Ba ý thức tranh đoạt, một vốn là ý chí của Đạo Thần chân giới đang triển khai giãy dụa mãnh liệt. Nó tuyệt đối không cho phép mình bị đoạt xá. Một khi bị đoạt xá mà nói, tất cả mọi thứ của nó đều sẽ bị xóa đi. Loại giãy dụa này là bản năng tính mạng.
Mà hai ý thức khác là của Tô Minh và Tô Hiên Y. Hai người bọn họ đều muốn cắn nuốt lẫn nhau, cũng muốn nhanh chóng chiếm giữ Đạo Thần chân giới. Ba bên giao chiến, trong tiếng nổ ầm ầm trong Đạo Thần chân giới, tiến hành kịch liệt.
Hồn và ý thức của Tô Minh không ngừng khuếch tán ra, trong nháy mắt đã chiếm toàn bộ phạm vi ước chừng khoảng một phần của Đạo Thần chân giới, còn đang không ngừng lan ra. Nguyên nhân bởi khí tức Minh chi niệm nên hồn ý của Tô Minh tràn ngập với tốc độ càng ngày càng nhanh.
Sau lần đầu va chạm giữa Tô Hiên Y và Tô Minh, hắn lập tức rút lui, giống như không muốn đối kháng với Tô Minh vậy, chỉ tranh thủ thời gian đi chiếm giữ Đạo Thần chân giới. Đối với hắn mà nói, thời gian quý giá mới là mấu chốt để thành công.
Thời gian chầm chậm trôi qua, chớp mắt đã qua bảy ngày. Bảy ngày thời gian này đối với người bên ngoài mà nói chẳng qua chỉ là một chớp mắt nhưng đối với Tô Minh và Tô Hiên Y thì có thể như mấy năm đã qua.
Ý thức lan tràn, cảm giác giống như đã trở thành Đạo Thần chân giới tràn ngập trong tâm thần bọn họ. Cảm giác này càng ngày càng mạnh lên theo phạm vi bọn họ chiếm giữ. Loại cảm giác ý chí bản thân cường đại này khiến Tô Minh thấy mình nhất định phải đi theo con đường này, tương lai sẽ trở nên huy hoàng.
Khi ngày thứ tám tới, hồn ý của Tô Minh đã chiếm cứ phạm vi ba phần của Tứ Đại Chân giới. Càng về sau lại càng khó khăn hơn, bởi ý chí Đạo Thần chân giới đối kháng khiến hồn Tô Minh xuất hiện chấn động rất nhiều. Nếu hắn không phải là Linh tiên thì sợ là đã sớm bị chấn động này đánh tan ý chí, trở thành một người sống không hồn rồi.
Linh tiên ý tại thời khắc này trợ giúp Tô Minh rất lớn, khiến cho hồn hắn có thể không bại. Dù ý chí của Đạo Thần chân giới mạnh tới bao nhiêu thì hồn Tô Minh vẫn có thể kiên trì lan tràn ra.
Theo đoạt xá và chiếm giữ, từng luồng cảm ngộ không ngừng hiện ra trong đầu Tô Minh. Hắn rõ ràng cảm nhận được cấp độ tính mạng của mình đang không ngừng tăng lên. Loại tăng lên này khiến hồn kia càng ngày càng tràn dầy. Phàm những chỗ mà hồn hắn tràn tới, giờ phút này đều là ý chí của Tô Minh. Ý chí của hắn đã hóa thành thiên ý, chỉ một ý niệm là có thể quyết định sinh tử nơi này.
Nhưng cũng theo Tô Minh không ngừng chiếm giữ, tốc độ Tô Hiên Y cũng không chậm hơn chút nào. Dù sao thì hắn cũng đã chuẩn bị nhiều năm, thời gian bảy ngày dập tắt hơn mười ngọn đèn, giờ chỉ còn bốn mươi ngọn mà thôi. Hắn cũng đoạt xá thành công ba phần.
Đến một khắc này, ba ý chí tràn ngập Đạo Thần chân giới xuất hiện cục diện giằng co. Tô Minh khó có thể tiếp tục, ý chí vốn có của Đạo Thần chân giới đã tới trình độ cuồng bạo cực kỳ, chỉ hơi tiếp cận là lập tức cảm thấy hồn mình như sắp vỡ vụn.
