Dịch: Võ Gia Trang
Nguồn:sưu tầm
Sáng hôm sau khi Sở Phàm ngủ dậy, đầu như muốn nứt ra. Tối hôm qua cùng tiểu yêu tinh đi đến 3h mới trở về. Hơn nữa còn bị tiểu yêu tinh chuốc rượu. Rượu này nồng độ cao, lúc ấy uống vào không có cảm giác gì. Sau khi đưa tiểu yêu tinh trở về nghỉ ngơi, Sở Phàm tự mình lái xe về biệt thự Lam Hải ngủ. Vừa nằm xuống giường đã cảm giác đầu nặng trĩu, hắn biết rượu đã phát huy tác dụng. Hắn nhắm mắt ngủ một mạch cho tới mười rưỡi sáng nay.
Sở Phàm đứng lên day day đầu đang đau, vươn vai rồi đi ra ngoài.
Sau khi đi xuống tầng nhìn thấy nhị tiểu thư đang ngồi trên sofa dưới tầng vừa uống sữa vừa xem báo. Nhị tiểu thư sau khi nhìn thấy Sở Phàm ngồi xuống lập tức dùng ánh mắt kinh ngạc giống như phát hiện đại lục mới nhìn hắn.
Sở Phàm sờ sờ mũi, cười nói:
- Nhị tiểu thư, như thế nào vừa sáng sớm đã nhìn tôi với ánh mắt như vậy? Tôi nhớ rõ đã rửa sạch dử mắt rồi mà.
- Sở ca ca, có phải tối hôm qua anh và chị Lâm Mộng Kỳ ở cùng một chỗ phải không?
Nhị tiểu thư chớp chớp mắt hỏi.
- Ách… đúng… đúng vậy!
Sở Phàm có chút sửng sốt, ở trong đầu chuyển động nhanh chóng. Thầm nghĩ, "Tối hôm qua mình và Lâm Mộng Kỳ ở cùng một chỗ có phải đã bị cô ta nhìn thấy? Không đúng, nếu như cô ta nhìn thấy Lâm Mộng Kỳ khẳng định sẽ chạy đến giới thiệu mình là ai, sau đó kích động và hưng phấn cùng Lâm Mộng Kỳ chào hỏi. Như vậy cô ta làm sao biết mình và tiểu yêu tinh tối hôm qua ở cùng một chỗ chứ?"
- Cuộc sống về đêm của Sở ca ca hóa ra phong phú như vậy, cùng đại minh tinh dạo phố còn có ăn thịt nướng nữa cơ đấy.
Trong giọng điệu của nhị tiểu thư dường như mang theo một chút hương vị chua chua.
- Ách, việc này… Nhị tiểu thư cô… cô làm sao mà biết được?
Sở Phàm rất là tò mò hỏi.
- Dạ, từ nơi này biết được đây ạ. Hôm nay báo chí đều đưa tin trang đầu.
Nhị tiểu thư giơ giơ tờ báo trong tay, nói.
- Hả?
Sở Phàm vô cùng kinh ngạc, thầm nghĩ, "Tối hôm qua mình và tiểu yêu tinh ở cùng một chỗ mà đã bị "cẩu tử đội" (paparazzi: cánh săn ảnh) chụp ảnh đưa lên báo rồi sao?" Hắn vội vàng đi qua tiếp nhận tờ báo trong tay nhị tiểu thư lật tới phần giải trí. Không xem còn tốt, vừa nhìn đã bị cú sốc nặng. Trên trang báo phần giải trí gần như toàn bộ đều đưa tin trên diện rộng cảnh tượng hắn và Lâm Mộng Kỳ tối qua ở trong quán ăn trên đường Nam Phủ, cùng với đủ các loại hành động cãi nhau ầm ĩ vô cùng thân thiết đều bị chụp trộm đưa lên trên báo. Hơn nữa tiêu đề của tin tức trên báo còn rất giật gân, vừa nhìn thấy Sở Phàm đã không nói được gì.
