Cầu Ma

Chương 236: Trận chiến Man Văn!

Tư Mã Tín tinh thần chấn động. Man Văn của Tô Minh khiến y cảm giác được uy hiếp mãnh liệt, vượt qua cả lúc y gặp Tô Minh tại Hàm Sơn.

Nhưng cũng chỉ vẻn vẹn là uy hiếp mà thôi. Trên mặt Tư Mã Tín trừ nghiêm túc ra còn xuất hiện một mảnh hoa văn. Hình hoa văn giống như là đóa hoa, hoa đang nở, một đóa duy nhất!

Nếu nhìn kỹ sẽ thấy rõ hoa đang nở rõ ràng là một đóa băng hoa! Bên ngoài băng hoa còn mơ hồ sương lạnh, khiến bây giờ trên mặt Tư Mã Tín cũng có một tầng khí lạnh.

"Ngươi là số ít người khiến ta sử dụng Man Văn, hôm nay để ngươi nhìn một cái, Man Văn của Tư Mã Tín ta!" Tư Mã Tín chậm rãi nói. Thanh âm rơi vào tai mọi người hóa thành sương lạnh bao phủ toàn thân.

Tiếng nói vừa dứt, ngoài người Tư Mã Tín, vô số băng tuyết ngưng tụ hóa thành băng hoa khổng lồ. Dưới ánh nắng, băng hóa lấp lánh ánh sáng bảy sắc, khiến xung quanh Tô Minh tràn ngập trong bảy sắc màu, va chạm với ảo ảnh Ô Sơn bộ lạc Man Văn của Tô Minh biến thành.

Không có tiếng chấn, chỉ có tiếng *két két* quanh quẩn. Man Văn của Tư Mã Tín vừa ra thì khí thế dâng lên ồ ạt. Ngay sau đó, trong tiếng *két két* trên bầu trời, Tô Minh huyễn hóa ra Ô Sơn bộ lạc lập tức giống như Ô Sơn, bị tầng băng bao phủ, chớp mắt phòng ốc cây cỏ nguyên Ô Sơn bộ lạc lập tức biến hành tượng băng.

"Dù ngươi mở ra toàn bộ Man Văn nhưng vẫn…quá yếu!" Tư Mã Tín nói, băng hoa khổng lồ sau lưng dưới ánh sáng bảy sắc dần bay lên trời. Cánh hoa khổng lồ là trung tâm ánh sáng bảy sắc, như muốn tranh nhau tóa sáng với mặt trời, lao thẳng tới Tô Minh.

Cánh hoa tựa cái mồm há to muốn nuốt chửng Tô Minh!

Chiến đấu giữa Tô Minh và Tư Mã Tín nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, chỉ mất nửa phút. Dù hai người cách nhau hơn mười mét nhưng chiến đấu giữa Man Văn cực kỳ nguy hiểm, hơi yếu nhược thì sẽ bị trọng thương.

Đây là trận chiến Man Văn, thuộc về thần thông bổn mệnh chỉ khi Man tộc đạt đến Khai Trần mới thi triển ra được.

Mắt thấy Man Văn của Tư Mã Tín biến thành băng hoa nhanh chóng đến gần, biểu tình của Tô Minh không có gì thay đổi. Hắn bình tĩnh đứng đó, mắt nhìn không phải Tư Mã Tín mà là Ô Sơn và bộ lạc bị đóng băng.




"Man Văn của ta còn chưa hoàn chỉnh." Tô Minh chậm rãi nói. Đây là lần đầu tiên từ khi hắn đấu với Tư Mã Tín mở miệng nói.

Lời vừa thốt ra, sát khí ngập trời bỗng bùng phát từ người Tô Minh. Khoảnh khắc, mắt phải của hắn biến thành đỏ rực.

Hình dạng đó rõ ràng chính là Huyết Nguyệt! - .vn

Cùng lúc đó, bên trên Ô Sơn và bộ lạc hư ảo có thêm một vầng trăng. Huyết Nguyệt xuất hiện có gì đó yêu dị, khoảnh khắc nó vừa ra thì hơi thở bi thương của Ô Sơn và bộ lạc bỗng biến đổi.

Đó không còn là bi thương mà là sát khí kinh người, phủ lên băng tầng Ô Sơn, trực tiếp hóa thành màu máu. Băng giá bên ngoài phòng ốc bộ lạc cũng bị chiếu rọi một mảnh máu đỏ.

Giống như cả thế giới đang đứng lại, trở thành màu máu!

Huyết Nguyệt Ô Sơn Đồ!

Trong tiếng ầm ầm, như có tiếng sấm truyền khắp tám hướng. Băng tầng bên ngòai Ô Sơn nổ tung thành mảnh vụn, băng giá ngoài nhà bộ lạc cũng nứt vỡ thành từng mảng rớt ra.