Chỗ Tô Hiên Y cũng có cảm giác như thế. Nhưng sau khi trạng thái giằng co này xuất hiện không lâu, Tô Hiên Y thầm lo lắng. Ngọn đèn của hắn lúc này đã lại bị dập tắt thêm ba, chỉ còn lại ba mươi tám cái. Hắn biết thời gian của mình càng ngày càng ít, giờ phút này bất chấp tất cả, trong lòng cũng hận Tô Minh ngập trời.
- Nghiệt tử!
Trong ý thức Tô Hiên Y truyền ra tiếng gầm khẽ. Chỉ trong chớp mắt, ba mươi tám ngọn đèn trong Minh Hoàng Chân giới giống như có gió thổi qua, nhoáng một cái liền tắt sáu cái nữa. Nhưng chúng bị dập tắt đổi lấy hào quang của ba mươi hai chén đèn còn lại tăng vọt lên gấp mấy lần.
Cùng lúc đó, bên trong Minh Hoàng Chân giới, trên 300 ngôi sao, hơn ngàn vạn tu sĩ đang ngồi khoanh chân đồng thời phun máu tươi, thân thể lập tức uể oải. Sinh cơ của bọn họ giống như bị rút đi phân nửa trong nháy mắt, trở thành dầu tẩm bổ cho những ngọn đèn sáng rõ.
Mượn xu thế hào quang của ngọn đèn tăng vọt, ý thức Tô Hiên Y trong chốc lát liền bùng phát. Thời điểm Đạo Thần chân giới phát ra tiếng nổ vang, phạm vi hắn chiếm cứ trong chớp mắt tăng lên rất nhanh. Hồn hắn lao đi như điện, càng phát ra hào quang chói mắt, khiến cho phạm vi chiếm cứ không còn là đen kịt mà sáng tỏ như ban ngày.
Cùng lúc đó, ảnh lửa trong hồn cũng tràn ngập. Cảnh tượng này người ngoài không thể thấy được nhưng trong chớp mắt này hồn của Tô Hiên Y giống như biến thành một ngọn đèn khổng lồ vậy. Ngọn đèn này bùng phát khiến phạm vi hồn hắn chiếm giữ trong nháy mắt đã tăng lên tới bốn phần, cướp đi một phần thuộc về ý chí của Đạo Thần.
Đây chính là đòn sát thủ mà Tô Hiên Y chuẩn bị!
- Có cần lão phu ra tay không?
Tô Minh lạnh lùng nhìn cảnh này, trong tâm thần vang vọng lời nói của lão giả Thiên Linh.
- Tạm thời không cần.
- Ồ? Kẻ nầy cũng là tộc nhân Đại Minh các ngươi. Ngươi không ngăn cản hắn thì Đạo Thần chân giới này sẽ không thuộc về ngươi đâu.
Giọng nói của lão giả Thiên Linh bình tĩnh nhưng mơ hồ lại mang theo một tia kinh ngạc.
- Ý chí Đạo Thần dù đã suy yếu tới cực hạn nhưng trừ phi là người đoạt xá hoàn toàn chiếm cứ được cục diện, bằng không mà nói... Nếu dễ đoạt xá như vậy thì nó cũng không thể sống tạm thời ngày hôm nay.
Lời nói của Tô Minh lạnh như băng, nội tâm rất tỉnh táo, không ra tay mà giữ vững ba phần của mình, nhìn Tô Hiên Y và ý chí Đạo Thần triển khai va chạm kịch liệt.
Tiếng nổ vang không ngừng truyền ra trong Đạo Thần chân giới, vang vọng kích động, khiến cho rất nhiều tu sĩ bất an lo lắng. Cho dù là tu sĩ Đệ Cửu Phong thì hôm nay cũng vậy. Chỉ có đám người Đại sư huynh giờ phút này trầm mặc trong tông môn Đệ Cửu Phong, nhìn lên trời xanh.
Bọn họ mơ hồ có thể cảm nhận được ba luồng ý chí trong tinh không. Trong đó có một luồng khiến bọn họ có cảm giác quen thuộc. Cảm giác đó là từ Tô Minh.