Sở Phàm lại cầm lấy mấy tờ báo khác trên mặt bàn lật ra xem. Sau khi xem xong hắn rất đau lòng phát giác tất cả các tờ báo giải trí đều đưa tin rộng rãi việc này. Hơn nữa bên trong còn có rất nhiều phóng viên sức tưởng tượng vô cùng phong phú. Có tờ báo thậm chí viết Lâm Mộng Kỳ đã sớm có con tư sinh với mình. Cha mẹ ơi, kinh khủng!
Càng làm cho Sở Phàm tức giận hơn chính là tiêu đề quá mức giật gân của các tờ báo này. Nói ví dụ:
"Người tình sau lưng đại minh tinh Lâm Mộng Kỳ."
"Anh ta là bạn trai bí mật của Lâm Mộng Kỳ?"
"Bạn trai giấu diếm nhiều năm của ngọc nữ chưởng môn Lâm Mộng Kỳ hiện thân!"
"Bom tấn. Lâm Mộng Kỳ vốn tuyên bố với công chúng là chưa có bạn trai, năm trước đã bí mật sinh một bé trai!"
"Chuyện tình gây sốc nhất bị phơi bày. Lâm Mộng Kỳ và người tình bí mật cùng nắm tay thân mật!"
. . . ..
Sở Phàm xem xong đầu tiên là cảm thấy phẫn nộ, sau đó là vẻ mặt dở khóc dở cười. Hắn cười khổ nói:
- Đây… đây là chuyện gì với chuyện gì thế này? Mấy tên phóng viên đó có phải ăn no rồi không có việc gì làm hay không? Chuyện này viết thành trăm từ ngàn từ chỉ có mười từ là phản ánh chân thật tình huống, đó chính là tôi cùng với Lâm Mộng Kỳ đi ăn đồ nướng ở quán đồ nướng.
- Ăn cái gì đồ nướng vậy?
Thanh âm của đại tiểu thư truyền tới, Sở Phàm nhìn lại, thấy đại tiểu thư đang từ trên lầu đi xuống.
- Ách, không… không có chuyện gì!
Sở Phàm nói xong âm thầm thả tờ báo trong tay xuống sau lưng.
- Vừa rồi em cũng nghe được anh và Lâm Mộng Kỳ đã xảy ra chuyện. Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?
Đại tiểu thư nói.
- Cũng không có gì, chẳng qua Sở ca ca và chị Lâm Mộng Kỳ khi đi dạo phố bị "cẩu tử đội" chụp được đều đăng hết lên trên báo thôi.
Nhị tiểu thư nói.
Sở Phàm nghe vậy trong lòng một trận u ám, thầm nghĩ xong rồi, đại tiểu thư nhìn thấy tin tức trên mấy tờ báo này khẳng định sẽ rất tức giận đây.
Đại tiểu thư mở tờ báo ra xem, sau khi xem xong sắc mặt rất bình tĩnh. Từ trên mặt nàng nhìn không ra chút cảm xúc dao động hoặc là bộ dáng tức giận. Nàng xem xong rất bình tĩnh để tờ báo xuống, trong mắt thần sắc như trước, không chút gợn sóng hay kinh ngạc. Tuy nhiên thân thể thoáng phập phồng dường như cảm xúc trong lòng cũng có chút dao động.
- Đại tiểu thư, thực ra những tờ báo này đưa tin đều không chân thật. Anh. anh tối hôm qua ở cùng một chỗ với Lâm Mộng Kỳ là ngẫu nhiên gặp cô ấy. Cô ấy tối hôm qua mới từ đoàn làm phim ở Thượng Hải trở về thủ đô. Trùng hợp gặp mặt, anh liền đưa cô ấy đi ăn đồ nướng, ai ngờ bị "cẩu tử đội" nhận ra cô ấy. Sau đó những phóng viên không có lương tâm này một trận tưởng tượng viết ra. Thực ra đều là giả!
Sở Phàm nói.