Thậm chí là băng hoa khổng lồ lao tới Tô Minh nhưng bị Huyết Nguyệt chiếu rọi thì trở thành bông tuyết, chưa tới gần Tô Minh đã chia năm xẻ bảy nổ tung.

"Đây, là Man Văn hoàn chỉnh, hiện giờ của ta!" Tô Minh tiến lên một bước, nâng lên tay phải, mạnh ấn xuống trước mặt!

Ấn một cái, Ô Sơn chấn động lao thẳng đến Tư Mã Tín. Trong phòng ốc bộ lạc như có tiếng nỉ non, khiến Tư Mã Tín biểu tình biến đổi lùi ra sau.


Nhưng không đợi y lui ra xa, chỉ thấy phạm vi Huyết Nguyệt chiếu rọi khiến Tư Mã Tín không thể lùi ra.

Nguyên Huyết Nguyệt Ô Sơn Đồ như là sống lại, hình thành đại trận phong ấn. Tư Mã Tín ở trong trận pháp này, dường như không thể thoát ra.

Tư Mã Tín chẳng những biến sắc mặt, thậm chí con ngươi co rút, mặt lộ ra rung động. Man Văn của Tô Minh đã vượt qua sức tưởng tượng của y, Tô Minh này và trong trí nhớ của y hoàn toàn khác hẳn!

Y bỗng nhiên hơi hiểu tại sao Tử Xa thất bại. Bởi vì trong cảm giác của y, Tô Minh chỉ dựa vào Man Văn liền có đủ lực lượng đối kháng với hậu kỳ Khai Trần.

"Hắn còn có sét bổn mệnh, lại còn Hàm Sơn Chuông và kiếm sắc bén." Tư Mã Tín lùi lại, cắn đầu lưỡi, phun ra búng máu. Máu tươi ở trước mặt y lập tức biến thành sương đỏ.

"Man Văn của ngươi phức tạp nhưng Man Văn của Tư Mã Tín ta cũng không phải đơn giản!" Khi Tư Mã Tín nói chuyện thì sương mù trước mặt đã bay thẳng tới y, nhiễm lên mặt y, quái dị nhanh chóng dung nhập vào.

Ngay sau đó, Tư Mã Tín ngửa đầu gầm lên. Trên mặt, người y lại lần nữa xuất hiện Man Văn băng hoa. Nhưng lần này xuất hiện không phải một đóa băng hoa mà là hai đóa, ba đóa, bốn đóa…mãi đến khi xuất hiện tám đóa!

Tám đóa băng hoa phủ lên người y, nhưng kích cỡ so với đóa thứ nhất thì nhỏ hơn chút, tuy nhiên tám đóa băng hoa vừa ra lại khiến bước chân Tư Mã Tín ngừng thụt lùi.

Y không lùi mà nâng lên đôi tay vung hai bên.

Vung một cái, ngoài người y, tám đóa băng hoa xuất hiện, vòng quanh, hình thành lốc xoáy băng phong.


"Hàn Man Thiên, Thập Cổ Nhất Tạo!" Tư Mã Tín thầm thì, đôi tay khép lại, chỉ hướng Tô Minh.

Lập tức lốc xoáy băng phong ngoài người y chợt biến khổng lồ, như muốn xé rách cõi trời đất. Man Văn ảo ảnh của Tô Minh cùng nó va đụng.

Tiếng *ầm ầm* vang vọng, lốc xoáy băng phong ngày càng nhỏ, nhưng cùng lúc đó, Man Văn biến thành Ô Sơn bộ lạc trong lốc xoáy băng phong lập tức tan thành mây khói, tựa như bức tranh bị xé thành mảnh vụn.

Khi Ô Sơn bộ lạc biến mất hết thì Ô Sơn cũng chấn động theo, cuối cùng tan vỡ. Chỉ có Huyết Nguyệt còn ở đó, cùng băng phong thu nhỏ hơn phân nữa tiến hành lần va chạm cuối cùng.

Lốc xoáy băng phong đã thu nhỏ nhiều lại biến trở về tám đóa băng hoa, liên tiếp với nhau lao thẳng đến Huyết Nguyệt. Dưới ánh sáng đỏ, tiếng nổ ầm ầm, đóa băng hoa thứ nhất nổ tung, đóa băng hoa thứ hai vỡ, đóa băng hoa thứ ba nát, đóa băng hoa thứ tư tan vỡ, nhưng đóa băng hoa thứ năm lại xông ra đụng vào Huyết Nguyệt.