Bên trong Đạo Thần tông bị phong ấn, Đạo Hải chi tiên yên lặng nhìn tất cả, không hề có cử động nào mà lẳng lặng chờ đợi, chờ đợi người cuối cùng đoạt xá Đạo Thần thành công.
Tiếng nổ vang truyền ra liên tục. Tô Hiên Y mượn lực lượng của đèn để chiếm phạm vi bốn phần Đạo Thần chân giới xong liền đánh tới ý chí Đạo Thần. Hắn không thể không làm vậy. Bất kể là công kích Tô Minh hay đọat xá Đạo Thần cũng đều không ngừng tiêu hao lực lượng của ngọn đèn. Mà hắn không thể để mất thời gian nhiều hơn, cho nên hắn mới tạm thời bỏ qua cho Tô Minh, tất cả ngưng tụ vào đoạt xá Đạo Thần.
Mà hắn cũng lưu lại một phần sức lực để đề phòng Tô Minh đột nhiên đánh tới. Lần đoạt xá này hắn đã chuẩn bị vài vạn năm, kết quả lại uất ức thế này. Điều này khiến Tô Hiên Y hận không thể ăn sống nuốt tươi Tô Minh.
Nhưng ý chí của Đạo Thần bị Tô Hiên Y liên tục công kích, không ngừng co rút lại thì một luồng sáng đỏ thẫm bỗn xuất hiện, hóa thành kiếm sắc trong nháy mắt đâm thẳng vào hồn Tô Hiên Y.
Luồng sáng đỏ này không ai thấy, chỉ có Tô Minh, Tô Hiên Y mới có thể nhìn rất rõ ràng. Đây không phải là thần thông gì mà là máu tươi do vô số pháp tắc, quy tắc ngưng tụ ra. Trong đó ẩn chưa lực lượng có thể hủy diệt chúng sinh, là một giọt máu bổn mạng của bản thân ý chí Đạo Thần.
Ánh sáng đỏ lóe lên. Máu tươi kia trong chớp mắt đụng vào hồn của Tô Hiên Y, lập tức im lìm tan vỡ, hóa thành một vùng sương mù đỏ, trong nháy mắt đã dung hợp bên trong hồn Tô Hiên Y. Tô Hiên Y gầm khẽ một tiếng, ba mươi hai ngọn đèn trong Minh Hoàng Chân giới đồng thời nhoáng lên lần nữa. Ba ngọn đèn lại bị dập tắt, biến thành hai mươi chín ngọn. Hào quang càng đậm hơn, đối kháng với sương mù đỏ kia.
Nhưng vào lúc này, bên trong ý chí của Đạo Thần chân giới bỗng xuất hiện tám giọt máu tươi nữa, nhanh chóng bay ra. Những giọt máu tươi này ngưng tụ một chỗ, thình lình hóa thành một thanh trường đao màu đỏ. Đao vung lên, chém mạnh về phía Tô Hiên Y ở cách đó vô tận.
Một chém này khiến hồn của Tô Hiên Y bỗng bị cuỗn đi, bị chém đứt non nửa. Tại thời điểm hắn lui lại phía sau, bốn phần tinh không hắn chiếm cứ lại bị rút lại thành ba như trước.
Hai mắt Tô Minh trong tích tắc này bỗng nhiên lóe sáng, truyền thần niệm về phía lão giả Thiên Linh kia, hồn ầầm bộc phát, lao thẳng về phía Tô Hiên Y.
- Xin tiền bối ra tay trợ giúp, tạm thời vây khốn ý chí Đạo Thần, cho vãn bối thời gian đánh một trận với Tô Hiên Y này!
Tô Minh không để lão giả Thiên Linh kia đi áp bức Tô Hiên Y giúp mình. Người này Tô Minh muốn đích thân ra tay, hạ gục hắn trong trận chiến đoạt xá Đạo Thần này!
Thần niệm truyền ra, hồn và ý thức của Tô Minh lập tức tiếp cận với Tô Hiên Y vừa bị đánh ngược trở về. Không có thần thông, không có thuật pháp, không có Pháp bảo gì, chỉ là thiên ý do Linh tiên ý hóa thành đụng mạnh tới.
Tiếng nổ ngập trời vang lên, truyền khắp Đạo Thần chân giới, khiến cho tinh không chấn động, hư vô bị xé rách, tinh không nổ vang. Tu sĩ hoảng sợ tới cực điểm. Hồn Tô Hiên Y truyền ra tiếng gào rút không cam lòng.