- Hiện tại tất cả các báo lá cải đều như thế này hết. Thật thật giả giả, giả giả thật thật.
Đại tiểu thư thản nhiên nói.
"Thật thật giả giả, giả giả thật thật? Lời này của đại tiểu thư là có ý gì? Ám chỉ mình và tiểu yêu tinh là trong giả có thực ư?"
- Đại tiểu thư, em có lẽ không tin anh nói sao? Đây vừa thấy liền biết những phóng viên này viết mò rồi. Cái gì mà con tư sinh cũng đã sinh, đây hoàn toàn là phỉ báng Lâm Mộng Kỳ mà. Những người đưa tin này đều rất không có trách nhiệm, anh chỉ cùng Lâm Mộng Kỳ đi ăn đồ nướng mà thôi, không ngờ bị những phóng viên này viết thành ra như vậy. Quả thực là lá cải đến hơn cả lá cải nữa.
Sở Phàm giọng điệu có chút sốt ruột nói.
- Đối với những tin tức này em cũng chưa từng để ở trong lòng. Anh cần gì phải để ý em có tin hay không tin chứ?
Đại tiểu thư thản nhiên nói.
- Em nếu không tin thì Lâm Mộng Kỳ có thể tới làm chứng. Đúng rồi. Tối hôm qua Lâm Mộng Kỳ có hẹn với anh là hôm nay đến biệt thự Lam Hải chơi, gặp mặt nhị tiểu thư các cô ấy. Nhị tiểu thư còn có Tiểu Lâm, Tiểu Phi các cô ấy không phải muốn gặp Lâm Mộng Kỳ sao? Hôm nay Lâm Mộng Kỳ tới rồi. Cô ấy sau khi thấy những tin tức này khẳng định cũng rất tức giận.
Sở Phàm nói.
- Sở ca ca, anh vừa nói cái gì? Chị Lâm sẽ tới đây chơi á?
Nhị tiểu thư giọng điệu kích động không thể tin được nói.
- Đúng vậy. Tối hôm qua tôi đặc biệt mời cô ấy tới. Nhị tiểu thư không phải rất muốn gặp mặt Lâm Mộng Kỳ sao?
Sở Phàm nói.
- Oa, thật tốt quá, thật tốt quá. Sở ca ca thật tốt, chị Lâm khi nào thì đến vậy?
Nhị tiểu thư kích động hỏi.
- Buổi chiều tầm ba bốn giờ đi, tiện thể ở đây ăn bữa cơm. Không đi ra bên ngoài, miễn cho lại bị "cẩu tử đội" dán mắt vào!
Sở Phàm nói.
- Hay quá, tôi muốn gọi cho Mộng Lâm và Tô Phỉ!
Nhị tiểu thư cao hứng chạy "bình bịch" lên trên lầu.
Sau khi nhị tiểu thư lên lầu, Sở Phàm đi sang ngồi bên cạnh đại tiểu thư. Đại tiểu thư sắc mặt tuy nói là bình tĩnh như thường, nhưng hắn biết trong lòng đại tiểu thư khẳng định có chút suy nghĩ, nếu không ngực sẽ không phập phồng lớn như vậy. Chỉ có điều nàng không nói ra thôi!
- Đại tiểu thư, trong lòng suy nghĩ cái gì vậy?
Sở Phàm hỏi.
- Hả? Không. không nghĩ cái gì hết.
Đại tiểu thư dường như mới phục hồi tinh thần từ trong trạng thái thất thần, vội vàng nói.
- Em nhìn những bài báo hôm nay chẳng lẽ thật sự không suy nghĩ cái gì hả?
Sở Phàm truy vấn.
- Tin tức lá cải thôi mà, cũng không đáng tin tưởng. Hơn nữa em cũng tin tưởng lời nói của anh.
Đôi mắt trong suốt xinh đẹp của đại tiểu thư nhìn chăm chú vào Sở Phàm, nói.