Huyết Nguyệt run lên, trong tiếng ầm vang, dường như nó không ổn định. Theo đó đóa băng hoa thứ sáu bay đến lại đánh vào Huyết Nguyệt.

Ngay sau đó, đóa băng hoa thứ bảy, đóa băng hoa thứ tám cùng đụng vào Huyết Nguyệt. Tiếng chấn ngập trời, Huyết Nguyệt tan vỡ, băng hoa cũng biến mất hết.

"Man Văn thật mạnh!" Tư Mã Tín nói không ra lời nào nữa, y hít thở dồn dập. Man Văn của y đã đại thành nhưng Man Văn của Tô Minh thì chỉ có thể đạt đến cực hạn.

"Đây chắc chắn là cực hạn Man Văn của hắn, Man Văn này tuyệt không thể có biến hóa nào nữa!" Trong mắt Tư Mã Tín có sát khí. Thật ra đối với Tô Minh thì y đã có sát khí lâu rồi, nhưng y luôn che giấu, dù sao chỗ này là Thiên Hàn Tông. Nhưng mắt thấy uy lực Man Văn của Tô Minh, sát khí của y không thể che giấu được nữa.

Khoảnh khắc Man Văn hai người đối kháng nhau cùng biến mất, Tư Mã Tín động. Cả người hóa hành cầu vồng lao thẳng đến Tô Minh,

Y muốn giết Tô Minh!

Nhưng y vừa lao ra thì Tô Minh cũng bước ra một bước. Hắn cũng dùng tốc độ kinh người, chẳng những không lùi mà còn lao nhanh hướng Tư Mã Tín.

Khoảng cách giữa hai người vốn không xa, bây giờ nhanh chóng tiến lên, chớp mắt đã tới gần.




Vừa đến gần, cả người Tô Minh lập tức lượn lờ rất nhiều tia chớp hình cung. Một quyền đánh ra, vô số tia chớp ngưng tụ lại, tiếng sấm nổ ầm ầm đánh hướng Tư Mã Tín.

Tư Mã Tín cũng nâng lên tay phải, trong nắm đấm tỏa ra ánh sáng bảy sắc. Khoảnh khắc đụng chậm, tiếng chấn vang vọng, hai người đều rên rỉ một tiếng, té ngược ra sau.

Tư Mã Tín lùi ra ba mét. Tô Minh lùi ra năm mét, vừa ngừng lại thì lần nữa lao vào nhau.

Lần này đôi tay Tư Mã Tín liên tục chỉ vài chỗ trên người. Lập tức ngoài người y lấp lánh một mảnh ánh sáng bảy sắc. Dưới bảy sắc là lớp băng, ở trên người y hình thành băng giáp, đây là băng giáp bảy sắc Tư Mã Tín tự sáng tạo ra!

Tương tự, trên người Tô Minh cũng lượn lờ khí đen, làm Thần Tướng Khai Trần, hắn có chiến giáp thuộc về mình. Khí đen tràn ngập hình thành chiến giáp, khoảnh khắc xuất hiện khiến người đứng xem bị rung động, truyền ra tiếng kêu thất thanh.

"Thần Tướng Khai Trần!!!"

"Không ngờ hắn lại là Thần Tướng Khai Trần!!!"

"Hèn chi hắn có thể đối đầu với Tư Mã sư huynh, hắn là Thần Tướng Khai Trần thì tu vi không tầm thường, Man Văn phức tạp, nghe rợn cả người!"

Xung quanh xôn xao lúc trước bởi vì Man Văn giao chiến kịch liệt mà bị ức chế, nay bộc phát rền rĩ.

Họ cũng không biết thân phận của Thần Tướng Tô Minh, kỳ thực việc này có liên quan rất lớn đến Tứ Phong. Không biết vì lý do gì mà Tả giáo ở Tứ Phong đã phong tỏa bất cứ chuyện gì liên quan đến Tô Minh. Người ngoài chỉ biết rằng Cửu Phong xuất hiện đệ tử mới, còn về thân phận, tu vi cái gì thì đều mơ hồ.

Còn về hai người Trần, Hứa, sau khi họ quay về Thiên Hàn Tông đã bị ra lệnh cấm nói, không được bàn bạc bất cứ chuyện gì về Tô Minh.

"Hắn…chính là người khiến Tư Mã đại ca tức giận ư?" Trên núi bảy sắc, thiếu nữ luôn đứng nhìn. Trong mắt cô Tư Mã Tín cao lớn như vậy, còn về Tô Minh thì cô đã có ấn tượng đầu tiên không tốt, lại thêm hắn đối đầu với Tư Mã Tín, đặc biệt là giờ phút này cô nghĩ tới lúc chơi cờ với Tư Mã đại ca, ánh mắt nhìn Tô Minh càng không tốt.

back top