- Nghiệt tử!
Hồn hắn bị va chạm, trực tiếp khiến những ngọn đèn trong Minh Hoàng Chân giới của hắn bị dập tắt hai, chỉ còn có hai mươi bảy ngọn.
Hồn ý của Tô Minh kích động, không dừng lại chút nào mà tiếp Tứ Cực va chạm. Một luồng khí thế không chết không dừng bạo phát ra ra. Bên trong đó xen lẫn vẻ phức tạp và mê hoặc, mang theo tử ý của hắn, cũng ẩn chứa một loại phản kích với vận mạng của Tô Minh.
Tiếng nổ vang rền. Tô Hiên Y gào rú thê lương, va chạm với Tô Minh. Hai mươi bảy ngọn đèn của hắn biến thành hai mươi lăm, hai mươi ba, cho tới mấy lần va chạm rồi biến thành mười bay. Phạm vi hắn chiếm nhỏ hơn ba phần, giờ thành hai phần. Hồn Tô Minh sau khi nắm giữ thêm được một bộ phận liền giống như lộ răng nanh, lại lao tới xâm chiếm chỗ của Tô Hiên Y.
- Tô mỗ cho tới giờ chưa từng là con của ngươi, tại sao có thể gọi là nghiệt tử được?
- Ngươi lợi dụng ta nhiều năm, mượn tâm thần ta gieo Diệt Sinh chủng, thúc hóa Diệt Sinh phát triển. Thời điểm việc này phát sinh, tại thời khắc Tô Minh chết, ngươi và ta đã không còn ân oán gì nữa. Hôm nay đoạt xá Đạo Thần...
- Nếu ngươi dám tới đoạt tương lai tiền đồ của ta, Tô mỗ với ngươi liền không đội trời chung!
Thần niệm của Tô Minh truyền ra, đồng thời hồn hắn đâm mạnh vào trong hồn Tô Hiên Y, tiếng nổ vang cuồn cuộn. Trong va chạm không ngừng, hồn hắn đau đớn kịch liệt, giống như sắp tan vỡ nhưng nội tâm hắn lại kết luận là Tô Hiên Y không thể nào kiên trì được quá lâu. Giờ phút này hắn tiếp tục oanh kích tới.
Mà hai ý thức khác là của Tô Minh và Tô Hiên Y. Hai người bọn họ đều muốn cắn nuốt lẫn nhau, cũng muốn nhanh chóng chiếm giữ Đạo Thần chân giới. Ba bên giao chiến, trong tiếng nổ ầm ầm trong Đạo Thần chân giới, tiến hành kịch liệt.
Hồn và ý thức của Tô Minh không ngừng khuếch tán ra, trong nháy mắt đã chiếm toàn bộ phạm vi ước chừng khoảng một phần của Đạo Thần chân giới, còn đang không ngừng lan ra. Nguyên nhân bởi khí tức Minh chi niệm nên hồn ý của Tô Minh tràn ngập với tốc độ càng ngày càng nhanh.
Sau lần đầu va chạm giữa Tô Hiên Y và Tô Minh, hắn lập tức rút lui, giống như không muốn đối kháng với Tô Minh vậy, chỉ tranh thủ thời gian đi chiếm giữ Đạo Thần chân giới. Đối với hắn mà nói, thời gian quý giá mới là mấu chốt để thành công.
Thời gian chầm chậm trôi qua, chớp mắt đã qua bảy ngày. Bảy ngày thời gian này đối với người bên ngoài mà nói chẳng qua chỉ là một chớp mắt nhưng đối với Tô Minh và Tô Hiên Y thì có thể như mấy năm đã qua.
Ý thức lan tràn, cảm giác giống như đã trở thành Đạo Thần chân giới tràn ngập trong tâm thần bọn họ. Cảm giác này càng ngày càng mạnh lên theo phạm vi bọn họ chiếm giữ. Loại cảm giác ý chí bản thân cường đại này khiến Tô Minh thấy mình nhất định phải đi theo con đường này, tương lai sẽ trở nên huy hoàng.