- Nhưng anh cảm giác được nội tâm của em cũng không bình tĩnh, có cái gì thì nói ra đi.
Sở Phảm sắp xếp lại báo chí trên mặt bàn, nói.
Đại tiểu thư ngẩn người, sau đó sâu kín nói:
- Nhìn thấy mấy tin tức giải trí này trong lòng em cũng biết đây đều là giả. Nhưng không biết làm sao trong lòng em vẫn có chút không vui, mơ hồ có chút khúc mắc.
- Nói như vậy anh phải cảm thấy vui mừng mới đúng. Điều này đã chứng minh sự quan tâm của đại tiểu thư với anh rồi.
Sở Phàm cười cười.
- Hừ, anh còn nói nữa. Những tin tức này đại bộ phận là giả nhưng trong đó khẳng định cũng có thật. Nói ví dụ nắm tay này, anh dám nói không có không?
Đại tiểu thư không kìm nổi bắt đầu chất vấn Sở Phàm.
- Kia. kia tính gì là nắm tay chứ, có đôi khi đưa đồ vật không cẩn thận chạm vào tay cô ấy, bị "cẩu tử đội" này nhìn thấy liền nói thành nắm tay, không hơn không kém.
Sở Phàm vẻ mặt vô tội nói.
- Dù sao thì em cũng không thích!
Đại tiểu thư nói.
- Đại tiểu thư, em là bạn gái của anh. Cho dù là đi ra bên ngoài anh cũng đều ghi nhớ điều đó.
Sở Phàm khẽ nói.
- Ai biết được. Anh ở bên ngoài làm chuyện gì em sẽ không quản. Cho dù là chuyện có lỗi với em cũng được, nhưng tốt nhất đừng có để em biết, nếu không em sẽ tức giận đấy.
Đại tiểu thư giọng điệu nghiêm túc nói.
Nhìn thần sắc kiên quyết trên mặt đại tiểu thư, trong lòng Sở Phàm biết cô gái tuyệt thế phương hoa này ở vấn đề đối đãi tình cảm tuyệt đối là có nguyên tắc của chính mình, lời đã nói ra cũng là nghiêm túc. Hắn chỉ có thể nói:
- Sẽ không, ở trong lòng anh em trước sau đều chiếm vị trí trọng yếu nhất. Bất cứ ai cũng không thể thay thế được!
Trong lời nói của Sở Phàm có chút lấp lửng cái nào cũng được. Tuy nhiên, trong lòng hắn, tình cảm đối với đại tiểu thư tuyệt đối là chân thành tha thiết.
- Uhm, em tin tưởng anh. Tốt rồi, hiện tại tâm tình dễ chịu rất nhiều. Anh không phải nói hôm nay Lâm Mộng Kỳ sẽ đến đây sao? Nếu không tất cả đi ra ngoài mua chút đồ về đây, bằng không làm sao chiêu đãi người ta?
Đại tiểu thư nói.
- Tốt tốt, nếu vậy cũng gọi cả nhị tiểu thư cùng đi, để cô ấy một mình ở nhà thì nhất định lại không chịu đâu.
Sở Phàm sau khi nhìn thấy đại tiểu thư tâm tình thoải mái thì trong lòng cũng vui vẻ. Đặc biệt thấy đại tiểu thư sau khi nghe được Lâm Mộng Kỳ sẽ tới biệt thự Lam Hải chơi trong lòng không có thành kiến gì, ngược lại còn nhiệt tình chủ động tiếp đãi, không có bởi vì nội dung báo chí đăng loạn mà ảnh hưởng. Thật sự là một cô gái xinh đẹp đáng để cho người ta kính nể!
Sau đó Sở Phàm gọi nhị tiểu thư xuống lầu. Nhị tiểu thư nghe nói phải đi ra ngoài mua vài thứ trở về chiêu đãi Lâm Mộng Kỳ thì trong lòng cũng rất phấn chấn. Cô cũng đang định đi ra ngoài mua lễ vật gì đó tặng cho thần tượng trong lòng mình.
