến, nàng như có đôi chút khẩn trương…
Diệp Âm Trúc nhẹ nhàng bay ra khỏi vùng đất Phong ấn. Cả người phiêu phù giữa không trung, toàn thân lóe ra một vàng sáng màu trắng, khiến hắn lập tức trở thành điểm chú ý của toàn trường.
"Ta – Diệp Âm Trúc Thống soái Liên quân Long Khi Nỗ Tư. Bây giờ bắt đầu ra lệnh, các bộ phải nghiêm khắc dựa theo Mễ Lan thành làm việc, không được có sai sót" Trên người Diệp Âm Trúc phóng ra uy nghiêm trước đó chưa từng có. Mặc dù hắn vẫn chỉ mặc một bộ trường bào màu trắng, nhưng uy nghiêm mà hắn phát ra lúc này lại là khí tức của Thượng vị giả.
"Vâng, Cầm Đế Đại nhân" Âm thanh vâng mệnh đồng thời phát ra từ mấy trăm vạn cái miệng, cảnh rung động lòng người này không thể nghi ngờ khiến cho máu trong cơ thể mỗi người đều trở nên sôi trào, Diệp Âm Trúc cũng không ngoại lệ.
Có thể trở thành chỉ huy của mấy trăm vạn Đại quân, mà còn là mấy trăm vạn Đại quân tinh nhuệ nhất của các Quốc gia, các Chủng tộc của Long Khi Nỗ Tư Đại lục, đó là cảm giác như thế nào.
"Bỉ Mông cự thú Quân đoàn tiến vào thông đạo. Do tam Phó Thống soái – Thú Hoàng Bệ Hạ tự mình chỉ huy. Tử, tình huống của Thâm Uyên vị diện giao cho ngươi, nhanh chóng chỉ huy quét sạch tất cả Thâm Uyên sinh vật, chú ý ôn dịch và độc tố"
Tử đứng ở trên cùng của Quân đội, trầm giọng hét lớn: "Vâng, Bỉ Mông quân đoàn, đi theo ta"
Đứng bên cạnh Tử không đơn giản chỉ có Bỉ Mông quân đoàn. Kể cả hắn ở bên trong, còn có Sơn Lĩnh cự nhân Minh, Chiến tranh cự thú Cách Lạp Tây Tư, Kim Giáp Cấm Trùng Thiểm, Lôi, ba Bạch Kim Bỉ Mông Vương, Long Sư Nặc Vân, chín vị Thần Thú Thứ Thần Cấp.
Bọn họ có thể nói là ngoại trừ bảy vị Tháp Chủ Pháp Lam, chính là một cỗ lực lượng cường đại nhất của Liên quân.
Vì Thánh Chiến, tất cả toàn bộ Bỉ Mông cự thú do Tử thống nhất chỉ huy, kể cả Bỉ Mông quân đoàn của Cầm Thành. Hơn nữa sau khi Tử thống nhất Thú Nhân tộc thì không ngừng có Bỉ Mông tuyên thệ thần phục Tử Tinh bỉ mông là hắn. Số lượng hơn hai ngàn.
Trong đó, số lượng Hoàng Kim Bỉ Mông cũng đạt đến một trăm năm mươi, Bạch Ngân Bỉ Mông cũng có một đạo Cương Thiết Hùng Sư, Dưới sự chỉ huy của chín Thần Thú, tuyệt đối không thẹn với danh xưng lục chiến vô địch của chúng nó.
Ngoại trừ Long Sư Nặc Vân lưu lại chỉ huy Tử Tinh Quân Đoàn ra, thì Tử dẫn theo bảy đại Thần Thú cùng với hai ngàn Chiến Sĩ Bỉ Mông quân đoàn trở thành một đội quân tiến vào Thâm Uyên vị diện đầu tiên, ngẩng đầu bước nhanh về phía Thông đạo.
"Cầm Thành Tử Thần Long Lang Kỵ sỹ đoàn ở đâu?"
"Có" Ba trăm âm thanh chỉnh tề gần như đồng thời vang lên, "Oanh Oanh oanh" Ba trăm Long Lang đồng thời vươn trảo trước của mình lên rồi đồng thời hạ xuống. Phát ra tiếng oanh minh, giống như do một đầu Long Lang làm ra vậy. Hai tiếng oanh minh còn lại là do Chiến Sĩ của Tử Thần Long Lang Kỵ sỹ đoàn dùng trường mâu trong tay vỗ vào ngực mình phát ra.