Khi ngày thứ tám tới, hồn ý của Tô Minh đã chiếm cứ phạm vi ba phần của Tứ Đại Chân giới. Càng về sau lại càng khó khăn hơn, bởi ý chí Đạo Thần chân giới đối kháng khiến hồn Tô Minh xuất hiện chấn động rất nhiều. Nếu hắn không phải là Linh tiên thì sợ là đã sớm bị chấn động này đánh tan ý chí, trở thành một người sống không hồn rồi.
Linh tiên ý tại thời khắc này trợ giúp Tô Minh rất lớn, khiến cho hồn hắn có thể không bại. Dù ý chí của Đạo Thần chân giới mạnh tới bao nhiêu thì hồn Tô Minh vẫn có thể kiên trì lan tràn ra.
Theo đoạt xá và chiếm giữ, từng luồng cảm ngộ không ngừng hiện ra trong đầu Tô Minh. Hắn rõ ràng cảm nhận được cấp độ tính mạng của mình đang không ngừng tăng lên. Loại tăng lên này khiến hồn kia càng ngày càng tràn dầy. Phàm những chỗ mà hồn hắn tràn tới, giờ phút này đều là ý chí của Tô Minh. Ý chí của hắn đã hóa thành thiên ý, chỉ một ý niệm là có thể quyết định sinh tử nơi này.
Nhưng cũng theo Tô Minh không ngừng chiếm giữ, tốc độ Tô Hiên Y cũng không chậm hơn chút nào. Dù sao thì hắn cũng đã chuẩn bị nhiều năm, thời gian bảy ngày dập tắt hơn mười ngọn đèn, giờ chỉ còn bốn mươi ngọn mà thôi. Hắn cũng đoạt xá thành công ba phần.
Đến một khắc này, ba ý chí tràn ngập Đạo Thần chân giới xuất hiện cục diện giằng co. Tô Minh khó có thể tiếp tục, ý chí vốn có của Đạo Thần chân giới đã tới trình độ cuồng bạo cực kỳ, chỉ hơi tiếp cận là lập tức cảm thấy hồn mình như sắp vỡ vụn.
Chỗ Tô Hiên Y cũng có cảm giác như thế. Nhưng sau khi trạng thái giằng co này xuất hiện không lâu, Tô Hiên Y thầm lo lắng. Ngọn đèn của hắn lúc này đã lại bị dập tắt thêm ba, chỉ còn lại ba mươi tám cái. Hắn biết thời gian của mình càng ngày càng ít, giờ phút này bất chấp tất cả, trong lòng cũng hận Tô Minh ngập trời.
- Nghiệt tử!
Trong ý thức Tô Hiên Y truyền ra tiếng gầm khẽ. Chỉ trong chớp mắt, ba mươi tám ngọn đèn trong Minh Hoàng Chân giới giống như có gió thổi qua, nhoáng một cái liền tắt sáu cái nữa. Nhưng chúng bị dập tắt đổi lấy hào quang của ba mươi hai chén đèn còn lại tăng vọt lên gấp mấy lần.
Cùng lúc đó, bên trong Minh Hoàng Chân giới, trên 300 ngôi sao, hơn ngàn vạn tu sĩ đang ngồi khoanh chân đồng thời phun máu tươi, thân thể lập tức uể oải. Sinh cơ của bọn họ giống như bị rút đi phân nửa trong nháy mắt, trở thành dầu tẩm bổ cho những ngọn đèn sáng rõ.
Mượn xu thế hào quang của ngọn đèn tăng vọt, ý thức Tô Hiên Y trong chốc lát liền bùng phát. Thời điểm Đạo Thần chân giới phát ra tiếng nổ vang, phạm vi hắn chiếm cứ trong chớp mắt tăng lên rất nhanh. Hồn hắn lao đi như điện, càng phát ra hào quang chói mắt, khiến cho phạm vi chiếm cứ không còn là đen kịt mà sáng tỏ như ban ngày.
Cùng lúc đó, ảnh lửa trong hồn cũng tràn ngập. Cảnh tượng này người ngoài không thể thấy được nhưng trong chớp mắt này hồn của Tô Hiên Y giống như biến thành một ngọn đèn khổng lồ vậy. Ngọn đèn này bùng phát khiến phạm vi hồn hắn chiếm giữ trong nháy mắt đã tăng lên tới bốn phần, cướp đi một phần thuộc về ý chí của Đạo Thần.