Nguồn:sưu tầm
Sáng hôm sau khi Sở Phàm ngủ dậy, đầu như muốn nứt ra. Tối hôm qua cùng tiểu yêu tinh đi đến 3h mới trở về. Hơn nữa còn bị tiểu yêu tinh chuốc rượu. Rượu này nồng độ cao, lúc ấy uống vào không có cảm giác gì. Sau khi đưa tiểu yêu tinh trở về nghỉ ngơi, Sở Phàm tự mình lái xe về biệt thự Lam Hải ngủ. Vừa nằm xuống giường đã cảm giác đầu nặng trĩu, hắn biết rượu đã phát huy tác dụng. Hắn nhắm mắt ngủ một mạch cho tới mười rưỡi sáng nay.
Sở Phàm đứng lên day day đầu đang đau, vươn vai rồi đi ra ngoài.
Sau khi đi xuống tầng nhìn thấy nhị tiểu thư đang ngồi trên sofa dưới tầng vừa uống sữa vừa xem báo. Nhị tiểu thư sau khi nhìn thấy Sở Phàm ngồi xuống lập tức dùng ánh mắt kinh ngạc giống như phát hiện đại lục mới nhìn hắn.
Sở Phàm sờ sờ mũi, cười nói:
- Nhị tiểu thư, như thế nào vừa sáng sớm đã nhìn tôi với ánh mắt như vậy? Tôi nhớ rõ đã rửa sạch dử mắt rồi mà.
- Sở ca ca, có phải tối hôm qua anh và chị Lâm Mộng Kỳ ở cùng một chỗ phải không?
Nhị tiểu thư chớp chớp mắt hỏi.
- Ách… đúng… đúng vậy!
Sở Phàm có chút sửng sốt, ở trong đầu chuyển động nhanh chóng. Thầm nghĩ, "Tối hôm qua mình và Lâm Mộng Kỳ ở cùng một chỗ có phải đã bị cô ta nhìn thấy? Không đúng, nếu như cô ta nhìn thấy Lâm Mộng Kỳ khẳng định sẽ chạy đến giới thiệu mình là ai, sau đó kích động và hưng phấn cùng Lâm Mộng Kỳ chào hỏi. Như vậy cô ta làm sao biết mình và tiểu yêu tinh tối hôm qua ở cùng một chỗ chứ?"
- Cuộc sống về đêm của Sở ca ca hóa ra phong phú như vậy, cùng đại minh tinh dạo phố còn có ăn thịt nướng nữa cơ đấy.
Trong giọng điệu của nhị tiểu thư dường như mang theo một chút hương vị chua chua.
- Ách, việc này… Nhị tiểu thư cô… cô làm sao mà biết được?
Sở Phàm rất là tò mò hỏi.
- Dạ, từ nơi này biết được đây ạ. Hôm nay báo chí đều đưa tin trang đầu.
Nhị tiểu thư giơ giơ tờ báo trong tay, nói.
- Hả?
Sở Phàm vô cùng kinh ngạc, thầm nghĩ, "Tối hôm qua mình và tiểu yêu tinh ở cùng một chỗ mà đã bị "cẩu tử đội" (paparazzi: cánh săn ảnh) chụp ảnh đưa lên báo rồi sao?" Hắn vội vàng đi qua tiếp nhận tờ báo trong tay nhị tiểu thư lật tới phần giải trí. Không xem còn tốt, vừa nhìn đã bị cú sốc nặng. Trên trang báo phần giải trí gần như toàn bộ đều đưa tin trên diện rộng cảnh tượng hắn và Lâm Mộng Kỳ tối qua ở trong quán ăn trên đường Nam Phủ, cùng với đủ các loại hành động cãi nhau ầm ĩ vô cùng thân thiết đều bị chụp trộm đưa lên trên báo. Hơn nữa tiêu đề của tin tức trên báo còn rất giật gân, vừa nhìn thấy Sở Phàm đã không nói được gì.