Đoàn trưởng Tử Thần Long Lang Kỵ sỹ đoàn Diệp Hồng Nhạn dùng trường mâu trong tay đánh vào mặt nạ của mình hành lễ với Diệp Âm Trúc trên không trung: "Xin Cầm Đế Đại nhân phân phó"
Ba năm qua, đội Thiết Huyết Hùng Sư này càng thêm kinh khủng. Bây giờ kể cả Diệp Âm Trúc, không ai biết thực lực chính thức của bọn họ nữa. Ba năm qua, bọn họ một mực tiềm tu ở Pháp Lam, đến khi Liên quân tập hợp tiến vào Cực Bắc Hoang Nguyên mới tiến hành tổ chức lại. Trong quá trình tổ chức lại, Tử Thần Long Lang Kỵ sỹ đoàn từng tiến hành hai lần huấn luyện chiến đấu. Đối thủ của bọn họ phân biệt là một trăm năm mươi Hoàng Kim Bỉ Mông và hai trăm Cự Long Kỵ Sỹ. Kết quả chiến đấu không ai có thể tưởng tượng được, Tử Thần Long Lang Kỵ sỹ đoàn chiến thắng.
Là Quân đoàn đầu tiên của Cầm Thành, bọn họ không thẹn với mình. Mặc dù chỉ có ba trăm, nhưng sự tồn tại của bọn họ, vĩnh viễn là Vũ khí lợi hại nhất bảo vệ sự tôn nghiêm của Cầm Thành.
"Tiến vào Thâm Uyên vị diện, nhớ kỹ, nhiệm vụ của các ngươi là giúp đỡ Bỉ Mông quân đoàn tiến hành hành động quét sạch Thâm Uyên sinh vật"
"Vâng" Trường mâu màu đen trong tay Diệp Hồng Nhạn giơ lên, một đạo quang mang màu lam chợt lóe sáng. Ba trăm Long Lang chỉnh tề tiến về phía trước, tốc độ cực nhanh, nhưng trận hình không chút rối loạn, trong nháy mắt đã biến mất trong lối vào Thông đạo.
"Cầm Đế hào Hàng không mẫu hạm chiến đấu quân ở đâu"
Tiếng Long ngâm vang lên giữa không trung, hai trăm Cự Long, một ngàn Cốt Long, cùng với năm ngàn Giác Ưng Kỵ Sỹ từ từ xuất hiện giữa không trung, trong nháy mắt đã đi đến trước mặt Diệp Âm Trúc.
Cầm Đế hào Hàng không mẫu hạm quần chiến đấu mặc dù không có Cầm Đế hào ở đây, nhưng Quốc gia phụ trách hộ vệ vẫn được vũ trang đến tận hàm răng. Nhiệm vụ của bọn họ chính là đi theo Cầm Đế hào tiến hành chiến đấu, bảo vệ Cầm Đế hào, tiêu diệt tất cả những thứ có thể uy hiếp đến sự tồn tại của Cầm Đế hào.
"Tiến vào Thâm Uyên, hỗ trợ Cầm Đế hào từ không trung tiến hành công kích với Thâm Uyên sinh vật trên mặt đất. Hoàn toàn quét sạch Thâm Uyên sinh vật trong phạm vi xung quanh Cầm Đế hào"
"Vâng"
Sau khi tinh nhuệ của Cầm Thành tiến vào Thâm Uyên, mệnh lệnh ban đầu của Diệp Âm Trúc đã hoàn thành. Mục tiêu của hắn rất đơn giản, dựa vào sự phối hợp của lực lượng tinh nhuệ nhất của Cầm Thành cùng với Bỉ Mông quân đoàn của Thú Nhân tộc, hoàn toàn quét sạch tất cả Thâm Uyên sinh vật trong phạm vi thành lập Căn cứ. Sở dĩ điều động đều là tinh nhuệ của Cầm Thành, vì có thể trong thời gian ngắn nhất hoàn thành vấn đề này.
"Tinh linh Tộc"
"Có" An Nhã khẽ bay lên, phiêu phù ở trên không trung trăm thước nhìn lên Diệp Âm Trúc, ánh mắt hai người tiếp xúc với nhau, trong ánh mắt uy nghiêm của Diệp Âm Trúc hiện lên một tia dịu dàng, nhưng mệnh lệnh trong miệng hắn không hề dừng lại: "Tinh linh Tộc dẫn theo Công tượng và vật tư tiến vào Thâm Uyên, lập tức bắt đầu kiến thiết Căn cứ, không được có sai sót gì, tranh thủ trong thời gian ngắn nhất hình thành Căn cứ của chúng ta"
"vâng" Vẻ mặt của An Nhã không có gì biến hóa, trịnh trọng mà trang nhã, người nhẹ nhàng hạ xuống, cầm đầu Tinh linh Tộc, kể cả Đức Lỗ Y tứ tộc, cùng với tất cả binh chủng của Tinh linh Tộc dẫn theo Công tượng và vật tư bắt đầu tiến vào thông đạo.