Đây chính là đòn sát thủ mà Tô Hiên Y chuẩn bị!
- Có cần lão phu ra tay không?
Tô Minh lạnh lùng nhìn cảnh này, trong tâm thần vang vọng lời nói của lão giả Thiên Linh.
- Tạm thời không cần.
- Ồ? Kẻ nầy cũng là tộc nhân Đại Minh các ngươi. Ngươi không ngăn cản hắn thì Đạo Thần chân giới này sẽ không thuộc về ngươi đâu.
Giọng nói của lão giả Thiên Linh bình tĩnh nhưng mơ hồ lại mang theo một tia kinh ngạc.
- Ý chí Đạo Thần dù đã suy yếu tới cực hạn nhưng trừ phi là người đoạt xá hoàn toàn chiếm cứ được cục diện, bằng không mà nói... Nếu dễ đoạt xá như vậy thì nó cũng không thể sống tạm thời ngày hôm nay.
Lời nói của Tô Minh lạnh như băng, nội tâm rất tỉnh táo, không ra tay mà giữ vững ba phần của mình, nhìn Tô Hiên Y và ý chí Đạo Thần triển khai va chạm kịch liệt.
Tiếng nổ vang không ngừng truyền ra trong Đạo Thần chân giới, vang vọng kích động, khiến cho rất nhiều tu sĩ bất an lo lắng. Cho dù là tu sĩ Đệ Cửu Phong thì hôm nay cũng vậy. Chỉ có đám người Đại sư huynh giờ phút này trầm mặc trong tông môn Đệ Cửu Phong, nhìn lên trời xanh.
Bọn họ mơ hồ có thể cảm nhận được ba luồng ý chí trong tinh không. Trong đó có một luồng khiến bọn họ có cảm giác quen thuộc. Cảm giác đó là từ Tô Minh.
Bên trong Đạo Thần tông bị phong ấn, Đạo Hải chi tiên yên lặng nhìn tất cả, không hề có cử động nào mà lẳng lặng chờ đợi, chờ đợi người cuối cùng đoạt xá Đạo Thần thành công.
Tiếng nổ vang truyền ra liên tục. Tô Hiên Y mượn lực lượng của đèn để chiếm phạm vi bốn phần Đạo Thần chân giới xong liền đánh tới ý chí Đạo Thần. Hắn không thể không làm vậy. Bất kể là công kích Tô Minh hay đọat xá Đạo Thần cũng đều không ngừng tiêu hao lực lượng của ngọn đèn. Mà hắn không thể để mất thời gian nhiều hơn, cho nên hắn mới tạm thời bỏ qua cho Tô Minh, tất cả ngưng tụ vào đoạt xá Đạo Thần.
Mà hắn cũng lưu lại một phần sức lực để đề phòng Tô Minh đột nhiên đánh tới. Lần đoạt xá này hắn đã chuẩn bị vài vạn năm, kết quả lại uất ức thế này. Điều này khiến Tô Hiên Y hận không thể ăn sống nuốt tươi Tô Minh.
Nhưng ý chí của Đạo Thần bị Tô Hiên Y liên tục công kích, không ngừng co rút lại thì một luồng sáng đỏ thẫm bỗn xuất hiện, hóa thành kiếm sắc trong nháy mắt đâm thẳng vào hồn Tô Hiên Y.
Luồng sáng đỏ này không ai thấy, chỉ có Tô Minh, Tô Hiên Y mới có thể nhìn rất rõ ràng. Đây không phải là thần thông gì mà là máu tươi do vô số pháp tắc, quy tắc ngưng tụ ra. Trong đó ẩn chưa lực lượng có thể hủy diệt chúng sinh, là một giọt máu bổn mạng của bản thân ý chí Đạo Thần.
Ánh sáng đỏ lóe lên. Máu tươi kia trong chớp mắt đụng vào hồn của Tô Hiên Y, lập tức im lìm tan vỡ, hóa thành một vùng sương mù đỏ, trong nháy mắt đã dung hợp bên trong hồn Tô Hiên Y. Tô Hiên Y gầm khẽ một tiếng, ba mươi hai ngọn đèn trong Minh Hoàng Chân giới đồng thời nhoáng lên lần nữa. Ba ngọn đèn lại bị dập tắt, biến thành hai mươi chín ngọn. Hào quang càng đậm hơn, đối kháng với sương mù đỏ kia.