Sở Phàm lại cầm lấy mấy tờ báo khác trên mặt bàn lật ra xem. Sau khi xem xong hắn rất đau lòng phát giác tất cả các tờ báo giải trí đều đưa tin rộng rãi việc này. Hơn nữa bên trong còn có rất nhiều phóng viên sức tưởng tượng vô cùng phong phú. Có tờ báo thậm chí viết Lâm Mộng Kỳ đã sớm có con tư sinh với mình. Cha mẹ ơi, kinh khủng!
Càng làm cho Sở Phàm tức giận hơn chính là tiêu đề quá mức giật gân của các tờ báo này. Nói ví dụ:
"Người tình sau lưng đại minh tinh Lâm Mộng Kỳ."
"Anh ta là bạn trai bí mật của Lâm Mộng Kỳ?"
"Bạn trai giấu diếm nhiều năm của ngọc nữ chưởng môn Lâm Mộng Kỳ hiện thân!"
"Bom tấn. Lâm Mộng Kỳ vốn tuyên bố với công chúng là chưa có bạn trai, năm trước đã bí mật sinh một bé trai!"
"Chuyện tình gây sốc nhất bị phơi bày. Lâm Mộng Kỳ và người tình bí mật cùng nắm tay thân mật!"
. . . ..
Sở Phàm xem xong đầu tiên là cảm thấy phẫn nộ, sau đó là vẻ mặt dở khóc dở cười. Hắn cười khổ nói:
- Đây… đây là chuyện gì với chuyện gì thế này? Mấy tên phóng viên đó có phải ăn no rồi không có việc gì làm hay không? Chuyện này viết thành trăm từ ngàn từ chỉ có mười từ là phản ánh chân thật tình huống, đó chính là tôi cùng với Lâm Mộng Kỳ đi ăn đồ nướng ở quán đồ nướng.
- Ăn cái gì đồ nướng vậy?
Thanh âm của đại tiểu thư truyền tới, Sở Phàm nhìn lại, thấy đại tiểu thư đang từ trên lầu đi xuống.
- Ách, không… không có chuyện gì!
Sở Phàm nói xong âm thầm thả tờ báo trong tay xuống sau lưng.
- Vừa rồi em cũng nghe được anh và Lâm Mộng Kỳ đã xảy ra chuyện. Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?
Đại tiểu thư nói.
- Cũng không có gì, chẳng qua Sở ca ca và chị Lâm Mộng Kỳ khi đi dạo phố bị "cẩu tử đội" chụp được đều đăng hết lên trên báo thôi.
Nhị tiểu thư nói.
Sở Phàm nghe vậy trong lòng một trận u ám, thầm nghĩ xong rồi, đại tiểu thư nhìn thấy tin tức trên mấy tờ báo này khẳng định sẽ rất tức giận đây.
Đại tiểu thư mở tờ báo ra xem, sau khi xem xong sắc mặt rất bình tĩnh. Từ trên mặt nàng nhìn không ra chút cảm xúc dao động hoặc là bộ dáng tức giận. Nàng xem xong rất bình tĩnh để tờ báo xuống, trong mắt thần sắc như trước, không chút gợn sóng hay kinh ngạc. Tuy nhiên thân thể thoáng phập phồng dường như cảm xúc trong lòng cũng có chút dao động.
- Đại tiểu thư, thực ra những tờ báo này đưa tin đều không chân thật. Anh. anh tối hôm qua ở cùng một chỗ với Lâm Mộng Kỳ là ngẫu nhiên gặp cô ấy. Cô ấy tối hôm qua mới từ đoàn làm phim ở Thượng Hải trở về thủ đô. Trùng hợp gặp mặt, anh liền đưa cô ấy đi ăn đồ nướng, ai ngờ bị "cẩu tử đội" nhận ra cô ấy. Sau đó những phóng viên không có lương tâm này một trận tưởng tượng viết ra. Thực ra đều là giả!
Sở Phàm nói.