Điều này không phải trong thời gian ngắn là có thể hoàn thành. Trong các binh chủng tinh nhuệ của Tinh linh Tộc có cả Chiến Sĩ và Ma pháp sư Tự nhiên hệ vượt hơn hai vạn người, hơn nữa còn mười vạn Công tượng và các loại vật tư. Mặc dù có một ngàn Địa tinh tê liệt giả hỗ trợ, nhưng muốn toàn bộ vận chuyển vào trong Thâm Uyên vị diện cũng phải mất ít nhất hai canh giờ.
Diệp Âm Trúc chỉ huy ở bên này, mà ở bên kia, các Quân đoàn tiến vào Thâm Uyên vị diện đã triển khai cuộc chiến diệt trừ.
Tám đại Thần Thú như Tử vừa tiến vào Thâm Uyên vị diện, đã chỉ huy Bỉ Mông cự thú Quân đoàn hành quân rất nhanh, căn cứ sự chỉ dẫn của Cầm Đế hào trên không trung, cấp tốc đi đến bên ngoài. Khi Tử tiến vào vùng đất đầy hố sâu, cũng không khỏi biến sắc, ngầu nhiên ngẩng đầu nhìn lên Cầm Đế hào trong không trung. Trong lòng thầm nghĩ, đây đúng là một hung khí giết chóc hung hãn. Có sự tồn tại của nó, đối với chiến dịch quy mô lớn mà nói, đả kích tuyệt đối mang tính hủy diệt.
Bên ngoài vùng đồi núi này, hơn mười vạn Thâm Uyên sinh vật trung và cấp thấp trước một kích của Cầm Đế hào, toàn bộ đã tỉnh táo hẳn. Từng con một bò lên trên ngọn đồi nhìn xuống dải đất bên trong. Hỏa Nguyên tố loạn lưu cuồng bạo cho chúng nó khủng hoảng. Khí lưu nóng rực không ngừng đập thẳng vào mặt chúng nó. Chúng nó mặc dù có nhiệm vụ thủ hộ giải đất đồi núi này, nhưng ở trong hoàn cảnh ác liệt này ai dám tiến vào chứ.
Núi lửa bộc phát? Tình huống này rất hay xảy ra ở Thâm Uyên vị diện. Nhưng núi lửa bộc phát đều có cảnh báo trước, sẽ không đột nhiên xuất hiện vụ nổ mạnh đến như vậy.
Do Hỏa Nguyên tố loạn lưu và rất nhiều tro bụi trong không khí, khiến cho bầu trời càng thêm tăm tối ô nhiễm. Mà Cầm Đế hào thì đã bay vút lên không trung, cho nên, đám Thâm Uyên sinh vật này cũng không phát hiện được sự tồn tại của Cầm Đế hào ở giữa không trung.
Cuộc Thánh Chiến lần trước giữa hai Đại Vị diện đã trải qua một vạn năm. Suốt một vạn năm, sớm khiến cho Thâm Uyên vị diện quên đi cuộc chiến tranh lần trước. Cho nên, mặc dù xuất hiện vụ nổ mạnh mãnh liệt như vậy, nhưng đám Thâm Uyên sinh vật bình thường cũng không ý thước được đây là do Vị diện kia tấn công mình. Mà lúc trước đám Nam Vu, Nữ Vu ở trước Thông đạo mặc dù đã truyền tin tức ra ngoài. Nhưng mà công kích của Cầm Đế hào quá kinh khủng, trong nháy mắt đó, chẳng những tiêu diệt toàn bộ bọn họ, mà Thâm Uyên sinh vật vừa chuẩn bị đưa tin cũng bị chôn vùi trong đó, không có tin tức gì tiết lộ ra ngoài. Đây cũng là kết quả trong tính toán của Diệp Âm Trúc.
Tử Thần Long Lang Kỵ sỹ đoàn theo sát Bỉ Mông quân đoàn tiến vào Thâm Uyên vị diện, dựa vào tốc độ chạy rất nhanh của Long Lang, rất nhanh bọn họ đã đuổi theo kịp Bỉ Mông cự thú ở trên cùng. Lúc này, bất kể là Bỉ Mông cự thú, hay là Tử Thần Long Lang Kỵ binh, trên người đều có một tầng quang hoàn màu vàng nhạt, đó chính là năng lực mà Thần Long ban cho bọn họ.