Nhưng vào lúc này, bên trong ý chí của Đạo Thần chân giới bỗng xuất hiện tám giọt máu tươi nữa, nhanh chóng bay ra. Những giọt máu tươi này ngưng tụ một chỗ, thình lình hóa thành một thanh trường đao màu đỏ. Đao vung lên, chém mạnh về phía Tô Hiên Y ở cách đó vô tận.
Một chém này khiến hồn của Tô Hiên Y bỗng bị cuỗn đi, bị chém đứt non nửa. Tại thời điểm hắn lui lại phía sau, bốn phần tinh không hắn chiếm cứ lại bị rút lại thành ba như trước.
Hai mắt Tô Minh trong tích tắc này bỗng nhiên lóe sáng, truyền thần niệm về phía lão giả Thiên Linh kia, hồn ầầm bộc phát, lao thẳng về phía Tô Hiên Y.
- Xin tiền bối ra tay trợ giúp, tạm thời vây khốn ý chí Đạo Thần, cho vãn bối thời gian đánh một trận với Tô Hiên Y này!
Tô Minh không để lão giả Thiên Linh kia đi áp bức Tô Hiên Y giúp mình. Người này Tô Minh muốn đích thân ra tay, hạ gục hắn trong trận chiến đoạt xá Đạo Thần này!
Thần niệm truyền ra, hồn và ý thức của Tô Minh lập tức tiếp cận với Tô Hiên Y vừa bị đánh ngược trở về. Không có thần thông, không có thuật pháp, không có Pháp bảo gì, chỉ là thiên ý do Linh tiên ý hóa thành đụng mạnh tới.
Tiếng nổ ngập trời vang lên, truyền khắp Đạo Thần chân giới, khiến cho tinh không chấn động, hư vô bị xé rách, tinh không nổ vang. Tu sĩ hoảng sợ tới cực điểm. Hồn Tô Hiên Y truyền ra tiếng gào rút không cam lòng.
- Nghiệt tử!
Hồn hắn bị va chạm, trực tiếp khiến những ngọn đèn trong Minh Hoàng Chân giới của hắn bị dập tắt hai, chỉ còn có hai mươi bảy ngọn.
Hồn ý của Tô Minh kích động, không dừng lại chút nào mà tiếp Tứ Cực va chạm. Một luồng khí thế không chết không dừng bạo phát ra ra. Bên trong đó xen lẫn vẻ phức tạp và mê hoặc, mang theo tử ý của hắn, cũng ẩn chứa một loại phản kích với vận mạng của Tô Minh.
Tiếng nổ vang rền. Tô Hiên Y gào rú thê lương, va chạm với Tô Minh. Hai mươi bảy ngọn đèn của hắn biến thành hai mươi lăm, hai mươi ba, cho tới mấy lần va chạm rồi biến thành mười bay. Phạm vi hắn chiếm nhỏ hơn ba phần, giờ thành hai phần. Hồn Tô Minh sau khi nắm giữ thêm được một bộ phận liền giống như lộ răng nanh, lại lao tới xâm chiếm chỗ của Tô Hiên Y.
- Tô mỗ cho tới giờ chưa từng là con của ngươi, tại sao có thể gọi là nghiệt tử được?
- Ngươi lợi dụng ta nhiều năm, mượn tâm thần ta gieo Diệt Sinh chủng, thúc hóa Diệt Sinh phát triển. Thời điểm việc này phát sinh, tại thời khắc Tô Minh chết, ngươi và ta đã không còn ân oán gì nữa. Hôm nay đoạt xá Đạo Thần...
- Nếu ngươi dám tới đoạt tương lai tiền đồ của ta, Tô mỗ với ngươi liền không đội trời chung!
Thần niệm của Tô Minh truyền ra, đồng thời hồn hắn đâm mạnh vào trong hồn Tô Hiên Y, tiếng nổ vang cuồn cuộn. Trong va chạm không ngừng, hồn hắn đau đớn kịch liệt, giống như sắp tan vỡ nhưng nội tâm hắn lại kết luận là Tô Hiên Y không thể nào kiên trì được quá lâu. Giờ phút này hắn tiếp tục oanh kích tới.