- Hiện tại tất cả các báo lá cải đều như thế này hết. Thật thật giả giả, giả giả thật thật.
Đại tiểu thư thản nhiên nói.
"Thật thật giả giả, giả giả thật thật? Lời này của đại tiểu thư là có ý gì? Ám chỉ mình và tiểu yêu tinh là trong giả có thực ư?"
- Đại tiểu thư, em có lẽ không tin anh nói sao? Đây vừa thấy liền biết những phóng viên này viết mò rồi. Cái gì mà con tư sinh cũng đã sinh, đây hoàn toàn là phỉ báng Lâm Mộng Kỳ mà. Những người đưa tin này đều rất không có trách nhiệm, anh chỉ cùng Lâm Mộng Kỳ đi ăn đồ nướng mà thôi, không ngờ bị những phóng viên này viết thành ra như vậy. Quả thực là lá cải đến hơn cả lá cải nữa.
Sở Phàm giọng điệu có chút sốt ruột nói.
- Đối với những tin tức này em cũng chưa từng để ở trong lòng. Anh cần gì phải để ý em có tin hay không tin chứ?
Đại tiểu thư thản nhiên nói.
- Em nếu không tin thì Lâm Mộng Kỳ có thể tới làm chứng. Đúng rồi. Tối hôm qua Lâm Mộng Kỳ có hẹn với anh là hôm nay đến biệt thự Lam Hải chơi, gặp mặt nhị tiểu thư các cô ấy. Nhị tiểu thư còn có Tiểu Lâm, Tiểu Phi các cô ấy không phải muốn gặp Lâm Mộng Kỳ sao? Hôm nay Lâm Mộng Kỳ tới rồi. Cô ấy sau khi thấy những tin tức này khẳng định cũng rất tức giận.
Sở Phàm nói.
- Sở ca ca, anh vừa nói cái gì? Chị Lâm sẽ tới đây chơi á?
Nhị tiểu thư giọng điệu kích động không thể tin được nói.
- Đúng vậy. Tối hôm qua tôi đặc biệt mời cô ấy tới. Nhị tiểu thư không phải rất muốn gặp mặt Lâm Mộng Kỳ sao?
Sở Phàm nói.
- Oa, thật tốt quá, thật tốt quá. Sở ca ca thật tốt, chị Lâm khi nào thì đến vậy?
Nhị tiểu thư kích động hỏi.
- Buổi chiều tầm ba bốn giờ đi, tiện thể ở đây ăn bữa cơm. Không đi ra bên ngoài, miễn cho lại bị "cẩu tử đội" dán mắt vào!
Sở Phàm nói.
- Hay quá, tôi muốn gọi cho Mộng Lâm và Tô Phỉ!
Nhị tiểu thư cao hứng chạy "bình bịch" lên trên lầu.
Sau khi nhị tiểu thư lên lầu, Sở Phàm đi sang ngồi bên cạnh đại tiểu thư. Đại tiểu thư sắc mặt tuy nói là bình tĩnh như thường, nhưng hắn biết trong lòng đại tiểu thư khẳng định có chút suy nghĩ, nếu không ngực sẽ không phập phồng lớn như vậy. Chỉ có điều nàng không nói ra thôi!
- Đại tiểu thư, trong lòng suy nghĩ cái gì vậy?
Sở Phàm hỏi.
- Hả? Không. không nghĩ cái gì hết.
Đại tiểu thư dường như mới phục hồi tinh thần từ trong trạng thái thất thần, vội vàng nói.
- Em nhìn những bài báo hôm nay chẳng lẽ thật sự không suy nghĩ cái gì hả?
Sở Phàm truy vấn.
- Tin tức lá cải thôi mà, cũng không đáng tin tưởng. Hơn nữa em cũng tin tưởng lời nói của anh.
Đôi mắt trong suốt xinh đẹp của đại tiểu thư nhìn chăm chú vào Sở Phàm, nói.
- Nhưng anh cảm giác được nội tâm của em cũng không bình tĩnh, có cái gì thì nói ra đi.