Thực lực của Tử Thần Long Lang kỵ binh phần lớn đều đạt Lam Cấp. Lúc trước, Tây Đa Phu Nguyên soái khi chọn lựa bọn họ, lựa chọn đều là Hậu duệ Đông Long, có mắt đen tóc đen của Nhân loại. Trải qua năng lượng Tẩy lễ của Thần Long Vương, tất cả Tử Thần Long Lang Kỵ binh chẳng những có kháng tính được tăng lên, đồng thời thực lực của bọn họ cũng tăng lên một bước, gần như toàn bộ đều tiến vào cảnh giới Tử Cấp. Nhưng mà Diệp Hồng Nhạn là Tử Cấp cường giả nên bởi vì thực lực bản thân trên Tử Cấp, nên cũng không tăng lên được nữa.
Nhiều năm qua đi, Tử Thần Long Lang Kỵ binh từ trước đến nay luôn cùng ở một chỗ với Long Lang. Có thể nói đã thành một thể, Long Lang là Ma Thú cấp bảy, nhưng vẫn đi theo bọn họ tu luyện thời gian dài như vậy, chẳng những Long Lang Thái tử của Diệp Hồng Nhạn đã tăng lên đến cấp chín, mà phần lớn Long Lang cũng đều tiến hóa đến cấp tám. Lúc này lại được năng lượng của Thần Long Vương tẩy lễ, tất cả Long Lang toàn bộ bước vào cường giả Ma Thú cấp tám. Trong lúc nhất thời tốc độ tăng mạnh, chỉ trong nháy mắt, bọn họ đã đuổi kịp Bỉ Mông cự thú Quân đoàn ở phía trước.
"Diệp Hồng Nhạn, ngươi từ bên kia, chúng ta từ bên này" Tử chỉ chỉ về phía bên trái.
Diệp Hồng Nhạn gật đầu đồng ý, dùng trường mâu gõ nhẹ lên mặt nạ của mình, chào hỏi Tử. Tử Thần Long Lang Kỵ sỹ đoàn Dưới sự chỉ huy của hắn giống như một tia chớp màu Lam lao về bên trái.
"Binh chia tám đường, tự chiến đấu, ra tay" mệnh lệnh lạnh như băng của Tử truyền vào trong tai bảy vị Thần Thú. Chiến Sĩ Bỉ Mông trải qua thời gian dài huấn luyện bởi vì có sự tồn tại của Tử, bọn họ chấp hành mệnh lệnh tuyệt đối không có vấn đề gì.
Hai ngàn Bỉ Mông cự thú nhanh chóng chia làm tám tổ. Mỗi tổ hai trăm năm mươi đầu, do một Thần Thú chỉ huy phân tán ra, tăng tốc lao tới.
Lúc này, phương hướng trùng kích của Bỉ Mông cự thú Quân đoàn, chính là nơi mà Cầm Đế hào chỉ dẫn có nhiều Thâm Uyên sinh vật nhất.
Hỏa Nguyên tố loạn lưu đã dần dần biến mất, nhưng không khí vẫn ô nhiễm như trước. quang mang màu đỏ nhàn nhạt trần ngập trong không trung cũng dần dần biến mất, nhưng hỏa Nguyên tố bạo ngược trong không khí lại vẫn còn như cũ.
Một ít Thâm Uyên sinh vật lá gan lớn một chút vừa mới chuẩn bị tiến vào trong vùng đồi núi xem rốt cuộc bên trong đã xảy ra chuyện gì. Ngay lúc này, chúng nó đột nhiên nghe được tiếng oanh oanh như động đất.
Oanh, oanh, oanh, oanh, oanh, oanh, oanh -
Mỗi một tiếng oanh oanh, đều khiến cho Linh hồn của đám Thâm Uyên sinh vật run lên. Trong ý thức, cảm giác nguy cơ khiến cho đám Thâm Uyên sinh vật lập tức trở nên tỉnh táo, nhất là các Lĩnh chủ, đều phát ra tiếng hét điên cuồng thị huyết.
Đúng vào lúc này, đám Nam Vu, Nữ Vu đều phát huy ra tác dụng của bọn họ, nương theo một tiếng thét chói tai và đám quang hoàn màu đỏ mở rộng ra. Sự sợ hãi trong Linh hồn của đám Thâm Uyên sinh vật từ từ biến thành Thị huyết, đều trèo lên núi, làm ra động tác chuẩn bị chiến đấu.
Rất nhanh, chúng nó đã thấy nguyên nhân mang đến tiếng oanh oanh như động đất. sau khi tiến vào Thứ Thần Cấp, thân thể của Tử đã co lại chỉ còn mười lăm thước một mình một ngựa lao tới trước, đã đến cách đám Thâm Uyên sinh vật có vài trăm thước. Sau lưng hắn, tổng cộng hai mươi Hoàng Kim Bỉ Mông đang giơ song chưởng lên, lộ ra lợi trảo dài trăm tấc của chúng nó, tiếp ngay sau đó, là hơn hai trăm Bạch Ngân Bỉ Mông và Cuồng Bạo Bỉ Mông.