Sở Phảm sắp xếp lại báo chí trên mặt bàn, nói.
Đại tiểu thư ngẩn người, sau đó sâu kín nói:
- Nhìn thấy mấy tin tức giải trí này trong lòng em cũng biết đây đều là giả. Nhưng không biết làm sao trong lòng em vẫn có chút không vui, mơ hồ có chút khúc mắc.
- Nói như vậy anh phải cảm thấy vui mừng mới đúng. Điều này đã chứng minh sự quan tâm của đại tiểu thư với anh rồi.
Sở Phàm cười cười.
- Hừ, anh còn nói nữa. Những tin tức này đại bộ phận là giả nhưng trong đó khẳng định cũng có thật. Nói ví dụ nắm tay này, anh dám nói không có không?
Đại tiểu thư không kìm nổi bắt đầu chất vấn Sở Phàm.
- Kia. kia tính gì là nắm tay chứ, có đôi khi đưa đồ vật không cẩn thận chạm vào tay cô ấy, bị "cẩu tử đội" này nhìn thấy liền nói thành nắm tay, không hơn không kém.
Sở Phàm vẻ mặt vô tội nói.
- Dù sao thì em cũng không thích!
Đại tiểu thư nói.
- Đại tiểu thư, em là bạn gái của anh. Cho dù là đi ra bên ngoài anh cũng đều ghi nhớ điều đó.
Sở Phàm khẽ nói.
- Ai biết được. Anh ở bên ngoài làm chuyện gì em sẽ không quản. Cho dù là chuyện có lỗi với em cũng được, nhưng tốt nhất đừng có để em biết, nếu không em sẽ tức giận đấy.
Đại tiểu thư giọng điệu nghiêm túc nói.
Nhìn thần sắc kiên quyết trên mặt đại tiểu thư, trong lòng Sở Phàm biết cô gái tuyệt thế phương hoa này ở vấn đề đối đãi tình cảm tuyệt đối là có nguyên tắc của chính mình, lời đã nói ra cũng là nghiêm túc. Hắn chỉ có thể nói:
- Sẽ không, ở trong lòng anh em trước sau đều chiếm vị trí trọng yếu nhất. Bất cứ ai cũng không thể thay thế được!
Trong lời nói của Sở Phàm có chút lấp lửng cái nào cũng được. Tuy nhiên, trong lòng hắn, tình cảm đối với đại tiểu thư tuyệt đối là chân thành tha thiết.
- Uhm, em tin tưởng anh. Tốt rồi, hiện tại tâm tình dễ chịu rất nhiều. Anh không phải nói hôm nay Lâm Mộng Kỳ sẽ đến đây sao? Nếu không tất cả đi ra ngoài mua chút đồ về đây, bằng không làm sao chiêu đãi người ta?
Đại tiểu thư nói.
- Tốt tốt, nếu vậy cũng gọi cả nhị tiểu thư cùng đi, để cô ấy một mình ở nhà thì nhất định lại không chịu đâu.
Sở Phàm sau khi nhìn thấy đại tiểu thư tâm tình thoải mái thì trong lòng cũng vui vẻ. Đặc biệt thấy đại tiểu thư sau khi nghe được Lâm Mộng Kỳ sẽ tới biệt thự Lam Hải chơi trong lòng không có thành kiến gì, ngược lại còn nhiệt tình chủ động tiếp đãi, không có bởi vì nội dung báo chí đăng loạn mà ảnh hưởng. Thật sự là một cô gái xinh đẹp đáng để cho người ta kính nể!
Sau đó Sở Phàm gọi nhị tiểu thư xuống lầu. Nhị tiểu thư nghe nói phải đi ra ngoài mua vài thứ trở về chiêu đãi Lâm Mộng Kỳ thì trong lòng cũng rất phấn chấn. Cô cũng đang định đi ra ngoài mua lễ vật gì đó tặng cho thần tượng trong lòng mình.